1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lập hội Ký ức thời gian. Hội dành cho những người yêu nhạc Tiền chiến

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi Baron282, 30/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    Post nốt ca khúc "Đêm thu" của Nhạc sĩ Đặng Thế Phong cho trọn bộ sưu tập.
    Đêm thu là ca khúc đầu tay của nhạc sĩ Đặng Thế Phong được ông viết cho đêm lửa trại của học sinh Hà Nội năm 1940.
    ĐÊM THU
    Nhạc sĩ: Đặng Thế Phong
    Vườn khuya trăng chiếu
    Hoa đứng im như mắc buồn
    Lòng ta xao xuyến
    Lắng nghe lời hoa
    Cánh hoa vương buồn trong gió
    Áng hương yêu nhẹ nhàng say gió lay
    Cành sương nặng trĩu
    Ru bóng đêm trong ánh vàng
    Màn đêm buông xuống
    Mái im triền miên
    Bóng cô đơn dường thao thức
    Mãi trong đêm nặng sầu thương hồn vương
    Qua lá cành
    Ánh trăng lan dịu dàng
    Ru hồn bao nhớ nhung
    Đêm lắng buồn
    Tiếng Thu như thì thầm
    Trong hàng cây trầm mơ
    Làn gió lướt tới cuốn đưa hồn ta phiêu diêu theo mây trắng trôi lơ lửng
    Ngàn muôn tiếng réo rắt côn trùng như than như van mơ hồ theo gió lan
    Trăng xuống dần
    Cỏ cây thêm âm thầm
    Đông buồn trong ánh sao
    Như chiếu nhìn mắt ta bao lạnh lùng
    Lay hồn ta rồi tan
  2. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    Vài thông tin thêm về Nhạc phẩm "Con thuyền không bến" của Nhạc sĩ Đặng Thế Phong
    Con thuyền không bến là một trong ba nhạc phẩm của nhạc sĩ Đặng Thế Phong. Cùng với Giọt mưa thu, ca khúc này được xem là một trong những tác phẩm bất bủ của tân nhạc Việt Nam.
    Về hoàn cảnh ra đời của Con thuyền không bến, có tài liệu cho rằng ca khúc này được Đặng Thế Phong hoàn chỉnh ở Nam Vang và lần đầu trình diễn tại rạp Olympia, Hà Nội năm 1941. Theo một bài viết của nhạc sĩ Lê Hoàng Long:
    "Năm 1940, Đặng Thế Phong phải tạm xa cô Tuyết (người yêu của ông khi đó) để lên Bắc Giang ít ngày. Ai đã đến Bắc Giang là biết thị xã này có con sông Thương, một con sông có hai dòng nước, bên đục, bên trong. Kẻ viết bài này, lúc bé học ở Bắc Giang, vào những ngày hè nóng bức, cùng bạn bè ra sông bơi. đứng từ trên cầu ra tháp nước khá cao, nhìn thấy rõ hai dòng nước đục trong rõ rệt! Ở Bắc Giang, một buổi tối trăng sao vằng vặc, Đặng Thế Phong đã cùng bạn bè thuê thuyền cắm sào rồi cùng nhau chén chú, chén anh hàn huyên mọi chuyện. Đang lúc đang vui thì có người ra đưa cho Đặng Thế Phong một bao thư. Ông ngưng ngay chuyện trò và vào trong khoang, lấy bao diêm ra đốt lửa để coi thư và đây đúng là thư của cô Tuyết, từ thành Nam gửi lên cho ông. Đọc xong thư, ông có vẻ buồn và suy nghĩ. Bạn bè thắc mắc nên hỏi, được ông cho biết thư báo tin cô Tuyết nhuốm bệnh cả tuần rồi và nhớ ông lung lắm nên có lẽ ông phải về Nam Định gấp! Chính đêm này, lúc đêm sắp tàn, Đặng Thế Phong thao thức không sao chợp mắt được, đã ngồi dậy sáng tác được tác phẩm Con thuyền không bến buồn não ruột...
    Hai hôm sau Đặng Thế Phong từ giã bạn bè, rút ngắn thời gian để về Nam Định. Được tin Đặng Thế Phong đã về, cô Tuyết thấy bệnh thuyên giảm rất nhanh. Và tối hôm sau hai người hẹn gặp lại nhau. Lúc ấy miền Bắc đang vào Thu, gió heo may kéo về mang cái lạnh. Tối hôm ấy trăng lên muộn, trời tối gió nhẹ làm cho hai người thấy thích thú đi bên nhau để sưởi ấm lòng nhau sau bao ngày xa cách. Dìu nhau đến nơi cũ, Đặng Thế Phong ghé sát tai cô Tuyết, hát nhẹ nhàng, giọng dạt dào tình cảm như rót vào tai cô bài Con thuyền không bến mà ông vừa sáng tác trong một đêm trắng trên sông Thương vì thương nhớ cô...
  3. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    Vài thông tin thêm về Nhạc phẩm "Con thuyền không bến" của Nhạc sĩ Đặng Thế Phong
    Con thuyền không bến là một trong ba nhạc phẩm của nhạc sĩ Đặng Thế Phong. Cùng với Giọt mưa thu, ca khúc này được xem là một trong những tác phẩm bất bủ của tân nhạc Việt Nam.
    Về hoàn cảnh ra đời của Con thuyền không bến, có tài liệu cho rằng ca khúc này được Đặng Thế Phong hoàn chỉnh ở Nam Vang và lần đầu trình diễn tại rạp Olympia, Hà Nội năm 1941. Theo một bài viết của nhạc sĩ Lê Hoàng Long:
    "Năm 1940, Đặng Thế Phong phải tạm xa cô Tuyết (người yêu của ông khi đó) để lên Bắc Giang ít ngày. Ai đã đến Bắc Giang là biết thị xã này có con sông Thương, một con sông có hai dòng nước, bên đục, bên trong. Kẻ viết bài này, lúc bé học ở Bắc Giang, vào những ngày hè nóng bức, cùng bạn bè ra sông bơi. đứng từ trên cầu ra tháp nước khá cao, nhìn thấy rõ hai dòng nước đục trong rõ rệt! Ở Bắc Giang, một buổi tối trăng sao vằng vặc, Đặng Thế Phong đã cùng bạn bè thuê thuyền cắm sào rồi cùng nhau chén chú, chén anh hàn huyên mọi chuyện. Đang lúc đang vui thì có người ra đưa cho Đặng Thế Phong một bao thư. Ông ngưng ngay chuyện trò và vào trong khoang, lấy bao diêm ra đốt lửa để coi thư và đây đúng là thư của cô Tuyết, từ thành Nam gửi lên cho ông. Đọc xong thư, ông có vẻ buồn và suy nghĩ. Bạn bè thắc mắc nên hỏi, được ông cho biết thư báo tin cô Tuyết nhuốm bệnh cả tuần rồi và nhớ ông lung lắm nên có lẽ ông phải về Nam Định gấp! Chính đêm này, lúc đêm sắp tàn, Đặng Thế Phong thao thức không sao chợp mắt được, đã ngồi dậy sáng tác được tác phẩm Con thuyền không bến buồn não ruột...
    Hai hôm sau Đặng Thế Phong từ giã bạn bè, rút ngắn thời gian để về Nam Định. Được tin Đặng Thế Phong đã về, cô Tuyết thấy bệnh thuyên giảm rất nhanh. Và tối hôm sau hai người hẹn gặp lại nhau. Lúc ấy miền Bắc đang vào Thu, gió heo may kéo về mang cái lạnh. Tối hôm ấy trăng lên muộn, trời tối gió nhẹ làm cho hai người thấy thích thú đi bên nhau để sưởi ấm lòng nhau sau bao ngày xa cách. Dìu nhau đến nơi cũ, Đặng Thế Phong ghé sát tai cô Tuyết, hát nhẹ nhàng, giọng dạt dào tình cảm như rót vào tai cô bài Con thuyền không bến mà ông vừa sáng tác trong một đêm trắng trên sông Thương vì thương nhớ cô...
  4. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    NHẠC SĨ ĐOÀN CHUẨN VÀ NHỮNG NHẠC PHẨM
    (Đệ nhất guitar Hawaii Việt Nam giai đoạn Tân nhạc)
    Đoàn Chuẩn (15 tháng 6, 1924 ?" 15 tháng 11, 2001) là một nghệ sĩ biểu diễn lục huyền cầm Hạ Uy Di, song được biết đến nhiều hơn cả như một nhạc sĩ Việt Nam với số lượng sáng tác ít ỏi nhưng đều trở thành những giai điệu thuộc nằm lòng của nhiều thế hệ.
    Sinh ra trong một gia đình tư sản ở Hải Phòng, ông lớn lên ở Hà Nội và là nghệ sĩ chơi đàn guitar Hawaii (Hạ Uy cầm). Bắt tay vào sáng tác năm 1948, ông cho ra đời ca khúc Tình nghệ sĩ. Sau đó tiếp nối một loạt các bài với giai điệu đơn giản, nhẹ nhàng mà sâu lắng. Ông sáng tác cả thảy 16 ca khúc nhưng có 6 bài không phổ biến, còn 10 bài kia đều nổi tiếng.
    Tất cả ca khúc của ông đều được ghi tên tác giả là "Đoàn Chuẩn-Từ Linh". Thực ra Từ Linh (? ?" 1992) không trực tiếp tham gia sáng tác, nhưng Đoàn Chuẩn ghi tên chung hai người để tôn vinh người bạn tri âm của mình, tôn vinh tình bạn đã góp phần tạo cảm hứng nghệ thuật.
    Đầu năm 2000, ông bị tai biến mạch máu não và hôn mê. Sau đó, ông tỉnh lại nhưng mất tiếng nói, chỉ có thể bút đàm cho đến lúc qua đời lúc 22 giờ, ngày 15 tháng 11 năm 2001.
    Tác phẩm của ông đượm nét nhạc léo lắt, réo rắt của tiếng suối, tiếng gió nhẹ nhàng mà xa xa. Nhạc của ông nói nhiều về mùa thu. Ông tự nhận mình là "tay mơ" trong sáng tác nhạc và cả trong tình yêu. Hát nhạc Đoàn Chuẩn đầu tiên có Ngọc Bảo, Anh Ngọc, Ngọc Long, Mộc Lan, Thái Thanh, Lệ Thanh, Minh Hiếu, Lệ Thu, Khánh Ly, Mai Hương, và .. vài chục năm sau, ca sĩ Ánh Tuyết đã làm sống lại những ca khúc bất hủ này trong một tâm trạng mới, một luồng cảm xúc mới và một hơi thở mới...
  5. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    NHẠC SĨ ĐOÀN CHUẨN VÀ NHỮNG NHẠC PHẨM
    (Đệ nhất guitar Hawaii Việt Nam giai đoạn Tân nhạc)
    Đoàn Chuẩn (15 tháng 6, 1924 ?" 15 tháng 11, 2001) là một nghệ sĩ biểu diễn lục huyền cầm Hạ Uy Di, song được biết đến nhiều hơn cả như một nhạc sĩ Việt Nam với số lượng sáng tác ít ỏi nhưng đều trở thành những giai điệu thuộc nằm lòng của nhiều thế hệ.
    Sinh ra trong một gia đình tư sản ở Hải Phòng, ông lớn lên ở Hà Nội và là nghệ sĩ chơi đàn guitar Hawaii (Hạ Uy cầm). Bắt tay vào sáng tác năm 1948, ông cho ra đời ca khúc Tình nghệ sĩ. Sau đó tiếp nối một loạt các bài với giai điệu đơn giản, nhẹ nhàng mà sâu lắng. Ông sáng tác cả thảy 16 ca khúc nhưng có 6 bài không phổ biến, còn 10 bài kia đều nổi tiếng.
    Tất cả ca khúc của ông đều được ghi tên tác giả là "Đoàn Chuẩn-Từ Linh". Thực ra Từ Linh (? ?" 1992) không trực tiếp tham gia sáng tác, nhưng Đoàn Chuẩn ghi tên chung hai người để tôn vinh người bạn tri âm của mình, tôn vinh tình bạn đã góp phần tạo cảm hứng nghệ thuật.
    Đầu năm 2000, ông bị tai biến mạch máu não và hôn mê. Sau đó, ông tỉnh lại nhưng mất tiếng nói, chỉ có thể bút đàm cho đến lúc qua đời lúc 22 giờ, ngày 15 tháng 11 năm 2001.
    Tác phẩm của ông đượm nét nhạc léo lắt, réo rắt của tiếng suối, tiếng gió nhẹ nhàng mà xa xa. Nhạc của ông nói nhiều về mùa thu. Ông tự nhận mình là "tay mơ" trong sáng tác nhạc và cả trong tình yêu. Hát nhạc Đoàn Chuẩn đầu tiên có Ngọc Bảo, Anh Ngọc, Ngọc Long, Mộc Lan, Thái Thanh, Lệ Thanh, Minh Hiếu, Lệ Thu, Khánh Ly, Mai Hương, và .. vài chục năm sau, ca sĩ Ánh Tuyết đã làm sống lại những ca khúc bất hủ này trong một tâm trạng mới, một luồng cảm xúc mới và một hơi thở mới...
  6. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    NHẠC SĨ ĐOÀN CHUẨN VÀ NHỮNG NHẠC PHẨM
    LÁ ĐỔ MUÔN CHIỀU
    Sáng tác: Đoàn Chuẩn ?" Từ Linh
    Thu đi cho lá vàng bay,
    lá rơi cho đám cưới về
    Ngày mai, người em nhỏ bé ngồi trong thuyền hoa tình duyên đành dứt
    Có những đêm về sáng đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi
    đã vội chi men rượu nhấp đôi môi mà phung phí đời em không tiếc nhớ
    Lá đổ muôn chiều ôi lá úa,
    phải chăng là nước mắt người đi
    Em ơi đừng dối lòng
    dù sao chăng nữa không nhớ đến tình đôi ta
    Thôi thế từ đây anh cố đành quên rằng có người
    Cầm bằng như không biết mà thôi
    Lá thu còn lại đôi ba cánh
    đành lòng cho nước cuốn hoa trôi
    Thôi thế từ nay như lá vàng bay tình lỡ rồi
    Thuyền rơi xa bến vắng người ơi
    Hướng dương tàn tạ trong đêm tối
    Còn nhớ phương nào hoa đã rơi.
  7. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    NHẠC SĨ ĐOÀN CHUẨN VÀ NHỮNG NHẠC PHẨM
    LÁ ĐỔ MUÔN CHIỀU
    Sáng tác: Đoàn Chuẩn ?" Từ Linh
    Thu đi cho lá vàng bay,
    lá rơi cho đám cưới về
    Ngày mai, người em nhỏ bé ngồi trong thuyền hoa tình duyên đành dứt
    Có những đêm về sáng đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi
    đã vội chi men rượu nhấp đôi môi mà phung phí đời em không tiếc nhớ
    Lá đổ muôn chiều ôi lá úa,
    phải chăng là nước mắt người đi
    Em ơi đừng dối lòng
    dù sao chăng nữa không nhớ đến tình đôi ta
    Thôi thế từ đây anh cố đành quên rằng có người
    Cầm bằng như không biết mà thôi
    Lá thu còn lại đôi ba cánh
    đành lòng cho nước cuốn hoa trôi
    Thôi thế từ nay như lá vàng bay tình lỡ rồi
    Thuyền rơi xa bến vắng người ơi
    Hướng dương tàn tạ trong đêm tối
    Còn nhớ phương nào hoa đã rơi.
  8. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    NHẠC SĨ ĐOÀN CHUẨN VÀ NHỮNG NHẠC PHẨM
    GỬI NGƯỜI EM GÁI
    Sáng tác: Đoàn Chuẩn - Từ Linh
    Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng
    Rừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòng
    Hà Nội chờ đón tết, hoa chen người đi, liễu rũ mà chi
    Đêm tân xuân, hồ Gươm như say mê
    Chuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghi
    Đường phố vắng bóng đèn
    Chạnh lòng tôi nhớ tới người em
    Tôi có người em gái, tuổi chớm dâng hương,
    Mắt nồng rộn ý yêu thương
    Đôi mắt em nói nhiều, tha thiết như dáng kiều
    Ôi tình yêu
    Nhưng một sớm mùa thu khép giữa trời tím ngắt
    Nàng đi gót hài xanh
    Người đi trong dạ sao đành
    Đường xưa lối cũ ân tình nghĩa xưa
    Rồi ngày thống nhất đến rất nhanh khôn ai ngừng
    Cầu chia giới tuyến đến mai đây san đất bằng
    Nụ cười trong gió sớm, anh đến chờ em giữa cầu Hiền Lương
    Em tôi đi, màu son lên đôi môi
    Khăn san bay lả lơi bên hai vai
    Trời thắm gió trăng hiền
    Hà Nội thêm bóng dáng nàng tiên
    Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng
    Rừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòng
    Hà Nội chờ đón tết, hoa chen người đi, liễu rũ mà chi
    Đêm tân xuân, hồ Gươm như say mê
    Chuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghi
    Đường phố vắng bóng đèn
    Chạnh lòng tôi nhớ tới người em
    Em tháp Rùa yêu dấu
    Còn đó trơ trơ, lớp người đổi mới khác xưa
    Thu đã qua những chiều, song ý thơ rất nhiều
    Cả tình yêu
    Em nhẹ bước mà đi giữa khung trời bát ngát
    Tình ta hết dở dang
    Đường xưa lối ngập lá vàng
    Đường nay thong thả bao nàng đón xuân
    Lòng anh như giấy trắng, thanh tân ép hoa tàn
    Thời gian vẫn giữ nét yêu đương nơi hoa vàng
    Dịu lòng đàn dẫn phím, ý thơ trào dâng, viết gửi về em
    Đêm hôm nao, ngồi nghe qua không gian
    Em tôi mơ, miền xưa qua hương lan
    Đường phố lóa ánh đèn
    Một người em gái nhớ người thương
    Đường phố vắng bóng đèn
    Một người anh thương nhớ chờ em
  9. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    NHẠC SĨ ĐOÀN CHUẨN VÀ NHỮNG NHẠC PHẨM
    GỬI NGƯỜI EM GÁI
    Sáng tác: Đoàn Chuẩn - Từ Linh
    Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng
    Rừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòng
    Hà Nội chờ đón tết, hoa chen người đi, liễu rũ mà chi
    Đêm tân xuân, hồ Gươm như say mê
    Chuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghi
    Đường phố vắng bóng đèn
    Chạnh lòng tôi nhớ tới người em
    Tôi có người em gái, tuổi chớm dâng hương,
    Mắt nồng rộn ý yêu thương
    Đôi mắt em nói nhiều, tha thiết như dáng kiều
    Ôi tình yêu
    Nhưng một sớm mùa thu khép giữa trời tím ngắt
    Nàng đi gót hài xanh
    Người đi trong dạ sao đành
    Đường xưa lối cũ ân tình nghĩa xưa
    Rồi ngày thống nhất đến rất nhanh khôn ai ngừng
    Cầu chia giới tuyến đến mai đây san đất bằng
    Nụ cười trong gió sớm, anh đến chờ em giữa cầu Hiền Lương
    Em tôi đi, màu son lên đôi môi
    Khăn san bay lả lơi bên hai vai
    Trời thắm gió trăng hiền
    Hà Nội thêm bóng dáng nàng tiên
    Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng
    Rừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòng
    Hà Nội chờ đón tết, hoa chen người đi, liễu rũ mà chi
    Đêm tân xuân, hồ Gươm như say mê
    Chuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghi
    Đường phố vắng bóng đèn
    Chạnh lòng tôi nhớ tới người em
    Em tháp Rùa yêu dấu
    Còn đó trơ trơ, lớp người đổi mới khác xưa
    Thu đã qua những chiều, song ý thơ rất nhiều
    Cả tình yêu
    Em nhẹ bước mà đi giữa khung trời bát ngát
    Tình ta hết dở dang
    Đường xưa lối ngập lá vàng
    Đường nay thong thả bao nàng đón xuân
    Lòng anh như giấy trắng, thanh tân ép hoa tàn
    Thời gian vẫn giữ nét yêu đương nơi hoa vàng
    Dịu lòng đàn dẫn phím, ý thơ trào dâng, viết gửi về em
    Đêm hôm nao, ngồi nghe qua không gian
    Em tôi mơ, miền xưa qua hương lan
    Đường phố lóa ánh đèn
    Một người em gái nhớ người thương
    Đường phố vắng bóng đèn
    Một người anh thương nhớ chờ em
  10. Baron282

    Baron282 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    0
    NHẠC SĨ ĐOÀN CHUẨN VÀ NHỮNG NHẠC PHẨM
    GỬI GIÓ CHO MÂY NGÀN BAY
    Sáng tác: Đoàn Chuẩn - Từ Linh
    Với bao tà áo xanh đây mùa thu
    Hoa lá tàn, hàng cây đứng hững hờ
    Lá vàng từng cánh rơi từng cánh
    Rơi xuống âm thầm trên đất xưa
    Gửi gió cho mây ngàn bay
    Gửi **** muôn màu về hoa
    Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá thư
    Về đây với thu trần gian
    Gửi gió cho mây ngàn bay
    Gửi phím tơ đồng tìm duyên
    Gửi thêm lá thư màu xanh ái ân
    Về đôi mắt như hồ thu
    Thấy hối tiếc nhiều
    Thuyền đã sang bờ
    Đường về không lối
    Giòng đời trôi đã về chiều
    Mà lòng mến còn nhiều
    Đập gương xưa tìm bóng
    Nhưng thôi tiếc mà chi
    Chim rồi bay, anh rồi đi
    Đường trần quên lối cũ
    Người đời xa cách mãi
    Tình trần khôn hàn gắn thương lòng
    Gửi gió cho mây ngàn bay
    Gửi **** đa tình về hoa
    Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá thư
    Về đây với thu trần gian.

Chia sẻ trang này