1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

LAN MAN PHỐ...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hanoipho, 13/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tunganh_online

    tunganh_online Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    Đêm Hn thật bình lặng,những con đường như Hoàng Diệu,Phan đình Phùng...về đêm thật vắng lặng với 2 hàng cây cổ thụ tạo cho ta cảm giác thật tĩnh đến lạ kỳ,dạo qua Hàng bồ với những hàng mực khô nướng thơm điếc mũi như níu chân những kẻ lang thang đêm...dạo qua Hàng Giấy nào là lòng nướng Korea,nem chua rán ...xà đại vào 1 hàng nhâm nhi đĩa nem chua zán tự thưởng cho mình ly riệu lòng như ấm lại sao mà khoái tê người....quẹo lên Bờ hồ làm vòng gặp những bác trai với những cuốc xích lô đêm thi thoảng lại leng keng tiếng chuông thật vui tai ,những chiếc xe chở ngô luộc sắn luộc bán dạo đi qua phảng phất cái vị thơm ngọt của của ngô nếp ôi thèm quá,..những tiếng rao cứ lanh lảnh sang sảng vọng về cho đến khi chìm vào giấc ngủ...ớ...ai....bánh giò nóng...não...nào...nào....í...i...í...ì...ì...i ôi lại thèm lang thang Hn đêm nữa rồi.....u
    [​IMG]
    [​IMG]
  2. tunganh_online

    tunganh_online Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    Đêm Hn thật bình lặng,những con đường như Hoàng Diệu,Phan đình Phùng...về đêm thật vắng lặng với 2 hàng cây cổ thụ tạo cho ta cảm giác thật tĩnh đến lạ kỳ,dạo qua Hàng bồ với những hàng mực khô nướng thơm điếc mũi như níu chân những kẻ lang thang đêm...dạo qua Hàng Giấy nào là lòng nướng Korea,nem chua rán ...xà đại vào 1 hàng nhâm nhi đĩa nem chua zán tự thưởng cho mình ly riệu lòng như ấm lại sao mà khoái tê người....quẹo lên Bờ hồ làm vòng gặp những bác trai với những cuốc xích lô đêm thi thoảng lại leng keng tiếng chuông thật vui tai ,những chiếc xe chở ngô luộc sắn luộc bán dạo đi qua phảng phất cái vị thơm ngọt của của ngô nếp ôi thèm quá,..những tiếng rao cứ lanh lảnh sang sảng vọng về cho đến khi chìm vào giấc ngủ...ớ...ai....bánh giò nóng...não...nào...nào....í...i...í...ì...ì...i ôi lại thèm lang thang Hn đêm nữa rồi.....u
    [​IMG]
    [​IMG]
  3. tunganh_online

    tunganh_online Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0

  4. tunganh_online

    tunganh_online Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Góc bàng cuối phố đêm Hn
    [​IMG]
    Những kẻ lang thang đêm và những cuộc săn ảnh bất tận...
  5. tunganh_online

    tunganh_online Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Nhà hát lớn giò sang canh...
    [​IMG]
    Đêm lang thang cầu Long biên,gặp 1 kẻ có ý định nhảy cầu ư,cô gái ơi sao mà tâm trạng thế...
  6. tunganh_online

    tunganh_online Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
  7. tunganh_online

    tunganh_online Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    Mai cả nhà đi chơi vui vẻ nhé,sorry all vì đêm qua,cũng chỉ muôn chia sẻ với mọi người nhưng sao thấy lạc lõng quá,có lẽ chưa đủ time để có thể hoà đồng cùng mọi người...buồn...
    @ go : mail....(ai mắt đỏ hoe lại bảo là do uông riệu vậy em..)
  8. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
  9. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ...Mưa...tí tách...tí tách...!!!...
    Mưa,những cơn mưa thường mang đến nhiều nỗi buồn: Môt nỗi buồn thi vị,một nỗi buồn da diết,một nỗi buồn không tên của mọi nỗi buông...mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng nói đến.
    ...Mưa là của lòng người,của thi ca,của tâm hồn,của những kỷ niệm khó quên,của những đôi nam nữ từ cơn mưa tình cờ trú chung một mái hiên...mưa còn mang đến một nỗi nhớ,buồn,nhớ cự kỳ lãng mạn,buồn cực kỳ sâu lắng...
    Cả chúng ta,những ai có tâm hồn có lẽ cũng đã từng có những cảm xúc đó,đã từng có những đêm nằm nghe mưa...Những giọt mưa rơi đều đều trên mái hiên,chắc hẳn mỗi chúng ta đều có một cảm nhận riêng...Những giọt mưa rơi,nghe lòng buồn thấm thía,điệp khúc mưa cứ ru vô tận đến nao lòng,nghe,cảm nhận và...nhớ ! Nhớ một dĩ vãng đã đi qua mà vẫn còn lưu lại trong tâm khảm,nhơ một thời lãng du trước đây,hoặc nhớ một người yêu đã đi xa...
    Mấy ai trong đêm mưa,man mác hơi lạnh mà không cảm nhận trống vắng mênh mang.Màn mưa cứ tiếp nối rơi,rơi mãi...rơi vào mênh mang vô tận...rồi đến một lúc ru hồn ta vào một cảm giác nhẹ nhàng,sâu lắng...
    Những giọt mưa cứ tiếp tục vang trên mái hiên một âm điệu đều đều,nhẹ nhàng như một khúc nhạc trữ tình và cũng có thể là lời tự tình của người yêu vang bên tai từ một nơi xa xăm nào đó...
    Cơn mưa và cơn gió mang cái lạnh tràn đầy làm cho ta có một cảm giác ta đang ở trong một mùa đông lạnh giá và cái hơi lạnh như thấm đẫm cả tâm tư...
    ...Nhưng...mỗi cơn mưa là mỗi cảm xúc,mỗi cách cảm nhận...Mưa là của thiên nhiên,mưa tạo nên sự lãng mạn và mưa còn là của những kỷ niệm....
  10. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    TRẮNG MUỐT HOA SƯA
    Có nhiều thứ hoa để tỏ tình. Nào tha thiết đắm say hồng nhung, nào nhớ thương vời vợi păng xê, nào tấm lòng quân tử cúc vàng cúc trắng, nào thủy chung trong đồng thảo tím... Có lẽ đã có một đồng cảm dâng đầy không gian khiến đất phải mượn hoa gửi tình cho trời, hoặc trời nhờ hoa trao say mê cho đất...
    Mùa xuân đang chín cây, khi tấm man mưa xuân làm vũ trụ thành mông lung hư ảo, khi ta chững bước chân, nôn nao tấc dạ một sớm nào bắt gặp một hàng cây đã bất ngờ trắng muốt tự lúc nào.
    Hay là... đêm qua có một chàng lực sĩ miền Bắc cực đã cưỡi con tuần lộc chở cây về nên tuyết còn đầy trên cành to nhánh nhỏ?
    Hay là... cái Tết đã đi qua nhưng luyến tiếc hơi người ấm áp nên gửi lại niềm say mê trinh bạch của mình, vì gửi vào hoa lê, hoa mận, hoa mai hoa bưởi mà vẫn chưa thỏa tình nhau?
    Mà cũng hay là... những vòm sao còn náu mình trong sâu thẳm vì chưa có hoa gạo dắt lối, đàn đom đóm đưa đường, nên phải gửi nàng sứ giả long lanh ánh trắng của mình cho phồn hoa đô hội, nhắc ai từng quên phút giây thanh thản được hòa mình vào vũ trụ mê tơi?
    Hay là nữa... Ôi, ta mê đi trong hoan lạc, trong ngỡ ngàng, trong cái ngơ ngác của kẻ si tình thoáng gặp lại cố nhân vừa xuất hiện sau trùng trùng xa cách và đòi đoạn nhớ thương...
    Cây Sưa đấy. Cây Sưa im lặng khuất chìm vào bao màu xanh biếc khác, bây giờ mới tỉnh giấc cô miên, bừng dậy một vòm hoa, một trời hoa trắng ngần, trắng muốt, thanh khiết, nguyên sơ như tấm lòng người con gái ta yêu mà lỡ làng ngay từ thời vụng dại.
    Trên cái phố cổ của một Hà Nội nghìn năm đang rộn ràng từ sớm tinh mơ đến khuya đêm sáng rực, nơi có bày hàng vạn đôi giày dép, có hàng vạn đôi trai thanh gái lịch mải mê nào chọn kiểu, nào ướm chân, nào hỏi giá trao tiền... chăm chú vào bàn chân của mình để góp cho Hà Nội yểu điệu dáng đi, khoan thai nhịp bước và có cả quay cuồng bước nhảy trong ánh đèn xanh đỏ... thì trên cao kia, trên những cành cây tưởng như chết lịm vô hồn kia, suốt bao ngày hanh khô đầy bụi bặm phố phường kia, phố Hàng Dầu đấy, đã sáng rực một trời những hồn hoa phách nụ, trong ngần, thanh sạch, tuyết băng, thứ hoa Sưa của kinh thành xưa cũ Thăng Long góp mình vào đông liễu tây hòe còn sót lại địa danh: Hòe Nhai, Liễu Giai.
    Sưa ơi, sức mạnh nào cho cây tự biến mình từ khẳng khiu khô nỏ vụng dại thành sức hút còn mạnh hơn cả những ánh mắt cô gái áo trắng tà bay của hào hoa Hà Nội trong chiều hồ lộng gió?
    Hoa Sưa trắng rợn người, trắng nổi gai trên da thịt khiến ta tạm khuây những ồn ào tiền bạc ở mặt đường kia, mà tự nhẹ bỗng mình bay lên, tự lan truyền thân ta từ cành la lên cành bổng, từ chùm này sang tán khác, hoa rung rinh cho ta lâng lâng, hoà tan hồn mình vào hồn hoa lãng đãng.
    Cây Sưa ấy không có nhiều trên các đường phố Hà Nội chen vai. Ngọn gò xinh xinh trong vườn Bách Thảo, xưa kia, từng có tên Sư Sơn, bởi có nhiều cây Sưa, đến nay cây Sưa phiêu bạt, chia tay với gò, khiến có nhiều người lầm tưởng đó là Núi Nùng hoặc Núi Khán mà Núi Nùng là ở trong Thành, núi Khán ở gần Lăng Bác bây giờ, cả hai đã lụi tàn, không còn dấu vết.
    Nay cây Sưa nhiều nhất ở phố Hàng Dầu, nằm lẫn vào khu phố cổ Hàng Thùng, Hàng Sũ, Cầu Gỗ, Hàng Bè, cạnh đền Bà Kiệu bóng đa rủ rợp cùng với tượng đài chiến sĩ Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh.
    Ngoài phố Hàng Dầu ra, bên bờ Hồ Gươm, xế cửa nhà Đèn là Sở Điện lực, bên cạnh gốc sung già, cũng có một cây Sưa nhỏ bé cũng đơm đầy một vòm tuyết trắng long lanh. Hẳn nó được ngắm nhìn nhiều hơn lớp đàn chị nó vì có không gian thoáng rộng, giữa xanh trời, xanh cây, xanh cỏ, nên sắc ngần băng tuyết kia càng nổi bật trước mắt người, dù đó là chàng thi sĩ đa tình lơ ngơ hay nhà doanh nghiệp lúc nào cũng hối hả vội vàng vì theo câu " thì giờ là vàng bạc".
    Phố Phan Chu Trinh, trước cửa đại sứ quán Algérie cũng vút lên một vài hồn Sưa như thế, nhưng lẫn vào chiều cao cây khác, nên Sưa như là tủi phận, rụng trắng mặt đường dưới bánh xe tàn nhẫn.
    Hà Nội dưới con mắt du khách là thành phố xinh xắn, trữ tình, bình lặng, êm đềm. Dưới con mắt "làm ăn" thì Hà Nội quá chật hẹp, cần mở rộng xây cho cao thỏa vòng đua tay lái và cửa hàng, khách sạn mọc lên san sát...
    Dưới mắt người yêu Hà Nội, thì kinh thành lịch sử nghìn năm vẫn oai hùng và thanh lịch, vẫn tao nhã và hào hoa mà những cây Sưa kia là một chút hồn sót lại, mang sự lẩn khuất nỗi niềm nhắc ta suy ngẫm và giữ gìn bản sắc dân tộc đang có chiều tàn phai, mai một.
    Những đỏ rực hoa Phượng đường Thanh Niên, tím ngát Bằng Lăng Thợ Nhuộm, vườn Chí Linh rực rỡ Vàng Anh, Lộc Vừng đỏ trữ tình bên mép nước... là để điểm xuyết vào một Cổng thành Cửa Bắc thêm một Ô Quan Chưởng cổ kính, một Tháp Hòa Phong thâm trầm, một đền Quán Thánh tịch liêu...
    Riêng hoa Sưa có lẽ là hồn một cô gái ngàn xưa kết tinh thành bạch ngọc, cứ mỗi độ xuân về lại nhớ tình tang là chàng trai Thăng Long Hà Nội, nên hiện ra mơ hồ thoáng một ít ngày ngắn ngủi rồi lại bay về hư ảo, nói những lời im, bay tà áo mỏng, tung tóc vào trời mưa phấn, phô cái gáy nõn nà mây trắng cho phất phơ đối sợi tóc mềm lả lướt nắng bạc hiếm hoi... để ngơ ngẩn những ai yêu Hà Nôi, yêu đến bứt rứt một kiếp người...
    Nhiều người đã ngợi ca hoa Sữa thơm ngát đêm thu. Còn hoa Sưa chút hồn xưa Hà Nội vẫn bị phũ phàng quên lãng một cách hờ hững vô tình trong bụi đời ô nhiễm. Tuy vậy, hoa Sưa vẫn bao dung rộng lượng, xuân theo xuân, mùa theo mùa, cứ về trắng ngát một góc Hà Nội cổ như lời hẹn ước đắm si...
    (st)
    [​IMG]
    [​IMG]

Chia sẻ trang này