1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ki' Uc' Bi Lang~ Quen (P1)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hoainam1983, 26/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hoainam1983

    hoainam1983 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    để chắc chắn 1 điều với mọi nguời đây ko phải là bài viết có tính chất thật .......1 bài viết vui của mình ,ko mang tính xác thực và mình cũng ko muốn mọi nguời sao lưu sang bất cứ blog nào khác ......xin cám ơn .....và hãy giữ đúng bản quyền của Hoainam0502 ''Blog..........

    VỀ MẸ
    (trích 1 phần trong nhật kí của hắn trang 25 tháng 2-2000)​
    Kỉ niệm về mẹ trong hắn lúc đó chỉ là những kỉ niệm về những đêm bị xích chân nhốt trong bếp hoặc trong nhà tắm ,hoặc là những đêm bị đẩy ra ngoài đuờng ,lạnh cóng và co ro .

    Nhưng hắn vẫn thuơng mẹ ,yêu mẹ ......vì mẹ đã tần tảo nuôi 2 anh em nó lơn khôn ........Bố hắn đi nuớc ngoài .......mỗi lần mẹ cáu,mẹ giận ,mẹ nhớ bố là mỗi lần hắn bị ăn đòn ,ăn tát ,mắng mỏ .....Hắn đã quá quen thuộc với điều này rồi ....cho đến tận bây giờ ,cái kí ức về mẹ của hồi ấy vẫn còn ám ảnh trong hắn .

    Hồi bé ,hắn thích đi chơi lắm.....đôi khi hắn chỉ cần đi tung tăng 1 mình thôi cũng đã làm hắn vui lắm rồi ......Bố đi nuớc ngoài ,mẹ hắn bán rau quả cho công ty rau của nhà nước ......nếu nhìn vào thời điểm của bấy giờ thì gia đình hắn là 1 gia đình khá giả nhất vùng ......thế nhưng nhà hắn vẫn nghèo .....1 túp lều tranh ,1 bộ bàn ghế ,1 cái tivi và 1 cái tủ quần áo ......ko hơn .

    Hắn bị mẹ nhốt trong nhà cả ngày ,xung quanh chi có 4 bức tuờng trát xỉ lúc nào cũng ẩm uớt .....nhà hắn chẳng có gì .....1 căn nhà lá bé nhỏ ,1 cái cửa sổ to đùng với những thanh sắt được uốn éo hình trái tim ......hắn nhớ như in cái cửa sổ to đấy ,vì nó là nơi duy nhất hắn có thể nhìn ra đuợc thế giới bên ngoài.....đuợc nhìn lũ trẻ quanh xóm lúc nào cũng vui cười và tung tăng chạy nhảy......nhìn các cô các bác âu yếm chăm sóc và mua đồ ăn cho chúng nó .....còn hắn ......trơ trọi trong căn nhà lá đó với đống đồ linh tinh đã bầu bạn với hắn suốt mấy năm trời ........1 chiếc kèn monica của liên xô ,1 bông hoa bằng vải rất to ,1 cái ô tô bằng sắt đã hỏng ,1 bộ xếp hình bằng gỗ đã mất gần hết ,1 cái kiếm rất đẹp nhưng chưa bao giờ hắn đc cầm đi chơi với bạn bè ........

    Hắn nhớ như in cái ngày mà hắn vui nhất qua cái song sắt của cánh cửa sổ .......hắn đuợc tặng cho 1 nửa cái kém ăn dở .....điều mà ko bao giờ mẹ hắn có thể làm được cho hắn .....chẳng bao giờ mẹ dẫn hắn đi ăn kem ,dù chỉ là 1 lần ........Tuy ko nhớ nổi khuôn mặt của cô ấy ,nhưng trong óc hắn cho đến bây giờ vẫn luôn nhớđến hình ảnh 1 cô tay xách cái làn mầu xanh ,tay kia đang cầm 1 chiếc kem sữa trắng phau .

    Giật mình khi nghe có tiếng gọi "Cô ơi" ....cô ấy quay lại nhìn hắn ......1 thằng nhóc với đôi mắt tròn xoe đang xòe tay về phía cô qua song sắt cửa sổ ....."Cho Cháu !!!"........................Hắn nhớ ,rất nhớ .......nửa cái kem đó và nhớ đến cảm giác hạnh phúc đơn sơ ấy ...............

    Nếu nói là ăn trộm chuyên nghiệp thì cũng đúng ,nói là ảo thuật gia thiên tài cũng ko ngoa .....hắn đã chui qua cái cửa sổ hình trái tim ấy bao nhiêu lần ,cái hình trái tim duy nhất ở góc phải mà hắn có thể lách cả nguời qua đuợc .....cái lỗ duy nhất để hắn có thể thoát khỏi ngục tù ẩm uớt và hưu quạnh đó .....để đuợc đi chơi .

    "Chát " ........hắn nhớ đến cái tát của mẹ làm hắn ngã vào gốc cây,cái nón bé nhỏ của hắn rơi xuống đất ..... Mẹ đi tìm hắn ,tay vuằ phải đẩy xe hàng nặng trình trịch vừa lo cho hắn trốn nhà đi chơi , bị lạc đuờng .......Lúc đó ,hắn sợ lắm ,đau má lắm ,ghét mẹ lắm .....nhưng rồi mẹ lại ôm hắn vào lòng ......mẹ khóc ......mẹ khóc to lắm .....Hắn thuơng mẹ ,hắn biết hắn trốn đi chơi làm mẹ lo ,nhưng hắn vẫn sợ ,hắn không khóc đuợc ......Hắn sợ mẹ chặt chân ......Điều mà mẹ vẫn hay dọa hắn khi hắn đc mẹ cho phép đi chơi 1 tiếng vào buổi chiều lúc mẹ nấu cơm ,7h ko đc về là mẹ chặt chân .......

    Tuổi thơ của hắn đơn giản chỉ có thế .......ngày ngày bị nhốt trong nhà ,không đi đâu ,1 tháng gặp bố 1 ngày hoặc 2 ngày .Kỉ niệm về bố hoàn toàn ko có gì .....đôi khi hắn quên mất là hắn có bố .......Hắn ghét bố lắm ......lần nào bố về ,bố cũng đâm bộ râu xồm của bố vào mặt hắn .....làm hắn đau .....hắn ghét bố lắm ......vì đồ chơi của bố mua về cho hắn chỉ là đồ giả .....chỉ mới tối hôm trc hắn còn đuợc chơi .....sáng hôm sau nó đã chẳng còn bên hắn ......hắn ghét lũ chuột nhà hắn .....cứ toàn tha đồ của hắn đi chơi .....mẹ hắn nói với hắn như thế ......

    Cho đến bây giờ hắn mới biết .....mẹ đã bán hết đồ chơi và đồ đạc trong nhà để lo thuốc ********* hắn ......hắn bị hen phế quản ......1 căn bệnh mà hồi ấy ít ai có tiền để chữa chạy ....lý do vì sao hắn ko đc đi chơi .....lí do vì sao tuổi thơ của hắn lại cô độc đến thế ....lý do tai sao mẹ ko cho hắn đi ăn kem ....lý do tại sao mẹ lại giết con mèo mà hắn yêu quí nhất ,nguời bạn duy nhất mà hắn nghĩ sẽ bảo vệ hắn và bảo vệ đống đồ chơi của hắn .......Hắn Ghét Mẹ !!!

    Từ bé Hắn đã sợ sự cô đơn ......có quá đủ để định nghĩa về nó rồi ......Sợ lắm !!

Chia sẻ trang này