1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Liệu tôi có nên kết thúc tại đây ???

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi had150584, 28/11/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. had150584

    had150584 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2012
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Mình là 1 người đàn ông đã gần 30t. Vì bất cẩn trong việc phòng tránh cho mình trong vài lần vui chơi của tuổi thanh niên nên hiện nay mình đã mắc phải căn bệnh mà cả thế giới vẫn đang bó tay. Mình đã nhiễm HIV .
    Khi phát hiện ra điều này thì đối với mình mọi thứ như sụp đổ, chắc mọi người cũng đoán được mình như thế nào khi đó. Thật sự mình chỉ muốn chết.
    Mình đã định tìm đến cái chết, nhưng rồi mình nghĩ nếu mình chết như thế thì gia đình, người thân sẽ thế nào?
    Mình ở 1 vùng quê chỉ cách HN không xa, nhưng nó vẫn mang đặc thù của 1 vùng quê VN. Và mình biết việc của mình sẽ gây ra những điều tiếng và hậu quả thế nào cho người nhà, bạn bè.
    Mình cũng biết có nhiều người cũng bị như mình, hay bị những bệnh cũng như rơi vào trường hợp không còn gì để tiếc. Nhiều người trong số họ đã cố gắng làm những việc có ích cho mọi người, cho đời, cho xã hội.
    Còn mình thì sao? Mình cũng muốn được như thế, nhưng muốn thì sao? Mình có thể làm gì?
    Mình không biết liệu mình có thể làm được gì có ích, chưa nói đến cho mọi người, cho xã hội hay cái gì to tát hơn, mà ngay đối với bản thân mình, mình cũng không biết liệu mình có thể làm được gì có ích cho mình trong hoàn cảnh tuyệt vọng này. Mình chỉ mong không khiến ai phải vì mình mà bị ảnh hưởng đã là tốt lắm rồi.
    Vì vậy mình đã ra đi, rời xa gia đình và người thân. với suy nghĩ làm như thế dù sau đó khi mình có xảy ra chuyện gì cũng không khiến mọi người bị liên lụy.
    Thế là mình đã ra đi, mình nghĩ ra 1 lý do rồi sau đó rời xa mọi người.
    Mình ra đi và rơi vào cảnh cuộc sống lang thang của những người vô gia cư. không có gì trong tay vì mình không hề suy nghĩ sẽ kéo dài cuộc sống tuyệt vọng của mình lâu.
    Khi mắc phải căn bệnh này, cuộc sống có thể dài hay ngắn tùy theo từng trường hợp cụ thể của từng người. Đối với mình, với thể trạng thuộc vào loại yếu, cộng với mình không hề có ý định chữa trị hay thuốc thang gì, mình nghĩ có lẽ cuộc sống của mình chỉ khoảng 4 đến 5 năm là cùng.
    Đến nay, khi mình ngồi viết những lời này, mình đã rời xa gia đình được nửa năm, và mình vẫn trong cảnh tuyệt vọng, vẫn cuộc sống lang thang cầm cự từng ngày, thật sự là mình cảm thấy mỏi mệt lắm rồi nhưng không biết phải làm sao? Chết là xong, là chẳng còn gì phải suy nghĩ nữa, ai cũng biết cái đó, mình thấy nhiều trường hợp người ta tìm đến cái chết sao mà dễ dàng thế, vì những cái lý do từ nhỏ nhặt vớ vẩn, đến những trường hợp cũng rơi vào bế tắc như mình. Và người ta tìm đến lối thoát với nhiều cách khác nhau 1 cách dễ dàng.
    Tại sao mình lại không làm được như vậy? Cũng đã có lần mình định giải thoát cho mình, nhưng rồi mình lại không dám. Mình tự hỏi mình còn cái gì nữa đâu mà còn tiếc, mình đâu muốn kéo dài tình trạng thế này nữa, vậy mà sao mình không làm được? Hay là mình sợ? Mình nhút nhát?
    Thật sự là mình cảm thấy để tự giải thoát cho mình cũng khó khăn lắm chứ, cũng cần có dũng khí, có lòng can đảm lắm chứ. và mình mệt mỏi lắm rồi, giờ mình phải làm sao đây?
    Mình tự hỏi giờ mình phải làm sao? Mình định thế nào đây ?????????
  2. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Neu da muon song, thi phai chien dau, phai o lai, phai lam duoc gi co ich.Chu da di, lang thang, chang giup duoc gi cho ai, co the vo tinh gay anh huong den nguoi khac.Vay thi xem ra con song cung cha co ich gi.
    Ban con song khong phai vi ban lo nghi cho bat cu ai, ma la qua hen nhat nen khong dam chet.Dung la doi!:))
  3. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Giờ bạn nên ghé Trung tâm nào đó chuyên giúp đỡ cho người nhiễm HIV rồi xin 1 suất ăn ở ở đó, chứ tự bạn đi vòng vòng một mình ngoài đường làm gì.
  4. Cuoi_ben

    Cuoi_ben Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/07/2012
    Bài viết:
    1.047
    Đã được thích:
    123
    Bạn này sn 84 à? kém mình vài tuổi [:D], chắc là ăn chơi xa đà lắm mới bị vậy phải ko? :D
  5. bluetea

    bluetea Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/06/2001
    Bài viết:
    7.905
    Đã được thích:
    6
    Khoan hãy nói bạn muốn làm những gì to tát, bạn phải xác định là bạn có muốn sống ko đã. Nếu bạn ko muốn sống, tức là bạn buông trôi mọi thứ, thì mọi lời khuyên, động viên của mọi ngừoi là vô ích.
    Nếu có muốn sống, thì bạn nên tới các trung tâm chuyên về HIV để khám, tư vấn và nhận thuốc . Thuốc free.
    Bạn ko dám nêu tỉnh/thành bạn đang sống, cho nên cũng khó cho moij nguiờ tư vấn bạn nên tới đâu.
    Theo kiến thức tôi đọc về HIV, thì khi bị nhiễm HIV, chỉ số lympo CD4 sẽ giảm xuống dần dần. Hết CD4 thì mới bị chuyển sang Aids. Uống ARV sẽ làm chậm quá chính sinh sôi của HIV. Ăn uống, vận động, tinh thần thoải mái sẽ làm tăng CD4 lên đuợc.
    Do vậy, bạn đừng bi quan. Hiện tại chửa có thuốc chữa dứt điểm, nhưng ở trên đời này, thiếu gì bệnh chửa có thuốc chữa dứt điểm, ví dụ như bệnh tiểu đuờng.
    Bạn nên đi khám, uống thuốc để giảm tốc độ sinh sôi của HIV, đồng thời ăn uống, sống vui khoẻ để nâng chỉ số CD4 lên. Bạn giữ đuợc chỉ số CD4 cao thì sẽ tránh đựoc các bệnh cơ hội nói ghé thăm.
    Và bạn sẽ sống tới già.
    Còn bạn cứ để thế này, thì bạn sẽ chết vì suy nhược (do ăn uống ko đầy đủ) và tâm bệnh sẽ làm bạn gục ngã.
  6. vietdoan20062006

    vietdoan20062006 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    5.751
    Đã được thích:
    7
    mong bác cố gắng suy nghĩ tích cực
    đến trung tâm để người ta tư vấn cho
    em hồi hộp theo dõi chặng đường tiếp theo của bác thế nào , mong bác hay vào đây chia sẻ tiếp nhá
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    mong bác cố gắng suy nghĩ tích cực
    đến trung tâm để người ta tư vấn cho
    em hồi hộp theo dõi chặng đường tiếp theo của bác thế nào , mong bác hay vào đây chia sẻ tiếp nhá
  7. pucca_pucca

    pucca_pucca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/08/2005
    Bài viết:
    1.579
    Đã được thích:
    1
    Bạn Bluetea nói đúg đấy. Bệnh này chỉ cần chịu khó đến trung tâm khám, nghe tư vấn, uốg thuốc và sống lành mạnh sẽ kéo dài thời gian sốg hơn. Mình có wen vài ng bị bệnh này, trc cũng ăn chơi sau khi phát hiện nghe lời khuyên của ng nhà chịu khó đến trug tâm bi h có cuộc sốg bình thườg và đi giúp đỡ lại ng khác có trườg hợp giốg họ. Có 1 a chàg còn lấy vợ và sinh con bt sau khi bị bệnh nữa, a ấy giờ làm việc cho trug tâm luôn, vì vậy quan trọng nhất là ý chí của bạn mà thôi. Sống lành mạnh, sinh hoạt kỹ càg ko để lây nhiễm cho ng khác là đc rồi. Mình thấy bệnh này dù sao cũg còn đỡ hơn ung thư :(
  8. minh386

    minh386 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/12/2010
    Bài viết:
    2.171
    Đã được thích:
    5
    Chưa dám chết là đúng, ai cũng khao khát được sống mà. Vậy nên bạn hãy cố gắng sống tốt những năm cuối đời, làm bất kì 1 điều có ích cho gia đình, người thân, cộng đồng là lại có niềm vui và động lực làm tiếp.
    Có người thể trạng yếu những biết gìn giữ, họ vẫn sống được cả chục năm đó bạn ạ
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Bác bluetea nói đúng đó. Bạn cố gắng thêm lúc nào hay lúc đấy, biết đâu đó may mắn sẽ đến, trong 1 vài năm nữa các nhà khoa học tìm được thuốc chữa bệnh này thì sao. Đừng tuyệt vọng nhé
  9. tiendungland

    tiendungland Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2012
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
  10. briandg

    briandg Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2009
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    2
    Tham gia vào một số diễn đàn về hiv trên mạng đi bạn.

Chia sẻ trang này