1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ko biết đặt tên gì...............không biết.có thể lấy tên : làm ơn đừng khoá được ko nhỉ ?!?!?!

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi xiaowushi, 25/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua giàu có trị vì một vương quốc hùng mạnh. Ông có đến bốn người vợ, bà hoàng nào cũng xinh đẹp. Nhà vua yêu người vợ thứ tư nhất và luôn chiều theo mọi sở thích của bà, không bao giờ từ chối. Kế đến là người vợ thứ ba, nhà vua lúc nào cũng sợ mất bà, đi đâu cũng luôn muốn đưa bà đi theo. Bà vợ thứ hai là chỗ dựa tinh thần của nhà vua, bà rất tử tế, dịu dàng và kiên nhẫn. Mỗi khi nhà vua gặp chuyện khó khăn, ông thường tâm sự với bà và thường nhận được những lời khuyên quý giá.
    Người vợ thứ nhất của vua là người trung thành nhất, giúp vua trị vì và làm cho đất nước ngày càng giàu có nhưng nhà vua lại không dành nhiều tình cảm cho bà. Nhà vua luôn nghĩ rằng bà có thể tự chăm sóc lấy mình nên ít khi để ý đến bà.
    Không may, một ngày nọ vua lâm bệnh và biết rằng mình không còn sống được bao lâu nữa. Ông nghĩ: "Ta có đến bốn người vợ, nhưng khi ra đi, e rằng lại hoàn toàn cô đơn!".
    Nghĩ vậy, nhà vua gọi người vợ thứ tư đến bên cạnh và nói: "Ta yêu thương nàng nhất, luôn dành mọi thứ tốt đẹp cho nàng. Giờ đây ta sắp chết, nàng có theo ta để ta không cô đơn không?". Nhà vua nhận được câu trả lời: "Bệ hạ rất tốt với thiếp, nhưng yêu cầu đó quá khó, thiếp không thể làm được!". Nhà vua lặng đi một lúc rồi cho gọi người vợ thứ ba, bà trả lời: "Không, thưa đức vua, cuộc sống còn đẹp lắm, sẽ có một vị vua khác đến để tiếp tục che chở và chiều chuộng thiếp!". Trái tim vị vua cảm thấy lạnh buốt vì buồn bã và thất vọng. Ngài lại gọi người vợ thứ hai: "Ta luôn được nàng giúp đỡ và khuyên giải, nàng sẽ theo ta chứ?" - Nhà vua hỏi. "Lần này thiếp không thể giúp được gì hơn, thưa đức vua" - người vợ thứ hai đáp - "Nhưng thiếp hứa sẽ chăm sóc bệ hạ đến những giây cuối cùng, rồi sẽ đưa bệ hạ đến nơi yên nghỉ và sẽ luôn nhớ đến bệ hạ!". Nhà vua hoàn toàn tuyệt vọng.
    Nhà vua không hề nhớ ra người vợ thứ nhất, cho đến khi ngài nghe thấy một giọng nói cất lên bên cạnh: "Thiếp sẽ theo ngài đến bất cứ nơi đâu ngài đi tới, dù đó là cõi chết". Đó chính là người vợ thứ nhất của ông. Trông bà mệt mỏi và gầy yếu. Buồn bã và nuối tiếc vô hạn vì cách đối xử của mình, nhà vua thốt lên: "Lẽ ra ta đã phải chăm sóc và thương yêu nàng nhiều hơn mới phải!".
    Bạn vừa được đọc một câu chuyện cổ tích, trong đó có vua và các bà hoàng. Chúng ta không sống trong thế giới cổ tích, nhưng bạn biết không, nếu coi mỗi chúng ta cũng giống như nhà vua đó, thì bạn hãy để ý xem, mỗi chúng ta cũng có đến bốn ?ongười vợ? đấy.
    ?oNgười vợ? thứ tư của chúng ta là cơ thể. Hầu như ai cũng lo lắng, chăm sóc đến bản thân, đến cơ thể mình nhiều nhất, làm sao để trông thật đẹp đẽ. Nhưng khi chúng ta ra đi, cơ thể ấy cũng tan biến, không để lại gì trên đời.
    ?oNgười vợ? thứ ba có tên là ?ođịa vị và của cải? ?" đây chính là những thứ dễ mất nhất, vì dù sao chúng cũng chỉ là vật chất. Khi chúng ta không còn sống, ?ođịc vị? không còn và ?ocủa cải? sẽ thuộc về người khác.
    ?oNgười vợ? thứ hai là gia đình và bè bạn. Họ luôn quan tâm và giúp đỡ, luôn an ủi và khuyên giải, nhưng họ chỉ có thể chăm sóc ta đến những phút cuối cùng và nhớ thương ta.
    ?oNgười vợ? thứ nhất chính là TÂM HỒN. Không phải ai cũng nhớ đến nó khi sống trong một thế giới mọi người đều phải chạy đua với của cải, địa vị để thỏa mãn cho cái ?otôi? của mình. Thế nhưng TÂM HỒN là điều duy nhất luôn đi cùng với chúng ta đến bất cứ nơi nào chúng ta đến, và chính là thứ để mọi người nhớ mãi đến ta dù ta có ở nơi nào.
  2. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Một ký giả đuợc phép xuống địa ngục và lên thiên đàng để làm phóng sự về cuộc sống ở đó. Anh xuống địa ngục đúng vào giờ ăn. Thức ăn toàn là sơn hào hải vị nhưng cư dân lại ốm o, gầy còm, da bọc xương. Và anh chỉ hiểu ra khi quan sát họ dùng bữa. Muỗng, nĩa, đũa rất dài buộc dính vào đôi tay nên dù cố gắng mấy họ cũng không thể đưa thức ăn vào miệng, mà thức ăn lại đổ ra bàn hay rơi tung toé xuống đất. Tệ hơn nữa là họ tranh giành nhau, và muỗng nĩa đũa trở thành vũ khí để họ đâm chém nhau. Khi giờ ăn kết thúc, họ buồn bã thất vọng rời khỏi phòng ăn với dạ dày rỗng không.Quá sợ hải, chàng ký giả rời khỏi địa ngục để lên thiên đàng. Đến nơi cũng đúng vào giờ ăn. Thức ăn đơn sơ, giản dị nhưng cư dân ai cũng vui tươi, khoẻ mạnh. Đôi bàn tay họ cũng được gắn chặt vào muỗng nĩa rất dài. Có khác là thay vì đưa thức ăn vào miệng mình thì họ lai yêu thương dùng muỗng nĩa đũa để đút thức ăn cho nhau. Phòng ăn vang tiếng ca hát, nói cười vui vẻ.Kết thúc bài phóng sự của mình, chàng ký giả viết : ích kỷ và vị tha phục vụ là hai điểm làm cho địa ngục và thiên đàng khác nhau. Thật vậy, địa ngục hay thiên đàng là do chính chúng ta tạo ra.

     
     
     
  3. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Một ký giả đuợc phép xuống địa ngục và lên thiên đàng để làm phóng sự về cuộc sống ở đó. Anh xuống địa ngục đúng vào giờ ăn. Thức ăn toàn là sơn hào hải vị nhưng cư dân lại ốm o, gầy còm, da bọc xương. Và anh chỉ hiểu ra khi quan sát họ dùng bữa. Muỗng, nĩa, đũa rất dài buộc dính vào đôi tay nên dù cố gắng mấy họ cũng không thể đưa thức ăn vào miệng, mà thức ăn lại đổ ra bàn hay rơi tung toé xuống đất. Tệ hơn nữa là họ tranh giành nhau, và muỗng nĩa đũa trở thành vũ khí để họ đâm chém nhau. Khi giờ ăn kết thúc, họ buồn bã thất vọng rời khỏi phòng ăn với dạ dày rỗng không.Quá sợ hải, chàng ký giả rời khỏi địa ngục để lên thiên đàng. Đến nơi cũng đúng vào giờ ăn. Thức ăn đơn sơ, giản dị nhưng cư dân ai cũng vui tươi, khoẻ mạnh. Đôi bàn tay họ cũng được gắn chặt vào muỗng nĩa rất dài. Có khác là thay vì đưa thức ăn vào miệng mình thì họ lai yêu thương dùng muỗng nĩa đũa để đút thức ăn cho nhau. Phòng ăn vang tiếng ca hát, nói cười vui vẻ.Kết thúc bài phóng sự của mình, chàng ký giả viết : ích kỷ và vị tha phục vụ là hai điểm làm cho địa ngục và thiên đàng khác nhau. Thật vậy, địa ngục hay thiên đàng là do chính chúng ta tạo ra.

     
     
     
  4. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    di da di daỗ^ỗs"ổ-ảốđĂThỏ là nó có ngặỏằi yêu mỏƠt rỏằ"i, tỏằô khi biỏt nó xĂc 'ỏằi ngặỏằi kia sao mơnh thỏƠy khó chỏằdi da di da ồ?ồ>zọáồZằcỏÊm giĂc nhặ mỏƠt 'i cĂi gơ 'ó.....giỏằ'ng nhặ ngày em nghâ mơnh sỏẵ xa anh vỏưy.......cỏÊm giĂc lúc 'ó thỏưt di da di da ổ-ảộ-ỗs"ổ-ưồƠkhỏằĐng khiỏp.... tỏằ nhiên em khóc ỏ** â lên mà ko kiỏằm chỏ 'ặỏằÊc làm cĂi T sỏằÊ quĂ ôm chỏ** lỏƠy em..... ọá?ồáọá?ồáổ.Âổ.Âố<ộ?'Giỏằ em chỏng khóc chỏằ? thỏƠy mỏƠt mĂt thôi.....em vỏôn biỏt rỏằ"i nó câng sỏẵ phỏÊi lỏƠy chỏằ"ng, có lỏẵ tỏĂi em ọá?ộọá?ộọẵỗs"ố?ốư quĂ nhỏĂy cỏÊm... em có cỏÊm giĂc ngặỏằi yêu nó giỏằ hặĂi khỏt khe... có 1 cĂi gơ 'ó làm cho em luôn nghâ rỏngọá?ỗ,ạọá?ổằồfồộ>ăồằọáồo nỏu nó lỏƠy ngặỏằi 'ó làm chỏằ"ng thơ ngặỏằi 'ó sỏẵ cỏƠm ko cho nó chặĂi vỏằ>i em nỏằa..... chĂn thỏưtdi da di da ọẵỗs"ổêổằ MỏƠy ngày nay rỏÊnh rỏằ-i ngỏằ"i nhỏằ> lỏĂi nhỏằng chuyỏằ?n ngày xặa và suy nghâ
    di da di da ổ~"ỗÂZổổTảthêm 1 sỏằ' chuyỏằ?n ngày nay cỏÊm thỏƠy thoĂi mĂi lỏm, ko nhỏằ> anh nhiỏằu và bỏ
    di da di da ổ?Zốfẵọáỗ-ẳổfotỏc nhặ xặa nỏằa.....vỏằ>i em anh vỏôn mÊi là ngặỏằi quan trỏằng nhỏƠt ....
    ọá?ồÔâọá?ồÔâổ>ốoỗƯằọẵ
    ọá?ồ'ẳọá?ồáồêổo?ồ>zồ?
    ồƠẵổfồ?ổSỗĐồ?ốố'ọẵồf
    ồơdi da di daổfọẵỗs"ồÊộYồ>zổÔổoêổƠố?ồZằ
    ồưÔồ.ồƠẵỗô<ọẵ"ổ^'ổ'zọáồ?ồZằổ-ốắạộT.
    di da di daồ,ồzỗs"ồÊộYọẵồoăồ"êộ?O
    ọẳsọáọẳsổfốàãốđồắ-ổ^'ỗ^ọẵ
    di da di daổfọẵỗs"ồÊộYồfồfốãỗs"ộÂ'ỗZ?
    ồưÔồ.ộsốôồơổ^'ổ-ổ.ổO?ồoồƠẵổ-ồS>
    ồơdi da di daồ,ồzỗs"ồÊộYọẵồoăồ"êộ?O
    ọẳsọáọẳsổfốàãốđồắ-ổ^'ỗ^ọẵ
    di da di daỗ^ỗs"ổ-ảốđĂ
    di da di da ồ?ồ>zọáồZằ
    di da di daốđồắ-ổ^'ỗ^ọẵ
  5. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    di da di daỗ^ỗs"ổ-ảốđĂThỏ là nó có ngặỏằi yêu mỏƠt rỏằ"i, tỏằô khi biỏt nó xĂc 'ỏằi ngặỏằi kia sao mơnh thỏƠy khó chỏằdi da di da ồ?ồ>zọáồZằcỏÊm giĂc nhặ mỏƠt 'i cĂi gơ 'ó.....giỏằ'ng nhặ ngày em nghâ mơnh sỏẵ xa anh vỏưy.......cỏÊm giĂc lúc 'ó thỏưt di da di da ổ-ảộ-ỗs"ổ-ưồƠkhỏằĐng khiỏp.... tỏằ nhiên em khóc ỏ** â lên mà ko kiỏằm chỏ 'ặỏằÊc làm cĂi T sỏằÊ quĂ ôm chỏ** lỏƠy em..... ọá?ồáọá?ồáổ.Âổ.Âố<ộ?'Giỏằ em chỏng khóc chỏằ? thỏƠy mỏƠt mĂt thôi.....em vỏôn biỏt rỏằ"i nó câng sỏẵ phỏÊi lỏƠy chỏằ"ng, có lỏẵ tỏĂi em ọá?ộọá?ộọẵỗs"ố?ốư quĂ nhỏĂy cỏÊm... em có cỏÊm giĂc ngặỏằi yêu nó giỏằ hặĂi khỏt khe... có 1 cĂi gơ 'ó làm cho em luôn nghâ rỏngọá?ỗ,ạọá?ổằồfồộ>ăồằọáồo nỏu nó lỏƠy ngặỏằi 'ó làm chỏằ"ng thơ ngặỏằi 'ó sỏẵ cỏƠm ko cho nó chặĂi vỏằ>i em nỏằa..... chĂn thỏưtdi da di da ọẵỗs"ổêổằ MỏƠy ngày nay rỏÊnh rỏằ-i ngỏằ"i nhỏằ> lỏĂi nhỏằng chuyỏằ?n ngày xặa và suy nghâ
    di da di da ổ~"ỗÂZổổTảthêm 1 sỏằ' chuyỏằ?n ngày nay cỏÊm thỏƠy thoĂi mĂi lỏm, ko nhỏằ> anh nhiỏằu và bỏ
    di da di da ổ?Zốfẵọáỗ-ẳổfotỏc nhặ xặa nỏằa.....vỏằ>i em anh vỏôn mÊi là ngặỏằi quan trỏằng nhỏƠt ....
    ọá?ồÔâọá?ồÔâổ>ốoỗƯằọẵ
    ọá?ồ'ẳọá?ồáồêổo?ồ>zồ?
    ồƠẵổfồ?ổSỗĐồ?ốố'ọẵồf
    ồơdi da di daổfọẵỗs"ồÊộYồ>zổÔổoêổƠố?ồZằ
    ồưÔồ.ồƠẵỗô<ọẵ"ổ^'ổ'zọáồ?ồZằổ-ốắạộT.
    di da di daồ,ồzỗs"ồÊộYọẵồoăồ"êộ?O
    ọẳsọáọẳsổfốàãốđồắ-ổ^'ỗ^ọẵ
    di da di daổfọẵỗs"ồÊộYồfồfốãỗs"ộÂ'ỗZ?
    ồưÔồ.ộsốôồơổ^'ổ-ổ.ổO?ồoồƠẵổ-ồS>
    ồơdi da di daồ,ồzỗs"ồÊộYọẵồoăồ"êộ?O
    ọẳsọáọẳsổfốàãốđồắ-ổ^'ỗ^ọẵ
    di da di daỗ^ỗs"ổ-ảốđĂ
    di da di da ồ?ồ>zọáồZằ
    di da di daốđồắ-ổ^'ỗ^ọẵ
  6. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Như bạn đã biết, bất kỳ ai cũng có thể nói cho bạn biết làm sao để thành công. Có hàng nghìn cuốn sách về chủ đề đó. Các kế hoạch và các công thức luôn sẵn có để bất kỳ ai cũng có thể học theo. Nhưng điều mà bạn ít khi tìm thấy là làm sao để thất bại.
    Bạn biết đó, thành công không bao giờ được đàm bảo, dù bạn có thực hiện đúng công thức đến đâu đi chăng nữa. Tuy nhiên, thất bại là chắc chắn hơn nhiều, và không chỉ một lần, mà có thể là nhiều lần trong cuộc sống của bạn.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn không quan tâm đến người khác. Rất nhiều người nghĩ rằng thế giới này đã được tạo ra cho riêng họ, và họ không để đến cảm giác của người khác. Đúng ra, điều chúng ta nên làm là chia sẻ hành tinh này với tất cả mọi người.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn bắt đầu sự nghiệp bằng cách tìm một công việc thích hợp với bạn. Bạn cần phải hợp với công việc và làm cho mình ngày càng phù hợp hơn. Đơn giản nhất, cho dù bạn mặc quần jeans và áo phông đẹp đến đâu đi chăng nữa thì việc mặc như thế đi xin việc làm sẽ tăng cơ hội thất bại của bạn.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn trèo lên chiếc thang sự nghiệp bằng cách giẫm lên người khác. Như một câu nói: ?oBạn sẽ gặp lại chính những người đó khi bạn bị rơi xuống?.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn không cố gắng sửa lại một hành động sai bất kỳ khi nào có thể. Bạn sẽ thất bại nếu bạn nhìn thấy một điều xấu mà lại không dám chống lại nó. Bạn sẽ thất bại nếu bạn chịu một việc bất công mà không dám chiến đấu chống lại nó.
    Bạn sẽ thất bại nếu chỉ biết đánh giá một ai đó qua vẻ bề ngoài. Sẽ thất bại nếu bạn lấy những sai lầm của ngày hôm nay để bỏ đi tất cả những thành công của ngày hôm qua và làm lu mờ những giá trị tốt đẹp sẽ đến vào ngày mai.
    Bạn sẽ thất bại nếu không biết tin vào chính bản thân mình.
    Bạn sẽ trải qua những thất bại lớn nhất nếu bạn tin vào câu nói lãng mạn ?oTình yêu có nghĩa là bạn không bao giờ phải nói lời xin lỗi?. Bởi vì trong thực tế, bất kỳ một người nào đó có đủ kinh nghiệm cũng sẽ nói rằng tình yêu là ngược lại. Tình yêu là đủ can đảm để nói xin lỗi khi mình sai.
  7. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Như bạn đã biết, bất kỳ ai cũng có thể nói cho bạn biết làm sao để thành công. Có hàng nghìn cuốn sách về chủ đề đó. Các kế hoạch và các công thức luôn sẵn có để bất kỳ ai cũng có thể học theo. Nhưng điều mà bạn ít khi tìm thấy là làm sao để thất bại.
    Bạn biết đó, thành công không bao giờ được đàm bảo, dù bạn có thực hiện đúng công thức đến đâu đi chăng nữa. Tuy nhiên, thất bại là chắc chắn hơn nhiều, và không chỉ một lần, mà có thể là nhiều lần trong cuộc sống của bạn.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn không quan tâm đến người khác. Rất nhiều người nghĩ rằng thế giới này đã được tạo ra cho riêng họ, và họ không để đến cảm giác của người khác. Đúng ra, điều chúng ta nên làm là chia sẻ hành tinh này với tất cả mọi người.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn bắt đầu sự nghiệp bằng cách tìm một công việc thích hợp với bạn. Bạn cần phải hợp với công việc và làm cho mình ngày càng phù hợp hơn. Đơn giản nhất, cho dù bạn mặc quần jeans và áo phông đẹp đến đâu đi chăng nữa thì việc mặc như thế đi xin việc làm sẽ tăng cơ hội thất bại của bạn.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn trèo lên chiếc thang sự nghiệp bằng cách giẫm lên người khác. Như một câu nói: ?oBạn sẽ gặp lại chính những người đó khi bạn bị rơi xuống?.
    Bạn sẽ thất bại nếu bạn không cố gắng sửa lại một hành động sai bất kỳ khi nào có thể. Bạn sẽ thất bại nếu bạn nhìn thấy một điều xấu mà lại không dám chống lại nó. Bạn sẽ thất bại nếu bạn chịu một việc bất công mà không dám chiến đấu chống lại nó.
    Bạn sẽ thất bại nếu chỉ biết đánh giá một ai đó qua vẻ bề ngoài. Sẽ thất bại nếu bạn lấy những sai lầm của ngày hôm nay để bỏ đi tất cả những thành công của ngày hôm qua và làm lu mờ những giá trị tốt đẹp sẽ đến vào ngày mai.
    Bạn sẽ thất bại nếu không biết tin vào chính bản thân mình.
    Bạn sẽ trải qua những thất bại lớn nhất nếu bạn tin vào câu nói lãng mạn ?oTình yêu có nghĩa là bạn không bao giờ phải nói lời xin lỗi?. Bởi vì trong thực tế, bất kỳ một người nào đó có đủ kinh nghiệm cũng sẽ nói rằng tình yêu là ngược lại. Tình yêu là đủ can đảm để nói xin lỗi khi mình sai.
  8. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Bạn thường bảo tôi là kẻ rắc rối, ưa chuyện và...lãng nhách.
    Tôi thường bảo bạn là kẻ bướng bỉnh, khô khan và...lãng xẹt.
    Chúng ta thường bảo nhau thật điên khùng khi cố giải bài toán: "Nên tiếp tục không?"....Tối qua nghĩ đỏ cả tóc tôi đã tìm ra đáp án rồi đây _ rằng: "Có! Vì chúng ta quan trọng cho nhau! " . Không tin à? tôi chứng minh cho xem này:
    1) Chúng ta cùng ngắm nghía bông hoa thủy tinh này vào một ngày rất đặc biệt, nhớ không? Tôi chưa từng chủ động vỗ vai ai, thế mà tôi đã làm điều đó với bạn! Chúng ta cùng từ chối chọn thời gian và địa điểm cho lần hẹn tiếp theo. Nhưng mỗi khi tôi đến thì bạn luôn ở đấy và tôi biết đó không chỉ là sự tình cờ ...
    Vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    2) Chúng ta đều ghét bỏ sự thua cuộc và tôn thờ sự chiến thắng. Chúng ta tin vào khả năng thay đổi người khác của mình đến nỗi không ai dám nghĩ mình là kẻ thua cuộc. Càng không dám nhận mình là người chiến thắng _ bởi đâu có ai muốn hạ gục đối phương! "Đau hắn, tội nghiệp!"
    Chà, rắc rối quá hả? Rốt cuộc ai thắng, ai thua? Thôi, rạch ròi mà làm chi khi tay bắt, nick mừng cả rồi, nhỉ!
    Túm gọn là thế này, Vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    3) Tôi ghét ghê cái giọng "đặc sản" của bạn, vùng đất "hiếm người tốt" nơi bạn sinh ra, và cả những sở thích "quái chiêu" bạn có... Trời ạ! tôi không thích tất cả những gì thuộc về bạn _ Thế mà tai tôi vẫn muốn nghe bạn nói thật nhiều, mắt tôi vẫn muốn xem phong cảnh quê bạn và thỉnh thoảng tôi vẫn cười bọn con trai vì họ có những sở thích không giống bạn ?!?
    Bạn cũng chẳng ưa bọn con gái nam tính đùng đùng như tôi, lý sự cùn như tôi, "chẳng hiểu gì về điện mà cũng đòi sửa ống nước" như tôi, và cả không biết mắc cỡ như tôi...Thế mà mãi vẫn chưa thấy bạn rời xa tôi, ít nhất là cho đến lúc này!
    Quái thế nhỉ?
    À, là vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    4) Người ta thường dùng hai chữ "hiểu nhau" để diễn tả một một mối quan hệ tốt đẹp. Nhưng tôi thì chẳng biết gì về hai chữ ấy cả. Tôi chỉ biết rằng bạn có thể làm tôi cười dù nước mắt đang vòng quanh, bạn gỡ hộ tôi những nút thắt khó chịu tôi mắc phải, bạn lắng nghe tôi ngay cả khi tôi nói những điều nhảm nhí nhất! Bạn làm tôi nhẹ hẫng chỉ bằng một câu nói: "Khi bạn có chuyện tôi thấy như tôi có chuyện vậy!"
    Tôi tự hỏi _ tôi có cần cho bạn? Tôi cũng không biết nốt. Chỉ muốn nói với bạn rằng: "Mỗi khi bạn có chuyện tôi cũng thấy như tôi có chuyện vậy! " . Này này, đừng có bảo tôi bắt chước đấy, chỉ vì cảm giác giống nhau thì cách diễn đạt cũng giống nhau thôi.
    Và còn vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    5)
    6)
    7)
    ...........
    Có ai đó nói rằng, khoảng cách xa nhất không phải là sống và chết, mà là ở gần nhau lại không hiểu nhau.
    Còn tôi nói rằng, khoảng cách gần nhất không phải là một đốt ngón tay, mà là nụ cười trong mắt khi nghĩ về nhau.
    Thế nên, dẹp cái thời gian và khoảng cách kia sang một bên đi nhé _ Biết vì sao không?
    VÌ CHÚNG TA QUAN TRỌNG CHO NHAU!!!
  9. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Bạn thường bảo tôi là kẻ rắc rối, ưa chuyện và...lãng nhách.
    Tôi thường bảo bạn là kẻ bướng bỉnh, khô khan và...lãng xẹt.
    Chúng ta thường bảo nhau thật điên khùng khi cố giải bài toán: "Nên tiếp tục không?"....Tối qua nghĩ đỏ cả tóc tôi đã tìm ra đáp án rồi đây _ rằng: "Có! Vì chúng ta quan trọng cho nhau! " . Không tin à? tôi chứng minh cho xem này:
    1) Chúng ta cùng ngắm nghía bông hoa thủy tinh này vào một ngày rất đặc biệt, nhớ không? Tôi chưa từng chủ động vỗ vai ai, thế mà tôi đã làm điều đó với bạn! Chúng ta cùng từ chối chọn thời gian và địa điểm cho lần hẹn tiếp theo. Nhưng mỗi khi tôi đến thì bạn luôn ở đấy và tôi biết đó không chỉ là sự tình cờ ...
    Vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    2) Chúng ta đều ghét bỏ sự thua cuộc và tôn thờ sự chiến thắng. Chúng ta tin vào khả năng thay đổi người khác của mình đến nỗi không ai dám nghĩ mình là kẻ thua cuộc. Càng không dám nhận mình là người chiến thắng _ bởi đâu có ai muốn hạ gục đối phương! "Đau hắn, tội nghiệp!"
    Chà, rắc rối quá hả? Rốt cuộc ai thắng, ai thua? Thôi, rạch ròi mà làm chi khi tay bắt, nick mừng cả rồi, nhỉ!
    Túm gọn là thế này, Vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    3) Tôi ghét ghê cái giọng "đặc sản" của bạn, vùng đất "hiếm người tốt" nơi bạn sinh ra, và cả những sở thích "quái chiêu" bạn có... Trời ạ! tôi không thích tất cả những gì thuộc về bạn _ Thế mà tai tôi vẫn muốn nghe bạn nói thật nhiều, mắt tôi vẫn muốn xem phong cảnh quê bạn và thỉnh thoảng tôi vẫn cười bọn con trai vì họ có những sở thích không giống bạn ?!?
    Bạn cũng chẳng ưa bọn con gái nam tính đùng đùng như tôi, lý sự cùn như tôi, "chẳng hiểu gì về điện mà cũng đòi sửa ống nước" như tôi, và cả không biết mắc cỡ như tôi...Thế mà mãi vẫn chưa thấy bạn rời xa tôi, ít nhất là cho đến lúc này!
    Quái thế nhỉ?
    À, là vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    4) Người ta thường dùng hai chữ "hiểu nhau" để diễn tả một một mối quan hệ tốt đẹp. Nhưng tôi thì chẳng biết gì về hai chữ ấy cả. Tôi chỉ biết rằng bạn có thể làm tôi cười dù nước mắt đang vòng quanh, bạn gỡ hộ tôi những nút thắt khó chịu tôi mắc phải, bạn lắng nghe tôi ngay cả khi tôi nói những điều nhảm nhí nhất! Bạn làm tôi nhẹ hẫng chỉ bằng một câu nói: "Khi bạn có chuyện tôi thấy như tôi có chuyện vậy!"
    Tôi tự hỏi _ tôi có cần cho bạn? Tôi cũng không biết nốt. Chỉ muốn nói với bạn rằng: "Mỗi khi bạn có chuyện tôi cũng thấy như tôi có chuyện vậy! " . Này này, đừng có bảo tôi bắt chước đấy, chỉ vì cảm giác giống nhau thì cách diễn đạt cũng giống nhau thôi.
    Và còn vì chúng ta quan trọng cho nhau!
    5)
    6)
    7)
    ...........
    Có ai đó nói rằng, khoảng cách xa nhất không phải là sống và chết, mà là ở gần nhau lại không hiểu nhau.
    Còn tôi nói rằng, khoảng cách gần nhất không phải là một đốt ngón tay, mà là nụ cười trong mắt khi nghĩ về nhau.
    Thế nên, dẹp cái thời gian và khoảng cách kia sang một bên đi nhé _ Biết vì sao không?
    VÌ CHÚNG TA QUAN TRỌNG CHO NHAU!!!
  10. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Một chàng trai bị lạc giữa một sa mạc rộng lớn. Anh mệt lả và khát khô, sẵn sàng đánh đổi bất kỳ cái gì chỉ để lấy một ngụm nước mát. Đi mãi đi mãi, đến khi đôi môi anh đã sưng lên nhức nhối, thì thấy một căn lều: cũ, rách nát, không cửa sổ.
    Anh nhìn quanh căn lều và thấy ở một góc tối có một cái máy bơm nước cũ và gỉ sét. Tất cả mọi thứ trở nên lu mờ đi bên cạnh cái máy bơm, anh vội vã bước tới, vịn chặt tay cầm, ra sức bơm. Nhưng không có một giọt nước nào chảy ra cả.
    Thất vọng, anh nhìn quanh căn lều. Lúc này, anh chàng mới để ý thấy một cái bình nhỏ. Phủi sạch bụi cát trên bình, anh đọc được dòng chữ nguệch ngoạch viết bằng cách lấy viên đá cào lên:
    "Hãy đổ hết nước trong bình này vào cái máy bơm. Và trước khi đi, hãy nhớ đổ nước đầy vào chiếc bình này".
    Anh bật nắp bình ra, và đúng thật: trong bình đầy nước mát. Bỗng nhiên, anh bị rơi vào một tình thế bấp bênh. Nếu anh uống ngay chỗ nước trong bình, chắc chắn anh có thể sống sót. Nhưng nếu anh đổ hết nước vào cái máy bơm cũ gỉ, có thể nó sẽ bơm được nước trong lành từ sâu trong lòng đất ?" rất nhiều nước.
    Anh cân nhắc khả năng của cả hai sự lựa chọn; nên mạo hiểm rót nước vào máy bơm để có nguồn nước trong lành, hay uống nước trong cái bình cũ và coi như không đọc được lời chỉ dẫn? Dù sao, lời chỉ dẫn không biết đã ở đó bao lâu rồi và không biết có còn chính xác nữa không?
    Nhưng rồi cuối cùng, anh cũng quyết định rót hết nước vào cái máy bơm, rồi tiếp tục nhấn mạnh cái cần máy bơm, một lần, hai lần... chẳng có gì xảy ra cả! Tuy hoảng hốt, nhưng nếu dừng lại, anh sẽ không còn một nguồn hi vọng nào nữa, nên anh tiếp tục kiên trì bơm,.. lần nữa, lần nữa... nước mát trong lành bắt đầu chảy ra từ cái máy bơm cũ kỹ. Anh vội vã hứng nước vào bình và uống.
    Cuối cùng anh hứng nước đầy bình, để dành cho người nào đó không may mắn bị lạc đường như anh sẽ đến đây. Anh đậy nắp bình, rồi viết thêm một câu dưới dòng chữ có sẵn trên bình:
    "Hãy làm theo chỉ dẫn trên. Bạn cần phải cho trước khi bạn có thể nhận".

Chia sẻ trang này