1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lặng ...!!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi iron_monkey, 06/03/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Tình yêu ư?
    Là hang động của con người
    Cần khoả lấp khát khao
    Cần xé cào những cuồng điên ẩn dật
    Là run bần bật trước kẻ khác giới mê loàn
    Là vẹn toàn cảm giác trần trụi rất thực
    Hưởng ái ân cho nhận rõ ràng.
    Là bàng hoàng tim kia cần vùi dập
    Là lập cập trước tiếng địa ngục đập dập dồn
    Khi bồn chồn, cô đơn cần ôm ấp
    Nằm sấp thấy mình thổn thức
    Cầu mong...
    Nhưng rõ ràng
    Trong
    Thì vẫn rất trong
    Khi cảm nhận những rối bời
    Đang đổ ập...!
    Được nguyenminh720 sửa chữa / chuyển vào 20:13 ngày 02/09/2005
  2. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Viên Nguyệt Loan Đao ​
    Được iron_monkey sửa chữa / chuyển vào 20:25 ngày 02/09/2005
  3. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Quá khứ, như vết khắc trên một bức tường ... Thực, Vật thể!
    Một ngày bức tường được (bị) làm mới bằng lớp ve trắng mịn, nhưng vẫn còn đó các nét hằn, cảm được bằng những tế bào đầu ngón tay khi sờ lên.
    Rồi ngày kia, bức tường nhận những tầng ve khác, nét cũ nông dần, phẳng lẫn với cả mảng tường rộng. Nhoà là thế, mà dấu vết của kỷ niệm hằn trên não thì nào có lu mờ.
    Nhưng, vẫn có thể song hành cùng quá khứ, khi ta giữ yên bình trong góc khuất của tâm hồn, thoả hiệp cùng nó rồi tồn tại.
    Nào, đi... You''''ll see!!!
    !!!
    Được iron_monkey sửa chữa / chuyển vào 23:55 ngày 03/09/2005
  4. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  5. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    ---/---/--04

    Bạn mến !!!
    Có lẽ bạn đã không hiểu đúng về tôi, cũng như mọi người và thậm chí ngay cả bản thân tôi cũng có lúc cảm thấy không hiểu mình. Tôi không có ý định thanh minh cũng như làm một việc gì tương tự, nhưng có lẽ không thể không viết mấy dòng, còn nghĩ gì (nếu bạn muốn suy nghĩ) thì là hoàn toàn ở bạn.
    Tôi giờ không còn bên bạn nữa, nhưng đó không có nghĩa là một sự ra đi trong im lặng hay thờ ơ chủ định gì cả, bởi tôi đã chỉ muốn tĩnh tâm chốc lát trong ốc đảo tĩnh mịch của riêng mình. Có thể bạn đã thấy tôi đến và đi như một ảo ảnh, phù du nhưng trong ý niệm bản thân, tôi luôn trân trọng những kỹ niệm thú vị, những nét đồng cảm,... tất cả đều là sự thật, hữu hình.
    Mỗi hành trình đều có những khoảng lặng, như ngôi sao băng trong thiên hà vô định có lúc mờ đi, nhưng để một lúc khác lại sáng lên ánh sáng mới tươi tràn sinh khí. Tất nhiên cũng có ngoại lệ, đó là khi ngôi sao mờ dần rồi chuyển hoá thành một hố đen vũ trụ, chỉ còn dấu ấn của sự hiện hữu qua những tương tác mà người ta chỉ có thể cảm nhận một cách mơ hồ. Tuy nhiên, sự vụt tắt vĩnh viễn đó chỉ xuất hiện ở điểm cuối cuộc hành trình, khi mà nó đã hoàn thành chặng đời tồn tại sau những chu kỳ tối - sáng.
    Tôi sẽ không bao giờ hối tiếc về những gì đã qua, và cũng không băn khoăn về những điểm nút kỳ dị. Nếu còn chăng sự áy náy thì chính là ở sự thiếu chu toàn trong những điều mà tôi còn chưa thể đem đến cho bạn, chỉ vậy thôi. Tôi đã muốn thay đôi mình, nhưng chỉ là thay đổi để hoàn thiện hơn trong phản xạ với cuộc sống chứ tuyệt nhiên không có ý phủ nhận những cảm thúc thực của mình trong quá khứ. Có lẽ tôi đã không diễn đạt được suy nghĩ và khiến bạn hiểu sai. Thời gian, phải, thời gian sẽ ấn chứng lại tất cả những cảm xúc của bạn, và cả tôi.
    Có lần bạn chỉ cho tôi giàn hoa Tigôn đang không còn đỏ nữa, chúng đang chuyển dần sang thứ trắng bợt bạt, héo rữa. Nhưng chúng ta đều hiểu những bông hoa nhỏ bé kia sẽ không vụn ra để chìm vào quá khứ mà chúng đang tạm lui và góc khuất để khi mùa sang lại tươi rọi sắc hồng.
    Tôi vẫn mong một ngày không xa lại được cùng bạn ngắm những dòng sông ...
    p/s: hãy ít hơn trên khuôn mặt những nét buồn, Bạn nhé!!!
  6. manga_chickk

    manga_chickk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2005
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Cõi Yêu
    the thing we are waiting for.......... i dont think it''s love !
    what comes may.........

  7. NaturalArt

    NaturalArt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    23.12.04
    Trong căn phòng hình vuông
    đen kịt,
    le lói ánh sáng nến
    một khung toan ẩn hiện,
    còn trắng tinh.
    Màu mè vung vãi,
    bút, dao lổn ngổn.
    Người ngồi ngả đầu vào tường,
    nhìn chai rượu
    chừng đã vào bụng được một phần ba.
    Khói thuốc lởn vởn két vào trí não
    Sực nhớ!
    Nếu như không lầm trưa nay đã nhìn thấy người cậu họ
    và nếu như không lầm nữa người cậu họ đã hoá điên.
    Và chắc chắn không lầm cũng đã nhìn thấy người bạn cũ
    chắc chắn không lầm nữa người đó hết sức tiều tuỵ.
    Trong căn phòng này không có ai
    nhưng đi ra ngoài kia sẽ gặp ngay những người loạn thần kinh, người bệnh hoạn, người tàn tật, người sắp chết...
    Cái toan hình chữ nhật dài chín mươi, rộng bốn mươi
    Tiếc là không đặt dài mét hai, hay mét sáu
    Đến dài bằng thế kỷ, vẽ cái sự điên loạn cũng không vừa.
  8. srilanka

    srilanka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Từng ảo ảnh, phù du, từng sự kiện vụt bay qua. Con nhóc lặng lẽ nhìn. Ánh mắt nhạt, lạnh... ko còn chút cảm xúc. Nó nhìn, đọc, chiêm nghiệm mọi thứ đã đi qua trong cuộc đời. Chẳng còn gì luyến tiếc. Mọi thứ đã quá xa. Ko thể với tới! Con nhóc thấy khoẻ, ko còn cảm giác nặng nề, mệt mỏi. Tạm biệt! Tạm biệt HN! Tạm biệt BH! Tạm biệt Sri!
    Nhóc ơi, Sri phải xa nhóc thật rùi... Bàn tay của Sri, trái tim của Sri quá nhỏ bé để có thể nâng đỡ nhóc. Nhóc hãy yên tâm nhé, dù ko ở bên Sri nhưng nhóc luôn là 1 kỷ niệm đẹp, một ký ức đẹp để Sri nhớ về. Hãy yên tâm nhé!
  9. manga_chickk

    manga_chickk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2005
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    Này anh !
    Khi con người ta ra đi. không biết là điều gì đang chờ đợi mình phía trước ? là một con đường rải màu xanh tha thiết ? hay là một con đường đầy gai chông? hay là một thiên đường đầy hoa ? hay là địa ngục đầy máu ?
    Đấy là em đang nói về sự ra đi của một người sắp chết. Và một người đang sống !
    Ồ lạ ghê đấy. sao cứ nghĩ đến Thiên Đường, người ta lại nghĩ đến Hoa, đến Mây , đến Cỏ, đến điều gì Thanh Thản . Còn Địa Ngục thì chỉ có Máu, Nước Mắt & Buồn Tủi ?
    Tại sao thế ?
    Tại sao Địa Ngục không phải là nơi có sự thanh thản thay vì buồn tủi ? tại sao Thiên Đường không có sự buồn tủi thay vì thanh thản ? Tại sao không thử làm một sự đánh tráo, xem cái cuộc đời này sẽ như thế nào ?
    Khi đấy có phải tốt xấu lẫn lộn ? có phải kẻ xấu dùng để chỉ người tốt. kẻ tốt dùng để chỉ người xấu. A ha...... điều này có phải là một điều kì dị không ?
    Em đọc truyện cổ tích, truyện tranh hay những thứ tiểu thuyết khác, thấy mọi người rít lên trong cổ họng những điều tăm tối: Go with the hell ! Cái thứ quái quỉ gì thế nhỉ ?
    Và bà tiên ông bụt nhân từ lại nói lên những điều đẹp đẽ ,những điều - nói thật, em chưa bao giờ tin sẽ có ở Thiên Đường !
    Anh ơi !
    Tại sao Thiên Đường lại được ở trên cao? Còn Địa Ngục lại bị ở dưới đất ?
    "Tôi đi đây !"
    Sự ra đi nào làm anh xúc động hơn? day dứt hơn ? Một lời chào báo trước hay là sự ra đi trong thầm lặng ?
    Dĩ nhiên là điều không được báo trước sẽ khiến mình bị nhớ nhung hơn. Và chúng ta chẳng ai mong muốn điều đó. Phải thế không anh ?
    Em lại muốn gặp một tình huống. Một người thân thiết của mình ra đi mà không có một lời từ biệt. Đôi khi để thử cái cảm xúc và máu trong tim mình đang chảy như thế nào.
    Ôi, đó có lẽ là một điều khủng khiếp! Là một phút ngẫu hứng, một phút muốn thử nghiệm những cái kinh hoàng nhất, mà khiến cho ta có những suy nghĩ ác độc !
    Ồ, em lộn xộn rồi !
    Em đang muốn viết về sự li biệt - giữa những con người với nhau , với cách này hay cách khác. Cái chết & Sự sống.
    Mà thôi, ý tứ lộn xộn quá rồi....
    Cuối cùng em muốn nói gì nhỉ .......
    Rằng em không tin Địa Ngục chỉ có buồn tủi và xấu xa, cũng như Thiên Đường là những gì hoàn mĩ.
    Không phải thế. Mà cũng có thể thế....
    Hôm nay tự dưng nhớ đến những người bạn & những người ruột thịt của mình.
    Thấy rằng mọi thứ đang ở thì tiếp diễn tuyệt đẹp. Nếu không có thì tiếp diễn thì cuộc đời này thật là chán , anh nhỉ.
  10. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    .

Chia sẻ trang này