1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lặng ...!!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi iron_monkey, 06/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Giấc mơ mùa hạ
    Những ngọn đèn mùa hạ mang mơ ước đi đâu?
    Hay mang những lá thư gửi vào xa thẳm ?
    Em còn ra lối ngõ
    ánh trăng bỏ quên bến vắng đò khuya
    Tôi cầm trang sách cũ
    bao câu thơ hay gió đầm đìa.
    Cung đường kỉ niệm giăng mắc
    cho bước chân nhớ một bước chân
    lối cỏ không ai qua nữa
    còn viên sỏi tần ngần .
    Em để lại những câu thơ khắc khoải
    Tôi vẫn đọc vào cuối đêm hè sương .
    Và khi tia nắng đầu tiên chạm đất .
    Chẳng ai muốn giấc mơ đêm qua
    tan thành gió trên đường .
  2. manga_chickk

    manga_chickk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2005
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi mình chẳng làm thơ về Mẹ. Về cỏ cây hoa lá hay về những gì thân thân thiết thiết xung quanh.
    cứ toàn rặt những điều không đâu.
    Chắc tại mọi thứ cũng đang thay đổi nên lòng mình cũng chả như trước. Nói thế không vì mai một tình cảm, mai một yêu thương. Mà nỗi buồn nào chẳng trở nên cũ kĩ.
    Lẽ ra mình đã STOP ở cái nốt đấy rồi. Những bậc thang đếm đi đếm mãi cũng chỉ từng đấy bậc. Ai xây nổi thêm một bậc nữa. Thế mà mình cứ cố tình phịa ra để ghi ghi chép chép.
    Mình thật mãi chẳng khác được .

  3. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Em!
    Khi người ta ra đi, người ta biết chặng đường phía trước. Biết rõ đấy! Con đường màu xanh đầy hương mật thơm ngát của Thiên Đường hay những dòng kênh tanh máu, những bãi hoang cằn của Địa Ngục. Vì nhân loại đã bảo với người ta rằng, người ta xứng, và người ta sẽ đáng được hay sẽ phải đến một trong hai cõi tận cùng: Thiên Đường hay Địa Ngục.
    Nhưng anh không chắc đã có ai ở Thiên Đường hay Địa Ngục trở lại Dương Gian để kể cho chúng ta thấy Thiên Đường như nào và Địa Ngục làm sao. Thiên Đường và Địa Ngục vốn là sự ước đoán, ảo vọng và là một khuôn thước tâm linh chi phối những linh hồn sống ở thế giới ngoài nó, thế giới hiện thực có tên là Dương Gian, là giới mà mọi người đang hiện hữu, bằng xương bằng thịt.
    Em nghĩ đúng rồi đấy, Thiên Đường tươi mát và thanh thản, Địa Ngục u uất và tủi buồn. Thiên đường của ánh sáng với gió mây và địa ngục ngập ngụa máu cùng nước mắt.
    Người ta vẫn luôn nói thế mà! Mọi người, anh em mình luôn nghe, và hầu tin vào điều đó.
    Tại sao lại là thế mà không phải thế, tại sao Địa Ngục không khác đi và Thiên Đường cũng không hoàn toàn là như thế. Anh không trả lời được câu này em gái ạ, chỉ biết người ta đã tạo dựng nó là như thế, và bao nhiêu thế hệ loài người đã mặc định nó là như thế, thì nó là thế rồi. Và cũng chẳng nên đặt giả thiết ngược lại làm chi bởi lấy đối xứng ra thì Thiên Đường khi ấy lại là Địa Ngục, và ngược lại. Bởi đấy là hai giới đối lập, lấy nghịch đảo thì thành nhau mất rồi.

    Cổ tích, cũng khởi nguồn từ những ước mơ đẹp đẽ, của kết thúc có hậu với những người nhân ái, hy sinh và bi kịch cho những kẻ độc ác, ích kỷ.
    Rõ là thế, phải có sự trừng phạt cho những linh hồn không đẹp, để người ta sống lành hơn. Một ước vọng đẹp đẽ đương nhiên.
    Nhưng thế nào là tốt, là đẹp?
    Thế nào là xấu, là tối tăm?
    Em không tin vào Thiên Đường, anh cũng vậy và có lẽ nhiều nhiều người khác cũng vậy. Nhưng cốt lõi có phải ở đấy đâu em, Thiên Đường là ánh sáng hướng thiện để hướng tâm hồn nhân loại vào chỗ dịu mát trong lành. Đó là Thiên Đường đích thực, Thiên Đường ở trong mỗi trái tim.
    Tại sao Thiên Đường ở trên cao, còn Địa Ngục là bị dưới đất? Nghe câu này em hỏi tự dưng anh bật cười, cười rất tròn và sảng khoái, cười trong trẻo và ngộ nghĩnh. Nhoẻn miệng cười!
    Có lẽ, theo anh, Địa Ngục ở dưới đất bởi Địa Ngục gần chúng ta, chúng ta chẳng phải đang sống trên Mặt Đất sao? và luôn có xu hướng bị hút sâu vào lòng đất. Là lực hấp dẫn của Địa Lý ấy mà. Vạn vật trên Địa cầu đều có xu hướng dịch chuyển về Tâm của nó...
    Còn Thiên Đường, trên tầng kia cao lắm lắm. Anh chợt nghĩ loài người không có cánh như chim, mà loài chim thì chắc cũng ko bay cao được tới Thiên Đường, vì Thiên Đường đâu có gần mặt đất như vậy, đâu có Tầm thường như vậy.
    Ra đi vốn là sự bứt tách khỏi một mối ràng buộc. Nếu không còn một sự kết nối hoàn mỹ và bình yên nữa thì ra đi chẳng phải là tốt, là đẹp hay sao?
    Trong chủ động của dự định, sự ra đi sẽ nhẹ nhàng hơn, ít biến cố hơn nhưng chưa chắc đã nhẹ nhõm hơn là một cuộc giã từ bất định. Vì thường một sự chia cắt luôn gây trong trái tim mình một khoảng hẫng, mà khoảng hẫng biết trước và không tránh được chẳng xót xa hơn một cuộc giải thoát ngẫu hứng hay sao? Một cái chết được định luôn đau đớn hơn là một tai nạn phải không nào?
    Cuộc sống lắm khi phải đối mặt với chia tay em ạ, nhưng một sự đi cũng để là tạo khởi đầu cho những sự đến. Đấy là quy luật, và là căn nguyên vận động của cuộc sống, của cuộc tồn tại của thế giới loài người nói riêng và thế giới sinh vật nói chung. Đi và đến, đến để rồi đi, và lại đi rồi đến, đến rồi đi...
    Anh sợ đề cập đến sự sống và cái chết, và anh cũng không muốn em đề cập đến sự sống và cái chết vào lúc này, còn quá sớm phải không em?

    Địa Ngục là thế nào, Thiên Đường là thế nào? Là như em nghĩ đó. Những thế giới mà không ai có thể khẳng định, thì hình ảnh của nó chính là hình ảnh trong tâm tưởng của lòng ta.
    Phải vậy không em ?!!
  4. gio_mua_dong_bac2001

    gio_mua_dong_bac2001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Blood!!!
    [​IMG]
    Được gio_mua_dong_bac2001 sửa chữa / chuyển vào 10:06 ngày 13/09/2005
  5. tacphamdautay

    tacphamdautay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2005
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Vẽ theo trí nhớ ...!
  6. tacphamdautay

    tacphamdautay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2005
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Hai người
    Một người đàn ông đi qua tôi
    Để một người đàn ông ở lại
    Lòng hoang mang đôi bờ cỏ dại
    Tôi biết mình đang trôi.
    Trôi như ánh sao rơi
    Vào mắt người vô cùng, vô tận
    Ôi tình yêu lận đận
    Ai ngờ đâu gẫy cánh một đêm mưa.
    Tôi không dám tìm người đàn ông xưa
    Và chẳng dám giữ người đàn ông vừa tới
    Biết lấy gì mà chuộc tội
    Có những lỗi lầm đâu hiểu vì sao!
    Đã có một người đàn ông tôi yêu
    Rồi bỗng một người đàn ông khác đến
    Đời đa đoan, đời buồn như câu chuyện
    ...Dòng sông rẽ nhánh làm ba...
    Apr 20 2005
  7. always_say_love

    always_say_love Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/08/2005
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Đọc lại "Giới hạn" của Evtuchenko nhé mọi người!
    Ai cũng có một giới hạn, cũng có những khoảng không tạm gọi là CẤM KỴ. Về lý thuyết chúng ta hiểu được nhau nhung sự thật chúng ta chỉ hiểu nhau một cách tương đối, âu đó cũng là GIỚI HẠN. Vậy hà cớ gì lại chẹm vào những điều CẤM KỴ của người khác.
    Đừng nghĩ tôi nói lung tung, thật sự tôi đang nói lung tung đấy. Nhưng tôi ý thức được mình dang nói lung tung, thế nên...
  8. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    FuLL MooN​
  9. gio_mua_dong_bac2001

    gio_mua_dong_bac2001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Ta uống rượu lòng ta, nhắm với thịt da mình.
  10. TrueArt

    TrueArt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

Chia sẻ trang này