1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lặng ...!!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi iron_monkey, 06/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Hy vọng sớm có dịp cùng Quản huynh song kiếm hợp bích....
    Tại hạ chỉ quệch quạc linh tinh thôi, và không chủ ý diễn đạt theo một định tính hình thức nào cả. Với Thi Pháp thì lại là dân ngoại đạo, mong được tương ngộ cùng huynh đài để mở rộng tầm nhìn
  2. ham_song_so_chet

    ham_song_so_chet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0

    Người ta cứ nghĩ 2 nửa trơn tru sẽ ráp nhau khít hơn, hoàn hảo hơn ... nhưng thực tế đâu có thế.
    Hai nửa tương đồng, mỗi bên có một chút góc cạnh "lệch nhau" khi ráp sẽ cho độ "kết dính" tốt hơn, bởi ma sát.
    Đôi khi ta cố tìm những thứ vốn không tên
    Ta cố săm soi những thứ vốn giản đơn
    Và cố trùm sự chủ động lên những thứ vốn cần tĩnh lặng, riêng tư ...

    Sẽ đơn giản và nhẹ nhàng biết bao khi mở lòng một chút, và khép cái tôi vào một chút.
    Được ham_song_so_chet sửa chữa / chuyển vào 19:50 ngày 03/05/2004
  3. ham_song_so_chet

    ham_song_so_chet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0

    Người ta cứ nghĩ 2 nửa trơn tru sẽ ráp nhau khít hơn, hoàn hảo hơn ... nhưng thực tế đâu có thế.
    Hai nửa tương đồng, mỗi bên có một chút góc cạnh "lệch nhau" khi ráp sẽ cho độ "kết dính" tốt hơn, bởi ma sát.
    Đôi khi ta cố tìm những thứ vốn không tên
    Ta cố săm soi những thứ vốn giản đơn
    Và cố trùm sự chủ động lên những thứ vốn cần tĩnh lặng, riêng tư ...

    Sẽ đơn giản và nhẹ nhàng biết bao khi mở lòng một chút, và khép cái tôi vào một chút.
    Được ham_song_so_chet sửa chữa / chuyển vào 19:50 ngày 03/05/2004
  4. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Trong tất cả những thứ mà bạn bè viết cho, tôi thích bài này nhất
    Được iron_monkey sửa chữa / chuyển vào 00:18 ngày 06/05/2004
  5. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Trong tất cả những thứ mà bạn bè viết cho, tôi thích bài này nhất
    Được iron_monkey sửa chữa / chuyển vào 00:18 ngày 06/05/2004
  6. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Nhân có hai phần
    Tâmhình
    Có khi ta tưởng hình khống chế được tâm
    Là nghĩ thế
    Vẫn thế
    Và đã như thế
    Cho đến khi...
    Tâm luỵ
    Phủ nhận sự kiêu hãnh của hình
    Tâm làm nhục hình
    Tâm luôn quyết định hình
    Dẫu tâm chỉ là thời điểm
    Hình là thời gian
    Tâm là khoảnh khắc
    Hình là vĩnh cửu !


  7. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Nhân có hai phần
    Tâmhình
    Có khi ta tưởng hình khống chế được tâm
    Là nghĩ thế
    Vẫn thế
    Và đã như thế
    Cho đến khi...
    Tâm luỵ
    Phủ nhận sự kiêu hãnh của hình
    Tâm làm nhục hình
    Tâm luôn quyết định hình
    Dẫu tâm chỉ là thời điểm
    Hình là thời gian
    Tâm là khoảnh khắc
    Hình là vĩnh cửu !


  8. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Khi suy sụp, hẫng hụt, trống trải ... ta cố tìm lánh vào 1 miền dịu rộng. Nơi mà ở đó ta có thể gào lên, ta có thể biểu hiện mình hoang sơ nhất, để mài mòn những vết xước hiện thực, và thả mình trong nó bình yên. Ta được cảm giác thư thái, tự tại vuốt ve dẫu sự thực là ta đang chững lại, chững lại giữa giòng nhân loại vẫn trôi.
    Quán trọ chỉ là chốn dừng chân, ta phải đi, đi tiếp chặng mình khi đã kịp hồi sức, để sống. Tiếc thay, ảo ảnh loang mờ kia đã níu kéo bước chân vô định, gìm giữ một bản thể không thuộc về nó, trong những vừng hồng nhờ nhờ sáng.
    Đã có lúc ta muốn ra đi, sự vương víu về một khoảng trời quá rộng và quá tự do ko khỏi làm ta bối rối. Chỉ khi một tiếng sét ngẫu nhiên tất lẽ của định mệnh giật chớp bên tai, ta mới chợt nhận ra sắc màu hiện thực. Ta vùng thoát ra và nổi lên ...
    Hít một sâu hơi, mở to mắt và quay lưng dấn bước. Hãy ở sau lưng ta nhé, hãy đừng ghìm níu nữa hỡi cái nơi ta không thuộc về. Ta sẽ lấy lại những gì đã mất, mà không, ko phải ta đã có gì mất mà ta thoát ra để thực hiện những điều mà lẽ ra ta có thể đã làm, đã phải làm.
    Mê lộ! Cám ơn ngươi đã thức tỉnh hồn ta, để ta được khám phá trọn vẹn con người, để ta sẽ còn được lớn ...
    Ta đã chỉ nhìn thấy một mầu xanh
    Không phải mầu cây, là mầu tranh vẽ
    Một màu xanh dẫu không là vô nghĩa
    Cũng chỉ là vệt loáng phía mờ xa
    Ta sẽ trở về với trọn vẹn tim ta
    Ở thế giới không là sương, là khói
    Thế giới của những linh hồn không mỏi
    Thế giới 1 lần ta từng đã lìa ta ...

    Được iron_monkey sửa chữa / chuyển vào 22:25 ngày 10/05/2004
  9. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Khi suy sụp, hẫng hụt, trống trải ... ta cố tìm lánh vào 1 miền dịu rộng. Nơi mà ở đó ta có thể gào lên, ta có thể biểu hiện mình hoang sơ nhất, để mài mòn những vết xước hiện thực, và thả mình trong nó bình yên. Ta được cảm giác thư thái, tự tại vuốt ve dẫu sự thực là ta đang chững lại, chững lại giữa giòng nhân loại vẫn trôi.
    Quán trọ chỉ là chốn dừng chân, ta phải đi, đi tiếp chặng mình khi đã kịp hồi sức, để sống. Tiếc thay, ảo ảnh loang mờ kia đã níu kéo bước chân vô định, gìm giữ một bản thể không thuộc về nó, trong những vừng hồng nhờ nhờ sáng.
    Đã có lúc ta muốn ra đi, sự vương víu về một khoảng trời quá rộng và quá tự do ko khỏi làm ta bối rối. Chỉ khi một tiếng sét ngẫu nhiên tất lẽ của định mệnh giật chớp bên tai, ta mới chợt nhận ra sắc màu hiện thực. Ta vùng thoát ra và nổi lên ...
    Hít một sâu hơi, mở to mắt và quay lưng dấn bước. Hãy ở sau lưng ta nhé, hãy đừng ghìm níu nữa hỡi cái nơi ta không thuộc về. Ta sẽ lấy lại những gì đã mất, mà không, ko phải ta đã có gì mất mà ta thoát ra để thực hiện những điều mà lẽ ra ta có thể đã làm, đã phải làm.
    Mê lộ! Cám ơn ngươi đã thức tỉnh hồn ta, để ta được khám phá trọn vẹn con người, để ta sẽ còn được lớn ...
    Ta đã chỉ nhìn thấy một mầu xanh
    Không phải mầu cây, là mầu tranh vẽ
    Một màu xanh dẫu không là vô nghĩa
    Cũng chỉ là vệt loáng phía mờ xa
    Ta sẽ trở về với trọn vẹn tim ta
    Ở thế giới không là sương, là khói
    Thế giới của những linh hồn không mỏi
    Thế giới 1 lần ta từng đã lìa ta ...

    Được iron_monkey sửa chữa / chuyển vào 22:25 ngày 10/05/2004
  10. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Mềm mại miên man, sự thế như dòng nước chảy
    Lững lờ lặng lẽ, ái tình tựa áng mây trôi

Chia sẻ trang này