1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Liệu có tình yêu giữa trai tỉnh lẻ và gái Hà Lội ko các bác !!!!

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi hand_in_hand_332412, 15/07/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. serenade2507

    serenade2507 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2006
    Bài viết:
    1.892
    Đã được thích:
    0
    14 là quê em ạ!
  2. Salamander

    Salamander Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    1.731
    Đã được thích:
    1
    Hỏi khí không phải bạn khoaitayxanh là người HN?
    Bản thân tôi thì chỉ thích con gái HN, đặc biệt là con gái trong khu phố cổ, một chút đanh đá nhưng dễ thương rất riêng của người HN
  3. sausisausi2004

    sausisausi2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2004
    Bài viết:
    359
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy bác Khoai gì đấy chẳng hiểu hết về người Hà nội rồi!
    Người Hà nội cũng có nhiều loại
    hà nội gốc - cực kỳ chất
    Hà nội lai căng ( các tỉnh về Hà nội làm việc - định cư và lập gia đình ), hà nội các tỉnh về ở mấy năm nhập tịch
    và ...nhiều Hà nội khác nữa. Nhưng người Hà nội gốc luôn giữ cái riêng của mình.
    Ta không tranh luận ai sang, hèn, mà ta bàn về cách sống của người Hà nội thôi bác ơi.
  4. chim_lac_viet

    chim_lac_viet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2006
    Bài viết:
    1.037
    Đã được thích:
    1
    NHà em ở Hàng Gai, vậy thì gần nhà anh roài. trước có một dạo anh ở Hàng Bông. Anh có nhiều bạn ở Hàng Gai lắm, em có nhớ số nhà ở Hàng Gai mà thông sang được cả Hàng Hành hok? Em nói cực kỳ chính xác. Trai Hà Nội có nét sang trọng hok kiểu cách, hok phải là sành điệu bốc trời. Người nơi khác hay nhầm lẫn ăn chơi sành điệu với sang kiểu thanh lịch của trai HN. Vì thế mà họ hay ăn mặc đủ kiểu, xe cộ đua đòi nhưng càng thế càng "Trưởng giả học làm sang".
    Cái chính ở chỗ khó hợp nhau là ở chỗ "cách ăn", "cách mặc" và cả "cách chơi" nữa. Trai HN thường biết cách món gì ăn ở đâu thì ngon, ăn thế nào cho đẹp, ăn mùa nào cho hợp nữa. Đầu hè nóng, đạp xe lên Đường Thành mua sứa biển về cho chị gái đang mang thai ăn. Ăn chả rươi là chỉ ăn với rau mùi chứ hok làm cả nắm đủ loại rau thơm. Khoai lang luộc mời bà chỉ vào khoảng 9 giờ sáng thôi, giờ khác hok xơi.
    Chỗ anh có mấy em ngoại tỉnh, lên New được 1 hôm về quẳng thẻ gửi rượu ra khoe mẽ lại còn hất hàm hỏi mình "anh đã lên newcentury bao giờ chưa?". Đi ăn chả cá Lã Vọng lần nào cũng gọi gấp đôi cứ như là ăn cho no chứ hok phải ăn cho ngon nữa. Mình mang gói trà ướp sen hồ Tây lên chưa kịp đi pha thì nó vốc một vốc tướng cho vào ấm, uống bị đắng thế là chê trà hok ngon, lộn tỷ hok chịu được. Hôm đến nhà mình chơi mình chả tội gì mang trà sen hồ Tây ra đãi nữa. Đỡ lãng phí.
    Được chim_lac_viet sửa chữa / chuyển vào 09:41 ngày 09/08/2007
  5. Salamander

    Salamander Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    1.731
    Đã được thích:
    1
    Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
    Dẫu không thanh lịch cũng người tràng an?
    người HN còn nổi tiếng vì sự lịch lãm , tế nhị, tự tin, tất cả gói gọn trong 2 chữ thanh và lịch
    thật tiếc là chẳng mấy người HN còn giữ được truyền thống văn hóa vốn có hic
  6. khongthe

    khongthe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    4.417
    Đã được thích:
    0
    Nói ra mới sực nhớ: Quên mất hai bông trà ướp trong sen trong tủ lạnh ở ngoài Hà Nội rồi! Chậc! Tỉ mẩn mua rồi cẩn thận cất chờ ngày mang về biếu thầy. Thế mà lại quên!
  7. firefly_zezo07

    firefly_zezo07 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2004
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Nếu từ trước đến nay, bạn không hề nhìn, nghe thấy điều đó thì bắt đầu từ ngày hôm nay, hãy quan sát đi, Nhớ là quan sát tất cả các môi trường xung quanh, nếu có cái máy quay phim, hay máy ảnh thì tốt. Sau 1tuần, bạn sẽ đồng ý với tôi.
    [/quote] uh thì tôi công nhận bạn là ng` mắt tinh tai thính, hay quan sát tìm tòi
    nhưng wan trọng là cái "môi trường xung quanh" mà bạn nói ý, có fải ai sống ở HN cũng đc coi là ng` HN cả đâu, bạn nhìn 1 cô gái trên đường và fân biệt đc cô ta là HN gốc hay ngoại tỉnh chắc, vì thế bạn khuyên tôi quan sát là 1 chuyện, còn khẳng định chắc chắn như bạn đấy là con gái HN thì lại fải bàn
    nếu tôi hỏi bạn có fải ng` HN ko thì chắc bạn sẽ trả lời có nhỉ :)
  8. firefly_zezo07

    firefly_zezo07 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2004
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0

    Được firefly_zezo07 sửa chữa / chuyển vào 10:47 ngày 09/08/2007
  9. Salamander

    Salamander Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    1.731
    Đã được thích:
    1
    gửi các bác 1 bài viết về con gái HN em sưu tập được
    HÀ NỘI - CON GÁI!
    Chu Lai
    Tôi có cả thời tuổi trẻ chiến đấu ở miền Nam, tự coi là quê hương thứ hai của mình. Nhưng Hà Nội vẫn là nơi tôi sinh ra và là nơi tôi nằm xuống, Hà Nội xôn xao 4 mùa.
    Hà Nội lạnh thì lạnh ghê gớm, Hà Nội nóng thì nóng không chịu nổi. Phải chăng, vì thế... mà cái man mác của gió thu, cái se lạnh nồng nàn của mùa xuân thấy quý giá nhường nào.
    Niềm tự hào của Hà Nội, chính là cây xanh và con gái. Cây xanh thì khắc trồng khắc lên, vẻ đẹp tự nhiên mà có như thế núi, thế sông vĩnh hằng. Còn con gái! Lạ thế! cuộc sống càng khó khăn, hiểm nghèo thì vẻ đẹp con gái càng rạng rỡ như chống lại, thách thức hoàn cảnh.
    Con gái giữa đời thường đã đẹp. Con gái trong chiến tranh càng đẹp. Đẹp mỏng manh, đẹp siêu thoát, đẹp tội tình giữa lằn gianh cái sống và cái chết. Như vẻ đẹp suốt đời không quên được của những cô du kích, giao liên thấp thoáng đi trong rừng chiến khu D năm xưa.
    Đau đáu nhất là giọng nói con gái Hà Nội. Thật chuẩn, thật nhẹ, thoáng chút giận hờn, thoáng chút tinh nghịch, thoáng chút nhõng nhẽo như chưa lớn, như vừa mới lớn, như chưa yêu lại như vừa được yêu, ngọt lịm, tinh khiết, như hát ru, như gió thổi vi vu ở nơi đầu lưỡi... Tiếng gió làm duyên cả những câu khó nói, những điều khó thốt thành lời.
    Tiếng con gái là tiếng động thảng thốt của tình yêu. Khi yêu, người ta có thể nói bằng mắt, có thể nói bằng miệng. Con gái Hà Nội biết nói bằng cả hai thứ một lúc. Nói vi vu, nhìn lúng liếng, bổ sung, hỗ trợ, đắn đo, ào ạt, sức nào chịu nổi!
    Tiếng con gái Hà Nội biến thiên chút chút theo dòng đời. Thời chiến tranh, là tiếng gió nhẫn nại pha chút ngậm ngùi, ly biệt. Thời bao cấp, ảm đạm, tiếng nói kia vẫn là tiếng gió nhưng có chiều chẳng còn ru êm như trước. Thời thị trường ngang ngửa, gam màu lại xen vào cả những thanh âm nghiệt ngã, rít rầm. Và cuộc sống hôm nay đang khá dần lên, tiếng nói kia cũng dần dà tìm lại được hơi gió vi vu trong từng âm tiết của mình.
    Đang đi giữa nắng nôi, cát bụi, chợt thoáng nghe một tiếng nói thanh nữ đâu đây, lòng dạ bỗng dịu mát nhue vừa được ai đó cho uống một gáo nước mưa ngọt lạnh.
    Hè về, trời xanh, lá xanh, gió xanh, nắng xanh, tiếng nói con gái Hà Nội cũng xanh. Xanh như thể không xanh hơn được nữa!
    Xin cảm ơn cuộc đời! Xin cảm ơn tiếng gió thổi trên bờ môi con gái Hà Nội, làm vơi nhẹ đi thật nhiều những nhức nhối, trở trăn trong cuộc đời vật vã, mưu sinh và tràn đầy khát vọng.
    ...
    Chiều muộn, hai đứa chầm chậm đi trên triền đê. Gió sông Hồng. Cánh buồm trôi khẽ. Em nói trong gió thổi: "Anh đứng trên này, em xuống dưới kia, em... em đi... "ấy" một cái". Lúc ấy, tôi bỗng trở thành hiệp sỹ, đứng hiên ngang trong chiều ***g lộng để bảo vệ cái đẹp đang "ấy" ở dưới kia. Cái tiếng "ấy" sao ngượng nghịu, e ấp và rất đỗi tin cậy đó đã theo tôi đi khắp chiến trường, đã nâng đỡ tôi khỏi gục ngã trước kẻ thù, trước hoàn cảnh ngặt nghèo tưởng chừng không chịu nổi.
    ....
    Trong gió bụi, mưa bay: "Em vẫn yêu anh... yêu cả những khuyết tật của anh nhưng em không thể sống với anh được. Em đi đây. Chỉ mong anh tin rằng xung quanh anh vẫn còn rất nhiều những người tốt. Cuộc đời này chưa đến nỗi bỏ đi đâu". Bây giờ mới là tiếng gió thổi biệt ly. Tiếng gió vi vu. Tiếng gió buồn buồn. Vui cũng buồn buồn. Yêu cũng buồn buồn. Giận hờn cũng buồn buồn. Chia ly càng buồn buồn tha thiết hơn.
    Cả đời tôi, tôi sẽ yêu cái nét buồn trong giọng điệu con gái Hà Nội. Đó là cái duyên thầm làm thẳm sâu thêm cái ý nghĩa tồn tại trong cuộc đời vừa ngọt ngào, vừa gió bụi này. Như que kem mùa hạ, như hương cốm đầu thu cứ nhẹ bay... nhẹ bay vào thành phố!
  10. khoaitayxanh

    khoaitayxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2006
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    1
    uh thì tôi công nhận bạn là ng` mắt tinh tai thính, hay quan sát tìm tòi
    nhưng wan trọng là cái "môi trường xung quanh" mà bạn nói ý, có fải ai sống ở HN cũng đc coi là ng` HN cả đâu, bạn nhìn 1 cô gái trên đường và fân biệt đc cô ta là HN gốc hay ngoại tỉnh chắc, vì thế bạn khuyên tôi quan sát là 1 chuyện, còn khẳng định chắc chắn như bạn đấy là con gái HN thì lại fải bàn
    nếu tôi hỏi bạn có fải ng` HN ko thì chắc bạn sẽ trả lời có nhỉ :)
    [/quote]
    Người Hà Nội với chuẩn truyền thống, xin thưa là quá hiếm. Có thể do nhiều biến động của thời cuộc mà họ di chuyển khỏi địa danh này. Như thời 1954 chẳng hạn. Có thể những người đó còn lưu giữ lại nét Tràng An xưa. Số người Tràng An xưa còn lại tại Hà Nội còn ít lắm ạ. Có lẽ sách đỏ phải có tên nhóm người này. Nếu căn vào cái chuẩn Tràng An xưa, coi sự bê tha chỉ có ở ngoại tỉnh đem tới bạn thì hãy sống, hãy quan sát, và phải đau như cắt mà nói là 99% Hà Nội là dân nhập cư. Vậy thì bàn về cái 1% (Có thể có các bạn trong đó) kia làm gì. Nếu văn hóa Hà Nội đủ mạnh thì những người nhập cư phải tự nguyện theo. Nhưng thực tế, số người nhập cư kia đã dắt mũi Hà Nội theo văn hóa của mình. Nếu nói theo quan điểm thủ phạm là dân nhập cư thì Văn hóa Hà Nội không có khả năng tự vệ, rất nhạt nhòa. Quan điểm của tôi là người nhập cư bị đổ tiếng xấu. Sống với Hà Nội mấy chục năm mà tôi thấy rất buồn là đi khắp các tỉnh thành trong cả nước, không thấy có tỉnh thành nào nói tục tĩu hơn Hà Nội. TP Hồ Chí Minh với số dân nhập cư khổng lồ, cao hơn Hà Nội gấp bội. Nhưng về nói tục thì gọi Hà Nội bằng cụ luôn. Hãy tỉnh táo để thấy rằng Hà Nội Tràng An làm gì còn nữa mà bàn. Đừng mộng du với một Hà Nội hoàn toàn khác, Một Hà Nội bị áp đảo bởi sự nhếch nhác. Khi ai đó nói thật về Hà Nội thì liền bị dân sống ở Hà Nội phản ứng dữ dội. Thói quen người Hà Nội là thế, rất thiếu khách quan, kém tự phê, thiếu tiến bộ. Bản thân tôi, luôn nỗ lực uốn nắn các thành viên trong gia đình hiểu rõ những cái dở của môi trường Hà Nội, để tránh thói tự mãn của thời Tràng An, để sống tích cực hơn, có nề nếp hơn.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này