1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Libra - THIÊN BÌNH - Online & Offline.....Party time....yeahhhhh!!!

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi annakarenina, 08/10/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Mưa, những cơn mưa hối hả, những cơn mưa dồn dập...Mưa như đang đuổi theo hay níu kéo một điều gì đó!? Mưa làm cho không khí mát mẻ hơn, và vì thế mình cũng ngủ ngon hơn. Nhưng không gì là hoàn hảo. Tưởng tượng 6h30 sáng, trời mưa tầm tã, không khí se lạnh, nằm trong chăn ấm mà phải mở mắt ra thì đúng là một chuyện cực hình và đi học trong thời tiết đó là một chuyện tàn nhẫn đáng lên án. Vậy mà sau 10'' đấu tranh tư tưởng, cuối cùng vẫn phải lồm cồm dậy đi học:( Mưa như trút nước, mưa tạt vào mặt rát buốt, nhưng điều đó chỉ làm tăng tần số và cường độ của cơn buồn ngủ:(
    Mưa...Mưa làm cho cây cối trở nên tốt tươi và sạch đẹp hơn. Mưa thấm nhuần vạn vật và nuôi dưỡng muôn loài. Nhưng tôi ghét mưa, mưa buồn, mưa làm tôi nhớ về những ngày xưa... Nhớ về những ngày đó...Mưa làm tăng sức ỳ trong tôi. Mưa ơi! Mau tạnh.
  2. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Không được hôn bừa hôn bãi
    Không được hôn sư sãi đang tụng kinh
    Không được hôn người cùng giới tính với mình
    Động tác chính chỉ từ đầu xuống cổ
    Không được hôn băm hôn bổ
    Không được hôn sấn sổ vồ người ta
    Không được hôn giữa bãi tha ma
    Để người chết còn nằm yên dưới mả
    Khi được hôn toàn thân phải buông thả
    Miệng khép hờ, không được cắn chặt môi
    Cũng không được mở rộng như miệng nồi
    Tránh tình trạng vi trùng chui vào miệng
    Không được vừa hôn vừa nói chuyện
    Đồng ý xong rồi cấm được kiện nhau
    Có thể hôn vòng từ trước ra sau
    Không thấy khoan khoái tuyệt nhiên không được cáu
    Tuổi được hôn từ 60 trở về 16
    Các cụ già không được hôn các cháu thiếu niên
    Những thằng nghiện không được hôn sinh viên
    Để giảng đường bình yên theo đúng nghĩa.
  3. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Hom nay thi C#. Lai fail lan nua. That bai trong viec kiem tien thuong cua trung tam roi Truoc khi thi, minh mong muon la se duoc len ...hinh tren bang thong bao cua trung tam voi tu cach hoc vien...xuat sac nhat thang...Nhung thua roi. Nhin ket qua 84% da thay that vong, nhin lai danh sach lop, co nguoi 92%, vay la thua... Mat toi ...1...ngay hoc...Lan sau phuc thu vay, lan sau minh se bo ra 2 ngay den on. So minh dung la lan dan trong chuyen hoc hanh. Lan truoc, thi EJB, may man dung dau lop, duoc 70%, nhung thieu 5% nua moi duoc tien thuong. Lan nay 84% roi ma con co nguoi 92%, hic...Viec hoc moi kho lam sao...
  4. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Còn nhớ lúc mớiquen anh, anh đã nghiện hút thuốc nặng. Những lúc rỗi không có việc gì làm, anh lại kẹp điếu thuốc vào giữa hai ngón tay, từ từ hít mọt hơi dài rồi ơ đãng phả vào không trung những vòng khói lơ lửng, đôi mắt anh lim dim như đang tận hưởng giây phút tuyệt vờI nào đó. Còn những lúc thức đêm để viết báo cáo thì càng khỏiphải nói, anh giống như một vận động viên hút thuốc lá vậy.
    Lúc ở bên anh cô vẫn thường ho sặc sụa vì hít phải khỏi thuốc. Thỉnh thoảng gặp bạn bè cũ, mọi người tụ tập đi nhậu, còn anh luôn phải bỏ giở giữa chừng, mượn cớ vào phòng vệ sinh để hút thuốc. Có lần khắp người anh nồng nặc toàn mùi thuốc lá khiến mọi người ai cũng đều ái ngại đổ dồn cặp mắt nhìn anh. Cô bước đi bên cạnh mà cũng thầm xấu hổ. Cô giận anh quá, hai người lại cãi nhau, lại gây chiến tranh lạnh đến ba ngày sau mới làm lành. Có đêm trăng thanh gió mát, bầu trời lấp lánh những vì sao thật đẹp, cô dựa mình vào lòng anh định tận hưởng khung cảnh lang mạn, đột nhiên cô chau mày lai, không nói gì nữa. "Sao im lặng thế?" Anh cúi đầu nhìn vẻ mắt trầm lặng của cô dịu dàng hỏi. "vừa rồi anh có hút thuốc không?" "?Anh?Có" Anh ấp úng trả lời. Cô liền lập tức đẩy anh ra, một mình đúng ngắm nhìn màn đêm tĩnh mịch, vẻ mặt đầy hờn dỗi. ?oNhưng chỉ có một điếu thôi mà? anh không nói dối đâu.? Anh nói với giọgn van nài. "chẳng nhẽ anh không thể vì em mà bỏ thuốc sao?" Cô vừa giận anh , lại vừa thất vọng. "Cho anh thời gian được không??. Nhìn nét mặt tội nghiệp của anh, cô lại động lòng thương. "Em cũng chỉ vì muốn tốt cho anh thôi, rốt cuộc anh có biết không?"
    Kỷ niệm ba năm ngày họ yêu nhau, anh lái xe đưa cô ra biển. Đột nhiên cô đưa tay kiểm tra ghế ngồi của anh. Lại một điếu thuốc nữa. Đã quen với điều này, cô chỉ đưa mắt lườm anh một cái rồi đút bao thuốc vào túi xách của mình. Anh im lặng không có phản ứng gì, vì sợ cô giận dỗI sẽ làm hỏng không khí lãng mạn ngày hôm đó. Suốt cả buổI tốI anh tìm đủ mọI cách khiến cô vui, lúc thủ thỉ những lờI nói ngọt ngào, lúc pha trò khiến cô cũng phảI bật cười. Mãi đến lúc trở về nhà, cô mớI trả lạI bao thuốc cho anh. "Hứa vớI em, hút hết ba điếu thuốc trong này, anh khôgn được hút nữa!? Anh hơi sững lạI bất ngờ, trogn lòng ngổn ngang bao suy nghĩ. Anh thầm trách mình đã có lúc oán trách cô khôgn hiểu anh.
    Cô biết cai thuốc lá không phảI chuyện một sớm một chiều. Nhưng xem ra anh chẳng có vẻ gì là hạ quyết tâm cả. Cô tìm mọI cách để giúp anh bỏ thuốc. Kẹo ngậm, thuốc viên đều đã mua, nhưng tình trạng của anh không có vẻ gì là khởI sắc. Có lúc cô nhìn anh chợt hỏI : "Hay là để em học hút thuốc, rồi cai thuốc, sau đó lại dạy lại anh, có được không?? ?oĐừng ngốc nghếch như thế, làm gì có ai làm như vậy?" Anh cốc nhẹ lên đầu cô. ?oBiết đâu như vậy sẽ có tác dụng?? Cô bướng bỉnh đáp lại. ?oNhưng chẳng phải em không thích hút thuốc sao, việc gì phải ép mình làm những việc mình khôgn muốn?" "Vậy phải làm thế nào anh mớI bỏ được thuốc lá?? Cô lo lắng hỏi anh. ?oAnh đã cố gắng hết sức rồi." Anh vừa nói vừa vuốt nhẹ tóc cô. "Em không muốn mất anh?" Cô bất chợt khóc. "Cô bé ngốc của anh?" Anh ôm cô vào lòng khẽ thủ thỉ.
    Có hôm hai người đi dạo phố, thấy một cái máy chụp ảnh tự động, cô kéo anh ra trước máy, bỏ hai đồng tiền xu vào rồi nhấn nút. Cầm hai bức ảnh nhỏ trên tay, cô ngắm nghía chúng một cách say mê rồi nhét một cái vào trogn ví của anh. "khi nào hút thuốc, anh hãy lấy ảnh ra xem nhé, nó sẽ giúp anh nhớ lại lời dặn dò của em, và biết đâu, anh sẽ bỏ được thuốc.? Cô mỉm cười tinh nghịch.
    Nhưng sau nhiều lần cố gắng rồi lại thất bại, anh và cô đều cảm thấy mệt mỏi. Chuyện cai thuốc như một món nợ cứ vây quanh cuộc sống của hai người. Cuối cùng họ chia tay nhau. Cả hai đứng lặng bên điện thoại suốt một đêm, nước mắt làm nhoè đi tất cả. Anh cúp máy. Vậy là kết thúc mốI tình đã kéo dài ba năm.
    Trong chớp mắt, anh biến mất khỏi cuộc đời cô, vấn đề cai thuốc cũng không còn là mối quan tâm của cô nữa. Cô sống rất thoải mái, nhưng lại có cảm giác đang thiếu vắng một thứ gì đó. Những lúc có người hút thuốc đứng bên cạnh, mùi khói thuốc thoảng qua lại khiến cô cồn cào nhớ đến anh. Cô nhớ đến mùi thuốc lá trên người anh, nhớ đến hơi thở của anh mỗI khi ôm cô vào lòng, nhớ đến lúc anh vụng về tìm cách giấu mùi thuốc lá. Tất cả chỉ là một thứ mùi hăng hắc nhưng nó đã thuộc về riêng anh.
    Cô bắt đầu hút điếu thuốc đầu tiên. Cảm giác nhớ anh càng lúc càng mãnh liệt. Châm điếu thuốc thứ hai, cô hít một hơi dài rồi phả khói thuốc mù mịt khắp phòng. Ngay đến chăn gối giờ đây cũng ám mùi thuốc lá, thứ mùi mà trước đây cô đã từng căm ghét. Ngửi thấy mùi khói thuốc dày đặc khắp phòng, cô mới yên tâm chìm dần vào giác ngủ. Càng ngày, cô khôgn thể rời xa thứ mùi vị ấy. Nó như một phần không thể thiếu trong cuộc sóng của cô. Những lúc thèm thuốc, cô khôgn thể kiềm chế mình, tất cả trở nên vô nghĩa, cô chỉ biết đúng một điều cần làm, đó là hút một điếu thuốc.
    Một năm sau, tình cờ họ gặp lại nhau trên phố. Giống như hai người bạn cũ nhiều năm không gặp, họ cùng nhau ra biển để ôn lại kỉ niệm cũ. Trông cô tiều tuỵ đi rất nhiều. Anh nhìn cô mà xót xa, có lẽ tất cả là vì anh, vì anh đã khiến một người vô tư hồn nhiên như cô phải lo lắng. Cô châm một điếu thuốc. ?oEm hút thuốc à?" Anh kinh ngạc nhìn cô. "Vâng, anh có hút một điếu không?? Cô hít một hơi dài rồi đưa điếu thuốc cho anh. ?oKhôgn, anh bỏ thuốc rồi.? ?o Sao? Anh cai thuốc khi nào vây?" Cô thật sự ngạc nhiên vì không ngờ anh làm được điều đó . ?oNửa năm trước đây, anh bỏ thuốc vì một người anh yêu." Cô khôgn nói gì, cô nghĩ vị trí của cô trong trái tim anh đã có người con gái khác thay thế, và cô ấy đã có đủ khả năng khiến anh từ bỏ thuốc lá. Điếu thuốc trên tay cô chợt trở nên run run. Yêu anh đã ba năm, cô luôn hy vọng anh có thể từ bỏ thuốc. Vậy mà sau khi chia tay, cô lại khôgn bằng người con gái anh gặp nửa năm trước. Cô có cảm giác như mình là một kẻ bại trận đích thực. Cô lặng lẽ hút hết điếu thuốc còn dở. "Còn em, em hút thuốc từ khi nào vậy?" "Một năm trước, vì một người đàn ông em yêu" "Vậy em muốn giúp anh ta cai thuốc à??T Anh cũng nghĩ vị trí của mình trong trái tim cô đã có người thay thế và cô làm điều này vì người đó. ?oKhông, đó là vì em đã quen mùi thuốc lá trên người anh ấy." "Liệu có phải là mình không?" Trong đầu anh xoay vòng bao câu hỏi. Anh và cô mới chia tay nhau một năm trước. Liệu rằng? anh mở ví ra, rút một bức ảnh nhỏ đưa về phía cô. Đây là người con gái mà anh đã bỏ thuốc vì cô ấy , bởivì lúc nào anh cũng muốn quay trở về bên cô ấy". Cô nhìn bức ảnh sững sờ, nước mắt lăn dài trên gò má. "Anh đã bỏ được thuốc rồi, bây giờ hãy để anh dạy em được chứ?? Cô sà vào lòng anh bật khóc?
    Phương Liên dịch ?" TG Phụ nữ
    (Phụ nữ VN) số 190.
    Tôi nghĩ đoạn cuối phải là: cô sà vào lòng anh khóc?như mưa như gió?:D (Việt Huy ghi chú:P)
  5. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Anh số 1 :
    Anh này là đứa bạn mình cho số đt của mình nên mới gọi làm quen, đã nói chuyện vài lần, vài lần rủ đi uống nước nhưng mình toàn bận. Hôm nọ đang buồn chán, anh gọi điện rủ đi chợ đêm Đồng Xuân, đi luôn.
    7h đi, nhưng mà mình lại chưa ăn cơm, vì chẳng có gì để ăn. Thế nên mình rụt rè đề nghị là đi ăn cái gì đó đã, anh đồng í luôn làm mình phấn khởi lắm. Nhưng anh lại thêm một câu là anh đã ăn cơm ở nhà rồi. Vậy là quyết định đi ăn cháo trai cho anh đỡ bị no ( hơ hơ ). Trên đường đi nói chuyện về ăn uống. Gì chứ ăn uống là sở trường của mình, nên mình nói rất say mê và trót khoe với anh là có bữa kỉ lục nhất em ăn đc 10 bát cơm. Anh nhìn mình sửng sốt, mình hơi ngại nên giải thích thêm là bát nhà em nhỏ, xới lại vơi, nên chắc là so với nhà anh là 5 bát hehe
    Anh gật gù hiểu ra " vậy là em ăn cũng khoẻ đấy, nhưng chưa bằng anh, con gái làm sao ăn khoẻ bằng con trai đc "
    chuyện trò đến đó thì mình cũng vừa ăn xong 1 bát cháo. Anh thấy vậy bảo " Gọi thêm bát nữa đi em, em chưa ăn gì mà "
    Mình định bảo vâng ạ nhưng chợt nhớ ra làm thế mất hình tượng ngọc nữ ( hớ hớ ) nên bẽn lẽn bảo anh là " thôi anh à, ăn ít mới thấy ngon, ăn nhiều ngán lắm "
    Xời, duyên dáng nhẹ nhàng tế nhị cũng chỉ đến thế mà thôi. Nhỉ ? nhi? nhi?
    Ấy thế mà cái thằng cha hiếu chiến đó ko biết đường, lại phán một câu mà có lễ cả tháng sau phải hối hận và ray rứt " Thế mà em cũng kêu là ăn khoẻ lắm, chỉ được cái bốc phét giỏi , thế này mà ăn thi với anh là bét ngay "
    Hừ, mình ghét nhất đứa nào khích bác đểu, nó lại còn kêu mình bôc phét mới đau chứ.
    thế là mình gọi luôn bát thứ 2.
    Ăn xong bát thứ 2, mình thấy hơi hối hận. Con gái lần đầu đi chơi ai lại ăn 2 bát liền bao giờ, mất mặt quá. Nhưng thằng hiếu chiến nó có để mình hối hận lâu đâu. Nó nhìn mình khinh khỉnh cười kêu " No rồi phải không? "
    Mình cười toe toét " thôi, ăn thế thôi anh ạ, mình còn đi ĂN MÓN KHÁC " he he he
    Và cuộc chiến bắt đầu....
    trước tiên rẽ ngay ra lò dúc ăn sữa chua, mọi khi mình chỉ ăn sữa chua trắng, nhưng hôm nay thì quyết ăn đủ 4 loại, cam, dâu, khoai môn, ca cao.
    Xong, 4 cốc sữa chua, anh lại gợi í là ở đây có kem nữa.
    Mình kêu là em chỉ thích ăn kem tràng tiền ( thật ra là thích ăn kem ciao ) vậy là lại đi ăn kem
    Xong, 1 ốc quế nếu không phải vì anh í ko thích ăn kem thì mình đã ăn 2 cơ.
    Rồi anh vẫn chưa chịu câm nịn cái cổ hộng lại, lại khích đểu " Ăn thế vẫn chưa no đâu nhỉ? "
    mình đáp " Vâng, bây giờ phải đi ăn cái gì nóng nóng, em hơi lạnh" Thế là ra Chả cá ăn sủi cảo, mỳ vằn thắn.
    Chốt hạ cuối cùng là đi ra hàng bạc ăn nem chua rán
    gọi 15 cái nem nhưng anh chỉ động vào có một cái còn đâu ngồi nhìn mình....ăn. hai anh em nói chuyện cũng rôm rả nhưng mình để ý anh it nói hẳn ( he'' he'' ).ăn xong mình đòi trả tiền ( thật ra lần nào mình cũng đòi trả 1/2 nhưng anh ko đồng í )
    thấy mình trả tiền rồi anh nhìn ông bán hàng xem thối lại mình bao nhiêu tiền rồi đưa cho mình đúng ngần ấy tiền bao gồm cả 1 đồng xu 1000.
    Chẹp, thế có gọi là nguời đàn ông chuẩn mực và chính xác ko nhể?
    Đến lúc này thì anh ko còn gạ gẫm gì mình nữa, im lặng buồn không nói....hi hi hi
    Mình hả hê đứng dậy, trời ơi, sao mà bụng căng tức muốn tụt cả quần ra thế này, công nhận là no quá thể, sao đứng lên mới thấy no nhỉ, lúc ăn thì ko thấy mấy. Mình đi lại lặc lè khó nhọc. Anh hỏi có đi chợ đêm nữa không? Mình bảo là thôi, 10h30 em phải về rồi, thực ra là ăn quá no thì mình chỉ muốn nằm lăn ngay ra đất ngủ.
    Suốt đường đi anh cha thèm nhìn sang mình, chả nói gì luôn.........mơ hồ cảm nhận có lẽ phải rất lâu sau anh mới lại gặp mình, mà có lẽ là chả bao giờ cũng nên....
    Mình làm gì sai à? không......chả làm gì cả, mình đã rất ý tứ, tại anh khích mình trước đấy chứ.
    Hẹn hò anh số 1 thế là kết thúc, mình no 2 ngày.
  6. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Anh số 2
    Cũng giống như anh số 1 anh số 2 cũng là do một người quen cám hấp nào đó của mình giới thiệu.
    Kiểu như là " Anh dạo này gái mú chán quá, chú em có đứa bạn nào được được giới thiệu anh phát ", " vầng, em thì cũng khác mấy gì anh, à, nhưng em có con bạn này cũng được đựơc ông anh thử chiến xem, tên tuổi, số đt, YM như vầy như vầy như vầy......". Đấy, đại loại vậy
    Phải cái là anh này khác hẳn anh kia, hầu như chả gọi điện, chỉ toàn chat YM.
    Chủ nhật, 12h kém 15 phút, mình đang ngồi thái dưa chuột để làm salat thì điện thoại reng.Thật tình cờ và thật là bất ngờ, anh số 2 gọi điện.
    " À lố, ai đó? "
    " Anh đây "
    " Anh nào? "
    " Không nhớ anh à em? "
    " Anh Tuấn à? em éo đùa đâu nhé "
    " không, anh là Q mà. "
    " thôi chết, anh Q à, em bị nhầm, sao hôm nay rồng lại gọi đến nhà ......thiên nga thế này." ( hé hé )
    " Em lắm anh nhỉ? uh, anh mới ra hà nội, hôm nay rảnh định mời em đi ăn trưa. Em rảnh không? "
    Ăn trưa à? mất 3 giây để suy nghĩ, rút kinh nghiệm anh số 1, mình nghĩ là mình cần thời gian để quên đi kỉ niệm đau thương , ăn thì phải từ chối thôi nếu ko muốn mối quan hệ sẽ đi quá xa ( hí hí )
    " Em hôm nay rảnh nhưng em phải ăn cơm ở nhà với bố, hôm nay có mỗi hai bố con ăn cơm với nhau. Tiếc quá."
    " Thế không ăn trưa đc thì mời em đi uống nước vậy nhé? 2h chiều đc không em? "
    " Dạ đc"
    Anh chào mình rồi định cúp máy làm mình ú ớ gọi với theo ..." ơ, thế tí nữa hẹn gặp ở đâu? địa chỉ địa điểm để em biết đường mà đến chứ ?"
    " Sao em lại phải đến mà không phải là anh đến đón em? Anh sẽ qua đón em nhé? được không ?"
    ôi ôi ôi, oánh trúng tâm lí của mình. Mình vốn lười nên rất thích đc đưa đón chiều chuộng. Anh số 2 đã ghi điểm ầm ầm. Anh cúp máy rồi mà mình vẫn còn mơ màng tưởng tượng. Anh í thật là galant, thật là tâm lí, đúng là đàn ông đích thực. Ko quản ngại đg xa đưa đón. Tự nhiên thấy hồi hộp quá đi. Mình sẽ phải mặc bộ quần áo nào đây? mặc cái gì đây ?để tóc kiểu gì đây?.....ăn cơm mình vẫn nghĩ, ngồi xem Đê Chang Kưm mình vẫn mơ màng nghĩ............( Thật ra sau này mới biết nhà anh ở Hàng Ngang gần xịch nhà mình, nếu biết sớm thế thì chả cần phải suy nghĩ nhiều thế)
    Nghĩ cho lắm vào, loáng cái đã 2h, anh đã đến. Buổi hẹn đầu thì không thể để anh chờ quá 5 phút, công nhận không? Thế nên rốt cục mình mặc nguyên bộ đồ đang mặc trên người ( quần lửng trắng, áo phông xanh )
    Anh đã đến, ư ứ ử ừ ư.............biết nói thế nào nhỉ.....Chẹp, riêng anh số 2 thì mình phải có đoạn đặc tả ngoại hình.
    Tóc anh mới cạo trọc nên mình suýt không nhận ra. Ko sao, mình vốn thích con trai tóc ngắn với đầu trọc mà, nhưng mà đầu trọc lại đeo kính cận thì nhìn nó cứ khơm khớp....heee......lưu manh giả danh cán bộ ứ thể chịu nổi.
    Nhìn xuống dưới mới gọi là xúc động, lần đầu tiên thấy con trai mặc quần bò loe , kết hợp với sơ mi trắng đã đc cố tình cởi bỏ 4 cái cúc áo he he he. Quả giầy mới choáng, giầy da đen, mũi vuông nhưng mõm lại dài và cong vút. Mình lấy tay bụm miệng cười, giả vờ là cười duyên " Anh chờ em lâu không? " chứ thực ra là cười cái sờ tai lít của anh tức cười quá.
    Nhưng có sao nào, ngoại hình vốn không phải tiêu chí hàng đầu của mình cơ mà quan trọng là anh galant và tâm lí.
    Anh đèo mình, vừa đi vừa nói chuyện kiểu.....Em ăn cơm chưa? em ăn cơm rồi anh ăn cơm chưa anh cũng ăn cơm rồi....vv...Thế quái nào mà cả cuộc đời này hẹn hò có lẽ mình chỉ toàn nói chuyện ăn uống.Anh hỏi mình có thích nấu nướng và hay nấu nướng không? Câu trả lời tất nhiên là không nhưng mà giác quan thứ 5 một phần hai của mình mách bảo là nên trả lời là có ( he he he )
    Đi một hồi thì anh đèo thẳng mình đến một quán tên gọi là Néo - 48 B Phan Bội Châu. Hơ hơ, hơi choáng, thông thường các anh hẹn hò hay hỏi mình là em thích đi đâu? em thích làm gì nào? .....vv Thằng cha này thì chả hỏi lấy một câu, đèo thẳng đến hiện trường luôn.
    Chậc, ko sao, chắc anh ý là người mạnh mẽ có tài chỉ huy ( thíc chỉ huy thì đúng hơn, hê hê )
    Quán khá yên tĩnh vì vắng, không gian cũng sang trọng nhã nhặn, chỗ ngồi bố trí dọc sát hàng lang có cửa kính rộng, view nhìn xuống đường phố.
    Gọi nước rồi bắt đầu nói chuyện. Lúc nãy mình có nói là anh đang hỏi mình về chuyện nấu nướng. Mình phát hiện ra là đó có lẽ là tài lẻ và là sở thíc của anh. Băng chứng là mình cứ lái sang chuyện xem phim với chơi game là anh lại ậm ừ, cầm cốc nước lên hớp một ngụm rồi lại " Thế em có biết thứ tự các món dọn lên trong bàn tiệc của tây ko?......thế em có biết vị trí để dao nĩa? thế em có biết.......em có biết.........." bla bla bla
    Mình đọc sách thấy nói rằng, một trong những cách gây thiện cảm ngay với người khác là biết gợi cho người ta nói về cái người ta thích và lắng nghe nhiệt tình.
    Mình chăm chú nghe anh nói, anh bảo là anh thíc ăn ngon và nấu ăn cũng rất ngon, mẹ anh nấu ăn cũng rất ngon, nấu món này phải thế này, ăn món này phải thế kia......vv....Đôi lúc mình chớp chớp mắt, những lúc không chớp thì mình trợn tròn mắt nghe từng lời anh ( 1 là cho thấy mình đang lắng nghe, 2 là trợn mắt lên cho mắt nó to cho nó xinh đẹp ) Mình thêm vào những câu như là " Ôi thế á! "........" Vậy sao? Thật là hay quá! "......." Anh giỏi thật đấy ".......
    Thật là vô cùng duyên dáng ý tứ, công nhận không?
    Nhưng rồi anh chợt đổi giọng..
    " Anh thấy em nên học nấu ăn đi, con gái cần phải biết nấu ăn ngon. Không có thằng đàn ông nào thích những cô gái vụng về nấu ăn dở tệ. Mà con gái thời nay thì toàn những đứa chả biết gì về nữ công gia chánh. Như thế là hỏng, anh thật, những đứa như thế ko giữ nổi chồng đâu.Mà có khi chưa chắc đã lấy đc chồng í chứ đừng nói chuện giữ. Anh mà lấy vợ thì vợ anh nhất định phải biết nấu nướng ngon lành, anh là con một, nên chắc chắn sẽ ở cùng bố mẹ, anh muốn vợ anh phải biết lo toan gia đình, chăm sóc bố mẹ chồng. Anh đến nhà anh chỉ cần tham quan cái khu bếp là biết ngay con gái đó có biết nấu nướng vun vén không? Biết sắp xếp gọn gàng sạch sẽ thì đến 80% là nấu ăn không tồi.
    Anh nhắc lại là em nên đi học nấu ăn đi, anh khuyên thật đấy. "
    Hơ hơ.......mình đang ngồi ngả ngớn trên ghế đệm tự nhiên càng nghe anh nói mình càng từ từ ngồi thẳng lưng, tiến gần mép ghế, chỉ ngồi bằng nửa mông, một tay chống lên bàn giữ thăng bằng một tay với cốc sinh tố dưa hấu, hút một hơi từ từ để lấy lại thăng bằng.
    Sợ nhỉ, ko lấy đc chồng, sợ nhỉ, phải ở với bố mẹ chồng, sợ nhỉ, phải biết dọn dẹp, sợ nhỉ,......ôi sợ quá.
    Mình khẽ nghiêng đầu, lấy tay xoắn tóc , mắt nhìn vu vơ....." Vâng, em cũng biết điều đó"
    Nghe xong câu đó chừng như anh cảm thấy an tâm hả hê nên liền đứng dậy " Em ngồi đây, anh đi toilet "
    Hơ hơ hơ........... , đi vệ sinh thì cũng chẳng có gì nhưng mà mình vẫn thấy mắc cười.
    Đi vệ sinh xong chừng như nhẹ nhõm hơn, anh hỏi mình uống gì nữa không gọi thêm đi, rồi tự gọi luôn cho chính mình một cốc trà bạc hà.
    Chừng như thấy mình nói quá nhiều nên anh gợi í là đến lượt em nói về em đi, rảnh em thường làm gì.
    Trong đầu mình thì nghĩ là em thưòng ăn và ngủ và xem phim nhưng không hiểu sao đi từ não bộ thốt ra đến bờ môi gợi cảm thì nó lại thành thế này " Em thường đọc sách và nghe nhạc buổi tối, thỉnh thoảng rảnh rỗi em giúp mẹ nấu ăn, cũng không biết nấu nướng gì đâu nhưng mà đứng lăng xăng để học hỏi thôi ". Anh có vẻ hài lòng với câu trả lời thớ lợ của mình ( hĩ hĩ hĩ )
    Xem chừng anh chỉ cần biết về mình có thế thôi, anh nhìn đồng hồ, 4h15, anh lại đứng lên, quay sang mình nói
    " Em đứng lên đi, đến giờ về rồi, 5h anh có hẹn, anh phải đưa em về."
    Đến và đi cun cút như chim, chả có cơ hội lựa chọn và đưa ra í kiến.
    Đưa mình về, anh bảo là rất vui đc gặp em, em thường rảnh ở nhà lúc nào để anh gọi điện cho em. Thế cơ đấy, có cảm tình với mình thế cơ đấy, chả bao giờ gọi điện bây giờ lại gọi điện.
    Mình trả lời " Ah, anh gọi lúc nào cũng đc, ngoài những lúc không có nhà thì em toàn ở nhà." He he he
  7. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Anh số 3
    Anh sinh năm 78, học Kinh tế, đang làm về xuất nhập khẩu, trông ngoại hình hơi lùn mặc dù khá là duyên, trông hơi duyên mặc dù khá là thấp . Hai đứa quen nhau ở công ty La****.
    Trong các anh thì anh số 3 chắc là kết mình, có tự tin quá không nhỉ ? Không, vì anh có lần gọi điện cho mình bảo là " ngày nào anh cũng muốn làm việc cho nhanh xong để về nhà tắm rửa ăn cơm rồi gọi điện cho em, nghe giọng em nói ( chú ý là phải tắm rửa với ăn cơm xong mới nói chuyện đấy nhé, rất nguyên tắc và điều độ, công nhận không? )
    nhưng mà bạn bè tri kỉ cũng thích nói chuyện với nhau chứ sao, đâu chắc anh đã thích, nhờ nhờ nhờ !!!
    Nhưng bạn bè thì không nói với nhau những câu đại loại thế này " Không biết đã có ai nói với em điều này chưa ? rằng thì là em có đôi mắt rất đẹp." ( he he he ) Rồi lại thế này " Anh rất thích nhìn em cười, em có nụ cười rất là vui tươi " ( hí hí hí ).
    Cánh đàn ông nhiều bạn thật là bùn cười, khi tấn công thì dùng những lời khen ngọt phỉnh nịnh, đến khi yêu thì lại kiệm lời nịnh nọt yêu thương. Trong khi đối đãi với phụ nữ phải ngược lại. Giai đoạn cưa cẩm thì đừng có mà nghĩ là mật ngọt chết ruồi, đừng khen nàng nhiều ( không khen càng tốt, chả sao ) vì những lời khen nịnh sẽ làm nàng sinh hư và kiêu kì, ảo giác thái quá về bản thân. Cứ phải dùng hành động mà thể hiện, đôi khi lạnh lùng, đôi khi thờ ờ lảng tránh để nàng phải băn khoăn, phải nghi vấn rồi thì là lo lắng.....vvv . đến khi đã có tình cảm rồi thì đôi lúc lời khen nịnh là mọt liều thuốc an thần để có thể điều trị và quản lí cái sự hung hăng, tọc mạch lắm điều của nàng.....vv
    Trở lại chuyện anh số 3, đại khái là theo cảm nhận và nghe giang hồ đồn đại thì anh có vẻ rất kết mình, chắc thế. Nhưng chính thế làm mình lại có vẻ rất ngại anh, chẳng bao giờ nhận lời đi gặp anh một mình, thấy anh từ xa là chỉ muốn đánh bài chuồn.
    Cuối tuần, thằng Nam học ở NZ đang kì holiday nên về chơi, cả hội đi ăn uống, xem phim, rồi đi hát karaoke. 5 đứa: mình, thằng Nam, cái Mai, anh M, và Tr. ăn chơi nhảy múa hát hò đc khoảng 2 tiếng thì thằng Nam bảo " tí nữa bà giả tiền nhé, bữa sau tôi khao bù ", " cái gì, tôi tưởng ông rủ thì ông phải trả chứ, nên có mang theo nhiều tiền đâu, hỏi cái mai xem nó có mang ko? ". tình thế thật là nan giải, hết sức nan giải, chẳng nhẽ lại phải một đứa phóng về nhà lấy tiền. chợt cái Mai nảy ra một ý kiến " Gọi anh C. của P đến hát rồi anh í trả tiền ". Cả bọn rú lên gật gù tán thưởng. Lũ khốn, đều cáng đến thế là cùng. Nhưng mình cũng chẳng thể trách đc chúng nó, nếu ông C là bạn của cái Mai chẳng hạn thì chắc chắn là mình cũng rú lên đòi ăn chùa ngay vì không phải bạn mình, chẳng ảnh hưởng gì đến mình. Đời là thế! Sự phản ứng của mình yếu ớt ko địch lại đc 4 cái mồm choe choé kia.
    Kế hoạch tác chiến bắt đầu.
    Cái Mai gọi điện, " Anh C ạ, vâng, em là Mai bạn của P......dạ, bây giờ anh rỗi không ạ.......à, không có gì cả, em với P buồn quá nên rủ mấy đứa bạn đi hát, nó bảo là không biết anh rảnh không hay là rủ cả anh đi cùng cho vui.......ái ái (<---- mình nhéo nó 2 cái, bịa đặt trắng trợn, mình bảo nó muốn rủ ông í đi hồi nào).....ah ko có gì anh ạ.....thế anh rảnh ạ....vâng.....anh sẽ qua ạ.........anh biết quán Nice ở trần quốc toản không? ....vâng đúng rồi chỗ cắt ngang phố huế đó anh.....vâng, 15 phút nữa gặp anh ở đó nhé......em chào anh." Cạch!
    Cả lũ lại rú lên rồi bắt đầu dọn dẹp, vứt hết vỏ bánh kẹo với cả đồ uống dở xuống gầm bàn, bày biện lại cho gọn gàng sạch sẽ.
    Cái Tr ở lại trên phòng, còn cả lũ kéo mình xuống đứng dưới đường để chờ thiên thần hộ mệnh cứu cánh đến. Từ tràng thi đến chỗ TQT chỉ 5 phút theo đường chim bay nhưng mà theo đường anh C bay thì đúng 15 ph anh mới có mặt như anh đã nói trước. Vừa thấy mặt thiên thần, mấy con giời chạy ra đon đả dắt xe rồi kéo anh lên phòng, bọn em lên đặt trước phòng rồi, chờ anh mãi......
    Chúng nó đặt thần thiên ( í, mình nói nhịu, í mình là thiên thần ) của chúng nó ngồi vào ghế ( à, tất nhiên, ko lẽ ngồi lên bàn ) bày biện đồ ăn rồi gọi nước uống để một đống xung quanh như cúng tế. " Anh uống nước gì, anh ăn cái này , ăn cái kia , ăn cả cái này, ăn cả cái kia nữa......bla bla bla. Chết mất với cái bọn này, thớ lợ...thớ lợ.....và thật thớ lợ.
    Mình chẳng nói gì, ngồi im nhìn. Thằng Nam thấy thế gọi ngay " bà đưa cái list đây cho anh C chọn bài, rồi bà ngồi ghi luôn đi". Anh, dường như nhớ ra sự có mặt của mình, nên nhẹ nhàng nói " Ồ, không, các em chứ chọn bài , cứ hát trước đi, anh ngồi nghe thôi. " He he he, mấy con giời hát suốt 2 h chán chê mê mỏi ra rồi nên chúng đâu có thiết nghe lời anh nói, chúng muốn anh phải tâm phục khẩu phục mà trả tiền, tạo cho anh cảm giác tội lỗi là anh hát nhiều nhất tranh hết phần mọi người.
    " không, chẳng mấy khi đi chơi cùng nhau nên ai cũng phải hát, nghe P bảo anh hát hay lắm, nên anh nhất định phải hát."
    Ặc ặc, nghe anh thủ thỉ mấy lời tình tứ mình đã rởn cả da nói chi là đc nghe anh hát. Anh cũng biết điều đó nên là nhướng mắt nhìn mình ngạc nhiên. Mình biết nói gì? biết làm gì? nên là đành nhìn lại anh cười trừ. Khổ cái là mình nghĩ đó là nụ cười trừ chứ anh thì lại cho rằng đó là nụ cười khích lệ, rằng thì là.......anh cứ hát đi anh em muốn nghe anh hát lắm lắm.........chết dở!
    Thế là anh í nói thế này " được rồi, để anh chọn bài. Xem nào, anh nói trước là anh hát ko hay lắm đâu. Anh hát không hay nhưng mà anh hát rất có hồn nhé. "
    Xin nhắc lại , anh bảo là " ANH HÁT KO HAY NHƯNG MÀ ANH HÁT RẤT CÓ HỒN NHÉ "
    Mà công nhận là anh ko hề nói điêu đâu nhé, anh hát có hồn thật, khi nhạc cất lên là anh vào lời luôn, khi bắt đầu vào lời thì anh đã sang nhịp thứ 3. Anh đúng là ko có năng lực về tiết tấu, hát toàn sai nhạc, nhưng buồn cười là anh hát rất nhiệt tình mà không cảm giác đc mình sai nhạc hoặc là anh càng cảm giác mình sai nhạc thì lại càng cố ngân to lên hoặc la dài hơi ra
    Cả lũ im thin thít, đứa thì nhìn vô thần vào màn hình, đứa thì bâng khuâng lật từng trang list, đứa thì ngồi hết nhìn anh hát lại sang nhìn mình. Tự nhiên mình mắc cười quá nên phải che miệng cười ( sợ anh nhìn thấy tưởng chê đểu anh hát ). Đáng đời bọn gian ác, nghĩ là chơi đc người mà ko bị xây xước à, muốn đào mỏ nó bây giờ cố mà ngồi nghe thiên thần hát. he he he
    Anh hát say sưa liền lúc 3 bài, lúc nãy viết chọn bài mình đã viết 8 bài cơ, nghĩa là cả lũ còn phải nghe 5 bài nữa mới có thể thay đổi tình thế. Mà anh chọn toàn những bài nhạc vàng nhạc đỏ nên chả ai dám tranh của anh. Phải công nhận khi đc chạm đúng sỏ thích lại đc khích lệ thì ng ta hăng hái nhiệt tình đến không ngờ. Anh thậm chí đứng hẳn lên hát, say sưa say sưa, hát rất có hồn hê hê
    đến bài thứ 4 màn hình hiện lên bài Hạ Trắng- Trịnh Công Sơn. Mình reo lên.....Ah, em thích bài này, em hát đc bài này. Cả bọn mừng húm như chết đuối ở bể bơi vớ đc phao cứu nạn.......uh, P hát đi, hát bài này đi. Anh đành nhường mic cho mình. Hát xong anh nhận xét " em hát hay nhỉ nhưng giọng hơi yếu". Rồi màn hình lại hiện lên bài Tình Ca. Anh reo lên " Ah, bài này phải để anh! ". Cả lũ im thin thít. Mình lại tiếc nuối nhường mic cho anh.
    Đến bài thứ 6,7 gì đó thì là bài " Lời của gió". Thôi xong, bài này phải song ca. Tất nhiên là mình phải hát với anh rồi. Chẳng nhẽ mình nghĩ là anh sẽ chịu hát với cái Mai hoặc ngựơc lại, cái Mai sẽ muốn hát với anh sao? ( Tr với M thì là một đôi rồi, nên ko tính )
    Tèn tén ten..........Trái tim mình hoàn toàn loạn nhịp, thanh quản thì lạc điệu mà bờ môi thì lạc lối. Anh hát nhầm nhạc làm mình cũng nhầm theo. Lúc anh ngân dài quá làm đến lượt mình vào thì phải hớt hơ hớt hải đuổi theo nhạc. Lúc anh kết thúc rất sớm làm sang đến lời của mình mình lại phải ngân nga như vọng cổ. Rồi là đôi lúc say mê quá anh hát luôn sang phần của giọng nữ làm mình phải hát phần giọng nam, nhưng mới hát đc 3,4 từ thì anh lại chợt nhận ra đấy là phần giọng nam nên anh lại song ca cùng mình luôn.Mình thấy anh hát rồi thì thôi dừng lại ko hát nữa nhưng mà đúng lúc đó lại sang phần giọng nữ..........Cứ thế, cứ thế......hát mà đánh đuổi như chơi đấu vật.
    Hát một lèo 8 bài rồi thì anh nhường mic lại cho bọn mình. đừng nghĩ là anh sẽ ngồi nghe bọn mình hát. Anh vừa hát vừa uống 2 cốc mơ muối nên là anh phải đi đâu đó. Mình đoán thế, ko chắc là anh có làm cái-việc-mà-ai-cũng-biết-là-việc-gì-ấy không. Chỉ thấy anh đi ra ngoài. Sở dĩ ko chắc là vì nếu đi làm việc đó thì ở mỗi phòng đều có restroom riêng cơ mà. Hay là vì anh i ko biết nên phải đi xuống dưới- cái Mai phỏng đoán. chờ đến 10 ph chưa thấy anh lên cả bọn bắt đầu sốt ruột. Chúng lo cho cái cơ quan bài tiết với đường ruột của anh thì ít mà lo anh chuồn mất ko ai trả tiền thì nhiều hơn ( chắc chắn rồi ). Các con giời rủ nhau ra cầu thang ngó ngó ngó, rình rình rình, trong lòng hồi hộp lo lắng, bất an........
    Đang xì xào với nhau thì chợt nghe tiếng chân anh , ló đầu ra ngó thì đúng là anh đang lên......cả bọn sợ quá quay đầu chạy vào phòng, nhưng mà tự dưng cánh cửa chết tiệt mở ko đc, mà anh thì đã xuất hiện ở giữa cầu thang, ngẩng đầu lên nhìn cả bọn. Thằng Nam nhanh trí cầm điện thoại lên " Dạ vâng, vâng, bọn cháu về ngay bây giờ đây, cháu chào bác. "
    "Sao vậy các em? bố mẹ gọi về à? "
    "Dạ vâng, bọn em phải đèo Mai về. Có khi mình nghỉ thôi anh."
    " Ừ, cũng phải về rồi, thế bọn em đưa Mai về đi, kẻo muộn để anh đưa P về cho. "
    Tạch!
    Mình đưa mắt nhìn tụi bạn bằng ánh mắt biết nói, van lơn " đừng đừng, mọi ng đừng để anh í đi cùng em về, làm ơn đi làm ơn đi". Sang đến mắt chúng nó chả hiểu có dịch đúng thông tin không mà đáp lại mình bằng ánh cũng biết nói kèm điệu cuời cười, tinh quái " Được được, sướng nhé, tụi này để yên cho hai anh chị có thời gian tâm sự riêng nhé "

    Bọn đáng ghét, mình thù.
    mình hậm hực ra về, suốt cả đường đi chẳng nói câu gì.
  8. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    A guy goes up to a girl in a bar and says, "You want to play ''Magic''?"
    She says, "What''s that?"
    He says, "We go to my house and ****, and then you disappear."
    Guy takes his wife to the Doctor...
    The Doc says, "Well, it''s either Alzheimers disease or AIDS."
    "What do you mean?" The guy says, "You can''t tell the difference?"
    "Yeah, the two look a lot alike in the early stages... Tell you what.. Drive her way out into the country, kick her out of the car, and if she finds her way back, don''t **** her."

    Handicraft
    A man walked into a supermarket and asked an employee where the tampon isle was.
    The lady pointed it out and the man started walking toward it.
    A few minutes later the man returned with cotton swabs and string.
    The employee said to the man, "I thought you needed tampons?"
    The man simply said, "I sent my wife to get me some cigarettes yesterday and she came home with the tabacco and the paper. I had to roll my own. Today she sent me for tampons so she get''s to roll her own."

    Women are clever
    A woman was out golfing one day when she hit her ball into the woods. She went into the woods to look for it and found a frog in a trap.
    The frog said to her, "If you release me from this trap, I will grant you 3 wishes." The woman freed the frog and the frog said, "Thank you, but I failed to mention that there was a con***ion to your wishes -- that whatever you wish for, your husband will get 10 times more or better!"
    The woman said, "That would be okay," and for her first wish she wanted to be the most beautiful woman in the world. The frog warned her, "You do realize that this wish will also make your husband the most handsome man in the world, an Adonis, that women will flock to."
    The woman replied, "That will be okay because I will be the most beautiful woman and he will only have eyes for me." So, KAZAM - she''s the most beautiful woman in the world!
    For her second wish, she wanted to be the richest woman in the world. The frog said, "That will make your husband the richest man in the world and he will be ten times richer than you."
    The woman said, "That will be okay because what''s mine is his and what''s his is mine." So, KAZAM - she''s the richest woman in the world!
    Then the frog inquired about her third wish and she answered, "I''d like a mild heart attack."
    Moral of the story: Women are clever. Don''t mess with them!
    Wasteful Americans
    There was an American, a Cuban, a Russian, and a Puerto Rican driving together on a long highway.
    All of a sudden, the Russian takes out a bottle of fine vodka, takes a swig, and throws the bottle out the window.
    The American says to the Russian, "What are you doing? That''s a fine bottle of pure Russian vodka you just threw out the window!"
    To this, the Russian replied in a heavy accent, "Ah, that''s okay. In my country, we have these everywhere."
    Then the Cuban reaches into his pocket. He pulls out a great Cuban cigar, takes a puff, and throws it out the window.
    The American says to the Cuban, "Are you nuts? That was a great cigar you just wasted!"
    In his Cuban accent, he responded, "So what? In my country, we have these everywhere."
    So the American picks up the Puerto Rican and throws him out the window.
    A South African, an Aussie and a Londoner...
    A South African, an Aussie and a Londoner were sitting in a pub having a pint of beer.
    The South African grabs his beer downs it, tosses his glass into the air, draws a handgun and shoots the glass in mid-air. He grins to the other two, puts the gun down on the bar and says
    "In Souff Efrika we haf so many glasses we never drink out of the same glass twice".
    The Aussie then downs his beer throws his glass into the air, grabs the gun off the bar, shoots the glass, puts the gun back on the bar and proclaims;
    "Ay mate, in Oz we have so much sand which makes glass really cheap so we too never drink out of the same glass twice".
    The Londoner looks at the two of them, finishes his beer, puts the glass down on the bar, picks up the gun, shoots both the Aussie and the South African and says;
    "In London we have so many South Africans and Aussies that we never have to drink with the same one twice
  9. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Chiến dịch kưa đổ 1 em có người iu đi học ở Trung Quốc - July 16, 2006
    Tình huống: Chiến dịch kưa đổ 1 em có người iu đi học ở Trung Quốc
    Văn bản phân tích tình hình chiến sự được đưa xuống:
    Trong khoảng thời gian qua có thể trung ương địch (nằm tại Trung Quốc) đã tiến hành liên lạc, sử dụng chiến thuật vừa đấm vừa xoa, để thuyết phục đối tượng của ta hãy giữ vững niềm tin, sẽ tiếp viện một cách thường xuyên. Chính vì vậy hiện nay đối tượng quyết định củng cố niềm tin, không muốn theo quân ta nữa.
    Về phía quân ta: không biết cụ thể tình hình trung ương của địch, không thể giả mạo thư tín thông tin để tung hoả mù, tung tin giả. Nói chung là không thể phá được đường dây thông tin giữa địch và đối tượng cần cảm hoá.
    Tuy nhiên, trung ương địch hiện nằm khá xa, việc tiếp tế quân nhu là bị hạn chế, nhiều khi đối tượng thấy thiếu thốn nhưng không thể bù
    đắp được. Hơn nữa, đường dây thông tin từ xa không thể thông tin đầy đủ, chính xác và kịp thời. Do đó một lợi thể rõ rệt của ta là có thể nắm bắt thông tin về đối tượng chính xác và nhanh chóng hơn (với điều kiện có hàng ngũ điệp viên tinh nhuệ), và do lợi thế về địa lý nên ta có thể cung cấp nhiều tiện nghi hơn cho đối tượng.
    Vậy đường lối chiến thuật đề ra là:
    1) Không thể đánh vào đường dây thông tin liên lạc, và càng không nên đánh vào đó.
    2) Do đối tượng hiện nay vừa được củng cố về mặt tinh thần nên việc thuyết phục đối phương trực tiếp đã trở nên khó khăn hơn nhiều. Vậy chiến thuật cần được sử dụng là "mưa dầm thấm lâu": dựa vào mạng lưới tình báo viên, cần thu thập thông tin một cách nhanh chóng hết mức có thể, để từ đó cung cấp cho đối tượng những nhu yếu phẩm kịp thời. Mục tiêu chung là cho thấy quân ta quan tâm đến đối tượng nhiều hơn là quân địch. Điều này dù không trực tiếp cảm hoá được đối tượng, nhưng làm đối tượng nghi~ về ta tốt hơn.ĩ
    3) Điểm cốt yếu để thu phục được đối tượng nằm trong điểm thứ ba này: Do tình hình chiến sự rất nóng bỏng, diễn ra vô cùng phức tạp nên sẽ không ít thời điểm đối tượng cảm thấy yếu thế, bé nhỏ, đơn độc. Những lúc này chính là khoảng thời gian mà đối tượng cần sự hỗ trợ tinh thần nhiều nhất, và chính là thời điểm mà niềm tin của đối tượng lung lay nhất. Những lúc này, quân ta cần nhạy bén và sắc sảo tiếp cận đối tượng, xây dựng niềm tin với đối tượng, cho đối tượng thấy quân ta luôn ở đằng sau hỗ trợ cả về tinh thần lẫn vật chất.
    Tóm lại: Quân ta cần sử dụng chiến thuật lâu dài, mục tiêu không phải là hạ thấp uy tín quân địch mà là nâng cao uy tín quân ta. Cần phải tận dụng triệt để lợi thế về địa lý, cuxng như cần nhạy bén trong việc thu thập thông tin tình báo.
    Chú ý: Do đối tượng có vai trò quan trọng cho cả quân ta và quân địch, cho nên nếu thấy không thể cảm hoá được thì cần bắn bỏ ngay.
    Chúc quân ta thành công.
  10. viettel_akiko

    viettel_akiko Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    563
    Đã được thích:
    0
    Ra Tết là thi luôn! Chưa học gì cả! Làm sao nhìn bài tụi nó được bây giờ?? Phao cũng chưa làm luôn, ngại quá đi, chắc hôm đó đến xin chúng nó vậy!
    6 môn, chưa học môn nào cả! Mà các cụ đã dạy là:
    Học làm chi, thi làm gì
    Tú Xương còn rớt huống chi là mình.
    Đó thật sự là chân lý! Mà đã là chân lý thì luôn đúng, khỏi cần chứng minh! Mà đã luôn đúng thì...chắc chắn là không sai, đã không sai thì ta nên làm theo chứ còn phải hỏi! Thật ra mình đâu muốn thế, nhưng làm sao khác được khi nó là chân lý chứ! Thử chứng minh lại vậy, chứng minh bằng phản chứng!
    Giả sử có học mà thi đỗ, điều này suy ra học mà vẫn thi trượt là sai. Nhưng qua tổng kết các năm trước, học hoài mà........vẫn trượt. Điều này suy ra giả thiết sai ...trầm trọng. Kết luận: đừng học làm gì cho mệt, đằng nào chả trượt. (Để về xem lại luận 3 đoạn của Logic học xem )
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này