1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ký sự Sài Gòn Chap 23: Chai Sạn.

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 12/05/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Thế là em đã xa rồi. Còn đâu những đêm mưa hai đứa tựa bên nhau nghe bầu trời thổn thức, còn đâu những đêm trăng thanh nơi ngoài ban công hai bóng hình chuyện trò lãng mạn. Tất cả đã khép lại, một người nữa, một giai nhân đã bước qua tâm hồn của kẻ lãng du. Sao mà một kẻ luôn hướng đến chữ nhân, trí, dũng, nghĩa như hắn mà không thể giữ nổi một giai nhân? Tại sao hắn phải buốt con tim khi mới ấm áp được không lâu.
    [​IMG]
    Tại sao bất công như thế? Hắn cũng là con người, cũng cần được sẻ chia yêu thương.

    Hay là trên bước đường hắn đi đến cái đài mà hắn nghĩ đến buộc phải trải qua những cảm giác như thế? Đọng lại trong hắn những gì? Có nhiều hơn là thứ hắn rút ra được ở cuộc sống một điều rằng “mọi điều rồi cũng sẽ qua đi”, trong cái kiếp sống vô thường này. Được ở bên nhau là đáng để trân trọng và khắc ghi nó rồi. Cứ thế, cứ thế đến khi mà người ta thấy mà sửng sốt kinh ngạc bởi cái sự bàng quan của hắn.



    Trở về với những tháng ngày đơn độc, hắn trở nên ít nói hơn. Có lẽ những tổn thương trong hắn quá đủ để chai sạn tâm hồn của hắn rồi. Lâu lâu thì hắn cũng cười, cười nhạt.

    Cười nhạt chẳng phải là vì hắn chán cuộc sống đâu. Mà là vì như một cao nhân đã trải qua những trần thường. Thứ mà hắn hướng tới là điều mà chắc chắn là cao, cao hơn những gì trần thường ấy thế nên hắn có quyền cười những thứ phàm phu tục tử. Liệu hắn có làm nổi khi một mình trong cái thành phố đông dân nhất đất nước này.



    Tết hắn về quê, mái ấm gia đình là nơi mà hắn yêu quý nhất. Có những buổi xế chiều chạy xe rong ruổi trên những con đường Sài Gòn, gặp một vài cảnh đông vui của một gia đình nào đó. Đôi khi hắn thấy cay mắt, hắn phải cắn chặt môi để xua đi những cô đơn đang thử thách hắn như muốn nói với hắn rằng, nếu là kẻ yếu thì hãy chọn lấy một con đường êm đềm và ấm áp hơn đi.

    Có những đêm hắn nhậu một mình. Khi cơn men làm hắn bắt đầu chếnh choáng, có lần hắn định ra bến xe bắt xe thẳng về nhà chơi vài ngày, nhưng rồi lý trí và những quyết tâm vẫn chiến thắng được.

    Tết ở quê vui hơn tết thành phố nhiều, hắn phụ gia đình sửa soạn nhà cửa. Nấu bánh chưng, mua đồ thờ cúng, làm đồ ăn tết.

    Cảm giác ngồi coi nồi bánh chưng với những ngọn lửa nóng rừng rực trong cái tiết trời se se lạnh sắp giao mùa chắc hẳn chẳng ai mà quên được.

    Than củi nổ lép bép, mùi bánh chưng bắt đầu phảng phất. Trong xóm tiếng trẻ con nô đùa rộn ràng. Ở quê nên tết là dịp mua sắm quần áo đồng loạt nhất, từ giàu đến nghèo, ai cũng phải cố gắng sắm cho con nhỏ 1 bộ để mặc trong năm mới. Cái cảm giác khoác chiếc áo mới tinh tươm còn thơm mùi vải đi chơi sáng ngày mùng một tết thì chắc cũng gần giống cái cảm giác khoác bộ com lê đến nhận chức mới nơi công sở, sảng khoái và hứng khởi.



    Sáng mùng một, đứa nào khôn thì dậy thật sớm. Chạy đến cái hướng mà hồi đêm xác định là có nhà đốt pháo để nhặt pháo xịt. Nhặt càng nhanh càng tốt kẻo tụi nó kéo ra là chiến lợi phẩm ắt chia nhỏ. Mặt đất còn sương mai, một vùng đất dạng tròn có đường kính cỡ 5m một màu đỏ của xác pháo. Pháo xịt nằm lẫn trong những cái xác pháo đó.

    Có một năm tôi nhặt được nguyên nửa cái băng pháo xịt. Lúc đó tôi sướng còn hơn là nhặt được vàng, chạy về dấu xong xài dần.

    Nổ pháo kiểu trẻ em cũng sốc hàng lắm. Nổ tự do nhạt quá thì sáng tạo trò hay hơn.

    Khi thì nhét vào kẽ nứt của bức tường, khi thì nhét vào cái cổ chai, khi thì nhét ngay vào bãi phân trâu, con nít thiệt là bá đạo. Ngòi pháo xịt ngắn có chút xíu nên phải chế, lấy 1 sợi giấy rồi nối thêm vào ngòi, châm lửa, chạy, bịt tai, bùm…mmmm!

    Cảm giác đứa nào đứa nẫy đang nghĩ mình là những người đi khai phá mỏ chứ chả chơi.

    Ngần đây hơn một chút thì có loại pháo diêm, loại pháo hộp như hộp diêm, quẹt một cái rồi ném ra xa là nó nổ.

    Ai từng chơi loại này chắc biết nó có thể nổ dưới nước, thế là cả đám kéo ra cái cầu mà tôi kể ở chap 1, mỗi đứa 1 vị trí ném pháo xuống. Đình..đình..đình..một lát sau có một vài con cá bị sức ép của pháo nổi lên, cả đám nhìn nhau sung sướng muốn rơi cả lệ vì thành công giết quái vật.



    Giờ lớn rồi, tết chẳng còn nô đùa vui như trước nữa. Tôi chủ yếu là ở nhà với gia đình, thỉnh thoảng cũng đi tới trong xóm nơi mà các con bạc nghiệp dư sắt phạt dịp tết.

    Tết đánh bạc cũng là một nét văn hóa của dân ta phải không nhỉ? Một ngôi nhà mà lớn có, bé có, lớn thì chơi lớn mà bé thì chơi bàn bé. Rôm rả và đằng đằng khí sát phạt.

    Tôi chơi tết hơn 10 ngày thì lên đường vào Sài Gòn. Không như những lần trước lần này tôi đi tàu.

    Hành trình dọc đất nước bằng tàu thì cái cảm giác nó cũng chẳng thua gì ngồi xe, có lẽ là hơn. Vì tàu chạy chậm hơn, không có tình trạng đánh võng và cúp cua gấp. Trên tàu có tolet mỗi toa nên đi hái bao nhiêu lần mà chả được. Vậy nên nếu buồn miệng thì có thể lên căng tin làm vài lon bia, nhìn ra ngoài cửa sổ. Non sông đất nước đang trải ra trước mắt với những hùng vĩ và tươi đẹp, kích thích chí nam nhi lắm chứ các bác.

    Nhân tiện đây em chia sẻ vài bài thơ em viết về khi đi tàu, mời các bác đọc chơi:



    “Chí Làm Trai.

    **********



    Đời trai khí phách kiêu hùng

    Bước qua muôn núi trập trùng non cao.

    Một đời hào kiệt thanh cao

    Tâm trí dũng nghĩa giúp bao cảnh đời.

    Văn sâu sắc tựa biển khơi

    Thổi hồn thánh thiện rạng ngời bao nhân.

    Võ cường rèn luyện tu thân

    Gặp khi kiến ngãi giúp nhân khốn cùng.

    Đi đi hỡi những lòng trung

    Gánh vai gánh vác non sông ngàn đời.



    Thuyền buồm có gió ra khơi

    Nước non hùng mạnh vì người tận tâm.

    Biết bao các đấng cao nhân

    Lưu danh thiên cổ vì tâm giúp đời.

    Sĩ tử hội ngộ khắp nơi

    Chia ngành chia khối chia đời được không?

    Dẫu cho một bụng kinh luân

    Mà lòng ích kỉ là quân mọn hèn.

    Thấy người đói khát hom hem

    dang tay giúp đỡ thần tiên mỉm cười.



    Cây chết khi thiếu mặt trời

    Lòng coi như tử khi rời chữ tâm.

    Dù cho chả phải cao nhân

    Ai ơi hãy giữ đạo tâm làm đầu.

    Dù qua bao kiếp bể dâu

    Đôi chân vẫn vững ngẩng đầu hiên ngang./. “
    TIP BONG DA MIEN PHI HANG NGAY TIP BONG DA UY TIN TIP BONG DA CHINH XAC NHAT TIP BONG DA CHAT LUONG VIET NAM TIP BONG DA HANG DAU VIET NAM TIP BONG DA

Chia sẻ trang này