1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ko biết đặt tên gì...............không biết.có thể lấy tên : làm ơn đừng khoá được ko nhỉ ?!?!?!

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi xiaowushi, 25/10/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Hãy sống ở thế chủ động, tránh xa thể thụ động, nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có khả năng làm được hơn là những gì có thể xảy ra cho bạn.
    - Hãy sống ở cách khách quan. Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước.
    - Hãy sống ở thì hiện tại, can đảm trực diện đối đầu với công việc ngày hôm nay. Không luyến tiếc quá khứ, cũng đừng lo lắng vớ vẩn đến tương lai.
    - Hãy sống ở ngôi thứ nhất, nghiêm khắc tự kiểm điểm mình hơn là đi bươi móc những sai sót, lỗi lầm của thiên hạ.
    - Hãy sống ở số ít, lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thích thú với những lời tán thưởng của đám đông.
    - Và nếu phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ yêu thương.
  2. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2

  3. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2

  4. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Điên quá đi thôi.Tại sao biết nói người khác mà lại ko nói được mình nhỉ?
  5. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    Điên quá đi thôi.Tại sao biết nói người khác mà lại ko nói được mình nhỉ?
  6. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi.
    Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò.
    Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo,nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.
    Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:
    - Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.
    Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:
    - Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra bất kỳ sơ suất nào trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó.
    Rajeev làm theo lời thầy: đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất.
    Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.
    Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:
    - Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết- những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng
  7. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi.
    Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò.
    Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo,nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.
    Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:
    - Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.
    Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:
    - Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra bất kỳ sơ suất nào trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó.
    Rajeev làm theo lời thầy: đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất.
    Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.
    Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:
    - Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết- những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng
  8. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    ọá-ỗ.OọáSồạáỗƯỗs"ọồ^ốT.ổo? lỏĂi khóc nỏằa rỏằ"i, sao lỏĂi cỏằâ thỏ nhỏằ?? 'Ê biỏt gỏãp bỏĂn anh sỏẵ làm cho bỏÊn thÂn càng thêm nhỏằ> , sao còn cỏằâ gỏãp ?có ai 'ó 'ang hĂt cÂu gơ nhỏằ??&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; anh câng vỏưy, anh 'Ê bỏÊo có anh ỏằY bên cỏĂnh em sỏẵ ko 'ỏằf ai bỏt em 'i 'Âu ............ vỏưy mà giỏằ cÂu nói 'ó chỏằ? là cÂu nói cỏằĐa quĂ khỏằâ ...ỗ,ọẵ.ọáốfẵỗđ-ổ^'ọá?ồ?< ngặỏằi ta bỏÊo,gia 'ơnh anh ko 'ặỏằÊc nhặ mong muỏằ'n cỏằĐa em. Em ko thỏằf phÂn 'ỏằ<nh 'ặỏằÊc cỏÊm giĂc cỏằĐa mơnh thỏ nào khi nghe chuyỏằ?n anh và cô bỏằ" cỏằĐa anh.Vỏằôa giỏưn anh, vỏằôa thặặĂng anh....
    ...................
    ỗằộổ-Ơốđồ?ồfốă?ọá?ốư cho anh chỏt, ai bỏÊo anh lfng nhfng. Ai kêu anh cỏãp bỏằ" cặĂ chỏằâ.Đú, thỏƠy ngặỏằi ta vỏưy câng 'ú theo. Anh có gơ ngoài 'ỏằ<a vỏằ< ko phỏÊi
    ổ?ắọá?ọáêồư-ọằÊổ> cỏằĐa anh và tiỏằn ? cĂi 'ặỏằÊc cỏằĐa viỏằ?c ko an phỏưn là vỏưy 'ỏƠy......ồồ'ỗZỗ^ổ~ổo?ổãỗs"ỗ-.ốạ Nói vỏưy thôi chỏằâ em thỏƠy xót lỏm.Em ko muỏằ'n nghe ngặỏằi ta nói thông minh nhặ anh, giỏằi nhặ anh mà chỏt vơ dỏĂi gĂi ....
    ổfọẵồọạọạọạồÔỗằê Ko muỏằ'n anh sỏằưa sai lỏ** này bỏng cĂch bặỏằ>c vào 1 sai lỏ** khĂc....ọáổfồ^ọẳÔọẳÔọẳÔố?êồãko muỏằ'n nghe bỏĂn anh nói anh là 1 con ngặỏằi chỏng ra gơ nhặ hỏằ 'ang nói.ổf.ổãồọáồ.ộ-đổ~ồ^ọáồ^ộ?ằốắ' Em muỏằ'n bỏĂn anh nhỏc 'ỏn anh vỏằ>i sỏằ yêu quẵ.ồ^ằọá?ọáêỗ^ỗằTọẵồoăọằSỗ"YọằSọá-ộ?O
    &nbsp;
  9. bong_co_may

    bong_co_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2003
    Bài viết:
    1.291
    Đã được thích:
    2
    ọá-ỗ.OọáSồạáỗƯỗs"ọồ^ốT.ổo? lỏĂi khóc nỏằa rỏằ"i, sao lỏĂi cỏằâ thỏ nhỏằ?? 'Ê biỏt gỏãp bỏĂn anh sỏẵ làm cho bỏÊn thÂn càng thêm nhỏằ> , sao còn cỏằâ gỏãp ?có ai 'ó 'ang hĂt cÂu gơ nhỏằ??&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; anh câng vỏưy, anh 'Ê bỏÊo có anh ỏằY bên cỏĂnh em sỏẵ ko 'ỏằf ai bỏt em 'i 'Âu ............ vỏưy mà giỏằ cÂu nói 'ó chỏằ? là cÂu nói cỏằĐa quĂ khỏằâ ...ỗ,ọẵ.ọáốfẵỗđ-ổ^'ọá?ồ?< ngặỏằi ta bỏÊo,gia 'ơnh anh ko 'ặỏằÊc nhặ mong muỏằ'n cỏằĐa em. Em ko thỏằf phÂn 'ỏằ<nh 'ặỏằÊc cỏÊm giĂc cỏằĐa mơnh thỏ nào khi nghe chuyỏằ?n anh và cô bỏằ" cỏằĐa anh.Vỏằôa giỏưn anh, vỏằôa thặặĂng anh....
    ...................
    ỗằộổ-Ơốđồ?ồfốă?ọá?ốư cho anh chỏt, ai bỏÊo anh lfng nhfng. Ai kêu anh cỏãp bỏằ" cặĂ chỏằâ.Đú, thỏƠy ngặỏằi ta vỏưy câng 'ú theo. Anh có gơ ngoài 'ỏằ<a vỏằ< ko phỏÊi
    ổ?ắọá?ọáêồư-ọằÊổ> cỏằĐa anh và tiỏằn ? cĂi 'ặỏằÊc cỏằĐa viỏằ?c ko an phỏưn là vỏưy 'ỏƠy......ồồ'ỗZỗ^ổ~ổo?ổãỗs"ỗ-.ốạ Nói vỏưy thôi chỏằâ em thỏƠy xót lỏm.Em ko muỏằ'n nghe ngặỏằi ta nói thông minh nhặ anh, giỏằi nhặ anh mà chỏt vơ dỏĂi gĂi ....
    ổfọẵồọạọạọạồÔỗằê Ko muỏằ'n anh sỏằưa sai lỏ** này bỏng cĂch bặỏằ>c vào 1 sai lỏ** khĂc....ọáổfồ^ọẳÔọẳÔọẳÔố?êồãko muỏằ'n nghe bỏĂn anh nói anh là 1 con ngặỏằi chỏng ra gơ nhặ hỏằ 'ang nói.ổf.ổãồọáồ.ộ-đổ~ồ^ọáồ^ộ?ằốắ' Em muỏằ'n bỏĂn anh nhỏc 'ỏn anh vỏằ>i sỏằ yêu quẵ.ồ^ằọá?ọáêỗ^ỗằTọẵồoăọằSỗ"YọằSọá-ộ?O
    &nbsp;
  10. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    Bạn nào có điều kiện có thể giúp dạy(miễn phí):
    -Tiếng anh (và / hoặc )đang học lớp 9 cho một em (khó khăn)
    (chuẩn bị thi tốt nghiệp vào tháng 7 này)
    -Liên hệ: nhà trẻ Hữu Nghị
    ngõ 230 Lạc Trung Hà Nội.
    (Em Nghĩa)
    -Xin cảm ơn

Chia sẻ trang này