1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Làm cách nào để nhận lỗi ?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi e_dawn, 27/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. e_dawn

    e_dawn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Làm cách nào để nhận lỗi ?

    Người yêu tôi khá lận đận trong chuyện học hành. Cô ấy đã thi đỗ đại học nhưng không phải là trường mơ ước nên không học, quyết tâm thi vào trường mình thích từ bé. Thế rồi đã 7 năm trôi qua, kết quả thi của cô ấy ngày càng kém. Tôi đã tôn trọng lựa chọn của cô ấy và đã đồng lòng cùng giấu tất cả mọi người chuyện đó. Gia đình rất tin tưởng cô ấy nên không nghi ngờ gì cả. Thậm chí đến thời điểm cô ấy "tốt nghiệp đại học", cô ấy không cho gia đình "đi dự lễ nhận bằng" vì "bằng chỉ thuộc loại trung bình, không vui vẻ mấy", thế mà gia đình cũng vẫn không thắc mắc.

    Niềm tin ấy quá mù quáng, tôi khuyên nhủ nhiều nhưng cô ấy cũng không chịu thú nhận với gia đình, sợ bố mẹ bị hụt hẫng, mất lòng tin, còn làm gương cho các em nữa chứ.

    Tôi muốn cô ấy hiểu ra rằng sức mình có hạn, nên chọn những nghề nào hợp với sức mình, nhưng cô ấy bảo "lỡ phóng lao rồi phải theo lao".

    Tôi rất thương cô ấy, muốn giúp cô ấy thoát ra khỏi bế tắc này, nhưng tôi không biết làm sao để ít gây ra tổn thương nhất cho mọi người ?

    Mong các bạn giúp tôi với.
  2. 12576

    12576 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2003
    Bài viết:
    629
    Đã được thích:
    0
    Theo tôi nghĩ, mỗi người đều có những mơ ước riêng của mình. Có rất nhiều loại mơ ước khác nhau, nhưng tôi thì thường chia ra làm hai loại:
    1. Mơ ước nhỏ bé (tạm gọi là như vậy): Là những mơ ước đại loại như: Ước gì có một chai nước mát ngay bây giờ nhỉ, ước gì mình được đi chơi chiều nay nhỉ v.v...
    2. Mơ ước lớn lao: Giá mình có thể đuổi việc cái thằng sếp của mình nhỉ, hay, Mình cũng có dáng làm Thủ tướng đấy chứ v.v...
    Bạn gái của bạn thuộc loại mơ ước thứ 2, nhưng rất tiếc, loại mơ ước này phần lớn là không thể thực hiện hay không thể trở thành hiện thực.
    Theo tôi, cách tốt nhất bây giờ là bạn nên nói chuyện với bạn gái của bạn, nếu thực sự cô ấy yêu cái nghề đó đến thế, hãy dốc toàn lực vào chiến đấu một lần, nếu vẫn thất bại thì phải có biện pháp khác. Không đi được đường thẳng thì ta sẽ đi đường vòng. Không nhất thiết phải học rồi mới làm, có nhiều người làm rồi mới học, cũng rất tốt. Bây giờ mọi người có câu cửa miệng: "Sống ở trên đời phải biết mình là ai chứ lại..."
    Mơ ước là điều tốt, nhưng sống mà chỉ có mơ ước thôi thì...
  3. e_dawn

    e_dawn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng đã nhiều lần khuyên nhủ, rằng "xem như mình không có duyên với ngành đó", "hãy nói thật với gia đình và chọn một việc gì đó hợp với khả năng của mình" v.v. Nhưng cô ấy rất ngang bướng, "cá tính", không cho tôi kể chuyện đó ra với gia đình, sợ làm "mất lòng tin của cha mẹ".
  4. RyuSiWon01

    RyuSiWon01 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/12/2003
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    0
    Với cô bạn gái như thế chuyện khuyên nhủ khó hiệu quả vì cho dù bạn khuyên đúng, phân tích logic sáng suốt thì đó là nhận thức của bạn, là ý nghĩ chủ quan của bạn ----> cho dù cô ấy nghe những điều đúng ấy thì cũng chưa phải là nhận thức của chính cô ấy.
    Điều quan trọng khi muốn xoay chuyển người khác ko phải là lời khuyên mà là sự ( quá trình ) giúp họ nhận thức được vấn đề. Ví dụ, bạn chấp nhận ước mơ của cô ấy chứ đừng phân tích rằng, ước mơ ấy phi hiện thực hay nghề đó ko phù hợp với khả năng của cô ( Mặc dù mục đích bạn cần làm cho cô ấy hiểu sự phi thực tế, nhưng ko tác động trực tiếp mà phải gián tiếp tác động khéo léo, tế nhị ) ----> để ko tạo phản tâm lý làm ngược lại ấy ! Bạn có thể gợi ý để cô ấy tự nói ra sự thuận lợi, khó khăn khi theo đuổi nghề đó. Bạn có thể hỏi gợi mở để cô ấy hiểu ra điểm yếu, điểm mạnh của mình ----> cùng thảo luận xem sẽ gặp cản trở gì khi theo đuổi mục đích của mình - được gì , mất gì...
    Nói túm lại bạn ko đưa ra lời khuyên trực tiếp mà để cô ấy tự hiểu được vấn đề của mình qua quá trình bạn thảo luận, bàn bạc có định hướng theo chủ ý lời khuyên của bạn.
    Chuyện cũ về học hành, bằng cấp - cô ấy ko muốn nói cho gia đình biết - bạn cho là sự ương bướng, " cá tính " và thuyết phục cô ấy phải nói cho bố mẹ biết < ----->liệu có giá trị gì trong sự thực đó khi mà tinh thần cô ấy ko được cải thiện tốt hơn??? Thậm chí với cá tính ấy, cô ta sẽ cho là đã làm bố mẹ buồn hơn vị sự thực đã nói ra ấy ? ! Điều quan trọng là cô ấy cần sức mạnh nội lực, cần niềm tin cho bản thân để hành động chuyện mới chứ ko phải là chuyện cũ.
    Được RyuSiWon01 sửa chữa / chuyển vào 12:33 ngày 04/05/2004

Chia sẻ trang này