1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ko biết đặt tên gì...............không biết.có thể lấy tên : làm ơn đừng khoá được ko nhỉ ?!?!?!

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi xiaowushi, 25/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    ỗổfoổ>ắỗằổắỗằỗ?àố?ổ?ChĂn thỏưt sao 'ỏn tỏưn bÂy giỏằ mà ngặỏằi em nhỏằ> 'ỏn 'ỏĐu tiên khi buỏằ"n vỏôn là anh. Hôm trặỏằ>c chút nỏằa thơ khóc khi nghe ngặỏằi than vỏằ>i em : em nhỏằ> anh ......qúa.....!! em câng nhỏằ> anh ko kâm........
    ỗổfoộ'ổ~ƠổÂƯọá?ồoỗổfoỗ>áốsỗs"ổ-ảồ.?Hôm qua em 'Ê bỏằ hỏằc,dạ có bỏƠt cỏằâ lư do gơ thơ câng là bỏằ hỏằc,ko tỏằ't .Sang 'i xuỏằ'ng Ngỏằc SặĂn 'ỏằf hoàn thành phòng 'ỏằc cho cĂc em nhỏằ ỏằY 'ó.
    ốốfẵồạồ'ọáỗ-ỗ<,ỗ<ơố?êộ-ốĂ "m 'ỏằâa trỏằ bâ tư , gỏĐy nhom trong tay mà thỏƠy xót hỏt cỏÊ lòng.Mỏằ-i lỏĐn 'i 'ỏn chỏằ- bỏằn chúng vỏằ bao giỏằ em câng thỏƠy em kâm cỏằi.Ko có tặ tặỏằYng phỏƠn 'ỏƠu cao nhặ chúng.
    ồỗđ-ổo^ổo?ộ~ồ'Oỗẳồỗđ-ọổo?ổ,ồ'OổơÂĐÊ tỏằô lÂu lỏm rỏằ"i, kỏằf tỏằô sau mỏƠy nhỏằ trong Làng, em 'Ê ko gỏn bó vỏằ>i bỏƠt cỏằâ trung tÂm nào khĂc nỏằa.....tỏĂi sao vỏưy? nghâ mÊi mà ko hiỏằfu......
    ốốfẵồÔYọáổ?ơổÂƯổfốTồẳồá? Chiỏằu câng lỏĂi bỏằ hỏằc xuỏằ'ng thuyỏằn ngỏằ"i ghâp hơnh trĂi tim bỏng nhỏằng mỏÊnh cĂt vỏằƠn vỏằ>i bỏằn trỏằ. Chỏng hiỏằfu ai sĂng tĂc ra trò ghâp trĂi tim rỏằ"i viỏt vào trong 'ó tên
    ỗổfoọáổ^'ổàỗs"ổêỗổfoọáọẵỗs"ồổo^ngặỏằi mơnh yêu thưch nhỏƠt.ThỏƠy bỏằn trỏằ chặĂi em câng lanh chanh ngỏằ"i ghâp và chỏng thỏằf hiỏằfu nỏằ.i tỏằ nhiên lỏĂi 'i ghi tên anh vào 'ó..... hỏƠp rỏằ"i............
    Được bong_co_may sửa chữa / chuyển vào 10:04 ngày 11/04/2005
  2. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    &nbsp;
    Được bong_co_may sửa chữa / chuyển vào 09:51 ngày 11/04/2005
  3. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    &nbsp;
    Được bong_co_may sửa chữa / chuyển vào 09:51 ngày 11/04/2005
  4. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Đôi khi áp lực không phải là thứ tồi tệ nhất mà một người nhận được sau tất cả những chuyện tồi tệ. Thứ tồi tệ hơn mà người ta không nhận ra ngay là sự thay đổi của bản thân mình sau tất cả những chuyện đó. Vào một ngày đẹp trời nào đó, đột nhiên bạn nhận ra rằng mình đã không thể quên một số chuyện, cho dù bạn cố gắng. Không phải là một tiêu chuẩn đánh giá hoàn hảo cho bất kỳ ai, chỉ là những cố gắng cuối cùng đã có câu trả lời không theo ý muốn. Thật đáng tiếc phải không?Nếu ngày nào đó bạn buồn vì những hồi ức đáng tiếc của mình, hãy nhớ rằng chúng ta không phải là những sinh vật cô đơn trong vũ trụ. Hãy nhớ rằng khi bạn buồn rầu, ,mệt mỏi , ở một nơi nào đó có một người đang cầu nguyện cho hạnh phúc của bạn. Dù không thể đến bên bạn, nhưng khi bạn nhìn lên bầu trời cao, tìm kiếm ngôi sao của mình sẽ thấy một tinh linh bé nhỏ bảo về tâm hồn bạn. Tôi sẽ không bảo bạn đừng buồn, bạn hãy cứ buồn vì mọi việc đã xảy ra xứng đáng để cho bạn buồn bã. Điều ngọt ngào nhất bao giờ cũng đến phía sau những nỗi cô đơn dù không thể diễn tả thành lời.
  5. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Đôi khi áp lực không phải là thứ tồi tệ nhất mà một người nhận được sau tất cả những chuyện tồi tệ. Thứ tồi tệ hơn mà người ta không nhận ra ngay là sự thay đổi của bản thân mình sau tất cả những chuyện đó. Vào một ngày đẹp trời nào đó, đột nhiên bạn nhận ra rằng mình đã không thể quên một số chuyện, cho dù bạn cố gắng. Không phải là một tiêu chuẩn đánh giá hoàn hảo cho bất kỳ ai, chỉ là những cố gắng cuối cùng đã có câu trả lời không theo ý muốn. Thật đáng tiếc phải không?Nếu ngày nào đó bạn buồn vì những hồi ức đáng tiếc của mình, hãy nhớ rằng chúng ta không phải là những sinh vật cô đơn trong vũ trụ. Hãy nhớ rằng khi bạn buồn rầu, ,mệt mỏi , ở một nơi nào đó có một người đang cầu nguyện cho hạnh phúc của bạn. Dù không thể đến bên bạn, nhưng khi bạn nhìn lên bầu trời cao, tìm kiếm ngôi sao của mình sẽ thấy một tinh linh bé nhỏ bảo về tâm hồn bạn. Tôi sẽ không bảo bạn đừng buồn, bạn hãy cứ buồn vì mọi việc đã xảy ra xứng đáng để cho bạn buồn bã. Điều ngọt ngào nhất bao giờ cũng đến phía sau những nỗi cô đơn dù không thể diễn tả thành lời.
  6. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    [blue]Ko phải cảm giác thất vọng, ko phải cảm giác buồn.... chỉ có 1 cảm giác xa lạ, xa lạ đến đáng sợ....... giống như ngày nghe tin anh lấy vợ vậy.... thờ ơ, nhạt nhẽo như nghe chuyện về 1 người trơi ơi đất hỡi nào đó....
    Có nhiều cái ko ngờ, có nhiều thứ từ lâu đã biết nhưng ko chịu thừa nhận nó. Vì đơn giản rằng ko muốn thần tượng anh sụp đổ trong lòng mình....nên cứ cố gắng phủ nhận nó....
    Mấy ngày nay chưa tối nào ngủ ngon và thanh thản như tối qua
    Thừa nhận sự thật rồi thấy mọi cái thật nhẹ nhàng.
    Kể ra thì nói con người đó bệnh hoạn thì cũng hơi nặng lời nhưng kiểu nó phải vậy
    H à, hôm trước H nói gì nhỉ ? ở trong đó chuyện đó là chuyện bình thường. Lúc ấy chưa cảm nhận được hết cái gọi là bình thường ấy. Nhưng giờ thì đã hiểu......
    L muốn nói chuyện với H lắm, nhưng ko biết nói sao, chẳng biết nói gì. Trong lòng L giờ đây cảm thấy gì nhỉ.....chẳng có gì nhưng cũng rất căm phẫn. L vẫn biết người mà L thần tượng nhất có những mối quan hệ ngoài ra đình ,nhưng chưa bao giờ có thể tưởng tượng được ngày hôm nay lại có thể xẩy ra chuyện này..... các cụ ngày xưa đã nói rồi : đánh đĩ 4 phương thì cũng phải trừ 1 phương để lấy chồng.....vậy mà........
    say say tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh say say
    Thật thật hư hư, hư hư thật thật....
    Chẳng biết đâu mà lường cả..........
  7. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    [blue]Ko phải cảm giác thất vọng, ko phải cảm giác buồn.... chỉ có 1 cảm giác xa lạ, xa lạ đến đáng sợ....... giống như ngày nghe tin anh lấy vợ vậy.... thờ ơ, nhạt nhẽo như nghe chuyện về 1 người trơi ơi đất hỡi nào đó....
    Có nhiều cái ko ngờ, có nhiều thứ từ lâu đã biết nhưng ko chịu thừa nhận nó. Vì đơn giản rằng ko muốn thần tượng anh sụp đổ trong lòng mình....nên cứ cố gắng phủ nhận nó....
    Mấy ngày nay chưa tối nào ngủ ngon và thanh thản như tối qua
    Thừa nhận sự thật rồi thấy mọi cái thật nhẹ nhàng.
    Kể ra thì nói con người đó bệnh hoạn thì cũng hơi nặng lời nhưng kiểu nó phải vậy
    H à, hôm trước H nói gì nhỉ ? ở trong đó chuyện đó là chuyện bình thường. Lúc ấy chưa cảm nhận được hết cái gọi là bình thường ấy. Nhưng giờ thì đã hiểu......
    L muốn nói chuyện với H lắm, nhưng ko biết nói sao, chẳng biết nói gì. Trong lòng L giờ đây cảm thấy gì nhỉ.....chẳng có gì nhưng cũng rất căm phẫn. L vẫn biết người mà L thần tượng nhất có những mối quan hệ ngoài ra đình ,nhưng chưa bao giờ có thể tưởng tượng được ngày hôm nay lại có thể xẩy ra chuyện này..... các cụ ngày xưa đã nói rồi : đánh đĩ 4 phương thì cũng phải trừ 1 phương để lấy chồng.....vậy mà........
    say say tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh say say
    Thật thật hư hư, hư hư thật thật....
    Chẳng biết đâu mà lường cả..........
  8. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Tôi tìm một ghế trống trong công viên dưới những tán cây liễu khẳng khiu để gặm nhắm cái cảm giác ê chề về cuộc đời, về cái thế giới như đang vùi dập đời tôi. Và như thể tất cả những điều đó chưa đủ làm tôi khổ sở, một đức bé chạy đến hỗn hễn, mệt nhoài vì chơi đùa, nghiêng đầu nói: "Chị nhìn xem em tìm được cái gì". Trong tay nó, một bông hoa tơi tả tội nghiệp với những đài hoa nhăn nhúm vì không đủ nước và ánh sáng. Để thằng bé mang ngay cái hoa tàn đi và trở lại với cuộc chơi của nó, tôi cười gượng và xua tay.
    Thay vì quay đi, thằng bé đến ngồi bên cạnh tôi, đưa hoa lên mũi và reo lên sung sướng: "Mùi thơm tuyệt quá, chắc nó là một bông hoa xinh đẹp. Em hái tặng chị đó". Bông hoa đang úa tàn và gần như khô héo trước mắt tôi chẳng còn màu sắc gì rõ ràng ngoài sự trộn lẫn giữa vàng đỏ và cam. Nhưng tôi biết phải nhận nó nều không thằng bé sẽ chẳng để tôi yên. Tôi đưa tay lên nhận đoá hoa và làu bàu: "Hãy cho chị vậy", nhưng thay vì đặt đoá hoa vào tay tôi, nó để đóa hoa chơi vơi giữa khoảng không một cách vô thức. Chính lúc đó tôi mới nhận ra rằng đứa bé không nhìn thấy được: nó bị mù. Tôi nghe giọng mình run rẩy khi thốt ra lời cảm ơn. Nó mỉm cười và trở lại cuộc chơi, không nhận ra nó đã làm xao động tâm hồn tôi.
    Tôi ngồi yên và tự hỏi: làm sao thằng bé thấy được một phụ nữ tội nghiệp dưới tán cây, làm sao nó biết được hoàn cảnh bi đát mà tôi đang buông xuôi. Có lẽ từ trong trái tim đã cho nó ánh sáng thực sự. Bằng đôi mắt của một đứa trẻ mù, cuối cùng tôi đã có thể nhận ra rằng mọi khó khăn không phải trong thế giới này mà ở trong chính bản thân tôi. Và trong tất cả mọi khổ sở tự mình tạo ra đó, chính tôi mới là một kẻ mù lòa. Tôi nguyện phải nhìn thế giới này bằng vẻ đẹp đích thực của nó và trân trọng mỗi phút giây trong đời. Khi đó, tôi đưa đoá hoa lên mũi và tận hưởng mùi hương ngọt ngào của một đoá hoa hồng trinh nguyên.
  9. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Tôi tìm một ghế trống trong công viên dưới những tán cây liễu khẳng khiu để gặm nhắm cái cảm giác ê chề về cuộc đời, về cái thế giới như đang vùi dập đời tôi. Và như thể tất cả những điều đó chưa đủ làm tôi khổ sở, một đức bé chạy đến hỗn hễn, mệt nhoài vì chơi đùa, nghiêng đầu nói: "Chị nhìn xem em tìm được cái gì". Trong tay nó, một bông hoa tơi tả tội nghiệp với những đài hoa nhăn nhúm vì không đủ nước và ánh sáng. Để thằng bé mang ngay cái hoa tàn đi và trở lại với cuộc chơi của nó, tôi cười gượng và xua tay.
    Thay vì quay đi, thằng bé đến ngồi bên cạnh tôi, đưa hoa lên mũi và reo lên sung sướng: "Mùi thơm tuyệt quá, chắc nó là một bông hoa xinh đẹp. Em hái tặng chị đó". Bông hoa đang úa tàn và gần như khô héo trước mắt tôi chẳng còn màu sắc gì rõ ràng ngoài sự trộn lẫn giữa vàng đỏ và cam. Nhưng tôi biết phải nhận nó nều không thằng bé sẽ chẳng để tôi yên. Tôi đưa tay lên nhận đoá hoa và làu bàu: "Hãy cho chị vậy", nhưng thay vì đặt đoá hoa vào tay tôi, nó để đóa hoa chơi vơi giữa khoảng không một cách vô thức. Chính lúc đó tôi mới nhận ra rằng đứa bé không nhìn thấy được: nó bị mù. Tôi nghe giọng mình run rẩy khi thốt ra lời cảm ơn. Nó mỉm cười và trở lại cuộc chơi, không nhận ra nó đã làm xao động tâm hồn tôi.
    Tôi ngồi yên và tự hỏi: làm sao thằng bé thấy được một phụ nữ tội nghiệp dưới tán cây, làm sao nó biết được hoàn cảnh bi đát mà tôi đang buông xuôi. Có lẽ từ trong trái tim đã cho nó ánh sáng thực sự. Bằng đôi mắt của một đứa trẻ mù, cuối cùng tôi đã có thể nhận ra rằng mọi khó khăn không phải trong thế giới này mà ở trong chính bản thân tôi. Và trong tất cả mọi khổ sở tự mình tạo ra đó, chính tôi mới là một kẻ mù lòa. Tôi nguyện phải nhìn thế giới này bằng vẻ đẹp đích thực của nó và trân trọng mỗi phút giây trong đời. Khi đó, tôi đưa đoá hoa lên mũi và tận hưởng mùi hương ngọt ngào của một đoá hoa hồng trinh nguyên.
  10. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Trên đường về nhà hôm qua, tôi bật đài trên xe ô tô để nghe bản tin Chicago. Tôi nhận ra ngay rằng giọng của phát ngôn viên nghe rất buồn. Một vụ tai nạn máy bay đã xảy ra ở phía bắc Chicago. Và Bob Collins, phát ngôn viên của bản tin buổi sáng đã mất trong vụ tai nạn!
    Tối hôm đó, tôi lại nghe đài, tưởng nhớ con người được rất nhiều người yêu quý ấy. Trên đài, họ kể rất nhiều câu chuyện về vuộc đời của Bob, mô tả ông như một người bạn hoàn hảo, một người đã sống vì mọi người. Tôi càng nghe những câu chuyện về việc Bob có ảnh hưởng đến những người xung quanh ông như thế nào, tôi càng cảm thấy chán nản. Tại sao?
    Bởi vì tôi muốn biết, tại sao con người chúng ta luôn chờ đến lúc ai đó mất đi, trước khi chúng ta nói là chúng ta yêu quý họ đến mức nào! Tại sao chúng ta cứ chờ đến lúc họ không nghe được nữa, trước khi chúng ta nói cho họ biết rằng họ có ý nghĩa với chúng ta ra sao? Tại sao chúng ta luôn phải chờ đến lúc mọi việc đã quá muộn, trước khi chúng ta nhắc đến những phẩm chất tốt của một con người? Tại sao chúng ta lại ca ngợi hết lời một ai đó sau khi họ đã đi tới cõi vĩnh hằng?
    Lúc đó thì còn có ích gì nữa?
    Chúng ta kể lại những kỷ niệm, và chúng cười, khóc, nhớ về cuộc đời của người đã khuất. Đúng, điều đó giúp chúng ta vượt qua được nỗi đau khổ mất đi một người có ý nghĩa quan trọng, đặc biệt với chúng ta. Nhưng khi chúng ta trìu mến nhớ lại về con người đó, những hồi tưởng và lời nói của chúng ta đều ko thể đến tai con người cần được nghe nhất!
    Giá như con người được nghe những câu chuyện và biết được rằng họ đã làm được điều gì đó cho người khác. Và tất cả những điều đó phải sảy ra trước khi người đó đi vào cõi hư vô. Và khi giây phút cuối cùng của người đó đến, chúng ta có thể nói lời từ biệt, và biết rằng họ chắc chắn hiểu, là mọi người luôn yêu thương họ.
    Tôi sẽ nói với gia đình và bạn bè tôi, cho họ biết họ đã có những ảnh hưởng lớn lao với tôi như thế nào. Bạn có yêu thương ai đó không? Hãy nói với họ đi ! Có ai đã ảnh hưởng tới cuộc sống của bạn? Hãy gọi điện cho họ. Có ai đã làm cuộc sống của bạn thay đổi? Hãy viết cho họ một lá thư, dù là thư điện tử.
    Đừng để một ngày nữa trôi qua mà không cho mọi người biết. Rõ ràng là bạn sẽ cảm thấy rất vui khi viết một lá thư nói lên tình cảm của bạn đối với người khác cơ mà!
    Tôi không biết bạn thế nào, nhưng tôi có những lá thư và thiếp từ nhiều bạn bè mà tôi đã giữ nhiều năm nay. Mỗi lần đọc lại chúng, chúng có thể làm cho một ngày của tôi vui vẻ hơn, cho tôi biết là tôi được quan tâm và yêu quý như thế nào.
    Cuộc sống quá ngắn nếu như bạn bạn cứ giữ những lời nói ngọt ngào trong tâm trí mà không bao giờ nói ra.
    Những lời bạn nói, những lá thư bạn viết, có thể làm nên rất nhiều sự thay đổi trên thế giới này.

Chia sẻ trang này