1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Làm nhà nước thật là mệt mỏi!!!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi dieugiandi2311, 05/07/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. phanna

    phanna Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2007
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    0
    Bạn tinh thần tự phê bình cao thật "Tự nhận là gà"! Không quen nịnh bợ, chứ không phải không biết nịnh bợ ... rồi một thời gian nữa bạn sẽ biết sống làm sao cho được lòng mọi người xung quanh! Những người mà khôn ranh quá thì khó đào tạo lại, chứ như bạn thì tốt thôi! keke . Người ta nói xấu trước mặt còn chẳng ăn thua, sau lưng thì kệ người ta!
    Đừng suy nghĩ nhiều về chỗ mình làm như vậy, nếu như vậy sẽ sinh ra ức chế, ức chế thì khó làm việc, tốt nhất hãy coi những việc bạn đang làm bây giờ là đi học tập kinh nghiệm mà có tiền bồi dưỡng !!
  2. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Đọc tâm sự của các bác thấy giống em quá . Nhưng em thấy Nhà nước cũng hay đấy chứ bác nào không đủ kiên nhẫn và không có chút thủ đoạn thì em nghĩ vào Nhà nước lúc này là thất sách. Em xin gửi tâm sự vui của em về công chức để các bác tham khảo nhé :
    Ngày đầu làm công chức
    Sau 09 năm hoạt động trong doanh nghiệp nó lại quyết định thay đổi. 09 năm qua nó đã đạt được điều gì nhỉ? Một chút kinh nghiệm, một chút kiến thức, một chút quan hệ và một chút vốn ư? Như thế không biết có đủ cho ước mơ vẫn mãi ấp ủ trong nó không nhỉ? Con đường bước tiếp mãi vẫn không thấy đích. Ở lại hay ra đi? câu hỏi bao đêm làm nó thao thức. Bạn bè nó đứa quyết ở lại để phấn đấu, đứa dứt bỏ ra đi...
    Ở đây 09 năm nó học cũng được đôi điều : học cách đeo giáp sau lưng ( vì người ta thường đâm lén ), học cách chuyển phỏm ( biến hợp đồng của cty NN thành của cty riêng của mình ), học cách xảo ngôn... và một vài điều tốt đẹp khác... Ngày đầu bỡ ngỡ thậm trí đến hụt hẵng nhưng rồi nó cũng thích nghi, cũng cóp nhặt và tích luỹ được đôi điều.
    Nó nhớ lại hôm cuối ngồi với đứa bạn thân :
    - Ông nên đi đi, đừng ở lại nữa !
    - Vì sao tôi phải đi chứ? có ông chung chiến hào không phải là chẳng lo sợ điều gì hay sao?
    - Đừng nghĩ vậy, đứa trong đứa ngoài mới không dẫm lên chân nhau được. Ở đây lâu quá mà không bay lên được sẽ thành chim cánh cụt mất
    - Hay ý ông muốn nói : lượn đi cho nước nó trong - Nó đùa đứa bạn
    - Ha ha đến tôi mà ông còn nghĩ thế sao? Đủ lông đủ cánh thì bay đi !
    - Ừ không lẽ chấp nhận ở mãi nơi này ??? Không quá tệ nếu nhìn xung quanh nhưng không thể đạt được điều nó mong muốn.
    Và nó đã ra đi như thế. Cũng không quá khó khăn để nó có thể vào 1 cơ quan quản lý nhà nước và bước vào một môi trường mới : một chuyên viên - một công chức.
    Được khongquen25 sửa chữa / chuyển vào 10:01 ngày 10/07/2007
  3. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Công chức là gì ?
    Công chức là gì nhỉ? Một câu hỏi quá khó đối với nó nếu hiểu hết nghĩa. Nó chợt bật cười khi nhớ tới câu chuyện vui về thế nào là sở hữu 1 quả cam:
    Vị giáo sư luật học yêu cầu một sinh viên xuất sắc trả lời câu hỏi tình huống: "Nếu anh phải trao cho ai đó một trái cam, anh sẽ nói thế nào?".
    Người sinh viên đáp:
    - Em sẽ nói: "Mời ngài dùng trái cam này!"
    Giáo sư giận dữ:
    - Không thể như vậy được! Hãy nghĩ như một luật sư xem nào.
    Sinh viên hắng giọng:
    - Vậy thì, em sẽ nói với người đó: "Tôi, sau đây, trao và chuyển quyền sở hữu toàn bộ và duy nhất của tôi với tất cả các tài sản, quyền lợi, quyền hạn, nghĩa vụ, lợi ích của mình trong trái cam này cho ngài, cùng với toàn bộ cuống, vỏ, nước, cùi và hạt của nó, với tất cả các quyền hợp pháp cắn, cắt, ướp lạnh hoặc ăn nó, quyền được trao nó cho người khác với tất cả cuống vỏ, nước, cùi và hạt của nó. Tất cả những gì được đề cập trước và sau đây hoặc bất kỳ hành vi, hoặc những hành vi, phương tiện thuộc bất kỳ bản chất hoặc loại nào không tương hợp với tuyên bố này, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, đều không có giá trị pháp lý...".
    Đã qua rồi thời mới đi làm, qua cái thời nghĩ sao nói vậy để từng bị dằn mặt như chú ngựa non. Giờ đây nó thừa hiểu mỗi khu rừng đều có 1 con sư tử, nhiều con cáo và một số những con thỏ. Sư tử sẽ luôn có phần của sư tử, cáo có phần của cáo chỉ có lũ thỏ là luôn phải tìm cách tự bảo vệ mình để tồn tại.
    Một ngày khởi đầu nhưng nói đúng ra là tiếp tục 1 quá trình tiến hoá. Mỗi nơi ngôn ngữ giao tiếp 1 khác. Ở đây không có chuyện về sớm mà phải hiểu là đi ra ngoài kiểm tra cơ sở, không hề chơi game mà là test cấu hình hệ thống, không có chuyện buôn điện thoại mà la trao đổi công việc...Những quy luật cuộc sống được áp dụng linh hoạt đến ngạc nhiên, quy luật im lặng là vàng đúng hơn bao giờ hết. ...
    Ở cơ quan quản lý này nó mới hiểu sao mà họp nhiều thế. Họp giao ban, kiểm tra, triển khai, báo cáo... mà cũng đúng họp là hình thức chi kinh phí đơn giản và dễ nhất. Nhưng nó cũng hiểu rằng mới về đi họp nhiều là dễ bị ghét, họp phải phân công mới đúng quy luật và biết điều. Nhớ lại cái cảnh làm B, thậm trí B'''' xin gặp A mãi không được mới biết A nó oai đến mức nào. Một ngày mới bắt đầu với nhiều việc dù đã biết nhưng vẫn còn là mới.
  4. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127

    Không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng
    Cuối năm, nó tháp tùng sếp đi bảo vệ kế hoạch giai đoạn 2006-2008 tại 1 sở nọ. Cuộc họp diễn ra đúng theo kịch bản : Thành uỷ nói to, Uỷ ban nói nhỏ, các sở ban Ngành nói khe khẽ... Những con số với hàng dãy số 0 in đậm được xem xét sôi nổi và hình như cuối cùng ai cũng lo âu(?). Liếc nhìn bản đăng ký kế hoạch nó nghỉ không biết Tết có no đủ không nữa? Và cuối cùng cuộc họ phân bổ ngân sách đã kết thúc, chỉ còn chờ quyết định phê duyệt với những tràng pháo tay vang dội... Uỷ ban mời dùng cơm.. Thế là ổn rồi - Sếp xoa tay hài lòng.
    Trên đường về trong tiếng nhạc nhè nhàng phát ra trên xe sếp chọt hỏi nó
    - Em thấy thế nào? Kinh phí những năm tới có thể làm được những gì? có nhiều quá không?
    - Dạ, em thấy VN mình đang tiến từng ngày sếp ơi.
    - Nói rõ ra xem nào ! - Sếp khuyến khích
    - Em nhớ ngày xưa Bác Hồ dạy : " Không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng" bây giờ mình đã làm Bác yên lòng. Chúng ta không thiếu và cũng không sợ không công bằng vì hôm nay ai cũng rất vui.
    - Xã hội giờ biến chuyển người ta thường nói : "Chỉ sợ ít, không sợ nhiều" còn em nghĩ sao? - Sếp nhẹ nhàng hỏi nó
    - Dạ, em nghĩ với chúng ta phải là : " chỉ sợ nhiều, không sợ ít" phải không sếp? - Nó trả lời.
    Tiếng sếp cười thoải mái: Em bắt đầu hiểu được vấn đề rồi đấy, cố gắng lên nhé !
    Nó cũng vui vui. Ừ chỉ sợ nhiều, không sợ ít... giải ngân không nổi và phải trả lại nhiều thì nguy lắm. Lúc đó sẽ bị đánh giá thiếu năng lực giải ngân. Đúng là chúng ta không bao giờ sợ ít bởi chúng ta có quá nhiều.
    Nó chợt nhớ tới câu chuyện bạn nó phone cho nó lúc giải lao: Tao thấy ngành mày không có tên trong "top 10 những cơ quan tham nhũng" trong chương trình thời sự tối qua, nhưng vậy mày còn phải phấn đấu nhiều.... haha... . Thằng bạn nó làm bên Tài nguyên - Môi trường - cơ quan được xếp hạng nhất trong bản danh sách.
    Ngoài kia mùa Đông đã về nhưng trên xe thật ấm áp.
  5. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127

    B ?o bố?
    Cuối năm công việc bề bộn, ai cũng như chạy đua với thời gian, nó cũng không là ngoại lệ. Điện thoại đổ chuông liên tục, vừa cúp xuống đã lại phải nhấc lên nó muốn cáu lắm nhưng rồi nghĩ lại ai cũng cần nên mới phải phone mà.
    Chủ đầu tư ai cũng lo giải ngân, quyết toán vốn vì năm hết tết đến nơi rồi. Không quyết toán được thi cuống quít lo ghi vốn, chuyển tiếp? sang năm sau.
    Gần cuối giờ chiều nay vừa ra được quyết định phê duyệt hô sơ thầu cho 1 Sở nọ nó mới kịp thở. Chuông điện thoại lại reo vang? Trời ạ. ? tưởng thoát rồi ai dè còn có phone giờ này?lại bố nào nữa đây? nó vừa thở dài vừa nhắc máy:
    -T nghe đây !
    -Tao đây, Đ đây? nghỉ chưa? bia nhé !!??
    -Oh, mày làm tao giật mình? tao lại tương lại có chỉ đạo nào của sếp tao cơ đấy. Đi thôi, chậm chút nữa là trong lúc mê sảng sếp lại quờ quạng tao giải quyết gấp mấy hô sơ thi chết.
    -Làm gì mà ghê thế ? đứa bạn thắc mắc
    -Mày không biết đấy thôi chứ bên tao nó thế. Toàn giao hồ sơ lúc hơn 5h pm và chỉ đạo làm báo cáo gấp để mai cùng dự họp sáng thôi. Mà thôi đi đi kẻo tao lại có phone bây giờ?
    6h, nó gặp đứa bạn ở quán nơi khi trước cuối tuần bọn nó hay ngồi. Hai bia được mang ra và bọn nó có dip hàn huyên.
    -Dạo này mày bận thế? kiếp được hả? Bạn nó nửa đùa nửa thật
    -Kiếm gì đâu mày? mệt lắm đấy ?" Nó phân trần
    -Mệt gì? Bộ phận thẩm định dự án là chuyên đánh đập hành hạ con người ta còn gì?
    Bên B là chùm khế ngọt cho A trèo hái mỗi ngày
    Bên B là?. Là gì nữa mày biết không? Đứa bạn nghêu ngao bài hát vừa cười vừa hỏi.
    -Làm gì có chuyện đó mày ơi, giờ ít B khế lắm
    -Thế bây giờ B gì? Đứa bạn ngạc nhiên
    - B ?obố? mày ơi, toàn B ?o bố? thôi ! nó trả lời.
    - B bố là sao nhỉ? Đứa bạn nó tò mò
    - Là B con các bố nhà mình ấy, B bố hay B 5C cũng vậy thôi. Vừa mới ghi vốn đã có phone nhắn gửi của các bố nhà mình đây mày ơi.
    - Tao biết nhưng không nghĩ là nhiều đến thế.
    - Oh nghe qua thì Fair lắm mày : ?oTập thể lãnh đạo các anh cứ làm theo quy đinh nhé, phải làm thật nghiêm túc?. Nhưng phải thấu tình đạt lý ? ?" Haha?. Mày thấy không giọng văn ấy tao nghe không biết bao nhiêu lần và tao thích nhất câu: phải thấu tình đạt lý? Phải công nhận ngôn ngữ VN mình trong sáng thật!!!
    - Tao sợ nhất kiểu B bố đó. Vì biết là bố nên bọn nó ghê lắm. Đến hồ sơ xanh đỏ bọn nó cũng dám nhờ mình lo luôn. Nguyên tắc cơ quan quản lý nhà nước không được phép trao đổi trực tiếp với tư vấn nếu không có sự hiện diện của chủ đầu tư mà đôi khi phải vi phạm để chuẩn bị hồ sơ cho bọn nó đấy.
    - Vô lý thế? Bạn nó ngạc nhiên
    - Không vô lý đâu, sếp tao cũng phải nghe lệnh trên mà, núi cao có núi cao hơn, ghi điểm với Thành Uỷ thế là bình thường. Ban đầu tao cũng ngạc nhiên nhưng giờ thì thành quy trình rồi.
    - Quy trình thế nào ? Thằng bạn hỏi
    - Tao se hỏi sếp : Sếp ơi, hồ sơ còn tồn tại 1 vài vấn đề, ta áp dụng hay vận dụng để hỗ trợ doanh nghiệp hả sếp? Sếp tao mà nói vận dụng thì tao biết ngay là B bố và làm theo hướng vận dụng. Đọc được tâm lý là điều bắt buộc trong cơ quan quản lý nhà nước mà.
    - Vậy vào nhà nước là phải có thừa sự quyết tâm, biết chịu gian khổ avf biết kiên nhẫn phải không? bạn nó cười nhẹ
    - Đúng rồi, nếu không tự mình đánh giá đúng về điều đó, không có quan hệ 5C, thi vào nhà nước chỉ có thể rót nước, pha trà, cả đời cũng không là ai - nó cười trả lời bạn
    - Mày có điều nào trong những điều trên rồi ?
    - Tao đang phấn đấu?nó có vẻ bí mật.
    Rồi cả 2 đứa cười vang vì điều bí mật mà chúng đang nắm giữ. Bia lại gọi thêm !
  6. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Học Chính trị
    Chính trị - môn học bắt buộc mà ai cũng phải qua nếu muốn làm được điều gì đó khi làm trong khối quản lý Nhà nước - nó nghĩ vậy. Mỗi buổi học nó lại khám phá ra 1 điều mới mà trước đây nó chưa từng suy nghĩ hết. Nó nhớ lại buổi học ngày hôm đó.
    Tham nhũng là gì nhỉ? có tính quy luật không? Thầy giáo đặt ra khái niệm đó cho cả lớp và đề nghị mọi người tranh luận. Cả lớp ban đầu chút e dè sau đó đã có những phát biểu đầu tiên. Lớp toàn người làm quản lý nên ví dụ thật sinh động. Sau 30'''' tranh luận thầy nói:
    - Vâng cám ơn các anh đã bày tỏ ý kiến và bây giờ tôi nói chuyện vui 1 chút được không ?
    - Vâng mời thầy - Cả lớp tán thưởng
    - Theo các anh chị biểu hiện bên ngoài của con người co cho thấy dấu hiệu tham nhũng không?
    Nó nghĩ thầy lại giỏi cả tướng số ư? Cả lớp chưa ai nghĩ ra nên thận trọng hỏi lại : - Thầy cho ví dụ đi ạ !
    - Anh H, dáng anh to béo , lại làm chủ tịch UBND Phường có phải là biểu hiện tham nhũng không? Thầy vừa đùa vừa hỏi
    Cả lớp cười ồ : Đúng, đúng !!!
    - Vâng với lương như hiện này, chủ tịch phường làm sao đủ ăn mà anh H to béo thế kia thì nhất định phải có vấn đề rồi. Ăn nhậu nhiều mới to béo chứ ? Cả lớp cùng cười. Thầy lại tiếp :
    - Vậy những người to béo làm trong cơ quan công quyền hẳn là có vấn đề và người gầy gò ốm yếu là công chức tận tâm?
    - Không đâu các anh chị - Thầy lại cười.
    - Ăn chơi sa đà quá mới gầy gò ốm yếu, loại đó còn có vấn đề nhiều hơn!
    Cả lớp lại cười và đồng loạt chỉ vào anh lớp trưởng. Anh không to béo cũng chẳng gầy gò: Hẳn là người cân đối như anh T thì không có vần đề thưa thầy?
    - Cũng không phải - Thầy trả lời.
    Cả lớp ngạc nhiên và ồ lên thắc mắc: Vì sao thưa thầy?
    - Vì đó là giai đoạn quá độ để chuyển sang dạng gầy hoặc béo mà thôi.
    Cả lớp cười nghiêng ngả.
    Vâng có vấn đề hay không có vấn đề không phải do chúng ta quyết định mà là những người có thẩm quyền. To béo hay gầy còm đó là do chúng ta nhưng có biểu hiện hay không biểu hiện lại không phải do chúng ta quyết định mà do 1 số ít người quyết định và quyết định đó phụ thuộc vào thái độ của chúng ta đối với họ. Chúng ta bước vào bài ngày hôm nay : Tổ chức bộ máy nhà nước !!!
    Hihi , bật mí giờ em có 2 bằng Master nhé : 01 bằng về ĐT-VT và 01 bằng về qQuản lý hành chính công
  7. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Còn đây là chuyện em "bật lại" con sếp 1dạng 5C nhé . Giờ nghĩ lại hồi xưa minh máu thật, nhưng cũng chẳng để làm gì.
    Sai vặt
    Ngày nó mới đi làm chưa quen công việc nên nó chỉ im lặng cố tìm hiểu những gì xung quanh. Nó chăm chú quan sát và đánh giá.
    Trong phòng có 1 thanh niên trẻ anh ta có vẻ giỏi - nó nghĩ thế. Anh ta làm cái gì cũng nhanh nhưng có cái tật cái gì cũng sai người khác. Lúc thì : Cô Hồng lấy cho cháu cái cặp! Lúc khác thì : Dung đi phô tô cho anh mấy bản tài liệu này, nhanh nhanh nhé!
    Nó biết anh ta không phải là trưởng phòng, vậy anh ấy là ai mà lại hay sai khiến mọi người đến thế? Rồi nó biết anh ta là con sếp. À ra vậy!
    Hôm đó nó đang cắm cúi vào chiếc máy PC để hoàn thành bản báo cáo khối lượng cuối tháng thì có tiếng gọi :
    - T, mày đi lấy anh đôi dép ở đầu phòng cái!
    Nó quay lại và hiểu anh ta đang ra lệnh cho mình. Trong phòng không còn ai ư? Công việc này là bắt buộc ? Mọi người cũng đang thản nhiên làm việc. Cũng không thèm nhìn xem nó thế nào anh ta lại cắm cúi vào tờ báo. Im lặng nó đi lại phía đầu phòng phía có đôi dép...
    - Đây dép của anh đây ! Nó nói với anh ta.
    Anh thanh niên giật mình quay lại và thấy nó 2 tay nâng 1 chiếc mâm trên đó là đôi dép. Anh thanh niên đỏ mặt và cả phòng nhìn nó. Nó vẫn bình tĩnh :
    - Dạ đây là đây là đôi dép của anh. Và đây là công việc hàng ngày của tất cả kỹ sư trong phòng ngoại trừ anh, phải không anh?
    - Bỏ xuống đó đi - anh ta bảo nó. Nó đặt xuống rồi quay về chỗ công việc đang làm dở. Cả phòng im lặng và chắc đang có những suy nghĩ riêng.
    Thời gian sau những việc sai vặt đó hình như cũng ít dần.
  8. dieugiandi2311

    dieugiandi2311 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Thú thực là dạo này tớ buồn và thất vọng quá. tại sao đi làm đã 4 tháng rồi mà tớ không quên được kiếu sống ở nơi này. Khi mình cởi mỏ một chút, tin vào cái gì một chút là y rằng sẽ thất vọng, và hụt hẫng. Từ sáng tới giờ chưa nói với ai câu gì, cái cảm giác nói và nghe nhưng câu giả dối thật là mệt mỏi. Tớ sợ cảm giác mất lòng tin như thế này quá mà chẳng làm thế nào được. Mà công việc thì cũng có nhàn hạ gì. 2 sếp nữ lại đang oánh nhau, bà nào cũng muốn mình làm theo ý họ nên công việc lại càng bế tắc. Có lẽ tớ quá ngốc, hoặc quá hồn nhiên, cứ nghỉ ai cũng như mình. Tớ thực sụ muốn thay đổi, nhưng có lẽ cái tính mình nó vậy, chẳng biết mình sai chỗ nào mà sửa nữa. Đành chọn cách im lặng. Nhưng cứ thế này thì ức chế quá! Huhu!!!
  9. TulipMan

    TulipMan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/02/2003
    Bài viết:
    1.766
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bác khongquen25
    Dù không làm Nhà nước nhưng các bài viết của bác giúp tớ vỡ ra rất nhìêu điều. Dù nhà nước hay tư nhân, nước ngòai, ở đâu cũng có cái hay cái dở, có vấn đề riêng của nó.
    "Ngộ" được như bác khongquen25 thực sự là ấn tượng.
    Cái đoạn viết về tham nhũng ở trên thâm thúy và sâu sắc
    Kính bác
  10. kizzzshockkk

    kizzzshockkk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Hic ,sao đọc mà thấy các bạn vất vả thế . Tớ thì lại thấy rất may mắn vì làm nhà nước . Đợt đi thực tập cũng sướng,được các chị ấy giúp đỡ rất nhiệt tình, có gì thắc mắc hỏi là được bao nhiêu người sẵn sàng giải thích cho từ đầu đến cuối . Bây giờ đi làm rồi cũng thích . Các anh chị toàn trẻ trung dễ gần ,rất bao dung che chở cho bọn mới vào bọn mình . Là nhân viên quèn ,cứ 2 tuần lĩnh lương tạm ứng,1 tuần nhận bổ sung ,không khổ như sếp ,lúc nào cũng phải lo lắng sắp xếp đỡ đầu bảo vệ quyền lợi cho nhân viên . Không phải lo lắng quá về lương lậu bấp bênh . Lại hay được đi tham quan,ăn uống cùng công ty .Mình mới đi làm được 6 tháng mà đã được cử đi học cảm tình Đảng , dù nhiều chị vào đây 11 năm rồi vẫn chưa đi học (chứng tỏ không phải theo cái kiểu cách lề lối bao cấp cũ là ma cũ rồi mới tới ma mới ) .Đang xin phép để được tạo điều kiện học thăm cái bằng nữa và cũng rất được sếp ủng hộ . Nói chung là trộm vía ,từ hồi đi làm , tâm lý của mình ổn định hơn rất nhiều , rất yêu công ty này

Chia sẻ trang này