1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lặng lẽ phút giao thừa và nỗi cô đơn

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi YASU82, 08/02/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. xulia

    xulia Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    603
    Đã được thích:
    0
    Tất cả những năm trước giao thừa là giờ phút mà nỗi cô đơn tràn ngập lòng tôi, co mình trong phòng nức nở khóc không người thân không bạn bè. Năm nay giao thừa của tôi có một chút khác biệt , tôi cười trong nước mắt. sau bữa cơm tất niên với những người bạn cũng là những người học xa nhà như tôi, và bọn tôi đã uống để quên là mình đang rất cô đơn. Mấy cô gái chưa uống đã say mèm cùng tập trung lại trong một phòng vừa cười vừa khóc. Giao thừa chẳng ai còn biết gì nữa ngủ một cách ngon lành .......Và giao thừa tôi đã quên được là mình đang cô đơn.
  2. Asalia

    Asalia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2003
    Bài viết:
    573
    Đã được thích:
    0
    Giờ ngồi đây, thấy mình thật vô dụng, thật buồn và cô đơn. Nhưng dù sao mình vẫn phải sống, gánh nặng gia đình vẫn còn nặng trĩu hai vai, một bên là bà nội già yếu mà lúc nào cũng phải nai lưng ra làm mọi việc và một người cha lúc nào cũng say mèm. còn một bên là mẹ và em gái, người mẹ vẫn phải cặm cụi đi làm ôsin cho nhà người ta để kiếm tiền nuôi em ăn học. Mình thật chẳng ra gì!!! Tết đến cũng chẳng có đồng nào để tiêu chứ đừng nói đến chuyện phụ giúp bà và mẹ. Lương thì mãi ra riêng mới đuợc nhận mà chắc gì có đủ sức để trở thành nhân viên cơ chứ. Dù sao thì cũng phải cố thôi. Gánh nặng trên vai và ý chí vươn tới một tương lai tốt đẹp sẽ làm mình trụ được đừng gục ngã lúc này. Mình ơi hãy cố lên, quên đi đau buồn tủi khổ, để ngày mai mình mở mặt với đời!!!
  3. Asalia

    Asalia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2003
    Bài viết:
    573
    Đã được thích:
    0
    Giờ ngồi đây, thấy mình thật vô dụng, thật buồn và cô đơn. Nhưng dù sao mình vẫn phải sống, gánh nặng gia đình vẫn còn nặng trĩu hai vai, một bên là bà nội già yếu mà lúc nào cũng phải nai lưng ra làm mọi việc và một người cha lúc nào cũng say mèm. còn một bên là mẹ và em gái, người mẹ vẫn phải cặm cụi đi làm ôsin cho nhà người ta để kiếm tiền nuôi em ăn học. Mình thật chẳng ra gì!!! Tết đến cũng chẳng có đồng nào để tiêu chứ đừng nói đến chuyện phụ giúp bà và mẹ. Lương thì mãi ra riêng mới đuợc nhận mà chắc gì có đủ sức để trở thành nhân viên cơ chứ. Dù sao thì cũng phải cố thôi. Gánh nặng trên vai và ý chí vươn tới một tương lai tốt đẹp sẽ làm mình trụ được đừng gục ngã lúc này. Mình ơi hãy cố lên, quên đi đau buồn tủi khổ, để ngày mai mình mở mặt với đời!!!
  4. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Ùh , bạn cũng có tâm trạng giống mình, một mình lặng lẽ, nhưng dường như mình ko thấy buồn ,nỗi buồn biến đâu mất rồi mà mình cảm thấy chán .Giữa chán và buồn cũng khác nhau đấy chứ , thấy thất vọng và mất niềm tin, giờ mình cũng chỉ cảm thấy chui vào mạng là an toàn nhất , mạng ảo có ích lúc này .Nhưng tự hứa là fải vượt wua ,hãy làm mọi điều có thể nếu mình cảm thấy vui.
  5. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Ùh , bạn cũng có tâm trạng giống mình, một mình lặng lẽ, nhưng dường như mình ko thấy buồn ,nỗi buồn biến đâu mất rồi mà mình cảm thấy chán .Giữa chán và buồn cũng khác nhau đấy chứ , thấy thất vọng và mất niềm tin, giờ mình cũng chỉ cảm thấy chui vào mạng là an toàn nhất , mạng ảo có ích lúc này .Nhưng tự hứa là fải vượt wua ,hãy làm mọi điều có thể nếu mình cảm thấy vui.
  6. Asalia

    Asalia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2003
    Bài viết:
    573
    Đã được thích:
    0
    Đúng rùi, mạng lúc này giúp ta nhiều lắm. Sau một hồi xách xe chạy lòng vòng phố phường mới cảm thấy thoải mái hơn. Bây giờ lên giường đắp chăn, nằm xem ti vi và nhấm nháp tí mít khô, ôi mới tuyệt làm sao!
    Hãy cùng tôi vưọt qua mọi khó khăn, bạn nhé! Hãy cố gắng lên nào anh em ơi !!!
  7. Asalia

    Asalia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2003
    Bài viết:
    573
    Đã được thích:
    0
    Đúng rùi, mạng lúc này giúp ta nhiều lắm. Sau một hồi xách xe chạy lòng vòng phố phường mới cảm thấy thoải mái hơn. Bây giờ lên giường đắp chăn, nằm xem ti vi và nhấm nháp tí mít khô, ôi mới tuyệt làm sao!
    Hãy cùng tôi vưọt qua mọi khó khăn, bạn nhé! Hãy cố gắng lên nào anh em ơi !!!
  8. YASU82

    YASU82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/05/2002
    Bài viết:
    1.483
    Đã được thích:
    0
    Mình không ngờ lại có nhiều bạn giống tâm trạng của mình đến vậy, nhất là trong giây phút đất trời chuyển mình bước sang 1 năm mới.
    Có bạn nói rằng có buồn mới biết quý những lúc vui. không như bạn nghĩ đâu. Nỗi buồn vì cảm giác cô đơn lạc lõng trong cái không khí sum vầy và vui vẻ hạnh phúc của hàng triệu người, nỗi buồn vì mình đang cười mà mà sao tim cứ nhói lên 1 cảm giác trống trải, nó không phải là thứ cảm xúc có thể đem ra so sánh: giữa buồn và vui.
    Xin đừng nghĩ là mình đang văn chương lai láng. Đó là 1 cảm giác rất thật mà chẳng bao giờ mình có thẻ bày tỏ cùng ai, mà cũng hiếm khi viết được lên câu. Có phải do cuộc sống ngoài đời mình đã quá lạnh lùng và không bao giờ thể hiện sự yếu mềm của bản thân. Để đến lúc này đây muốn làm 1 điều gì đó thật khác với thường ngày, thật nổi loạn để xua tan cái cảm giác cô đơn.
    Cũng lạ thật, đáng ra với tuổi của mình con người ta phải tràn trề niềm vui, niềm tin và hy vọng... MÌnh cũng có bạn bè, cũng học tập chăm chỉ, cũng phấn đấu không ngừng, cũng làm việc, cũng đi chơi và cũng có những sở thích nhưng...mình vẫn thấy cô đơn. Một căn bệnh của thế hệ 8X
    Thôi, giao thừa đã qua rồi hy vọng nó cũng đem di cái cảm giác buồn bã này của mình và mang đến cho mình cũng như tất cả các bạn những người đã đến đây chia sẻ với mình, nụ cười bất tận của niềm vui.
  9. YASU82

    YASU82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/05/2002
    Bài viết:
    1.483
    Đã được thích:
    0
    Mình không ngờ lại có nhiều bạn giống tâm trạng của mình đến vậy, nhất là trong giây phút đất trời chuyển mình bước sang 1 năm mới.
    Có bạn nói rằng có buồn mới biết quý những lúc vui. không như bạn nghĩ đâu. Nỗi buồn vì cảm giác cô đơn lạc lõng trong cái không khí sum vầy và vui vẻ hạnh phúc của hàng triệu người, nỗi buồn vì mình đang cười mà mà sao tim cứ nhói lên 1 cảm giác trống trải, nó không phải là thứ cảm xúc có thể đem ra so sánh: giữa buồn và vui.
    Xin đừng nghĩ là mình đang văn chương lai láng. Đó là 1 cảm giác rất thật mà chẳng bao giờ mình có thẻ bày tỏ cùng ai, mà cũng hiếm khi viết được lên câu. Có phải do cuộc sống ngoài đời mình đã quá lạnh lùng và không bao giờ thể hiện sự yếu mềm của bản thân. Để đến lúc này đây muốn làm 1 điều gì đó thật khác với thường ngày, thật nổi loạn để xua tan cái cảm giác cô đơn.
    Cũng lạ thật, đáng ra với tuổi của mình con người ta phải tràn trề niềm vui, niềm tin và hy vọng... MÌnh cũng có bạn bè, cũng học tập chăm chỉ, cũng phấn đấu không ngừng, cũng làm việc, cũng đi chơi và cũng có những sở thích nhưng...mình vẫn thấy cô đơn. Một căn bệnh của thế hệ 8X
    Thôi, giao thừa đã qua rồi hy vọng nó cũng đem di cái cảm giác buồn bã này của mình và mang đến cho mình cũng như tất cả các bạn những người đã đến đây chia sẻ với mình, nụ cười bất tận của niềm vui.
  10. bubble_lovely

    bubble_lovely Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2003
    Bài viết:
    336
    Đã được thích:
    0
    "Buồn như Tết" câu nói tưởng như đùa nhưng ngẫm lại thì thấy đúng quá . Mỗi lần tết đến người người nhà nhà lại bận rộn chuẩn bị .Có lẽ ngày tết vui nhất là mấy ngày 23, 24 cho tới 28, 29. Ngày 30 , mồng 1 là thấy hết tết rồi .Tết buồn vì lúc ấy con người nhận thức được rõ ràng nhất 1 năm đã trôi qua, bao thứ đổi thay, vui có , buồn có ; và chuyện tất nhiên lúc ầy ai cũng già đi 1 tuổi, đấy là lúc con người nhận thức được tuổi tác của mình . Khối người lớn muốn mình bé đi để khỏi phải lo toan, lại ko ít con nít thích trở thành người lớn .Cuộc đời ko ngắn cũng ko đủ dài , thời gian ko chờ ai cả, bởi vậy hãy làm ngay những gì muốn làm, hãy sống sao cho lúc chết ko phải hối tiếc

Chia sẻ trang này