1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Làm việc với Tây là như thế

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi vubao1953, 30/11/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hongkong_girl

    hongkong_girl Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2002
    Bài viết:
    6.792
    Đã được thích:
    6
    lúc nào bác tư vấn cho sếp bác
    e có ông chú
    làm nguyên hàm giả luôn 4000 USD làm tại Mĩ,đẹp ,thẳng tắp luôn.bảo bác ấy về Mĩ mà làm .he he
  2. kawaii298

    kawaii298 87-89 HN Moderator

    Tham gia ngày:
    12/08/2007
    Bài viết:
    8.346
    Đã được thích:
    1
    oan em quá :(
  3. vubao1953

    vubao1953 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2010
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    + Úi cha, dạo này già lão nên lẩm cẩm quá, xin lỗi kawaii nhá, với cả hay nói xấu sếp nên cứ "từ bụng ta suy ra bụng người" thế đấy. Hé hé
    + Hongkong_girl:" thanh sờ kiu" bác nhá, em nghĩ kỹ rồi, đợi bác em "đi" luôn 2 hàm, em giới thiệu luôn một thể. Vậy bác cho nhà em đặt trước một chỗ nhé, thời điểm sử dụng dịch vụ là: Khi Sếp không còn cái răng thật nào. Hớ hớ, em đặt chỗ rồi đấy nhé......
  4. vubao1953

    vubao1953 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2010
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Chỉ tại không có dấu

    Thời gian thấm thoắt trôi đi. Tớ vẫn cần mẫn làm việc cho sếp. Cứ 8h có mặt và 5h rời khỏi công ty. Công việc vẫn cứ là một mớ bòng bong, càng ngày càng chồng chất khiến tớ làm không xuể. Rồi việc gì đến cũng phải đến. Sếp cũng phải tìm thêm người trợ giúp. Và thế là công ty tớ tuyển thêm người. Sau thời gian đăng tuyển và tìm kiếm, rốt cuộc cũng tìm được một em thư ký nhanh nhẹn, giỏi giang.......

    Em thư ký này, tuy trẻ nhưng rất thông minh và thạo việc. Chính vì thế mà tớ cũng đâm nhàn hẳn. Khỏi phải nói tớ mừng đến thế nào. Người tớ cũng bớt xanh xao và hồng hào ra. Tớ cũng bớt cáu, bớt nét nhăn nhúm trên mặt và cũng xuất hiện nhiều nụ cười hơn. Trong lòng tớ nhiều lúc cũng thầm cảm ơn em thư ký này lắm. Về nhà mà cũng vẫn thấy hài lòng với em ý. Tuy nhiên cứ giữ mãi trong lòng như vậy thì chưa đủ, và thế là tớ quyết định viết một bức thư, gọi là để tỏ lòng cảm ơn hay khen ngợi gì cũng được.......

    Tớ vào e-mail, tớ bật Unikey lên để gõ tiếng Việt có dấu. Gì thế này? Unikey chắc là có vấn đề rồi, tiếng việt không gõ được. Sau một lúc loay hoay tìm đủ mọi cách, tớ cũng đành chào thua và chặc lưỡi "thôi cứ gõ tiếng Việt không dấu cũng được", miễn sao "để em ý biết lòng mình" là được rồi. Và chính lúc đó, thì sếp lại gọi đi công việc. Thế là không đủ thời gian rồi, không kịp cho một bức e-mail hoàn hảo rồi. Chặc, thôi thì ngắn gọn vậy, viết gì đây nhở? Đang miên man suy nghĩ thì sếp lại giục:
    - Hurry up, nhanh lên nào
    - One minute (một phút thôi ạ)
    Và tớ gõ vào e-mail với nội dung như sau (tất nhiên là tiếng Việt không dấu):
    - "Cô em tôi thật là đảm đang quá, chị sung sướng vô cùng"- và ấn nút "send", xong.
    Tớ theo sếp đi công việc, khi trở về, thấy có e-mail lại. Tớ mở ra đọc, là bức thư của cô em thư ký, được gõ bằng tiếng Việt có dấu, giọng đầy bức xúc:
    - "Chị, em không ngờ chị lại nói em thế, chị làm em thất vọng quá, em vẫn không hiểu tại sao, em đã làm gì mà chị lại viết cho em là: Cô em tôi thật là dâm đãng quá, chị sung sướng vô cùng........
  5. narcissus138

    narcissus138 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2010
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    :)), em cũng đã từng đọc nhầm và cáu với 1 người về 2 chữ trên, ko ngờ có người cũng hiểu nhầm ý như mìnvẻverry interesting!^^
  6. vubao1953

    vubao1953 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2010
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Thật thế à? Mấy hôm nay tớ bận việc quá, chưa "trộm cắp" được tý thời gian nào để vào đây đú đởn [:D].

  7. lucky059

    lucky059 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2009
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    0
    haizz. thế thì bác phải xem lại cô bạn đồng nghiệp rồi. hoặc câu chuyện của bác viết mang tính kịch, không được tự nhiên cho lắm.
  8. mrsiar

    mrsiar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2009
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    Hic.Đọc mấy câu chuyện của Bác Vubao1953 vui ghê.Mình cũng làm việc chủ yếu với mấy Bác Hàn Quốc và Nhật bản.Nói thật là làm việc với mấy Bác rất vui và thú vị lại còn tình cảm nữa,cái gì cũng chuyên nghiệp
  9. vubao1953

    vubao1953 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2010
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Hi lucky và mrsiar. Tớ xác nhận lại những câu chuyện ở trên hoàn toàn từ thực tế. Mục đích của topic này cũng là mong chia sẻ kinh nghiệm và những trải nghiệm trong công việc, hoàn toàn không phải là topic "văn học" Hehe. Do vậy nếu có bất kỳ câu chuyện nào mà mọi người muốn đem ra cùng chia sẻ thì cũng rất hoan nghênh. Làm việc với Hàn Quốc cũng nhiều thú vị lắm.
  10. vubao1953

    vubao1953 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2010
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Bánh mỳ mới mua mấy hôm thôi

    Chính nhờ công việc mà mối quan hệ giữa thư ký, phiên dịch và sếp ngày càng trở nên thân thiết. Tớ hay bị tụt huyết áp, do vậy mà tớ luôn luôn thủ sẵn vài thứ để ăn vặt. Nhưng vì sợ sâu răng nên tớ ít ăn đồ ngọt và vì thế với tớ Bánh mỳ là lý tưởng. Tớ cứ làm một lúc, tớ lại cắn một miếng bánh mỳ, nhờ thế huyết áp rất ổn định.
    Sếp thấy tớ ăn, cũng thấy "kém miếng khó chịu". Và thế là sếp cũng "đua đòi" mua bánh mỳ đến, cũng làm một lúc, cắn một miếng mặc dù huyết áp sếp rất ổn định (tớ chắc thế).
    Hôm ấy, sếp cũng mua bánh mỳ đến như thường lệ. Tuy nhiên được một lúc sếp có điện thoại. Là văn phòng chính gọi. Thông báo sẽ có thêm một số sếp xuống văn phòng. Và thế là ngày hôm đó sếp phải đón các sếp lớn. Lúc về thì cũng muộn nên sếp cũng chả buồn ngó ngàng đến cái bánh.

    Và thế là, nó - cái bánh mỳ, vẫn nằm lặng lẽ trên bàn, qua ngày hôm đó, qua đêm hôm đó. Sáng hôm sau tớ đến, nó vẫn nằm đấy, chẳng hề dịch chuyển....
    Lạ là ngày hôm sau đó, sếp ngồi trầm tư, khuôn mặt có phần cau có, chắm chúi vào đống tài liệu. Cả ngày hôm ý sếp cũng chả buồn ngó tới cái bánh mỳ và do đó tuổi thọ của nó cũng nhờ thế mà kéo dài thêm được một ngày nữa...........
    Ngày hôm sau nữa, hết buổi sáng, mọi việc vẫn bình thường, chả có gì thay đổi, cái bánh mỳ vẫn nằm đấy, dường như bị lãng quên......

    Tuy nhiên, đến buổi chiều. Số phận cái bánh mỳ đã rẽ sang trang mới, khi mà sếp chợt nhớ ra sự tồn tại của nó trên bàn. Và để chứng minh sự "phóng khoáng của người Châu âu" như sếp đã từng nói. Sếp mang cái bánh mỳ tới chỗ tớ và em thư ký (2 bàn làm việc của tớ và em ý vốn gần nhau), cười bảo (khuôn mặt cực kỳ độ lượng):
    - Y này, X này tôi có cái bánh mỳ, cũng mới mua mấy hôm thôi chưa lâu lắm. Tôi khẳng định là tôi chưa ăn tý gì. 2 em cầm lấy mà ăn này....tôi chưa hề ăn đến đâu...đừng ngại nhé, cứ cầm lấy đi...

Chia sẻ trang này