1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kinh nghiệm kinh doanh! Dành cho các bạn yêu thích kinh doanh!

Chủ đề trong 'Ý tưởng - Sáng tạo' bởi thuyduongnsx, 16/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Vào thời điểm khi mà Hà nội bắt đầu xuất hiện MỐT vẽ hoa áo dài áo bò ... ( ngày đấy đc gọi là sơn mài ) , tôi đã có nghề và bắt đầu mở lớp dậy (kiếm hơn ), vì lúc đó có rất nhiều người làm nghề may ở các tỉnh có nhu cầu học nghề này ( đang kiếm mà ).Hồi đó dấu nghề khiếp lắm , mà bản thân mình ngày trước vừa học vừa ăn cắp mới có .....
    Lớp học lại chỉ tranh thủ dậy được vào buổi tối....học sinh lại đa phần là các cô thợ trẻ...Lại phải đóng cửa kín để dấu mà ...Vậy là ...tình ngay lí gian , hỏng bẹt....Sập cả 1 hướng đi đầy tương lai ...chỉ vì cô bạn gái tôi quá cẩn thận....
    Nói lại vẫn cứ tiếc mô hình đấy ....cả 1 xưởng 8 máy thêu đơn , 10 tay thêu thủ công ,kim sa các loại ...đang bắt đầu có uy tín ...
  2. srilanka

    srilanka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Có thể sai lầm của bạn là: Bán vào dêm 30 Tết, khi người ta chỉ lo đi chơi thôi, còn thiếp chúc mừng thường thường nên chuẩn bị từ sớm để còn đi nịnh xếp hoặc lấy lòng bạn gái, thiếp thường dùng cho bạn bè đồng nghiệp hơn là người thân(30 Tết đa số hướng tới gia đình nhiều hơn mà), nếu bạn bán "cành vàng lá ngọc " cho hội đi chùa vào tầm đó thì chắc chắn sẽ trúng quả! hêhh. Dù sao mình cũng hạnh phúc vì đã có niềm vui sáng tạo ra những tấm thiếp dễ thương đó! hêh
    P>W
    [/quote]
    Cảm ơn bạn nhé.
    Lâu lắm mới có người nói với mình như thế.
    Đúng là hồi đó, mình đã rất vui vẻ, hạnh phúc khi làm ra từng tấm thiệp. Lúc đem cho cũng rất vui, vui nhất là khi cho mấy chị Tây ky bo. Họ thích những tấm thiếp đó ra mặt.
    Hơn nữa, sau vụ đó mình thấy khả năng của con người là rất giỏi. Thấy tự tin hơn rất nhiều. Lúc đó đang gần Tết, cũng bận rộn với chuyện thi cử... Thế mà ngày nào mình cũng làm ra cả đống thiếp, ra Tết cũng bán hết (cho vụ 14/2 và 8/3), lãi lớn (ko tính tiền công và ý tưởng design thiếp bị mấy hàng thiếp lấy mất). Chỉ có mấy cái thiếp Tết là còn đến tận bây giờ.
    Ah, từ vụ này cũng có thêm 1 kinh nghiêm quý báu (tuy ko mới nhưng rất thiết thực):
    Hãy phân tán rủi ro, đừng nên tập trung vào một loại sản phẩm (nếu hồi đó mình làm toàn thiệp tết thì...hichic...)
    Nói cách khác hãy luôn luôn tiến hành đa dạng hoá sản phẩm.
    Tập trung phát triển một loại sản phẩm cũng tốt nhưng sẽ ko thu hút nhiều loại khách hàng, rủi ro lại cao...
  3. thuyduongnsx

    thuyduongnsx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Những bài học của các nhà kinh doanh​
    Một nhà kinh doanh người Anh kể rằng:
    Vào năm 1969 tôi dành toàn bộ tài sản để mở một cửa hàng thực phẩm nhỏ. Không một tuần sau ngày khai trương, tôi đang đứng ở lối ra vào thì một bà khách giận dữ đi đến và nói: ?oHộp rượu trứng này mua ở cửa hàng ông bị chua?. Tôi đón lấy hộp rượu nặng nửa cân mở ra nếm thử thấy chẳng làm sao cả.
    - Bà nhầm rồi, rượu được đấy chứ!
    Rồi để chứng mình là bà ta sai thật sự, tôi dẫn thêm:
    - Tuần vừa rồi chúng tôi đã bán 300 hộp và chỉ có mình bà là người duy nhất phàn nàn.
    Bà khách nổi khùng lên đòi lại tiền và tuyên bố sẽ không bao giờ trở lại mua hàng tại đây nữa.
    Đêm đó, đầu óc tôi bị ám ảnh bởi sự việc trên đây. Ngẫm kỹ lại, tôi đã nhận ra mình phạm sai lầm. Đã không lắng nghe bà khách, tôi lại còn thách thức và làm nhục bà ta bằng việc viện dẫn ra 300 khách hàng khác không phàn nàn về món rượu trứng của tôi.
    Sự việc này đã tác động rất lớn tới cuộc đời doanh nghiệp của tôi. Tôi đã rút ra được 2 bài học và quyết định khắc chúng vào phiến đá nặng 6.000 cân Anh đặt trước cửa hàng, nơi hàng tuần 100.000 khách hàng có thể trông thấy. Chúng tôi gọi nó là ?o Hòn đá cam kết?. Trên đó khắc hai điều luật:
    ?oĐiều 1: Khách hàng luôn luôn đúng
    Điều 2: Nếu khách hàng sai, hãy xem lại điều 1?.
    Việc áp dụng những nguyên tắc này đã giúp tôi mở rộng kinh doanh từ một cửa hàng 300m2 thành một cửa hàng 30.000m2, cửa hàng thực phẩm lớn nhất thế giới với mức doanh thu hàng năm đạt 100 triệu đôla.
    Ngày nay chúng tôi thực sự vui mừng khi khách hàng đến phàn nàn. Chúng tôi coi họ là những người bạn, bởi vì chính họ đã giúp chúng tôi có cơ hội phát triển.
    Những khách hàng ?okhông phàn nàn? có thể họ không bao giờ trở lại mua hàng nữa.
    Chúng tôi thấm nhuần tinh thần phục vụ khách hàng, ngay khi tuyển những người bán hàng. Đức tính hàng đầu là thái độ tốt, rồi mới đến kinh nghiệm, trình độ, quá trình đào tạo, học vấn hoặc diện mạo. Thường thường phải phỏng vấn từ 15 - 25 người xin việc mới chọn được người ưng ý.
    Hãng Sony của Nhật thì cho rằng: khi tuyển nhân viên ngoài kh năng chuyên môn sở trường cần phi xem xét khả năng tâm lý có thích hợp với tập thể mà họ sẽ được nhận vào hay không.
    Tài giỏi mấy mà không biết giao tiếp với mọi người thì không mấy ai dám nhận, vì chính người này là ngòi nổ tạo ra sự mâu thuẫn, xung đột trong tập thể.
    Khả năng phối hợp hành động của mình với các đồng nghiệp là tiêu chuẩn cao nhất khi tuyển chọn, còn kiến thức thói quen nhiều khi xem là thứ yếu.
    ---------------------------------------------
    Lời bình hả: chưa nghĩ ra, thấy hay thì đưa lên thôi. Đây là một trong những bài ở báo Cơn lốc tình yêu của box chúng ta hôm 21-2.
  4. thuyduongnsx

    thuyduongnsx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Về vụ thiếp, thì chúng mình cũng có kinh nghiệm xương máu, là vẫn tồn rất nhiều thiếp ở nhà đây này. Bạn nào mua thì mình sẽ bán! Mà lấy thêm làm phần thưởng cho Box cũng được, hoan hô ý tưởng này.
    Đây là cô nàng Raikô xinh đẹp, còn hai cô khác không kém phần duyên dáng, thậm chí còn xinh hơn cô này nữa cơ.
    Đây là chàng Samurai hùng dũng, với câu nói ngọt ngào như thế này bạn làm sao ko chiếm được cảm tình của cô bạn gái:
    "Anh muốn làm samurai của em suốt cuộc đời!"
    Vẫn còn còn rất nhiều. Các hàng lưu niệm nhận xét: "các em phải làm nhiều mẫu mã hơn, thế này hơi đơn điệu". Trông đơn giản mà mất bao nhiêu công đó. Mà cũng tại ban tổ chức hội chợ làm mình lỗ thảm hại bởi cho vào góc khuất của công viên nước, kêu gọi bao lần vẫn chưa thèm xin lỗi!!!
  5. thuyduongnsx

    thuyduongnsx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Bí quyết nắm đúng tâm lý nhân viên​
    "Chỉ cần ánh mắt thân thiện, một cái bắt tay nhiệt tình, những lời khuyến khích tự tin của người quản lý, bạn sẽ thấy hiệu quả công việc mà các nhân viên mang lại nâng cao một cách đáng ngạc nhiên" Christopher Wood, Chủ tịch Cty Estee Lauder Group tại Nhật Bản tâm đắc nói.
    "Tôi sẵn sàng chối bỏ mọi công việc để thực hiện chuyến "du hành" cuối tuần thường kỳ để đi đến từng cửa hàng thăm hỏi bắt tay mỗi nhân viên một cách thân thiện kèm theo những lời động viên khích lệ", Christopher Wood nói. "Chúng ta phải tạo ra sự hứng thú, vui vẻ và nhiệt tình cho mỗi một nhân viên phục vụ trong công ty", Wood nhấn mạnh. Và đây cũng chính là chiến lược để phát triển công ty.
    Theo quan điểm của Wood, những người bán hàng trực tiếp cho khách hàng là những người hiểu rõ khách hàng nhất. Chính vì vậy, ông luôn coi việc động viên nhân viên một cách trực tiếp và thường xuyên sẽ góp phần nâng cao doanh số bán hàng. Đồng thời tạo được sự cạnh tranh với các đối thủ khác trên thương trường.
    Wood luôn chia sẻ mọi thông tin với nhân viên và ông không hạn chế doanh số bán hàng của từng nhân viên tại trụ sở của công ty như trước đây ông vẫn làm. Wood tin rằng, những nhân viên tư vấn bán sản phẩm nên biết tình hình kinh doanh của công ty hàng ngày, hàng tuần, hàng tháng. Điều này đôi lúc sẽ tạo hứng khởi để họ nghĩ ra được những phương pháp hay để cải tiến tình hình.
    Bên cạnh đó, Wood cũng dùng phương thức tiền thưởng để tặng cho những người đứng đầu về doanh số bán hàng. Tuy nhiên, ông cho rằng, chia sẻ thông tin và tiền thưởng chưa đủ để khuyến khích nhân viên hết lòng vì công việc. Đối với nhiều người, tiền không phải là điều quan trọng nhất. "Mà họ muốn biết rằng công việc mà họ đang làm có một sự quan trọng đặc biệt", ông nói. Vì vậy, cứ mỗi dịp cuối tuần khi đi xuống thực tế, Wood đều cố tìm ra những nét đặc trưng, đặc biệt mà nhân viên của công ty đã làm được để tuyên dương họ.
    Estee Lauder Group là một công ty lớn trong ngành kinh doanh mỹ phẩm của Mỹ thâm nhập thị trường Nhật Bản và đã điều hành hoạt động của 10 thương hiệu mỹ phẩm. Từ nhãn hiệu thông dụng như Clinicque đến những nhãn hiệu cao cấp như Mac và Stila. Công ty này hiện có khoảng 2.000 nhân viên tư vấn bán hàng và trang điểm, phần lớn là nữ giới.
    Trước khi tham gia vào Estee Lauder, Wood đã làm việc 6 năm cho hãng L''Oreal. Wood đến Nhật Bản vào năm 2003 và ông coi đây là một thị trường thách thức nhất trong sự nghiệp của ông. Chính vì vậy mà ông đã đưa được doanh số bán hàng của công ty tăng lên trong 4 tháng đầu năm cho dù sự bất ổn định kinh tế của thị trường này vẫn chưa có dấu hiệu hồi phục đáng kể. Wood lạc quan cho rằng: "Nếu dành nhiều thời gian để đến khích lệ động viên từng nhân viên, tôi cam đoan rằng tôi có thể tăng doanh số bán hàng".
    (Theo DDDN)
    ----------------------------------------------------------------------
    Rõ ràng là để làm những người làm việc cùng mình luôn cảm thấy hứng thú cũng là vấn đề lớn đây.
  6. thuyduongnsx

    thuyduongnsx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Chấp nhận và yêu thích thách thức sẽ thành công
    Đó là lời khuyên của Helen Gurley Brown, người đàn bà gây dựng nên Cosmopolitan, tạp chí phụ nữ thành công nhất thế giới và là một thần tượng của đông đảo công chúng nước Mỹ.
    "Mỗi buổi sáng thức dậy, bạn đối mặt với những thách thức mới, với công việc phải làm, với khó khăn phải giải quyết, nhưng đó là một phần của cuộc đời bạn. Hãy chấp nhận và yêu thích nó?.
    Đó là một trong những lời khuyên rất dễ tìm thấy trong những tạp chí dành cho phụ nữ. Không mới nhưng cũng chẳng bao giờ cũ. Bởi nó cũng chính là lời khuyên đầu tiên mà các phóng viên luôn nhận được từ Helen Gurley Brown, Tổng biên tập Cosmopolitan, tờ tạp chí phụ nữ lớn nhất nước Mỹ.
    Helen Gurley Brown được người ta biết đến không chỉ bởi một sự nghiệp lẫy lừng mà còn bởi cuộc sống gia đình cũng không kém phần hạnh phúc. Gia đình bà sống trong một căn phòng lộng lẫy trên lầu 22 của một trong những khu nhà đắt tiền nhất New York trông ra toàn cảnh Central Park.
    Ở tuổi 82, Helen Gurley Brown vẫn giữ được một thân hình mảnh dẻ, mái tóc nâu sáng và chải chuốt. Dù làn da đã đồi mồi không thể che giấu tuổi tác, bà vẫn giữ được nụ cười và ánh mắt của một người đàn bà đẹp. Mỗi sáng thức giấc việc làm đầu tiên của bà là giành một khoảng thời gian nhất định để tập thể dục.
    ?oMỗi ngày 30 phút, đó là bí quyết để giữ gìn sức khỏe và để có thể tiếp tục làm việc?, bà nói. Nhờ thói quen này mà bà có một sức khoẻ khá tốt để lãnh đạo thành công tờ báo phụ nữ lớn nhất nước Mỹ trong nhiều năm.
    Rời khỏi vị trí Tổng biên tập tờ Cosmopolitan Mỹ năm 1996, hiện bà giữ chức Tổng biên tập Cosmopolitan quốc tế, phụ trách gần 50 phiên bản của tờ Cosmopolitian trên toàn thế giới. Dự kiến, tờ Cosmo bằng tiếng Việt cũng sắp có mặt tại Việt Nam.
    Helen Gurley Brown sinh ra trong một gia đình nghèo ở Arkansas. Trước khi trở thành Tổng biên tập tờ Cosmo, bà đã trải qua hàng chục công việc như thư ký và viết quảng cáo (copywriter). Năm 37 tuổi, bà kết hôn với David Brown, một nhà sản xuất phim Hollywood và viết cuốn sách *** and the Single Girl (******** và cô gái độc thân).
    ?oTrong cuốn sách đó, tôi đưa ra hai quan niệm được coi là nổi loạn thời bấy giờ?, bà mỉm cười kể. ?oTôi nói với các cô gái rằng họ không cần phải lấy chồng để chứng tỏ mình là ai đó. Bạn có thể độc thân, chuyện đó hoàn toàn ổn. Bên cạnh đó bạn có thể có một đời sống ******** riêng?.
    Vào thời điểm đó, ở nước Mỹ, ngay cả người phụ nữ có gia đình cũng e ngại khi đề cập đến chuyện ********. Tuy nhiên, cuốn sách hết sức thành công, và bà bắt đầu nhận được thư từ mọi miền đất nước, gửi tới để tìm kiếm lời khuyên.
    ?oDavid, chồng tôi bảo: Helen, nếu em có một tạp chí riêng, em có thể trả lời thư mọi người cùng một lúc?, bà kể.
    Lúc đó là đầu thập kỷ 1960. Helen Gurley Brown phác thảo ra một tạp chí phụ nữ với công thức bao gồm những bài báo về quan hệ tình cảm nam nữ, làm thế nào để quyến rũ đàn ông, làm thế nào để có đời sống ******** hạnh phúc và thành công trong sự nghiệp riêng.
    Ông Brown đem ý tưởng này đi rao bán khắp New York nhưng không ai muốn mạo hiểm. Cuối cùng, tập đoàn Hearst cũng quyết định thuê bà làm tổng biên tập và cho phép bà áp dụng công thức mới này cho tạp chí Cosmopolitan, một tạp chí văn học ra đời từ năm 1882 khi đang đà xuống dốc.
    ?oHọ cho tôi một năm để thử sức", bà nói. Nếu tờ tạp chí không thành công, Brown có thể làm việc cho những tờ báo khác trong nhóm. "Họ đã không phải lo về chuyện đó vì ngay số đầu tiên, Cosmopolitan đã trở thành tạp chí phụ nữ bán chạy nhất?, bà nhớ lại.
    Bà Brown trở thành một trong những người phụ nữ hàng đầu trong phong trào giải phóng phụ nữ. ?oCosmo là tạp chí dành cho những phụ nữ trẻ, họ yêu đàn ông và trẻ con, họ là những phụ nữ truyền thống, nhưng họ không muốn chỉ là vợ của ai đó, mẹ của ai đó. Họ muốn làm việc và được xã hội ghi nhận. Những phụ nữ như thế có mặt ở khắp mọi nơi, kể cả ở các nước Ả rập, hay Việt Nam?, bà Brown nói.
    Sự nổi tiếng của tạp chí thu hút các công ty quảng cáo sản phẩm dành cho phụ nữ.Trong mỗi tờ tạp chí dày khoảng 200 trang, có đến hai phần ba là quảng cáo. Cosmo tiếp tục là tờ tạp chí phụ nữ bán chạy nhất trong các sạp báo trên đường phố và ký túc xá các trường đại học.
    Không dừng lại ở Mỹ, tập đoàn Hearst tiếp tục xuất bản các tờ Cosmo với nhiều thứ tiếng khác nhau trên khắp thế giới. Cho đến nay, Cosmo đã có mặt trên 49 quốc gia.
    Bà Brown cho rằng, một nguyên nhân quan trọng cho sự thành công của tạp chí là chất lượng và phong cách của bài viết. Cosmopolitan không chạy theo xu hướng viết bài về các nhân vật nổi tiếng mà trung thành với tôn chỉ: tạp chí dành cho phụ nữ.
    Công thức cơ bản của nó là một bài chân dung về một nhân vật nổi tiếng, một bài quan trọng về công việc đối với phụ nữ, một bài về vấn đề sức khỏe, một bài về quan hệ tình cảm nam nữ, ?ogỡ rối tơ lòng?, một bài về ********, và một chuyên mục về thời trang, làm đẹp .
    Để phù hợp với văn hóa từng nước, chẳng hạn như tờ Cosmo Nhật thì cần phải tránh đề cập nhiều đến vấn đề ********. Ngoài ra, Cosmo còn có những bài viết về các vấn đề tâm tư tình cảm phụ nữ, về lòng tự trọng và khuyến khích phụ nữ yêu bản thân mình.
    ?oThỉnh thoảng, tôi đề cập đến vấn đề ghen tuông vì trong mỗi người luôn tồn tại lòng ghen tị với một ai đó?, bà mỉm cười.
    Trong suốt gần 40 năm làm Tổng biên tập tờ Cosmo, bà đã tự mình biên tập từng số báo một. Hiện nay, Helen Gurley Brown vẫn đến tòa soạn hàng ngày, đọc các tạp chí được gửi về từ các nước và đưa ra ý kiến. Mặc dù không đọc được, bà vẫn có thể đánh giá tạp chí có đi đúng hướng hay không bằng cách quan sát hình ảnh.
    Bà nói: ?oNếu có ảnh nhiều hơn nội dung, tôi sẽ gọi điện cho họ và nói: Này, đây không phải là tạp chí về các nhân vật nổi tiếng, đây là tạp chí để giúp phụ nữ, không bao giờ nên có nhiều hình ảnh hơn cả nội dung như thế này?.
    Bà đã từng đi du lịch khắp thế giới, tham dự các lễ ra mắt tạp chí ở nhiều nước khác nhau, trả lời phỏng vấn, phát biểu các vấn đề về nữ quyền. Còn chồng bà, ông David Brown, một nhà sản xuất phim, cũng thành đạt với những bộ phim như Jaws (Hàm cá mập), The Saint (Vị thánh)?
    Bà Brown cho biết, ông là người có ảnh hưởng rất lớn trong cuộc đời bà. Ông đưa ra ý tưởng viết sách, làm tạp chí, và giúp bà viết tựa đề của hầu hết các số báo Cosmo trong suốt những năm bà làm tổng biên tập.
    Ở tuổi 82, ông Brown cũng vẫn làm việc. Hiện, ông Brown đang cho ra mắt một vở kịch mới trên sân khấu Broadway. Mỗi buổi sáng, tài xế đưa bà Brown đến văn phòng ở phía Tây New York, nơi bà Brown biên tập các tạp chí và nói chuyện với các tổng biên tập qua điện thoại.
    Buổi trưa, hai vợ chồng bà vẫn ăn cùng nhau, một việc họ vẫn làm trong suốt 45 năm hôn nhân. Bà Brown vẫn nấu bữa sáng cho chồng mình. ?oTriết lý của tôi là: không có bữa ăn trưa miễn phí, bạn phải tỉnh dậy và tự làm mọi thứ?, bà Brown nói.
    Và điều mà Brown vẫn thường khuyên giới trẻ là, nếu phải chọn tình yêu và sự nghiệp, hãy chọn tình yêu, nhưng hai cái đó có thể cùng tồn tại. "Có thể yêu đàn ông và trẻ con, và yêu rất nhiều người khác, nhưng công việc đem đến cho ta sự thừa nhận của xã hội, đem cho ta lòng tự trọng và cả tiền bạc nữa?, bà Brown xúc động nói.
    (Theo Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn)
  7. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Theo Ju thì từ cái vụ này thì chẳng thể lấy làm bài học chiến lược đa dạng hoa sản phăm được. Vì sao? Vì khi nói đến đa dạng hoá sản phẩm là nói đến các chiến lưọc dài hạn (hoặc ít nhất là trung hạn). Còn việc bán thiếp của bác chỉ diễn ra trong một thời gian rất ngắn ngủi (đêm 30 Tết), thì tập trung cho một loại sản phẩm là hoàn toàn đúng đắn. Ngay cả khi công việc kinh doanh của bác đã da dạng hoá sản phẩm thì trong ngắn hạn bác cũng chỉ có thể tập trung cho một hoặc một vài sản phẩm chứ không thể bao sân cho tất cả các sản phẩm của mình được.
    Sai lầm ở đây là do bác không xây dựng cho mình một kế hoạch trưóc khi bắt tay vào kinh doanh. Tước hết là bác đã phạm sai lầm khi sản xuất sản phẩm (bưu thiếp) hoàn toàn do ý chí chủ quan của nhà sản xuất(bác). Trong khi quan điểm Marketing là sản xuất sản phẩm theo nhu cầu khách hàng.
    Thứ hai là thời điểm tung sản phẩm ra thị trường hoàn toàn không thích hợp. Bác bán bưu thiếp lcó thể theo các lý do sau: làm xong thì bán, đến Tết cần tiền xài, bán lấy tiền tiêu Tết,..Đây là các lý do xuất phát từ chủ quan của người bán chứ không căn cứ vào nhu cầu của thị trường. Do đó không đạt hiệu quả, thậm chí thất bại là chuyện có thể tính được.
    Thứ ba, sai lầm trong thiết kế sản phẩm. Tuy nhiên lõi này không nặng lắm. Lý do xuất phát từ đặc trưng của sản phẩm. Các bưu thiếp nói chung, đặc biệt bưu thiếp hand made, ăn lãi được là nhờ sự độc đáo và có ý nghĩa. Do đó, bác nói chỉ nên ghi chung chung ngày tháng cũng đúng nhưng cũng không hoàn toàn chính xác đối với sản phẩm là bưu thiếp.
    Nói thêm một ý là cách ghi hạn sử dụng quá hạn thật là cách mánh khoé làm ăn chứ không phải kinh nghiệm kinh doanh. Nếu nhà sản xuất biết có một chiến lược khoa học cho sản phẩm của mình thì không cần phải dùng đến thủ đoạn này.
  8. scorpion1429

    scorpion1429 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2003
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    0
    Thuỳ Dương có vẻ khoái kinh doanh quá nhỉ??
    Nhưng U đang phạm 1 sai lầm cơ bản của Marketing đấy. U nói quá nhiều những chuyện mà khách hàng không quan tâm. U nói ít thôi, và làm khách hàng của U nói ra phần còn lại.
    Nói vậy thôi, tôi rất thich những mẩu chuyện của bạn. Tôi sắp làm 1 số việc, hi vọng sẽ nhận được sự giúp đỡ của tất cả mọi người.
    còn là việc gì thì vẫn đang là bí mật.
  9. scorpion1429

    scorpion1429 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2003
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    0
    Không có chuyện cứ thiếp đẹp là có người mua đâu.
    Chủ yếu là phải biết tạo ra 1 thị trường tiềm năng trước cả khi sản xuất.
    Bán thiếp là 1 phạm trù rất sinh viên. Thất bại bao giờ cũng nhiều hơn thành công. Mà thành công không bao giờ trọn vẹn cả.
    Hãy kết hợp với những hàng hoá bổ xung: như hoa, đĩa CD, quà tặng.
    hãy kết hợp với những nhóm làm Marketing bán chuyên nghiệp.
    Hãy nhìn xem tương lai sẽ đi về đâu.
    Thế thôi
  10. thuyduongnsx

    thuyduongnsx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Thì đó, khó chịu cũng là một cách hay đó chứ, các bạn cứ nói chuyện của các bạn, xen vào đó là những mẩu chuyện này, thế là mọi người phải nói nhanh ko mấy mẩu chuyện đó nó cứ xen vào, hihi. Mình biết thế, nhưng mấy mẩu chuyện này hay đấy chứ, sau đi tập hợp nhớ nó ở đâu cũng ngại nên mình cứ post ở đây nhé

Chia sẻ trang này