1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Làm gì với 1 triệu?

Chủ đề trong 'Ý tưởng - Sáng tạo' bởi tocboduoiga2005, 17/06/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tocboduoiga2005

    tocboduoiga2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2005
    Bài viết:
    3.453
    Đã được thích:
    0
    Đây, mình đã tìm được câu trả lời. Tặng hoa cho bạn. Hihi...
  2. 8Shyguy7

    8Shyguy7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/09/2007
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    1T đủ bữa tối + $$ phòng ở nhà hàng và khách sạn tầm trung cố mà tóm được em nào giàu giàu
  3. My_Booby

    My_Booby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/02/2006
    Bài viết:
    1.790
    Đã được thích:
    0
    con trai thì đi làm cốc beer + đĩa lạc thể nào cũng nghĩ ra cái gì hay ho với số tiền còn lại. Con gái thì đi mua quần áo câu thằng nào nhà mặt phố bố làm to, 1 vốn 4 lời
  4. luonbuon

    luonbuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Có đây này,
    Nhớ lại những ngày... Với 300K bạn phải mang về 30K sau 1 ngày okie chúng tôi đã làm được điều đó

    http://tvi.tinhvan.com/index.php/TVI-tac-pham/Toi-da-Vuot-qua-ranh-nuoc-nhu-the-nao.tvi
    Tôi đã Vượt qua rãnh nước như thế nào?
    Than ôi, ?ocuộc sống không giống như cuộc đời? câu này không hiểu có nghĩa gì nữa, nhưng đồng đội tôi ?" tvi_anhpt thường nhắc khi nó nản nản nản. Có nhiều phòng nhìn chúng tôi với con mắt thiếu tin tưởng, thậm chí cũng có nhiều phòng nhìn chúng tôi với ánh mắt không thiện cảm. Chúng tôi an ủi nhau: cuộc sống là như vậy, người ta phải vượt lên những trở ngại, phải bỏ qua niềm kiêu hãnh ngu xuẩn, để đạt được mục đích tốt đẹp.
    Đây là những cảm nhận về một ngày vất vả nhưng thành công của tôi khi tham gia chương trình: "Vượt qua rãnh nước" ở TVi.
    5 giờ sáng ngày ¼. Giờ này hôm qua tôi vẫn còn chưa đi ngủ. Chuông báo thức réo ầm ầm. Mất một thời gian dài để nhận thức được mình không mơ và chiến đấu với cơn buồn ngủ. Tôi đã thắng, lúc đó là 5 giờ 15?T. Vậy là thử thách đầu tiên được coi là hoàn thành khi tôi đến công ty lúc 6giờ 5 phút (có anh Trương Lương làm chứng)!

    7-10 giờ, khi mọi người đã đến đông đủ (trừ những người không tham gia, và một cậu đến muộn), chương trình được bắt đầu với mấy bài phát biểu hoành tránh của tvi_sonnd, Giang Vũ Trường và boss Trương Lương. Anh Lương nói, bài toán đặt ra hôm nay sẽ tương đối khó cho người thàm gia - những thành viên trẻ và non nớt (về lĩnh vực gì gì đó) của Tinh Vân, nhưng nó thực ra lại bình thường đối với một số người khác. Và đề bài đúng như vậy: "Trong ngày hôm nay, từ lúc này đến 6h chiều, bạn phải kiếm thêm tối thiểu 10k từ 100k chúng tôi phát cho, khi mà bạn bị chúng tôi tước bỏ mọi công cụ lao động như: điện thoại, ví tiền, xe máy, giấy tờ... Và bạn không được sử dụng sự trợ giúp của người quen, trừ đồng đội bạn - những người cùng tham gia cuộc chơi. Bạn được khuyến khích làm việc cộng tác với không ràng buộc nào cả.".
    Nhớ lại hôm qua, anh tvi_sonnd có hỏi tôi: "em có thấy e ngại mình sẽ thất bại hay có thấy thiếu tự tin mình sẽ chiến thắng, mình sẽ vượt qua những người khác hay không?". Tôi nói: "em không nghĩ mình sẽ vượt lên người khác để chiến thắng, em và mọi người sẽ cùng nhau vượt qua thử thách cùng chiến thắng, và em tự tin!". Bây giờ tôi thấy đúng. Vấn đề là tìm ra những người đồng đội cho mình, và đừng e ngại. Tuấn Anh (tvi_anhpt) là một sự lựa chọn tốt, vì chúng tôi đã là đồng đội kể từ khi tham gia vào vườn ươm Tinh Vân. Còn một người nữa, một sự tình cờ ngẫu nhiên, tôi đã chọn Tuyết (phòng test) - Một cô gái là cần thiết cho hai gã trai hơi ít thông minh. Cuộc chiến bắt đầu, nhưng thử thách không còn đến với tôi nữa, nó đến với chúng tôi: Lâm, Tuyết và Tuấn Anh. Nên từ bi giờ, khi kể lại câu chuyện, từ "tôi" sẽ không xuất hiện nữa, thay vào đó là "chúng tôi".
    Chúng tôi, ba bộ não nên có rất nhiều ý tưởng: "đi làm thuê kiếm tiền, vì chủ nhật người ta muốn nghỉ ngơi, sẽ có nhiều cơ hội"; "đi buôn bán, có vẻ chúng ta chủ động hơn trong việc sinh lợi nhuận?;? Cuối cùng, phương án lựa chọn là đi bán dây (dây dầu gội đầu) vì chúng tôi nắm trong tay những yếu tố thành công: nghiệp vụ buôn bán của Tuấn Anh, sự khéo léo, nhanh nhẹn của Tuyết và niềm tin của Lâm. Vừa bàn kế hoạch, chúng tôi đã đi dạo gần qua con đường Nguyễn Tuân xấu xí và bụi bặm (nó rất khác với cái tên của nó: nhà văn Nguyễn Tuân thì trau truốt từ hình thức bề ngoài lẫn lời văn ông viết). Con đường Nguyễn Tuân cũng cho chúng tôi thử thách đầu tiên! Chúng tôi ghé vào một cửa hàng tạp hóa, hỏi mua dây gội đầu số lượng lớn.

    Để loại bỏ rủi ro (mà học kỹ nghệ phần mềm thì nó là sự kinh hoàng đối với người quản lý dự án, nhưng nó vẫn xuất hiện thường xuyên và khó tránh), chúng tôi đưa theo điều kiện sẽ trả lại hàng nếu bán không hết. Điều kiện của chúng tôi bị từ chối. Đó, cuộc sống không dễ dàng! Nhưng không nản, chúng tôi đã ?ovượt qua? nó bằng một cách rất đơn giản: đi bộ!

    Vượt qua cửa hàng tạp hóa ở Nguyễn Tuân, chúng tôi ra Nguyễn Trãi và hướng tới Kí túc xá Mễ Trì, đây là thị trường tiềm năng. Trên đường đó, chúng tôi bắt gặp một bác chủ quán tạp hóa béo bệu và tốt bụng, chấp nhận yêu cẩu trả lại của chúng tôi. Bác còn bán rẻ 200đ/dây cho chúng tôi nữa. Cầu chúa cho cửa hàng của bác ngày một phát đạt, cho vừa tầm với dáng người của bác! Đi bộ - có thể đó là niềm đam mê của các quý cô, quý bác mỗi buổi sáng, còn với chúng tôi, nó thật là kinh hoàng. Đi bộ suốt từ công ty, qua đường Nguyễn Tuân, dọc theo Nguyễn Trãi, lại dài theo Lương Thế Vinh để đến ký túc xá. Trời nắng và nóng khiến cho chúng tôi mệt nhọc, mặt Tuyết hồng hào lên nhiều, đến là đáng yêu. Thật ra, với cá nhân tôi thì dù trời nóng hơn nữa, được đi với một cô gái đáng yêu như vậy, được chung bước với những đồng đội rất chân thành và gắn bó như vậy, tôi cũng vui lắm!

    Chẳng bao lâu (tầm gần 1h gì đó!), chúng tôi đã đến khu nhà C1, ký túc xá Mễ Trì. Nhằm đạt hiệu quả gấp hai lần, chúng tôi tách thành hai đội: tôi với Tuấn Anh một đội, đội kia có Tuyết. Tuyết là cô gái năng động, và kết quả của cô hơn tôi và Tuấn Anh gần hai lần.

    Nhưng, C1 là ký túc xá nữ, nên chắc hẳn Tuyết không có những giây phút tuyệt vời như tôi và Tuấn Anh. Vạn sự khởi đầu nan, mà cứ gian nan là nản! Nhưng may mắn, Tuấn Anh và tôi lại suôn sẻ với khách hàng đầu tiên. Đó là những cô bé phòng 202. Cô bé áo xanh ngồi trên giường tầng 2 thật là xinh đẹp, các cô còn lại không xinh lắm, nhưng dễ thương và dễ gần. Một hồi marketing trôi qua, không biết có bao nhiêu lời quảng cáo, chỉ nhớ mấy cô bé cười khúc khích đến là duyên, mà mua bao nhiêu gói thì mình cũng không tài nào nhớ nổi! Tạm biệt những cô gái phòng 202, không quên chúc mừng 1/4 vui vẻ, chúng tôi tự tin tiến bước. Than ôi, ?ocuộc sống không giống như cuộc đời? câu này không hiểu có nghĩa gì nữa, nhưng đồng đội tôi ?" tvi_anhpt thường nhắc khi nó nản nản nản. Có nhiều phòng nhìn chúng tôi với con mắt thiếu tin tưởng, thậm chí cũng có nhiều phòng nhìn chúng tôi với ánh mắt không thiện cảm. Chúng tôi an ủi nhau: cuộc sống là như vậy, người ta phải vượt lên những trở ngại, phải bỏ qua niềm kiêu hãnh ngu xuẩn, để đạt được mục đích tốt đẹp. Dù sao, ở những phòng đó, chúng tôi được chiêm ngưỡng nhiều cô gái thật là xinh đẹp, ngún nguẩy trong những bộ váy ngắn rất chi là dễ? thương!

    Thất bại ở rất nhiều phòng, nhưng chỉ cần thành công ở số ít phòng thôi là sẽ hoàn thành tốt đẹp, chúng tôi tự nhủ! Và, một trăm cái đó cũng phải có một con ếch. Có không ít những cô gái tin, tán gẫu rất hào hứng và mua hàng của chúng tôi. Hết dãy nhà C1, theo tổng kết của Lâm, Tuyết, Tuấn Anh, chúng tôi có được 1/3 sự thành công. Lúc đó khoảng 10h trưa. Dù đã bắt đầu thấm mệt, nhưng nhìn thấy sự thành công trước mắt, chúng tôi động viên nhau chiến đấu cho đến khi hoàn thành, không ngừng nghỉ. Khu nhà C2 ?" ký túc xá của nam sinh ghi dấu hai kỷ lục. Kỷ lục của Lâm và Tuấn anh, với không một gói hàng bán được, và kỷ lục của Tuyết với số lượng bán cực lớn, cực nhanh. Nhanh đến nỗi, chỉ một lát sau, chúng tôi đã gặp nhau và đưa ra kết luận: Tuyết quả là một cô gái năng động, còn Lâm và Tuấn Anh thì có khả năng chịu đựng tuyệt vời. Chú thích một chút là khi bắt đầu công việc, để phòng tránh rủi ro, chúng tôi chỉ lấy một số lượng hàng tương đối, nên sau bán gần hết hàng, và tin tưởng chỉ một mặt hàng này cũng giúp chúng tôi hoàn thành công việc, tôi và Tuấn Anh lại tiếp tục mua cho đủ (hơi thừa) số lượng. Có lẽ do tính toán không kỹ, nên việc mua hơi thừa đẩy chúng tôi đến một khó khăn mới: thanh lý hàng ế! Ba dãy ký túc xá không tiêu thụ hết số hàng của chúng tôi (chính xác được khoảng 31/45 dây, mỗi dây 12 gói), mà nói đúng hơn là chúng tôi chưa đủ khả năng bán hết hàng cho ba dãy đó.
    Mệt, chúng tôi cảm thấy mệt. Mệt cản trở niềm phấn khích khi mới bắt đầu cuộc chơi. Thật may mắn, tôi có hai người đồng đội, đồng chí. Họ động viên tôi và tôi động viên họ. Tôi nhận ra câu nói ?ođồng sức đồng lòng tát biển Đông cũng cạn? không phải không có lý! Chúng tôi tiếp tục lên đường, sang ký túc xá Đại học Ngoại Ngữ. Đúng như câu nói: ?ophúc bất trùng lai, họa vô đơn chí?, ký túc xá ngoại ngữ không cho phép marketing hay buôn bán, việc đi bộ đến nơi này là hữu công vô lao mà thôi. Chỉ còn hơn mười dây dầu gội, nhưng sao khó khăn đến vậy chứ. Khuôn mặt Tuyết hồng hào lên nhiều lắm, chắc chưa hôm nào Tuyết mệt như hôm nay. Tôi hỏi Tuyết để an ủi: ?oTuyết có thấy hối hận vì tham gia nhóm với Lâm và Tuấn Anh không? Nếu tham gia một nhóm khác hay chọn một công việc khác, chắc Tuyết sẽ đỡ vất vả hơn!?. Câu trả lời của Tuyết đã động viên tinh thần cả nhóm: khi đã lựa chọn thì cô sẽ trung thành với sự lựa chọn đó, và để đạt được mục đích, dù mệt nhọc một chút cũng không có gì đáng kể. Vậy là chúng tôi lại lên đường đầy quyết tâm. Sau một hồi đi? bộ và hỏi đường, chúng tôi đến được ký túc xá trường Cao đẳng Giao Thông gần gần Ngoại Ngữ. Lúc này đã hơn 11h, trời nắng nóng và ít gió.

    Dưới ánh nắng, da Tuyết trắng hồng. Tôi xót xa nghĩ rằng ngày mai lên công ty, ai đó hỏi: sao hôm nay em có vẻ đen hơn mọi ngày một chút vậy? Ước gì mình có thể che hết ánh nắng cho Tuyết, thì đi nắng thêm hai, ba ngày nữa cũng không phải là vất vả. Vẫn với chiến thuật cũ, tôi và Tuấn Anh chia một nửa be bé số hàng, Tuyết cầm nửa còn lại. Đã có kinh nghiệm, Tuấn Anh và tôi chỉ gõ cửa dãy ký túc xá nữ mà thôi.

    Ngày chủ nhật, ở ký túc xá lạ lắm. Những căn phòng đóng kín cửa là những căn phòng đang có khách, còn những phòng mở cửa thì chính là họ đang chào đón khách đến chơi! Nếu gõ cửa những căn phòng đang đóng đó, thì chắc phải mất 5, 10?T mới có cô nào đó, (thậm chí là cậu nào đó!) ra mở cừa. Chúng tôi chỉ ghé thăm những phòng đang mở cừa thôi. Có hai cô bé phòng 202, một cô bé tên Bích, cô còn lại tên Vui, làm chúng tôi rất ấn tượng. Cô bé mời chúng tôi vào uống nước, và mua dầu gội của chúng tôi mặc dù, hai cô đã mua dầu gội trước đó. Đang lúc mệt nhọc, hai cô gái như hai thiên thần giúp đỡ chúng tôi, động viên chúng tôi, tiếp cho chúng tôi nghị lực? Quả thực, nếu không nghĩ đến Tuyết đang vất vả bán hàng, và có lẽ đang chờ chúng tôi, không nghĩ đến mục đích của buổi đi bán hàng thì chúng tôi sẽ ngồi cả ngày ở đó! Sẽ có những câu chuyện thú vị, và có nhiều điều đáng ghi nhớ hơn nữa, hơn cả việc cô bé Bích quê ở Hải Dương, cô đang học năm thứ hai và chưa có bạn trai! Nhưng chúng tôi cần phải chiến đấu cho hết dây giàu gội cuối cùng, chúng tôi sắp đến đích! Chúng tôi sắp đến đích, dù trong tay vẫn còn 1 dây dầu gội, và Tuyết cũng chỉ còn chừng ấy. Thống kê tài sản, thì chúng tôi đã thừa chỉ tiêu nếu trả lại cho bác chủ quán béo bệu và tốt bụng hai dây giàu gội cuối. Vậy là, kế hoạch phức tạp nhất mà chúng tôi nghĩ đến chính là: trả lại hai dây dầu gội, và chiến thắng trở về! Tuyết giao nhiệm vụ cho tôi và Tuấn Anh trở về trước, Tuyết ghé qua nhà mợ có chút chuyện riêng. Hẹn gặp nhau ở công ty và cùng đi ăn cơm, bữa cơm này sẽ xảy ra sau khi chúng tôi trả nhiệm vụ sớm, và không còn liên quan gì đến bài toán mà chúng tôi đã hoàn thành! Trên đường về, chúng tôi có ghé qua một quán nước vỉa hè. Là lần đầu tiên tôi vào đó, có rất nhiều cảm xúc.

    Vừa mới đây, mình cũng vất vả như bao người lao động chân tay khác để kiếm ra số tiền ít ỏi, tự nhiên thấy cảm thông với bà lão bị hỏng một mắt quá. Dù không phải khát nước lắm, vì hai cô bé Bích và Vui mới mời uống nước, nhưng tôi vẫn quyết tâm rủ Tuấn Anh ngồi xuống uống nước, ủng hộ bà cụ. Bà cụ có vẻ già, không hiểu con cái bà đâu mà vẫn phải hàng ngày hít vô số bụi bặm, bán nước vỉa hè để kiếm sống.

    Trước đây, tôi bàng quan với cảnh những người bán rong, bị cảnh sát đuổi. Nhưng bà cụ bán hàng như vậy, có phải chỉ để tố cáo xã hội hay không? Tạm biệt bà cụ, chúng tôi ghé vào cửa hàng tạp phẩm buổi sáng, trả lại hai dây hàng lấy về 10K cuối cùng. Bây giờ thì chúng tôi nói: chúng tôi đã thành công. Chúng tôi thành công, nhưng cần phải về đến công ty trả nhiệm vụ, lúc đó mới được phép nghỉ ngơi. Hơn 12h, bụng đói meo, một đoạn đường dài đi qua các hàng ăn, đó cũng là thử thách. Sau nhiều giờ rèn luyện, lại đã chạm tay vào thành công, tôi và Tuấn Anh nuốt nước miếng ừng ực đi về công ty mà không thèm để nửa ánh mắt chạm vào các món ăn thơm phức? ?

    Cuối cùng thì, chúng tôi là người chiến thắng, là nhóm duy nhất giải quyết trọn vẹn bài toán được giao.

    Nhìn lại một ngày mệt nhọc, chúng tôi đã được gì, đã mất gì nhỉ? Mất nhiều, ai mất gì đó thì người ấy sẽ chả khó khăn gì để nhận ra cả! Chúng tôi mất ngủ, đó là một trong những lần hiếm hoi chúng tôi dậy lúc 5h sáng; đó không là nhịp sống bình thường của những cậu sinh viên lười, của những nhân viên hàng tuần mệt mỏi và hay ngủ nướng vào ngày chúa nhật. Chúng tôi mất thời gian, mất thời gian cho những công việc không tên, không phục vụ cho nghiệp vụ của bản thân. Chúng tôi mệt, không có gì bình luận, một ngày mệt mỏi tơi bời? Nhưng những mất mát đó không có gì là to lớn, vì chúng tôi được hơn rất nhiều. Chúng tôi được vui vẻ. Phải nói là nhóm chúng tôi rất đoàn kết, nên dù vất vả một chút, khuôn mặt ai cũng nở những cười. Mà nụ cười đẹp nhất chính là trên đôi môi hồng của Tuyết! Đó là sự bắt đầu của một tình bạn bền vững mà tôi, Tuấn Anh và Tuyết xây dựng nên. Chúng tôi được hiểu biết. Hiểu về cuộc sống đầy những khó khăn. Hiểu rằng những công việc không tên, ít được biết đến thật là vất vả. Hiểu rằng con đường dẫn đến thành công là con đường của thử thách, của chông gai?

    Chúng tôi cũng hiểu thêm về con người, sinh vật với những đặc trưng tình cảm phức tạp, những tính cách rất khác nhau. Chúng tôi được kinh nghiệm. Kinh nghiệm trong buôn bán, kinh nghiệm trong giao tiếp với khách hàng, trong tìm kiếm thị trường, và kinh nghiệm trong cách xoay sở với tình huống khó. Những kinh nghiệm đó, dù là ai, dù ở vị trí nào thì cũng rất cần thiết. Bởi trong thực tế, không ai biết trước ngày mãi điều gì sẽ đến. Chúng tôi được thêm những người bạn ?" những cô gái dễ mến, quan tâm đến câu chuyện của bọn tôi, biết lắng nghe và biết thông cảm. Những cô gái có vẻ thông minh và cởi mở,? Với quan điểm của tôi, con người là tổng hòa của những mối quan hệ, người ta sống vì những mối quan hệ đó. Cho nên, tôi rất coi trọng những người bạn. Có thêm những người bạn mới, những tình cảm bền vững thật đáng quý.

    Chúng tôi được chiến thắng. Chúng tôi học được cách chiến đấu để giành được chiến thắng. Chúng tôi học được cách làm việc cộng tác, sát cánh bên nhau để vượt qua khó khăn. Chúng tôi học được cách chia sẻ, động viên để tiến về phía trước?

    ? Đã vượt qua thử thách, chỉ có thể mỉm cười khi nghĩ về nó. Sẽ là kỷ niệm khó quên trong cuộc đời của một cậu sinh viên năm cuối đi thực tập. Tôi vui vẻ và hài lòng với cuộc chơi.

    LâmĐS
    Được luonbuon sửa chữa / chuyển vào 00:44 ngày 01/07/2008
  5. Kass84

    Kass84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/07/2008
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
  6. CucXau__CucDeu

    CucXau__CucDeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/11/2005
    Bài viết:
    3.717
    Đã được thích:
    0
    Được phép của Bộ Văn hóa, Thể Thao và Du Lịch, Sở Văn hóa Thông tin và Sở Thương mại thành phố Hà Nội, chương trình triển lãm âm nhạc và nghệ thuật Festival Art Port 2008 sẽ được tổ chức bởi công ty TNHH Truyền thông Z.I.P Hà Nội (Z.I.P Media) phối hợp với Trung tâm đào tạo Mỹ thuật đa phương tiện FPT Arena vào ngày 2 và 3 tháng 8 năm 2008, tại Trung tâm Triển lãm Giãng Võ, Hà Nội.
    Giới trẻ nước ta ngày nay đang thực sự thiếu những sân chơi nghệ thuật đúng nghĩa, nơi họ được thỏa sức sáng tạo và thưởng thức cái đẹp. Mỗi người đều mang trong mình những đam mê nghệ thuật mà nhiều khi cuộc sống khiến chúng ta không nhận ra. Với Art Port ?T08, mỗi cá nhân là một nghệ sĩ. Cùng với sự phát triển của xã hội, ngày càng có nhiều những môn nghệ thuật mới ra đời. Những thú chơi như độ (?otút?) xe của dân nghiền xe, niềm đam mê những nét vẽ hiện đại đầy màu sắc của những graffiti ?" writer, v.v? Tất cả là những vẻ đẹp đầy nghệ thuật và đầy sức hút đối với giới trẻ trong khi đó những nét đẹp này chưa có đất để phô diễn, để những người yêu thích chúng được sống với niềm ham mê của mình. Art Port lấy nhạc rock làm tâm điểm cho festival cũng là lẽ đó. Rock sẽ giúp giới trẻ thêm mạnh mẽ và tự tin trong một sân chơi sáng tạo vì cái đẹp của riêng họ. Art Port ?T08 ?" một festival âm nhạc và nghệ thuật mang hơi thở hiện đại dự kiến sẽ được tổ chức thường niên ở nhiều thành phố lớn. Và địa điểm đầu tiên mà chúng tôi lựa chọn là Thủ đô Hà Nội.
    Song hành với Festival Art Port ?T08, Zip Media phối hợp cùng với tạp chí Ôtô ?" Xe máy tổ chức trao hai giải thưởng ?oArt Port Rider ?~08?. ?oArt Port Rider? là giải thưởng dành cho hai chiếc xe (một ôtô và một xe máy) được độ (?otút?) ấn tượng nhất tham gia triển lãm tại Festival. Thẩm định cho giải thưởng sẽ là tạp chí Ôtô Xe máy. Tiêu chí sẽ không nằm ngoài 3 yếu tố: Hiệu quả - Thẩm mỹ - Độc đáo.
    Ngay từ bây giờ, các bạn có thể đăng ký một chỗ cho chiếc xe cưng của mình (cá nhân hoặc tập thể) tại Festival Art Port. Hạn chót đăng ký là ngày 24/07/2008. Hoặc bạn cũng có thể tham gia Festival với tư cách Mạnh thường quân hoặc chủ gian hàng!
    Sân khấu ca nhạc quy mô lớn biểu diễn trong suốt thời gian 2 ngày của hội chợ với hơn 15 ban nhạc, các ca sĩ của các dòng nhạc khác nhau (R&B, Hip Hop, Rock). ART PORT ?T08 có 4 Rock show. Trong đó, 2 Rock show mini dành cho các ban nhạc học sinh và 2 Rock show lớn ?oRock Your Art I? và ?oRock Your Art II? là tâm điểm của Festival ART PORT ?T08. ?oRock Your Art I & II? quy tụ các ban nhạc Rock hàng đầu Việt Nam hiện nay như:
    ? Ngũ Cung (Quán quân cuộc thi Tiger Translate ?" Rock Your Passion ?T08)
    ? Thánh Giá Đỏ (giải Tư cuộc thi Tiger Translate ?" Rock Your Passion ?T08)
    ? Final Stage (ban nhạc Death Metal hàng đầu của Hà Nội)
    ? Nuranium (ban nhạc dòng Metalcore đang rất được yêu thích của Hà Nội)
    ? 7Days (ban nhạc Hà Nội theo dòng Punk/Alterntive cực kỳ cá tính)
    ? Recycle (ban nhạc với những bản Post - rock ngọt ngào vừa lọt vào chung kết Hát cho niêm đam mê do báo Tuổi Trẻ tổ chức)
    ? Ban nhạc đàn anh Thủy Triều Đỏ (ban nhạc với phong cách Heavy metal này là cái tên hàng đầu của Rock Hà Thành hiện nay)
    Trong khuôn khổ ngày hội nghệ thuật, Ban tổ chức sẽ tiến hành trao giải ?oArt Port Bands? là giải thưởng dành cho Rock bands ấn tượng nhất trong năm 2008. Giải thưởng sẽ do khán giả bầu chọn qua mạng VTC Mobile. 15 ban nhạc tham gia Festival sẽ có 3 ban nhạc nhận được sự tôn vinh từ phía người hâm mộ này. Kết quả bầu chọn và giải thưởng sẽ được Ban tổ chức và Nhà tài trợ công bố ngay sau khi kết thúc đêm ?oRock Your Art II? ngày 20/07/2008.
    Với Festival Art Port ?T08, mỗi một cá nhân là một người nghệ sỹ. Những phẩm chất nghệ thuật, sự trân trọng vẻ đẹp trong mỗi con người sẽ được phát huy tối đa qua những đóng góp cụ thể của họ vào Festival.
    Họ có thể là: nghệ sĩ chuyên nghiệp, các ban nhạc Rock, sinh viên các trường nghệ thuật, thành viên các câu lạc bộ nghệ thuật, ...
    Hoặc chính là bạn - một người Việt trẻ yêu thích cái đẹp, say mê với các hình thức nghệ thuật mới, muốn thể hiện cái tôi của mình, và muốn được chia sẻ sở thích, niềm đam mê của mình với tất cả mọi người!
    Bạn cũng có thể tham gia Festival với tư cách Mạnh thường quân hoặc chủ gian hàng!
    Hãy liên hệ ngay với chúng tôi, để trở thành một người được nhiều người yêu mến và ngưỡng mộ!
    Triển lãm Mỹ thuật là một trong những sắc màu chủ đạo của Art Port ?T08:
    T Tattoo: nghệ thuật xăm mình đã xuất hiện từ những buổi đầu của văn minh nhân loại, nay đã được nhìn nhận như một nét đẹp trang sức cho con người. Art Port ?T08 chào đón sự tham gia của Hanoi Tattoo Salon!
    T Graffiti: những nét vẽ của tự do! Art Port ?T08 hân hạnh giới thiệu Atomic Crew!
    T Art multimedia: công nghệ số đang thay đổi bộ mặt cuộc sống từng ngày! Hãy đến và chiêm ngưỡng những nét đẹp được tạo nên bởi thành quả của công nghệ hiện đại với những học viên của Trung tâm đào tạo multimedia hàng đầu: FPT Arena!
    Với Festival Art Port ?T08, mỗi một cá nhân là một người nghệ sỹ. Những phẩm chất nghệ thuật, sự trân trọng vẻ đẹp trong mỗi con người sẽ được phát huy tối đa qua những đóng góp cụ thể của họ vào Festival.
    Họ có thể là: nghệ sĩ chuyên nghiệp, các ban nhạc Rock, sinh viên các trường nghệ thuật, thành viên các câu lạc bộ nghệ thuật, ... Hoặc chính là bạn - một người Việt trẻ yêu thích cái đẹp, say mê với các hình thức nghệ thuật mới, muốn thể hiện cái tôi của mình, và muốn được chia sẻ sở thích, niềm đam mê của mình với tất cả mọi người!
    Hoặc bạn cũng có thể tham gia Festival với tư cách Mạnh thường quân hoặc chủ gian hàng! Hãy liên hệ ngay với chúng tôi, để trở thành một người được nhiều người yêu mến và ngưỡng mộ!
    Xin vui lòng liên hệ:
    Zip Media L.L.C
    1/178 Quan Nhân, Thanh Xuân, Hà Nội
    Hotline: 04 293 5634
    www.artport2008.com
    Email: contact@zip-media.net
  7. DHTheColdWind

    DHTheColdWind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2005
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    ặ rê ca tơm ra rỏằ"i
    LỏƠy 1 triỏằ?u này 'i gỏằưi ngÂn hàng vỏằ>i lÊi suỏƠt hiỏằ?n nay là 20%/nfm. Sau 40 nfm ta thu 'ặỏằÊc: 1,000,000.00*(1+0.2)40 = 1,469,771,567.97 VND.
    Suy ra mỏằTt ngày ta kiỏm 'ặỏằÊc:
    (Tỏằ.ng tiỏằn - gỏằ'c)/sỏằ' ngày = (1,469,771,567.97 - 1,000,000.00)/(40.00*365.00) = 100,600.79 VND.
    ThoỏÊ mÊn yêu cỏĐu 'ỏĐu bài nhâ
    Đúng quĂ rỏằ"i còn gơ. Vote cho tôi 'i
    Được dhthecoldwind sửa chữa / chuyển vào 19:37 ngày 01/07/2008
  8. tranchungdt5

    tranchungdt5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    0
    Vote cho DHTheColdWind 1 star
  9. qss1986

    qss1986 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2008
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    bài viết của b luonbuon thật là hay, nó làm m nhớ lại những kỷ niệm chẳng bao h có thể quên của những ngày 8/3, tụi m(mấy thằng con trai chỉ biết đi mua và mua..hj) đi bán hoa... đúng là cừơi ra nứơc mắt...nhưng nó cũng cho m biết đc bó 1 bó hoa, hay nhận ra 1 số loại hoa mà trc đây m chẳng biết tên nó là rì...hihi
  10. qss1986

    qss1986 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2008
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    đúng là đồng tiền là thứ mà "khó kiếm nhưng dễ tiêu", nhưng khi bỏ mồ hôi kiếm ra nó, ta sẽ có đuợc nhiều hơn là 1 đồng tiền....?!

Chia sẻ trang này