1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lãng Mạn Hội

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi Mienkhuc, 24/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lysgarden

    lysgarden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2004
    Bài viết:
    1.408
    Đã được thích:
    0
    Tôi thường nhớ thơ nguyễn bính qua những bài thơ buồn. Đọc xong mà lòng cứ nao nao tiếc nuối. Nhất là bài viếng hồn trinh nữ...
    Chiều về chầm chậm trong hiu quạnh,
    Tơ liễu theo nhau chảy xuống hồ.
    Tôi thấy quanh tôi và tất cả,
    Kinh thành Hà Nội chít khăn sô.
    Nước mắt chạy quanh, tình thắt lại,
    Giờ đây tôi khóc một người về!
    Giờ đây tôi thấy hồn cay đắng,
    Như có ai mời chén biệt ly!
    Sáng nay vô số lá vàng rơi,
    Người gái trinh kia đã chết rồi!
    Có một chiếc xe màu trắng đục,
    Hai con ngựa trắng bước hàng đôi.
    Đem đi một chiếc quan tài trắng,
    Và những vòng hoa trắng lạnh người.
    Theo bước, những người khăn áo trắng,
    Khóc hồn trinh trắng mãi không thôi.
    Để đưa nàng đến nghĩa trang này,
    Nàng đến đây rồi ở lại đây.
    Ờ nhỉ! Hôm nay là mấy nhỉ?
    Suốt đời tôi nhớ mãi hôm nay ....
    Sáng nay sau một cơn mưa lớn,
    Hà Nội bừng lên những nắng vàng.
    Có những cô nàng trinh trắng lắm,
    Buồn rầu theo vết bánh xe tang.
    Từ nay xa cách mãi mà thôi!
    Tìm thấy làm sao được bóng người.
    Vừa mới hôm nào còn thẹn thẹn.
    Tay cầm sáp đỏ để lên môi.
    Chiếc áo màu xanh tựa nước hồ,
    Nàng vừa may với gió đầu thu.
    Gió thu còn lại bao nhiêu gió,
    Chiếc áo giờ đây ở dưới mồ.
    ******
    Chắc hẳn những đêm như đêm qua,
    Nàng còn say mộng ở chăn hoa.
    -Chăn hoa ướp một trời xuân sắc -
    Đến tận tàn canh rộn tiếng gà.
    Chắc hẳn là những đêm như đêm kia,
    Nửa đêm lành lạnh gió thu về.
    Nàng còn thao thức ôm cho chặt,
    Chiếc gối nhung mềm giữa giấc mê ....
    Nhưng sáng hôm nay nàng lặng im,
    Máu đào ngừng lại ở nơi tim.
    Mẹ già xé vội khăn tang trắng,
    Quấn vội lên đầu mấy đứa em.
    Người mẹ già kia tuổi đã nhiều,
    Đã từng đau khổ biết bao nhiêu.
    Mà nay lại khóc thêm lần nữa,
    Nước mắt còn đâu buổi xế chiều.
    Những đứa em kia chưa khóc ai,
    Mà nay đã khóc một người rồi.
    Mà nay trên những môi son ấy,
    Chả được bao giờ gọi: "Chị ơi!"
    ******
    Nàng đã qua đời để tối nay
    Có chàng đi hứng gió heo may,
    Bên hồ để mặc mưa rơi ướt,
    Đếm mãi bâng quơ những dấu giày.
    Người ấy hình như có biết nàng,
    Có lần toan tính chuyện sang ngang.
    Nhưng tâm hồn nàng tựa con thuyền bé,
    Vội cắm nghìn thu ở suối vàng.
    Có gì vừa mất ở đâu đây?
    Lòng thấy mềm như rượu quá say.
    Hốt hoảng chàng tìm trong bóng tối:
    Bàn tay lại nắm phải bàn tay.
    ******
    Chỉ một vài hôm nữa, thế rồi,
    (Người ta thương nhơ'' có ngần thôi)
    Người ta nhắc đến tên nàng để
    Kể chuyện nàng như kể chuyện vui.
    Tôi với nàng đây không biết nhau,
    Mà tôi thương tiếc bởi vì đâu?
    "Mỹ nhân tự cổ như danh tướng,
    Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu."
    Hà Nội 1940
  2. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    Thơ của các nhà thơ thời đó thường rất buồn, đơn giản bởi quan niệm "Vui vẻ khó hay, buồn dễ đẹp". Tuy nhiên trong bài Viếng Hồn trinh nữ này, mình thích nhất 6 câu thơ với 6 từ trắng. Lạnh!
    Có một chiếc xe màu trắng đục,
    Hai con ngựa trắng bước hàng đôi.
    Đem đi một chiếc quan tài trắng,
    Và những vòng hoa trắng lạnh người.
    Theo bước, những người khăn áo trắng,
    Khóc hồn trinh trắng mãi không thôi.
  3. xuongduongdaisu

    xuongduongdaisu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    tặng các nữ sỹ thơ Nguyễn Bính vậy.
    Mưa
    Nhá tối còn hơi rõ mặt người
    Rào rào nghe rạng tiếng mưa rơi
    Bước chân ngang ngõ đi vồi vội
    Buồn ép vào đây ở với tôi?
    Mưa thế mà to chảy nước sân
    Giọt gianh dài xuống những dòng ngân
    Từng con bong bóng lanh chanh nổi
    Như mộng đời tôi vỡ vỡ dần
    Tối mịt không còn trông thấy mưa
    Chỉ còn nghe thấy tiếng mưa thưa
    Trong hơi chăn ấm như hơi nắng
    Ngủ chẳng về cho, ngủ giả vờ
    Mộng tan tành quá, đời tan tác
    Hết cả thương em, cả nhớ nàng
    Mưa cứ dẳng dai thì đến sáng
    Vườn cam lại rụng ít hoa cam
    Sáng mai không có việc gì làm
    Có việc ra vườn nhặt cánh cam
    Rồi thắp hương lên làm Nguyệt lão
    Se mùi thơm lại với mùi thơm....
  4. lysgarden

    lysgarden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2004
    Bài viết:
    1.408
    Đã được thích:
    0
    Em có khóc đâu anh
    Em có khóc đâu anh ?...
    Đó là nụ cười tan ra đấy chứ ,
    Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ ,
    Một nụ cười dai dẳng niềm đau
    Đừng trách em khi mình chẳng đến được với nhau ...
    Tình yêu có thật nhưng mong manh quá
    Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố ,
    Trái tim em không đủ sức đối đầu ...
    Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh ,
    Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác
    Chỉ có em khi thu về man mác
    Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!!
  5. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    KHÔNG ĐÊ?
    Nguyễn Thị Đạo Tĩnh
    I.
    Năm, mười, mười lăm, hai mươi...
    Em nhắm mắt
    Anh nhận phần đi trốn.
    Quá tin mình tinh tường
    Quá tin anh lóng ngóng
    Em chẳng hé nhìn
    Vẫn nghĩ anh thua...
    II.
    Năm, mười, mười lăm, hai mươi
    Trời đã quá khuya
    Mở mắt đi tìm
    Anh trốn kỹ
    Em tìm hoài chẳng thấy...
    Em hỏi hàng cau
    Hàng cau bối rối
    Hỏi cây rơm già
    Cây rơm đứng lặng im
    III.
    Năm, mười, mười lăm, hai mươi...
    Em mòn mỏi đi tìm
    Năm năm đợi,
    Mười năm đợi,
    Hai mươi năm ngóng đợi...
    Bằn bặt sân trăng từ đấy
    Đi hết một vòng đời
    Trò chơi vẫn chưa xong...

  6. xuongduongdaisu

    xuongduongdaisu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Trốn làm gì em giọt nước mắt
    Bắt đầu rơi từ một nụ cười

  7. Monkey2004

    Monkey2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2006
    Bài viết:
    656
    Đã được thích:
    1
    Chiều nay hai mẹ con đi lang thang Bờ Hồ.Tuy nhiên sao mà nó chóng mỏi cẳng chóng mệt thế nhỉ ?Trước kia mình có thể lê thê hàng mấy tiếng từ phòng tranh này sang tranh khác , rồi các hàng sách , mê mẩn với cái Bách Hóa Tổng Hợp không muốn rời.Giờ thì chỉ lướt lướt mà cũng đã mệt lừ mà không hứng gì vào cái siêu thị Tràng Tiền.Con thì cứ đòi nằng nặc vào "siêu xị".
    Mấy năm trời từ ngày bầu to đến giờ con gần ba tuổi mẹ mới có được thời gian để dành cho cái sở thích từ khi học lớp hai.Vậy mà hoá ra là mình giề rồi !!!
    Những hàng hoa loa kèn trên phố đua nhau khoe kiêu hãnh tinh tế sang trọng ngắn ngủi của tháng tư cũng không làm lòng mình rộn rã.Từ đầu vụ cũng chưa có lấy giây nào để để ý xem hoa xưa nở hay chưa ???Chỉ còn kịp cảm nhận nắng nhẹ nhàng , gió cũng nhẹ nhàng...không biết mây trắng hay mây gì nữa !!!
    Mông lung vì những suy nghĩ sắp tới nếu có cơ hội thì sẽ rời Hà Nội về một vùng đất xa xôi thơ mộng.Không biết là có đủ can đảm để rời xa Hà Nội không ?Không hẳn là về những tiện hữu ích khi được là một công dân Hà Nội mà còn là vì...Nếu người có về thì sẽ không còn cơ hội gặp lại!!!Mình có ngớ ngẩn không nhỉ ?Ai ơi cho mình biết nhé ???Bởi trăm nỗi niềm bao ước mơ thì để cho một chút riêng tư thì mình chỉ có một điều là được gặp lại người ấy một lần thôi trước khi nhắm mắt ?Vậy mà giờ đây khi những ý nghĩ đi xa mới chỉ là nhen nhúm mà mình đã lại bâng khuâng nhớ về kỉ niệm xưa.Vừa lái xe cọ cằm vào đầu con và khe khẽ hát bài Lối cũ ta về.
    http://www.nhacso.net/Music/Song/Hoa%2DTau/2006/06/05F616F5/
    http://www.nhacso.net/Music/Song/Tru%2DTinh/2007/01/05F62176/
    Lối cũ ta về dường như nhỏ lại
    Trời xanh xanh mãi một màu ấu thơ
    Lối cũ ta về, vườn xưa có còn
    Hoàng hôn buông xuống thoảng hương ngọc lan
    Dù gió có trút lá úa xuống vườn chiều
    Bước chân ai đem lang thang về cô liêu
    Chốn xa xôi kia mang bao kỷ niệm cũ
    Anh đã quên hay là vẫn mang theo
    Dù cho bên em nay anh không còn nữa
    Biết chăng trong con tim em luôn hằng nhớ
    Người yêu ơi nay anh đã bỏ em đi
    Sao anh nỡ bỏ em đi mãi
    Lối cũ ta về, soi nghiêng gót giầy
    Chiều nghiêng vạt nắng, buồn chờ tóc mây
    Lối cũ ta về, dừng chân trước thềm
    Chờ nghe trong gió thoảng hương ngọc lan
    Được Monkey2004 sửa chữa / chuyển vào 19:23 ngày 11/04/2007
  8. NuhoangPencak

    NuhoangPencak Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2006
    Bài viết:
    2.427
    Đã được thích:
    0
    Em ru mình trở về một ngày xưa
    Khẽ nhắc ai nhớ ai là ai nữa?
    Em ru mình về một thời dang dở
    Chợt bộn bề bao chuyện thật ngu ngơ!
    Em ru mình trở lại thuở bé thơ
    Im lìm lắm khi ve rơi tiếng hát
    Dưới bóng lá một âm thanh xì xoạt
    Tiếng thở của đời, của muôn vạn cỏ cây!

    Được NuhoangPencak sửa chữa / chuyển vào 23:26 ngày 11/04/2007
  9. Monkey2004

    Monkey2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2006
    Bài viết:
    656
    Đã được thích:
    1
    Chuyển chủ đề nhé nhỉ ?Theo mình là : Lối cũ ta về hoặc Chút Thu sót lại nhé !Còn tuỳ mọi người nhé ?Hết năm mới rồi mà ?Mienkhuc đâu nhỉ
  10. NuhoangPencak

    NuhoangPencak Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2006
    Bài viết:
    2.427
    Đã được thích:
    0
    1. Đồng ý chuyển chủ đề!
    2. Chủ nhà đi vắng, hàng xóm sang trông nhà giùm!! Mời Monkey trà nước nhá, xong xuôi thì cùng đàm đạo nèo!

Chia sẻ trang này