1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ký sự Sài Gòn Chap 3: Thành phố xa hoa và tình yêu bắt đầu.

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 10/05/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Thanh toán tiền phòng, tạm biệt cô bạn nhỏ, tôi lên đường Sài Gòn thẳng tiến. Khí thế ngút trời ý chí hào hung rạo rực trong tim, cái khí thế luôn ngút ngàn mỗi khi xe qua một tỉnh thành. Và rồi sau hơn một ngày đêm, chiếc xe đã đừng lại tại bến xe Ngã Tư Ga. Bước xuống xe và nói thầm trong lòng: Ta đã đến! Nói thầm thế thôi chứ có nói to thì cũng ai quan tâm, có khi người ta nghe được lạ tưởng mình là thằng hâm đấy chứ. Đón chuyến xe buyt tới bến xe An Sương rồi gọi thằng bạn ra đón. Thế là chính thức bước chân vào cuộc sống bôn ba ở phố thị mà trước đây chỉ được nghe kể hay xem trên tivi. Sau buổi ăn trưa, bấm máy gọi cho Tr, cũng là một tình bạn online mà hàn huyên chuyện trò suốt 4 năm. _Alo, Tr à! Tối nay em rảnh không? Gặp nhau nhé! _Anh giỡn à, a đang ở quê thì gặp sao được. _Anh vào SG rồi, đang đứng ở đầu ngõ nhà em đấy. Ngõ vào nhà em có phải đối diện với ngân hàng ACB không? _Ủa sao anh biết được, em đã nói địa chỉ hồi nào đâu. _Biết được mới là anh chứ. Đoạn này chắc Tr bất ngờ và ngạc nhiên lắm. Mình dựa vào số điện thoại bàn nhà Tr và tra ra địa chỉ thôi, chả có gì cao siêu cả. _Dạ! vậy tối 7 giờ mình gặp nhau. _ok! Anh đứng đón em đầu ngõ. Cơn mưa chiều kéo đến phủ kín cả đường sá trong làn nước xối xả, nghe thằng bạn nói bây giờ SG đang là mùa mưa. Hèn chi mưa ghê thật. Nhưng nó chẳng làm con tim của kẻ lãng tử nao núng chút nào. Mưa thế thôi chứ cũng nhanh tạnh, bắt đầu ngớt, mình một mình đón xe đi mua 1 bó hoa 19 cành, 1 con gấu tặng nhân dịp gặp và cũng là cho ngày mai sinh nhật của nàng. Đúng 7h mình có mặt tại điểm hẹn, gọi cho Tr. _Anh tới rồi! _Anh đợi em chút xíu đi. _ừ, nhanh nha em. 5p sau, Tr xuất hiện trong bộ đầm trắng tinh. Sự xuất hiện quá lung linh khiến mình bối rối hơn dự tính. Nhận ra nhau rồi hai đứa ngồi ở chỗ tôi tối nói chuyện. Mình đưa hoa và quà cho Tr rồi nói. _Mừng sinh nhật em! _Woa! Đẹp quá! Em cảm ơn anh nhiều.


    [​IMG]


    Chỉ nói được nhiêu đó thì mình rối không biết nói như thế nào nữa, không phải mình nhát mà lúc đó thật sự tim đập nhanh làm mình loạn xạ hết mọi suy nghĩ. Ngại nên đâu dám nhìn nàng, mình lúc đó thì đậm chất phong trần bụi bặm còn nàng thì đài các với chiếc váy trắng xinh. Rồi nàng hỏi: _Anh ngại hả? _Ừ! Ngại! _Ngoảnh lại đây em nói nè. Mình ngoảnh lại và đột ngột nàng trao môi hôn. Các bác ạ! Cảm giác lúc đó trong em không thể diễn tả được bằng thứ ngôn ngữ và cú pháp nào. Nó phê hơn rượu và nó ngọt hơn mật ong làm em đơ mất trong lúc đó. Em không hôn trả luôn mới nhát chứ. Dứt môi hôn và nàng nhìn em nói: Em yêu anh! Thôi rồi, quay cuồng rồi, mọi thứ âm thanh, mọi cảnh vật như mờ góc phố dường như chỉ còn mình với nàng. Mình chỉ biết trả lời: _Hình như anh cũng vậy. Thế là hai đứa nắm tay nhau đi dạo. Một buổi tối thật ngọt ngào cho ngày đầu tiên đặt chân tới SG. Chắc hẳn các bác cũng thắc mắc hay có chút nghi hoặc. Cũng hợp lý vì em chưa kể cái hồi em ở quê em cũng làm vài web free nhỏ, Tr đọc và cũng thích em từ những điều như thế. Sau khi ổn định chỗ ở và chìm vào giấc ngủ sau chuyến đi dài, sáng sớm các anh em cùng quê đã tụ tập trong phòng cười nói rôm rả. Sau màn chào hỏi lâu ngày không gặp thì cả đám kéo nhau ra quán lòng heo. Hết chai rượu này rồi chai kia bỏ xuống, 5 thằng uống hết 7 chai loại 500ml rượu bắc thì thằng nào cũng ngấm hơi men nhưng mà chưa đã. Kéo nhau về phòng, thằng bạn mình gọi thêm 1 khung SG đỏ nữa. Lại chén chú chén anh tiếp. một lát sau thì mỗi thằng 1 góc, thằng thì vào toa lét nôn, thằng thì nhìn vào hình 1 cô ca sĩ dán trên tường vừa chưởi vừa khóc vừa đấm. Tao hận mày! Tao hận mày! Đây là thằng bạn tên Đức học chung lớp với mình, chắc là nó cay cái vụ một năm trời săn đón cô nàng chung lớp mà lại bị thằng khác hốt mất.





    Đêm SG buông xuống khá nhanh, phút chốc cả thành phố đã ngập tràn ánh đèn, đèn Led quả cáo, đèn xe, đèn của nhà nhà quán quán làm thành phố lung linh tuyệt đẹp. SG đáng với danh Hòn Ngọc Đông Dương. Đang đi bộ ngắm phố xá cho quen dần nhịp sống thị thành thì đột nhiên hai chiếc xe không người lái vút qua với tốc độ phải ước tính là trên 100km/h..vèo..vèo. Quá ngạc nhiên mình hỏi thằng bạn. _Gì ghê vậy mày? _Đua đó! Tụi nó nằm lên yên xe luôn! Úi trời đất ơi! Ban đầu mình cứ tưởng SG đã chế tạo ra xe máy không người lái chứ. Mấy bác này mà đi hát thì hát cái bài Hàn Mạc Tử thì đúng chất luôn: “..Ai mua răng, tôi bán..răng cho. Răng nằm yên trên đường phố hững hờ..” Chế chút cho vui thôi, trên Voz này nếu bác nào đam mê tốc độ thì cũng nên chọn tuyến đường và khung giờ để tránh gây vạ cho người vô tội nha. Đừng gạch đá em tội nghiệp. Một lát thì thằng bạn phải về có việc, mình bảo nó về trước và một mình rảo bước trên phố. Trời dần về khuya, đường phố cũng thưa xe dần. Bất chợt có tiếng hét thất thanh: _Á! Cứu! Á! Á! Bên kia đường, cách cổng bxe An Sương khoảng vài chục mét có 1 đám đông với gậy gộc đầy đủ đang đập một người nào đó vô cùng man rợ. Hồi đó SG chưa có lực lượng CSCĐ như bây giờ, Người dân chỉ ngó ra nhìn chứ không ai dám can thiệp và mình cũng vậy. Chân ướt chân ráo vào lại gặp nguyên một lực lượng hùng hậu trang bị đầy đủ vũ khí thế thì không dại gì chạy vào can, dễ dính ít típ sắt là nhẹ. Cũng may nhóm người này thấy người dân ra xem nhiều nên cũng đánh nhanh rút gọn.





    Sau khi đám người kia rồ xe phóng đi thì mình và các bác dân gần đó chạy lại. Một cảnh tượng ghê rợn trước mắt, anh thanh niên bị đánh máu me đầm đìa, bàn chân thì bị toe luôn, các ngón chân rời rạc nhoe nhoét máu. Gọi điện điện thoại cho công an bây giờ cũng vô ích, trước mắt là đưa thanh niên này vào bệnh viện. Một bác xe ôm sẵn sàng làm xế và tất nhiên mình sẵn sàng là người ngồi sau để kèm thanh niên này. Đêm đã về khuya, đường phố vắng tanh chỉ lác đác vài chiếc xe qua lại. Phía trước mình là một thanh niên thương tích đầy mình đang rên đều như phim cấp 4. Chắc là do uống rượu vào rồi quậy phải 1 nhóm giang hồ nào nên mới ra nông nỗi này. Cũng may nhóm kia không truy sát chứ trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi cáp này thì chỉ có thua thiệt bản thân thôi. Bếp dầu mà sao lại đương đầu với bếp ga được.





    Bác xe ôm chở vào bệnh viện tư nằm gần đường Cộng hòa, lấy điện thoại của thanh niên và bấm máy gọi cho mấy người bạn thân anh ấy đến thì mình cùng bác xe ôm cũng về lại nơi xuất phát. Ngày thứ 2 ở Sài Gòn diễn ra với những cảm xúc chân thực nhất của một cuộc sống xô bồ phố thị. Tự hỏi bản thân rằng mình sẽ làm gì nơi xa hoa tấp nập này? Liệu có đủ cái nhẫn nhục, sự chịu khó để tiến tới những điều đẹp đẽ mà mình vạch ra hay không? Đêm Sài Gòn cũng như đêm ở những thành phố khác, chỉ hơn một chút đó là lâu lâu lại có 1 chiếc xe máy nẹt bô inh ỏi làm những người chưa quen như mình giật hết cả mình. Độ năm, bảy lần như thế cũng quen rồi cũng ngủ được..
    TIP BONG DA MIEN PHI HANG NGAY TIP BONG DA UY TIN TIP BONG DA CHINH XAC NHAT TIP BONG DA CHAT LUONG VIET NAM TIP BONG DA HANG DAU VIET NAM TIP BONG DA

Chia sẻ trang này