1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lẳng lặng mà nghe ....

Chủ đề trong 'Những người thích đùa' bởi loading_123, 22/06/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. phamson05

    phamson05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2005
    Bài viết:
    1.738
    Đã được thích:
    0
    ok Hy vọng hôm nay ăn lô. Chiều mai anh gọi mấy chú đi u bia nhé Chú kilua hình như quen Load? Giới thiệucho anh được không? Hứa chỉ làm quen vô tư thôi, không lợi dụng gì đâu Anh thấy tò mò về bé Load này quá
  2. wavethai

    wavethai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2006
    Bài viết:
    383
    Đã được thích:
    0
    Ăn mảnh!
    Đã ăn vã bé LOAD một mình! Giờ beer rượu cũng ăn mảnh!
  3. love_miss_vinhroom

    love_miss_vinhroom Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2004
    Bài viết:
    2.040
    Đã được thích:
    0
    Bác Sơn lấy vật chất dụ dỗ kilua . Thóc đâu mà đãi gà rừng hả bác . Bác hứa chỉ làm quen vô tư thôi thế mà em thấy bác tán gái từ NNTD sang cả GS .
  4. Kilua

    Kilua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2004
    Bài viết:
    2.387
    Đã được thích:
    0
    Có một người đã đọc cho tôi. Một bài thơ. Một bài thơ lủng củng. Nhưng nó xen vào nỗi nhớ của tôi tự bao giờ. Trong những lúc chững lại nhìn cái dòng chảy của cuộc sống tôi lại đọc nó lên như một lời nhắn nhủ . Có thể chia sẻ không ?
    Uống cafe
    rồi nhắm mắt lại
    Thấy thời gian trôi qua
    Mở mắt ra
    thằng bé rách rưới
    Vị đắng tan đầu lưỡi
    Vào tim ....
    Cảm nhận cái hương vị cafe đắng ngọt trong cái không khí ồn ã của cái chốn thị thành này. Dòng đời vẫn chảy, một cảm giác rất khó tả trong tôi, nó đang đnan xen vào nhau. hoà quyện trong một mớ hỗn độn của tư tưởng. Không thực là tôi đang suy nghĩ, không thực là cái trống rỗng. Cafe càng uống càng đắng.... trong những tâm trạng khác nhau ta đang nhìn dòng đời đó với con mắt khác nhau.
    Nhưng .... bên cạnh cái dòng cuộc sống mà ta vừa cố dứt ra khỏi nó để tìm chút không gian cho bản thân mình. Có nhiều điều cần phải nghĩ, phải làm, và phải nhìn thấy ....
    Có lẽ....cốc cafe đã cạn. Có lẽ cần phải đứng dây....còn nhiều điều đang chờ ta. Còn nhiều thứ mà ta phải đương đầu ... Có lẽ...
  5. crazy_beggar

    crazy_beggar Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/10/2004
    Bài viết:
    2.437
    Đã được thích:
    0
    Đoạn thơ hay nhỉ ?!
    Bực mình thật đấy, cay đắng thật đấy. Cả tuần hùng hục lao vào làm việc kiếm tiền, học hành tơi tả, tranh thủ kiếm chút thời gian rảnh rỗi ngồi nhâm nhi li cà fê, tìm kiếm chút nhàn hạ vội vã. Đang mơ màng, ngất ngây với hương vị cà phê thì ... giật mình choàng tỉnh vì thằng nhóc ăn mày đứng lù lù trước mặt, xin với cả xỏ, nhằm lúc này mà xin có bực không chứ. Tụt hết cả hứng, lại mất thêm một vài nghìn cho nó. 1nghìn là 1 lần gửi xe chứ ít đâu. Thử hỏi không có 1 nghìn thì chúng nó có cho mình gửi xe không ? hay là chúng nó ném xe mình ra ngoài lề đường mà không mảy may thương tiếc !? Thế gian lắm kẻ bạc thật !
    Cũng chỉ tại thằng bé ăn xin, fí cả ly cafe ngon. Dõ rở !
  6. fastest

    fastest Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    Rồi sẽ hết những ngông cuồng tuổi nhỏ
    Em sẽ hiền đi, em sẽ hiền đi
    Rồi sau những ngông cuồng một thuở
    Em sẽ cười chẳng biết nói năng chi
  7. kinh_can_den

    kinh_can_den Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/08/2006
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    ặ ặĂ ặĂ....... CHỏằĐ 'ỏằ là lỏng lỏãng mà nghe.. thỏ mà ông nào bà nào anh nào em nào chĂu nào...... tỏƠt cỏÊ dÂn nào.....
    Đỏằu buôn rà lỏm
    Đỏằ.i tên topic 'ê...........
  8. Kudosman

    Kudosman Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/07/2006
    Bài viết:
    6.143
    Đã được thích:
    0
    ?????? Cho thằng bé đó một ngìn mà mất tận mấy ngàn cốc cafe cơ àh!Đắt nhờ, các quán trong nhà hình như có cho ăn xin vào đâu,mà ngồi ngoài đường thì cũng có ai bắt cho tiền ăn xin đâu,híc nhìn thấy rách rưới thì coi là ...font nền,trang thiết bị trang trí đa dạng hóa toàn cảnh đất nước mình đi....việc gì phải "nóng"
    Khi cho ăn xin tiền mình cũng cảm thấy vui vui mặc dù mình không đồng tình với việc ăn xin vì nhiều thứ,vì hình ảnh đất nước,vì những con người lười lao động,và vì .. nền công nghiệp ăn xin đang..fát đạt hiện nay nữa.......
    Hạnh phúc nằm ở đâu nhỉ ??!!
    ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    """"Lẳng lặng mà nghe.....""""
    Thanks Loading_123, thanks những mẩu truyện vì bạn đã chia sẻ, vì nó làm mình bật cười,và vì mình đã cảm thấy thật vui khi đọc nó ...
    nhưng
    mình chẳng nghe thấy gì cả ^_^
    __________________________
    Có lẽ mình nên có chút ý kiến phản hồi khi đọc mẩu truyện đầu nhỉ
    ..Rối loạn tâm sinh lý ^_^ nói vậy quả hơi quá nhưng ai cũng sẽ có lúc như vậy,chắc chắn nhưng không chắc ai cũng nhận ra nó,thực ra đơn giản Loading đang đi tìm một câu trả lời cho hàng loạt câu hỏi, ai cũng có câu hỏi kiểu này nhưng mỗi tội nó khác nhau như khuôn mặt từng người vậy và câu trả lời thì .. mình chưa biết chắc, mình cũng chưa tìm ra, mình mới chỉ nhận ra có câu hỏi thôi,mong mình sẽ không lầm tưởng về điều đó.
    Mong Loading sớm tìm ra câu trả lời! Bởi vì...
    1_ Thế cứ chạy nhong nhong ngoài đường mới là niềm vui àh
    2_Niềm vui bên giàn máy chứ gì, đây nè .. cạch cạch cạch ... cạch .. cạch cạch
    3_Định hướng chứ gì, tin học có GPS đấy,lo gì (GPS_ Hệ thống định vị toàn cầu )
    4_Ham chơi thích sôi động hả,vào đấy hình như có ai bắt học đâu?
    Cuối cùng,về những con số khô khốc,..2 chục lít nước còn khô không?!
    ..........
    Hơ hơ..buồn ngủ!! Kết thúc nhận xét ở đây thôi không người ta lại bảo mình .. bới móc
    Last time thanks
    Hơ..mới trưa àh..kệ..Chúc ngủ ngon ...
  9. ThuVang1983

    ThuVang1983 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2006
    Bài viết:
    6.674
    Đã được thích:
    0
    Trích từ bài của crazy_beggar Gửi lúc 10:38, 27/06/06
    Trích từ bài của Kilua viết lúc 04:23 ngày 27/06/2006:
    Uống cafe
    rồi nhắm mắt lại
    Thấy thời gian trôi qua
    Mở mắt ra
    thằng bé rách rưới
    Vị đắng tan đầu lưỡi
    Vào tim ....
    Đoạn thơ hay nhỉ ?!
    Bực mình thật đấy, cay đắng thật đấy. Cả tuần hùng hục lao vào làm việc kiếm tiền, học hành tơi tả, tranh thủ kiếm chút thời gian rảnh rỗi ngồi nhâm nhi li cà fê, tìm kiếm chút nhàn hạ vội vã. Đang mơ màng, ngất ngây với hương vị cà phê thì ... giật mình choàng tỉnh vì thằng nhóc ăn mày đứng lù lù trước mặt, xin với cả xỏ, nhằm lúc này mà xin có bực không chứ. Tụt hết cả hứng, lại mất thêm một vài nghìn cho nó. 1nghìn là 1 lần gửi xe chứ ít đâu. Thử hỏi không có 1 nghìn thì chúng nó có cho mình gửi xe không ? hay là chúng nó ném xe mình ra ngoài lề đường mà không mảy may thương tiếc !? Thế gian lắm kẻ bạc thật !
    Cũng chỉ tại thằng bé ăn xin, fí cả ly cafe ngon. Dõ rở !
    ẹo ẹo,là con người ( Bao dung và độ lượng) ko bao giờ bực 1 thằng bé như vậy,có phải ko các bác,em nói vậy thôi,chứ em ko giám dậy đời ai cả,các bác đừng hiểu lầm em nhé ,nói thật chứ,em mà có nhiều tiền em sẽ giúp đỡ bọn nó ngay,mà ko để cho chúng đi ăn xin nữa,trông cảnh như vậy em thấy tội nghiệp chúng nó lắm,nhưng giờ em cũng chẳng giúp chúng được,vì em đang là sinh viên mới ra trường còn đang ăn bám bố mẹ,nên em bó tay thôi ,mơ ước của em là sau này làm được nhiều tiền em sẽ giúp nhưng đứa trẻ lang thang ko nơi nương tựa,thôi bác C_B đừng có giận làm gì,mà mau già đó
  10. Kilua

    Kilua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2004
    Bài viết:
    2.387
    Đã được thích:
    0
    Đời là thế. Cùng một sự vật và 1 sự việc con người luôn có 1 cách nhìn khác nhau.
    Thuvang hiểu theo 1 nghĩa, C_B hiểu theo 1 nghĩa và có lẽ tôi cũng hiểu theo 1 nghĩa.
    Bài thơ này anh được 1 cô bạn nhỏ đọc cho qua điện thoại, cô ấy không giải nghĩa bài thơ mà cũng dành tất cả cho sự cảm nhận của cá nhân.
    Ta đang là một trong dòng người hối hả chuyển động theo nhịp sống. Và rồi khi ta cảm thấy sự mệt mỏi, 1 cốc cafe giữa cái phố phường thênh thang đó để ngắm cái dòng chuyển động mà ta mới từ đó đi ra và dừng lại đây. Có lẽ đó là 1 giây phút thư thái trong mỗi con người khi sự mệt mỏi ùa về, cốc cafe đen đặc ....như một người uống cafe quen. Nhắm mắt lại và cảm nhận vị cafe, 1thời gian trôi qua nhanh hơn trong tâm tưởng. Một cách tìm lấy sự thanh thản cho riêng mình, 1 chút thư thái cho riêng bản thân. Cứ muốn ngồi như vậy mãi để không nghĩ đến việc gì cả, để không phải đứng dậy hoà vào dòng người hối hả kia .... thời gian vẫn trôi qua.
    Ta đang nhắm mắt vì sự chạy trốn thực tại, vì mong muốn sự an nhàn dành riêng cho cá nhân. Nhắm mắt để không thấy gì cả, để không suy nghĩ gì cả...để tâm hồn không có gì cả....Nhưng mở mắt ra....cái thực tại nặng nề đập vào mắt khiến con tim tê lại....1 thằng bé...nhỏ bé trong dòng người, nhỏ bé trong xã hội ....đang đấu tranh với cái số phận cơ cực của nó. nó đang vật vã kiếm sống từng ngày. Dường như không ai để ý đến nó, con tim tê lại.... Vậy mà ....ở đây ta đang chạy trốn cuộc sống, chạy trốn cuộc đấu tranh....ở đây ta đang nhắm mắt cho thời gian trôi qua, cho thực tại trôi qua... cái vị đắng vốn có của ly cafe không đơn thuần là của sự thưởng thức và là sự cay đắng trào dâng trong mỗi con tim khi nhìn vào đứa bé...Vị đắng tan đầu lưỡi...vào tim... Như Tố Hữu đã nói : Tôi nhìn vào đôi mắt trẻ thơ, tổ quốc tôi chưa đẹp thế bao h " cái vẻ đẹp vốn có trong trẻ thơ đáng được hưởng những hanh phúc chứ không phải lăn lộn với cuộc đời thế này. Trong khi ta là 1 con người đầy đủ, chỉ biết than về số phận, chỉ biết dừng lại cảm nhận những thứ thư thái cho các nhân qua các cốc cafe đắng ngắt mà không để ý đến các thành phần nhỏ bé xung quanh. cái đắng này không đơn thuần là vị giác mà là cái đắng xuất phát từ con tim, từ tình đồng loại....từ sự tủi hổ cá nhân.
    Nó như một động lực thúc đẩy ta lao nhanh vào cuộc sống...để rồi ...một ngày....
    Chỉ là cảm nhận cá nhân mà thôi

Chia sẻ trang này