1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lạc lối...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Lissette, 08/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Nói những điều thật lòng mình thì làm sao mà bảo là ngu cho được? Đứa này, đứa kia hay một trong hàng vạn đứa khác nhìn vào, có ai bảo đứa dối lòng là khôn không??? Cảm giác từ tầng một tỷ rơi xuống đất, vỡ tan tành! Không nỗi thất vọng nào lại nặng nhọc và khó vớt vát đến thế! Em thấy vui!!!
    Mỗi thứ có một thời điểm của nó? Chắc ông trời thương nên cho em sớm thất vọng, để còn được thấy con đường trước mắt vẫn rất dài? Muộn hơn chút nữa, em đã ngơ ngác ở cuối con đường, liệu có sửa chữa được định mệnh hay không? Dù sao thì lúc nào cũng tấm tắc cái kiểu trẻ con đánh đòn không chừa: May chán!!! Chắc gì ai cũng được thế đâu?
    Nghe hai chữ thập cẩm đã thấy sự pha trộn rồi! Ngồi trước máy tính không khi nào thiếu một thứ gì đó để uống hoặc để ăn! Vậy mà cơ thể vẫn càng ngày càng giống con cò! Sao thế nhỉ? Hìhì, chắc số phận? Dạo này cứ mở mồm ra là một số phận, hai định mệnh? Vốn vì không muốn nói gì khác hơn ấy mà!!! Nhiều lúc sự trình bày hay giải thích khiến em mỏi mệt!!! Mặc kệ? uh mặc kệ, đứa nào hiểu được thì nó khôn, đứa nào không hiểu được thì nó ngu? để biết ai là bạn của mình!!! Thoáng chốc, cốc chè thập cẩm đã cạn? Nhưng cuộc đời rối ren, pha trộn đâu có khi nào dừng lại được đâu???
    Những sự mâu thuẫn hay giằng xé, dằn vặt người ta; nhưng em lúc nào cũng thẳng băng, dám làm dám chịu, dám nghĩ dám theo? ấy thế mà? cơ khổ!!! Nhiều lúc chỉ muốn gào lên rằng, sao sống thật mà vẫn khổ thế, lẽ nào cứ phải khôn khéo, lừa đảo thì mới được yên sao? Chẹp, lãng nhách, ngu xuẩn!!! Lương tâm là cái thứ thích đeo bám người ta nhằng nhẵng? Khổ thì khổ thật, ở đời mấy ai sung sướng được đâu nhưng lương tâm thanh thản thì cuộc sống dễ chịu! Câu này nghe xót xa phết vì nó không đúng với những người chẳng biết lương tâm là cái giống gì hay mang hình thù gì!
    Nhiều lúc nghĩ quanh quẩn cho vui vui, tô vẽ cho đời mình thêm màu sắc chứ bình thường, có phải lúc nào cũng có đủ tỉnh táo và thời gian để nghĩ thế đâu! Nhưng dù sao thì? chỉ cần tồn tại trong suy nghĩ cũng là quá đủ rồi!!! Thấy thương hại cho những ai không hề nghĩ đến?
    Ngạc nhiên vì bài viết thì dài mà nội dung lại trống rỗng? có sao đâu nếu đem đến một tiếng cười cho sự bất phân, bất suy, bất định?
    02/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  2. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Những bước chân lặng lẽ đã theo phương trời nào
    Dẫu trái tim hờ hững đã quên tên một người
    03/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  3. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Nếu mà em không viết ngay thì coi như không thể viết. Thời gian trôi... với tỷ tỷ khoảnh khắc, mỗi khoảnh khắc lại có một chu vi riêng, bất khả xâm phạm!!! Nếu là sáng mai, khi ánh ban mai khe khẽ lọt qua ô cửa sổ, khi những bông hoa mười giờ bắt đầu nở toe nở toét, khi em vội vội vàng vàng đánh răng rửa mặt, rồi chạy đi làm... đồng nghĩa với việc những thứ long lanh mà bây giờ em đang có sẽ lần lượt bị cuốn trôi!
    Sáng bảnh ra rồi thì còn gọi gì là long lanh được nữa...
    Em lại không biết nghe lời... gần 2h sáng rồi đấy, biết không :">
    Tự nhiên em không biết diễn tả cảm xúc thế nào... trong lòng em, dường như đang có những đợt sóng xô đi xô lại, rất nhẹ nhàng... mềm mại... và êm ái... Em thích những thứ có được từ trong khó khăn và xa cách... người ta sẽ biết trân trọng và giữ gìn hơn, phải không???
    ...
    ... xin đừng giống như hư ảo... nguyện cầu...
    03/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  4. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    HAVE YOU EVER BEEN IN LOVE
    Have you ever been in love
    You could touch the moonlight
    When your heart is shooting stars
    You''''re holding heaven in your arms
    Have you ever been so in love
    Have you ever walked on air
    Ever felt like you were dreamin''''
    When you never thought it could
    But it will, it feels that good
    Have you ever been so in love
    Have you ever been in love
    You could touch the moonlight
    When your heart is shooting stars
    You''''re holding heaven in your arms
    Have you ever been in love, have you...
    The time I spent waiting
    For something that was heaven sent
    When you find it, don''''t let go
    I know...
    Have you ever said a prayer
    And found that it was answered
    All my hope has been restored
    And I ain''''t looking anymore
    Have you ever been so in love, have you...
    So please put you in living
    Somewhere you''''re gonna stay
    When you finally found the meaning
    Have you ever felt this way
    The time I spent waiting
    For something that was heaven sent
    When you find it, don''''t let go,
    I know...
    Coz have you ever been so in love, so in love
    You could touch the moonlight
    You can even reach the stars
    Doesn''''t matter near or far
    Have you ever been so in love
    ''''Cause Have you ever been in love
    Have you ever been in love
    so in...love.....
    03/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  5. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Tôi luôn luôn tự hào vì mình là người không dễ dàng thay đổi... Tuy nhiên, trong một ngoại lệ nào đấy, nhất định phải gọi là thứ ngoại lệ tràn đầy ưu ái, tôi mới chiếu cố hé mở chút đổi thay (Dù rằng đầu óc luôn luôn bảo thủ cho đó là chuyện viển vông)! Tôi cũng chuyên môn bào chữa cho mình, thành thói quen!!! Người lớn nhìn vào thì bảo trẻ con bướng bỉnh, người bằng tuổi thì thấy tôi ngoan cố, đứa bé lên ba không hiểu chuyện lại có cảm giác khâm phục vì sự chín chắn... kể cả khi tôi còn thấy mình rất mơ hồ! Nhưng sung sướng làm sao khi được là mình, trút cạn hết chất sống cho một thứ gì đó mà tôi cho là xứng đáng... cái đánh mất chưa chắc đã là cái thiệt thòi! Có khi... nhất định phải mất, vì vốn dĩ nó đã không phải của mình! Chỉ tại tôi không hiểu hoặc không muốn hiểu!
    Những ngày này, tôi sống rất thoải mái. Tôi biết, tôi vui và hạnh phúc thật sự. Có những đêm, tôi tỉnh giấc vì cơn đau đầu bất chợt nhưng nhớ ra mình đang là người hạnh phúc, tôi lại mỉm cười. Có khi, tôi cũng muốn cười to lên nhưng màn đêm lạnh lẽo và yên ắng không cho phép, tôi chỉ dám mỉm cười nhè nhẹ!!! Nụ cười không đủ mạnh để chế ngự cảm giác đau đớn, tôi biết. Tôi đành ngồi dậy viết, và viết như điên, thậm chí khiến tôi hoảng sợ, sẽ có một lúc nào đấy, mình hóa điên hóa dại không chừng!!! Tôi cũng biết rất rõ một điều... thần kinh của tôi yếu lắm, ơn trời là lúc tưởng sắp hóa điên té ra chỉ là ảo tưởng! Chỉ là ảo tưởng thôi, phải không!!! Lúc nào tôi cũng thờ ơ với chính bản thân mình! Những người quan tâm đến tôi phát bực rồi cuối cùng cũng chẳng biết nên cười hay nên khóc. Còn tôi thì cũng chỉ biết nhe răng ra cười trừ. Sức khỏe có thể chăm chút được nhưng sức mạnh tinh thần thì đâu dễ dàng mà có được! Tôi chẳng phải là người đang hạnh phúc và vô cùng may mắn hay sao! Thà tinh thần mạnh khỏe cho đến khi chết còn hơn là tinh thần đã chết trong khi cơ thể còn tràn đầy sinh lực! Nỗi đau ấy tôi không tài nào gánh chịu được đâu!!! Làm sao mà tôi không biết rõ về tôi cơ chứ!!! Tự tin quá khi đứng trước mình nào ai bảo là có tội???
    Hi vọng cuối cùng của tôi như ánh lửa le lói, dè chừng và đầy đe doạ... Tôi cũng không hiểu tại sao tôi lại không có cảm giác lo sợ ngay cả khi trời có thể nổi bão thổi tắt ngọn lửa ấy bất cứ lúc nào! Vì niềm tin trong tôi quá mạnh? Một niềm tin không cơ sở, không căn cứ, không gì cả... Tôi tin chỉ bởi vì tôi tin... mơ hồ... nhưng nó giúp tôi sống và sống tốt!!! Cái lúc này không tự đánh lừa mình thì làm sao mà chống chọi nổi được đây?
    Tôi cũng quen với cách nhìn của những người không hiểu hay không muốn hiểu... không biết hay không thể biết... Nếu tôi có đau, thì bởi một nỗi đau bắt đầu từ nguồn gốc mà không ai dễ dàng biết được!!! Sống ở đời người ta thích đánh đố nhau lắm. Chẳng có gì đơn giản và dễ dàng đâu... tóm lại là như thế...
    cứ thật thật giả giả... hư ảo hay không hư ảo... có phải mình muốn là được đâu... ừ thì cứ gào lên "đừng, đừng là hư ảo"... như một niềm an ủi vô bờ... nếu tôi còn muốn!!! Tôi không dễ dàng thay đổi, biết thế ^_^
    06/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  6. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Hold Me For A While
    Hold, hold me for a while
    I know this won''''t last forever
    So hold, hold me tonight
    Before the morning takes you away
    Hold, hold me for a while....
    What''''s that sparkle in your eyes?
    Is it tears that I see?
    Oh tomorrow you are gone
    So tomorrow I''''m alone
    Short moments of time
    We have left to share our love
    Hold, hold me for a while
    I know this won''''t last forever
    So hold, hold me tonight
    Before the morning takes you away
    We''''re in eachothers arms
    Soon we''''re miles apart
    Can you imagine how I''''ll miss,
    Your touch and your kiss?
    Short moments of time
    We have left to share our love
    Hold, hold me for a while....
    Hold, hold me now,
    From dusk to dawn all night long
    Save, save me now,
    A short moment of time
    06/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  7. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    wishing you were here :x
    06/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  8. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay chẳng biết viết gì, cứ ngồi nghe nhạc rồi gửi lyrics lên. Cũng hay... thích nhất là lúc nghe A Time For Us. Bài này chưa up lyrics lên nhá!!! Hihihi giống hệt chuông điện thoại của mìnhd ^_^
    06/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  9. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    NGƯỜI CỦA NGÀY HÔM QUA
    Hà Nội gay gắt những ánh nắng xiên xẹo. Hôm qua thức suốt đêm. Cô vẫn quen chờ đợi một thứ mà không biết nó có thực sẽ đến hay không. Chỉ là cảm giác hay những hi vọng lờ mờ. Đối với cô, cuộc sống mà không có hi vọng thì coi như đã chết. Có lúc, cô tự an ủi mình hoặc vực lại bản thân chỉ bằng những hi vọng. Ừ thì đâu có sao, có nhiều cái không có thực nhưng hi vọng thì chắc chắn là có thực!
    Khi rơi vào đau khổ, hình như ai cũng tự nhận mình là người không may mắn nhất trên đời! Nào là học hành thất bát, gia đình tan vỡ, sức khỏe tồi tệ, tình yêu tan nát, .v.v... Nhiều thứ lắm. Có cảm giác dường như tất cả mọi thứ dở hơi nhất trên thế gian này rủ nhau đổ nhào xuống cuộc đời, cùng một lúc! ... Thế nào là đường cùng? Cô muốn tìm một định nghĩa mặc dù lòng vẫn mong mình chẳng bao giờ định nghĩa được! Tự nhiên trong lòng thấy ghét những đứa chỉ biết nhận xét, bình luận, rồi thốt lên những lời khuyên bảo sáo rỗng... Có rơi vào hoàn cảnh ấy bao giờ đâu mà dám tự cho phép mình là người hiểu việc, hiểu chuyện, hiểu người? Có lúc, cô thấy nhàm chán, chỉ muốn tắt máy tính đi để khỏi phải nghe những câu theo kiểu: chỉ có bản thân mình mới cứu được mình thôi! Nhà cô hình như có mấy chục quyển sách tâm lý viết theo các kiểu. Những câu như thế cô đã đọc quá nhiều rồi! Cô chỉ cần một sự chân thành chứ chẳng ham gì những câu nói hoa mỹ, ra vẻ ta đây đã đúc kết từ kinh nghiệm bản thân mà ra! Cái mà cô có được không phải là những thứ lấy từ trong sách, trong văn thơ, trong tâm sự... mà là những thứ lấy từ cái mình đã mất!!! Cuộc đời, tự nó bao giờ cũng cố gắng cân đối một cách hoàn mỹ... Cái mất cũng là cái được! Chỉ có điều, có sớm nhận ra được hay không!
    Suy nghĩ của cô thay đổi theo từng giờ từng phút. Tất nhiên, cô đã khác đi nhiều. Tâm lý cô giống như hỗn tạp của rất nhiều màu sắc, trộn lại với nhau, rồi tự động họa lên một bức tranh. Bức tranh của riêng cô! Cái lúc mà cô nghĩ mình đau khổ nhất, đến tận cùng, cô cho rằng mình đã phải trả một cái giá quá đắt. Thế mà bây giờ, cái giá ấy cũng chẳng đáng là bao so với cái mà ông trời vì thương xót đã mang đến cho cô. Ừ thì đành rằng chuyện tình cảm khó nói lắm, khó phân định ra ai đúng ai sai! Có người đã nói với cô: đôi khi, người thân nhất với mình lại là người hại mình. Hình như thế! Cô tự thấy thỏa thuê kèm theo khinh bỉ! Liên hệ một cách logic, có phải vì lương tâm cắn rứt nên nhất định phải nói ra câu ấy với cô hay không? Uh thân thiết đấy, chia sẻ tâm tư đấy, để rồi cuối cùng cô có cảm giác mình đã bị lừa, lừa đẹp! Mà còn cảm giác cái quái gì nữa, là thật như hàng ngày trái đất vẫn miệt mài quay! Cô đã được nghe nhiều lời tâm sự. Lời nào cũng hay, cũng có vẻ thật lòng. Có lời nào cô quên đâu. Chẳng quên lời nào cả. Đúng là theo lý thuyết, chẳng ai lại muốn mình hạnh phúc trên nỗi đau của người khác. Nhưng con người ta nói theo lý thuyết thì dễ chứ sống được đúng theo lý thuyết thì khó lắm, là cả một quá trình vượt ra khỏi cái tôi của mình, đầy gian khổ!
    Tha thứ! Cô là một người dễ dàng tha thứ! Nhưng không phải tha thứ để cho chính mình thanh thản. Cô không nghĩ như thế, vì giống trong sách quá! Chẳng ai lại muốn mình bị trộn lẫn với người khác, với con người trong sách vở thì càng không! Mà chao ôi, vô lý thật, cô có làm gì ảnh hưởng đến ai, làm ai đau khổ đâu mà cần thanh thản. Tự nhiên cô đã thanh thản lắm rồi!
    Mâu thuẫn! Trong cô là một khối mâu thuẫn to đùng!
    Không tha thứ! Không bao giờ tha thứ! Cô đã nói thế và nhất định sẽ làm thế!!! Có rất nhiều cách để không tha thứ và cô chọn cho mình một cách khiến cô thấy ưng ý nhất. Cô sẽ lãng quên, quên thật sự! Ai ơi có phải là cô đâu mà biết được đối với cô, quên đi một thứ, dù chỉ bé tí ti bằng mũi chiếc kim thôi cũng phải nỗ lực vô cùng!
    Nói vậy nhưng cũng chẳng hẳn là vậy!
    Cô quên được một cách dễ dàng thật ra là vì nó chẳng hề đáng nhớ!!! Hết sạch những thứ tốt đẹp có thể giữ lại để mong níu kéo thật rồi!!!
    Đối với cô, thú vị nhất trên đời này là cảm giác đứng nhìn mọi người cứ không tin vào cái mà cô có thể làm được! Có ai tin cô đâu, có ai hiểu cô đâu, và cũng chẳng ma nào nghĩ cô đang cười toe toét trong lúc này là nụ cười đích thực! Ôi zào, ai hơi đâu vác một bộ mặt không thật vào mình để trưng ra cho thiên hạ xem đâu! Cô chẳng có thời gian và hơi sức để làm thế! Buồn thì cứ khóc, đau thì cứ gào cứ kêu... giả giả thật thật của người khác đã làm cô đau đủ rồi, cô không muốn mình cũng đối xử với người khác như thế! Chẳng hiểu sao cứ thấy đê tiện như thế nào ấy!
    Còn nhớ là lúc nào cũng cười được vì quả thật không có gì đáng buồn! Suy nghĩ của một đứa ít hơn cô gần chục tuổi cũng khiến cô thấy nể phục và còn phải học hỏi: cái gì không vui thì coi như không có nó, cái gì mình đang có thì chắc chắn phải là những niềm vui! Thế đấy! Thế thì làm sao không vui cho được!
    07/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  10. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Sung sướng hay làm hỏng người ta một cách vô ý hoặc cố ý! Mà hình như có sự nhầm lẫn ở đây về định nghĩa của hai chữ "sung sướng". Thế mới biết, hóa ra "hứng chịu" sự đau khổ không chắc hẳn là hoàn toàn dại dột. Cái này mãi mãi không phải là hư ảo. Cái gì cũng đang có thật, hoàn toàn có thật... Sự tiếc nuối xen lẫn cảm giác thương hại. Uh thì làm sao được nữa! Đang được đứng ở trên một nơi cao, rất cao... giống như tâm nguyện!!!
    Nhưng mà thấy... tội nghiệp và đáng thương quá... thôi, bỏ đi!!! Làm sao có thể thương xót cho toàn nhân loại được (câu này giống câu của ... hay nói ^_^)!!!
    07/10/2003

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation

Chia sẻ trang này