1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ký sự Sài Gòn Chap 20: Ngón Tay Chỉ Trăng.

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 12/05/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Không gì ngọt ngào bằng sự giao hòa của tâm hồn và thể xác, chỉ một thôi nó chỉ là một nửa của chữ tình. Bình minh đến thức tôi dậy bằng những ánh nắng rọi vào phòng, cũng như hôm qua em đã dậy sớm và về phòng từ lúc nào. Có lẽ là em ngại mọi người biết mối quan hệ của tôi và em. Điều này khiến tôi có một chút nghĩ suy nhưng rồi cũng tan nhanh với những cơn gió và tia nắng của ngày mới.

    [​IMG]
    Tính cho đến giờ phút ngồi viết kí sự kể lại cuộc sống ở đất Sài Gòn này cho mọi người nghe thì cũng đã biết bao nhiêu năm tôi độc bước một mình. Đơn phương độc mã bấy nhiêu năm, dù lòng vẫn có sự kiêu hãnh riêng, dù tôi luôn thân thiện và hòa đồng với tất cả nhưng trong sâu thẳm của tôi vẫn là sự cô đơn giá lạnh.





    Tôi là đứa tự kỉ từ nhỏ đến lớn, Tr là người mang đến cho tôi những sắc màu tựa cổ tích, rồi chính cô cũng đã làm nó mất đi điều đó. Tồi tệ hơn là nó mất sạch niềm tin về tình cảm. Có lần nó nói một mình: Tất cả mọi điều có thể tin được, trừ lòng người. Phải mất tới hơn 4 năm tôi mới thật sự thôi nhớ Tr. Người con gái đầu tiên tôi yêu bằng cả trái tim, bằng tất cả mọi hi vọng và cố gắng, rồi sau một đêm tình yêu đó đã tan như bọt biển.2 năm sau khi chia tay, vào một đêm tôi xem bộ phim Thần Ăn của Châu Tinh Trì, đoạn Châu Tinh Trì khóc trong đêm vì nhớ cô gái đã vì mình đỡ đạn rồi bạc hết cả tóc. Khi ấy trong con người tôi là hàng vạn cái cảm xúc nó dội ngược lên như hết sự chịu đựng được nữa, nó vỡ òa, tôi đã bóp nát cả gói thuốc cầm trên tay để khống chế nó. Mặc dù tôi không còn tin vào tình yêu, nhưng những cảm xúc yêu thương một ai đó hết lòng là cảm xúc mà tôi đã từng có nó. Đau, rất đau..Cũng có một vài người khi đọc kí sự tỏ ra hồ nghi nhưng tôi nghĩ đó cũng là hợp lý.Trước đây tôi rất đào hoa, con gái với tôi không có khái niệm được phép chảnh.Mặc dù tôi chẳng đẹp trai nhưng tôi theo chủ nghĩa rằng: Thích thì đến với nhau. Còn không thì dừng lại. Chỉ một câu khiến tôi tổn thương thôi là mọi thứ kết thúc. Tôi cũng ít khi tán tỉnh, cũng có nhưng thấy không có gì để kể nên tôi đã không mang vào đây. Bởi thế nên các bác ai hồ nghi thì cứ giữ nguyên lập trường của mình cũng được.





    Đón chào ngày mới với những thông tin mới trên báo chí và trầm tư với những dự định thì điện thoại tôi reo:


    _Alo dạ nghe ạ!


    _H phải không con, chú T cầm đồ đây.


    _Dạ chào chú, chú gọi con có gì không ạ?


    _Mày qua đây đi, có công việc này cho mày làm.


    _Dạ con tới liền.





    Chả là tôi cũng đã in card visit và tận dụng tất cả mọi mối quan hệ để nhờ người quen giúp đỡ. Tính tôi thân thiện và vui tính nên kể cả ông chủ tiệm cầm đồ tôi cũng không quên nhờ ổng giúp.Chạy xe tới nơi, chào hỏi đầy đủ thủ tục thì chú ấy nói:


    _Nhà thằng em tao đang cần đập 1 bức tường rào và di chuyển tất cả xà bần đi chỗ khác. Mày nhắm làm nổi không?


    _Dạ nổi chứ chú, ở đâu ạ?


    _Ở Kênh Tân Hóa, mai này người ta sẽ mở rộng đường ở đó nên bây giờ buộc phải giải tỏa mặt bằng.


    _Dạ được, chú cho con địa chỉ con tới xem sao.


    _Rồi, mày lấy số điện thoại nó đi rồi tới xem và báo giá cho nó.


    _Dạ, cảm ơn chú nha. Có gì con gọi chú sau.


    _uhm, đi đi.





    Gọi điện thoại cho chủ nhà xong tới nơi xem thì là một bức tường rào cao khoảng 1m5, dài khoảng 3m. Nhiêu đây thì có gì mà khó.


    _Anh nhắm đập bỏ bức này và di chuyển xà bần đi hết thì hết bao nhiêu tiền?


    _Dạ 700k anh ạ.


    _Sao cao thế, có nhiêu đây mà.


    _Dạ cũng không nhiều, nhưng để đập bỏ được bức tường này và mang xà bần đi hết thì là 1 vấn đề đó anh ạ.


    _Bớt chút đi, 500k được không?


    Một chút suy nghĩ cuối cùng tôi cũng đồng ý vì không muốn mối mở hàng đầu tiên lại bị tuột.


    _Dạ thôi cũng được anh ạ.


    _Chừng nào tụi anh làm?


    _Chiều nay em đưa người tới làm cho anh.


    _Ok, vậy đi. Làm xong thì gọi cho tôi. Tôi cho người kiểm tra rồi gửi tiền cho luôn. Chiều nay tôi cũng kẹt công chuyện không ở đây được.


    _Dạ ok anh!





    Chạy xe về phòng mà tâm trạng mừng phơi phới, thế là công trình đầu tiên sắp sửa được bắt đầu. Tôi ghé tiệm đồ dân dụng mua hai cái búa, 1 cái đục rồi đi chợ và về phòng nấu cơm ăn. Ăn uống nghỉ ngơi xong thì đến phần sắp xếp nhân lực, tôi định gọi một người nào đó để phụ, ban đầu định gọi cho mấy đứa bạn học chung nhưng sau đó tôi quyết định rủ thằng em dưới nhà. Nó cũng ok và mừng vì được đi làm kiếm thêm tiền riêng. Mọi thứ xong xuôi, hai anh em lên đường.Tới nơi là vào làm liền, mỗi người mỗi búa nện ầm ầm vào tường nhưng không dễ như mình tưởng. Tường được xây khá tốt nên nện mãi mà mới thấy tróc được một ít .Nóng, cả hai an hem mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Tôi buộc phải tạm ngừng và tới tiệm tạp hóa mua hai chai nước ướp lạnh để bổ sung năng lượng.Sau đó sử dụng đến đục, đục theo những vết nứt và cuối cùng bức tường ngoan cố cũng chịu vỡ những tảng đầu tiên. Khi đã có thế rồi thì việc đập tường trở nên đơn giản hơn. Một người đập, 1 người bê những tảng tường vỡ ra bỏ xuống kênh.Hai an hem hì hục khoảng hai tiếng cũng xong được nhiệm vụ. Sạch sẽ ok hết mọi thứ sau đó tôi gọi cho chủ nhà để tính tiền.Công việc đầu tiên thành công mỹ mãn. Gửi cho thằng em 150k, còn lại là công và lợi nhuận. Tôi vui lắm, ít ra thì tia hi vọng đầu tiên cũng đã lóe lên.Những ngày tiếp theo diễn ra bình thường. H về quê lên nên mỗi đêm nàng chẳng còn xuất hiện nữa, thỉnh thoảng lên lấy đồ thì mới được ôm một lát. Thiệt là buồn quá đi.





    Công trình tiếp theo của tôi là làm ở đường Tên Lửa, nhiệm vụ là kẻ rãnh cầu thang để đội ốp kiếng thi công dễ dàng hơn. Công trình này tôi và thằng em làm trong hai ngày với thiết bị là thuê 1 máy cắt bê tông bằng tay. Trừ chi phí thuê máy và trả công cho thằng em thì tôi thu nhập được hơn 1 triệu.Nói chung thì công việc cũng tà tà, lâu lâu nhận được 1 công trình phụ nhỏ nhỏ cũng đủ cho tôi trang trải cuộc sống. Rồi một ngày tôi gặp một tay bác sĩ làm việc trong bệnh viện đa khoa Q1. Ổng tâm sự là đang xây một căn nhà mà đội thợ nó làm ăn dở quá, muốn tôi đến coi sóc thợ làm cho đúng kĩ thuật với tư cách là 1 giám sát.Thiệt tình là vui tả không hết, căn nhà này nằm ở trong 1 con hẻm ở đường Thoại Ngọc Hầu, thi công đang đến phần hoàn thiện.Nhận nhiệm vụ xong thì tôi lên mạng lấy thêm về kiến thức hoàn thiện công trình để bổ sung tiện cho công việc.Ngày đi làm giám sát tôi ăn mặc quần đen áo trắng sơ vin quả là hơi bị lịch sự. Tới nơi chào anh hút thuốc hút thang rồi cũng đứng xem các thợ làm. Công việc chỉ có thế, thỉnh thoảng nhắc nhở đôi chút rồi xuống uống nước.





    Công việc cứ ngày ngàu trôi qua, tưởng êm đềm mãi như thế cho đến một ngày chủ nhà và thầu mời mọi người đi nhậu.Bàn nhậu có 6 người bao gồm tôi, chủ nhà, thầu, và 3 người thợ với phụ. Rượu vào thì lời ra. Mấy cha này căm tôi từ cái hồi tôi coi công trình. Trong chén rượu đã giở lời khiêu khích. Hôm đó tôi uống cũng khá nhiều nên cũng nói lại vài câu.Và thế rồi bát chén bay tứ phía, tụi nó 1 team 3 thằng chiến với 1 mình tôi. Ông chủ nhà thì chỉ ôm được một thằng, còn hai thằng nhảy vào tung chiêu dữ dội.Tất nhiên là không chỉ 1 mình thôi trúng đòn mà cả hai thằng kia cũng bị tôi nện cho mấy đấm, vừa chạy vừa đánh tôi rút vào một quán khác cách đó không xa.Vừa lúc thằng thầu chạy đến hắn vung tay đấm, tôi gạt được và nắm cổ áo hắn rồi đấm xối xả.


    Hai thằng kia đuổi đến nơi, tôi chạy vào bếp của quán rút vội cây dao..

    BONG DANHAN DINH BONG DANHAN DINH BONG DA MIEN PHINHAN DINH BONG DA TRUC TUYENCHUYEN GIA BONG DA NHAN DINH

Chia sẻ trang này