1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Kỷ niệm trên những chuyến bay-Nào,viết vào đây bạn...

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi butiboy, 03/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vuhn2509

    vuhn2509 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Có những người thường xuyên phải đi công tác bằng máy bay, đối với họ chuyện đi lại, dù bằng phương tiện gì, cũng chỉ đơn thuần là đi đến và quay lại. Còn với tôi hồi đó, cả hai chiều của mỗi chuyến đi đều là quay về cả.
    Đấy là vì phải vài tháng, tôi mới lại có một tuần phép, để có thể trở về với Hà Nội. Ở trong Tây Nguyên này, tôi được sống tràn ngập dưới một bầu trời cao và rộng lắm. Tôi có một chỗ làm tốt, có nhiều bạn bè luôn ở bên mình, cả trong và sau giờ làm việc. Tôi cũng cố gắng thu vén nhà cửa, không để xập xệ quá, vì biết rằng mình còn sống và làm việc ở đây hàng mấy mùa mưa nữa. Cố gắng để tạo ra được một tổ ấm nho nhỏ, giống như Robinson đã từng làm ở trên hoang đảo ấy.
    Giống như Robinson, tôi cũng mong chờ đến ngày về với đất mẹ. Tôi hơn anh ấy ở chỗ tôi có thể tự lên kế hoạch cho chuyến đoàn tụ của mình. Thường thì cứ ba tháng, tôi lại ra Bắc. Như thế không quá thường xuyên để làm cho chuyến quay về của tôi trở nên chóng vánh, và cũng đủ dài để cảm thấy nhơ nhớ nhà, để cảm thấy thèm được ngồi bù khú với đám bạn thân.
    Kể cũng buồn cười, nhưng hồi ấy trước mỗi chuyến bay ra, tôi chuẩn bị kỹ càng lắm. Cứ giống như mấy ông cán bộ được đi Liên Xô ấy. Đi mua vé máy bay thấp thỏm chỉ sợ không còn chỗ vào đúng ngày mình định. Quà bánh thì đủ cả, nào là cà phê bột, mật ong, phấn hoa, và cả thịt bò khô nữa. Nói các bạn có thể không tin, nhưng ở trong Tây Nguyên, thịt nai khô lại rẻ hơn thịt bò khô. Thôi thì cứ mua thịt bò cho chắc, chứ không mình cũng dễ thành ?onai tơ? lắm.
    Tôi hay đi cắt tóc trước hôm bay ra. Một phần là để các cụ thấy ông con trai vẫn còn là người thành thị, chứ chưa đến mức tóc tai bờm xờm, thay quần bằng đóng khố. Phần nữa là hồi ấy đi từ Buôn Ma Thuột ra Đà Nẵng phải bay cái máy bay cánh quạt, chòng chành thế nào ấy. Tôi không sợ khi máy bay bay, tôi chỉ sợ khi nó thả tôi xuống giữa rừng đại ngàn, thì cũng phải nom ra người ra ngợm chứ nhỉ. Trong ba lô của tôi luôn có một quyển ?oKỹ năng sinh tồn nơi hoang dã?, còn trong túi quần là một cái địa bàn, just in case.
    Đấy là lo xa thôi, chứ đi máy bay thì an toàn lắm. Cho nên đi máy bay, tôi thấy mình hay cười mỉm. Cười mỉm với cô tiếp viên đi hỏi anh dùng chè hay cà phê. Cười mỉm với ông lão ngồi cạnh, đang loay hoay tháo cái dây an toàn ra để co hai chân lên ghế. Và mỉm cười khi nghe thông báo máy bay đã bay vào đất liền, và sắp hạ cánh xuống sân bay Nội Bài, THỦ ĐÔ HÀ NỘI trong giây lát.
    Tôi không phải là người hay quá tự hào về Hà Nội, vì tôi biết Hà Nội của tôi còn nhiều cái thua chị kém em lắm.
    Nhưng là một người con của Hà Nội, mỗi lần trở về từ một miền đất mà tôi đôi khi cho là quê hương thứ hai của mình, lần nào tôi cũng thấy bồi hồi khi nghe hai tiếng THỦ ĐÔ.
    Giống như trong một bài hát, ?o... mỗi khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về...? tôi chỉ có thể thoả cái nỗi bồi hồi ấy khi máy bay tiếp đất.
    Tôi biết, tôi đã trở về thật rồi.
  2. butiboy

    butiboy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Bạn đã trở về HN, sao không thấy đi offline cùng bọn tớ nhỉ? Mạnh dạn lên nhé. Con gái box du lịch hơi bị xinh và lẳng lơ đấy.
    LIVE FAST, DIE YOUNG!
  3. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Không bán hàng ở đây chị LinhEvil nhá. Gớm, chị mê zai thế này thì bố tôi cũng chẳng dám lang thang với chị âu châu tháng tới. Phí cho chị quá vì nếu đi với tôi chị sẽ được ăn, ở, đi lại miễn phí một số nước.
    Đời lộc cộc!
  4. LinhEvil

    LinhEvil Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.575
    Đã được thích:
    0
    ơ cái bác kia hay nhỉ, em đang ?otâm sự? mà bác lại bảo em ?obán hàng?? nói thế không sợ ra đường gió máy lại sưng quai bị í chứ lị?
    Thế bác cứ nghĩ nhìn thấy ha`ng của bác là em mê ngay ý nhỉ? gớm có đi Tây du 10 tháng với bác thì bác vẫn còn nguyên niêm phong mà về với vợ đấy ạ?
    Gớm chửa...
    .....
    Made the scene
    Week to week
    Day to day
    Hour to hour
    The gate is straight
    Deep and wide
    Break on through to the other side
    Break on through to the other side ,oww
    .................................
  5. LinhEvil

    LinhEvil Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.575
    Đã được thích:
    0
    Chuyến bay thời SARS
    Đang SARS mày lang thang làm gì? U em kêu ầm lên khi em bảo con đi Thái mấy hôm.
    Thì Sars chứ sao, mình đã tận số đâu mà sợ chết và lại khoá đào tạo đã hoãn 1 tháng rồi, nếu hoãn mãi thì cũng chết?Bụng bảo dạ như thế nhưng em vẫn ra hiệu thuốc làm con ?o Mát su ka y tế? cho nó yên tâm? cái loại 60 N thì không dành cho hạng kiết xu như em nên em mua 2 cái 1,500đ tổng cộng hết 3000 đ ( cái loại này cũng khum khum với có kẹp sắt ở mũi nữa).
    Sân bay rất vắng, và chuyến bay cũng thế? cảm giác giống như là lên một chiếc xe chiến sự? ai cũng nhìn ai đề phòng? sau các lưng ghế xanh da trời lấp ló toàn là khẩu trang trắng? Em vẫn ém khẩu trang trong túi vì ngại đeo, dân tình nhìn em vô cùng bất mãn và lo lắng.. E hèm.. em hắng giọng và thế là đến 5 cái đầu quay phắt ra cửa sổ? chắc em ho 1 phát thì các chú tông vỡ cái cánh Exit mà phi thân ra ngoài ý chứ?Sau khi máy bay ổn định độ cao, một bài phát biểu về SARS được giảng rất chi là ôn tồn vỗ về? sau đó là màn Xeo tốc hạ gục nhanh tiêu diệt gọn với mùi hương thơm phức xè xè phun dọc máy bay? em nhắm mắt lại (vì các chú đã dặn thế) và khe khẽ hít vào? ắt xiiiii hơi! bỗng nhiên em xốc về phía trước, làm 1 phát hắt xì bủn rủn tứ chi?căn bản là em cũng hơi bị nhạy cảm với mấy thứ xịt xịt nên mới ra nông nỗi ấy? ai bửu không đeo bịt mặt cơ chứ. Se sẽ ngửng lên em nhận thấy một không khí im lặng tuyệt đối bao trùm lên các hàng ghế quanh em và chú chàng ngồi bên cạnh đang xanh rớt bám chặt vào ghế để cưỡng lại hành động ?o Thưa cô cho em chuyển lên bàn đầu??
    Sau cú đó em hết sức ngoan ngoãn, ngồi yên và cố gắng không gây tiếng ồn ? chú bên cạnh cũng yên tâm trở lại và ngủ khò khò?
    Máy bay dần hạ độ cao để đáp xuồng BKK? dưới cánh máy bay, những khối hình vuông chằn chặn của các ngôi nhà hiện dần ra như trong mô hình quy hoạch đô thị Việt Nam? Từng khu chung cư, villa , khu công nghiêp gọn gàng.. đồng nhất xếp san sát? em tự dưng thấy nhớ cái cảm giác khi lên cầu Thăng Long mà nhìn lại Hà Nội?cái lộn xộn quen thuộc túm gọn giữa những đường lượn ngoằn ngoèo của Sông hồng.. làm em luôn muốn được quay về hoà mình vào cái mớ hỗn độn ấy để được thấy bình yên.
    Máy bay đâm đánh Uỳnh xuống đường băng và lôi tuột em về hiện tại, vẫn là màu phượng vĩ đỏ rực bên ngoài vẫn cái xám bàng bạc của một cơn dông đang ụp xuống? túm lại thực vật và cảnh vật thì giống nhau mỗi tội người thì nói tiếng khác.. .
    Băng Kốc đón em bằng 1 cơn mưa tầm tã, cảm giác cái lạnh ngấm vào qua cái ống tay áo dẫn vào Sảnh đến? em cố gắng không ho, không hắt hơi hay đằng hắng? nhìn ra ngoài thấy con Boeing to thù lù có bông hoa hồng hồng của Hồng Kông đang đậu chình ình ngoài bến? cả máy bay China và Singapore cũng đang tâm sự ngoài mưa? thế thì còn gì mà nói nữa? em đưa chân vào đất Thái thôi.
    Sân bay BKK là cái nơi mà em luôn thấy chán ngán khi nghĩ xem cửa nào là nơi mình cần ra.. Mọi người đều hối hả ngược xuôi? Em kéo lê cái vali theo sau và đâm đầu vào 1 ô kiểm tra Passport bất kỳ? Các nhân viên đều đeo khẩu trang và họ chủ yểu làm công tác ?olắc? ?ogật? hay chỉ trỏ. Em cũng hì hụi bóc nilông cái khẩu trang thân thương made in Việt Nam ra và tròng vào mặt? Em đã thực sự nhập cuộc cùng nạn dịch SARS? Sân bay BKK kô có máy soi nhiệt độ cũng như kiểm tra y tế.. em dễ dàng làm thủ tục và kiếm một cái Taxi về AIT, trời vẫn mưa và em không muốn rời cái mặt nạ mới mẻ của mình?
    Taxi ở BKK thật tệ hại, ngoài cái chuyện cũ nát và xanh đỏ với rất nhiều mùi hương của xăng, lá thơm, hoa xà phòng? ra thì nó còn dột đến thê thảm? Em có cảm giác đang đi tuk tuk với giá của Taxi? ông tài thì tán chuyện luôn mồm và đề nghị em bỏ bịt mặt ra vì BKK làm gì có SARS?mưa vẫn tầm tã rơi trên những khối nhà xám xịt ở ngoại ô? đường cao tốc vượt hẳn lên trên nên em cũng chẳng nhìn thấy mặt đất hay cây cối? Em bắt đầu tháo khẩu trang ra để lau ghế?chẳng còn nhớ đến Sars hay mình đang ở đâu? chỉ thấy uớt và ướt?
    .....
    Made the scene
    Week to week
    Day to day
    Hour to hour
    The gate is straight
    Deep and wide
    Break on through to the other side
    Break on through to the other side ,oww
    .................................
  6. butiboy

    butiboy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Dạo này LinhEvil oanh tạc ở box này dữ dội quá nhỉ? Viết khoẻ quá. Nếu mà đi chơi với Rong Ruổi Group cũng khoẻ nốt thì box này được nhờ. Đàn bà dễ có mấy ai được như LinhEvil!
    LIVE FAST, DIE YOUNG!
  7. mauthoigian

    mauthoigian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2003
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Vì công việc hay gì gi đó tôi cũng có những cảm xúc trên những chuyến bay... lâu lắm mới vào lại box này.. chủ đề cũng hấp dẫn quá...
    Trên những chuyến bay... có lẽ nhắc đến máy bay tôi vẫn nhớ cảm giác lần đâu tiên leo lên máy bay, đó là năm thứ 3 Đại học.. một mình vào Sài Gòn... cảm thấy hơi lo khi ra sân bay Nội Bài lớ nga lớ ngớ chẳng biết phải làm những gì... ơn trời là cuối cùng mọi chuyện cũng ổn. Hoá ra đi máy bay thích thật, vèo một cái đã thấy đến HCMC.. sao mà nhanh thế. Ra khỏi sân bay Tân Sơn Nhất, leo lên cái taxi về khách sạn. Nói chung là chỉ có thế, vì lần đầu đi máy bay nên tôi thấy cái gì cũng lạ lẫm...
    1 tuần ở SG, tôi lại ra sân bay để trở về Hà Nội, lần này thì bắt đầu để ý linh tinh, hì hì đúng là ngố thật....
    Sau đó tôi có nhiều cơ hội đi máy bay vào SG, Đà Nẵng, Huế... nhưng có lẽ chưa bao giờ tôi thấy chuyến bay nào dài và khủng khiếp như trên chuyến bay từ Bắc Kinh về HN năm 2001. Trước giờ bay 4h, tôi nhận được tin bạn thân tôi đột tử... ra đi mà không kịp nói lời nào, vì làm việc quá căng thẳng. Suốt chuyến bay tôi không biết làm gì cả, lòng như lửa đốt, chưa bao giờ tôi thấy thời gian dài đến thế... Cảm giác buồn đến mức tôi không thiết tha gì đến sự phục vụ của tiếp viên nữa... Máy bay hạ cánh, tôi là người xuống máy bay đầu tiên, lao ra leo lên chiếc taxi với tốc độ chóng mặt... có lẽ đó là chuyến bay kinh hoàng nhất....

    Giờ đây mỗi lần leo lên máy bay tôi lại thấy chạnh lòng nhớ đến người bạn xấu số, không hiểu vì sao nữa ...
  8. nothingtoulouse

    nothingtoulouse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2003
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    kỷ niệm chuyến bay của bác hài ước đến mức tè dầm hết cả ra quần ... Mạn phép được hỏi bác bú tí bò xem bác đã có ý trung nhân chưa ? nếu có rồi thì chắc nó cấu cho sưng hết cả ... lên ấy nhẩy, vì vẻ đẹp đàn bà trong văn của bác cứ nổi lềnh phềnh. Nếu có gặp bác offline chắc em nào em đấy "đóng kín" từ top to toe
  9. Krat

    Krat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    351
    Đã được thích:
    0
    Đọc mấy bài của em LinhEvil thấy em này đổ theo trai nhanh quá , không ngoan bằng được em Kenzo , bao nhiêu anh tán cũng phớt
     

    Welcome to box Ha Tay
    http://www.ttvnol.com/forum/forum.aspx?FORUM_ID=488
  10. LinhEvil

    LinhEvil Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.575
    Đã được thích:
    0
    Bác xem lại cái nick em cái... em có giả ngây chăn ai đâu mà bác cứ ý kiến
    .....
    Made the scene
    Week to week
    Day to day
    Hour to hour
    The gate is straight
    Deep and wide
    Break on through to the other side
    Break on through to the other side ,oww
    .................................

Chia sẻ trang này