1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lều thơ nhạc Đà Nẵng, bờ-rào, bờ-rào! Chỉ 200 đồng một vé!

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi 200dong, 15/11/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 200dong

    200dong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Đà Thành ơi!
    Nhớ nhung từ chốn mù sa
    Thẩn thờ mắt biếc vọng Đà Nẵng thương
    Ngũ Hành khuất lạnh mờ sương
    Hải Vân thấp thoáng mây vương trập trùng
    Sơn Trà dịu vợi mông lung
    Bãi Tiên Sa, sóng Vũng Thùng nhấp nhô
    Trong làn mây khói mơ hồ
    Gió lay động bóng Nam Ô chập chờn.
    Nhớ sông Hàn buổi hoàng hôn
    Mến tà áo trắng ru hồn thiết tha
    Gặp nhau chung một chuyến phà
    Nón nghiêng nghiêng, tóc lòa xòa bay bay
    Thẹn thùa tay nắm bàn tay
    Tình xưa mãi đến thu này... mà thôi
    Muốn thôi sao cứ bồi hồi
    Từng trang kỷ niệm xa xôi hiện về
    Bạch Đằng ơi! nhớ nhớ ghê
    Nhớ khi ghế đá vai kề cận vai
    Nhớ đêm Cổ Viện trăng cài
    Phút chia ly lệ trang đài rưng rưng
    Lời thương khi thốt khi dừng
    Hẹn, không... rồi hẹn, vâng, đừng... lại vâng
    Cái vô duyên khéo vô ngần
    Khiến chiêm bao nỗi bần thần mênh mông
    Ước về, về biết được không
    Để ôm ngọn sóng bềnh bồng Mỹ Khê
    Để say sưa dưới trăng thề
    Thùy dương đưa lối dặm về mộng mơ
    Tiếng lòng réo rắt đường tơ
    Khúc thương Thạc Gián, khúc chờ Nại Hiên
    Sương còn mờ bóng dáng thuyền
    Đường mai trăn trở niềm riêng dặt dè
    Đà Thành ơi! chút nhắn nhe
    Gió mưa dù mấy đừng nhòe nhoẹt hương.Nhớ nhung từ chốn mù sa
    Thẩn thờ mắt biếc vọng Đà Nẵng thương
    Ngũ Hành khuất lạnh mờ sương
    Hải Vân thấp thoáng mây vương trập trùng
    Sơn Trà dịu vợi mông lung
    Bãi Tiên Sa, sóng Vũng Thùng nhấp nhô
    Trong làn mây khói mơ hồ
    Gió lay động bóng Nam Ô chập chờn.
    Nhớ sông Hàn buổi hoàng hôn
    Mến tà áo trắng ru hồn thiết tha
    Gặp nhau chung một chuyến phà
    Nón nghiêng nghiêng, tóc lòa xòa bay bay
    Thẹn thùa tay nắm bàn tay
    Tình xưa mãi đến thu này... mà thôi
    Muốn thôi sao cứ bồi hồi
    Từng trang kỷ niệm xa xôi hiện về
    Bạch Đằng ơi! nhớ nhớ ghê
    Nhớ khi ghế đá vai kề cận vai
    Nhớ đêm Cổ Viện trăng cài
    Phút chia ly lệ trang đài rưng rưng
    Lời thương khi thốt khi dừng
    Hẹn, không... rồi hẹn, vâng, đừng... lại vâng
    Cái vô duyên khéo vô ngần
    Khiến chiêm bao nỗi bần thần mênh mông
    Ước về, về biết được không
    Để ôm ngọn sóng bềnh bồng Mỹ Khê
    Để say sưa dưới trăng thề
    Thùy dương đưa lối dặm về mộng mơ
    Tiếng lòng réo rắt đường tơ
    Khúc thương Thạc Gián, khúc chờ Nại Hiên
    Sương còn mờ bóng dáng thuyền
    Đường mai trăn trở niềm riêng dặt dè
    Đà Thành ơi! chút nhắn nhe
    Gió mưa dù mấy đừng nhòe nhoẹt hương.
    Đầu thu 1972
    Tụ Vinh
  2. 200dong

    200dong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Gửi Đà Nẵng
    Tôi không phải Lorka
    khi chết được chôn với cây đàn
    tôi chỉ ao ước sau này khi nhắm mắt
    thân thể đốt cháy thành tro than
    đem vung vãi khắp con đường Đà Nẵng
    ngày mai cây cối sẽ mọc lên
    che rợp mát những tà áo trắng
    tôi thèm uống hết tiếng chim ngân
    thèm rướn người lên ôm lấy trời xanh
    thèm hoá thành giọt nước
    lẫn chìm vào cội nguồn Thu Bồn
    ngày rong chơi Sài Gòn
    đêm nằm ngủ thả hồn về Đà Nẵng
    tôi mơ thấy Ngũ Hành Sơn
    trên đỉnh trời muôn đời nhà sư ngồi gõ mõ
    lâu lắm mơ về thành phố cũ
    lạ lẫm đất trời
    sao trở về quê như người lạ
    quê mẹ lại là khách của tôi?
    tôi mơ tri kỷ dăm ly rượu
    chật chội áo cơm một chỗ nằm
    bạn bè đơn độc con mắt trắng
    ai cười nhọn hoắt vết dao đâm?
    Hoàng ơi! Nhắm mắt là tôi mơ thấy em
    những hẹn hò sóng biển lênh đênh
    những cuộc tình của một thời ngây dại
    có còn quay trở lại?
    xin đừng quên tôi
    hỡi thành phố lạ lùng như huyền thoại:
    bất cứ ai hẹn hò trước cổng trường
    sẽ đều biết làm thơ để tặng người thương
    hỡi Hiền, Chiến, Lâm, Hùng, Vũ, Bảo...
    hỡi quán cà phê xin dành chỗ tôi ngồi
    em có những những đêm mưa ướt áo
    lời tự tình còn nóng bỏng trên môi?
    xin đừng quên tôi
    hỡi biển bờ giữ dùm trên cát trắng
    những dấu chân tôi đừng cuốn ra khơi
    còn mẹ già đêm nay khóc cười thầm lặng
    mội giọt lệ cay đắng
    mỗi nụ cười yên vui
    đang đau nhói tim tôi
    hỡi ngôi trường, hỡi kỉ niệm... mà thôi
    có Đà Nẵng là tôi bất tử
    sống từng ngày
    yêu từng đêm
    là tôi đang hít thở
    với vòm trời Đà Nẵng tận chiêm bao
    Lê Minh Quốc,1990
  3. 200dong

    200dong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    KÍ ỨC, VÀ GIẤC MƠ, VÀ ĐÀ NẴNG
    Qua rồi phải không em những con đường nắng ngọt mùa cam
    hoa phượng sân trường ngày chủ nhật tươi đỏ tình yêu quê hương mười tám
    lang thang cùng em sương tháng mười đường Bạch Đằng sóng vỗ
    ta ước quay về nửa mặt ánh trăng khuya
    Quay về phía biển Sơn Trà thuyền câu cá nục
    về Quan Âm trầm khói xa xanh tiếng mõ gọi hồn người
    về núi trăng non hớp ly rượu trắng
    tiếng nhạc đèn mờ còi giục phố leng keng
    Đây người thân mơ hồ hương cố quận
    bóng nắng em trăng xinh dợn chớp bể mưa nguồn
    đây dốc Miếu thương ngõ Chùa thu bạch
    lá vàng rơi loang loáng viện Cổ Chàm
    *
    Đâu bóng em xưa ? Ta về sông Hàn mắc võng
    độc ẩm câu thơ thuyền cánh nhạn trời chiều
    uống cạn chân mây cầu vồng bảy sắc
    nửa bước sững sờ nửa bước liêu xiêu
    Em thiền tịch ta ngũ hành vọng nguyệt * *
    em kiêu sa ta Bãi Bụt sa mù
    em sơ mộng ta Hải Vân nắng ngợp
    em yêu kiều ta một mướt non xanh
    Mà sao không một Mỹ Khê sóng biếc ?
    không một Phước Tường mây trắng chim bay
    đường Trần Phú cây bàng mùa chín tới
    một mình ta lãng đãng bóng quê nhà
    Ta ước quay về trầm tích câu thơ
    Dẫu côi cút Tiên Sa mơ dáng ngọc
    Vài nhánh lá sương buồn len tóc rối
    Gốc cây già gió thổi ngóng trăng lên.
    Huỳnh Minh Tâm

Chia sẻ trang này