1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lặng ...!!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi iron_monkey, 06/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TheOpenWindow

    TheOpenWindow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2003
    Bài viết:
    216
    Đã được thích:
    0
    Đằng ấy có trí tưởng tượng hay quá.

    To Kysy: Cái hợp với huynh nhất chỉ là cảm xúc mà thôi. Rượu, thuốc, đi hoang, nó cũng chẳng là gì, nếu nó không mang lại cảm xúc (có lẽ chuyện lover cũng vậy??). Bất cứ cái gì có cảm xúc là huynh fê mà, hả?
    Mà chắc chắn huynh biết câu này: "Mọi sự so sánh đều khập khiễng". Huynh thấy sự giống nhau nào? Muội thì thấy là khác. Huynh đừng đem hai cái khác ráp nhau, rồi chèn cái này vô cái kia.
    P/S: Một ngày thấy Kỵ sỹ ngã quỵ bên lề đường chắc cũng không buồn, vì ắt hẳn huynh ấy đang vui say trong tràn trụa men đời thôi. Có cảm xúc là vui rồi, cảm xúc tận cùng nữa là cực lạc thì nhất! Huynh mến nhể?
  2. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Đôi khi ta cho là phải, người đời cho là không phải, mà sự thật lại nằm ngoài cả hai suy nghĩ đó ...
    Đôi khi sự việc chỉ giống nhau về mặt hình thức thôi, bản chất hoàn toàn khác, và không khó để không thấy rõ. Nhưng ta cứ coi như đấy là một nút tương đồng, để tạm thấy mình không lạc lõng, không xa ...
    Đôi khi ta vẫn biết đời không nhìn ra, không hiểu ra, không phơi trần ra đối với ta... Kệ thế, biết thế bởi rồi cũng chỉ thế thế mà thôi ...
    Đôi khi ta muốn đóng khung một bức tranh, thử, ráp, lệch, tháo ... Để cho đời ngắm, cho đời say ... Đến chừng lớn hơn chút, thâm trầm hơn chút lại nhận ra bức tranh đấy đâu có cần khung ... Bởi nó chưa hoàn thiện, chưa đông cứng ... chưa chết!
    Đôi khi ta nằm vắt tay lên trán, tủm tỉm một mình ...
  3. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Đôi khi ta cho là phải, người đời cho là không phải, mà sự thật lại nằm ngoài cả hai suy nghĩ đó ...
    Đôi khi sự việc chỉ giống nhau về mặt hình thức thôi, bản chất hoàn toàn khác, và không khó để không thấy rõ. Nhưng ta cứ coi như đấy là một nút tương đồng, để tạm thấy mình không lạc lõng, không xa ...
    Đôi khi ta vẫn biết đời không nhìn ra, không hiểu ra, không phơi trần ra đối với ta... Kệ thế, biết thế bởi rồi cũng chỉ thế thế mà thôi ...
    Đôi khi ta muốn đóng khung một bức tranh, thử, ráp, lệch, tháo ... Để cho đời ngắm, cho đời say ... Đến chừng lớn hơn chút, thâm trầm hơn chút lại nhận ra bức tranh đấy đâu có cần khung ... Bởi nó chưa hoàn thiện, chưa đông cứng ... chưa chết!
    Đôi khi ta nằm vắt tay lên trán, tủm tỉm một mình ...
  4. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    31.7 sinh nhật một người!
    Ta không nhớ sn bố, mẹ... nhưng lại có những sn ta không bao giờ quên, ngày hôm nay của người đó là một.
    Với ai thì có thể chạy ra shop lưu niệm, mua đại một thứ rồi đóng gói, tặng, là xong. Người này thì không thể. Thôi thì sửa soạn bút, giấy ... vẽ một bức tranh.
    Muốn vẽ một cái gì đó thật riêng, thật tình mà sao khó quá. Miếng giấy nhỏ tìm ý chằng chịt nét, chi chít hình mà không chọn được một mẫu khả dĩ để diễn ra. Bức bối quá .
    Rồi thì cũng nhặt đại một cái, trát trát, bôi bôi... Mấy tiếng sau nhìn lại thấy chẳng ra mô tê gì...
    Duỗi tay đụng phải tấm palét pha màu, vốn là cái kính lọc tử ngoại của computer, ... một tràng tiếng động giòn khẽ vang lên. Cúi xuống nhặt tấm kính lên, thấy những vệt màu vô thức bôi kín, đỏ tím vàng xanh. Tự nhiên nở nụ cười lạ lạ, một ý nghĩ vụt nhoáng ...
    Bọc tấm kính loang lổ mầu lại, được bức tranh. À, còn thiếu cái tên. Xem nào, chọn cái tên nào bây giờ ...???
    Lửa cũ
    ...
  5. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    31.7 sinh nhật một người!
    Ta không nhớ sn bố, mẹ... nhưng lại có những sn ta không bao giờ quên, ngày hôm nay của người đó là một.
    Với ai thì có thể chạy ra shop lưu niệm, mua đại một thứ rồi đóng gói, tặng, là xong. Người này thì không thể. Thôi thì sửa soạn bút, giấy ... vẽ một bức tranh.
    Muốn vẽ một cái gì đó thật riêng, thật tình mà sao khó quá. Miếng giấy nhỏ tìm ý chằng chịt nét, chi chít hình mà không chọn được một mẫu khả dĩ để diễn ra. Bức bối quá .
    Rồi thì cũng nhặt đại một cái, trát trát, bôi bôi... Mấy tiếng sau nhìn lại thấy chẳng ra mô tê gì...
    Duỗi tay đụng phải tấm palét pha màu, vốn là cái kính lọc tử ngoại của computer, ... một tràng tiếng động giòn khẽ vang lên. Cúi xuống nhặt tấm kính lên, thấy những vệt màu vô thức bôi kín, đỏ tím vàng xanh. Tự nhiên nở nụ cười lạ lạ, một ý nghĩ vụt nhoáng ...
    Bọc tấm kính loang lổ mầu lại, được bức tranh. À, còn thiếu cái tên. Xem nào, chọn cái tên nào bây giờ ...???
    Lửa cũ
    ...
  6. V0THU0NG

    V0THU0NG Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Nước mắt (cho P của tôi)
    Máu dừng lại, không thể nào luân chuyển
    Qua con tim đang thắt nghẹn cơn đau
    Máu dồn lại rồi trào ra khóe mắt
    Hai dòng lệ trong veo..........
    Trong veo........
    Hai dòng lệ trong veo.........
    Nên người không thấu hiểu
    Nước mắt chính là những giọt máu bầm
    Chảy ra từ trái tim tôi vỡ nát.......
    Trái tim mà một thời tôi ngơ ngác
    Đem tặng người không chút đắn đo
    Người trả lại tôi bằng những giày vò
    Bằng dửng dưng giữa nồng nàn và lạnh nhạt..........
    Bằng yêu thương và cả bằng dối gạt.........

  7. V0THU0NG

    V0THU0NG Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Nước mắt (cho P của tôi)
    Máu dừng lại, không thể nào luân chuyển
    Qua con tim đang thắt nghẹn cơn đau
    Máu dồn lại rồi trào ra khóe mắt
    Hai dòng lệ trong veo..........
    Trong veo........
    Hai dòng lệ trong veo.........
    Nên người không thấu hiểu
    Nước mắt chính là những giọt máu bầm
    Chảy ra từ trái tim tôi vỡ nát.......
    Trái tim mà một thời tôi ngơ ngác
    Đem tặng người không chút đắn đo
    Người trả lại tôi bằng những giày vò
    Bằng dửng dưng giữa nồng nàn và lạnh nhạt..........
    Bằng yêu thương và cả bằng dối gạt.........

  8. TrueArt

    TrueArt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
  9. TrueArt

    TrueArt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
  10. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Vẫn còn
    Vẫn còn những mảnh lung linh
    Vương trong đáy mắt
    Một thời anh thổn thức
    Trong em....

    Có những chuyến tàu đi ngược màn đêm
    Trong gió, trong sương, trong mưa, trong nắng
    Chở đam mê trĩu nặng
    Băng về phía trước âm thầm
    Một ngày nắng lên
    Sân ga bình yên. Tàu anh cập bến
    Hạnh phúc đã về trong bước mệt
    Êm êm ...
    Định mệnh vô tình không giữ nổi con tim
    Tàu anh đi. Tàu anh đi mãi
    Ray tình yêu không có chiều trở lại
    Mãi là một hướng hút về xa ...
    Chặng đời anh đã có một sân ga
    Ngập tràn nắng ấm
    Một thời kỷ niệm
    Một ngày xưa ...

Chia sẻ trang này