1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kinh Dịch - di sản sáng tạo của Việt Nam(?)

Chủ đề trong 'Học thuật' bởi duckhang, 07/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Hoailong

    Hoailong Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    2.573
    Đã được thích:
    49

    hào Bạn ngophuclong
    HL rat cám ơn các lời khen của Bạn nhưng
    minh chứng việc này là có liên quan đến các giá trị về Văn hóa & Lịch sử của dân tộc VN.
    HL sợ rằng: đây là 1 việc làm quá khả năng của mình & k0
    xứng đáng với lời Khen tăng như trên vì phạm trù này bao trùm
    nhiềU PHẠM TRÙ khác hơn & HL k0 có khả năng chuyen môn. Chưa chắc là 1 viện VH & Lịch sử có thể hoàn thành trong thoi hạn ngắn vài
    năm huống chi là 1 vài trang viết trên diễn đàn này.
    Và sau đay HL xin tặng Bạn 1 chuyện có thật:
    Có 1 anh Bạn của HoaiLong sang đến Úc, Anh vừa tốt nghiệp trường Kỹ sư Nông Nghiệp tại Việt Nam, thì vượt biên.
    Sang Bên Úc Anh chưa có việc làm, loay hoay nghĩ cách sinh nhai, anh nghĩ ra 1 việc để phục vụ cộng đồng dân mít
    nơi xứ người là ấp Trứng gà lộn để bán thay vì Trứng vịt (vì Vịt rất hiếm nơi xứ này).
    Anh bèn mua hàng tá Trứng gà về ấp bằng phương pháp hiện đại là điện. Nhưng Bạn có biết ra sao không?
    Trứng gà không tựu con được. Anh loay hoay suy nghĩ mãi sau cùng
    mới khám phá ra là Trứng gà không trống không thể ấp được
    vì có âm mà không có Dương. Điều kiện cần nhưng không đủ
    cho ra kết quả. Anh chép miệng thở dài: Hiện đại là (Hại điện) thật, và thôi ta cũng miễn bàn cái việc cái trứng có
    trước hay con gà có trước....__
    Câu truyện của HL có thể củng như anh bạn này.
    Nhưng sau đó có 1 hôm anh ấy gặp lại HL và
    HL cắc cớ hỏi anh là: "cái chuyện trứng gà lộn, cái trứng và con gà của anh ra sao rồỉ"
    Anh bèn đáp 1 cách hóm hỉnh: "Tôi đã tìm ra rồi: bây giờ Người ta (Hiện đại/Hại điện) hơn mình nhiều lắm; k0 cần cái trứng & con gà nửa mà ta vẩn có trứng gà lộn.
    HL lấy làm lạ: "đâu đâu anh chỉ cho tôi xem đi"
    Trả lời: Đây nè (ấn chuột vào đây):http://vietsciences.free.fr/timhieu/khoahoc/gene/whichcamefirst.htm
    Chào thân ái
    Được HoaiLong sửa chữa / chuyển vào 08:41 ngày 16/09/2004
  2. Hoailong

    Hoailong Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    2.573
    Đã được thích:
    49
  3. Hoailong

    Hoailong Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    2.573
    Đã được thích:
    49
  4. trungtamtuvan

    trungtamtuvan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/10/2002
    Bài viết:
    134
    Đã được thích:
    0
    đầu riên phải nói bác nào phát biểu câu nàu là .. vẻy stupid hichic và quá sức vô trách nhiệm!!! tại sao ưu xe máy của bác cho ngưòi ta đựoc k .. nhà bác ở cho tất cả mọi người vô ở tập thể cho vui đựoc k.
    về bài viết trên k thể tin tuỵêt đối để khẳng định 100% là Kinh Dịch là VN nhưng rõ ràng đã có lý luận chặt chẽ sâu sả1 và rất am tường..
    bác nòi nói khùg sao mà k ang9 quốc tế.. tại sao mọi người đểu công nhận đó là tài sải của TQ ?? tôi k dám chác nhưng tôi từng biết 3 cái khác tương tự làm ví dụ xin kể cùng các bạn:
    chuyện 1: đang trên báo tạp chí thế giói phụ nữ , báo phụ nữ Việt Nam: Á hậu việt nam tham dự cuộc thi hoa hậu du lịch tại BBrazin (giành đựoc giải hoa hậu hữu nghị) đã phát biểu trước phóng Viên: điều tôi rất buồn là các bạn ở Brazin đề tưởng Việt Nam là 1 tỉnh tự trị của Trung Quốc và người Việt Nam nói tiếng Trung quốc, tôi đã phỉa giải giải cho họ rất nhiều để hiểu về đất nứơc Việt Nam!!
    luận: Ngưòi Tq ở khắp mọi nơi luôn rao giảng Việt Nam là tỉnh của họ. Anh ruột tôi du học tại Hà LAn đã từng kể sinh viên Việt Nam và sinh viên TQ 1lần suýt đánh nhau vì thằng đó lên thuyết trình giới thiệu về văn hóa lịch sử mà dám vễ bảng đồ TQ bao gồm cả VN !!! sau này chính thằng đó tự thú là nó k cố tình mà tại lúc ở bên Trung Quốc nó đựoc học ở trường như vậy !!! Qua các bạn bè TQ học chung anh tôimới biết là tại TQ học sinh thưòng bị tiêm nhiễm rao giảng những điều cực đoan về VN kiểu như Vn là khu vực tự trị tưong tự như Tây Tang ( bị Tqchiêm năm 60), hay bọn VN là lũ vô ơn hiếu chiếm, bọn VN đánh chiếm đảo của TQ, nà tấn công miền nam TQ 1978 giết hại hàng chục ngàn thường dân ( 1 hình ảnh méo mó về cuộc chiến trnah biên giới 1978) anh tôi chỉ đáp lại nới mấy đứa TQ 1 câu : tụi mày từng nghe lớn hiếp nhỏ chứ đẫ nghe nhỏ đi hiếp lớn bao giờ chưa ?? >> tụi nó tắt đài
    câu chuyện thứ 2:
    Quần đảo Hoàng Sa và 1 phần quần đảo trường Sa đã rơi vào tay TQ,hẳn ở đây mọi ngưòi đều biết, bằng sức mạnh và tiếng nói của mình TQ đã bẻ cong lẽ phải lấn át tiếng kêu cứu của Việt Nam, đến giờ hầu như chỉ vài nứoc bạn bè Việt Nam là gọi đó là : khu vực đang tranh chấp. trong khi rất niều nơi khác trên thế giới mặc nhiên đã hiểu hòang Sa là quần đảo thuộc TQ. Bạn học tiếng anh bạn biết Biển đông tiếng anh gọi là gì k dạ thưa : China sea!! 3 nứoc đông dương gọi là gì k : indochina !!
    da vâng cái Việt Nam hầu như biến mất k hiện hữu trê thế giới, bạn đi nứơc khác mà hỏi : VN ở đâu >> đó tụi nó biết.. tui từng chat với mấy thằng Pakistan và sau khi giảng giải cho nó nghe VN là nước đã chiến thắng Mỹ oanh liệt >> tui nó hoan hô (pakistan là dân hồi giáo nên ghét Mỹ à) nói chuyện nó còn tưởng là TQ đánh thắng Mỹ chứ k phải VN âcc shock dễ sợ !!!
    vơi thói quen tham lam muốn chiếm tất cả mọi thứ là của mnhh2 , thì đâu chỉ quần đảo nhỏ tý mà những tài sản văn hóa cũng bị cứop là chuyện thường, bạn đã từng nghe chùa đồng trên đỉnh Yên tử bị TQ cướp mang về thế nào chưa ?? 1 điều đơn giản hơn món ăn thuần VN: chả giò !! mà nay tại các nhà hàng đã xuất hiện các kêỉu như : chả già quảng đông !! mức độ tuyện Văn hóa của Vn sao sánh với TQ đựoc.. rồi sẽ đến lúc chính dân Vuệt mình tưởng món chả giò của TQ cho coi
    chuyện thứ 3
    tui học môn lịch sử triết học và được chính thầy giáo tôi giảng giải về âm dương và Ngũ Hành, đựoc coi là 2 nền tảng cuảtiết học phương đông, thuyết Ngũ hành vốn xuất phát từ tộc ngưòi Hoa Bắc, Thuyết âm dương cónguồn gốc từ tộc ngưòi Bách ivệt ở miền Nam TQ, !!! thực vậy quan niệm chia nóng lạnh của ngưòi Việt ăn sâu trong cách sống đnế từng miếngthịt ăn hằng ngày , từng cây rau ngọn cỏ cũng phân biệt đồ nóng đồ lạnh, điều này dân TQ k có thôi quen. Ngưòi ta thường vẽ am dương và bát quái chug với nhau chắc phải có liên quan về nguồn gốc
    lật ngược lại LS , dân Việt ta đã bị TQ xâm lăng và đánh đuổi nên phải bỏ que hương mà chạy chạy chạy mãi đến khi vượt qua dãy hoàng lêin sơn trùng trùng,dựa và ải lạng sơn hiểm t73 mà giữa đựoc giống nòi.. còn ngưòi Việt Bản địa tại Miền Nam TQ thì chết dần chết mòn vì lao lịch, nô lệ, đồng hóa giờ chỉ còn di tích là 1 vài sắc tộc thiểu số gần với ngưòi VN tại miền Nam TQ.
    điều này bác nào mà nói tôi nói nhảm thì làm ơn ra nhà sác mua cho tui bộ lịch sử thế giới ( 5 cuốn) xem cuốn lịch sử cổ đại) phần lịch sử TQ !! âcc
    trước đây tui từng viết 1 bài về lãnh thổ VN rồi nên có scan tấm hình này.. tiện thể cho bà con xem luôn
    http://tuvanonline.com/linhtinh/tq.jpg
    hình đó thể hiện sự bành trướng lãnh thổ của TQ qua các thời kỳ>> dân Việt bị lùa như lùa vịt vậy hichic đáng buồn
    ai còn có hứng thú về lịch sử muốn có tư liệu thêm thì liên hệ tui :
    ở www.tuvanonline.com : tuvanonline_web@yahoo.com
  5. trungtamtuvan

    trungtamtuvan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/10/2002
    Bài viết:
    134
    Đã được thích:
    0
    đầu riên phải nói bác nào phát biểu câu nàu là .. vẻy stupid hichic và quá sức vô trách nhiệm!!! tại sao ưu xe máy của bác cho ngưòi ta đựoc k .. nhà bác ở cho tất cả mọi người vô ở tập thể cho vui đựoc k.
    về bài viết trên k thể tin tuỵêt đối để khẳng định 100% là Kinh Dịch là VN nhưng rõ ràng đã có lý luận chặt chẽ sâu sả1 và rất am tường..
    bác nòi nói khùg sao mà k ang9 quốc tế.. tại sao mọi người đểu công nhận đó là tài sải của TQ ?? tôi k dám chác nhưng tôi từng biết 3 cái khác tương tự làm ví dụ xin kể cùng các bạn:
    chuyện 1: đang trên báo tạp chí thế giói phụ nữ , báo phụ nữ Việt Nam: Á hậu việt nam tham dự cuộc thi hoa hậu du lịch tại BBrazin (giành đựoc giải hoa hậu hữu nghị) đã phát biểu trước phóng Viên: điều tôi rất buồn là các bạn ở Brazin đề tưởng Việt Nam là 1 tỉnh tự trị của Trung Quốc và người Việt Nam nói tiếng Trung quốc, tôi đã phỉa giải giải cho họ rất nhiều để hiểu về đất nứơc Việt Nam!!
    luận: Ngưòi Tq ở khắp mọi nơi luôn rao giảng Việt Nam là tỉnh của họ. Anh ruột tôi du học tại Hà LAn đã từng kể sinh viên Việt Nam và sinh viên TQ 1lần suýt đánh nhau vì thằng đó lên thuyết trình giới thiệu về văn hóa lịch sử mà dám vễ bảng đồ TQ bao gồm cả VN !!! sau này chính thằng đó tự thú là nó k cố tình mà tại lúc ở bên Trung Quốc nó đựoc học ở trường như vậy !!! Qua các bạn bè TQ học chung anh tôimới biết là tại TQ học sinh thưòng bị tiêm nhiễm rao giảng những điều cực đoan về VN kiểu như Vn là khu vực tự trị tưong tự như Tây Tang ( bị Tqchiêm năm 60), hay bọn VN là lũ vô ơn hiếu chiếm, bọn VN đánh chiếm đảo của TQ, nà tấn công miền nam TQ 1978 giết hại hàng chục ngàn thường dân ( 1 hình ảnh méo mó về cuộc chiến trnah biên giới 1978) anh tôi chỉ đáp lại nới mấy đứa TQ 1 câu : tụi mày từng nghe lớn hiếp nhỏ chứ đẫ nghe nhỏ đi hiếp lớn bao giờ chưa ?? >> tụi nó tắt đài
    câu chuyện thứ 2:
    Quần đảo Hoàng Sa và 1 phần quần đảo trường Sa đã rơi vào tay TQ,hẳn ở đây mọi ngưòi đều biết, bằng sức mạnh và tiếng nói của mình TQ đã bẻ cong lẽ phải lấn át tiếng kêu cứu của Việt Nam, đến giờ hầu như chỉ vài nứoc bạn bè Việt Nam là gọi đó là : khu vực đang tranh chấp. trong khi rất niều nơi khác trên thế giới mặc nhiên đã hiểu hòang Sa là quần đảo thuộc TQ. Bạn học tiếng anh bạn biết Biển đông tiếng anh gọi là gì k dạ thưa : China sea!! 3 nứoc đông dương gọi là gì k : indochina !!
    da vâng cái Việt Nam hầu như biến mất k hiện hữu trê thế giới, bạn đi nứơc khác mà hỏi : VN ở đâu >> đó tụi nó biết.. tui từng chat với mấy thằng Pakistan và sau khi giảng giải cho nó nghe VN là nước đã chiến thắng Mỹ oanh liệt >> tui nó hoan hô (pakistan là dân hồi giáo nên ghét Mỹ à) nói chuyện nó còn tưởng là TQ đánh thắng Mỹ chứ k phải VN âcc shock dễ sợ !!!
    vơi thói quen tham lam muốn chiếm tất cả mọi thứ là của mnhh2 , thì đâu chỉ quần đảo nhỏ tý mà những tài sản văn hóa cũng bị cứop là chuyện thường, bạn đã từng nghe chùa đồng trên đỉnh Yên tử bị TQ cướp mang về thế nào chưa ?? 1 điều đơn giản hơn món ăn thuần VN: chả giò !! mà nay tại các nhà hàng đã xuất hiện các kêỉu như : chả già quảng đông !! mức độ tuyện Văn hóa của Vn sao sánh với TQ đựoc.. rồi sẽ đến lúc chính dân Vuệt mình tưởng món chả giò của TQ cho coi
    chuyện thứ 3
    tui học môn lịch sử triết học và được chính thầy giáo tôi giảng giải về âm dương và Ngũ Hành, đựoc coi là 2 nền tảng cuảtiết học phương đông, thuyết Ngũ hành vốn xuất phát từ tộc ngưòi Hoa Bắc, Thuyết âm dương cónguồn gốc từ tộc ngưòi Bách ivệt ở miền Nam TQ, !!! thực vậy quan niệm chia nóng lạnh của ngưòi Việt ăn sâu trong cách sống đnế từng miếngthịt ăn hằng ngày , từng cây rau ngọn cỏ cũng phân biệt đồ nóng đồ lạnh, điều này dân TQ k có thôi quen. Ngưòi ta thường vẽ am dương và bát quái chug với nhau chắc phải có liên quan về nguồn gốc
    lật ngược lại LS , dân Việt ta đã bị TQ xâm lăng và đánh đuổi nên phải bỏ que hương mà chạy chạy chạy mãi đến khi vượt qua dãy hoàng lêin sơn trùng trùng,dựa và ải lạng sơn hiểm t73 mà giữa đựoc giống nòi.. còn ngưòi Việt Bản địa tại Miền Nam TQ thì chết dần chết mòn vì lao lịch, nô lệ, đồng hóa giờ chỉ còn di tích là 1 vài sắc tộc thiểu số gần với ngưòi VN tại miền Nam TQ.
    điều này bác nào mà nói tôi nói nhảm thì làm ơn ra nhà sác mua cho tui bộ lịch sử thế giới ( 5 cuốn) xem cuốn lịch sử cổ đại) phần lịch sử TQ !! âcc
    trước đây tui từng viết 1 bài về lãnh thổ VN rồi nên có scan tấm hình này.. tiện thể cho bà con xem luôn
    http://tuvanonline.com/linhtinh/tq.jpg
    hình đó thể hiện sự bành trướng lãnh thổ của TQ qua các thời kỳ>> dân Việt bị lùa như lùa vịt vậy hichic đáng buồn
    ai còn có hứng thú về lịch sử muốn có tư liệu thêm thì liên hệ tui :
    ở www.tuvanonline.com : tuvanonline_web@yahoo.com
  6. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Phản hồi bài viết ''''Kinh Dịch - di sản sáng tạo của Việt Nam?''''



    Sau khi Thanhnien Online đăng bài viết Kinh Dịch - di sản sáng tạo của Việt Nam?, toà soạn đã nhận được rất nhiều thư phản hồi xung quanh vấn đề này. Sau đây chúng tôi xin trích đăng một vài ý kiến để bạn đọc tham khảo.
    Quả là hay, nhưng...
    Tôi có đọc bài viết của tác giả Nguyễn Thiếu Dũng, quả thực bài viết rất công phu, với đầy đủ chứng lý, chứng thực... Trước đây tôi cũng đã từng nghiên cứu Kinh Dịch khoảng 4 đến 5 năm (Chu Dịch của Thiệu Khang Tiết và Thiệu Vỹ Hoa), khoảng thời gian không nhiều nhưng những gì học hỏi được từ Kinh Dịch thì vô tận.
    Đây là một học thuyết triết học có tính chất nền tảng, định hướng cho con người, xã hội. Người ta có thể tìm về quá khứ, dự đoán tương lai trên cơ sở triết học Kinh Dịch. Ngày xưa, Khổng Tử có nói: "Ai mà thông thuộc được Ngũ Kinh và Tứ Thứ thì có thể làm chủ thiên hạ", ngẫm nghĩ càng thấy sâu sắc, thấm thía. Giá mà trong xã hội ai cũng hiểu biết về Kinh Dịch thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn nhiều...
    Về việc chứng minh Kinh Dịch là triết học của tổ tiên người Việt Nam là một vấn đề mới, cần phải có một hội đồng các nhà nghiên cứu Kinh Dịch, khảo cổ, văn hoá dân gian, ngôn ngữ... cùng hợp sức mới có thể giải quyết được. Vấn đề qua trọng là phải tìm được những chứng cứ vật thể (có sức thuyết phục to lớn hơn) là chứng cứ phi vật thọ?... Không hiểu tác giả có tìm hiểu tài liệu về khảo cổ,... của Trung Quốc không? Người Trung Quốc chắc chắn cũng sẽ bảo vệ quan điểm Kinh Dịch là nền tảng triết học do người Trung Quốc sáng lập nên...
    Đây quả là một vấn đề to lớn, đáng được sự quan tâm của các nhà khoa học, nhân văn của nước ta.
    Rất cảm ơn tác giả. Chúc ông khoẻ để có thể nghiên cứu và làm rõ hơn vấn đề này.
    Nghiêm Giang Anh
    Kinh Dịch là di sản của Việt tộc
    Tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả Nguyễn Thiếu Dũng rằng tổ tiên ta mới chính là ông tổ của Kinh Dịch chứ không phải người Tàu. Trong một ngàn năm đô hộ nước ta, Phong kiến phương bắc không phải chỉ vơ vét vàng bạc châu báu mà còn ăn cướp cả nhân tài và chất xám nữa. Ðiều này đã được ghi rõ trong sử sách. Kinh Dịch là một thứ báu vật giữ nước của Việt tộc nên nó cũng không tránh khỏi bị ăn cướp. Tuy nhiên ông cha ta đã khôn khéo làm cách nào đó để người Tàu không học được hết những bí mật của Kinh Dịch vì thế các bản Kinh Dịch của Tàu ngày nay đều có nhiều chỗ không giống với Kinh Dịch "thứ thiệt" của Việt Nam.
    Nói như thế chắc hẳn có nhiều người lấy làm lạ và khó tin, nhất là các học giả ngày nay quen tra cứu sách vở, vì họ nghĩ cha ông ta ngày xưa làm gì có chữ viết mà viết Kinh Dịch. Cứ giả sử ông cha ta mấy ngàn năm trước đã có chữ viết rồi thì liệu chữ viết đó có tồn tại nổi sau một ngàn năm Bắc thuộc không? Nhưng chuyện cha ông ta trước đây có chữ viết hay không thực ra cũng chẳng phải là điều quan trọng vì dù cho có chữ viết đi nữa ông cha ta cũng không muốn viết Kinh Dịch thành sách để nó trở thành đối tượng dòm ngó của kẻ cướp. Sự thực Kinh Dịch Việt Nam là một thứ Kinh vô tự nghĩa là chỉ được truyền lại bằng miệng chứ không bằng chữ viết. Ðó là cách gìn giữ bảo vật vô giá của Việt tộc một cách thông minh nhất. Bởi vì không có bí kíp nào có thể tồn tại hàng ngàn năm mà không bị hư hại hay bị ăn cướp. Ngay cả khi đem khắc Kinh Dịch vào đá đi nữa ông cha ta cũng không an tâm bởi vì ?otrăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ?. Ông cha ta đã chọn bia miệng để khắc Kinh Dịch vào đó.
    Ở đây cũng cần phân biệt tiếng nói và chữ viết. Văn chuơng truyền miệng không cần đến chữ viết. Di sản văn chương truyền miệng của Việt Nam rất phong phú và có khi còn lý thú hơn cả di sản văn chương bác học nữa. Truyền thuyết rồng tiên, bánh chưng bánh dầy, thành cổ loa và nhiều truyền thuyết khác đều chứa đựng, chuyên chở những thông điệp bí ẩn của người xưa gửi cho con cháu về nền văn hiến dân tộc mà chỉ có người Việt mới giải mã được. Ðáng tiếc là nhiều trí thức mới ngày nay không hiểu đã giải thích lệch lạc hoặc nhiều khi còn chê bai bôi bác nữa.
    Ðúng như tác giả Nguyễn Thiếu Dũng đã nói, các quẻ của Kinh Dịch đều là tiếng Việt chứ không phải là tiếng Tàu hay tiếng Hán Việt như nhiều người lầm tưởng. Vì thế không cần phải biết tiếng Tàu hay chữ Hán mới học được dịch. Không phải chỉ có quẻ dịch mà nhiều ?otiếng? trong tiếng Việt cũng bị lầm tưởng là tiếng Tàu nhưng thực sự lại là tiếng Việt trăm phần trăm, chẳng hạn như các tiếng ?ohoa?, ?ovăn?, ?ophụ?, mẫu?,... (tôi nói tiếng chứ không phải là chữ). Ví dụ: vườn hoa, văn vẻ, phụ việc, khuôn mẫu.
    Trở lại với các quẻ dịch, hai quẻ ?ocàn? và ?okhôn? đối nhau như âm với dương rất rõ ràng bởi vì kẻ đã ?okhôn? thì không có (làm) ?ocàn? mà kẻ đã làm ?ocàn? thì không có ?okhôn?. ?oCàn khôn? khi dịch ra tiếng Hán Việt là ?okiền khôn? thì nó không còn có nghĩa giống như tiếng Việt là làm càn hay khôn (tức là khác với ngu) nữa. Tương tự như thế, quẻ cấn có nghĩa là lấn cấn; tốn có nghĩa là khiêm tốn, từ tốn; chấn có nghĩa là chấn động...
    Càn tượng trưng cho trời, cho vua, cho người cha, người có quyền,.. mà chỉ có trời, có vua, người cha, người có quyền mới muốn làm gì thì làm - nghĩa là làm càn - mà thôi. Muốn làm một việc gì người ta cũng phải học để khôn trước đã nếu không thì chỉ còn có cách làm càn. Làm càn rồi sai thì sửa cũng là một cách học vậy. Có càn mới có khôn là như vậy.
    Ðể hiểu rõ hơn về âm dương trong tiếng Việt còn có ?ocái? và ?ocon? là hai tiếng rất đặc biệt hầu như không có thứ ngôn ngữ nào trên thế giới có được. ?oCái? nguyên thủy có nghĩa là mẹ. Mẹ và con cho ta một khái niệm rất rõ về âm và dương; về tĩnh và động. Ở đây mẹ thuộc về âm và con thuộc về dương vì người mẹ rất ít thay đổi (tĩnh) sau khi sinh, so với người con rất mau lớn (động). Từ khái niệm đó tất cả các tĩnh vật đều có chữ cái đứng trước và tất cả động vật đều có chữ con đứng trước một cách hết sức nhất quán và hợp lý.
    Nhiều người có thể thắc mắc vì sao ta nói con dao, con thoi, con thuyền mà không nói cái dao, cái thoi, cái thuyền. Con dao hay cái dao cũng đều đúng bởi vì con dao (động) thường đi chung với cái thớt (tĩnh) thành một cặp. Còn nếu dao không đi chung với thớt vẫn có thể gọi là cái dao cũng không sai. Tương tự ta nói con thoi khi nó nằm trên khung cửi và luôn chuyển động; con thuyền khi nó ở trên sông và luôn luôn lay động. Còn nếu thuyền được kéo lên bờ rồi ta phải gọi nó là cái thuyền mới đúng.
    Văn chương truyền khẩu của ta thường dùng văn vần là vè bốn chữ hoặc thơ lục bát (sáu và tám chữ) bởi vì số bốn là tứ tượng, số tám là bát quái, và số sáu là lục khí, những số rất đặc biệt của dịch. Trong khi ấy Trung Quốc không có thơ lục bát. Trong tám quẻ dịch thì ?ocàn khôn? được coi là cha mẹ còn sáu quẻ ?ođoài, li, chấn, tốn, khảm, cấn? được coi là sáu đứa con hay lục khí. Theo dịch thì lục khí quan trọng hơn càn khôn bởi vì càn khôn hay cha mẹ đã già và vai trò của họ trong đời sống xã hội sẽ ngày càng suy giảm còn vai trò của các con sẽ ngày càng trở nên quan trọng. Ở đây có thêm một ý niệm khác về âm dương đó là khí và hình. Người Việt ta vẫn trọng khí hơn hình. Con người có hai phần khí và hình. Khí là phần tâm linh, là sự hiểu biết, là những suy nghĩ, những quan niệm mà người ngoài không nhìn thấy được nhưng tất nhiên những thứ ấy phải quan trọng hơn cái hình dáng bề ngoài hay cách ăn mặc của người đó.
    Ngoài ra khi đọc thơ lục bát ta cũng thường đọc theo nhịp từng hai chữ một bởi đó chính là âm dương hay lưỡng nghi. Tiếng Việt cũng có rất nhiều tiếng song âm như con cái, tàu bè, hang hốc, văn chương, lãng mạn,... phản ánh rất rõ tinh thần âm dương của dịch. Như vậy, làm sao có thể nói Việt tộc không phải là tác giả của dịch được khi mà tiếng nói và thơ văn của ta đầy dẫy những dấu tích của dịch?
    Chúng ta cũng có nhiều dấu tích của dịch trong phong tục tập quán, thói quen ẩm thực, cách xây dựng nhà cửa,... nữa. Chẳng hạn theo phong tục người Bắc thì khi có con rồi cha mẹ sẽ không còn được làng xóm gọi mình bằng tên tục nữa mà thay vào đó họ gọi cả cha lẫn mẹ bằng tên của người con trưởng. Theo dịch thì cái gì cũng thay đổi chứ không có gì tồn tại vĩnh viễn cả do đó cái tên của cha mẹ cũng thay đổi khi đã có con. Phong tục này có lẽ trên thế giới không có nơi nào có bởi vì nó phản ảnh tinh thần Kinh Dịch của Việt Nam và chỉ có Việt Nam mới có mà thôi.
    Không ai có thể phủ nhận rằng tiếng Việt không phải là của người Việt vì thế nếu tiếng Việt có thể giải thích về dịch chính xác và dễ dàng như đã nói ở trên, tôi thiết tưởng chuyện ai là tác gia của dịch không còn là vấn đề cần tranh cãi nữa. Còn chuyện Kinh Dịch hay ở chỗ nào, có giúp ích gì được cho học thuật nước nhà và giúp cho dân Việt theo kịp đà văn minh tiến bộ hiện nay trên thế giới hay không thì đó lại là chuyện khác.
    Tam Le

  7. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Phản hồi bài viết ''''Kinh Dịch - di sản sáng tạo của Việt Nam?''''



    Sau khi Thanhnien Online đăng bài viết Kinh Dịch - di sản sáng tạo của Việt Nam?, toà soạn đã nhận được rất nhiều thư phản hồi xung quanh vấn đề này. Sau đây chúng tôi xin trích đăng một vài ý kiến để bạn đọc tham khảo.
    Quả là hay, nhưng...
    Tôi có đọc bài viết của tác giả Nguyễn Thiếu Dũng, quả thực bài viết rất công phu, với đầy đủ chứng lý, chứng thực... Trước đây tôi cũng đã từng nghiên cứu Kinh Dịch khoảng 4 đến 5 năm (Chu Dịch của Thiệu Khang Tiết và Thiệu Vỹ Hoa), khoảng thời gian không nhiều nhưng những gì học hỏi được từ Kinh Dịch thì vô tận.
    Đây là một học thuyết triết học có tính chất nền tảng, định hướng cho con người, xã hội. Người ta có thể tìm về quá khứ, dự đoán tương lai trên cơ sở triết học Kinh Dịch. Ngày xưa, Khổng Tử có nói: "Ai mà thông thuộc được Ngũ Kinh và Tứ Thứ thì có thể làm chủ thiên hạ", ngẫm nghĩ càng thấy sâu sắc, thấm thía. Giá mà trong xã hội ai cũng hiểu biết về Kinh Dịch thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn nhiều...
    Về việc chứng minh Kinh Dịch là triết học của tổ tiên người Việt Nam là một vấn đề mới, cần phải có một hội đồng các nhà nghiên cứu Kinh Dịch, khảo cổ, văn hoá dân gian, ngôn ngữ... cùng hợp sức mới có thể giải quyết được. Vấn đề qua trọng là phải tìm được những chứng cứ vật thể (có sức thuyết phục to lớn hơn) là chứng cứ phi vật thọ?... Không hiểu tác giả có tìm hiểu tài liệu về khảo cổ,... của Trung Quốc không? Người Trung Quốc chắc chắn cũng sẽ bảo vệ quan điểm Kinh Dịch là nền tảng triết học do người Trung Quốc sáng lập nên...
    Đây quả là một vấn đề to lớn, đáng được sự quan tâm của các nhà khoa học, nhân văn của nước ta.
    Rất cảm ơn tác giả. Chúc ông khoẻ để có thể nghiên cứu và làm rõ hơn vấn đề này.
    Nghiêm Giang Anh
    Kinh Dịch là di sản của Việt tộc
    Tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả Nguyễn Thiếu Dũng rằng tổ tiên ta mới chính là ông tổ của Kinh Dịch chứ không phải người Tàu. Trong một ngàn năm đô hộ nước ta, Phong kiến phương bắc không phải chỉ vơ vét vàng bạc châu báu mà còn ăn cướp cả nhân tài và chất xám nữa. Ðiều này đã được ghi rõ trong sử sách. Kinh Dịch là một thứ báu vật giữ nước của Việt tộc nên nó cũng không tránh khỏi bị ăn cướp. Tuy nhiên ông cha ta đã khôn khéo làm cách nào đó để người Tàu không học được hết những bí mật của Kinh Dịch vì thế các bản Kinh Dịch của Tàu ngày nay đều có nhiều chỗ không giống với Kinh Dịch "thứ thiệt" của Việt Nam.
    Nói như thế chắc hẳn có nhiều người lấy làm lạ và khó tin, nhất là các học giả ngày nay quen tra cứu sách vở, vì họ nghĩ cha ông ta ngày xưa làm gì có chữ viết mà viết Kinh Dịch. Cứ giả sử ông cha ta mấy ngàn năm trước đã có chữ viết rồi thì liệu chữ viết đó có tồn tại nổi sau một ngàn năm Bắc thuộc không? Nhưng chuyện cha ông ta trước đây có chữ viết hay không thực ra cũng chẳng phải là điều quan trọng vì dù cho có chữ viết đi nữa ông cha ta cũng không muốn viết Kinh Dịch thành sách để nó trở thành đối tượng dòm ngó của kẻ cướp. Sự thực Kinh Dịch Việt Nam là một thứ Kinh vô tự nghĩa là chỉ được truyền lại bằng miệng chứ không bằng chữ viết. Ðó là cách gìn giữ bảo vật vô giá của Việt tộc một cách thông minh nhất. Bởi vì không có bí kíp nào có thể tồn tại hàng ngàn năm mà không bị hư hại hay bị ăn cướp. Ngay cả khi đem khắc Kinh Dịch vào đá đi nữa ông cha ta cũng không an tâm bởi vì ?otrăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ?. Ông cha ta đã chọn bia miệng để khắc Kinh Dịch vào đó.
    Ở đây cũng cần phân biệt tiếng nói và chữ viết. Văn chuơng truyền miệng không cần đến chữ viết. Di sản văn chương truyền miệng của Việt Nam rất phong phú và có khi còn lý thú hơn cả di sản văn chương bác học nữa. Truyền thuyết rồng tiên, bánh chưng bánh dầy, thành cổ loa và nhiều truyền thuyết khác đều chứa đựng, chuyên chở những thông điệp bí ẩn của người xưa gửi cho con cháu về nền văn hiến dân tộc mà chỉ có người Việt mới giải mã được. Ðáng tiếc là nhiều trí thức mới ngày nay không hiểu đã giải thích lệch lạc hoặc nhiều khi còn chê bai bôi bác nữa.
    Ðúng như tác giả Nguyễn Thiếu Dũng đã nói, các quẻ của Kinh Dịch đều là tiếng Việt chứ không phải là tiếng Tàu hay tiếng Hán Việt như nhiều người lầm tưởng. Vì thế không cần phải biết tiếng Tàu hay chữ Hán mới học được dịch. Không phải chỉ có quẻ dịch mà nhiều ?otiếng? trong tiếng Việt cũng bị lầm tưởng là tiếng Tàu nhưng thực sự lại là tiếng Việt trăm phần trăm, chẳng hạn như các tiếng ?ohoa?, ?ovăn?, ?ophụ?, mẫu?,... (tôi nói tiếng chứ không phải là chữ). Ví dụ: vườn hoa, văn vẻ, phụ việc, khuôn mẫu.
    Trở lại với các quẻ dịch, hai quẻ ?ocàn? và ?okhôn? đối nhau như âm với dương rất rõ ràng bởi vì kẻ đã ?okhôn? thì không có (làm) ?ocàn? mà kẻ đã làm ?ocàn? thì không có ?okhôn?. ?oCàn khôn? khi dịch ra tiếng Hán Việt là ?okiền khôn? thì nó không còn có nghĩa giống như tiếng Việt là làm càn hay khôn (tức là khác với ngu) nữa. Tương tự như thế, quẻ cấn có nghĩa là lấn cấn; tốn có nghĩa là khiêm tốn, từ tốn; chấn có nghĩa là chấn động...
    Càn tượng trưng cho trời, cho vua, cho người cha, người có quyền,.. mà chỉ có trời, có vua, người cha, người có quyền mới muốn làm gì thì làm - nghĩa là làm càn - mà thôi. Muốn làm một việc gì người ta cũng phải học để khôn trước đã nếu không thì chỉ còn có cách làm càn. Làm càn rồi sai thì sửa cũng là một cách học vậy. Có càn mới có khôn là như vậy.
    Ðể hiểu rõ hơn về âm dương trong tiếng Việt còn có ?ocái? và ?ocon? là hai tiếng rất đặc biệt hầu như không có thứ ngôn ngữ nào trên thế giới có được. ?oCái? nguyên thủy có nghĩa là mẹ. Mẹ và con cho ta một khái niệm rất rõ về âm và dương; về tĩnh và động. Ở đây mẹ thuộc về âm và con thuộc về dương vì người mẹ rất ít thay đổi (tĩnh) sau khi sinh, so với người con rất mau lớn (động). Từ khái niệm đó tất cả các tĩnh vật đều có chữ cái đứng trước và tất cả động vật đều có chữ con đứng trước một cách hết sức nhất quán và hợp lý.
    Nhiều người có thể thắc mắc vì sao ta nói con dao, con thoi, con thuyền mà không nói cái dao, cái thoi, cái thuyền. Con dao hay cái dao cũng đều đúng bởi vì con dao (động) thường đi chung với cái thớt (tĩnh) thành một cặp. Còn nếu dao không đi chung với thớt vẫn có thể gọi là cái dao cũng không sai. Tương tự ta nói con thoi khi nó nằm trên khung cửi và luôn chuyển động; con thuyền khi nó ở trên sông và luôn luôn lay động. Còn nếu thuyền được kéo lên bờ rồi ta phải gọi nó là cái thuyền mới đúng.
    Văn chương truyền khẩu của ta thường dùng văn vần là vè bốn chữ hoặc thơ lục bát (sáu và tám chữ) bởi vì số bốn là tứ tượng, số tám là bát quái, và số sáu là lục khí, những số rất đặc biệt của dịch. Trong khi ấy Trung Quốc không có thơ lục bát. Trong tám quẻ dịch thì ?ocàn khôn? được coi là cha mẹ còn sáu quẻ ?ođoài, li, chấn, tốn, khảm, cấn? được coi là sáu đứa con hay lục khí. Theo dịch thì lục khí quan trọng hơn càn khôn bởi vì càn khôn hay cha mẹ đã già và vai trò của họ trong đời sống xã hội sẽ ngày càng suy giảm còn vai trò của các con sẽ ngày càng trở nên quan trọng. Ở đây có thêm một ý niệm khác về âm dương đó là khí và hình. Người Việt ta vẫn trọng khí hơn hình. Con người có hai phần khí và hình. Khí là phần tâm linh, là sự hiểu biết, là những suy nghĩ, những quan niệm mà người ngoài không nhìn thấy được nhưng tất nhiên những thứ ấy phải quan trọng hơn cái hình dáng bề ngoài hay cách ăn mặc của người đó.
    Ngoài ra khi đọc thơ lục bát ta cũng thường đọc theo nhịp từng hai chữ một bởi đó chính là âm dương hay lưỡng nghi. Tiếng Việt cũng có rất nhiều tiếng song âm như con cái, tàu bè, hang hốc, văn chương, lãng mạn,... phản ánh rất rõ tinh thần âm dương của dịch. Như vậy, làm sao có thể nói Việt tộc không phải là tác giả của dịch được khi mà tiếng nói và thơ văn của ta đầy dẫy những dấu tích của dịch?
    Chúng ta cũng có nhiều dấu tích của dịch trong phong tục tập quán, thói quen ẩm thực, cách xây dựng nhà cửa,... nữa. Chẳng hạn theo phong tục người Bắc thì khi có con rồi cha mẹ sẽ không còn được làng xóm gọi mình bằng tên tục nữa mà thay vào đó họ gọi cả cha lẫn mẹ bằng tên của người con trưởng. Theo dịch thì cái gì cũng thay đổi chứ không có gì tồn tại vĩnh viễn cả do đó cái tên của cha mẹ cũng thay đổi khi đã có con. Phong tục này có lẽ trên thế giới không có nơi nào có bởi vì nó phản ảnh tinh thần Kinh Dịch của Việt Nam và chỉ có Việt Nam mới có mà thôi.
    Không ai có thể phủ nhận rằng tiếng Việt không phải là của người Việt vì thế nếu tiếng Việt có thể giải thích về dịch chính xác và dễ dàng như đã nói ở trên, tôi thiết tưởng chuyện ai là tác gia của dịch không còn là vấn đề cần tranh cãi nữa. Còn chuyện Kinh Dịch hay ở chỗ nào, có giúp ích gì được cho học thuật nước nhà và giúp cho dân Việt theo kịp đà văn minh tiến bộ hiện nay trên thế giới hay không thì đó lại là chuyện khác.
    Tam Le

  8. mumiy

    mumiy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2005
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    http://www.nhadat4u.com/tintuc_chitiet.php?loaitin=phongthuy&maso=1161
  9. hanmacsinh

    hanmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Rất đồng ý với ý kiến trên của bạn.
    Và đáp ứng chính ý kiến đó là 1 nghiên cứu hoàn toàn khác. Tôi đã giới thiệu ở vài topic khác (LSVH, Đọc và suy ngẫm, Học thuật).
    Xin mạn phép giới thiệu lại ở đây.
    Mời các bạn tham khảo:
    Kinh Dịch-sản Phẩm Sáng Tạo Của Văn Hiến âu-lạc
  10. KikuD

    KikuD Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/02/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Ở làng nọ có 1 số gia đình. Các gia đình đụng chạm liên miên Xuân này qua Thu nọ. Thực ra thì không phải gia đình nào cũng muốn đánh đấm, chiến tranh, ví dụ gia đình họ Diệc nọ, vốn nho nhã và luôn dạy con cái những điều hay lẽ phải. Điều hay lẽ phải cứ tích góp ngày này tháng khác mà thành văn hóa, văn hiến. Tạm gọi là Văn hiến Diệc gia.
    Tuy nhiên nhiều gia đình khác thì không được như vậy. Lúc Ngụy gia, khi Thục gia rồi Hán gia.... lên nắm cương vị "Ông Trùm" hay như tiếng Tây dương gọi là "Don". Mà chiến tranh thì gây cho nhân loại biết bao đau thương khổ ải và mọi người chả kể thuộc gia tộc nào cũng chán ngán đến cùng cực rồi.
    Vào 1 thời điểm khi Hán gia làm "Don" và ép các gia tộc khác đều phải trở thành người Hán gia, nhà họ Diệc cũng không nằm ngoài ép buộc đó. Con cháu Diệc gia vốn chỉ quen bút nghiên nay cúng phải bỏ bút cầm đao, cầm khiên, cầm dùi hay vác cày, vác cuốc theo xếp đặt của "Don" Hán. Mà ?oDon" Hán thì chả chắc hiểu được những bút, những nghiên?. tích góp lâu đời của Diệc gia để lại. Có lẽ cũng khó chịu với những thứ đó mà Hán gia hoặc tịch thu hoặc hủy đi cho đỡ chướng tai gai mắt. Và lẽ hiển nhiên Diệc gia nuốt nước mắt xót xa !!!
    Những người con ưu tú của Diệc gia phải tìm trăm kế ngàn phương bảo vệ tài sản ông cha ngàn đời để lại. Họ nhờ "mẹ đất" cất giấu, họ nhờ "dì sông" mang đi .... những ghi chú cha ông truyền đời. Họ biết là họ Diệc rồi đây cũng khó bảo tồn nên cũng tìm cách bỏ trốn khỏi làng Hán, nhưng việc đó cũng khó như vượt sa mạc bao la, không biết sống chết thế nào. Những người con ưu tú của Diệc gia bị giết, bị bắt, bị chết trên đường chạy trốn rất nhiều ?.
    Ngày nay sử sách ghi lại có 1 căn nhà Tộc Việt nằm không xa làng Hán gia nhưng lại được ngăn cách bởi núi non cách trở làm chùn bước Hán gia. Không ai biết được ?oViệt? là cách gọi trệch đi từ ?oDiệc? của Diệc tộc hay không ?
    Chỉ thấy rằng Việt tộc cũng thờ phụng mẹ Chim, tựa như chim Diệc của Diệc gia xưa. Người Việt cũng có nhiều ghi chép như của Diệc gia để lại mà không biết họ đem theo khi trốn chạy năm xưa hay là họ là 1 gia đình hoàn toàn khác đã đón nhận được bí quyết chân kinh mà những người con nhà Diệc gia xưa kia nhờ "dì sông" mang đi cất giấu !?
    Không thể phủ nhận trong Việt gia cũng thật lắm anh tài và trong suốt quá trình đồng hóa hay cai trị, Hán gia không thể bắt họ cúi đầu bỏ họ Việt nhận họ Hán như Hán gia mong muốn. Tuy vậy Hán gia vẫn giữ nguyên chính sách cũ: Cướp bóc hoặc tiêu hủy những di sản Văn hiến Diệc gia và bắt cóc hay bắt cống những tài năng Việt gia đem về làng Hán.
    Ngày nay khó biết và khó suy đoán hay chứng minh Việt gia là 1 dòng Diệc gia bỏ trốn làng Hán hay là gia đình khác nhờ cơ may mà có được bí kíp chân kinh Diệc gia Văn hiến. Lại có lời đồn là trong Diệc gia có thằng con bất trị, có tư chất họ Diệc nhưng ngổ ngáo và lười nhác không chịu theo con đường dòng họ đã đi nên tự động bỏ nhà (hoặc bị đuổi) khỏi họ tộc mà xuống Nam phương tự mình xây nhà, lập nghiệp. Vốn là họ Diệc nên ngôi nhà này tuy không dám trương biển "Diệc gia" nhưng vẫn để lại nguồn gốc của mình qua cách gọi trệch đi là "Việt gia" ???
    Lại có khảo dị khác nữa là trong gia tộc Miên ở tận Nam phương có đứa con rơi của Diệc gia nhưng gọi theo giọng Nam phương là cu Việt (cu Diệc). Sau nay khi lập nghiệp trời nam Việt cũng không quên dòng họ của mình nên từ tích "Chim Diệc trời Nam" và tự gọi nghiệp đế là Việt Nam hay Nam Việt (theo cách phát âm đia phương).
    Tích sử mai một, chân sử bí truyền.
    Câu trả lời phần nào đã sáng tỏ trong nghiên cứu về
    Văn hiến Âu Lạc.

Chia sẻ trang này