1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ko biết đặt tên gì...............không biết.có thể lấy tên : làm ơn đừng khoá được ko nhỉ ?!?!?!

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi xiaowushi, 25/10/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. xiaowushi

    xiaowushi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ, và hơn nữa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sư nên cô đồng ý.
    Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.
    Bỗng nhiên chàng ******** người phục vụ:
    - Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!
    Mọi người đứng xung quanh hết sức ngạc nhiên và nhìn chằm chằm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
    Cô gái tò mò:
    - Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
    - Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển- Chàng trai giải thích- Khi chơi ở biển tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
    Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...
    Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... và cô đã tìm được người đàn ông của mình qua cốc cà phê muối.
    Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì " công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống rất hạnh phúc.
    Mọi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai- nay đã là chồng cô- một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy.
    Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
    Sau 50 năm người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
    " Gửi vợ của anh,
    Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất- về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhằm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
    Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời"
    Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt.
    Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".
  2. xiaowushi

    xiaowushi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    [blue]Có những lúc bạn phải bâng khuâng ko hiểu thế nào là một tình yêu đích thực và
    đâu là một người mà bạn mến , hãy thử đọc bài này xem sao nhé , có thể bạn sẽ
    khám phá ra một điều gì thú vị chăng.
    THẾ NÀO LÀ YÊU VÀ MẾN​
    Trước mặt người mình yêu tim bạn đập rộn rã, nhưng trước mặt người bạn mến,
    bạn cảm thấy vui vẻ.
    Trước mặt người bạn yêu mùa đông giống như là một mùa xuân; nhưng trước mặt
    người bạn mến, mùa đông chỉ là một mùa đông đẹp. Nếu bạn nhìn vào người bạn
    yêu, bạn trở nên e thẹn; nhưng nếu bạn nhìn vào người bạn mến, bạn tươi cười
    vui vẻ. Trước mặt người bạn yêu, bạn ko thể thổ lộ những điều bạn dự định trong đầu; nhưng trước
    mặt người bạn mến, bạn nói chuyện một cách vô tư.
    Trước mặt người bạn yêu, bạn có khuynh hướng trở nên nhút nhát, nhưng trước
    mặt người bạn mến , bạn rất tự tin. Người bạn yêu xuất hiện trong tâm trí bạn
    từng hai phut một. Ban ko thể nhìn thẳng vào mặt của người mình yêu, nhưng bạn
    có thể luôn luôn cười đùa với người bạn mến .Khi người bạn yêu đang khóc bạn
    khóc theo, nhưng khi người bạn mến đang khóc bạn cố gắng an ủi họ.
    Cảm giác của tình yêu bắt đầu từ ánh mắt , cảm giác của sự mến bắt đầu từ tai
    nghe. Nếu bạn thôi ko mến người bạn đã từng mến , bạn chỉ cần bịt tai lại, nhưng
    nếu bạn cố gắng để nhắm mắt lại để quên người mình yêu , tình yêu sẽ đến bằng
    những giọt nước mắt và sau đó sẽ vĩnh viễn nằm trong tim bạn.
    Thế đấy, có những chuyện đơn giản mà ko đơn giản.....
    Chúc bạn tìm được người yêu và có thật nhiều người mến bạn
    CHÚC BẠN TÌM ĐƯỢC NGƯỜI YÊU, VÀ CÓ THẬT NHIỀU NGƯỜI MẾN BẠNCó những lúc bạn phải bâng khuâng ko hiểu thế nào là một tình yêu đích thực và
    đâu là một người mà bạn mến , hãy thử đọc bài này xem sao nhé , có thể bạn sẽ
    khám phá ra một điều gì thú vị chăng.
    THẾ NÀO LÀ
    YÊU VÀ MẾN
    Trước mặt người mình yêu tim bạn đập rộn rã, nhưng trước mặt người bạn mến,
    bạn cảm thấy vui vẻ.
    Trước mặt người bạn yêu mùa đông giống như là một mùa xuân; nhưng trước mặt
    người bạn mến, mùa đông chỉ là một mùa đông đẹp. Nếu bạn nhìn vào người bạn
    yêu, bạn trở nên e thẹn; nhưng nếu bạn nhìn vào người bạn mến, bạn tươi cười
    vui vẻ. Trước mặt người bạn yêu, bạn ko thể thổ lộ những điều bạn dự định trong đầu; nhưng trước
    mặt người bạn mến, bạn nói chuyện một cách vô tư.
    Trước mặt người bạn yêu, bạn có khuynh hướng trở nên nhút nhát, nhưng trước
    mặt người bạn mến , bạn rất tự tin. Người bạn yêu xuất hiện trong tâm trí bạn
    từng hai phut một. Ban ko thể nhìn thẳng vào mặt của người mình yêu, nhưng bạn
    có thể luôn luôn cười đùa với người bạn mến .Khi người bạn yêu đang khóc bạn
    khóc theo, nhưng khi người bạn mến đang khóc bạn cố gắng an ủi họ.
    Cảm giác của tình yêu bắt đầu từ ánh mắt , cảm giác của sự mến bắt đầu từ tai
    nghe. Nếu bạn thôi ko mến người bạn đã từng mến , bạn chỉ cần bịt tai lại, nhưng
    nếu bạn cố gắng để nhắm mắt lại để quên người mình yêu , tình yêu sẽ đến bằng
    những giọt nước mắt và sau đó sẽ vĩnh viễn nằm trong tim bạn.[blue]
    Thế đây,có những chuyện đơn giản mà không đơn giản
    Chúc bạn tìm được người yêu và có thật nhiều người mến bạn

  3. xiaowushi

    xiaowushi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    [blue]Có những lúc bạn phải bâng khuâng ko hiểu thế nào là một tình yêu đích thực và
    đâu là một người mà bạn mến , hãy thử đọc bài này xem sao nhé , có thể bạn sẽ
    khám phá ra một điều gì thú vị chăng.
    THẾ NÀO LÀ YÊU VÀ MẾN​
    Trước mặt người mình yêu tim bạn đập rộn rã, nhưng trước mặt người bạn mến,
    bạn cảm thấy vui vẻ.
    Trước mặt người bạn yêu mùa đông giống như là một mùa xuân; nhưng trước mặt
    người bạn mến, mùa đông chỉ là một mùa đông đẹp. Nếu bạn nhìn vào người bạn
    yêu, bạn trở nên e thẹn; nhưng nếu bạn nhìn vào người bạn mến, bạn tươi cười
    vui vẻ. Trước mặt người bạn yêu, bạn ko thể thổ lộ những điều bạn dự định trong đầu; nhưng trước
    mặt người bạn mến, bạn nói chuyện một cách vô tư.
    Trước mặt người bạn yêu, bạn có khuynh hướng trở nên nhút nhát, nhưng trước
    mặt người bạn mến , bạn rất tự tin. Người bạn yêu xuất hiện trong tâm trí bạn
    từng hai phut một. Ban ko thể nhìn thẳng vào mặt của người mình yêu, nhưng bạn
    có thể luôn luôn cười đùa với người bạn mến .Khi người bạn yêu đang khóc bạn
    khóc theo, nhưng khi người bạn mến đang khóc bạn cố gắng an ủi họ.
    Cảm giác của tình yêu bắt đầu từ ánh mắt , cảm giác của sự mến bắt đầu từ tai
    nghe. Nếu bạn thôi ko mến người bạn đã từng mến , bạn chỉ cần bịt tai lại, nhưng
    nếu bạn cố gắng để nhắm mắt lại để quên người mình yêu , tình yêu sẽ đến bằng
    những giọt nước mắt và sau đó sẽ vĩnh viễn nằm trong tim bạn.
    Thế đấy, có những chuyện đơn giản mà ko đơn giản.....
    Chúc bạn tìm được người yêu và có thật nhiều người mến bạn
    CHÚC BẠN TÌM ĐƯỢC NGƯỜI YÊU, VÀ CÓ THẬT NHIỀU NGƯỜI MẾN BẠNCó những lúc bạn phải bâng khuâng ko hiểu thế nào là một tình yêu đích thực và
    đâu là một người mà bạn mến , hãy thử đọc bài này xem sao nhé , có thể bạn sẽ
    khám phá ra một điều gì thú vị chăng.
    THẾ NÀO LÀ
    YÊU VÀ MẾN
    Trước mặt người mình yêu tim bạn đập rộn rã, nhưng trước mặt người bạn mến,
    bạn cảm thấy vui vẻ.
    Trước mặt người bạn yêu mùa đông giống như là một mùa xuân; nhưng trước mặt
    người bạn mến, mùa đông chỉ là một mùa đông đẹp. Nếu bạn nhìn vào người bạn
    yêu, bạn trở nên e thẹn; nhưng nếu bạn nhìn vào người bạn mến, bạn tươi cười
    vui vẻ. Trước mặt người bạn yêu, bạn ko thể thổ lộ những điều bạn dự định trong đầu; nhưng trước
    mặt người bạn mến, bạn nói chuyện một cách vô tư.
    Trước mặt người bạn yêu, bạn có khuynh hướng trở nên nhút nhát, nhưng trước
    mặt người bạn mến , bạn rất tự tin. Người bạn yêu xuất hiện trong tâm trí bạn
    từng hai phut một. Ban ko thể nhìn thẳng vào mặt của người mình yêu, nhưng bạn
    có thể luôn luôn cười đùa với người bạn mến .Khi người bạn yêu đang khóc bạn
    khóc theo, nhưng khi người bạn mến đang khóc bạn cố gắng an ủi họ.
    Cảm giác của tình yêu bắt đầu từ ánh mắt , cảm giác của sự mến bắt đầu từ tai
    nghe. Nếu bạn thôi ko mến người bạn đã từng mến , bạn chỉ cần bịt tai lại, nhưng
    nếu bạn cố gắng để nhắm mắt lại để quên người mình yêu , tình yêu sẽ đến bằng
    những giọt nước mắt và sau đó sẽ vĩnh viễn nằm trong tim bạn.[blue]
    Thế đây,có những chuyện đơn giản mà không đơn giản
    Chúc bạn tìm được người yêu và có thật nhiều người mến bạn

  4. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Hai người yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình nhà cô gái. Họ cho rằng chàng trai không xứng đáng với địa vị của gia đình cô và họ sẽ không tha thứ cho cô nếu tiếp tục có quan hệ với anh ta.
    Mặc dù cô gái rất yêu chàng trai, nhưng khi hai người gặp nhau cô luôn hỏi: "anh có yêu em nhiêu không?". Cô hay bực bội do chàng trai không trả lời như ý cô mong muốn. Và áp lực của gia đình khiến hai người bất hòa. Cô thường trút giận lên chàng trai.
    Về phía mình, chàng trai luôn chịu đựng trong im lặng. Sau một năm anh tốt nghiệp và quyết định đi du học. Trước khi ra đi, anh đã cầu hôn: "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không giỏi nhưng tất cả những gì mà anh biết là anh yêu em. Về phía gia đình, anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ?".
    Cô gái ưng thuận và với sự quyết tâm của chàng trai, cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Trước khi chàng trai đi học, hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội trong khi anh tiếp tục học ở nước ngoài. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua những lá thư và điện thoại. Tuy có khó khăn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.
    Một ngày nọ, cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy, cô thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc, cô muốn làm cho mẹ yên lòng nhưng những gì cô có thể thốt ra chỉ là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói. Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã gây tổn thương não của cô và khiến cô không thể nói được nữa. Cô suy sụp mặc dù cha mẹ cô động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ biết khóc trong thầm lặng.
    Xuất viện về nhà, tình trạng của cô cũng chẳng thay đổi gì. Mỗi khi có tiếng điện thoại reo, cô có cảm giác như từng nhát dao đâm vào tim. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốn trở thành gánh nặng của anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không còn đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa. Cô gửi lại anh chiêc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và gọi biết bao cuộc điện thoại nhưng cô không trả lời và chỉ khóc.
    Cha mẹ cô quyết định chuyển nhà, hy vọng rằng cô sẽ thật sự quên những gì đã xảy ra để có thể sống yên ổn.
    Cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến và cho hay anh đã trở về. Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không còn nhận được tin tức gì của anh.
    Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ. Khi mở thiệp cưới cô thấy tên mình trong tấm thiệp. Ngước lên, cô thấy anh đang đứng trước mặt.
    Chàng trai dùng cử chỉ nói với cô gái: "Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này, chỉ để em hiểu rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Hãy cho anh có cơ hội nói với em rằng anh yêu em".
    Anh ***g chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng mụ cười đã trở lại trên môi cô gái.
    ----
    Câu chuyện trên có thể là không có thật, nhưng nếu bạn biết rằng trên thế gian này luôn có một người yêu quý bạn, luôn nghĩ đến bạn thì bạn thực sự là một người hạnh phúc đó.
  5. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Hai người yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình nhà cô gái. Họ cho rằng chàng trai không xứng đáng với địa vị của gia đình cô và họ sẽ không tha thứ cho cô nếu tiếp tục có quan hệ với anh ta.
    Mặc dù cô gái rất yêu chàng trai, nhưng khi hai người gặp nhau cô luôn hỏi: "anh có yêu em nhiêu không?". Cô hay bực bội do chàng trai không trả lời như ý cô mong muốn. Và áp lực của gia đình khiến hai người bất hòa. Cô thường trút giận lên chàng trai.
    Về phía mình, chàng trai luôn chịu đựng trong im lặng. Sau một năm anh tốt nghiệp và quyết định đi du học. Trước khi ra đi, anh đã cầu hôn: "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không giỏi nhưng tất cả những gì mà anh biết là anh yêu em. Về phía gia đình, anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ?".
    Cô gái ưng thuận và với sự quyết tâm của chàng trai, cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Trước khi chàng trai đi học, hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội trong khi anh tiếp tục học ở nước ngoài. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua những lá thư và điện thoại. Tuy có khó khăn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.
    Một ngày nọ, cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy, cô thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc, cô muốn làm cho mẹ yên lòng nhưng những gì cô có thể thốt ra chỉ là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói. Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã gây tổn thương não của cô và khiến cô không thể nói được nữa. Cô suy sụp mặc dù cha mẹ cô động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ biết khóc trong thầm lặng.
    Xuất viện về nhà, tình trạng của cô cũng chẳng thay đổi gì. Mỗi khi có tiếng điện thoại reo, cô có cảm giác như từng nhát dao đâm vào tim. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốn trở thành gánh nặng của anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không còn đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa. Cô gửi lại anh chiêc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và gọi biết bao cuộc điện thoại nhưng cô không trả lời và chỉ khóc.
    Cha mẹ cô quyết định chuyển nhà, hy vọng rằng cô sẽ thật sự quên những gì đã xảy ra để có thể sống yên ổn.
    Cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến và cho hay anh đã trở về. Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không còn nhận được tin tức gì của anh.
    Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ. Khi mở thiệp cưới cô thấy tên mình trong tấm thiệp. Ngước lên, cô thấy anh đang đứng trước mặt.
    Chàng trai dùng cử chỉ nói với cô gái: "Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này, chỉ để em hiểu rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Hãy cho anh có cơ hội nói với em rằng anh yêu em".
    Anh ***g chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng mụ cười đã trở lại trên môi cô gái.
    ----
    Câu chuyện trên có thể là không có thật, nhưng nếu bạn biết rằng trên thế gian này luôn có một người yêu quý bạn, luôn nghĩ đến bạn thì bạn thực sự là một người hạnh phúc đó.
  6. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Ngày xưa trên một hoang đảo nọ, tất cả mọi cảm giác của con người cùng chung sống với nhau: Hạnh Phúc, Buồn Phiền, Kiến Thức, ... và trong số đó có cả Tình Yêu. Một hôm có tin cho hay rằng chẳng bao lâu nữa, hòn đảo sẽ chìm xuống biển, vì thế mọi dân cư trên đảo phải chuẩn bị thuyền bè để rời khỏi đảo nhằm tránh tai hoạ sắp giáng xuống. Tình Yêu là kẻ cuối cùng còn lại trên đảo. Bạn xem đấy, Tình Yêu luôn chờ đợi đến phút cuối cùng, cho tới khi nào chẳng thể cứu vãn được mới chịu bỏ đi.
    Hòn đảo gần chìm hẳn dưới làn nước, Tình Yêu quyết định lên tiếng cầu cứu.
    Sang Giàu lái một chiếc thuyền lớn đi qua. Tình Yêu gọi:" Bạn Sang Giàu ôi, bạn có thể cho tôi đi cùng không?"
    Sang Giàu đáp: "Không, không được đâu. Thuyền của tôi chở đầy vàng bạc, đâu còn chỗ cho bạn".
    Tình Yêu bèn nhờ anh Tự Cao cũng vừa lái một chiếc tàu lớn và rất đẹp đi qua: "Bạn Tự Cao ạ, bạn làm ơn giúp tôi nhé!".
    "Tôi không giúp gì được cho bạn đâu, người bạn ướt sũng thế kia không khéo lại làm hỏng cả chiếc tàu xinh đẹp của tôi thì chết mất " Tự Cao trả lời Tình Yêu.
    Lúc ấy Buồn Phiền vừa đi ngang qua, Tình Yêu cũng nhờ Buồn Phiền giúp đỡ: "Buồn Phiền ôi, bạn hãy chở tôi đi theo bạn nhé!". Thế nhưng Buồn Phiền từ chối: "Tình Yêu ạ, tôi buồn đến nỗi chỉ có thể ở được một mình mà thôi".
    Hạnh Phúc lướt qua, nhưng Hạnh Phúc không nghe thấy tiếng khóc thầm xin mọi người giúp đỡ của Tình Yêu vì Hạnh Phúc đang yêu đời.
    Thình lình, một giọng nói vang lên: "Đến đây Tình Yêu ơi, tôi sẽ mang bạn đi cùng tôi." Đó là một người lớn tuổi. Tình Yêu vui sướng đến nỗi quên hỏi tên ông cụ.
    Khi thuyền cập vào nơi khô ráo, ông cụ lẳng lặng ra đi. Tình Yêu cảm thấy mình đã mang ơn và thiếu ông một món nợ lớn. Tình Yêu hỏi thăm bác Kiến Thức: " Bác ạ, người đã giúp cháu là ai thế ?"
    Kiến Thức đáp: "Đó là Thời Gian".
    "Thời Gian ư - Tình Yêu hỏi tiếp - Nhưng tại sao bác Thời Gian lại giúp cháu ?"
    Kiến Thức cười một cách khôn ngoan rồi đáp " Bởi vì chỉ có Thời Gian mới có thể hiểu nổi Tình Yêu lớn đến đâu ".
  7. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Ngày xưa trên một hoang đảo nọ, tất cả mọi cảm giác của con người cùng chung sống với nhau: Hạnh Phúc, Buồn Phiền, Kiến Thức, ... và trong số đó có cả Tình Yêu. Một hôm có tin cho hay rằng chẳng bao lâu nữa, hòn đảo sẽ chìm xuống biển, vì thế mọi dân cư trên đảo phải chuẩn bị thuyền bè để rời khỏi đảo nhằm tránh tai hoạ sắp giáng xuống. Tình Yêu là kẻ cuối cùng còn lại trên đảo. Bạn xem đấy, Tình Yêu luôn chờ đợi đến phút cuối cùng, cho tới khi nào chẳng thể cứu vãn được mới chịu bỏ đi.
    Hòn đảo gần chìm hẳn dưới làn nước, Tình Yêu quyết định lên tiếng cầu cứu.
    Sang Giàu lái một chiếc thuyền lớn đi qua. Tình Yêu gọi:" Bạn Sang Giàu ôi, bạn có thể cho tôi đi cùng không?"
    Sang Giàu đáp: "Không, không được đâu. Thuyền của tôi chở đầy vàng bạc, đâu còn chỗ cho bạn".
    Tình Yêu bèn nhờ anh Tự Cao cũng vừa lái một chiếc tàu lớn và rất đẹp đi qua: "Bạn Tự Cao ạ, bạn làm ơn giúp tôi nhé!".
    "Tôi không giúp gì được cho bạn đâu, người bạn ướt sũng thế kia không khéo lại làm hỏng cả chiếc tàu xinh đẹp của tôi thì chết mất " Tự Cao trả lời Tình Yêu.
    Lúc ấy Buồn Phiền vừa đi ngang qua, Tình Yêu cũng nhờ Buồn Phiền giúp đỡ: "Buồn Phiền ôi, bạn hãy chở tôi đi theo bạn nhé!". Thế nhưng Buồn Phiền từ chối: "Tình Yêu ạ, tôi buồn đến nỗi chỉ có thể ở được một mình mà thôi".
    Hạnh Phúc lướt qua, nhưng Hạnh Phúc không nghe thấy tiếng khóc thầm xin mọi người giúp đỡ của Tình Yêu vì Hạnh Phúc đang yêu đời.
    Thình lình, một giọng nói vang lên: "Đến đây Tình Yêu ơi, tôi sẽ mang bạn đi cùng tôi." Đó là một người lớn tuổi. Tình Yêu vui sướng đến nỗi quên hỏi tên ông cụ.
    Khi thuyền cập vào nơi khô ráo, ông cụ lẳng lặng ra đi. Tình Yêu cảm thấy mình đã mang ơn và thiếu ông một món nợ lớn. Tình Yêu hỏi thăm bác Kiến Thức: " Bác ạ, người đã giúp cháu là ai thế ?"
    Kiến Thức đáp: "Đó là Thời Gian".
    "Thời Gian ư - Tình Yêu hỏi tiếp - Nhưng tại sao bác Thời Gian lại giúp cháu ?"
    Kiến Thức cười một cách khôn ngoan rồi đáp " Bởi vì chỉ có Thời Gian mới có thể hiểu nổi Tình Yêu lớn đến đâu ".
  8. xiaowushi

    xiaowushi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Làm chán thì lại post bài, post chán thì lại làm, làm chán thì lại post, post chán thì lại làm.........ngày nào cũng vậy chẳng thoát ra được khỏi cái vòng luẩn quẩn đó .ôi cái sự đời......!!
    Dạo này tiến bộ mà giỏi lắm rùi nha H ơi, suốt cả 1 năm nay chưa có lần nào đưa đồ ra hiệu cả chẳng bù cho thời gian đầu mới chuyển ra ngoài sống 1 mình, tiền kiếm được hầu như lại đem đi cung phụng cho mấy ông chủ cửa hàng giặt đồ .
    Nói thì hỗn nhưng mà xa Mẹ thật sự tốt hơn H ạ, cả 2 chị em đều vậy. Con khỉ kia vào sg nhưng cũng sống 1 mình chứ ko về nhà Bà nội nó sống tự lập làm nó cứng cáp hơn rất nhiều. Còn L sống 1 mình thì biết tự làm nhiều thứ chứ ko phải như ngày xưa, đến cái chổi cũng ko biết cầm
    H à, muốn nói với H nếu thấy buồn thì về Hà nội nhưng lại ko dám, vì về Hà nội rốt cuộc được cái gì ?!?!?!?! chẳng biết cái gì là có lợi cả chán
  9. xiaowushi

    xiaowushi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Làm chán thì lại post bài, post chán thì lại làm, làm chán thì lại post, post chán thì lại làm.........ngày nào cũng vậy chẳng thoát ra được khỏi cái vòng luẩn quẩn đó .ôi cái sự đời......!!
    Dạo này tiến bộ mà giỏi lắm rùi nha H ơi, suốt cả 1 năm nay chưa có lần nào đưa đồ ra hiệu cả chẳng bù cho thời gian đầu mới chuyển ra ngoài sống 1 mình, tiền kiếm được hầu như lại đem đi cung phụng cho mấy ông chủ cửa hàng giặt đồ .
    Nói thì hỗn nhưng mà xa Mẹ thật sự tốt hơn H ạ, cả 2 chị em đều vậy. Con khỉ kia vào sg nhưng cũng sống 1 mình chứ ko về nhà Bà nội nó sống tự lập làm nó cứng cáp hơn rất nhiều. Còn L sống 1 mình thì biết tự làm nhiều thứ chứ ko phải như ngày xưa, đến cái chổi cũng ko biết cầm
    H à, muốn nói với H nếu thấy buồn thì về Hà nội nhưng lại ko dám, vì về Hà nội rốt cuộc được cái gì ?!?!?!?! chẳng biết cái gì là có lợi cả chán
  10. xiaowushi

    xiaowushi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Hằng ngày tôi thuờng ngồi duới một gốc cây to, chờ đợi con thỏ mang tên Tình
    Yêu. Nghe nói, có nguời đã nhìn thấy nó chạy qua đây. Cây càng ngày càng cao,
    cành lá trở nên sum suê, tôi vẫn không thay đổi tâm nguyện.
    Một hôm con hươu tên là Trong Trắng chạy qua, chúng tôi cùng nhau tâm sự. Sau
    đó, nó chạy đi, một con chim bồ câu tên là Vui Vẻ bay qua, cùng với tôi khiêu
    vũ và ca hát, rồi nó bay về phía trời xanh. Một con chó Trung Thành chạy qua,
    chúng tôi cùng chơi cờ, nó cũng đi mất. Và còn nữa, một con chim sẻ có tên Lãng
    Mạn luợn qua, một con cáo tên Mê Hoặc, một con linh dương gọi là Dịu Dàng cũng
    lần luợt đến; chúng tôi nói chuyện vui vẻ rồi chúng lần luợt ra đi.
    Tôi vẫn thế, vẫn cứ đợi con thỏ kia, nhưng sao chẳng thấy nó đâu cả. Cuối cùng
    một con sóc gọi là Hy Vọng đã mang đến cho tôi tin tức về con thỏ Tình Yêu.
    Nó nói: Tình Yêu đã qua đây rất nhiều lần rồi. Tôi nói: "Làm gì có! Tôi
    vẫn dợi ở dây mà".
    Sóc nói, khi anh nói chuyện với Trong Trắng, Vui Vẻ, Trung Thành, Lãng Mạn,
    Mê Hoặc và Dịu Dàng thì Tình Yêu cũng đứng ở bên cạnh, nhưng anh đã không nhận
    ra.
    Được xiaowushi sửa chữa / chuyển vào 07:32 ngày 20/11/2004

Chia sẻ trang này