1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

KÝ ỨC!!!!!!!

Chủ đề trong 'ĐH Thuỷ Lợi HN' bởi MAGICSTAR, 06/11/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Nhiều năm trước...H nói:"T tốt với mọi người,điều đó được thôi.Nhưng T có bao giờ nghĩ xem,những người chơi thân với T sẽ nghĩ gì nếu như T cũng tốt với họ như với những người chẳng coi T là gì cả...?"
    Một ngày cách đây không xa...nghe kể chuyện từ một người bạn trên mạng:"Tớ có một bài học mà bố tớ đã dạy cho từ lúc còn rất nhỏ,bạn có muốn nghe không...Có một lần,tớ leo lên tầng 2,bố tớ ở dưới,nói là hãy nhảy xuống ,bố sẽ đỡ.Tớ rất tin tưởng bố tớ-tất nhiên rồi,nên nhảy xuống,và bạn biết bố tớ làm gì không?-Bố đã để mặc cho tớ rơi xuống ,không đỡ tớ như đã hứa.Tớ bị gãy chân và rất giận bố tớ.Sau đó bố đã nói rằng:"Trong cuộc sống này,con không được phép quá tin tưởng ai cả,ngoài chính bản thân mình.Hãy nhớ rằng,nếu một người vô cùng yêu quý và thân thiết với con như bố cũng không thể tin được,thì chẳng còn ai có thể tin tưởng được nữa.Trước khi làm một điều gì đó theo ý kiến của người khác,hãy suy nghĩ thật kỹ..."".Nó đã tự hỏi tại sao một người bố lại dạy cho con mình nghi ngờ cuộc sống & con người ngay từ khi còn quá nhỏ như thế.Và đã hiểu...
    Trên mạng,nghe rất nhiều những câu chuyện,những câu hỏi đầy tính chất nghi ngờ.Nó chẳng biện hộ,chẳng chứng minh,chỉ có một câu rằng"lòng tin là cái có sẵn trong mình,tại sao lại phải nghi ngờ nó?Bạn có quyền tin hay không tin,và tôi không phản đối...".Luôn tin những gì mọi người nói,nhưng không vội kết luận,và thời gian sẽ trả lời tất cả.Đã có thêm rất nhiều những người bạn,qua những lần tranh luận kịch liệt về quan điểm-để biết rằng tình bạn là thứ không dễ dàng,và khi đã không tin nhau thì chẳng thể làm gì được,và có những người bạn- thực sự tôn trọng nó.
    Những cái gì không phải của mình sẽ đi qua,mang lại niềm vui cho người khác.Lòng tin không thế,nó không chuyển từ người này cho người khác được.Khi đã cho đi một lần,và để mất,bạn sẽ không bao giờ lấy lại được nữa.Khi bạn cố gắng giữ nó-tức là bạn phải hiểu mình đang trao nó cho ai-điều đó không bao giờ là sự tính toán.
    Ngày hôm nay...đang sống với lòng tin vào những cái đáng để tin,nhưng không nghi ngờ cuộc sống.Cuộc sống cho ta nhiều cơ hội,để nghi ngờ hay tin tưởng,để cất giữ hay lãng quên...hay chính là để hiểu về cuộc sống.
    Washington đã nói rằng:
    Hãy lịch thiệp với tất cả mọi người,nhưng chỉ nên tin vài người,và hãy để họ bị thử thách trước khi bạn trao họ lòng tin.
    --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Bạn không thể đòi hỏi lòng tin của người khác,nếu bạn không xứng đáng được như thế.Cái gì từ trái tim sẽ đi đến trái tim...tất cả chúng ta đều biết thế,phải không?
    4of7
  2. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Hồi còn ở trên tầng bốn,nó hứng chí nuôi một con cá chọi trong một lọ thuỷ tinh nhỏ.Chẳng mang đi đấu chọi bao giờ,nhưng cũng biết về chuyện đổ rượu vào nước,hay dùng tay quấy nước vài vòng cho "cá đấu máu!"Thỉnh thoảng giơ ngón tay dứ dứ trước mắt cá,thấy nó phùng mang ra là đã thấy vui.Ngày nào đi học về cũng ra ngó xem cá thế nào.Một hôm đi học về ,nhìn thấy lọ trống rỗng,tìm quanh chẳng thấy đâu... đã chuẩn bị khóc.Ra ban công,thấy con chọi của mình đang bị kiến tha đi,cứng ngắt.Nhặt lên..cho vào lọ,thấy nó chìm xuống,không động đậy.Tear bắt đầu rơi...nó lẩm bẩm hát hò những câu gì đó theo một thể loại nhạc chưa ai biết bao giờ....đại khái là:''em đừng chết nhé,...chị có lỗi vì đã để em ở nhà một mình...'Nước mắt đầm đìa,nó ra đứng ngoài ban công nhìn xuống đường,một tay cầm lọ cá,mồm lẩm bẩm...Tự nhiên thấy con chọi của nó chuyển động,từ từ bơi một cách chậm chạp tuy đuôi đã bi kiến cắn rách tả tơi.Cảm thấy sung sướng...Lần đầu tiên trong đời...nó nghĩ rằng mình có thể mang lại cuộc sống cho người khác(con chọi ấy mà...)
    Một thời gian khá lâu sau,lọ cá của nó lại trống không...Và nó chẳng thể nào tìm thấy chọi để có thể cứu sống nó một lần nữa.Và khóc có để làm gì đâu!
    Đến tận bây giờ,khi biết rằng con chọi ngày xưa của nó sống lại được có thể là một điều kì diệu,nó vẫn luôn làm những điều đôi khi khó hiểu nổi...hy vọng giúp được ai đó.Hãy làm những gì bạn tin...và biết đâu,sẽ có điều kì lạ....Không chuyện gì không thể xảy ra...
    4of7
  3. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Ôi,cái bài về chuông gió của mình bị mất rồi.Chán quá!
    4of7
  4. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Nghe nói nó thích chuông gió,ông anh kêu:"Sao không nói sớm,8/3 tặng!"Thế là 8/3/1998,nó được tặng chiếc chuông gió đầu tiên.Chiếc chuông bằng ống sắt nhỏ màu đỏ,có hình con ****.Mỗi dịp SN,dịp lễ Tết,bọn bạn thân vác đến nhà nó vài chiếc,rồi có khi là tự mua cho mình-những cái thấy ưng ý nhất.Chẳng đếm xem mình đã có bao nhiêu cái .Mang treo ngoài hành lang,để mỗi khi gió mùa đông bắc về là hàng xóm tha hồ mất ngủ.Vậy là thực hiện giải pháp an toàn:buộc luôn vào cửa sổ,buổi tối thì đống cửa lại.Xong!Nhưng lúc căng thẳng,nó thường lấy tay đập vào chuông gió.Nghe tiếng kêu:trong vắt của thanh nhôm,ầm ĩ của ống sắt,trầm đục của tre nứa,láo nháo của thuỷ tinh,vang vang của đá...thấy không ồn ào tứ tung mà là một sự kết hợp hoàn hảo .Và chẳng bao giờ có thể buồn.Chiếc chuông gió của ông anh được quý nhất-vừa là cái đầu tiên,vừa là món quà kỷ niệm trước lúc đi xa.
    Học tự động hoá,ông anh hứa sẽ làm cho nó một chiếc chuông gió"Khi nào có đủ trình độ,KXN sẽ làm cho DHL một cái chuông gió tự động.Nó có rất nhiều tác dụng,tuỳ vào tâm trạng buồn hay vui mà sẽ có những âm thanh khác nhau,vừa đẹp và lại còn phải cực kì bền để khi bực mình có ném lung tung cũng không vỡ được"Một ngày nào đó..tất nhiên rồi!
    Chuông gió cùng với những người bạn mang lại sức mạnh tinh thần cho nó.Những lúc khó khăn,những khi thất bại,những nỗi thất vọng...phong linh mang lại cho nó cảm giác bình an.Người ta nói"Phong linh là tiếng nói của dư âm,nó giúp ta nhớ về quá khứ.."Nó là người hoài cổ,và chẳng bao giờ quên cái gì.Phong linh không chỉ mang lại cho nó sức mạnh và niềm tin của bạn bè,không chỉ là những âm thanh mang lại cảm giác bình an,mà vẫn luôn có trong nó một sức mạnh vô cùng lớn...sức mạnh của gió!
    4of7
  5. Quen_mang_kinh

    Quen_mang_kinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/05/2002
    Bài viết:
    542
    Đã được thích:
    1
    Ha ha, niem tin & thu thach va chuong gio... co lien quan gi den nhau khong nhi !!!?
  6. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Có lẽ là có,mối quan hệ nhân quảCó niềm tin thì sẽ vượt qua được thử thách,và chuông gió mang lại niềm tin.....
    4of7
  7. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Ngay ay,di hoc them cung ca hoi ban khoang 7,8 dua.Hoc buoi 6-8h toi,dap xe khoang 7 cay.Co mot dua ban ma no it noi chuyen,cung khong ua lam ten la Tung.Buoi hoc cuoi cung truoc khi nghi,tan hoc bong nhien thay gio noi len,troi co ve sap mua.Chang ai nghi se mua to,dua nao cung co dap that nhanh,hy vong ve kip nha truoc khi mua toi.Mua den tu tu,duoi tu phia sau...va khi ca bau troi da day nuoc-no moi biet rang day la mot con mua cuc lon.Ca bon dan tach ra tu luc nao,ben canh no con lai moi Tung.Tu nhien thay bot kho chiu hon,co le boi vi su co mat cua Tung lam cho no thay bot don doc.Van cu di du chang dua nao co ao mua ,cham nhu rua vi nguoc gio,den muc tuong nhu chang tien duoc teo nao,mua tat vao mat ran rat,lanh ngat,va no chang the nhin thay gi ca.Va cat dien .moi thu toi um,chi thay rang minh di duoc la nho cai loang loang cua nhung bong den xe nguoc chieu.Tung hoi:"co dung lai tim cho nao tru khong T,kho di lam!".-''Thoi dang nao thi cung uot het roi,cung sap ve nha,thoi,co di not di.Va lai di.Den khi cai lanh da ngam vao nguoi,va co the se xay ra tai nan vi chang the phan biet duoc cai gi nua,no va Tung tim duoc mot cho tru nho anh nen trong nha.Dung noi chuyen...Ve nhung du dinh,nhung mo uoc,nhung cai da qua.Thay minh da khong con ghet Tung nhu truoc nua.Lau sau,den duong duoc thap sang tro lai,mua cung da bot nhieu.No di cung Tung them mot doan roi chao -boi khong bao gio muon ai dua minh ve ca.Di tiep,moi phat hien rang cai xe da khong on,lop xe bep di.No dat bo ,tu hoi rang troi vua mua nhu the nay,lai van mat dien,lieu co ai sua xe nua khong?Di qua mot quan lop phen cot,no thay may nguoi dang ngoi noi chuyen,hinh nhu la sinh vien.Co ai do hoi"Em bi hong xe a?O day co nguoi chua day,nhung khong biet gio nay da di ngu chua,em cho mot chut!"No that su chang hieu gi,nhung cung dung lai,de xe day va tu hoi chang hieu cai gi se dien ra.Mot nguoi chay vao mot ngoi nha nam giua vuon chuoi cach do mot doan,goi am len.Roi no cung hieu duoc dai khai la nha cua mot trong may nguoi do sua xe o day,ho vua di choi ve va van chua vao nha.Ngoi cho sua xe trong anh den dau,no nghe hoi nhieu nhung chi am u,boi khong thich noi chuyen voi nguoi la.Cuoi cung,chiec xe cua no cung duoc sua xong.No nghe hoi nha o dau,con xa nua khong va co can dua ve khong.No noi la cung sap den thoi,khong can phai dua ve roi len xe di.Mot luc hoi lau lau,co nguoi di ngang no hoi:'"Sao em noi sap den ma con di xa the nay,bon anh thay troi toi nen khong an tam,cu anh di theo xem the nao!"No chang con biet noi gi,chi biet cam on de roi lai im lang suot.Cho den tan nha,nghe ho chao ve no cung chang kip noi them gi nua.Tu nhien thay minh qua vo on...
    Lai co mot con mua,khi minh tu nhien dien dien lay xe dap de den truong xem bong da,va khong mang theo mot dong nao ngoai 500d gui xe..Mua nho,gat may cai ao mua lu ban dua cho va noi "To thich di mua,mua nay nho,khong sao dau!".Di ve...Tuot xich!!!Mua khong nho nhu no tuong,va no thi cu dung xe ben le duong,khong hieu noi tai sao voi vai xe quy quai ay,no khong the cho xich vao duoc.Rat nhieu nguoi di qua than nhien nhin no.No bam moi chua chat:"Co the la vi ho mac ao mua...Co the la vi ho di xe may nen ngai dung lai...Thoi nay thi lay dau ra nguoi tot nua!Minh phai tu lo thoi"Va cu ngoi nhu the,tay lam den dau xe.Cuoi cung cung co mot nguoi dung lai lap xich giup no...roi di.Rut ra duoc kinh nghiem la voi loai xe ay,khi tuot xich khong duoc quay ban dap nguoc lai ma phai quay xuoi....Va van con nguoi tot!
    No van chang hieu sao tai sao khi di trong mua,no thuong tro nen yeu duoi...Va gio moi hieu ra khi nho lai chuyen nay.Da qua nhieu nguoi tot...khong vi muc dich gi,va vi the ma gio no cung nhu the hay chang.Chang ai hoi han vi minh da cho di long tot,vi khi ban cho di,co the ban da lam duoc nhieu hon nhu the-ban co the lam cho them nhieu nguoi cung tro nen tot hon.Minh da doc duoc o dau do mot dieu gan nhu the....
    4of7
    Được MAGICSTAR sửa chữa / chuyển vào 11:17 ngày 21/03/2003
  8. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Ngày đầu tiên vào lớp mới,nó trèo qua cửa sổ vào lớp(vì lớp chưa mở cửa chính),chọn đại một cái bàn và ngồi.Chả cần biết ai là ai cả!.Chẳng đứa nào ngồi vào bàn của nó.Thắc mắc!Gần váo tiết,một thằng xách cặp tới bàn nó,nói:"Cho tớ vào trong".Tiết đầu tiên trôi qua trong im lặng,từ tiết thứ 2,hai đứa bắt đầu nói chuyện ào ào.Một ấn tượng tốt.Từ hôm đó,nó và Thuỷ-tên thằng bé luôn ngồi cạnh nhau,và nói chuyện thì....Một năm trôi qua,hai đứa đã khá thân.Thuỷ là một đứa bạn khá tốt,luôn giúp đỡ nó mà không cần nhờ,và cũng có vẻ hơi sợ nó.Chuyện nhỏ ấy mà.Đầu năm học mới,nó nghe tin có khả năng dược chuyển khoa nếu muốn.Đó là ước mơ của nó!Nhưng 1 năm cũng đã là quá đủ để chơi thân và yêu quý một số người bạn.Nó phân vân rất nhiều,không biết có nên là đơn xin chuyển khoa hay không.Phải lựa chọn-giữa một bên là tương lai,sự nghiệp,và một bên là sự lưu luyến mà nó ngạc nhiên bởi không hiểu mình đã có từ lúc nào.Rồi nghe nói Chinh và Vân(hai đứa bạn đã trở thành bạn thân sau năm thứ nhất) cũng định chuyển.Quyết định vì tương lai,và nói với Thuỷ trước khi nộp dơn về những suy nghĩ của nó.Thuỷ nói:"Tớ dãđỗ trường Quốc gia rồi,và cũng như T,đang không biết có nên sang đó học không,bởi ở đây có nhiều bạn tốt. Và chủ yếu là vì T.Nhưng bây giờ thì có thể được rồi,tớ không còn áy náy gì nữa...".Thế là ...nó chuyển sang lớp mới,và tháng 9,Thuỷ cũng chuyển sang học QG-khoa CNTT.Ít gặp nhau,và cho đến khi Thuỷ chuyển sang chỗ ở mới,nó không còn gặp nữa.Nhưng vẫn luôn biết ơn và yêu quý người bạn đầu tiên mà nó biết khi bắt đầu bước chân vào trường ĐH.
    Có nhiều khi phải lựa chọn,từ những chuyện rất quan trọng,đến những cái rất nhỏ nhoi như sự quý mến và biết ơn.Làm thế nào để không phải hối hận vì bất cứ cái gì,dù đôi khi ta phải hy sinh một điều gì đó...
    4of7
  9. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Năm lớp 9...đôi khi thấy mình trở nên lạc lõng với thế giới xung quanh.Không muốn mình sẽ bước vào tuổi 16 mà không có gì để nhớ,không muốn ra trường mà rồi sau này sẽ chẳng còn có thể nhớ được ai cả.Và tự tạo cho mình một cơ hội...
    Kết nghĩa...4 đứa con trai và 3 đứa con gái .Dù chỉ chơi thân với Huyền và Linh,4 người còn lại chỉ dừng ở mức có thể chơi được.Một thủ tục rất rườm rà do mình đặt ra.Phải làm cam kết có đủ chữ kí của 7 người,bắt thăm phân thứ tự,mỗi người có một cái tên khác và ứng với một màu.
    Xanh:Linh
    Đỏ :Huy
    Tím: Hùng
    Vàng: mình
    Nâu:Bình
    Đen:Cường
    Trắng:Huyền
    Chẳng nhẽ lại lấy tên là "Thất sắc"?-Lại mình nghĩ ra cái tên:THN-TTN.Và đã có khá nhiều điều để nhớ.
    Cho đến lúc này,THN đã chẳng thể duy trì...và đó là điều tất yếu.LHHTBCH trở thành cái làm dài thêm chữ kí của mình,4of7 trở thành biểu tượng của MAGICSTAR-không phải là sự níu kéo quá khứ,chỉ muốn nhắc với chính mình rằng:"Cái gì đã là của mình thì không giữ cũng vẫn có,cái gì không phải của mình thì cố níu kéo cũng bằng không!"Không bao giờ nên cố gắng và hy sinh vì những điều biết trước hay sau cũng chẳng để làm gì cả.Cũng như một đứa bạn đã nói:"Có thể cái hội HN của bọn mình không được như ấy mong muốn,nhưng thế này đã là tốt lắm rồi đấy".Và hãy thử nhìn lại xem...có thật vậy không hả Trường?.
    Tại sao ta cứ quá mệt mỏi vì những điều ta cho là đúng,nhưng chẳng ai muốn làm thế cả.Ai sai ,ai đúng đây?Đó có phải là lí do mình trở nên lạnh nhạt và bất cần thế này không???
    4of7
  10. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Lại là KÝ ỨC!Tại sao lại chỉ hầu như là mình độc thoại thế này nhỉ?
    Ngày xưa...14 tuổi...có một buổi chiều ,bằng một số lời lẽ thuyết phục kiểu gì đó,nó đã lôi được Huyền và Phương đi....Vô mục đích.À không-có mục đích,nhưng điên rồ;Đi tìm trường của một đứa bạn,biết mỗi tên trường và vị trí của nó là ở gần Hồ Tây.Hết.15 tuổi ngày ấy của nó không như 15 tuổi bây giờ,và cũng chẳng giống nó bây giờ nữa!Không đi đâu xa...Không biết đường đi đâu cả....Đường ở mồm-nhưng có bao giờ chịu mở mồm ra mà hỏi ai đâu?
    Thế là...3 đứa đi khoảng chục cây,mò lên Phủ Tây Hồ(mà cũng chẳng biết là nó nằm ở đâu-phủ ấy!).Lần mò một lúc tìm thấy cái trường-còn tại sao tìm được thì...Ngày ấy cho là do linh cảm,tự nhiên nghĩ là nó ở đấy thì đúng là ở đấy,nhưng now thì lại cho rằng...có thể tại vì đi mãi,tìm mãi thì cuối cùng cũng phải ra!Một ý định cao hơn và điên rồ hơn:đi tìm nhà nó.Thật sự là đến lúc này cũng không thể hiểu được tại sao mình lại dám liều và lại ngây thơ đến như thế.Tìm một cái nhà mà không biết nó ở chỗ nào,không biết gì về bố mẹ nó...nói chung là...mù tịt,thế mà cũng đi tìm.Vào tận cả cái làng nào đó mà chẳng thể nhớ nổi tên,hỏi từng nhà một,đến lúc Huyền và Phương phải dừng lại vì quá mệt,vì mỏi mồm để hỏi ...thì...Không tìm thấy đường ra.Lạc giữa những hoa,những cây,những con đường vòng quanh lắt léo,đến nỗi phải hỏi mãi và tìm mãi mới có thể nhìn nổi đường về.Hình như đấy là lần đầu tiên nó đi tìm kiếm vô mục đích và điên rồ như thế,nhưng vẫn cảm thấy có một chút hài lòng,dù sao cũng đã tìm được một nơi mà mình chưa biết.Và biết là sẽ không bao giờ quên nơi ấy.
    Thế đấy,có những khi ta làm một điều gì đó...Có thể là điên rồ...ngớ ngẩn...chẳng để làm gì...nhưng ta vẫn hài lòng vì đã làm nó.Làm gì...miễn cảm thấy vui là đuợc.Nó có ý nghĩa gì với Magic không?-Tất nhiên là có...Đứa bạn ấy là người có mặt nhiều nhất trong nhữg bài thơ của mình...nhiều bởi vì sau này ,mình đã chẳng còn đủ hứng thú để làm thơ nữa...
    4of7

Chia sẻ trang này