1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lặng ...!!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi iron_monkey, 06/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. twofaces

    twofaces Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    316
    Đã được thích:
    0

    Bạn của tôi!
    Lâu quá rồi tôi ko viết gì cho bạn cả. Có lẽ vì tôi ổn. Ổn đến độ tôi đã đi vắng một thời gian. Đủ lâu để bình tâm, đủ lâu để nhìn nhận lại mọi chuyện, đủ lâu để làm một số chuyện, một số chuyện quan trọng đối với tôi. Nhưng cũng đủ nhanh để tôi ko quên bạn và bạn ko quên tôi.
    Lâu quá rồi tôi mới có cảm giác muốn sms cho bạn, lâu quá rồi tôi mới sms cho bạn. Cảm xúc lại vẹn nguyên! và cả cảm giác chia sẻ, an ủi, cả cảm giác khích lệ và đôi khi chỉ đơn giản là cảm giác có một người ở bên, cùng nói chuyện, cùng ngẫm nghĩ, cùng nằm dài đọc báo, chia sẻ tin tức, cùng làm việc, cùng lọ mọ nấu nướng ăn uống lúc 12pm... dù ở cách xa nhau hàng trăm cây số.
    Lâu quá rồi tôi ko nghe thấy giọng bạn.. lâu quá rồi tôi ko được nhìn vào đôi mắt bạn.. lâu quá rồi.. nhưng với tôi, bạn luôn gần gũi, luôn là 1 cái gì quen thuộc.. của riêng tôi..
    Bài hát này.. tôi sẽ hát.. dành cho bạn..
    "You Raise Me Up"
    When I am down and, oh my soul, so weary;
    When troubles come and my heart burdened be;
    Then, I am still and wait here in the silence,
    Until you come and sit awhile with me.
    You raise me up, so I can stand on mountains;
    You raise me up, to walk on stormy seas;
    I am strong, when I am on your shoulders;
    You raise me up... To more than I can be.
    You raise me up, so I can stand on mountains;
    You raise me up, to walk on stormy seas;
    I am strong, when I am on your shoulders;
    You raise me up... To more than I can be.
    You raise me up... To more than I can be.
    Khi tớ đang chán nản và tràn chề thất vọng,
    Khi gặp những khó khăn và trái tim trĩu nặng;
    Tớ đứng yên và chờ đợi trong tĩnh lặng,
    Cho đến khi ấy đến và ngồi bên tớ một chút.
    Ấy nâng tớ lên, vì thế tớ có thể đứng vững trên núi cao;
    Ấy nâng tớ lên, để có thể dạo qua biển bão giông;
    Tớ mạnh mẽ hơn, khi dựa trên vai ấy;
    Ấy nâng tớ lên... hơn cả những gì tớ có thể.
    Ấy nâng tớ lên, vì thế tớ có thể đứng vững trên núi cao;
    Ấy nâng tớ lên, để có thể dạo trên biển bão giông;
    Tớ mạnh mẽ hơn, khi dựa trên vai ấy;
    Ấy nâng tớ lên... hơn cả những gì tớ có thể.
    Ấy nâng tớ lên... hơn cả những gì tớ có thể.
  2. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  3. luonnoiloiyeu

    luonnoiloiyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    1.138
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi không vào đây...
    May mắn là chưa... "chết"
    Rượu quán nào cũng sẵn
    Chỉ sợ người không đến
    HẾT!
  4. Soi_vn98

    Soi_vn98 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2005
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Sương.
    [​IMG]
    [​IMG]
  5. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Tặng Thảo!
    [​IMG]
    hoa hồng đỏ.
    tớ không thích hoa hồng, nhưng bình hoa đẹp quá mà tớ lại đang thiếu cậu 1 món ân tình :).
    Nên tớ vẽ nó, và biết cậu sẽ thích!
  6. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    ban đầu tớ chọn nền đen, tối quá ... :((
    [​IMG]
  7. srilanka

    srilanka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    "sông La" for U!
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  8. moonie

    moonie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2006
    Bài viết:
    575
    Đã được thích:
    0
    Cuối ngày
    Cuối một ngày thứ hai, rộn rã làm cho xong những công việc dự tính. Cuối ngày có một à, hai lận, kết quả vừa ý. Thế là mãn nguyện rồi cho ngày hôm nay. Buổi sáng bắt đầu bằng một presentation hay của senior mà mình ngưỡng mộ. Thêm một buổi cơm trưa no đủ vui vẻ, một buổi cơm chiều thịnh sọan kiểu bình dân do bà chủ quán tạp hóa gần nhà mời nhân dịp khai trương thêm quán cơm. Thế là đủ chưa cho một cuộc đời đáng sống?
    Bi giờ là chuẩn bị cho ngày mai, rồi về nhà, ăn chút trái cây, uống chút sữa, tắm một cái và ngủ lim dim trên cái giường êm ái và căn phòng mới dọn tinh tươm, nghĩ những chuyện rất đơn giản như mai sẽ ăn gì, sẽ làm thí nghiệm nào tiếp.
    Cuộc đời nếu sống khác đi thì thế nào nhỉ? Nếu ngày xưa mình chọn lựa khác đi có lẽ đã sống khác đi nhiều lắm. Biết đâu bi giờ đã có một nhóc xiu xíu khóc ré bên cạnh. :)
    Nói điều này mình nghĩ gì nhỉ? Mình nghĩ đến T, mối tình đầu mà bao nhiêu năm phổ thông đại học trong đầu mình không thể nghĩ là sẽ khác đi: học xong đại học, ra trường, kiếm tiền, lấy nhau, sinh con, tiếp tục kiếm tiền lo cho con cái, cho ba mẹ, và hưởng thụ. Đã bao giờ mình nghĩ sẽ phải hy sinh dấn thân vì khoa học gì gì đâu.
    Cả việc chui đầu vào phòng thí nghiệm nơi xa xôi này mỗi ngày cũng không phải là một lựa chọn khi đã thấu hiểu. Lúc đó chỉ ngán ngẩm cái sự tù đọng, bế tắc của ngày thường sau khi tốt nghiệp mà bỏ chạy sang đây. Mà từ sự bỏ chạy, lại đến được một nơi an bình như thế này.
    Mà an bình thì có tốt hơn chăng cho mấy cái sợi tơ hồn lúc nào cũng như muốn đứt ấy? Chắc là tốt hơn, một cái gì bình ổn như cái bóng thủy tinh thì sẽ che chở được cho lũ tơ yếu đuối ấy dù những sợi tơ ấy khi rung lên những thanh âm sẽ không lan truyền ra được mà chỉ quanh quẩn trong cái bóng thủy tinh ấy.
    Mà bóng thủy tinh thì dễ vỡ lắm, dễ vỡ như bất cứ cái gì khác đẹp đẽ trên cuộc đời này. Cũng may không phải bóng xà phòng, cái lũ óng ánh mà chợt đến chợt đi ấy. Bóng xà phòng mình thử rồi, mà lũ tơ hồn bé bỏng cứ rung như thế thử hỏi làm sao lũ bóng xà phòng hào nhoáng kia không vỡ...
    Suy cho cùng, mọi sự lựa chọn đều như là tung xúc xắc, mà xúc xắc của cuộc đời thì mấy nghìn mấy vạn mặt cho vừa... Mà cũng không hiểu được là mình chọn hay mình đã được chọn. Hiểu được chết liền! :)
    Làm nốt rồi về thôi, mắt díp lại mất rồi!
  9. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Con xúc xắc ngàn vạn mặt, mà cũng là một mặt. Cái mặt duy nhất sẽ tất yếu ngửa ra ấy chính là cái mà lòng ta đã chọn ngay lúc tung nó lên cao. Không bao giờ khác.
    Chẳng có cái ngẫu nhiên nào ở sự xoay của con xúc xắc ấy cả, ngẫu nhiên có chăng nằm ở cái sự vô định của cuộc đời đã đem vô vàn mặt gắn lên con xúc xắc để ta phải chộn rộn, ta phải đắn đo cho một lựa chọn duy nhất.
    Im lìm trong cái bóng thuỷ tinh ấy chẳng phải là an bình. An bình thực sự là khi mình tĩnh tại giữa muôn con sóng đời đập vỗ.
    :)
  10. Moony

    Moony Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2001
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Về đây con
    Về lại đây con chiếc ghế trống mẹ chờ
    Con đi mãi đến chồn chân mỏi mệt
    Nhớ còn một chốn về
    Một chốn được trẻ thơ
    Về lại đây con mẹ có một vòng tay
    Bao đau đớn sẽ tan thành khói bụi
    Con hãy gột rửa tâm hồn mình thành suối
    Chảy trong veo và biết yêu mình
    Về lại đây con mái tóc lắm bụi hồng
    Trần thế dễ cho con nhiều ngán ngẩm
    Mẹ sẽ chải, tóc lại mềm như mật
    Lại dài ra mát dịu những niềm tin
    Về lại đây con mẹ có một chân tình
    Con mỏi mắt đường đời mà đôi khi không tìm thấy
    Đừng run rẩy con vì cuộc đời là vậy
    Dũng cảm lên và hãy là mình!
    Về lại đây con mẹ tìm lại vần thơ
    Giữa chốn hư danh con rạc rời vứt bỏ
    Con hãy về đây
    Ngủ giấc nồng nàn hong tình yêu đầy gió
    Dứt chiêm bao tay áo đọng hương quỳnh...
    06/03/2006

Chia sẻ trang này