1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ký sự Sài Gòn Chap 18: Khởi Nghiệp.

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 12/05/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Đọc thấy hai chữ này có nổi da gà không các bác? Từ từ rồi em kể nghe em cũng bắt đầu từ con số 0 chứ không phải trúng vé số gì đâu.Chuyện là thế này, sau khi em làm xong cái công trình tô bức tường trên đường Thạch Lam thì trong lòng em bắt đầu nhen nhói dự định nhận thầu sửa chữa các công trình nhỏ.Nghĩ là làm, lợi thế lúc ấy của em là ở nhà mặt tiền nên có thể nhờ anh chủ tiệm điện thoại cho lấy làm địa chỉ liên hệ.Sau khi trao đổi với các anh thợ xây, tất cả đều đồng ý nếu nhảy công trình sửa chữa khoảng mấy ngày với công em sẽ trả là 250k/ngày so với mức công thợ 180k/ngày lúc đó. Nguồn lực phụ thì chẳng bao giờ thiếu được, sinh viên là nguồn lực cơ động thời vụ sung mãn nhất mà em thấy.Vậy là xong phần nhân lực và phần địa chỉ liên hệ, điều quan trong bây giờ là làm thế nào để nhận được công trình. Bài toán này không hề dễ một chút nào.Sau bao đêm trằn trọc nửa đêm chờ trời sáng, em cũng quyết định làm. Làm dù thành công hay thất bại còn hơn là nằm một chỗ để tưởng tượng, nếu tượng tượng như vậy thì khác gì coi phim xiếc rồi ước mình là nhân vật chính đâu.



    [​IMG]

    Bắt đầu từ khâu quảng cáo, là sinh viên công nghệ nên tìm ra những web quảng cáo mạnh bấy giờ là điều không khó. Hì hục đăng kí thành viên, soạn tin thì em cũng đã đăng tin mất phí lên vài trang web với nội dung như sau:


    “……………………….Công Ty TNHH Xây Dựng XXX


    Đ/c: XYZ, Bình Long, Bình Hưng Hòa A, Bình Tân, Tp. HCM.


    Tel: 08. …Hotline: 09..website: www.xxx.xxx





    _Tiêu chí phát triển:


    Tận Tâm – Uy Tín._Lĩnh vực chuyên ngành chính: Xây dựng dân dụng.-


    ---------*--------->>>>>***<<<<<--------*---------


    Đạo đức nghề nghiệp XXX đặt hàng đầu. kết hợp với nhiều năm kinh nghiệm thực tế, XXX đúc kết được những tinh túy trong lĩnh vực xây dựng dân dụng.XXX Cam kết đã và sẽ xây nên những ngôi nhà xinh, hiện đại với trình độ kỹ thuật tiên tiến nhất hiện nay. phục vụ khách hàng bằng những (trái tim - khối óc - đôi tay) hết lòng vì khách hàng.





    Kính thưa quý khách!Sửa chữa tân trang là biến cũ thành mới, biến xuống cấp thành cao cấp, bình thường thành hoàn mỹ. Vì thế, công việc này ngoài kĩ thuật còn phải yêu cầu tính sáng tạo, tư vấn chuẩn để tiết kiệm vật tư, diện tích nhưng công trình đạt độ hoàn mỹ cao nhất.Từ khâu trộn vữa đến khâu hoàn thiện: kỹ sư, giám sát, công nhân đều cam kết rằng sẽ tận tâm như chính ngôi nhà của mình. Nếu có nhu cầu, mong Quý khách vui lòng nhấc máy gọi đt cho chúng tôi. XXX sinh ra để phục vụ, XXX đã, sẽ và mãi mãi phục vụ khách hàng với tiêu chí tận tâm uy tín.Hãy liên hệ để chúng tôi mang đến cho bạn sự hiệu quả tuyệt vời nhất!


    Mr: H Tel: 09…..”





    Dạ cho hỏi có ai nổi da gà tiếp không ạ? Nổi thì cứ từ từ nghe em nói là lặn thôi.Ấp ủ dự định như thế nên em làm quả hoành tráng luôn, đăng kí giấy phép kinh doanh công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên chuyên về xây dựng. Cái này em tính hết cả rồi, dịch vụ kế toán đầy ra đấy, nên nó khiến em tự tin lên hẳn. Bác nào thấy khó tin thì cứ như vậy đi vì cũng khó tin thiệt, còn bác nào lớn tuổi muốn tìm hiểu về sửa chữa nhà hay là hứa làm mai con gái như đợt em bán gà thì cứ nói riêng em một tiếng, em xác thực luôn và ngay ạ.Còn cái nội dung quảng cáo thì em quảng bá hơi cáo chút đó mà, có sao đâu Sau khi lấy giấy phép thì em đi đăng kí 1 cái điện thoại bàn không dây, trỏ chuyển hướng cuộc gọi tới số di động của em. Đoạn này em nói thêm chút về nguyên nhân sao em làm thế là bởi vì nếu một đội ngũ hoạt động mà có điện thoại bàn thì sự tin tưởng ở khách hàng cao hơn một chút.Còn về website như em đã nói ở chap thứ 3, hồi học trung học phổ thông thì em cũng có mày mò lập mấy trang web free nên bây giờ để tạo một web tầm đủ để giới thiệu doanh nghiệp với em không khó lắm. Làm xong đi mua tên miền một năm hết một trăm mấy chục ngàn rồi trỏ về web free là ô kê con dê.Xong phần quảng cáo online em tiếp quảng cáo tờ rơi, đi in mấy ngàn tờ rơi đen trắng loại bằng ¼ tờ A4 xong em đi tới những ngã tư khu vực có ít nhà kiên cố hơn, nhờ một người đang phát tờ rơi phát hộ với tiền công cao hơn bình thường để phát. Không phải em ngại gì, nghề em trải mà sao em ngại được, chỉ là vì em ngại mình đứng phát rồi mai mốt khách liên hệ rồi nhận ra thì hơi ảnh hưởng tới thương hiệu một tí .Em đi in tiếp mấy ngàn tờ áp phíc cũng nội dung sửa chữa nhà giá rẻ đi dán khắp các con hẻm trong khu vực Bình Tân và Tân Phú.Thế rồi em hồi hộp chờ kết quả…





    Cái cảm giác đặt chân mình vào đường đua thật sự khó tả, nó lâng lâng và hào hứng đến vô cùng, trong mắt hiện ra bao nhiêu là dự định ấp ủ, mong sao mình có thể thành công.Không biết dự định của mình có thành hiện thực không nhỉ? Biết đâu mình lại giống mấy ông bên mỹ bỏ học khởi nghiệp rồi thành công rực rỡ, gái trai ngưỡng mộ thì sao, tượng tượng đến vậy mà khoái vô cùng chứ không phải hoang tưởng gì.Muốn đến một nơi nào đó xa hay gần vẫn bắt đầu từ bước chân đầu tiên, “không thành danh ắt thành nhân” câu nói này cổ vũ cho em biết nhường nào khiến em thôi lưỡng lự.





    Căn phòng hôm nay cũng có gì đó đặc biệt hơn, gió từ ba chiếc cửa sổ thổi vào ào ạt như thiên nhiên đang cổ vũ con người đi theo những dự định.Em H và em D cũng biết dự định này, cổ vũ em rất nhiệt tình.D học kế toán nên cũng trao đổi thêm với em một số vấn đề kế toán qua mỗi lần đi lấy đồ. Em ngồi lên lan can, D đứng bên cạnh hai đứa cười cười nói nói giữa ánh trăng đang buông dần xuống, đèn đường hắt ánh sáng lên, mờ ảo và lãng mạn thì phải gọi là dương vô cùng. Chỉ thiếu điều em và dung vẫn có khoảng cách, chắc cũng khoảng 50 cen ti mét gì đấy, đủ để cả hai nhận ra rằng mình cũng chỉ là bạn của nhau.





    Hôm sau, tôi đi học. Lâu rồi mới lên trường nên gặp mấy chiến hữu là tiếp đến cái điệp khúc nước mía luận thiên hạ. Trường tôi có mấy khoa tài chính ngân hàng nên con gái trong trường không thiếu. Thiếu chỉ là thiếu các lớp công nghệ mà thôi, lớp nào lớp nấy chỉ vẹn vẹn vài ba cô cầm hơi thế thôi. Thế nên có thể các cô ấy không xinh nhưng tụi con trai cũng phải ngó nhìn.Lâu lâu địa ánh mắt ít cái cho nó cân bằng âm dương đấy mà.Cái trường tôi học càng ngày càng thấy chán, lớp học sĩ số 60 mà đi thì chỉ có mười mấy người, giảng dạy thì chỉ là hình thức giảng viên cứ đọc và sinh viên cứ lơ.Chẳng thấy cái thú vị là cái gì cả. Ai bước chân từ cấp 3 lên cấp 4 sẽ thấy sự thay đổi lớn ở điều này. Ở cấp ba thì lớp cũng như ngôi nhà thứ 2, tình bạn, tình yêu, tình đồng chí nó khắt khe đến từng chiếc tăm tre đến thế. Lên cấp 4 thì thân đứa nào đứa nấy lo, học cũng lâu rồi mà mặt giáo viên chủ nhiệm có hình tam giác, tứ giác, lục giác hay hình trái xoan, quả trứng gà hay sao mà em cũng chưa biết thế là đủ hiểu như nào rồi.





    Không phải tự nhiên mà người ta nói thời cấp 3 là cái thời đẹp nhất. Đẹp bởi cái tuổi vừa bắt đầu biết nghĩ lại vừa còn những cảm xúc của tuổi con nít, hồn nhiên trong sáng lắm.Năm học lớp 10 em và một nhỏ cùng lớp thích nhau, ấy vậy mà suốt một năm thích nhau em chỉ mới dám nắm tay trong ngày valentine là các bác biết hồi đó trong sáng như pha lê rồi. Em kể cho nghe. Đêm ấy là một đêm không trăng không sao, những cơn gió yếu ớt của mùa đông còn sót lại thi thoảng lại phảng phất vào dưới mái hiên làm hai con người thỉnh thoảng rung mình.Đêm ấy là valentine, em tới nhà nàng chơi nhưng nàng lại đi tới nhà bác họ để học bài cùng chị họ nàng. Nhà mới xây thêm nên chỉ có chị họ nàng và nàng ở đó, đến nơi thì chị họ nàng lôi bịch kẹo dừa ra rồi ba đứa cùng ăn. Hồi đó có loại kẹo dừa gì mà một bịch hình chữ nhật dẹt dẹt trong đó có mấy trăm chiếc vuông vuông bằng đốt ngón tay cái đấy, không biết có bác nào nhớ không nhỉ?


    Em hồi đó khoái ngọt nên cứ thế hòa cùng với hai chị em ngồi tẩn, nhai sái cả quai hàm Ăn kẹo chán chê thì hai đứa rủ nhau ra ngoài hành lang ngồi thiền tâm tĩnh lặng, em nói thế là bởi vì ra đến đó thì cả hai đột nhiên im bặt. Nàng chẳng nói chẳng gì và em cũng thế. Gió cứ thế vuốt tóc nàng rồi vuốt tóc em, thi thoảng lại luồn vào kẽ áo rồi chui vào bụng..lạnh!


    Em ngồi một lúc thì cũng đến lúc cảm xúc dâng trào, mới cất lời bảo:


    _H à (nhỏ cũng tên H).


    _Sao H?


    _H muốn.…………_Muốn gì?


    _Nắm tay. ( sao mà lúc ấy em cả ngố thế không biết)


    Ngần ngừ khoảng vài giây rồi nàng cũng đưa bàn tay ra cho em nắm. Chao ôi! Lần đầu tiên nắm tay đồng điệu với một người con gái làm tim em nó giật từng đợt như DJ lên cấp, người em từ đầu đến chân cứng hết cả. ôi! Giờ nghĩ lại vẫn thấy hồi đó mình ngu





    Giờ ở chung nhà cũng một cô tên H, nhưng H này khác H xưa ở tuổi tác thế nên công trình điện nước có phần tân tiến hơn hẳn. Hệ thống đê điều thủy lợi thông suốt nên trái cây trái nào trái ấy to và căng hứa hẹn bội thu. Chết lại nhầm sang kinh tế nông nghiệp rồi, em viết lan man thế thôi chứ các bác nghĩ gì thì cứ nghĩ. Âu cũng do cái tâm mà ra cả, tâm sáng thì nhìn hai người hôn nhau cứ tưởng họ hô hấp nhân tạo, còn tâm đen tối thì chỉ cần nhìn thấy một ai đó nhìn mình cái là nghĩ ngay đến cái cảnh ông già đẩy xe, vác cày qua núi, kình cung bắn hổ vân vân và vân vân. Thế đấy, nên âu là do người đọc chứ chả phải người viết đâu nha





    Đi học về lại đi chợ nấu cơm như thường lệ, em ăn một mình nên bữa cơm chỉ hai món, thịt hoặc cá và một món canh hoặc xào thế nên nấu một loáng là xong ngay.Em không đi phụ hồ nữa nên cơ thể bắt đầu hồi sức lại. Ăn xong lại xuống nhà up tin rồi sau đó lên phòng lấy cuốn sổ vạch thêm những dự định.Xong rồi lại bật nhạc lên nghe, ở đây nếu bác nào chưa nghe anbum Quốc nhạc tinh túy đàn tranh thì hôm nay nghe thử cho biết nhé, nó sẽ khiến tâm hồn lắng đọng cảm xúc và suy nghĩ hơn nhiều. Nhưng nhân tiện em cũng nhắn nhủ chút đó là đừng nghe quá nhiều, nếu nghe quá nhiều nó sẽ khiến tâm trạng tự kỷ nặng hơn đấy.
    TIPTIP FREEFREE TIPTIP MIEN PHITIP MIEN PHI HOM NAYTIP BONG DA MIEN PHI

Chia sẻ trang này