1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kính mời bà con tham gia cuộc thi: VIẾT VỀ XỨ LẠNG ( Bình chọn đến hết ngày 31/1/2007 - Trao giải và

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi Nguyenthiquynhnga, 05/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thienthancodonls

    thienthancodonls Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2004
    Bài viết:
    1.191
    Đã được thích:
    0
    em cũng ủng pác xuongrongvang911 vote 5*
    Hay - ý nghĩa - xúc động
  2. wind_soul

    wind_soul Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2006
    Bài viết:
    251
    Đã được thích:
    0

    Chùm phượng vĩ em cầm.....
    Sáng nay thấy em qua phố, Anh đau lòng biết bao khi nhìn mái tóc óng ả ngày xưa em đã không còn giữ nữa, và em, đã không còn giữ lại nhiều điều anh yêu dấu kể từ khi anh ra đi...
    Em trở nên xanh xao và đôi mắt nâu mờ đục, anh xót xa, cái ngày em cầm chùm phượng vĩ hân hoan đứng trước cổng trường chờ anh, mái tóc dài hơi rối toả mùi hương sả nhè nhẹ giờ đi về nơi đâu... Anh được biết tất cả những điều gì đã thay đổi, làm xáo trộn cuộc sống yên ả và nhung lụa của em, người anh yêu dấu. Nhưng anh bất lực, đã hàng ngàn lần anh trách mình vì sao khi xưa đã ra đi vội vã quá trong khi em thì quá bé nhỏ và yếu đuối. Anh chỉ có thể đứng nhìn em ở xa, sợ sẽ chạm vào lớp vỏ pha lê mỏng manh, sợ vỡ oà những yêu thương, những chờ đợi, sợ nước mắt em rơi, anh chẳng làm được gì để dỗ dành em như ngày xưa nữa.
    Thế mà sáng nay em lại đạp xe qua con đường cũ, ngước mắt nhìn anh và nước mắt lại rơi lã chã trên gương mặt nhỏ bé. Đêm qua em đã khóc quá nhiều rồi, cô bé, anh biết em đã thật khó khăn để đi đến quyết định ấy, một quyết định cần thiết cho cuộc sống sau này và những người thân yêu bên em. Nhưng trong ấy, em lại không nghĩ đến anh, có thể đó là cái giá anh phải trả cho sự ra đi đường đột. Anh không biết mình sẽ thế nào khi không còn nhìn thấy em nữa, dù là chỉ dám nhìn theo em từ một nơi rất xa.... Trái tim anh nói như vậy, nhưng anh cũng thật mừng vì em, đã trưởng thành lên rất nhiều, em đã làm nên những điều mà anh không nghĩ rằng em có thể.
    Ở nơi em sẽ đến liệu có thể có những con đường trải dài hoa phượng và những đoá bằng lăng tím ngát như con đường sáng nay em qua ?? Em có biết vì sao phượng lại đỏ đến thế không ? Bởi vì nó đã dốc cạn lòng, đốt cháy mình cho bầu trời kia, như là em đã dành quãng thời gian tuổi trẻ của chính mình, để chờ đợi anh, mà anh thì không thể và không dám quay trở về bên em nữa. Cô gái bé nhỏ, người yêu bé nhỏ của anh, đã hơn hai năm rồi, em hãy như cánh chim kia, bay đi, và hãy là chính em như anh đã từng biết, khát khao và nghị lực, hãy sống, hãy hành động, hãy sải cánh và vút lên bầu trời kia. Em đã từng nói :" nếu không thể trở thành Mặt Trời hay Mặt Trăng thì nhất định em cũng sẽ là một vì tinh tú ", và anh tin rằng em sẽ trở thành một vì tinh tú rực rỡ nhất, còn anh sẽ luôn gạt bỏ những đám mây đen xung quanh để mọi người đều có thể nhìn ngắm em......
    Em vẫn từng đợi anh.....​
    Vẫn biết là chẳng còn có thể làm gì để thay đổi nữa nhưng chưa bao giờ em thôi những ước mơ về những tháng ngày chúng ta hạnh phúc bên nhau, mỗi tối trước khi em ngủ, những khi bất chợt tỉnh giấc giữa đêm, những khi đi một mình trong cái lạnh hiu hắt và hương sữa nồng đượm. Anh thấy không, ở một vài góc phố mình lại bắt gặp những bông sữa cuối mùa lẻ loi. Nở muộn màng nhưng hương hoa lại khiến cho lòng người se thắt lại. Thứ tình yêu muộn màng mà em chỉ có thể có được sau khi anh ra đi cũng khiến cho em quay quắt, chênh vênh cả quãng đời còn lại. Dẫu biết rằng rồi một ngày kia em sẽ lấy chồng, sẽ có những đứa con, sẽ có đủ những toan tính của cuộc sống để
    có thể, có thể quên anh... em không dám chắc mình mạnh mẽ như thế...
    Trơi sắp vào Đông! Em vẫn nhớ chiếc áo gió xanh ngọc anh mặc mùa đông trước, đủ ấm để em ngồi sau cũng không bị lạnh, đủ để khi trời mưa lất phất lại căng lên che hai mái đầu chúng mình. Từ trước em vẫn thích mùa Đông, một sở thích không lý giải nổi, nhưng em thấy thật thú vị khi đi trong cái lạnh cắt da cắt thịt, làm hai bàn tay lạnh cóng lên, cái lạnh mà khiến cho nhiều người sợ ấy lại không quật ngã được em, thậm chí em còn thích nó. Thích cái cảm giác mình vượt qua. Nhưng em lại không vượt qua được nỗi cô đơn mà chính trái tim đa cảm của mình mang lại. Ngày anh đi, em nhận ra rằng mình đã mất anh thật rồi. Và em đã cố đi xa thật xa Lạng Sơn để không phải ngày ngày đi về một mình trên những con đường vốn đã quá thân quen với bóng hình hai đứa, nhưng rồi, anh ơi, cuộc sống lại không cho em quyền lựa chọn nên em đã trở về.
    Cuộc sống vẫn tiếp diễn ngày một nhanh hơn, nhưng em luôn để lòng mình dừng lại ...cho anh bởi vì em vẫn từng đợi anh...
  3. cuong_cua

    cuong_cua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2006
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    xuongrongvang911 Vô đây chơi lâu chưa ? mà Tao không ngời ngoài tài năng bán bảo hiểm chú mày lại còn khả năng về văn học , CC khâm phục
  4. Lang_Chi_Na_VNPT

    Lang_Chi_Na_VNPT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/04/2006
    Bài viết:
    303
    Đã được thích:
    0
    Đã hết hạn nhưng không hiểu vì lý do gì mà Mod vẫn chưa tổng kết và trao giải. "Mod chỉ có thể làm những việc trong quyền hạn của mình, còn thần dân trong diễn đàn có thể làm tất cả mọi việc mà diễn đàn không cấm".
    Vậy Mod có kéo dài thời hạn ko? nếu không thì tổng kết trao giải đi chứ nhỉ. còn nếu kéo dài thời hạn thì cho tôi bon chen 1 bài nhé, hy vọng sẽ có giải, từ nhỏ đến lớn đã đi thi thì không bao giờ đứng chót.
  5. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Bản thân tôi khi khởi xướng cuộc thi này, mong muốn lớn nhất là nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của các thành viên bằng các bài viết có chất lượng về Lạng Sơn. Tất nhiên, nhiều bạn đã tham gia, nhiều bài chất lượng tốt, nhưng chắc chắn mọi người thấy không khí vẫn có vẻ ... bình lặng, mặc dù tôi đã kéo dài thời gian thêm 1 tháng.
    Với ý kiến của Na_chi_Lang , tôi cũng hy vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ nhiệt tình và tham gia tích cực cuộc thi. Phần thưởng không lớn nhưng cái quan trọng là bạn sẽ chứng tỏ được TÌNH YÊU của mình dành cho ĐẤT và NGƯỜI xứ Lạng.
    Các MOD cũng vẫn được tham gia, bình chọn do tất cả thành viên bình chọn và kết quả sẽ dựa trên kết quả thành viên bình chọn.
    Các bạn có thể cho ý kiến để cuộc thi tiếp tục có hiệu quả hơn.
    Được Nguyenthiquynhnga sửa chữa / chuyển vào 19:33 ngày 24/11/2006
  6. xuongrongvang911

    xuongrongvang911 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Tôi nhận thấy đây là một Diễn Đàn lớn và cũng là một sân chơi bổ ích. Việc tham gia bài viết đâu phải mục đích là để nhận giải thưởng đâu? Tôi thấy minh có thể chia sẻ được những gì và mình có thể là những gì cho Sân chơi này bổ ích hơn thì làm thôi.
  7. latdat_tn

    latdat_tn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2004
    Bài viết:
    1.128
    Đã được thích:
    0
    Cuộc thi đã kết thúc. các mod chuyển nó thành cảm nhận về LS đê. Em dân TN. em đã được tới LS vào tháng 3 vừa rồi em có vài dòng tâm sự thế này. pà kon nghe nha!
    Trong 4 ngày sống ở Ls. tôi thấy con người ở đây ....................khó hiểu. mỗi người một tính..........cũng như ở mọi nơi. kekeke. không khí ở đây thoải mái , thoáng mát. LS có rất nhiều danh lam thắng cảnh. Lần đó em ở nhà bạn. ở Cổng Thành đó. được nó đưa đi chơi mấy chỗ . Thứ nhất được lên đèo Giang gần nhà Anhdangyeu_ls(chú iu của cháu) Thật là tuyệt. cảm giác lao từ trên dốc xuống thích thật. lại còn đi vào buổi tối. nhìn bao quát cả TP LS như 1 bức tranh sơn dầu. trông huyền bí và rất lung linh! Sáng hôm sau kế hoạch là lên Tân Thanh! thích thật đấy, mua bán sầm uất kẻ bán ngưòi mua tấp nập. vui như tết. hôm đó đi lại đúng vào ngày hội Tân Thanh( 27.28/ 03) Vui nhưng đi nhiều cũng mệt gần chết. đi hết mấy cái nhà to ơi là to. rồi lúc đi về thì phải chạy công an vì tội cân 3+ xe không gương. vui thật đấy.về tới Tp thì đã5h tối om! tối hôm đó thì vào nhà bác ở gần chợ Đông kinh ngủ ở đó! sáng hôm sau thì được ông anh( Nghĩa -Trinh or Nghĩa -Trung) đưa đi xem Tam Thanh- Nhị Thanh, nàng Tô Thị...... jời ơi là jời. chèo lên không bít là bao nhiêu cái bậc thang, mệt khủng. lại còn lạnh nữa. gió to. lên tới đỉnh mà cảm giác...........bay bay. lại 1 lần nữa được nhìn Tp LS. nhưng lại vào ban ngày nhưng nhìn cũng thấy đẹp không kém j` buổi tối! Sau đó được anh đưa đi xem dốc tình yêu! nó chỉ là 1 đoạn trong hẻm. nhưng nó dốc xuống. ..............tưởng j`. đây là nơi ông anh+người yêu bị ngã.....===> nên gọi là dốc Ty.(pótay.com) thật ra thì cũng hay===> đi đi lại lại cái dốc mấy lần = xe máy Vậy là hết danh lam thắng cảnh. àh còn 1 chỗ đó là Mẫu Sơn nhưng tại sắp lên xe về Tn nên không đi được, thui để lần sau vậy.
    Còn về ẩm thực. em fê mỗi món măng ớt+ bánh bao. ui ăn bún trả ở chợ tỉnh+măng ớt ....ngon dễ sợ Thích thật đấy!!
    Trên đây là cảm nhận của em về LS qua 1 lần đến thăm! Em xin dừng bút . hết cảm xúc.............. Tôi yêu Việt Nam
  8. STTM

    STTM Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Cuộc thi viết về Xứ Lạng thu hút đông đảo thành viên quá. Muốn viết cái gì đó ngồ ngộ, tiếc rằng hết thời hạn mất rồi!
  9. toilanguoilangson

    toilanguoilangson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2007
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Em nghĩ đơn giản hơn mọi người hết thời hạn thì sao chứ tình cảm mình dành cho ls vẫn dạt dào vẫn cháy bỏng tại sao ta ko viết mà cứ phải có phần thưởng. Hãy viết lên những tình cảm mà bạn ko nói lên thành lời và hãy để cho mọi người hiểu về nó.
    Tôi yêu Lạng Sơn và tôi sẽ mãi viết về LS để LS sẽ mãi ở trong tất cả các bạn..................!
  10. duoxiele

    duoxiele Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2005
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    0
    Thuộc lớp người Lạng Sơn cổ mất rồi, gọi LS là thành phố cứ gượng gượng thế nào ấy, yêu mãi cái thị xã bé con đi xe đạp hai vòng là hết phố, nhớ mãi chàng trai cô gái hát sli ở những chợ phiên miền núi họp ngay gần trường Lê Quý Đôn.
    Gặp người quý LS thì bảo người LS nhiệt tình, LS dễ sống; gặp kẻ ko ưa thì bảo dân Lạng Sơn tồ tệch, thích rượu.v.v. Có tuổi rồi nên ai nói thế nào cũng chẳng buồn tranh luận, vẫn cứ yêu LS bằng cả tính cố chấp của những người luôn cho rằng mình đúng.
    Xa LS càng nhiều năm cảm giác nhớ nhung cuồng nhiệt càng nhạt dần, nhưng ánh mắt ngời sáng mỗi khi nhắc về LS thì ko đổi. Mà cứ nhớ.v.v. hàng trăm cái nhớ lủn mủn:
    - Nhớ buổi chiều cảm nhận sự im lặng của núi rừng, lắng nghe và ngắm nhìn những cánh chim soải vội cánh về tổ trên đỉnh Mẫu Sơn
    - Nhớ làn khói bếp mong manh đến nao lòng của những bản làng trên triền núi
    - Nhớ cái rét se sắt của buổi sáng mùa đông đạp xe ngược gió mùa Đông Bắc đi học
    - Nhớ vị ngọt nóng của gừng trong bát "cống phù" xua đi giá rét đêm đông
    - Nhớ cái thị xã bé bé thơm mùi hoa xoan và mùi của núi rừng sau cơn mưa
    - Nhớ ngày đầu gặp anh, yêu anh vì anh yêu xứ Lạng hơn cả chính em
    - Yêu anh vì anh dần giống dân xứ Lạng hơn cả chính em ........

Chia sẻ trang này