1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lạy mẹ lạy cha...!

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi Tinhnguyen08, 06/11/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
    Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương.
    Thời gian hay không gian có khác nhau,Người mẹ nào cũng vậy, bao đau khổ của cuộc đời, mọi khó khăn của cuộc sống mẹ đều gánh lấy, người mẹ chỉ mong sao cho con được vui, được trưởng thành: cơm dù khô dù nhão vẫn nhai nhuyễn, lừa xương bỏ ra để có búng cơm ngọt ngào mớm cho con. Ôi! búng cơm ngày nào sao mà con không nghĩ được, bây giờ hóa ra rất lớn lao hay sao, lớn lao ở cái tình mẹ mà giờ đây dường như nó còn nghèn nghẹn ở cuống họng ,cay cay nơi khóe mắt của con. Cuộc sống của chúng con bây giờ có lẽ đã hơn trước, không phải chịu cảnh cơ hàn như cuộc sống của mẹ ngày nào. Chúng con lại nhớ đến mẹ, muốn phụng dưỡng mẹ, muốn bù đắp lại bao tháng ngày giam lao khổ cực của mẹ,...
  2. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    Con thương lắm những người không còn mẹ...., để được cùng mẹ chia sẻ cùng con những món ngon ngày xưa mẹ không có, có chăng những lúc dâng cúng mẹ, cầu mong mẹ về cùng con san sẻ, cầu nguyện để mẹ được bình yên nơi ấy, linh hồn mẹ được siêu thoát...
  3. tienwindows

    tienwindows Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/05/2012
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    bài viết cảm động quá....đọc mốn rơi nước mắt..
    ________________________
    ban dat o binh duong | can ho gia re | can ho phu hoang anh quan 7 | can ho phu hoang anh |
    ban dat o long an | can ho green building | [COLOR=#000000][FONT=Arial][FONT=Arial][COLOR=#000000][SIZE=-0][FONT=Arial][COLOR=#000000][FONT=Tahoma][FONT=Arial][FONT=Arial][URL="http://muabannha.datlanhchimdau.com.vn/dat-nen-dong-nai-gia-re.html"][FONT=Tahoma][B]Dat nen dong nai[/B][/FONT][/URL] | [URL="http://muabannha.datlanhchimdau.com.vn/ban-can-ho-hoang-anh-thanh-binh-quan-7.html"][B][FONT=Tahoma]ban can ho hoang anh thanh binh quan 7[/FONT][/B][/URL][COLOR=#000000] |[/COLOR][/FONT][/FONT][/FONT][/COLOR][/FONT][/COLOR][/FONT][/FONT][/COLOR][FONT=Arial][FONT=Arial][COLOR=#000000][/COLOR][/FONT][/FONT][/SIZE]
  4. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    Nuôi con buôn tảo bán tần,
    Chỉ mong con lớn nên thân với đời.
    Những khi trái nắng trở trời,
    Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.
    Trọn đời vất vả triền miên,
    Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con.

    Ai về tôi gởi buồng cau,
    Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
    Ai về tôi gởi đôi giày,
    Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi.

    Đây bát cơm đầy nặng ước mong,
    Mẹ ôi, đây ngọc với dây lòng.
    Đây tình con nặng trong tha thiết,
    Ơn nghĩa sanh thành, chưa trả xong.

    Mẹ anh lội bụi lội bờ
    Sao anh áo lụa quần tơ ngày ngày
    Mẹ anh bụng đói thân gầy
    Sao anh vui thú mâm đầy cỗ cao
    Mẹ anh như tép lao xao
    Sao anh lấp lánh như sao trên trời
    Mẹ anh quần quật một đời
    Sao anh ngoảnh mặt anh cười cợt hoa

    Mẹ còn là cả trời hoa
    Cha còn là cả một tòa kim cương

    Mẹ còn chẳng biết là may
    Mẹ mất mới tiếc những ngày làm con
  5. dv4ever

    dv4ever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2012
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    2
    Đọc những bài viết thế này lại rưng rưng nước mắt . Đã bảo lâu con chưa nói " Con yêu mẹ "?
  6. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    TRÁI TIM MẸ
    Ngày xưa,có một anh chàng vô cùng yêu vợ nhưng anh ta ko có cách nào để chứng minh. Vợ anh ta liền nói:

    - Anh hãy về nhà mang trái tim mẹ anh đến đây,như thế em sẽ tin là anh yêu em.


    Chàng trai suy nghĩ: "Mình sống với mẹ 20 năm đầu đời,nhưng có thể sống với vợ gấp 3 thời gian ấy...". Anh ta liền trở về nhà. Vừa nhìn thấy con,mẹ anh mừng rỡ reo lên:

    - Ôi con về thăm mẹ đấy ư?

    Đứa con chẳng nói chẳng rằng cầm lấy con dao đâm vào ngực người mẹ và móc lấy trái tim mang đi. Trên đường do vội quá,anh ta vấp ngã, trái tim mẹ lăn xuống vệ cỏ. Anh ta chưa kịp ngồi dậy thì nghe một giọng nói hiền từ phát ra từ đâu đây:

    - Con à, con có...đau...không...?

    Anh ta nhìn quanh và rồi phát hiện giọng nói ấy phát ra từ trái tim của mẹ
  7. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    Gia tài của mẹ là con
    Dẫu cho đi hết nước non bến bờ

    Kính gởi đến tất cả đấng sinh thành, kính gởi đến tất cả những người tri ân, gởi đến những ai đang còn cha mẹ nhưng đã bị ruồng bỏ tình thâm.
    “Cha là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng, ba ngọn nến lung linh, thắp sáng một gia đình”.Các bạn đã nghe bài hát này chưa, sao nghe nó ấm áp vô cùng, nghe nó ngập tràng hạnh phúc của một gia đình dù chỉ nghèo nhưng có đủ tình cha lẫn mẹ. Các bạn có biết không, những đứa trẻ như chúng tôi đây, đau khổ lắm, đáng thương lắm. Cha còn đó, mẹ còn đó nhưng tình thâm hoàn toàn không có. Họ nhẫn tâm xua đi tình ruột thịt một cách hững hờ và những đứa trẻ bị xua đuổi đó sẽ nghĩ gì: hờn hay là thương, oán trách hay là níu kéo. Có lẻ sẽ mang trong lòng một nỗi niềm cô đơn hụt hẫn và mất đi thân bằng từ khi vững bước vào cuộc đời, khi không có chỗ dựa của tình thâm cha mẹ.
    Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về cuộc đời của tôi. Cha mẹ tôi chia tay lúc tôi vừa tròn 5 tuổi và em gái tôi 3 tuổi. Ngoại thương hai đứa cháu bất hạnh mang về để bù đắp, dù ngoại rất nghèo. Hoàn cảnh thật trớ trêu, em gái tôi lại bị sốt co dật nên cuối cùng đã bị bệnh thần kinh lúc mê lúc tĩnh, lúc buồn lúc vui nên em tôi lúc nào cũng cần có người bên cạnh chăm sóc. Ngoại tôi hằng ngày phải đi bán vé số tảo tần kiếm tiền mua thuốc cho em gái tôi và lo miếng ăn cho cả nhà. Hoàn cảnh như thế cho nên học hết lớp 9 tôi phải xếp lại bút nghiêng để bắt đầu lao vào cuộc đời – kiếm tiền. Tôi học rất giỏi nhưng cũng đành, biết làm sao hơn với hai chữ mồ côi. Cha mẹ còn đó nhưng tôi lại thấy mình rơi vào vực thẳm, hai chữ mồ côi tôi cũng không được nhận nhưng có ai nhìn nhận những đứa con như tôi đâu. Tôi bắt đầu cuộc hành trình đi tìm miếng cơm manh áo. Đó chính là những xô hồ, và những xẻng cát, đau đớn cùng tột vì không ai che chở, không ai nâng đỡ trên đường đời. Tôi đã phải nói với lòng mình: “Nam ơi, mày hãy cố lên. Ngoại mày và đứa em gái khờ khạo đang chờ mày ở nhà đó, cố lên Nam nhé”. Tối hôm đó tôi về thưa với Ngoại, kêu Ngoại nghỉ bán vé số, ở nhà lo cho em gái. Bởi Ngoại tôi bị bệnh đau khớp không đi được nhiều. Sáng hôm sau tôi lại tiếp tục cuộc hành trình đi kiếm tiền. Sáng Ngoại tôi phải dậy sớm nấu cơm bỏ sẵn để tôi mang theo ăn trưa. Không hiểu sao tiền tôi làm không đủ cho em tôi uống thuốc, nói chi tới chuyện ăn bánh vặt và sắm áo quần. Lúc bấy giờ tôi nghĩ lại thấy thương Ngoại vô cùng. Ngoại tôi đi bán vé số một ngày đâu có bao nhiêu mà Ngoại tôi vẫn lo đủ cho hai anh em tôi đủ miếng ăn, lành cái mặc. Ban ngày tôi đi làm hồ, ban đêm phụ chạy bàn cho các quán nhậu. Cuộc sống loay hoay như vậy tạm đắp đổi qua ngày.
    Các bạn có biết không, mẹ tôi đi làm vợ bé cho người ta nhưng gia đình người ta không chấp nhận, nên về cất nhà ở cạnh Ngoại. Đau đớn lắm khi mà hằng ngày tôi phải đối diện với bao nhiêu nghịch cảnh bẽ bàng. Mẹ tôi ở với người chồng ấy cũng có em bé. Tiền ăn của em bé ấy hơn 50.000đ, bằng tiền của tôi đi làm cả ngày lẫn đêm. Em bé ấy đòi gì được nấy, mẹ tôi không chút phàn nàn. Còn anh em tôi thì không bao giờ có, nếu có đó cũng chỉ là một giấc mơ xa xôi. Trong những đêm dài em tôi khóc vì thân xác đau rã rời, tôi chẳng biết phải làm, chỉ thốt lên:
    Nín đi em đừng khóc nữa.
    Mẹ đã bỏ anh em mình từ thuở ấu thơ.
    Sống nương nhờ vào tấm thân gầy của Ngoại.
    Ngoại mất rồi anh sẽ nuôi em.
    Hãy nín đi em, nín đi đừng khóc nữa.
    Anh đi làm đổi lấy từng miếng cơm,
    nuôi em đến hơi thở sau cùng.
    Dù bế tắc cũng không cần đến mẹ.
    Nghe lời anh ngủ ngon đi em.
    Hãy chìm vào trong giấc mơ tuyệt đẹp.
    Em sẽ thấy cuộc đời bớt khổ đau.

    Mỗi lần em tôi khóc như một nửa hồn tôi chết. Tôi không biết nó khóc vì cái gì, nó đau đớn về thân xác đau bệnh của nó. Hay nó đau đớn về tâm hồn của nó bị ruồng bỏ một cách phủ phàng. Nó khóc nghẹn ngào, tức tưởi. Từng giọt nước mắt của em tôi rớt xuống là câu hỏi dành cho tôi. Tại sao cuộc đời lại có những người mẹ vô tình đến vậy ? Tại sao cuộc đời lại có những người cha bạc bẽo đến thế ? Trên Thế giới này có biết bao đứa trẻ cô đơn bất hạnh và có biết bao nhiêu người mẹ vô tình đến như vậy ?

    Mùa đông đến đất trời xe lạnh
    Thương Ngoại già tần tảo sớm hôm
    Nuôi cháu Ngoại đau thương nheo nhóc
    Tuổi dại khờ mà đã mất tình thâm
    Nỗi cô đơn và lòng bất hạnh
    Bước ra đời hiu quạnh lắm mẹ ơi
    Xin tất cả hãy mở lòng thương hại
    Cho những kẻ thâm tình đã mất
    Vành khăn trắng chưa mang trên tráng
    Mẹ vẫn còn sao con lại thiếu tình thương

    Con nghe thầy nói trong đĩa Bóng Mây:
    “Con ho lòng mẹ tan tành
    Con khóc lòng mẹ như bình nước sôi”.
    Con đọc câu ca dao này mà con nghe nó nghẹn ngào vô cùng. Có ai đã từng suy nghĩ đến những đứa bé như chúng con không? Nếu có nghĩ chắc cũng thoáng qua mà thôi. Những đứa trẻ mồ côi đi ngang qua, nếu ai biết được chỉ nhỏ chút lòng thương hại, rồi sau đó trở lại cái suy nghĩ của mình. Chứ có ai mà nghĩ lại, phân tích xem đứa bé đó bất hạnh như thế nào. Từ lúc còn trong nôi, chập chững bước ra cuộc đời. Ai đã từng nghĩ chặng đường đó đã đong bằng nước mắt của tuổi thơ. Mỗi năm đến ngày Vu Lan, những đứa trẻ như chúng con đây sẽ cài hoa gì, hoa đỏ hay là hoa trắng, thưa thầy ? Những đấng sanh thành có biết không, mùa Vu Lan chúng con buồn lắm. Không biết mình nên chọn hoa gì để cài. Nhìn những đứa trẻ khác xung quanh cài hoa đỏ, đúng ra chính chúng con cũng được hạnh phúc như họ. Cha mẹ còn nguyên đó nhưng hai tiếng mẹ cha như xa xôi từ ấu thơ đến bây giờ con chưa từng nghe một lần ấm áp. Vậy con có xứng đáng để chọn lấy một cành hồng đỏ thắm không thưa thầy ?
    Mùa Vu Lan nữa lại trôi qua, cho đến bây giờ đã là 19 mùa Vu Lan. Con chưa từng có quyền để chọn cho mình một nụ hoa đỏ thắm. Có phải đòi hỏi này quá lớn đối với con không thưa thầy ? Con mong mỏi các bậc làm cha mẹ hãy mở chút lòng thương mà dẫn dắt những đứa trẻ dại như chúng con đi vào cuộc đời với tư thế tự tin, bình yên và tự hào.
    Con xin kính lễ thầy !
    (Trích tâm thư gửi Đại đức Thích Thiện Thuận nhân ngày sinh nhật lần thứ 19 của một em trai).
  8. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    Gửi Mẹ thương yêu

    Chiều nay con viết vần thơ nhỏ
    Gửi Mẹ thương yêu ở cuối trời ...

    ***

    Buổi ấy con đi đã lâu rồi
    Quê người mấy đợt lá thay nôi
    Từng ngày con vẫn ngóng về nơi ấy
    Xóm nhỏ hiu gầy - dáng Mẹ yêu !

    Tiễn con Mẹ chẳng dặn được nhiều
    Con nào có hiểu được bao nhiêu !
    Nước mắt Mẹ giờ đây đã cạn
    Bởi khóc Cha con - nỗi mất chồng !

    Mẹ ôm nỗi đau của chiến tranh
    Nuôi đàn con nhỏ được học hành
    Tháng năm xa Mẹ con mới hiểu
    Vị mặn mồ hôi trong cháo - rau !

    Nhớ dáng Mẹ yêu - áo rách vai
    Kĩu kịt đường xa gánh nặng đời
    Đàn con thơ dại - ngây thơ quá
    Vẫn cứ vô tư nghịch với chơi !

    Vẫn cứ vô tư nghịch với chơi
    Bao lần mải nghịch áo rách tơi
    Mẹ chỉ xoa đầu rồi khẽ bảo
    Khổ quá ! Con tôi nghịch quá trời !

    Ngày theo đám bạn chạy muôn nơi
    Đêm về mỗi đưa lăn mỗi nơi
    Rém chỗ con nằm - ngồi vá áo
    Canh đàn con ngủ suốt canh thâu...

    ***

    Ôi Mẹ thương yêu ! Mẹ thương yêu !
    Kể sao cho hết vạn ơn sâu
    Dù đi muôn nẻo con vẫn biết
    Dáng Mẹ lưng còng đang ngóng con !

    Mẹ nhé ! Giờ con đã lớn khôn
    Mang tình của Mẹ tới muôn phương
    Cùng bao bè bạn đua học tập
    Xây cuộc đời mai tươi sáng hơn !

    Tóc Mẹ giờ đây chắc bạc nhiều !
    Đàn con giờ khôn lớn bao nhiêu ?!
    Mẹ ơi ! Chiều nay con nhớ Mẹ
    Con gửi đôi lời tặng Mẹ yêu !

    SaoMai

    Mẹ giờ như chuối chín cây
    Mái tóc bạc với màu mây cuối trời
    Chưa chi mà đã một đời
    Nói là yêu mẹ thì hơi sáo mòn
    Gia tài của mẹ là con
    Dẫu cho đi khắp nước non bến bờ
    Thì trong mắt mẹ bao giờ
    Cũng như là quả non tơ đầu cành
    Từ manh áo tới bát canh
    Còn bao mưa nắng xung quanh đời người
    Đừng đi đâu cả mẹ ơi
    Đừng đi đâu cả về nơi cuối trời.
    (Phan Việt Thư)
  9. bluetea

    bluetea Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/06/2001
    Bài viết:
    7.905
    Đã được thích:
    6
    đọc cái tiêu đề, mình cứ tưởng lạy cha lạy mẹ con đi lấy chồng.
  10. Tinhnguyen08

    Tinhnguyen08 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.879
    Đã được thích:
    4
    Ai về thăm mẹ quê ta
    Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm
    Bầm ơi có rét không bầm
    Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
    Bầm ra ruộng cấy bầm run
    Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
    Mạ non bầm cấy mấy đon
    Ruột gan bầm lại thương con mấy lần
    Mưa phùn ướt áo tứ thân
    Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu
    Bầm ơi sớm sớm chiều chiều
    Thương con bầm chớ lo nhiều bầm nghe
    Con đi trăm núi ngàn khe
    Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm

Chia sẻ trang này