1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lan man, tự sự....

Chủ đề trong 'Quảng Bình' bởi goals, 25/10/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kts_june

    kts_june Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Dạo này trăng tròn...thấy mọi người chuẩn bị Lễ Hội đón trăng!....Chợt nhớ...
    .......
    Vẫn biết trên bầu trời
    Có muôn vàn sao sáng
    Sao ở trong lòng người
    Như một hành lang vắng
    ........
    Một ngôi sao vừa rơi
    Bầu trời cũng không buồn
    Sao tên người ấy mất
    Trong lòng tôi cô đơn?
    .......

  2. CuuVan

    CuuVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay trời đột nhiên trở rét, gần 10h mới bò ra khỏi chăn, rét fát kinh, may hôm nay là weekend không thì ôi thôi rồi.
    Lạnh, run rẩy, tự nhiên lại nhớ mùa nở rộ của hoa xuyến chi, một loài hoa dại nhưng bông hoa thì cực trắng, những chiều mùa đông, lang thang dưới cái lạnh của gió bớc, dọc theo các sườn đồi hoa xuyến chi trắng rộ đến chạnh lòng. Nhớ!
  3. kts_june

    kts_june Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Lòng thì vắng mà rúc vào box lại càng thấy vắng hơn! Thôi Sleep tiếp vậy!
  4. bacogia

    bacogia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2005
    Bài viết:
    199
    Đã được thích:
    0
    Chiều ngồi trên biển 1 mình, ngắm sóng và trời và mây và cát. Gió mang vị mặn nồng của biển, gần gũi và thân quen.
    Cảm giác mơ màng, bay bổng. Trời cao và xanh. Biển sâu và xanh. Gió ***g lộng và xanh.
  5. no_cry

    no_cry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/10/2002
    Bài viết:
    1.306
    Đã được thích:
    0
    Có một ngôi sao vừa mới tắt
    Sao đi đâu giữa dòng đời bao la
    Có một mối tình tha thiết vừa mất
    Em yêu ơi đau đớn lòng ta
    (Ngôi sao tắt - Puskin)
  6. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng muốn nhào đến ôm em quá .
    Tự dưng muốn đến Na Hang quá .
    Tự dưng muốn ngủ 1 giấc ở Na Hang quá .
    Và tự dưng thấy hiện tại ngớ ngẩn như 1 thằng điên .. Hờ ...
  7. CuuVan

    CuuVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay thức dậy sớm, sương tháng mười suy dinh dưởng bởi gió mùa đông bắc, những hạt li ti leo teo đeo bám trên cành lá, chực rơi ...
    Từ ban công xa xăm nhìn và nhớ - đường chân trời và phía tây Ấn Độ Dương. Không gian trải dài mênh mông hơi lạnh, thời gian len lỏi trong ký ức quay về ngày xưa ...
  8. bacogia

    bacogia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2005
    Bài viết:
    199
    Đã được thích:
    0
    Trời không nắng cũng không mưa
    Chỉ hiu hiu gió cho vừa nhớ thương...

  9. bacogia

    bacogia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2005
    Bài viết:
    199
    Đã được thích:
    0
    Gió lạnh và thơm ngai ngái, dường như là mùi cỏ mới xén, dường như là mùi lá khô, dường như có cả vị biển mằn mặn nữa.
    Bông ngọc lan hái từ sớm qua, đến giờ vẫn vẹn nguyên những cánh nhỏ thuôn thuôn màu trắng ngà, thuần khiết và đáng yêu lạ. Cả căn phòng thơm dìu dịu. Cảm giác bình yên quen thuộc. Lại thấy mình mới tan lớp học buổi tối, trời vừa ngớt mưa, không gian trong mát thoang thoảng mùi hoa ngọc lan... Xa xôi ơi, đã xa quá rồi...
    Tại hương hoa dịu dàng, tại ánh đèn vàng lấp loáng trên mặt đường ướt, tại cả cây dù che chung... Con đường dưới mưa đẹp đến không ngờ!
  10. hongtrangtrencat_qb

    hongtrangtrencat_qb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2005
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Cảm thấy trong người thật nặng nề & muốn viết một cái gì đó thế là ra đây.Bé thấy nhớ anh, tại sao thế này nhỉ? Vẫn biết bé không yêu anh, có lẽ, hay tình yêu trong bé nó vốn nhạt nhẽo thế?? Duy chỉ có một điều rất lạ lùng, khi có những người đến tán tỉnh bé, bé cảm thấy tẻ nhạt & bé nghĩ đến anh, Người ta càng dồn dập, bé càng nghĩ đến anh nhiều hơn, những lúc đó, bé chỉ mong anh điện thoại, nhắn tin nhưng hình như...anh đã không còn nhớ bé. Những khi người ta để cho bé tĩnh lặng, bé thôi nghĩ đến anh, bé không hiểu nổi mình nữa, Thăng à. Bé đang chạy theo cái ảo ảnh chăng? Thật tội bé. Rõ ràng nếu mang ra mà so sánh để vì một cái gì đó, anh không hơn những người ta, anh không giàu hơn những người ta, người ta quan tâm bé rất
    nhiều mặc cho bé vô tình, thế mà....Nhưng bé công nhận một điều, bé nói & anh đủ nhạy cảm để hiểu, để hồi đáp lại những điều bé nghĩ, người ta thì không hẳn, có lẽ vì điều đó mà bé cảm tình với anh. Bé cảm thấy những người ta vô vị, kém cõi hay thực sự bé đang "Draw_a_star"??? Đôi khi bé cũng không hiểu tại sao bé lại vô lý thế này? Anh đã không còn quan tâm đến bé nữa, có chăng thì cũng chỉ như là một phép lịch sự tối thiểu. Bé thi không đủ dũng cảm để vượt qua tường rào lý trí. Thế nhưng bé vẫn từ chối, vẫn chạy trốn, vẫn xóc xĩa những người ta để tâm hồn mình trọn vẹn nghĩ về anh, dù có thể anh đã có "chị ấy", tại sao hả Thăng? Bé cứ tự hỏi, bé đã nợ gì anh ư? Chừng đó năm qua, đã bao giờ bé thế này đâu? Bé không "loại trừ" được anh, Thănng ah. Thật lạ lùng, đã gặp anh, anh không ấn tượng, chắc chắn là vậy. Hay người ta nói đúng: Những người như bé khi không yêu & khi đã yêu...??? Nhưng không lẽ bé yêu anh thật ư? Nếu rà xét lại con tim, bé khôn thấy vậy. Bế tắc thật rồi. Đúng là yêu thôi, với bé cũng cả một vấn đề to lớn. Thời nay có ai như mình không nhỉ? Đôi khi bé bật cười vì mình.
    Mấy hôm nay có 1 người rất buồn, thế mà trưa nay bé lại vô tình làm người ta khóc, con trai mà khóc ngon lành, chi lạ. Bé vẫn rất dứt khoát, tại người ta thôi nhưng tự nhiên bé thấy không vui. Bé ghi nhận người ta tốt, người ta quan tâm, người ta không thay đổi nhưng bé không thể và bé nhớ nụ cười của anh, rất đổi đáng yêu. Anh khiến bé vô tình?
    Chợt nhớ, có lần, bé bảo bé nghiêm túc với tình cảm của mình với anh dù chưa gặp, lúc đó thật hay. Thế mà giờ sự thực là lòng nặng trĩu về anh, duyên số??? Nhưng cái duyên số sao không thắm thiết, sạo lạ lùng thế này?
    Tay cứ gõ, đầu cũng muốn viết cho nhẹ bớt vì không thích tâm sự cùng ai, liên tục, dồn dập, lại liên tục nhưng có lẽ tất cả đang được viết ra như một mối tơ vò, không phương hướng. Không biết gửi đi rồi, ai đó vô tình đọc hay lúc nào đó đọc lại, có hiểu gì không???

Chia sẻ trang này