1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Leo - Sư tử - Vua của 12 cung Hoàng đạo ! - Danh sách và hình thành viên trang 51, 52

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi LTN, 20/11/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    tớ ko biết thơ...tớ chơi loại này cho nó công bằng nhá
    [​IMG]
    Được greatghost sửa chữa / chuyển vào 03:03 ngày 12/02/2006
  2. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    Ha... hạ.hạ.ha! há..há..a..ha! Hú... hu... hụ.hu... u!
    Hooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo
    Thiệt là hãi hùnh, khi không sao lại có tiếng cười ai đó văng vẳng trong đêm làm cho bất cứ ai nghe được cũng cảm thấy rợn người... Sáng hôm sau đâu đâu người ta cũng nghe lời bàn tán về tiếng cười đêm trước - người thì cho đó là tiếng rên rĩ của muột người con gái còn rất trẻ, người thì bảo đó là tiếng hú của một chàng thanh niên trong tuổi đôI mươi, còn có người thì cho rằng đó là tiếng la hét của hai người... mà là hai người đã chết v.v. Thiệt ra thì đó là tiếng cười, hay tiếng rên rỉ, hoặc là tiếng la hét. Nhưng những tiếng đó phát xuất từ đâu? Phải chăng là ở bãi tha ma vắng vẻ trên ngọn đồi phía bắc làng, hay là những tiếng đó phát ra từ ngôi nhà hoang ở phía nam?...
    Rồi thì sự sinh hoạt trong làng cũng trở lại bình thường và đêm lại một lần nữa trở lại với vạn vật như mọi khị Nhưng đêm nay thì khác, hầu như mọi người trong làng đều cảm thấy lành lạnh. Lạnh mà họ cảm được đây không phải là do thời tiết mà là lạnh do tiếng cười đêm qua ám ảnh. Mới có 10 giờ tối mà cả xóm làng đều im phăng phắc; không biết là đã có ai ngủ vô chưa nhưng vạn vật hình như đã bị lắng đọng lại - cả đến những tiếng động do súc vật gây ra cũng không có. Không lẽ chó, gà, heo, vịt cũng đều kiếm chỗ ẫn nấp hết rồi sao? Tại sao tiếng cười lại có ma lực ghê gớm như thế? Không lẽ thật là tiếng ma kêu quỉ hú?...
    Chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới... Trong lúc mọi người trong làng đều trùm mền kín đầu thì tiếng cười đêm trước lại lanh lãnh vang dội... Hảhảha! ?Hủhủhu! Và cứ như thế 5, 10 phút một lần. Người Công Giáo thì thì thầm đọc kinh, người Phật Giáo thì Nam-Mô-AĐi, còn trẻ con thì ôm cứng lấy cha mẹ anh chị chúng. Thật là khinh khủng sợ hãi... Nhưng rồi một đêm kinh sợ cũng qua đi và mặt trời lại ló dạng. Mọi người lại một lần nữa xôn xao bàn tán - "Làng mình chắc là có ma quỉ xuất hiện, phải nhờ cụ Tám ra giúp giải quết vấn đề!" một người xướng. "Đồng ý! Đồng ý!" mọi người khác đều hưởng ứng.
    Cụ Tám là người nổi tiếng không sợ trời, không sợ đất. Cụ là người duy nhất luôn luôn tắm xác cho người chết trước khi bỏ vô hòm. Người ta khẩu truyền rằng cụ đã gặp rất là nhiều ma quỉ nhưng chưa một lần tỏ ra khiếp sợ... Tuy rằng không muốn liều mình, nhưng vì xóm làng cụ Tám cũng đành phải miễn cưỡng tuân theo để tìm hiểu nguyên do tiếng cười bí mật kia.
    Cụ Tám sửa soạn con dao cặt củi mà cụ cho là một vũ khí lợi hại nhất của cụ. Trời vừa chập tối là cụ đã ra khỏi nhà. "MớI có 9 giờ mà mọi nhà đã đóng cử tắt đèn rồi," cụ lẩm bẩm và từ từ tiến tới ngôi nhà hoang ở phía nam khu xóm, nơi mà cụ nghĩ rằng sẽ tìm được nguyên do tiếng ma gào quỉ khóc kia.... Đã hai tiếng trôi qua mà không có gì xãy ra, cụ cảm thấy người cụ hơi mỏi mệt vì nấp trong bụi cỏ trước căn nhà hoang... Nhưng, bất chợt, cụ cảm thấy rờn rợn lạnh trong người. Linh tính báo cho cụ biết là có gì không ổn đâu đây. Cụ cố lấy bình tĩnh để chờ đợi thêm.
    Khoảng đúng 12 giờ đêm, thì Hủ.hủ.hủ.hu! Tiếng hú làm cho cụ giật bắn người giậy; tay cụ nắm chặt con dao để chờ đợi. Tiếng Hụ.hụ.hủhảhảha! mỗi lúc một tiến gần nơi cụ nấp là cho cụ toát mồ hôi lạnh và tự nhủ, "Trong suốt cuộc đời, đây là lần ta cảm thấy rợn nhất, không biết tại ta đã già nua hay là tại con quỉ này ghê gớm đến vậy."... Một lần nữa tiếng Hủhu lại nổi lên bên cạnh cụ và một bóng trắng xuất hiện trước mặt cụ. Hai tay nắm chặt con dao, cụ định tung ra một nhát vào bóng trắng kia nhưng bóng trắng đã bay xa hơn và dùng tay để vẫy cụ như là muốn thách thức cụ Tám. Cụ cứ tiến gần thì bóng trắng đó lại bay xa thêm... Cứ như thế mà đã đến gần bờ biển. Bất chợt, lại thêm một bóng trắng xuất hiện. Lần này thì cả hai bóng trắng đều quay lại như muốn nói với cụ Tám điều gì đó và cả hai chợt biến mất trước mặt cụ Tám. Cụ mĩm cười ra điều hãnh diện vì con ma ác ôn đó mà cũng sợ cụ. Sau đó cụ quay người trở lại để ra về thì chân cụ vấp phải vật gì đó. Bật chiết đèn lên cụ chợt hốt hoảng vì dưới chân cụ là hai xác chết của một đôi nam nữ độ đôi mươi. Lúc này thì cụ đã đoán ra được 9 phần 10 của câu truyện. Cụ khéo hai cái xác lui vô trong để nước khỏi cuốn đi, rồi ra về... Sáng hôm sau dân làng mang hai cái xác đi chôn và lập một bàn thờ cho đôi trai gái xấu số; và từ đó người ta không còn bị ám ảnh bởi tiếng gào thét kinh sợ giữa đêm khuya nữa
  3. muadong_hanoi

    muadong_hanoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/09/2005
    Bài viết:
    2.103
    Đã được thích:
    0
    @ ghost : Ko chơi ảnh ma đâu nhá. Đang đêm, nhìn thấy cái..... Cậu mà post ảnh ma nữa tớ ko vào nữa đâu, để ngày mai qua sau
    @ cả nhà : Bài thơ vui thứ hai nè :
    Hết Lý rồi đến Toán nhá

    TÌNH TOÁN HỌC
    Tôi làm thơ tặng người em gái nhỏ
    nhớ những ngày ta vui sống bên nhau
    khi gặp em ta chẳng biết nói chi
    vì ta đã song song và vô địch
    rồi một buổi ta đồng quy tại góc
    em mỉm cười như tiếp tuyến bên tôi
    tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
    và nhận thấy em xinh như cực đai.
    Em khó hiểu nên tôi đành cố giải
    bài toán lòng bằng phương pháp tương giao
    nhìn em cười ta định nghĩa tình yêu
    nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiêm.
    Em không nói tôi gia tăng tốc đọ
    em hững hờ tôi ,tôi vội biến thiên thanh
    chắc là em xác định tuổi thư sinh
    yêu là hết là triệt tiêu tất cả.
    Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
    nỗi cô đơn không giới hạn nay mai
    tôi mong em đặt điều kiện tương lai
    cho tôi sống với tấm lòng đơn giản.
    Tôi với em tính tình như đồng dạng
    sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng
    tôi xin thề không biên luận lăng nhăn
    mà chỉ lấy định đề ra ứng dụng
    Tôi có thể chứng minh là tôi đúng
    vì tình tôi như hàng điểm điều hòa
    có phương trình rồi tôi rút căn ra
    cũng khác gì điểm A trong quỹ tích.

  4. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Được greatghost sửa chữa / chuyển vào 03:06 ngày 12/02/2006
  5. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    MA_ vẫn là 1 đề tài được nhiều người thích thú. Có nhiều tin là có ma, nhưng có nhiều người lại nói là kkhông tin. Có rất nhiều hiện tượng lạ xảy ra, và tất nhiên là không có lời giải thích. Câu chuyện mà tôi kể ở đây là có thật, nhưng không phải là bản thân tôi găp, mà là anh của tôi.
    Đó là 1 lần anh ầy đi công tác với phái đoàn ngoài Hà Nội. Vào 1 đêm, khi mọi người đang ngồi o quầy tiếp tân để mướn phòng thì có 1 bà khách chạy từ trên lầu xuống. Bà ấy vừa khóc vừa nói với người quản lý khách sạn.
    __ Tôi..Tôi...không ở đây nữa. Tôi trả phòng lại đó.
    Anh tôi và mọi người rất ngạc nhiên vì phản ứng lạ của bà khách này. Vì vậy anh ấy lại gần và hỏi:
    __ Có chuyện gì vậy? Phòng đó có vấn đề gì ah?
    Bà khách trong điệu bộ hốt hoảng trả lời:
    __ Tôi nghĩ là phòng đó có.......tôi không biết nữa. Tôi đang nằm ngủ trên giường thì tự nhiên cái giường dựng đứng lên. Tôi tưởng là nằm mơ nên đã tự nhéo mình. Nhưng tôi rất tỉnh táo.....
    Bà ấy hoảng loạn thật sư. Thấy vậy anh tôi mới đưa cho bà ấy vài viên thuốc an thần và nhờ người tìm cho bà ấy 1 phòng khác. Bạn của anh tôi cũng không phải là hiền. Họ cũng rất hào hứng trong chuyện này. Trong lúc đang phân vân. 1 người bạn của anh tôi nói :
    __ Hùng_ tên anh trai tôi, tụi này biết mày rất gan da. Thôi thì tụi mình cá với nhau đi. Bây giờ mày vào phòng đó ở, nếu mày ở đó được 3 ngày mà không sợ thì tụi này sẽ dắt mày đi ăn 1 chầu.
    Anh tôi cũng tin vào những chuyện lạ như vậy, nhưng anh ấy cũng muốn thử xem sao. Vì vậy anh ấy nhận lời. Tối hôm đó, trước khi đi ngủ, anh ấy gọi người quản lý và dặn:
    __ Huân, ngày mai em kêu anh dậy lúc 6h nha, anh còn phải vào bệnh viện có chuyện.
    Anh quản lý đồng ý. Thế là tối hôm đó anh tôi vào ở cái phòng mà bà khách kia nói là có ma.......................
    Đang ngủ say giấc, bỗng có tiếng của Huân:
    __ Anh Hùng, dậy đi anh, 6h rồi, anh còn phải vào bệnh viện nưa.
    Không chỉ gọi mà Huân còn đến gần và lay lay người anh tôi nưa. Anh tôi lim dim mở mắt, chộp lấy cài đồng hồ và nhin. Anh ấy trả lời lại:
    __ Chỉ mới có 5h15 thôi, sao em kêu anh sớm vây?
    Anh Hùng liến quay người hướng mặt vào tương. Nhưng cũng ngay lúc ấy, anh tôi bật ngồi dậy trong sự hoảng hôt...........
    Anh ấy không hoảng hốt vì cái giường dựng đứng lên. Anh ấy cũng không giật mình vì Huân gọi anh ấy dậy sơm. Anh ấy bật dậy vì nhớ ra là Huân đã vào và lay lay gọi anh ây. Chuyện lay lay người để gọi 1 ai dậy là chuyện thương. Nhung nó sẽ trở nên quái lạ nếu cửa đã được anh tôi khoá 2 chốt, cài móc xích và đút chìa khoá ở ô. Điều đó cũng có nghĩa là, không 1 ai ở ngoài có thể mở cửa đươc. Bởi vì thắc mắc chuyện đó, nên anh ấy dậy và chuẩn bị đồ để đi làm luôn. Đến tối về, anh ấy lại vào phòng và đóng cửa kỹ như ngày hôm qua. Nhưng hôm nay, anh ấy không nghe gì hết, anh ấy để đồng hồ vào lúc 5h30 nhưng lại tỉnh dậy vào 5h15...........
    Đến ngày cuối cùng là ngày thứ 7 và anh ấy ko cần đi làm vào ngày mai. Anh ấy quyết dịnh dùng thuốc ngủ để ngủ cho ngon giâc. Nhưng lạ 1 điều là, ngay cả khi uống 2 viên thuốc ngủ thì anh ấy vẫn thức dậy đúng 5h15. Điều này rất lạ đối với anh ấy vì anh thường thức dậy rất trễ khi ko làm vào buổi sang. Anh ấy xuống quầy tiếp tân và gặp bạn be. Mọi người đều hỏi han anh Hùng.
    __Sao? Mày có gặp gì không?
    Anh tôi trả lời:
    __Có, tối đầu thì thấy Huân 5h15 lên kêu tôi.
    Huân liền nói:
    __Không có anh ah! Anh dặn em là 6h mới gọi anh ma. Với lại lúc đó em đang có ca trực bên khu kia, đâu có ở đây.
    Nghe Huân nói vậy, mọi người đều há hốc miệng ra. Và rất ngạc nhiên khi thấy anh tôi vẫn bình thương. Anh tôi nói:
    __ Anh biết, vì đó không phải là em. Cửa phòng anh khoá rất kỹ, nếu là em thì em cũng chẳng vào được __Anh tôi nói tiếp:
    __ Có điều ngạc nhiên là, mấy ngày nay, lúc nào anh cũng dậy vào lúc 5h15. Không trễ củng không sớm hơn phút nao. Hôm qua anh đã uống thuốc ngủ, nhưng sáng nay cũng dậy vào đúng giờ đo. Mà lạ hơn nữa, khi thức dậy, anh rất tỉnh táo, không có chút gì nhức đầu hay ngái ngủ như trước đây.
    Mọi người đã ngạc nhiên giờ càng ngac nhiên khi anh tôi hỏi người tổng quản lý khách sạn đã đứng tuổi:
    __ Bà hãy kể sự thực về cái phòng đó đi.
    Người tổng quản lý bèn kể nhỏ:
    __ Cái phòng đó lúc trước có 1 bà khách mướn, và không biết vì chuyện gì mà bà ấy đã tự tử trong đó vào lúc 5h15...................................
  6. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
    Được greatghost sửa chữa / chuyển vào 03:09 ngày 12/02/2006
  7. muadong_hanoi

    muadong_hanoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/09/2005
    Bài viết:
    2.103
    Đã được thích:
    0
    Tiếp nhá : Câu chuyện có tên : Chuyện tình khoa Lý và khoa Văn
    Phần 1: Bắt đầu
    Vào 1 ngày đẹp trời,chim hót líu lo,ánh nắng dịu nhẹ,gió hiuhiu
    Hoa khôi khoa văn đi qua cổng khoa Lý mơ màng:
    "Hôm nay trời nhẹ lên cao . Tôi buồn chẳng hiểu vì sao tôi buồn"
    Đúng lúc ấy zai khoa lý đi tới:
    "Em ơi buồn làm chi . Anh đưa em về bên kia sông Ðuống".
    Gái khoa văn bĩu môi:
    "Làng anh nghèo đất cày lên sỏi đá . Tôi với anh hai người xa lạ."
    Khoa lý bật ngay:
    "Ðêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ."
    khoa văn ( thăm dò):vợ con anh để bạn thân cay???
    Lý vội vàng:Anh còn son,em cũng còn son
    Ước gì ta được làm con 1 nhà
    Anh về thưa với mẹ cha ( mắt liếc vội )
    Văn ( chùng xuống ): Em đi em nhớ quê nhà
    Vườn dâu chưa đốn mẹ già em thương
    Lý ( mừng rỡ ) : Xuân dục Đoài đông 2 cánh lúa
    Bữa thì em tới bữa anh sang
    vừa nói vừa rút ra 1 miếng trầu trong túi quần ( chắc ăn trộm của bà ngoại )
    Ăn 1 miếng trầu,ăn 1 miếng trầu
    Không ăn cầm lấy cho nhau vừa lòng
    Văn ( nhón lấy miếng trầu và e lệ cúi xuống ) :
    Trầu này trầu nghĩa trầu tình
    Ăn vào cho đỏ môi mình môi ta
    sau đó nói rất nhỏ : em đồng ý
    Lý nhảy cẫng lên ( gào thật to) : Sướng quá,thế là cá cắn câu rùi.
    Văn (mắt tròn xoe như hạt mít ):
    Hôm qua anh đi tỉnh về
    Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
    Rồi quay ngoắt đi thẳng
    Lý ( há hốc mồm ) : Sao em nỡ đành quên những kỷ niện bao năm tháng
    Sao em nỡ đành quên những kỷ niệm ta đã trao
    Văn ( vẫn cắm cúi bước,nước mắt lưng tròng ): Thôi anh hãy về đi,lưu luyến làm chi

    Được muadong_hanoi sửa chữa / chuyển vào 03:17 ngày 12/02/2006
  8. anhansuotdoi

    anhansuotdoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2005
    Bài viết:
    263
    Đã được thích:
    0
    @ghost: ông post toàn cái vớ vỉn,ma với quỉ,post cái giề hay ho chút coi nào
    @ MĐ: mấy bài thơ hay phết nha bà chị,nhưng mờ bài thơ vật lí hay hơn,co'' lẽ tại em thích lí hơn
    Forget about it!
  9. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    ko biết thơ,ko biết văn....làm gì đây
    à hay anh viết điếu văn nhỉ??chú dino
    Được greatghost sửa chữa / chuyển vào 03:16 ngày 12/02/2006
  10. muadong_hanoi

    muadong_hanoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/09/2005
    Bài viết:
    2.103
    Đã được thích:
    0
    Tiếp phần II
    bồi thêm ( giọng hối hận): Về đây bên anh
    Về đây măc mặc áo the đi guốc mộc
    Văn ( quay lại) gào lên : Không không tôi không còn không còn tin anh nữa
    Không không tôi không còn không còn yêu anh nữa
    Lý (tức tối ) quay lại lẩm bẩm : Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
    Đời mất vui khi đẫ vẹn câu thề
    Sau đó 1 phút Lý quay lại thấy Văn khuất dần vào trong rừng mơ liền vội vàng chạy theo vấp ngã dúi dụi: Đợi anh với,tha lỗi cho anhhhh.Do vội vàng lên Lý bí vấp vào tảng đá biêu đầu,máu chảy lênh láng ( Văn nhìn thấy vội vàng quay lại ) xoa nhẹ vào chỗ đau. Tranh thủ cơ hội Lý cầm lấy bàn tay trắng trẻo:
    Em đẹp bàn tay ngón ngón thon
    Em duyên đôi má nắng hoe tròn
    Văn ( e thẹn )để yên bàn tay trong tay Lý
    Lý ( bồi thêm ) : Em lùa gió biếc vào trong tóc ( vừa nói tay vừa lùa vào trong tóc Văn )
    Thổi lại hồn anh cả nước non
    Văn ( e thẹn nép đầu vào ngực Lý )giọng nhẹ nhàng khuyên nhủ:
    Thầy u mình với chúng mình chân quê
    Anh ơi anh hãy giữ nguyên quê mùa
    Lý ôm chặt Văn vào lòng: yes, that'' s right are you ok???madam

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này