1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Leo-Sư tử, vua của 12 cung hoàng đạo - Off lần 2: 18h Trước cổng cung Văn hóa Hữu nghị

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi muadong_hanoi, 10/02/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    mình đã chuẩn bị 1 cái nick đề phòng cái này bị treo...
  2. blackorwhite_83

    blackorwhite_83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2006
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    VÔ ĐỀ
    Chiều ơi sao nhớ anh nhiều thế
    Mưa đêm buồn lặng lẽ hắt qua song
    Cây đếm lá, em đếm từng nỗi nhớ
    Vời vợi buồn một ánh mắt xa xăm...
    Chiều xa quá anh đi hoài không đến
    Gom nắng mà chẳng hết được mưa
    Con bạn buồn chớp mắt đong đưa
    Khe khẽ hát đôi môi hờn tồi tội
    Chiều tắt nắng là rơi hoài, rơi vội
    Ngấn mây vàng reo mặt nước mênh mang
    Anh xa rồi đôi chân bước lang thang
    Một nỗi nhớ hai khung trời biền biệt
    Anh xa rồi chắc anh chẳng biết
    Em anh ngồi gom nắng ,lá chiều rơi...

    Valentine...buồn như con chuồn chuồn...
    Được blackorwhite_83 sửa chữa / chuyển vào 08:47 ngày 12/02/2006
  3. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    Sự tích con gái

    Xưa kia ở tuốt trên trời.
    Ngọc Hoàng thượng đế thảnh thơi thấy buồn.
    Sai bắt một chú chuồn chuồn.
    Xịt vô mười lít nước tương đem hầm.
    Bỏ vô một ký ớt bầm
    Chanh chua năm trái, me dầm sáu tô.
    Nước mắt cá sấu bảy tô.
    Dịu dàng một xíu, tám tô dử chằn.
    Nêm thêm chín chú lăng quăng
    Mít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông.
    Hai trăm(gr)nhõng nhẽo giận hờn.
    Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đề.
    Ngọc Hoàng hứng chí hề...hề...
    "Sản phẩm" hoàn tất không chê chổ nào."
    Sai thiên lôi lấy bột nhào.
    Bắc Ðẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
    Cuối cùng một tiếng nổ vang.
    Thế rồi "con ấy" tàn tàn bước ra.
    Bèn đặt tên nó "EVA"
    Còn gọi "con gái" hay là "cô em"
    Sau khi tạo ra con gái
    Ngọc hoàng hối hận áy náy quá trời
    Ngang ngược là nhất trên đời
    Có cô làm biếng ko rời khỏi chăn
    Cô thì tính cứ lằng nhằng
    Cô thì hung dữ bà chằn cũng chê
    Cô thì ăn hàng mãi mê
    Cô thì nhiều chuyện ngồi lê suốt ngày
    Nam tào ra ý kiến này
    Tạo ra một đấng anh tài thế gian
    Mục đích để trị mấy nàng
    Ý kiến hay quá ngọc hoàng chuẩn phê
    Nam nhân ra đời vì thế
    Làm cho con gái chết mê ....khà khà
  4. giahy11

    giahy11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2003
    Bài viết:
    1.569
    Đã được thích:
    0
    Vừa qua nhà mới cũng sắp đến 14/02 post 1 truyện mình viết,ko hay lắm vì lần đầu tiên viết truyện với lại là dân kỹ thuất mà.Truyện kể hùi năm mình học lớp 9,heheh,mối tình đầu áh95% là sự thật
    Tôi lại nhận được thư của em, và lần này có kèm theo bài lời bài hát ?othôi anh hãy về? mà em cắt từ một tờ báo,chưa đọc nhưng tôi cũng đoán ra được em sẽ viết gì cho tôi...??em gởi tặng anh bài hát này,em có nhờ anh Chiêu nhắn lại với anh là nghe chương trình quà tặng âm nhạc hôm qua vì em có nhờ gữi bài này đến anh,nhưng có lẽ là quà tặng âm nhạc là cầu nối cho tình ******** yêu chứ ko phải là ...Em xin lỗi khi phải nói với anh điều này nhưng em đã suy nghĩ rất nhiều,em không muốn cả anh và em cứ gượng ép vào một TY mà thực sự nó đã ko còn tồn tại đã từ rất lâu rồì?Có lẽ em thật ngốc, chỉ biết yêu mà chẳng biết làm sao để giữ lấy tình yêu đó. Tình yêu của mình đến rồi đi nhanh đến không ngờ.Nhưng dù đến rồi đi nhanh như vậy đối với em đó vẫn là những kỹ niệm đẹp mà em sẽ ko bao giờ quên?. Em chúc anh luôn vui vẽ và sẽ tìm được người thích hợp với anh hơn em,?và em mong anh sẽ xem em như là em gái của anh như là anh Chiêu và anh Võ?.? Phải nói sao đây?cảm giác của tôi như thế nào nhỉ?tôi buồn ư?ko hẳn nữa,vậy tôi vui vì đáng lẽ tôi phải là người nói ra điều này nhưng bây giờ tôi ko cần phải nói lời khó nói đó nữa vì em đã nói rồi,cũng chả biết nữa?liệu tôi có phải là thằng con trai điểu cán ko nhỉ?cũng có thể lắm chứ?..cách đây 1 năm tôi quá nhút nhát ko dzám nói với em là tôi thích em và bây giờ tôi lại quá ?okhôn ngoan? khi ko nói với em lời chia tay...để cho em nói và bạn bè sẽ nghĩ chính em là người có lỗi với tôi, và sẽ ko ai có thể trách tôi ,mà người họ trách sẽ là em?.
    Cái ngày đầu tiên tôi gặp em và đó cũng là ngày tôi bắt đầu thích em,tôi còn nhớ rất rõ vẽ mặt giận dữ của em khi tôi bất chợt nắm tay em trong lúc em đưa tay ra mượn thằng Chiêu cái nón.Đồi với tôi,một thằng mà khi thầy cô xếp ngồi kế một bạn nữ trong lớp còn ngại ngùng thì hành động đó như là một kỳ tích và kỳ tích đó tôi chỉ biết lý giải là do định mệnh,cái định mệnh đã cho tôi gặp em và chính cái định mệnh đã cho tôi hiểu được thế nào là TY
    Từ lần đầu gặp gỡ đó dường như trong tôi thế giới này chỉ tồn tại một người con gái đó là em, còn em?? Thậm chí dường như em còn ko biết có sự tồn tại của tôi nữa,nhiều lần tôi gặp em trên trường nhìn em tôi muốn nở một nụ cười nhưng tôi lại ko thấy biểu hiện gì của em,tôi lại nghĩ thôi đi,người ta biết mình là ai đâu mà cười ,lỡ người ta ko cười lại thì quê độ lắm?
    Càng ngày tôi càng ko thể chịu đựng nỗi vẽ mặt thờ ơ của em mỗi khi chúng tôi tình cờ gặp nhau.Tôi quyết tìm cách để cho em biết rằng tôi thích em.Nhưng tôi lại ko đủ tự tin để nói trực tiếp với em. Người có thể giúp tôi lúc này chỉ có thằng Chiêu (vì nó là người thân thiết với em duy nhất mà tôi biết),nó là niềm hy vọng duy nhất của tôi ,nó hứa với tôi là sẽ giúp tôi nói dùm.Nhưng rồi 2 tuần trôi qua tôi ko nhận được tin tức gì,niềm hy vọng lại trở thành nỗi thất vọng tràn trề,có lẽ em đã ko chấp nhận tôi?chắc ấn tượng lần đầu gặp nhau của tôi đối với em ko tốt lắm?
    Mọi chuyện giữa tôi và em dường như là vô vọng.Tôi may mắn được gọi vào đội tuyển bóng đá trường chuẩn bị cho giải xắp tới.Giải đấu diễn ra,mọi người đều nghĩ chúng tôi khó mà giành được giải.Chúng tôi thắng trận đầu tiên,mọi nghi ngờ về khả năng dọat cúp của trường tôi bị xua tan,đây là năm đầu tiên mà trường tôi giành được một chiến thắng.Những trận kế tiếp,giờ diễn ra trân đấu là thầy cô đều cho học sinh được nghĩ tiết ra xem xong rồi vào học lại,nhờ vậy mà mội trận đấu của trường tôi số cổ động viên rất đông,các cộ động viên trường tôi ko chỉ đông gấp 5-6 lần trường khác mà cách họ cổ động còn tuyệt vời hơn chục lần các trường khác,mỗi lần chúng tôi ra sân là một đám cổ động viên nữ được khởi xướng bởi con bạn tôi cứ hô to :?em yêu anh Quý,em yêu anh Thân,?.?tất cả cầu thủ trường tôi ai cũng đươc hô như thế,biết rằng bọn nó chỉ bắt trứơc trên TV khi thấy mấy cổ đông viên đón tiếp các tuyển thủ VN trở về sau thành công ở tiger cup năm 96 ,nhưng dù sao đi nữa nó vẩn là niếm khích lệ rất lớn cho chúng tôi.Trong đám con gái kêu ?oem yêu anh Quý? có em,ôi xung xướng biết bao,dù đó chỉ là lời nói theo đám bạn của em.Trận chung kết đến,đội của tôi là đội được dánh giá cao hơn vì ngoài việc ghi đến 28 bàn thắng và để lọt lưới chỉ 2 bàn thì đội gặp chúng tôi trong trân chung kết này là đội đã gặp chúng tôi ở vòng bảng và chịu thua chúng tôi 4-0.Mọi chuyện tưởng chùng như chỉ đợi hết giờ và chúng tôi đem cúp về thôi,vây mà ko tin được,chính tôi,bây giờ tôi còn ko thể hiểu nỗi chuyện gì đã xãy ra với tôi,tôi để lọt lưới đến 4 bàn,gấp đôi số bàn mà tôi để lọt lưới suốt 5 trân trứớc,chúng tôi thua 4-2,tôi bậc khóc,bạn bè đứng quanh bên tôi an ủi,nhưng làm sao vơi nỗi chứ khi mọi chuyện bỗng chốc tan biết hết,chức vô địch,giải thủ môn xuất sắc nhất,và câu nói ?oem yeu anh Quý? bây giờ sẽ bị gọi là ?othủ môn bán độ?.Nhiều năm sau tôi vẫn ân hận về chiếc cúp mà bất ngờ vuột khỏi tầm tay.
    Sáng hôm sau lên trường,tôi gặp em ở căn tin,lần này em ko thờ ơ như trước,em nói với tôi ?oanh Quý mình chia tay nha,anh chụp dzở quá?và nàng cười và tôi đáp lại với em cũng bằng một nụ cười,và lần nào cũng vậy cứ gặp em là em lại nói câu đó.Đáng lẽ ra tôi phải rất buồn mới đúng chứ vì em đã khơi dây nỗi đau của tôi,nhưng ko,tôi lai cảm thấy vui vui,vì cuối cùng tôi cũng có cơ hội quen em,một cảm giác thật khó tả.
    Tôi viết một là thư nhờ thằng Chiêu gỡi đến em,trong thư tôi hỏi em là ?otại sao em cứ chọc anh hoài vây?em gởi lại tôi một là thư và trả lời ?o?tại em ghét anh,em trả thù anh,tự nhiến lần trước khi ko nắm tay em ??.Trời tôi ko thể tin nỗi vây là em biết tôi,em cũng để ý đến chuyện đó,đều này làm tôi rân rân.Tôi lại nhờ thằng Chiêu đưa dùm tôi một là thư khác lần này tôi nói là tôi xin lôi về chuyện đó,và tôi nói là đáng lý tôi nói lời xin lỗi này trước đây lâu rồi nhưng mỗi lần gặp em ,em cứ thờ ơ như ko có chuyện gì làm tôi nghĩ là em ko để ý chuệyn tôi năm tay em và em cũng chẳng còn nhớ tôi là ai nên tôi ko nói.Ngay buỗi chiều hôm đó tôi nhận lại được thư của em,em bảo rằng:??sao anh khôn quá vậy,anh ko xin lỗi mà muốn nghĩ người ta quên đi để khỏi nói lời xin lỗi?anh cũng ngồ ngộ thiệt.Anh bảo là em thờ ơ với anh?!anh hay thiệt đó,tư nhiên em ko thấy anh có biểu hiện gì ko lẽ em là con gái và người có lỗi là anh mà anh lại bảo em phải thể hiện trứoc với anh?đúng lời anh Chiêu nói về anh ko sai chút nào?Nhưng lần này em tha cho anh đó,cứ mỗi lần em chọc anh,anh cứ cười cười mà chẳng nói gì làm em cũng lên cơn tức thêm,?.
    Thế là chúng tôi đã quen nhau như vậy đó,chúng tôi cũng thường gặp nhau ở căn tin,nhưng tôi vẫn như thừơng lệ vẫn là cái tính it nói trước con gái,chúng tôi chằng nói gì nhiều chủ yếu là nhìn nhau cười(nói chuyện bằng ánh mắt và tâm hồn hihihi.)và trong lúc này nhờ có thằng Chiêu và thằng Võ là 2 đứa phá bầu ko khí im lặng đó.Viết thư là việc làm thường xuyên nhất của tôi kề từ khi quen em vì trong thư tôi có thể mạnh dạn nói nhưng gì tôi muốn nói,chứ mà nếu nói trước mặt em tôi sợ rằng mình lắp bắp ko nên lời.Thằng Chiêu-vô tình trở thành người đưa thư cho tôi.
    (còn tiếp tập 2 kể về ngày 14/02)
  5. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    kể nốt đi bác ơi..ôi giời,hấp dẫn phết.À mà 5% còn lại là gì thía??sao chỉ có 95% sự thật thôi nhỉ??nghi ngờ đầy ắp
  6. giahy11

    giahy11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2003
    Bài viết:
    1.569
    Đã được thích:
    0
    Thấy MĐ có bài thơ tình Vật lý cũng mạo mụi post bài thơ tình của dân IT
    Tình anh đó nhu "infinite loop"
    Chỉ vì em anh "move" mãi chẳng dừng
    Trái tim anh vẫn "push, pop" không ngừng
    "Load" tâm tình kết nên bài thơ ngắn.
    "Instruction" dẫu rằng dài hay vắn,
    "Overflow" "carry set" chẳng màng
    Trái tim anh luôn luôn mãi "branch" ngang
    "Jump" thẳng tới phương trời thương bên nớ
    Tình rộn ràng "or" tình sẽ tan vỡ ??
    Còn tuỳ theo những tín hiệu "return"
    Anh "exchange" trọn vẹn cả tâm hồn
    Không cần biết đến "addressing mode".
    Hãy "add" dùm anh thêm điểm tốt
    "Multiply" theo cấp số tình yêu.
    Đừng "compare" tính toán thiệt hơn nhiều
    Cứ "shift" theo nhịp trái tim em nhé.
    Thấy tật xấu em nhớ "clear", đừng kể
    Chỉ "extend" ưu điểm gấp bội thêm,
    Rồi "link" cùng những kỷ niệm êm đềm
    Mình đã "swap" với nhau từ thuở nớ.
    Lưới tình yêu "trap" đôi ta vào rọ
    Trói đời nhau theo "logic" của trái tim:
    Em - trung tâm, anh "rotate" - vệ tinh.
    Tình mình chẳng bao giờ "stop" em nhỉ !
  7. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    sắp thành box thơ thẩn thẩn thơ roài....
  8. tee_eh

    tee_eh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/06/2004
    Bài viết:
    782
    Đã được thích:
    0
    Tặng một người và cho các cô gái LEO - người mà vẫn bị nhận xét là khó tính, đanh đá và ...đại loại thế. Nhưng các male Leo thử xem có đúng ko nhé.
    Con gái mà khó tính quá thì khó kết bạn, trong mọi việc cũng khó khăn hơn, vì yêu cầu nghiêm ngặt. Phải thế chăng? Theo tôi thì chỉ đúng một phần nào thôi. Điều quan trọng, trong thời đại bây giờ, phải nói là rối ren cũng được, tìm một người như thế này là đáng trân trọng đấy.
    Tại sao thế? nghe có phải mâu thuẫn , nhưng thực tế là như vậy. Đơn giản những người ấy thường là nghiêm túc với chính bản thân mình do đó mới đặt ra những yêu cầu "khắt khe" với người khác. Và cái sự nghiêm túc với chính mình ngày nay đã là quá quý giá rồi.
    Một cô gái được nhận xét là dễ dãi, thường bao hàm nghĩa xấu, thường có một kết cục không hay ho. Chính cái sự vô tư quá (vô tình hay cố ý cũng thế cả) ấy khiến cho họ mất bản sắc trong con mắt nhiều người. chẳng hạn như khi người ta nói một người tắc mắt đồ đạc người khác đơn giản là vì người có đồ để quá hớ hênh. Con gái cũng không ngoại lệ.
    Con trai chúng tớ có thế kết bạn dễ dàng với những bạn gái vô tư như thế (ko nói là thân thiết lâu năm nhé). Nhưng để yêu và tôn trọng người ta lại cần những người gần như có cá tính ngược lại. Thế đấy.
    Sao nữa nhỉ? Mạn bàn đưa ra một vấn đề tranh cãi cho vui..
  9. giahy11

    giahy11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2003
    Bài viết:
    1.569
    Đã được thích:
    0
    5% còn lại là chưa gặp cái đội đó ở vòng ngoài,và chưa từng thắng 4-0,chỉ gặp cái đội thắng đội đó 2-0 và thắng cái đội thắng đó 2-0 >>đội của mình thắng 4-0 (tính chất bắt cầu)
    Thứ 2 nữa là cái lá thứ của người ấy gỡi bị thất lạc rùi,nên chỉ nhớ man mán,ghi lại bằng văn của mình
  10. giahy11

    giahy11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2003
    Bài viết:
    1.569
    Đã được thích:
    0
    Gần đến 14/02 post vài câu vìa tinh yêu
    ---- Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhớ người ta thật nhiều , đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đã có suy nghĩ như thế !.
    ----Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.
    ----Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn , để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi ....Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.
    ----Đừng bao giờ nói không còn yêu nữa nếu nước mắt của người kia vẫn có thể giữ chân bạn.
    ----Ðừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước.
    ----Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác
    ----Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đã yêu người đó thật sự mất rồi.
    ----Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết mình đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này