1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

KỶ NIỆM CHIẾN TRƯỜNG

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi luoihocqua, 18/02/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dragonboy1080

    dragonboy1080 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/01/2006
    Bài viết:
    5.265
    Đã được thích:
    880
    Hồi ký quá hay!
    Ph nom Penh năm 79 trông khang trang phết! Bằng HN những năm 9x ý chứ!
  2. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    Càng vào đến chân cụm cao điểm 701, rừng càng rậm rạp và ẩm ướt. Trong những quãng rừng le, vắt nâu, vắt xanh quăng mình theo bước chúng tôi rào rào. Đi một lúc, thấy trầy trượt dưới chân. Cúi xuống nhìn thấy dép mình đã nhoe nhoét máu. Vén ống quần lên, ba bốn con vắt to kềnh no máu rời ra. Trong các loại hút máu người thì tôi kinh con này nhất. Cũng như mìn của địch vậy! Cái gì ta không biết, không phát hiện được thì lại càng đáng sợ. Sợ hơn cả đỉa trâu, đỉa hẹ đồng trũng ở Hà nam thời huấn luyện. Đặt một cành le khô cho con vắt bám vào rồi quan sát. Nó lập tức biến thành một màu vàng cùng với cành khô bạn đang cầm. Giác chân quặp chắc vào cái que. Còn cái đầu huơ đi huơ lại cuống quít đánh hơi người trông rất hung hãn. Tăm tối và háu ăn một cách kỳ dị, bị một nhát kéo cắt đôi người mà phần đầu vẫn bám chặt lấy cẳng chân thằng Thư quân y. Qua được quãng rừng vắt ấy, tiểu đoàn dừng chân tại khoảng rừng thưa hơn, nơi có một vệt đường mòn cắt qua để chờ tiểu đoàn 5 lên kịp mũi hiệp đồng. Ngày hôm đó sẽ là một ngày bình thường nếu như không xảy ra chuyện có 5 tên địch nữ đi xồng xộc thẳng vào đội hình của đại đội 2. Lính ta phát hiện thì nó đã vào rất gần. Thậm chí vừa đi vừa nói chuyện rất to. Cho dù là địch đi chăng nữa thì phụ nữ vẫn có nhu cầu buôn chuyện. Tài thật! Đến khi cả năm đứa nhìn thấy mấy cái võng không của lính mình, đờ người ra định quay đầu chạy thì đã nghe tiếng hô bắt sống và những nòng súng chĩa xung quanh. Đồ đạc phụ tùng trên người rơi lịch bịch xuống khi tay đưa lên trời. Kiểm tra ?oquân tư trang? thì thấy không có gì đặc biệt. Vài củ mì, vài quả bí ngô non, võng, với mấy thứ đồ lặt vặt khác? Hoàn toàn không có vũ khí. Tù binh lập tức được đưa ngay về tiểu đoàn bộ. Cái vốn tiếng K bập bẹ của Bình ?ocháo?T?T chỉ để hiểu được rằng các ?ochị ấy? thuộc một đơn vị tăng gia của địch. Đêm ấy, tiểu đoàn giao họ cho trung đội vận tải canh gác. Họ cũng căng võng ngủ như lính ta và hoàn toàn không bị trói.
    Sớm hôm sau, tiểu đoàn 4 lại tiếp tục hành quân, mang theo cả tù binh. Rừng thì chỗ nào chả giống chỗ nào? Nhưng khi đi được khoảng gần 4 tiếng đồng hồ vã mồ hôi hột, tôi thấy khu rừng này là lạ. Nó là lạ ở chỗ trông nó?quen quen (!) Hình như tiểu đoàn đã trở về đúng vị trí dừng chân đêm qua. Tôi đưa cái nhận xét này ra và anh Ky cũng đồng tình ngay lập tức. Anh Thào tiểu đoàn trưởng mắng át đi :?Mẹ chúng mày! Lệnh đi thì cứ biết đi! Kêu ca gì? Đi đến đâu chả là đi?? Quá chí lý! Đang nghỉ giải lao, tôi quyết tìm ra chứng cứ chứng minh cho nhận xét của mình. Tất nhiên không phải chống lại anh Thào nhưng cái ý muốn biết mình đang ở đâu thôi thúc tôi lò dò tìm quanh. Đây rồi! Cái bếp anh nuôi đại đội 1 nấu cơm ban sáng lù lù cạnh cái gốc cây mục rành rành. Tôi kêu toáng lên và chúng nó đổ xô lại. Có đứa còn nhận ra mình vừa dẫm phải cái ?ohố mèo? của chính mình ban sáng. Không cái dại nào giống cái dại nào! Lập tức tôi ăn hai cái đá đít của ông Thào vì cái phát hiện vừa rồi. Bọn tù binh dường như cũng nhận ra tình thế. Chúng nó là ma xó vùng rừng này nên lạ gì! Đã thế lại còn bụm miệng cười khúc khích khiến ông Thào càng cáu tợn. Tiểu đoàn phó của tôi đánh nhau thì không thể chê được nhưng khoản tham mưu bản đồ có vẻ có vấn đề. Sau hai chưởng mà anh ấy giành cho tôi, không thằng nào dám ý kiến ý cò gì nữa. Mẹ đời! Đúng là dây phải ?ogiặc cái? thì đen thế đấy!
    trungsy1 (w3.quansuvn.net)
  3. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    Mà đúng là đen thật! Chiều tối, tiểu đoàn 5 đã đến điểm hẹn trên núi mà chúng tôi vẫn loanh quanh dưới chân. Cả một rừng dây mây giăng thành chắn mất lối lên. Còn con đường bò lớn vẽ trong bản đồ lúc nãy vẫn thấp thoáng bên cạnh (chúng tôi không dám đi trên đường) bây giờ tự nhiên mất tích. Lên sóng 2W nghe tiếng tiểu đoàn bạn rất rõ, chứng tỏ cự ly thật gần mà mãi vẫn chưa đến được vị trí hiệp đồng. Tham mưu trung đoàn khỏi dùng bảng mật danh luôn. Cứ cầm trực tiếp tổ hợp nói chuyện thẳng với tiểu đoàn hỏi rằng có thấy cái đỉnh núi nhọn độc lập nào bên tay trái không? Cho trinh sát cắt hướng 45 xem có gặp cái đìa nước nào không??? Có đến một tá câu hỏi, gấp hai lần như thế để hướng dẫn nhưng mò vẫn hoàn mò. Sọt sẹt một lúc thì gần hết pin, phải lắp lố pin dự trữ. Tối mù thế này thì trông thấy cái gì? Lại nói chuyện ban sáng. Anh Sơn trung đội trưởng trinh sát (không phải anh Sơn ?obig? D trưởng đang đi viện) cũng là một tay kỳ cựu đi đầu đội hình. Địa bàn cầm tay, hướng cắt đúng, các vật chuẩn địa hình lần lượt xuất hiện như dự tính. Ấy thế mà đi cả buổi lại lộn về vị trí cũ. Điều này không giải thích được! Cứ như bị ma làm. Một con cú lớn đến giờ kiếm ăn, lừ lừ liệng qua đầu chúng tôi lặng phắc, không một tiếng động, để lại một mùi hôi tanh lợm giọng. Tướng với quân lúng túng như gà mắc tóc, lao xao hết cả lên. Trung đoàn sốt ruột không chờ nữa, lệnh tiểu đoàn 5 đụng địch thì đánh ngay. Vừa dứt câu lệnh thì tất cả giật mình vì tiếng súng 12,8 nổ ầm ầm. Đạn vạch đường, chớp B.40 nhoang nhoáng sáng một góc rừng. Tiểu đoàn 5 đã nổ súng. Chúng nó ở ngay trên đỉnh đầu chúng tôi, hai đơn vị chỉ cách nhau chưa đầy một km. Một thằng ngu nào đó không chờ lệnh thống nhất qua thông tin, bắn ba phát đạn vạch đường lên núi bắt liên lạc. Do quá gần nhau nên bọn tiểu đoàn 5 tưởng chúng tôi là địch đánh từ dưới lên. Lập tức, hai khẩu 12,8 quay nòng bắn thốc xuống chân núi. Đạn lửa chớp cứ giần giật. Có những viên xuyên qua cây văng lung tung hình chữ chi phụt lửa lằng ngoằng Cũng may là sườn dốc, chúng tôi chúi cả vào sát chân nên không ai bị dính. Lính tiểu đoàn 4 hét lên như di nhưng mấy thằng điếc ấy đâu có nghe tiếng. Bọn DK đại đội 4 nổi xung đòi giá súng bắn ?obắt liên lạc? lại vài trái chắc chắn bọn trên núi nhận ra ngay! Ai còn lạ gì tính khùng của thằng Mẫn A trưởng khẩu đội này. Không can có khi nó làm thật! Đã có lần ở phum dừa cụt nó đã định ăn thua đủ với thằng Dung cối cũng vì chuyện bắn nhầm. Ta với ta mà còn điên với nhau như thế huống chi là địch. Trong chiến trận, đôi khi bản năng mách bảo hành động. Thế đấy! Được trung đoàn thông báo, bọn tiểu đoàn 5 thôi bắn xuống. Nhưng tiếng súng trên đỉnh núi vẫn đùng đùng đến khuya.
    trungsy1 (w3.quansuvn.net)
  4. hearbest

    hearbest Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2008
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    em đang phải viết 1 bài tiểu luận khá dài về việc "xây dựng lực lượng dự bị động viên giữ vị trí quan trọng trong chiến lược Quốc phòng an ninh(là nhiệm vụ cơ bản nhất góp phần xây dựng tiềm lực quốc phòng toàn dân, chiến tranh nhân dân bảo vệ tổ quốc Vn XHCN)"
    em mới vào đây lên ko biết nhiều,thấy các anh ở đây có sự hiểu biết rất nhiều về vấn đề này.mong các anh giúp đỡ cho em 1 vài tài liệu để viết bài và cả sự đóng góp quan điểm về vấn đề này từ nhiều ý kiến để em tiếp thu...
    Kính chúc các anh zui zẻ va mạnh khoẻ
    cảm ơn các anh nhiều nhiều
  5. Unknowdevice

    Unknowdevice Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2004
    Bài viết:
    369
    Đã được thích:
    0
    Hay quá!
    Em đã nhịn ăn ngồi đọc hơn 2 tiếng đồng hồ, còn sang cả bên quansuvn.net xem nốt những ý kiến của anh em bên đó, phải nói là hồi ký của bác trungsy1 là tuyệt tác. Hồi hộp theo dõi quân mình đập nhau với bọn K, thương lính mình quá!
  6. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    Mọi vật trở nên rõ ràng sáng sủa trong ánh ban mai. Khi được mở đáp án thì bài tập nào cũng dễ. Nấu cơm sáng ăn xong, quay trở lại hướng đi hôm qua chừng nửa cây số, chúng tôi thoát qua được cánh rừng mây và bắt đầu leo lên. Mấy cô tù binh (bây giờ chẳng biết gọi họ thế nào) vác đạn và gánh cối đỡ cho bọn vận tải. Vừa đi vừa chí chóe với mấy thằng lính ta cứ như dân công hỏa tuyến thời kháng chiến. Bố Thành chính trị viên tiểu đoàn (thay anh Thưởng) trông thấy chướng mắt quá gọi lính lại càu nhàu một lúc nên chúng nó mới thôi. Đang leo thì mấy chị ấy dừng lại, bỏ gánh cối tạt vào bụi. Mấy đứa được giao nhiệm vụ trông coi tù binh không biết làm thế nào cũng đành phải rúc theo, sợ chúng nó chuồn mất. Khi tất cả quay lại đội hình thì bị mấy cha lính cũ đã có vợ rồi phỏng vấn sát sạt. Bôi bác đùa dai quá đến mức bọn kia tức quá suýt đánh nhau?Gần trưa thì chúng tôi lên đến mỏm 2. Một vùng quang đãng với bình độ thoải nằm gọn trong tầm mắt. Mỏm 2 và mỏm 1 nơi tiểu đoàn 5 đánh vào đêm qua chỉ cách nhau 1,5 km, với đường tụ thủy là một khe suối hẹp. Hơn chục xác địch nằm rải rác trong các lán lá, cạnh nguồn nước?Đêm qua tiểu đoàn 5 đã đánh tràn qua đây. Trong một cái lán có cả một cặp ngà voi to tướng. Của này mà tha về được cho ông già tiện một bộ quân cờ đánh chơi thì vô địch.
    Tiểu đoàn 4 dừng chân tại đây để mở rộng truy quét sang các mỏm lân cận cùng tiểu đoàn 5. Đại đội 1 đóng quân ở mấy cái lán cạnh suối nhỏ. Lính ta phải khiêng mấy cái xác địch dọn ra chỗ khác chôn vì sợ ô nhiễm nguồn nước ăn duy nhất. Trên đường từ đại đội một về tiểu đoàn bộ cũng có hai cái xác địch nằm chình ình nằm gần trung đội 2. Bọn này lười không chịu lấp. Mấy ngày hôm sau nó sình lên hôi không chịu được đành mang xẻng ra vừa bịt mũi vừa chôn. Dưới tiểu đoàn bộ, mấy thằng lính vận tải cứ nhấm nha nhấm nháy với bọn tù binh suốt. ?oĐơn vị phối thuộc? bất đắc dĩ này ở với lính ta thành quen, hoàn toàn không có ý định bỏ trốn. Mặt mũi cùng các chỉ số hình thể cũng không đến nỗi nào nếu như không muốn nói là trông được. Thế mới bỏ mẹ! Thành ra trung đội vận tải thì canh tù binh. Còn chính trị viên tiểu đoàn thì canh lính vận tải. Mệt với mấy ông tướng ấy quá!
    Đêm cuối mùa mưa trên độ cao này rất lạnh. Tôi với thằng Căn nằm úp thìa trên sạp tre trong lán địch, đắp chung cả hai tấm đắp nhưng cũng không ngủ được. Gió và hơi lạnh luồn qua những khe hở dưới sạp cù vào sườn buốt giá. Dưới các trung đội lính không ngủ được vì rét, phải đốt lửa sưởi sát võng nằm cho ấm. Một lần, đang thiu thiu ngủ thì phía dưới trung đội 2, tiếng thằng Minh đen kêu toáng lên :?Địch vào! Em trúng đạn bắn tỉa rồi!?. Cả đại đội nổ súng ầm ầm. Tôi ôm máy chạy như biến ra khỏi lán đang đốt lửa vì sợ nó thổi B.40. Thằng Phượng bọ y tá chạy xuống b2 thấy Minh đen ôm ngực quằn quại đau đớn lắm. Nó hỏi bị thương chỗ nào thì thằng này thều thào chỉ ngay vào ngực. Đêm tối, không rõ vết thương ra sao. Phượng bọ cuốn băng thật chặt vào ngực nó rồi hô anh em cáng xuống quân y tiểu đoàn bộ. Đến nơi, lấy kéo cắt băng, bấm đèn pin soi kiểm tra mãi không thấy vết thương đâu. Chỉ có một chỗ tấy và hơi rớm máu. Thì ra chúng nó bẻ đạn nhóm lửa sưởi,vất cả cát tut vào trong đống than. Chắc cái hạt nẻ nó nổ văng vào. Lúc trở về đại đội, nó bị mấy thằng khiêng chửi quá trời. Gặp nhau bây giờ chúng tôi nhắc lại vẫn còn quê độ. Hôm sau lại xảy ra một chuyện ly kỳ không kém. Lúc buổi chiều tối, đại đội 1 bắn thử đạn cối. Thằng Dung cầm quả đạn thả vào nòng. Tiếng đề pa nghe ?ophọp? một cái. Quả đạn cối 60 vọt ra khỏi nòng, bay cao khoảng 20m, lúc lắc cái đuôi rồi cắm xuống đúng vị trí trung đội 3. Bọn này vừa ăn cơm vừa nhìn xem bắn thử thấy thế quăng bát chạy tóe ra. Quả đạn nổ cái ?orầm!?. Thằng Thành bị một miểng trúng mông mừng hơn cưới vợ. Mọi người xúm lại khẩu cối xem xét. Đứa thì đổ cho đạn, đứa đổ cho liều?Anh Lược lẳng lặng đến xách khẩu cối dốc ngược xuống. Nước trong nòng đổ ra òng ọc, đen sì. Cơn mưa ban sáng không đứa nào đậy nòng mới đến nông nỗi đấy. Riêng cái thằng Dung này cực kỳ vô duyên, toàn chơi quân mình vố nào ra vố đấy. Gọi là Dung ?okỳ đà? cũng chẳng oan!
    trungsy1 (w3.quansuvn.net)
  7. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    @thieuuycs:
    Chào bác trungsy1! em rất cảm động khi đọc những bài viết của bác,em cũng có ông cậu đi lính K năm 78 thời điểm ác liệt nhất, lính mình hy sinh nhiều, cả trung đoàn cậu em chỉ còn lại khoảng 1 trung đội, tuy vậy nhưng 5 năm ở K cậu em ko bị sao cả,lành lặn trở về
    @tuaansTrung đoàn nào thế?
    Gay go nhỉ!
    Nếu được bạn nên giúp ông cậu hồi tưởng các trận đánh hay kể về đơn vị và post lên đây thì hay lắm!
    @phuongnam
    CÓ THỂ CÓ TRƯỜNG HỢP ĐÓ, NHƯNG THƯỜNG XẢY RA TRONG NHỮNG CHIẾN DỊCH DÀI NGÀY, KHI TỔNG KẾT CHIẾN DỊCH THÌ SỐ LÍNH CỰU CÒN LẠI BẤY NHIÊU CÒN LẠI LÀ TÂN BINH. CHỨ MỘT TRUNG ĐOÀN CÒN LẠI MỘT TRUNG ĐỘI CHỈ XẢY RA TRONG THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ NĂM 1972 MÀ THÔI.
    NẾU TRUNG ĐOÀN BỘ BỊ XÓA SỔ THÌ PHIÊN HIỆU TRUNG ĐOÀN ĐÓ CŨNG BỊ XÓA SỔ, LÍNH SẼ ĐƯỢC ĐƯA VÀO ĐƠN VỊ KHÁC. NẾU CÒN TRUNG ĐOÀN BỘ HẾT LÍNH THÌ BỔ SUNG VÀO.
    @trungsy1
    Tôi chưa thấy, hoặc nghe về trường hợp này! Theo tôi thì khó có chuyện đó lắm! Rút lui thì còn có thể...!
    @maibennhau
    Năm 78 thì còn đang nhùng nhằng ở biên giới mãi đến cuối năm Vịt mới đánh sang K. Bọn pốt lúc ấy chủ yếu là bu bám, quấy rồi biên giới chứ có thấy đánh lơn đâu mà chết cả trung nhể ?
    @kidboa
    Mong bác ấy viết dc cho đến khi anh em chiến sĩ trở về đến quê nhà ,cố gắng lên bác ơi !
    @trungsy1
    Một số bác hỏi 2W là gì? nó thế nào?
    Xin trả lời: Nó là cái máy điện thoại di động thời đó. Không nên đeo ở thắt lưng được mà nên đeo ở trên lưng. Xinh xắn và thời trang- nặng 15 kg kể cả cục pin 15V. Vùng phủ sóng của cái máy đt di động này 15 km trong địa hình bằng phẳng. Một người nói một người nghe. Khi nghe đừng nói- khi nói cấm nghe! Nhưng không thể buôn những câu chuyện riêng được vì cả làng cùng dùng chung một số tần số. Vì thế tiếng lóng và mật danh ra đời.
    Đặc biệt loại này không có chức năng nhắn tin! Buồn ! Rất buồn !
    Bác nào muốn có đồ không đụng hàng xin gặp tôi!
    @tísún
    Xin hỏi chú ( em của ba, con sinh năm 76, lúc con biết ăn khoai thì chú đã cầm AK) Trungsi1 và các anh : cái máy 2W đó là do mình đặt tiếng lóng do gọi như thế nên quen hay là thông số kỷ thuật của nó có công suất 2W, sở dĩ con hỏi như thế là vì máy bộ đàm mình đang xài trong dân sự công suất 4 - 5W ( không có tổng đài, client to client) mà tầm họat động ở điều kiện lý tưởng, bằng phẳng thì khỏang 5- 7 Km. Không hiểu sao công suất 2W mà tầm của nó khỏang 15 Km.
    xin cho ý kiến,
    thanks,
    @dongadoan
    Máy thông tin vô tuyến của quân đội khác với bộ đàm dân sự bác ạ! Nó có bộ phận kích sóng, có antena dài (lá lúa hoặc dạng đốt) nên tầm hoạt động lớn hơn và cái quan trọng nhất là tần số hoạt động của nó cao hơn rất nhiều so với bộ đàm.
    Mà công suất danh định của nó đúng là 2w đấy!
    @ bác trungsy1: Cái 2w của bác chắc là loại type 63 của TQ nhỉ?
    @trungsy1
    Bọn em dùng toàn PRC.25 Mỹ-Anten lá lúa. Không được trang bị máy TQ.
    @thieuuycs
    Chào các bác! hôm nay em mới có thời gian vào trang này vì hôm qua có án xảy ra nên bận quá. Các bác có thắc mắc về chuyện em kể hôm trước hồi chiến trường K co 1 trung đoàn chỉ còn 1 trung đội, em xin kể chuyện này: Hồi năm 2005, em vào công tác trong Gia Lai có gặp 1 bác nguyên là đại uý quân đội người Thái Bình, sỹ quan tác chiến, đi lính năm 66 trải qua chống Mỹ rất ác liệt, sau giải phóng được điều sang K chiến đấu, bác ấy kể rằng trong chống Mỹ ác liệt như thế mà chưa bao giờ có chuyện 1 tiểu đoàn bỏ chạy, vậy mà sau giải phóng có mấy năm, đánh với Polpốt mà đã có 1 trung đoàn bỏ chạy rồi, bọn lính Polpốt rất lỳ và cuồng tín, trong chiến đấu với quân ta, bọn chúng trèo lên cây dùng B-40 bắn cháy nhiều xe tăng của ta, trong tiểu đoàn của bác ấy có nhiều lính trẻ chưa có kinh nghiệm, gặp dân K ko đề phòng toàn bị bọn nó chặt đầu. Có lần vào phum thấy khóm mía to quá, đang khát nên chặt ăn, lúc đào cả khóm lên thì thấy dưới lớp đất toàn quần áo xanh của bộ đội ta, sau đó mới biết nó giết lính mình rồi vùi ngay dưới khóm mía.Bác ấy bảo rằng nếu bây giờ mà xảy ra chiến tranh thì với tiềm lực quân sự như hiện nay, quân mình phải chết rất nhiều trong 6 tháng đầu rồi mới quen được với cuộc chiến. Em muốn hỏi ý kiến các bác rằng nếu xảy ra chiến tranh với 1 đối thủ như thằng K thì hiện nay mình có xơi được ko?
    @...
    Em nghe mấy ông cựu chiến binh bên K kể rằng ở sông Mê Kông có 1 loại cá rất lớn( nặng khoang 2-3 tạ) ma khi bắt được lật bụng nó lên thấy chẳng khác gì người phụ nữ cởi trần, cũng có đầy đủ vú và.... Các bác có ai biết đấy là loại cá gì ko??
    Được dienthai sửa chữa / chuyển vào 16:49 ngày 06/04/2008
  8. Dungma71

    Dungma71 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/01/2008
    Bài viết:
    1.465
    Đã được thích:
    1
    tiếp đi bác đienthai!
  9. The_Cold123

    The_Cold123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2006
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Đã Vonte cho bác dienthai. Không thể khác được. Hồi ký bác tặng anh em quá tuyệt. Người thực việc thực là ở chỗ ấy, không cần tô vẽ, lên gân lên cốt gì.
  10. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    Nằm tại núi 701 gần một tuần, sau khi tổ chức lùng sục thêm không có kết quả, tiểu đoàn 4 rút quân sau khi đốt sạch những thứ gì đốt được của địch trên đỉnh núi. Kết thúc một cuộc hành quân toàn những chuyện vớ vẩn và vô duyên. Sớm tinh mơ ngày lên đường, trong khi tiểu đoàn cùng các đại đội chuẩn bị hành quân thì một tiếng nổ thật căng xé tan sự tĩnh lặng của rừng núi. Anh Thào lập tức kêu 2w gọi ngay xuống các đại đội. Tất cả đều nghe tốt. Chỉ có đại đội 1 là không trả lời. Một linh cảm xấu làm tim tôi thắt lại. Mày làm sao thế Tuý ơi? Chiều hôm qua, lúc thu dây về tiểu đoàn bộ, tôi và anh Ky còn gặp nó ở chỗ hai thằng địch chết đầu b2. Nó đi lĩnh pin về đại đội, gặp chúng tôi còn nhe răng cười?Anh Nhương giằng lấy tổ hợp máy tiểu đoàn của thằng Mạnh. Hết gọi ?oBến Cầu- Bến Cát 01 !? lại gào lên trực tiếp :?Tuý đâu? Tuý đâu? Tuý ơi?!?. Truyền đạt vừa kịp chạy đã thấy lính đại đội 1 võng hai võng đẫm máu về tiểu đoàn. Thằng Tuý và anh Quang râu chính trị viên đã hy sinh. Hai anh em đi tè chuẩn bị lên đường thì thằng Tuý đá mìn. Quả mìn KP.2 địch gài từ trước, sau khung nhà cháy, cạnh hòn đá lớn bìa rừng cách chỉ huy sở đại đội 1 chỉ khoảng gần 10m. Tôi và anh Ky cũng thường xuyên ra đấy tè bậy khi trực máy hữu tuyến ở đại đội 1, nhưng chẳng hiểu sao lại không vướng. Anh Quang bị thương hôm đại 1 mất chốt hồi tháng tư, đi viện rồi được giải quyết về phép, mới cưới vợ xong. Còn thằng Tuý người huyện Ý Yên, Hà nam ninh, học sinh chuyên văn hẳn hoi. Nó có thể đọc thuộc lòng từng trích đoạn ?oĐi săn? trong ?o Chiến tranh và Hoà bình? không hề vấp váp. Bảng mật danh mới trong khi chúng nó ôm đầu vã mồ hôi hột cố mà thuộc thì nó chỉ vài hôm là làu làu?Quả mìn quá ác nghiệt! Những người anh, người đồng đội quá thân thương! Thằng Đồng Huế liên lạc khóc ồ ồ như cha chết, ôm khư khư cái túi mìn của anh Quang. Tôi nghiến răng lại nhưng nước mắt vẫn cứ giàn giụa?Chỉ còn anh Thành chính trị viên tiểu đoàn là còn bình tĩnh, bảo anh em lau mặt rồi quấn băng lại cho liệt sĩ thật cẩn thận, đừng để máu chảy ra nữa...
    Bầu trời cao điểm 701 có xanh như bầu trời Austerlitz không Tuý ơi?!???
    Đoạn văn làm tôi suýt khóc! (dienthai)

Chia sẻ trang này