1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

LÃNG MẠN 1 CHÚT ĐỂ TÔ MÀU CHO CUỘC SỐNG !

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi hantam281, 11/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. visual_dieu

    visual_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2005
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    Đồng dao cho người lớn​
    (Nguyễn Trọng Tạo)​
    Có cánh đồng chết vẫn xanh trong tôi
    Có con người sống mà như qua đời
    Có câu trả lời biến thành câu hỏi
    Có kẻ ngoại tình ngỡ là tiệc cưới
    Có cha có mẹ có kẻ mồ côi
    Có ông trăng tròn nào phải mâm xôi
    Có cả đất trời mà không nhà ở
    Có vui nho nhỏ mà buồn mênh mông
    Mà thuyền vẫn sông mà xanh vẫn cỏ
    Mà đời vẫn say mà hồn vẫn gió
    Có thương có nhớ có khóc có cười
    Có cái chớp mắt đã nghìn năm trôi​
  2. visual_dieu

    visual_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2005
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    Khúc mùa thu
    (Hồng Thanh Quang)
    Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
    Sao thương ai ở mãi cung Hằng
    Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
    Đâu chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng.
    Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc
    Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em
    Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc
    Còn điều chi em mải miết đi tìm.
    Tôi đã đến cùng em và tôi biết
    Em cũng là như mọi người thôi
    Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
    Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người.
    Ngay cả nếu âm thầm tôi hoá đá
    Bầu trời lặng im cũng đã vỡ rồi
    Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
    Khi thanh âm cũng bất lực như lời.
    Sẽ chỉ còn quầng thu thưở ấy
    Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
    Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc
    Em tìm gì khi thất vọng về tôi?
    ----------------------------------
  3. visual_dieu

    visual_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2005
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    Khúc mùa thu
    (Hồng Thanh Quang)
    Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
    Sao thương ai ở mãi cung Hằng
    Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
    Đâu chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng.
    Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc
    Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em
    Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc
    Còn điều chi em mải miết đi tìm.
    Tôi đã đến cùng em và tôi biết
    Em cũng là như mọi người thôi
    Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
    Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người.
    Ngay cả nếu âm thầm tôi hoá đá
    Bầu trời lặng im cũng đã vỡ rồi
    Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
    Khi thanh âm cũng bất lực như lời.
    Sẽ chỉ còn quầng thu thưở ấy
    Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
    Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc
    Em tìm gì khi thất vọng về tôi?
    ----------------------------------
  4. visual_dieu

    visual_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2005
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
  5. visual_dieu

    visual_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2005
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
  6. 2Tay2Sung

    2Tay2Sung Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/03/2004
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    600
    Tiếng Em
    Từ giã hoàng hôn trong mắt em
    Tôi di tìm những phố không đèn
    Gió mùa thu sớm bao dư vị
    Của chút hương thầm khi mới quen
    Cùng bóng hàng cây găp. giũa dường
    Ân cần tôi ngỏ tấm tình thương
    Bao nhiêu hoài bão bao hy vọng.
    Nói hết cho lòng nhẹ mối vương
    Kỷ niệm thơm từng năm ngón tay
    Trăng lên từng nét gợn đôi mày
    Bóng hoa huyền ảo nghiêng vừng trán
    Chưa ngát hương tình, hương dã bay
    Sông biển nào đâu thấ nỗi niềm ?
    Sóng đâu còn khoé mắt thâm nghiêm?
    Lòng ơi ! Hoài von.g bao giờ nói
    Thăm thẳm trùng dương một tiếng EM

  7. 2Tay2Sung

    2Tay2Sung Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/03/2004
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    600
    Tiếng Em
    Từ giã hoàng hôn trong mắt em
    Tôi di tìm những phố không đèn
    Gió mùa thu sớm bao dư vị
    Của chút hương thầm khi mới quen
    Cùng bóng hàng cây găp. giũa dường
    Ân cần tôi ngỏ tấm tình thương
    Bao nhiêu hoài bão bao hy vọng.
    Nói hết cho lòng nhẹ mối vương
    Kỷ niệm thơm từng năm ngón tay
    Trăng lên từng nét gợn đôi mày
    Bóng hoa huyền ảo nghiêng vừng trán
    Chưa ngát hương tình, hương dã bay
    Sông biển nào đâu thấ nỗi niềm ?
    Sóng đâu còn khoé mắt thâm nghiêm?
    Lòng ơi ! Hoài von.g bao giờ nói
    Thăm thẳm trùng dương một tiếng EM

  8. 2Tay2Sung

    2Tay2Sung Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/03/2004
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    600
    Còn Chơi
    Tản Đà
    Ai đã hay đâu tớ chán đời,
    Ðời chưa chán tớ, tớ còn chơi.
    Chơi cho thật chán, cho đời chán,
    Ðời chán nhau rồi, tớ sẽ thôi.
    Nói thế, can gì tớ đã thôi,
    Ðời đương có tớ, tớ còn chơi.
    Người ta chơi đã già đời cả,
    Như tớ năm nay mới nửa đời.
    Nửa đời chính độ tớ đương chơi,
    Chơi muốn như sao thật sướng đời.
    Người đời ai có chơi như tớ,
    Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi.
    Chơi văn sướng đến thế thì thôi,
    Một mảnh trăng non chiếu cõi đời.
    Văn vận nước nhà đương buổi mới,
    Như trăng mới mọc, tớ còn chơi.
    Làng văn chỉ thiếu khách đua chơi,
    Dan díu, ai như tớ với đời.
    Tớ đã với đời dan díu mãi,
    Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi.
    Ðời đương dang díu, chửa cho thôi,
    Tớ dám xa xôi để phụ đời.
    Vắng tớ bấy lâu, đời nhớ tớ,
    Nhớ đời, nên tớ vội ra chơi.
    Tớ hãy chơi cho qúa nửa đời,
    Ðời chưa quá nửa, tớ chưa thôi.
    Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ,
    Buồn cả cho đời vắng bạn chơi.
    Nào những ai đâu, bạn của đời?
    Sao mà bỏ vắng, ít ra chơi?
    Chớ ai chờ mãi, ai đâu tá?
    Hay ngán cho đời chẳng muốn chơi?
    Nếu tớ như ai: cũng ngán đời,
    Ðời thêm vắng bạn, lấy ai chơi?
    Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán,
    Nếu ngán thời xưa tớ đã thôi.
    Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời,
    Nghĩ đi, nghĩ lại, lại ra chơi.
    Mê chơi cho tới thành dan díu,
    Ðời dẫu cho thôi, tớ chẳng thôi.
    Nghĩ tớ bao nhiêu, lại nghĩ đời,
    Nghĩ đời như thế, dám nào thôi.
    Còn đời, còn tớ, còn chơi mãi,
    Chơi mãi cho đời có bạc chơi.
    Tớ muốn chơi cho thật mãn đời,
    Ðời chưa thật mãn; tớ chưa thôi.
    Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng!
    Dù chóng hay lâu, tớ hãy chơi.
    Trăm năm, tớ độ thế mà thôi,
    Ức, triệu, nghìn năm chửa hết đời.
    Chắc có một phen đời khóc tớ.
    Ðời chưa khóc tớ, tớ còn chơi.
    Trăm năm còn độ bấy nhiêu thôi,
    Ngoài cuộc trăm năm, tớ dặn đời.
    Ức, triệu, nghìn năm đời nhớ tớ.
    Tớ thôi, tớ cũng hãy cùng chơi.
    Bút đã thôi rồi, lại chửa thôi,
    Viết thêm câu nữa, hỏi đời chơi:
    "Lộng hoàn"này điệu từ đâu tới?
    Họa được hay không? Tớ đố đời.

  9. 2Tay2Sung

    2Tay2Sung Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/03/2004
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    600
    Còn Chơi
    Tản Đà
    Ai đã hay đâu tớ chán đời,
    Ðời chưa chán tớ, tớ còn chơi.
    Chơi cho thật chán, cho đời chán,
    Ðời chán nhau rồi, tớ sẽ thôi.
    Nói thế, can gì tớ đã thôi,
    Ðời đương có tớ, tớ còn chơi.
    Người ta chơi đã già đời cả,
    Như tớ năm nay mới nửa đời.
    Nửa đời chính độ tớ đương chơi,
    Chơi muốn như sao thật sướng đời.
    Người đời ai có chơi như tớ,
    Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi.
    Chơi văn sướng đến thế thì thôi,
    Một mảnh trăng non chiếu cõi đời.
    Văn vận nước nhà đương buổi mới,
    Như trăng mới mọc, tớ còn chơi.
    Làng văn chỉ thiếu khách đua chơi,
    Dan díu, ai như tớ với đời.
    Tớ đã với đời dan díu mãi,
    Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi.
    Ðời đương dang díu, chửa cho thôi,
    Tớ dám xa xôi để phụ đời.
    Vắng tớ bấy lâu, đời nhớ tớ,
    Nhớ đời, nên tớ vội ra chơi.
    Tớ hãy chơi cho qúa nửa đời,
    Ðời chưa quá nửa, tớ chưa thôi.
    Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ,
    Buồn cả cho đời vắng bạn chơi.
    Nào những ai đâu, bạn của đời?
    Sao mà bỏ vắng, ít ra chơi?
    Chớ ai chờ mãi, ai đâu tá?
    Hay ngán cho đời chẳng muốn chơi?
    Nếu tớ như ai: cũng ngán đời,
    Ðời thêm vắng bạn, lấy ai chơi?
    Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán,
    Nếu ngán thời xưa tớ đã thôi.
    Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời,
    Nghĩ đi, nghĩ lại, lại ra chơi.
    Mê chơi cho tới thành dan díu,
    Ðời dẫu cho thôi, tớ chẳng thôi.
    Nghĩ tớ bao nhiêu, lại nghĩ đời,
    Nghĩ đời như thế, dám nào thôi.
    Còn đời, còn tớ, còn chơi mãi,
    Chơi mãi cho đời có bạc chơi.
    Tớ muốn chơi cho thật mãn đời,
    Ðời chưa thật mãn; tớ chưa thôi.
    Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng!
    Dù chóng hay lâu, tớ hãy chơi.
    Trăm năm, tớ độ thế mà thôi,
    Ức, triệu, nghìn năm chửa hết đời.
    Chắc có một phen đời khóc tớ.
    Ðời chưa khóc tớ, tớ còn chơi.
    Trăm năm còn độ bấy nhiêu thôi,
    Ngoài cuộc trăm năm, tớ dặn đời.
    Ức, triệu, nghìn năm đời nhớ tớ.
    Tớ thôi, tớ cũng hãy cùng chơi.
    Bút đã thôi rồi, lại chửa thôi,
    Viết thêm câu nữa, hỏi đời chơi:
    "Lộng hoàn"này điệu từ đâu tới?
    Họa được hay không? Tớ đố đời.

  10. songdanamdinh01

    songdanamdinh01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.729
    Đã được thích:
    0
    Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta, nhưng rồi tình yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đổ lỗi mà hay để nó ra đi. Mỗi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó. Và rồi ta sẽ hiểu.
    Có hiểu không, đã hiểu chưa, bé thật là ngốc, nhở.....
    lãng sờ mạn :)
    Có bóng tối dưới lối em đi, buồn từng đêm bơ vơ lạc bến mơ
    Được songdanamdinh01 sửa chữa / chuyển vào 12:14 ngày 28/05/2005

Chia sẻ trang này