1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lặng ...!!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi iron_monkey, 06/03/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dreamdestroyer

    dreamdestroyer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2004
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    1
    hôm nay tôi đã gặp lại em
    ôi một người con gái
    tôi tưởng em là yêu ma quỷ quái
    ở nơi sâu thẳm trong rừng già
    em đã hiện ra
    doạ dẫm cuộc đời tôi
    nhưng em ơi em đã lầm rồi
    làm sao em doạ nổi một người đã chết
    từ khi gặp em, tôi đã hết cuộc đời
    "TÔI QUẢ THỰC ĐÃ CHẾT TỪ HÔM ẤY
    CUỘC ĐỜI TÔI DỪNG LẠI TẠI EM ĐÂY"
    (Louis Aragon)
  2. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Em về
    (tặng EM)
    Ngày xưa em là mơ mộng
    Là gấp những cành hoa xinh
    Là gieo những vần thơ đẹp
    Là đem trang trải chữ tình
    Ngày nay lòng em chưa lạnh
    Nhưng mà sao thấy chông chênh
    Gói lại chân trời vô định
    Em về nơi ấy... Riêng em...
  3. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Em về
    (tặng EM)
    Ngày xưa em là mơ mộng
    Là gấp những cành hoa xinh
    Là gieo những vần thơ đẹp
    Là đem trang trải chữ tình
    Ngày nay lòng em chưa lạnh
    Nhưng mà sao thấy chông chênh
    Gói lại chân trời vô định
    Em về nơi ấy... Riêng em...
  4. alltheriversrun

    alltheriversrun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0

    all the rivers run ...
    (cho T)
    Tất cả những dòng sông đều trở về biển cả
    Nơi giọt nước đầu tiên từ đó ra đi
    Dòng đời vô tình chia mình làm đôi ngả
    Miền lặng ngày xưa vẫn đợi bóng em về
    Vẫn biết cuộc đời còn những đam mê
    Và định mệnh đã gieo vào em đó
    Nhưng mãi mãi một lời em hãy nhớ
    Em đã là một nửa trong anh
    Thời gian, thời gian cứ lặng lẽ trôi nhanh
    Bỏ lại sau lưng những là quá khứ
    Phía trước mình, tương lai, đó là tất cả
    Hãy cùng bên anh đi suốt cuộc đời
    (2002)
    Vậy nhé, em cứ đi, tôi cứ đi, và một lúc nào chúng mình ngoái lại, vẫn thấy nhau ...
    Màu tím cho em...
  5. alltheriversrun

    alltheriversrun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0

    all the rivers run ...
    (cho T)
    Tất cả những dòng sông đều trở về biển cả
    Nơi giọt nước đầu tiên từ đó ra đi
    Dòng đời vô tình chia mình làm đôi ngả
    Miền lặng ngày xưa vẫn đợi bóng em về
    Vẫn biết cuộc đời còn những đam mê
    Và định mệnh đã gieo vào em đó
    Nhưng mãi mãi một lời em hãy nhớ
    Em đã là một nửa trong anh
    Thời gian, thời gian cứ lặng lẽ trôi nhanh
    Bỏ lại sau lưng những là quá khứ
    Phía trước mình, tương lai, đó là tất cả
    Hãy cùng bên anh đi suốt cuộc đời
    (2002)
    Vậy nhé, em cứ đi, tôi cứ đi, và một lúc nào chúng mình ngoái lại, vẫn thấy nhau ...
    Màu tím cho em...
  6. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    25.8.0400
    Quán không lớn, cũng không quá nhỏ, không quá gần đường chính nhiều bụi, nhiều tiếng ồn mà cũng không quá ngóc ngách để tìm về...
    Bước vào, đi về phía chỗ ngồi quen thuộc, gọi tách đen đá, tôi tự buông mình vào một khoảng vô định, không suy nghĩ, không tư duy...
    Tiếng người rủ rỉ ở bàn bên, ở xung quanh đã lại bứt tôi khỏi trong khoảng Không riêng biệt, trở về thực tại. Lại phải nhìn, phải ngắm, phải tư duy ...
    Lại phải nghĩ ư? Không muốn làm mệt mỏi thêm nốt phần tinh thần trong cái thân xác đang mỏi mệt, tôi cố tìm một ý niệm thật giản đơn, thật nhẹ để giảm thiểu sự căng thẳng của não, và thì ...
    Ở nơi này, tôi luôn ngồi ở bức vách bên phải, vô thức... Tôi chợt muốn lý giải thói quen đó... Tôi bắt đầu bằng hành động đưa mắt lên bức vách đối diện, và nhìn ...
    Bức tường được trang trí bằng một hình vẽ toà lâu đài cổ, đổ bóng xuống mặt hồ, tất cả đều bằng một màu sơn duy nhất, màu đen. (thực ra Đen vốn không phải là mầu, đen là sắc ...). Phía trên cao một chút treo chiếc đồng hồ, và hướng nhìn dừng lại ở đó ...
    Tôi nhìn chiếc kim giây đang chuyển động đều đều từng nhịp, theo chiều kim đồng hồ, và mỗi nhịp lâu bằng đúng một giây. Mỗi chuyển động đi qua, lại thấy cảm giác thêm một điều gì mất mát ... Phải, có những cái chỉ tồn tại theo từng thời điểm, và trọn vẹn riêng trong một chặng thời gian, tuỳ bản chất, tuỳ hoàn cảnh mà lâu hay mau. Nhớ ra hồi xưa rất thích chiếc đồng hồ không có kim giây, và không có số ... Ra là thế, mãi bây giờ mới hiểu một điều rất nhỏ, nhỏ như vô nghĩa của ngày xưa...
    Chiếc kim giây vẫn nhảy từng nấc, và nó lại trở về vị trí ban đầu, vị trí trước đây một phút nó ở đấy... Và lại bắt đầu vòng chuyển động mới. Ừ nhỉ, qua đi rồi trở lại, đi rồi lại đến, và đến để mà đi ... Tuần hoàn như thế, về chỗ cũ, nhưng là để nhảy tiếp một vòng của một phút khác, phút của hiện tại, và rồi sẽ nhảy trọn vòng để bắt đầu nhảy tiếp, vòng chuyển động của tương lai...
    Cái đồng hồ hình bát giác. Tôi vốn không thích hình tròn nhẵn nhụi, khó định vị, và cũng không thích hình vuông hay chữ nhật, bất định mà khô. Bát giác không quá cứng, cũng không quá mềm ...
    Nhắm mắt lại, tôi ngắm cái khuôn hình tám cạnh của đồng hồ bằng tâm trí, nhìn nó bằng tâm nhãn ... rồi tưởng tượng, liên tưởng xă xăm. Bóp hình ấy lại từ hai bên, được hình lục lăng ... hình mà tôi thích nhất. Bền vững, sắc nhọn!
    Mấy năm về trước, các nhà khảo cổ Trung Hoa khai quật được 1 thanh kiếm, thanh kiếm đã tồn tại trong truyền thuyết Trung Hoa cổ đại, đời Tần: Định Tần Kiếm. Tiết diện của Định Tần Kiếm hình lục lăng, được mạ Crôm nên không rỉ sét theo cả bao năm lịch sử, để vẫn lung linh kiêu hãnh với hậu thế nghìn năm sau. Lại tự hỏi tại sao thanh cổ kiếm tượng trưng cho quyền lực một thời lại có không có tiết diện khác... Và lại tự lý giải: Lục lăng vốn gây cho người ta cảm giác vĩnh cửu, khuôn khổ, và sắc lạnh. Nó không phải thanh kiếm mà các kiếm khách vẫn thường dùng làm binh khí, có sống kiếm tù và lưỡi mỏng sắc để đâm chém, để sát thương. Định Tần Kiếm, hai chiều đã là lưỡi, đứng yên vị kiêu hãnh trong không gian ... chuyển động sẽ rạch sâu, và chạm vào cũng tổn thương. Bá quyền vương đạo, duy ngã độc tôn ...!!
    "Tần vương cưỡi hổ chơi vũ trụ
    Định Tần Kiếm tuốt ra, lạnh buốt không gian ... "

    ... 9h, kim phút trùng với kim giây, tạo với kim giờ một góc vuông hoàn hảo. Tôi vốn thích những điều hoàn thiện, góc cạnh, và vững. Là thích thế ...
    9h, anh chủ quán lãng tử lại ngồi vào chiếc Piano quen thuộc, và hát những ca khúc bất hủ bằng chất giọng căng, dầy và vang. Anh giới thiệu sẽ bắt đầu chương trình hát All of Me. Và rất tự nhiên, tôi bật ra trong đầu cụm từ: Tất cả con người Tôi... giữa khi người hát dịch: Tất cả con người Anh.
    Phải, Tôi vẫn là Tôi, duy ngã... Tôi vẫn như mọi người thôi, sống vì yêu và sống để yêu. Tình yêu đôi lứa, cái thứ tình cảm thiêng liêng và tuyệt diệu nhất, vốn tồn tại giữa hai đối tượng cần và đủ: Anh và Em, hai cực bình đẳng, hai bản thể song hành. Tôi vẫn yêu, đã yêu như mọi người nhưng lại không thoát ra được ... ?!!
    Tiếng hát vẫn dịu dàng trong từng nốt nhạc, và tôi vẳng nghe từ nơi nào đấy, thẳm sâu trong lòng tôi tiếng hát, tiếng hát âu yếm, êm ái của lòng: Tất cả con người Anh.
    Đúng vậy, phải vậy...
    ...Tôi với Cuộc đời, Anh với Em.
  7. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    25.8.0400
    Quán không lớn, cũng không quá nhỏ, không quá gần đường chính nhiều bụi, nhiều tiếng ồn mà cũng không quá ngóc ngách để tìm về...
    Bước vào, đi về phía chỗ ngồi quen thuộc, gọi tách đen đá, tôi tự buông mình vào một khoảng vô định, không suy nghĩ, không tư duy...
    Tiếng người rủ rỉ ở bàn bên, ở xung quanh đã lại bứt tôi khỏi trong khoảng Không riêng biệt, trở về thực tại. Lại phải nhìn, phải ngắm, phải tư duy ...
    Lại phải nghĩ ư? Không muốn làm mệt mỏi thêm nốt phần tinh thần trong cái thân xác đang mỏi mệt, tôi cố tìm một ý niệm thật giản đơn, thật nhẹ để giảm thiểu sự căng thẳng của não, và thì ...
    Ở nơi này, tôi luôn ngồi ở bức vách bên phải, vô thức... Tôi chợt muốn lý giải thói quen đó... Tôi bắt đầu bằng hành động đưa mắt lên bức vách đối diện, và nhìn ...
    Bức tường được trang trí bằng một hình vẽ toà lâu đài cổ, đổ bóng xuống mặt hồ, tất cả đều bằng một màu sơn duy nhất, màu đen. (thực ra Đen vốn không phải là mầu, đen là sắc ...). Phía trên cao một chút treo chiếc đồng hồ, và hướng nhìn dừng lại ở đó ...
    Tôi nhìn chiếc kim giây đang chuyển động đều đều từng nhịp, theo chiều kim đồng hồ, và mỗi nhịp lâu bằng đúng một giây. Mỗi chuyển động đi qua, lại thấy cảm giác thêm một điều gì mất mát ... Phải, có những cái chỉ tồn tại theo từng thời điểm, và trọn vẹn riêng trong một chặng thời gian, tuỳ bản chất, tuỳ hoàn cảnh mà lâu hay mau. Nhớ ra hồi xưa rất thích chiếc đồng hồ không có kim giây, và không có số ... Ra là thế, mãi bây giờ mới hiểu một điều rất nhỏ, nhỏ như vô nghĩa của ngày xưa...
    Chiếc kim giây vẫn nhảy từng nấc, và nó lại trở về vị trí ban đầu, vị trí trước đây một phút nó ở đấy... Và lại bắt đầu vòng chuyển động mới. Ừ nhỉ, qua đi rồi trở lại, đi rồi lại đến, và đến để mà đi ... Tuần hoàn như thế, về chỗ cũ, nhưng là để nhảy tiếp một vòng của một phút khác, phút của hiện tại, và rồi sẽ nhảy trọn vòng để bắt đầu nhảy tiếp, vòng chuyển động của tương lai...
    Cái đồng hồ hình bát giác. Tôi vốn không thích hình tròn nhẵn nhụi, khó định vị, và cũng không thích hình vuông hay chữ nhật, bất định mà khô. Bát giác không quá cứng, cũng không quá mềm ...
    Nhắm mắt lại, tôi ngắm cái khuôn hình tám cạnh của đồng hồ bằng tâm trí, nhìn nó bằng tâm nhãn ... rồi tưởng tượng, liên tưởng xă xăm. Bóp hình ấy lại từ hai bên, được hình lục lăng ... hình mà tôi thích nhất. Bền vững, sắc nhọn!
    Mấy năm về trước, các nhà khảo cổ Trung Hoa khai quật được 1 thanh kiếm, thanh kiếm đã tồn tại trong truyền thuyết Trung Hoa cổ đại, đời Tần: Định Tần Kiếm. Tiết diện của Định Tần Kiếm hình lục lăng, được mạ Crôm nên không rỉ sét theo cả bao năm lịch sử, để vẫn lung linh kiêu hãnh với hậu thế nghìn năm sau. Lại tự hỏi tại sao thanh cổ kiếm tượng trưng cho quyền lực một thời lại có không có tiết diện khác... Và lại tự lý giải: Lục lăng vốn gây cho người ta cảm giác vĩnh cửu, khuôn khổ, và sắc lạnh. Nó không phải thanh kiếm mà các kiếm khách vẫn thường dùng làm binh khí, có sống kiếm tù và lưỡi mỏng sắc để đâm chém, để sát thương. Định Tần Kiếm, hai chiều đã là lưỡi, đứng yên vị kiêu hãnh trong không gian ... chuyển động sẽ rạch sâu, và chạm vào cũng tổn thương. Bá quyền vương đạo, duy ngã độc tôn ...!!
    "Tần vương cưỡi hổ chơi vũ trụ
    Định Tần Kiếm tuốt ra, lạnh buốt không gian ... "

    ... 9h, kim phút trùng với kim giây, tạo với kim giờ một góc vuông hoàn hảo. Tôi vốn thích những điều hoàn thiện, góc cạnh, và vững. Là thích thế ...
    9h, anh chủ quán lãng tử lại ngồi vào chiếc Piano quen thuộc, và hát những ca khúc bất hủ bằng chất giọng căng, dầy và vang. Anh giới thiệu sẽ bắt đầu chương trình hát All of Me. Và rất tự nhiên, tôi bật ra trong đầu cụm từ: Tất cả con người Tôi... giữa khi người hát dịch: Tất cả con người Anh.
    Phải, Tôi vẫn là Tôi, duy ngã... Tôi vẫn như mọi người thôi, sống vì yêu và sống để yêu. Tình yêu đôi lứa, cái thứ tình cảm thiêng liêng và tuyệt diệu nhất, vốn tồn tại giữa hai đối tượng cần và đủ: Anh và Em, hai cực bình đẳng, hai bản thể song hành. Tôi vẫn yêu, đã yêu như mọi người nhưng lại không thoát ra được ... ?!!
    Tiếng hát vẫn dịu dàng trong từng nốt nhạc, và tôi vẳng nghe từ nơi nào đấy, thẳm sâu trong lòng tôi tiếng hát, tiếng hát âu yếm, êm ái của lòng: Tất cả con người Anh.
    Đúng vậy, phải vậy...
    ...Tôi với Cuộc đời, Anh với Em.
  8. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
  9. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
  10. TrueArt

    TrueArt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Được TrueArt sửa chữa / chuyển vào 09:51 ngày 26/08/2004

Chia sẻ trang này