1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lấy chồng làm xây dựng

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi westriver, 08/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Lấy chồng làm xây dựng

    Em sang năm định lập gia đình. Chồng làm nghề XD, đi công trường, ko có ngày nghỉ (ko T7, CN) đi lại thất thường. Em lo lắm, vì bây giờ đang yêu mà nhiều lúc nghĩ ức ko chịu nổi. Có muốn đi đâu đó vào 2 ngày cuối tuần mà cũng ko được.
    Các chị có ai lấy chồng làm ngành này, chuẩn bị tâm lý cho em với. Em có ông anh trai cũng làm XD đi tối ngày, nhưng vẫn còn có CN ở nhà với vợ con, thế mà nhiều lúc nhìn bà chị dâu còn thấy oải.
    Có cách nào khắc phục được ko?
  2. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Ối xời ơi, đàn ông xây nhà - đàn bà xây tổ ấm ----> xế còn lăn tăn rì nữa nhể?
    Sống là học cách chấp nhận. Nếu ai cũng muốn ở bên chồng, thì ai làm cảnh sát hình sự?ai làm bộ đội?ai làm công an?----> toàn những ngành phải xa vợ xa con, xa gia đình cả đới
    Nhiều khi cứ nghĩ mình đã là thiệt thòi, đã là phải chịu đựng khi xa chồng, vắng đi bàn tay người đàn ông chăm sóc, lo lắng cho gia đình nhưng vượt lên trên hết lại là tình cảm thương yêu dành cho người chồng. Bởi vì thực ra chỉ vì 2 tiếng Nhiệm Vụ chứ ai chẳng muốn gần vợ, gần con & tổ ấm bé nhỏ của mình.
    Nghề xây dựng cũng như bao nghề khác, công trình này nọ xa xôi, nắng gió.Nhưng nếu bạn yêu chồng, hãy yêu & tôn trọng cả những gì mà anh ấy đã lựa chọn
    Tặng bạn bài phóng sự nài mình ghi chép trong chuyến công tác vừa qua
    Chuyện tình ghi ở Trường Sa
    .
    Ở quần đảo này có những phu quân rất yêu vợ. Xa gia đình đằng đẵng mấy năm trời, hàng tuần họ viết 2-3 lá thư, dồn lại thành 30-40 lá đợi khi tàu ra thì gửi vào đất liền. Có anh treo ảnh vợ đầy phòng, thỉnh thoảng nhớ quá lại hát cho... ảnh của vợ nghe.
    Đại úy Nguyễn Đăng Hải (sinh năm 1966), quê Nam Đàn, Nghệ An, là một người như thế. Trong căn phòng riêng của mình, Hải dán ảnh vợ lên vách tường, ***g ảnh vợ trong khung kính để ở đầu giường. Đôi khi, anh còn nằm ngâm nga những bài dân ca xứ Nghệ cho... những bức ảnh nghe. Hải tâm sự, vợ anh tên Nguyễn Thị Minh Giang, năm nay 31 tuổi, đang làm việc tại Công ty Xăng dầu Hàng không (TP HCM). Con trai của họ là Nguyễn Mạnh Cường, năm nay 12 tuổi. Hải ra đảo Thuyền Chài điểm B từ tháng 4/2002, hằng ngày xong việc là anh lại viết thư, ngắm ảnh vợ, hát cho vợ nghe. Thư của chị viết anh đọc đến thuộc lòng, đôi khi còn làm thơ để tặng chị nữa. Đáp lại tình cảm đó, chị Giang quan tâm tới chồng từng ly từng tý. Sợ anh đen, chị đã gửi ra đảo cả kem chống nắng và nước hoa.
    Mối tình của thượng úy Lương Văn Thanh, 37 tuổi, quê xã An Phụ, Kim Thành, Hải Dương và chị Nguyễn Thị Thảo, 28 tuổi, cũng rất lãng mạn. Anh chị yêu nhau từ năm 1991 khi đang là học sinh trường Hoàng Diệu, Hà Nội. Năm 1994, anh nhận nhiệm vụ ra đảo Đá Tây, xa nhau chỉ có những cánh thư kéo gần khoảng cách của tình yêu. Dù không có tàu ra, tàu vào liên tục nên thư viết đi có khi 3-4 tháng mới chuyển được, nhưng cả hai vẫn duy trì cách viết thư mỗi tuần 2-3 lá và dán kín lại, xếp chồng lên nhau. Có khi viết cả 30-40 lá rồi mà vẫn chưa có tàu ra. Năm 1996, sau 29 tháng công tác biền biệt ngoài Trường Sa, anh Thanh hoàn thành công tác trở lại đơn vị cũ và cưới vợ. Năm sau, cháu Lương Anh Tuấn ra đời và tháng 5/2002, người bố trẻ lại đi đảo Đá Tây lần thứ hai. Cũng như lần trước, vợ chồng anh vẫn viết thư đều đặn. Tàu ra đảo, anh nhận được 35 lá thứ của vợ.
    Anh Lê Bá Tâm với khăn quàng đỏ của con gái gửi.
    Thiếu tá Lê Bá Tâm hiện là đảo phó tham mưu trưởng đảo An Bang. Đầu năm 2004 là lần thứ hai anh ra công tác ở đảo với lỉnh kỉnh nhiều thứ quà của vợ - chị Phạm Thị Lý. Tháng 8/2003, anh về nghỉ phép, đầu năm 2004 quay lại đảo An Bang. Những ngày về nhà ở Quảng Tân, Quảng Xương, Thanh Hoá, cứ mỗi lần anh ra khỏi nhà để thăm thú bà con láng giềng là vợ nằng nặc đòi đi cùng. Trẻ con trong xóm cứ chạy theo trêu: "Ông Tâm, bà Lý hai người tâm lý quá". Dù đã có hai con gái, một học lớp 5, một vừa vào lớp 1, nhưng hai vợ chồng vẫn như mới cưới.
    Những lúc rảnh rỗi, vợ anh đòi nghe chuyện ở Trường Sa. Nghe nói đảo thiếu rau xanh, bố vợ anh lẳng lặng phơi khô cho con rể 3 kg rau má và 3 kg quả mướp đắng. Còn chị Lý mua tặng chồng một chiếc lược chải đầu gấp được cùng gương, con gái tặng bố chiếc khăn quàng đỏ để "khi nào bố nhớ con thì mang ra xem". "Tôi cất kỹ những món quà thấm đẫm tình yêu thương của quê hương vào trong hòm, lâu lâu mang ra xem. Đây là những món quà tinh thần, giúp tôi rất nhiều trong cuộc sống trên đảo", anh Tâm thổ lộ.
    Sống, bám trụ trên quần đảo Trường Sa để bảo vệ chủ quyền, biển đảo của tổ quốc là thử thách lớn đối với cán bộ, chiến sĩ mỗi lần ra công tác nơi đây. Dù khó khăn gian khổ đến đâu, anh em cũng vượt qua tất cả vì phía sau các anh là những người thân ở hậu phương. Tất cả được gửi gắm qua những lá thư, những món quà dù nhỏ nhất, nhưng với chiến sĩ Trường Sa, đó là tài sản tinh thần vô giá. Rất nhiều người đã bộc bạch rằng, nếu ai có ý định gửi quà ra Trường Sa thì hãy gửi thư. Với quần đảo này, thư của đất liền cùng tình cảm quê hương sẽ là động lực tốt nhất cho các chiến sĩ hoàn thành nhiệm vụ.
  3. be_heo

    be_heo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2005
    Bài viết:
    5.015
    Đã được thích:
    1
    Chồng mình làm xây dựng đây, giờ đang đợt cuối năm, công trình nào cũng thúc nhanh để kịp tết cho nên kiến trúc sư, kỹ sư XD đều bận, thợ XD nhiều lúc phải làm đến đêm. Nhiều lúc cũng cáu lắm, nhưng mà biết làm thế nào, đành trang bị cho chồng áo ấm, găng tay để đi suốt ngày cho khỏi ốm và hi vọng sau tết sẽ nhàn hơn thôi!
    Mỗi người mỗi nghề mà, dù sao lao vào công việc, tu trí làm ăn vẫn tốt hơn là các bác không công ăn việc làm hay ham chơi! Nghĩ thế để tự an ủi mình. Dù sao tối tối vẫn được ôm chồng ngủ là hạnh phúc rồi! Có nhiều người biền biệt cả năm gặp được có vài lần thôi!
  4. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Đúng roài, chỉ có 6 tháng 1 lần thoai
    Mà gặp rùi có khi cũng chạ làm rì được -----> nghĩ lại bây giờ sống mũi vần còn cay (trích Bếp lửa của kụ Bằng Việt )
  5. be_heo

    be_heo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2005
    Bài viết:
    5.015
    Đã được thích:
    1
    Biết ngay có đứa vào chửi mình, nhanh thế chứ lị. Thực ra chị cũng cảm ơn em, đôi khi nghĩ về hoàn cảnh của em, chị thấy yêu chồng chị hơn!
  6. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    UH thì đành rằng vẫn phải chấp nhận... Nhưng có chiêu nào để chồng hiểu sự hy sinh của mình để đối xử tốt hơn ko? Em thấy nhiều anh coi chuyện đó là đương nhiên, vợ đương nhiên phải chấp nhận ko được đòi hỏi gì.
    Với lại, cho em biết những khó khăn khi lấy chồng làm nghề này đi, để em chuẩn bị tâm lý, kẻo sau này lại sock. Kèm cả kinh nghiệm đối mặt với những khó khăn đó luôn các chị nhé
  7. be_heo

    be_heo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2005
    Bài viết:
    5.015
    Đã được thích:
    1
    Hí hí, cái này là tùy từng anh thôi nhể! Còn thực ra công việc cũng vất vả thế, có phải chơi đâu, có khi các anh lại nghĩ "mình làm việc vất vả thế, ko biết vợ có biết đường hiểu mà chăm lo cho mình không"!
    Mình thì ngày nào cũng "mặc cả" để ông xã về sớm. Chủ nhật thấy xách xe bảo đi làm, mình nói "11h anh về nhá", ông í kêu "ối xời, giờ đấy ko về được đâu", xong mình bảo "thế 11h5p nhá" . Ông xã cười vỡ bụng, rồi cũng cố gắng về sớm 1 tí.
  8. girlxd

    girlxd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2006
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    hi, tớ và anh nhà tớ cùng học DHXD ra đây! Vì thế, yêu cái nghề XD kinh khủng!
    Tớ nghĩ, nếu bạn yêu anh ấy, thì bạn sẽ yêu cả cái nghề của anh ấy. Với lại, người trong ngành tớ biết, không ai đi thi công cả đời đâu bạn ạ. Nên bạn không phải lo lắng sẽ phải ở nhà một mình mãi mãi...
    Đúng như beheo nói đó, hãy chăm sóc chồng thật tốt và là "hậu phương" vững chắc cho anh ấy!
    Con trai XD có những nét rất riêng, mà chỉ khi gắn bó ta mới hiểu!
  9. ngongbeohd

    ngongbeohd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2007
    Bài viết:
    1.284
    Đã được thích:
    0
    Tớ có thực tế 2 năm làm ở công ty xây dựng của Nhật, tiện đây cũng chia sẻ với bạn:
    Với người Nhật, tôn chỉ làm việc của họ là JIT (Just In Time) thế nên mỗi khi có dự án vào tiến độ thì không cấn biết nhân viên ốm hay khoẻ, bận hay rỗi, 100% phải làm việc, ngay mình là con gái đây mà chuyện phải đi làm T7, CN cũng không phải lạ lẫm gì, chứ đừng nói là các anh con trai ở công trường. Nhiều khi nghĩ cũng xót, ra khỏi nhà từ 7h để kịp bắt xe công ty, làm việc, rồi overtime,ít cũng phải 9-10h mới về đến nhà, ăn cơm vội vàng, ngủ, sáng hôm sau 6h lại dậy...cứ thế, cứ thế, vòng quay cuộc sống cứ thế trôi đi. Nhiều lúc tớ trộm nghĩ, nếu mình mà lấy chồng cùng công ty chắc một ngày nói chuyện với nhau được 3 câu là hết, so boring!
    Nói như vậy để biết rằng những người chồng làm xây dựng rất cần những người vợ biết cảm thông với nghề nghiệp của mình, rất cần những người vợ toàn tâm toàn ý cho gia đình. Bạn đã lựa chọn anh ấy thì hãy cố gắng nhé. Nhiều khi cứ tự kỉ ám thị là thôi chồng mình đi làm chứ có đi chơi bời gì đâu, còn hơn khối chú làm kinh tế, tiền nhiều, rảnh rang lại đàn đúm lắm chuyện, thế còn khổ hơn ấy.
    Thế nhé, chúc 2 bạn hạnh phúc!
  10. betterman

    betterman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2003
    Bài viết:
    223
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng kỹ sư xây dựng .Hồi mới ra trường , đi làm thi công cả thứ 7, chủ nhật mệt mỏi lắm nhưng dần dà cũng thành quen. Chỉ có đồng chí nào làm BQL hoặc làm kết cấu thì mới được nghỉ thứ 7 chủ nhật thôi
    Mình cũng sắp cưới vợ , cũng mong vợ mình thông cảm cho nghề xây dựng . Nó phải thế , chót mang cái nghiệp vào thân rồi . Có hôm nghỉ CN ở nhà người cứ thấy khó chịu như thế nào ấy , hay thật

Chia sẻ trang này