1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lãng Mạn Hội

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi Mienkhuc, 24/11/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Mienkhuc

    Mienkhuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    458
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  2. Mienkhuc

    Mienkhuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    458
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  3. tulipvang

    tulipvang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2007
    Bài viết:
    1.619
    Đã được thích:
    0
    Nhìn hoa trắng tinh khiết lại thấy nao lòng lạ.
    Ừ, câu thơ đó của KG mang lại sức mạnh và niềm tin cho thật nhiều người nhỉ!!!
  4. Mienkhuc

    Mienkhuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    458
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Lại hoa nhé nhưng là màu tím
  5. yellow_autunm78

    yellow_autunm78 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.204
    Đã được thích:
    0
    Một chiều ngược gió
    Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
    ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
    ngược lòng mình tìm về nông nổi
    lãng du vô định cánh chim trời....
    Em ngược thời gian, em ngược không gian
    ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
    ngược trái tim từ bao giờ chai lặng
    ...em đánh thức nỗi buồn....
    em gợi khát khao xanh...
    Mang bao điều em muốn nói cùng anh
    chợt sững lai... trước cây mùa trút lá
    trái đất sẽ thế nào nếu màu xanh không còn nữa
    và sẽ thế nào khi trong em không anh ?!?
    em trở về im lặng của đêm
    chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
    phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
    riêng chiều nay em biết - một mình em....


    (Bùi Sim Sim)
  6. yellow_autunm78

    yellow_autunm78 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.204
    Đã được thích:
    0
    Nhìn bông hoa tím của Mienkhuc, lại nhớ đến câu chuyện về Hoa Violet. Copy lên tặng Lãng mạn Hội:
    Khát vọng của nàng Violet
    Trong khu vườn nọ, có một bông hoa Violet xinh đẹp, xinh xắn, luôn tỏa ngát hương thơm. Nàng sống hạnh phúc cùng với những người bạn láng giềng.
    Một ngày nọ, ngắm nhìn chị Hoa Hồng kiêu sa với sắc đẹp rực rỡ làm sáng cả khu vườn, nàng Violet chợt thấy mình thật nhỏ bé. Nàng than thở:" So với chị Hoa Hồng may mắn kia, mình chẳng là gì cả. Giá như mình được là Hoa Hồng một lần trong đời nhỉ, một lần thôi để không phải nằm sát mặt đất thế này, mình cũng mãn nguyện lắm rồi."
    Có một bà tiên tình cờ biết được sự tình bèn hỏi bông hoa bé nhỏ:
    - Chuyện gì xảy ra với con vậy?
    Nàng Violet cắt giọng tha thiết:
    - Con biết Bà luôn nhân từ và đầy lòng yêu thương. Con cầu xin Bà hãy biến con thành Hoa Hồng!
    Bà tiên chăm chú nhìn bông hoa:
    - Con có biết mình đang đòi hỏi điều gì không? Một ngày nào đó con sẽ hối hận đấy.
    Nhưng Violet vẫn một mực nài nỉ. Động lòng trước khát khao của nàng, cuối cùng bà tiên đồng ý. Bà chạm ngón tay thần kỳ của mình vào thân Violet, và ngay lập tức Violet biến thành một cây hoa hỗng xinh tươi, kiêu hãnh vươn cao với những bông hoa đỏ rực trên cành.
    Một hôm, Giông Bão đi qua khu vườn, giật gãy các nhành cây, làm bật gốc cả những cây cao to. Cả khu vườn bị vùi dập tơi tả trong gió bão, trừ những loài hoa nhỏ bé nằm sát mặt đất như Violet.
    Bão tan. Bầu trời lại trong xanh. Các nàng Violet vẫy cánh hoa tím, vui đùa bên nhau. Một nàng nhìn Hoa Hồng - là Violet ngày nào - thương xót:
    - Các bạn nhìn kìa, cô ấy đang phải trả giá cho mong muốn nhất thời của mình đấy!
    Nàng Hoa Hồng nằm quật dưới đất, thân hình gãy nát, hoa lá tả tơi, cố gắng dùng chút hơi thở cuối cùng thều thào:
    - Tôi chưa bao giờ biết sợ Giông Bão. Khi còn là một cành Violet nhỏ bé, đã có những lúc tôi cảm thấy thoải mái và hài lòng với mình. Nhưng khi cứ mãi như vậy tôi chợt nhận thấy mình nhỏ bé, nhàm chán và nhạt nhẽo. Tôi không muốn sống một cuộc đời mà quanh năm chỉ biết bám mình vào đất với vẻ sợ sệt, yếu đuối và khi mùa đông đến sẽ bị vùi lấp dưới lớp tuyết trắng xóa. Hôm nay, tuy sắp phải từ giã các bạn nhưng tôi rất vui sướng và mãn nguyện vì đã biết thế nào là thế giới muôn màu trên cao. Tôi đã sống như một Hoa Hồng đích thực, đã ngẩng cao nhìn ánh Mặt Trời, nghe được lời thì thầm của chị Gió và vui đùa với các chị Sương Mai. Tôi đã có thể chạm vào nếp áo của thần Ánh Sáng bằng cánh hồng thơm ngát. Tôi sẽ chết nhưng tôi đã đi được tận cùng của khát vọng sống. Tôi đã thực hiện được ước mơ của mình. Đó là điều ý nghĩa nhất trong cuộc đời tôi.
    Nói xong nàng từ từ khép những cánh hoa hồng héo úa lại và trút hơi thở cuối cùng với nụ cười mãn nguyện trên môi.

    _ Tuyết Nhi theo The Meaning of life_ Hạt giống tâm hồn_
    [​IMG]
  7. Mienkhuc

    Mienkhuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    458
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Lại hoa nhé.
  8. kelangdu88

    kelangdu88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2007
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Mình thích hoa dã quỳ cuối thu...hi`...
  9. xuongduongdaisu

    xuongduongdaisu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Có câu thơ thế này về dã quỳ " vàng chi lắm dã quỳ ơi..."
    Miên khúc biết rành mà ta , post tiếp đoạn sau đi chứ
  10. dhlv

    dhlv Guest

    Hà Nội hôm nay một ngày xưa
    Kí ức còn nguyên ngỡ mới vừa
    Chuyến tàu Nam Bắc về thành phố ở vùng sâu quay về thủ đô
    Trái tim rộn rã nhịp chân khua
    Hà Nội hôm nay một ngày xưa
    Lang thang trên phố lúc chuyển mùa
    Trời thu vàng nắng, tay vàng khói hút thuốc lá
    Ngẫm chuyện hôm nay chuyện hôm qua
    Hà Nội hôm nay một ngày xưa
    Những cuộc tình nhạt, chuyện đón đưa
    Ta về ta nhớ ngày xưa nữa
    Những ngày thơ bé tiếng cười đùa
    Hà Nội hôm nay một ngày xưa
    Hà Nội hôm nay một ngày mưa hiện giờ đang mưa[/i]
    Hà Nội hôm nay một ngày mưa
    Hà Nội hôm nay một ngày mưa
    ....
    ....
    ....
    Hà Nội hôm nay một ngày mưa.
    --------------------------------------------------------------------
    Hôm qua vô tình vào topic này, có bài thơ của anh/chị okikAAkiko viết vào ngày 14/9 sinh nhật của ĐHLV (khai sinh là 13, đúng là 14). Sáng nay ĐHLV ngồi hoạ thêm một chút cho vui, làm nhớ lại những câu chuyện cũ từ bé thơ của mình (đc cái nhớ dai)
    Thử nhìn ra khỏi cửa sổ (văn phòng, nhà riêng, quán xá...) ở HN đi ! Trời đang mưa đó !

Chia sẻ trang này