1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lệ Giang 14 - Tưng Bừng mùa Lễ Hội

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi NgaBum, 23/09/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. haobt2002

    haobt2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2004
    Bài viết:
    574
    Đã được thích:
    0
    Tớ chưa nhận được PM của cậu, hay cậu email cho tớ đê
    Thanks
  2. DaiGiaHaThanh

    DaiGiaHaThanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2006
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Hehe NgaBum nick quen nhỉ, có phải em Nga nhà Bùi Gia, hiện đang học tại China không đấy?
  3. haobt2002

    haobt2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2004
    Bài viết:
    574
    Đã được thích:
    0
    Copy ít tư liệu về LG qua internet để mọi người tiện tham khảo:
    Lệ Giang (tiếng Trung Quốc: 丽Y Lìjiāng) là một đơn vị hành chính cấp địa khu của tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, bao gồm cả khu vực thành thị lẫn nông thôn, với tên đầy đủ là Lệ Giang thị tức thành phố trực thuộc tỉnh Lệ Giang (chữ Hán: 丽Y,; bính âm: Lìjiāngshì).
    [sửa] Các đơn vị hành chính
    Bản đồ tỉnh Vân Nam với Lệ Giang được tô đậm
    Bản đồ tỉnh Vân Nam với Lệ Giang được tô đậm
    Thành phố Lệ Giang bao gồm một quận (hay khu đô thị cổ), 2 huyện và 2 huyện tự trị:
    * Quận Cổ Thành (古YZO; G"chéng Qū)
    * Huyện Vĩnh Thắng (永foZ; Y'ngshèng Xiàn)
    * Huyện Hoa Bình (Z坪Z; Huápíng Xiàn)
    * Huyện tự trị dân tộc Nạp Tây Ngọc Long (Z?T纳西-?治Z; Yùlóng Nàxīzú Zìzhìxiàn)
    * Huyện tự trị dân tộc Di Ninh Lang (宁'-彝-?治Z; Nínglàng Yízú Zìzhìxiàn)
    Khu vực nội thị Lệ Giang gồm khu đô thị mới, Đại Nghiên cổ trấn, Thúc Hà cổ trấn (Y河古.?), Bạch Sa cổ trấn (TT古.?). Thành phố Lệ Giang cũng bao gồm một số phần của Hổ Khiêu hiệp (hẻm sông Hổ Nhảy).
    [sửa] Đô thị cổ Lệ Giang
    Đô thị cổ Lệ Giang thường được biết đến dưới tên gọi Đại Nghiên cổ trấn (大"古.?). Đây là một thành phố cổ tuyệt đẹp cả về phong cảnh và lịch sử, nơi sinh sống của các dân tộc Bạch (Bai), Nạp Tây và Tạng. Thành cổ này nằm trên độ cao 2.400 m, trên cao nguyên Vân Quý, cách Côn Minh hơn 500 km và có diện tích 3,8 km².
    Nó không có tường thành, với trung tâm là phố Bốn Phương. Nó nổi tiếng về hệ thống đường thủy và cầu cống, nên còn được gọi là "Venezia của phương Đông". Lệ Giang có 354 chiếc cầu (bình quân cứ 1 km² có 93 cầu) bắc trên hệ thống sông Ngọc Hà trong nội thành. Những cây cầu được nhắc đến nhiều: Đại Thạch, Nam Môn, Mã Yên, Nhân Thọ, được xây vào đời Minh và Thanh.
    Hiện nay Lệ Giang có khoảng 30.000 dân với hơn 6200 hộ, chủ yếu là người Nạp Tây (hay Na-xi). 30% người dân vẫn làm nghề thủ công (đức đồng, chạm bạc, thuộc da và lông thú, dệt).
    Đô thị cổ Lệ Giang có lịch sử lâu đời hơn 800 năm. Lệ Giang được xây vào cuối đời Tống, đầu đời Nguyên. Trước cửa các ngôi nhà người ta đều trồng dương liễu và có suối nước chảy qua.
    Phủ họ Mộc vốn là nơi ở của thủ lĩnh thế tập Lệ Giang, được xây vào thời nhà Nguyên. Sau khi được đại tu vào năm 1998, phủ họ Mộc trở thành Viện bảo tàng của đô thị cổ.
    Tương truyền về lý do thành cổ Lệ Giang không có tường thành như sau: Thủ lĩnh họ Mộc cho rằng nếu xây thành cõ nghĩa là tự giam mình vì chữ mộc (o) nếu đóng khung xung quanh sẽ thành chữ khốn (>), nghĩa là bị vây hãm, trói buộc, nên đã không xây thành xung quanh để bảo vệ.
    Một phần ba thành phố cổ đã bị phá hủy bởi một trận động đất vào tháng 2 năm 1996.
    Đô thị cổ Lệ Giang (bao gồm cả Đại Nghiên, Thúc Hà và Bạch Sa) đã được công nhận là Di sản Văn hóa thế giới vào ngày 4 tháng 12 năm 1997. Du lịch nơi đây hiện nay rất phát triển.
    [sửa] Giao thông
    Cảng hàng không Lệ Giang ở cách đô thị cổ khoảng 20 km về phía nam, được mở từ năm 1994.
  4. haobt2002

    haobt2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2004
    Bài viết:
    574
    Đã được thích:
    0

    Nằm ở phía Tây-Bắc tỉnh Vân Nam, cách TP Côn Minh hơn 500km, trên độ cao hơn 2.400m so với mặt nước biển, thành cổ Lệ Giang ở Vân Nam (Trung Quốc) có khí hậu gió mùa vùng cao nguyên. Nhiệt độ trung bình năm vào khoảng 12,6oC. Vĩ độ thấp, địa thế cao đã mang lại sự hài hòa mùa đông ấm áp, mùa hè mát mẻ cho Lệ Giang. Các con đường trong khu thành nội đều được lát bằng những phiến đá khổ lớn, nhiều mầu trông thật đẹp mắt.
    Chúng vừa tô thêm màu sắc cho thành cổ, có tác dụng chống bị mài mòn theo thời gian, vừa có giá trị thẩm mỹ cao, giá trị thực tế, không bụi vào mùa khô và không gây bùn lầy vào mùa mưa. Thêm vào đó là ý thức bảo vệ môi trường của người dân nơi đây rất cao mới khiến thành cổ Lệ Giang luôn mới mẻ, sạch đẹp, không khí trong lành. Con sông Ngọc nước xanh trong chia làm ba nhánh trước khi chảy vào thành cổ, rồi phân tách thành nhiều nhánh nhỏ khác tạo ra những con suối vươn tới mọi ngóc ngách trong khu vực thành nội. Những ngôi nhà gỗ màu nâu đã ngả màu theo thời gian nép mình dưới tán liễu xanh mướt, soi bóng xuống suối nước trong bên những chiếc cầu đá uốn cong, trông thật hấp dẫn.
    Nét riêng của Lệ Giang không giống với bất kỳ nơi nào khác, đó là sự sống động của thành cổ. Tất cả như hiện lên trước mắt bạn bức tranh cổ đại sinh động giữa xã hội hiện đại. Nét độc đáo khác của thành cổ Lệ Giang còn thể hiện ở chỗ: Gọi là thành trì mà không có tường thành bao quanh. Tương truyền, ngày xưa, người thống trị thành Lệ Giang họ Mộc. Ông cho rằng, xây tường thành có nghĩa là tự giam mình vì nếu chiết tự chữ ?omộc? trong tiếng Hán, thì nếu thêm bộ khung bên ngoài nó trở thành chữ ?okhốn?, có nghĩa là bị trói buộc hay bị vây hãm. Chính vì vậy mà thành Lệ Giang đã không có tường bảo vệ cho đến ngày nay.
    Thành cổ Lệ Giang được xây dựng từ cuối thời nhà Tống đầu nhà Nguyên, cách đây khoảng 800 năm. Nằm trên thế đất tựa lưng vào núi Ngọc Long Tuyết và quay về phía Đông-Nam, thành cổ Lệ Giang được xây dựng bên những con suối nhỏ (đây là các nhánh nhỏ của sông Ngọc khi chảy vào nội thành). Thành cổ Lệ Giang rộng 3,8 km2. Có 6.200 hộ gia đình với 30 nghìn người, chủ yếu là người dân tộc Na-ni. Trước đây Lệ Giang là thị trấn trọng yếu, nơi giao lưu kinh tế, thương mại, văn hóa? giữa các vùng Vân Nam, Tứ Xuyên và Tây Tạng. Thành cổ Lệ Giang được xây dựng lấy núi làm xương sống, lấy nước làm linh hồn. Có thể nói đây là sự kết hợp độc đáo giữa con người và thiên nhiên, hài hòa giữa kiến trúc, phố xá và môi trường tự nhiên. Đó là sự kết tinh của văn hóa các dân tộc Hán, Na-xi, Bạch, Tạng, là sự giao hòa, đan xem, bổ trợ lẫn nhau của các phong tục tập quán khác nhau. Năm 1997, thành cổ Lệ Giang được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới.
    http://vnexpress.net/Vietnam/Xa-hoi/Du-lich/2006/10/3B9EFD90/
    Lệ Giang - dòng sông trong tâm tưởng
    Người phụ nữ Naxi trong trang phục truyền thống cùng với chiếc mũ ?oMao Trạch Đông?.
    (Dân trí) - Rời Côn Minh, qua Đại Lý rồi đi tiếp đường núi lên phía bắc khoảng 600km bằng xe khách, cổ thành Lệ Giang bất ngờ hiện ra trong ánh nắng chói chang của vùng cao nguyên và trong sự ngỡ ngàng của du khách.
    Lệ Giang là tên một quận lớn trong đó có thị trấn cổ cùng tên rất nổi tiếng Trung Quốc, có phần giống như Hội An đối với Việt Nam vậy. Nằm giữa một thung lũng tuyệt đẹp ở độ cao 2.400m so với mặt nước biển, cổ thành đã 800 năm tuổi của người dân tộc Naxi này chính là cửa ngõ từ phía Nam để đi lên cao nguyên Tây Tạng. Lệ Giang được công nhận là Di sản văn hoá thế giới vào năm 1997.

    Nổi tiếng từ một... thảm hoạ

    Năm 1996, một trận động đất 7 độ richter đã xoá sổ gần như toàn bộ khu thị trấn cổ Lệ Giang. Hơn 300 người đã chết và 16.000 người bị thương. Sau thảm hoạ ấy, chính quyền Trung Quốc cùng các tổ chức quốc tế đã đổ hàng trăm triệu USD để khôi phục lại kiến trúc và cuộc sống của người dân địa phương trở lại gần như xưa. Song, cũng chính trận động đất kinh hoàng ấy lại khiến Lệ Giang trở nên nổi tiếng.

    Mặc cho những đổi thay, dường như nhịp sống cũ của người dân phố cổ không hề thay đổi.

    Đặt chân vào khu phố cổ, người ta sẽ tưởng là mình lạc vào một đô thị Trung Hoa phong kiến của vài trăm năm trước. Từ trên đồi Sư tử nhìn xuống, bạn sẽ thấy một quảng trường trung tâm cổ kính, những con đường lát đá chạy ngoằn nghèo, những ngôi nhà mái ngói, tường gạch hoặc gỗ nép mình dưới hàng dương liễu bên những cây cầu đá cong vút bắc ngang qua những con kênh lớn nhỏ, xanh ngắt. Phố cổ tràn cả lên sườn núi. Phần trên cao của Lệ Giang sừng sững những mái nhà cong vút, giống như mặt trước của một thành trì cổ đại.

    Lang thang khắp khu phố cổ mới thấy người Lệ Giang quả là bậc thầy về kiến trúc đô thị và công trình thuỷ. Các con phố chằng chịt tưởng đan xen hỗn loạn, song lại được phân cấp rất khoa học theo chiều từ cao xuống thấp nương theo dòng nước. Hệ thống hàng chục con kênh lớn nhỏ dẫn nước chảy dọc theo khắp các con phố cùng điểm nhấn là những cây cầu đá tạo cho Lệ Giang một cảm giác tĩnh tại trong sự vận động không ngừng.

    Dấu sắt nung đóng vào phố cổ

    Đêm, tất cả những con đường dẫn đến quảng trường trung tâm (Sifan Square) đều lặng như tờ, như thể sự tĩnh lặng của cả cổ thành dồn lại để đổi lấy cái náo nhiệt kinh người ở khu phố chính Xinghua. Đêm nào cũng vậy, phố Xinghua chạy dọc 2 bên con kênh lớn như cháy rực trong ánh sáng của hàng nghìn đèn ***g đỏ, trong tiếng đàn sáo, trong cuộc hát đối và reo hò của hàng trăm cô gái trẻ Naxi và khách du lịch ở các hàng quán hai bên bờ. Không khí phố hội này có lẽ là một hệ quả đẹp của ý thức tiếp thị du lịch của người Trung Quốc.

    Cầu đá - kênh nước là những nét đặc trưng của phố cổ Lệ Giang.

    Người Naxi ở Lệ Giang có nguồn gốc từ Tây Tạng, di cư xuống ở Lệ Giang từ khoảng 1.400 năm trước và từ đó đến nay vẫn giữ nguyên cấu trúc gia đình mẫu hệ của người Tạng. Những sự thay đổi bên ngoài dường như rất ít ảnh hưởng đến lối sống truyền thống của cư dân phố cổ. Người Naxi vẫn mặc trang phục dân tộc truyền thống và giữ nếp sinh hoạt hàng ngày. Một nét thú vị là hầu hết những người già vẫn trung thành với chiếc mũ công nhân kiểu ?oMao Trạch Đông? của nhiều thập kỷ trước.

    Lệ Giang giống như một phim trường giữa thời hiện đại. Dù nét cổ kính của kiến trúc chỉ là được tái hiện một cách tinh tế, nhưng theo thời gian chúng cũng dần trở nên xưa cũ. Cùng với những con người cũ, lối sống cũ, Lệ Giang đang trở lại với không khí của một cổ thành nghìn năm tuổi. Chỉ có điều, khách du lịch và các dịch vụ kèm theo ngày một dày lên, như một dấu sắt nung của thị trường âm thầm đóng vào lòng phố cổ.

    Dưới chân núi tuyết

    Nếu ở Vân Nam có một nơi nào nổi tiếng hơn cả Lệ Giang thì đấy chỉ có thể là Ngọc Long Tuyết Sơn. Từ phố cổ Lệ Giang, bạn có thể nhìn thấy một ngọn núi cao trắng xoá. Đó chính là đỉnh cao 5.595m trong dãy Ngọc Long Tuyết Sơn quanh năm tuyết phủ. Dãy núi tuyết là một trong những phong cảnh hùng vĩ nhất Trung Hoa. Ở đây có khe núi sâu nhất thế giới và tuyến cáp treo cao nhất châu Á, đưa du khách từ mặt đất lên đến độ cao 4.296m.

    Bánh xe nước đầu phố Xinghua này là điểm bắt đầu vào phố cổ.

    Trong văn hoá phương Đông núi là nơi hun đúc các giá trị tinh thần. Hành trình lên núi là hình ảnh của sự đi tìm chân lý và giải thoát. Trong truyện cổ Ấn Độ có câu chuyện về một người hành hương lên núi với một sọt đá lớn trên lưng. Anh ta đi tìm điểm tiếp giáp giữa Trời và Đất. Mỗi khi kiệt sức, anh ta lại vứt bớt đi một hòn đá. Khi hòn đá cuối cùng được ném đi thì cũng là lúc anh ta lên tới đỉnh. Đó là một ẩn dụ sâu sắc về cuộc sống. Cuộc đời của con người đầy những gánh nặng. Phải biết tự rũ bỏ những tạp niệm ấy, con người mới đạt đến tận cùng của sự giải thoát.

    Vì một sự nhầm lẫn đáng tiếc, chúng tôi chỉ có thể ngắm dãy núi trong một thung lũng đầy gió rét thay vì lên cao để mà được cảm thấy mình bé nhỏ trước những đỉnh băng tuyết, được thả trí tưởng tượng trôi theo dòng sông Dương Tử lẩn khuất đâu đó trong những khe núi không xa.

    Theo người Lệ Giang, tháng 5 này chính là thời điểm đẹp nhất cho những chuyến đi lên núi. Tuyết mùa khô rất hợp cho những cuộc dạo chơi trên đỉnh và dưới chân núi hoa mùa hè cũng bắt đầu khoe sắc trên những cung đường.

    * * *
    Trong tưởng tượng, tôi vẫn nghĩ Lệ Giang là một dòng sông trên núi, mà những dòng nước trong vắt tôi vẫn gặp trong thị trấn chảy từ con sông ấy.

    Mãi về sau, tôi mới biết không có con sông nào tên là Lệ cả. Nước chảy về Lệ Giang bắt nguồn từ tuyết tan trên đỉnh núi, không ào ạt như về dòng sông Ngọc Hà gần đó, mà chỉ lặng lẽ từng dòng, giống như những giọt nước mắt thấm sâu vào lòng phố cổ.
    http://www.dantri.com.vn/Sukien/phongsu/2006/5/115236.vip
    http://www.webdulich.com/index.php?act=normal_link&article_id=24078&act2=article_detail&type_relate=0
    http://www.webdulich.com/index.php?act=normal_link&article_id=25343&act2=article_detail&type_relate=0
    Sau những giờ say sưa ngây ngất với cảnh sắc trên ngọn núi cao 4.506m tuyết phủ vĩnh cửu, cái giá lạnh và không khí loãng không cho phép chúng tôi chần chừ ở lại quá lâu trên đỉnh Ngọc Long Tuyết Sơn. Và bởi khi chúng tôi lên ngọn núi cao này đã là sáng 30 tết.
    4g chiều 30 tết, ngay khi bước những bước đầu tiên vào khu vực cổng cổ thành Lệ Giang, chúng tôi biết ngay mình đã chọn lựa đúng nơi để có một đêm giao thừa đáng nhớ. Đã đến Lệ Giang thì phải nhớ chọn nhà trọ trong cổ thành để được sống cùng với cư dân Nạp Tây trong những ngôi nhà truyền thống của họ: nhà gỗ hai tầng nền đá với một cái sân trong ấm áp có treo vài con cá lớn và mấy tảng thịt lợn.
    Trong khi Bắc Kinh và Thượng Hải đã làm tôi khá thất vọng, Tô Châu và Hàng Châu vốn được mệnh danh là thiên đường hạ giới cũng chỉ... tàm tạm thì Lệ Giang lại hơn cả mong đợi! Một không khí đặc quánh cổ kính. Cả một khu thành cổ trù phú vẫn đang sống rất mãnh liệt suốt đêm ngày. Những kiến trúc cổ, những ngôi nhà, những con đường, quảng trường, ngôi chợ, hệ thống dẫn nước lộ thiên... vẫn còn nguyên giá trị sử dụng và đang đóng góp vào cuộc sống hằng ngày của mỗi cư dân Lệ Giang.
    Trên đỉnh Ngọc Long Tuyết Sơn sáng 30 tết
    Thật tuyệt khi dùng bữa tối 30 tết bên con kênh trong vắt xây bằng đá chảy song hành với mỗi con đường. Chúng chính là hệ thống dẫn nuớc sinh hoạt lộ thiên của thành phố. Những chú cá hồng tươi bơi lượn trong dòng nước trong vắt lạnh giá do tuyết tan chảy về từ Ngọc Long Tuyết Sơn. Những ngọn đèn ***g đỏ của nhà hàng hắt bóng xuống những dòng kênh. Có một số món đặc sản ở Lệ Giang mà bạn có thể thú vị khi nghe tên nhưng không khỏi ngại ngần khi thử, như món ?othanh đình chiên bơ? hết sức phổ biến ở mỗi nhà hàng (thanh đình: tên Hán - Việt của chuồn chuồn!).
    Với mật độ nhà nghỉ, quán ăn và cửa hàng dày đặc, có thể nói Lệ Giang đã du lịch hóa cao độ. Nhưng dù chật ních du khách Lệ Giang vẫn không mất đi cái không khí cổ kính đầy chiều sâu của nó. Vẻ đẹp của từng con đường, góc phố và những ngọn đèn thả trên kênh làm bạn quên đi rằng mình đang phải chen lấn trong đám đông du khách đang đón chào năm mới cổ truyền sắp đến.
    Giao thừa. Tiếng pháo và ánh sáng pháo hoa làm khu vực tân thành Lệ Giang như ấm hơn, trong khi ở khu cổ thành các căn phố mặt tiền bán hàng lưu niệm vẫn mở cửa đến tận sát giờ giao thừa). Du khách vẫn tấp nập đi lại.
    Sáng mồng một, gia đình Nạp Tây chủ nhà trọ mời chúng tôi vài món bánh nhà làm. Tôi đã từng đến nhiều nước thế nhưng Lệ Giang vẫn là nơi tôi mong trở lại hơn đâu hết...
    Trấn cổ Thúc Hà : Tồn tại như một truyền thuyết
    Trấn cổ Thúc Hà về đêm
    Trấn cổ Thúc Hà về đêm
    Ngày tháng ở Lệ Giang thật êm đềm. Từ những căn nhà xưa cổ, những con hẻm tĩnh mịch, những tiếng chuông ngựa ngân reo cho đến những thiếu nữ dân tộc Nạp Tây, tất cả đều mang một cảm giác quen thuộc.
    Trấn cổ Thúc Hà (thuộc Lệ Giang, tỉnh Vân Nam, Trung Quốc) cách cổ thành Lệ Giang khoảng 4 km, cũng có phố Tứ Phương, cũng có dòng sông chảy xuyên qua trấn. Thúc Hà và Bạch Sa là nơi cư trú sớm nhất của cộng đồng người Nạp Tây. Hai địa danh này cùng với trấn cổ Đại Nghiên đều được liệt vào danh sách ?oDi sản văn hoá thế giới?.
    Từ phía nam đi vào trấn, du khách sẽ bắt gặp quán trọ Hậu Điểu. Cách trang trí đẹp mắt trên đố cửa quán trọ khiến cho du khách phải hiếu kỳ nhìn vào bên trong. Đi qua khu vườn yên ắng không bóng người, theo những bậc thang lên trên lầu, mảnh sân thượng rộng lớn mở ra cả một quang cảnh tuyệt đẹp trước tầm mắt. Nếu ngồi xuống bên cạnh một chiếc bàn café ở đó, du khách sẽ nhìn thấy tổng quát toàn trấn Thúc Hà. Ở phía dưới, dòng sông Thanh Long chảy hiền hoà dưới chân cầu Đại Thạch. Trong trấn, màu vàng của cây dương và màu xanh của những cành liễu đang xen giữa màu gạch ngói đen phủ tầng tầng lớp lớp trên những bức tường. Phía sau lưng trấn, lấp lánh màu trắng bạc đang sáng toả giữa khung trời xanh trong. Đó chính là màu của ngọn núi tuyết Ngọc Long mỹ lệ.
    Núi tuyết Ngọc Long
    Ban ngày ở phố Tứ Phương là nơi nhộn nhịp nhất Thúc Hà. Quầy bánh nướng, quầy ?otàu hủ thúi?, quầy ?omì đậu kê? (*) nhộn nhịp nối tiếp nhau, đủ mùi đủ vị. Du khách có thể tận hưởng cảm giác thư giãn khi vừa trò chuyện vừa thưởng thức các món ăn ở đây.
    Nguồn nước suối vô tận từ đầm Cửu Đỉnh và đầm Sơ Hà làm cho hai con sông chảy qua trấn Thúc Hà lúc nào cũng trong veo tinh khiết. Nước trong xanh đến nỗi có thể nhìn thấy cây cỏ đang đung đưa ở phía dưới. Ánh sáng mặt trời chiếu vào lòng sông dập dờn, đẹp đến nỗi chẳng ai nỡ quấy nhiễu những con cá đang bơi lội tung tăng dưới đó. Hiếm nơi nào có nguồn nước trong lành đến vậy. Thế nên người dân ở đây vẫn hay dùng nước sông để rửa rau, vo gạo. Mỗi sáng sớm, họ còn ra sông lấy nước uống cho cả ngày.
    Dòng sông chảy qua trấn cổ
    Đúng như lời ghi trên tấm biển hiệu của một quán rượu : ?oĐọc sách, trò chuyện, thả hồn, nằm mộng?. Ánh nắng chiếu dìu dịu của trấn cổ Thúc Hà khiến người ta ngơ ngẩn.
    Người Nạp Tây ở đây có truyền thống rất lạ. Đàn ông thì hoặc là ?ocầm kỳ thư hoạ?, hoặc là ?othuốc rượu trà?, nếu không cũng rảnh rỗi ?ovui chó thú chim?. Người phụ nữ ngược lại, bận bịu làm việc hết cả ngày cả tháng. Vì vậy khi đi trên đường, nếu có bắt gặp hình ảnh một cô gái Nạp Tây với chiếc gùi đầy củi nặng nhọc trên lưng hay hình ảnh một người đàn ông trung niên nhàn rỗi đi dạo với con chim ưng trên tay mình thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
    Lúc mặt trời mùa thu lặn xuống, những tia nắng còn sót lại chiếu trên đồng cỏ tạo ra một cảnh quan lạ mắt, du khách ắt hẳn sẽ cảm nhận được có diều gì thần bí nơi đây. Quang cảnh Thúc Hà mênh mông rộng lớn, trấn cổ vì thế mà tồn tại như là một truyền thuyết vậy.
    (*) đậu kê - một loại đậu đặc sản của người Vân Nam.
  5. NgaBum

    NgaBum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2007
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Sặc tiết.. không phải rồi anh ạ. em là Nga Bủm cơ V___V
  6. NgaBum

    NgaBum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2007
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
  7. haobt2002

    haobt2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2004
    Bài viết:
    574
    Đã được thích:
    0
    @ NgaBum ới, cậu có thể đổi lịch sang tháng 11 không?
  8. twodrargon

    twodrargon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Hi Ngabum,
    Minh vừa kiểm tra weather forecast trên Yaoo,thấy bạn nên thông báo cho moi người biết tình hình thời tiết ở bên đó là vào khoảng giữa tháng 10 có thể trời vẫn còn mưa khá nhiều đó,nhiệt độ 12-20 C.
    Chừng nào gút lại được cái anh chàng nói tiếng TQ nhớ thông báo liền nghe.Chủ yếu yên tâm thôi,không sợ bị tụi tàu nó lừa bỏ mạng trong mấy cái resort trên núi.
    Mình dân 6X lận,nhưng chơi bụi khắp VN rồi ,bạn cho mình đi ké không.
  9. merc_benz

    merc_benz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2005
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    @haobt2002: Thank bạn đã giới thiệu về Lệ Giang, rất hay và bổ ích cho mỗi chuyến đi.
    à nhưng mà bạn đừng kéo tối thiểu là sáu người phải lùi lại đến tháng 11 nhé. Nếu thực sự thấy thích Lệ Giang thì vẫn còn LG15, LG16 cơ mà.
    @Twodragon: Hay quá mình đang rất quan tâm về thời tiết ở đó thời điểm giữa tháng 10. Mưa thì hơi ngai một chút nhưng nhiệt độ như vậy là quá hợp lý, ko quá rét để phải lo lắng quá và sẽ có tuyết trên tuyết sơn. Như vậy sẽ ko lãng phí cơ hội mình muốn nhìn và sờ thấy tuyết.
    @ngabum: tình hình đã có gì mới chưa e? nếu lịch trình có gì mới mail cho a nhé.
  10. haobt2002

    haobt2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2004
    Bài viết:
    574
    Đã được thích:
    0
    @merc_benz:
    Ơ không phải thế, nhóm tớ là 7 người riêng, muốn tham gia cùng nhóm các bạn thôi. Vì chưa có nhiều thông tin nên muốn tham khảo các bạn. Còn thời gian thì nhóm mình đã có kế hoạch tháng 11 rồi. Thời gian của các bạn do các bạn chủ động mà
    cheer

Chia sẻ trang này