1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

linh tinh ,hỗn độn,trộn lẫn cảm xúc

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi lovelessgirl, 09/10/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. whiterose2510

    whiterose2510 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    dạ....nhưng nó lại để lại hậu quả là .......mắt mủi sưng hết cả lên
  2. Astronaut

    Astronaut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2005
    Bài viết:
    5.555
    Đã được thích:
    1
    Thay vì? 'ứng lĂn già?i quyẮt mòi chuyẶn mà? ngĂ?i khòc thì? 'ùng là? chà? già?i quyẮt 'ược vẮn 'Ă? gì?.
    Nhưng lài cò cĂu: "Ngươ?i mành mèf ko phà?i là? ngươ?i ko bao giơ? khòc, mà? là? ngươ?i dàm khòc"
  3. zeroka

    zeroka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2004
    Bài viết:
    4.102
    Đã được thích:
    0
    Chả biết câu đó ở đâu ra, nhưng dám khóc, rồi khóc xong để lại khóc tiếp thì chả để làm gì.
    Người biết cần phải làm gì sau khi khóc mới là mạnh mẽ, mà khi đã biết phải làm gì thì họ ko khóc.
  4. dangnguyetminh_gt

    dangnguyetminh_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2006
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    0
    Sợ nhỉ! Bạn chủ topic lại giải tỏa bằng cách dùng dao lam cứa cho chảy máu tay.
    Tớ sợ máu lắm. Híc..híc...Đừng làm thế nữa bạn nhé!
  5. Astronaut

    Astronaut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2005
    Bài viết:
    5.555
    Đã được thích:
    1
    Không sai.
  6. nguyenbinhkhanh

    nguyenbinhkhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2003
    Bài viết:
    293
    Đã được thích:
    0
    đúng là nên đi khám đi bạn ạ
  7. lovelessgirl

    lovelessgirl Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    555
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi mới nói chuyện với Phong,anh bảo buồn và bực bội chuyện gia đình nhiều,không thể nói ra,ko thể chia sẻ.Sao giống em thế,em cũng ko nói ra được,nên em nghe rock,nên em rạch tay mình.Còn anh,anh bảo anh ko làm như em được vì anh ko hại bản thân mình,thay vào đấy anh sẽ là cho người ta hối hận vì đã gây tổn thương cho anh.Trả thù là món ăn ngon nhất khi để nguội .Suy nghĩ của con người đáng sợ thật.Nếu không làm tổn thương bản thân thì sẽ làm tổn thương người khác.Anh bảo đến lúc thế này đôi khi anh nghĩ anh có thể giết người.
    Chẳng biết thế nào để thoát khỏi những day dứt,những buồn phiền.Em cũng không thể đi khám bác sĩ được,bởi những tổn thương của em ko thể chia sẻ với ai thì đi khám có ích gì với em đâu.Đôi khi em ước như mình mất trí nhớ,để quên đi những buồn đau thế này,để quên cả những người làm mình tổn thương mình.Để chỉ biết cười mà sống.
    Anh bảo em đừng ở dalat nữa,vì nơi ấy buồn và lạnh,thế thì lòng em càng nặng hơn,hãy về nơi mà không có thời gian để thở,thế thì sẽ quên đi.Em sợ về đấy em lại cảm thấy cô đơn giữa thành phố xô bồ người qua lại vội vã.Sợ cái cảm giác lạc lõng.
  8. lovelessgirl

    lovelessgirl Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    555
    Đã được thích:
    0
    Kì lạ thật,bất ngờ,thấy anh vào chat,uh cũng chỉ là hỏi thăm,thấy anh gửi blog,uh thì vào xem thế nào.Vào blog phát hiện anh đã có vợ và chuẩn bị có bebé.Thấy có là không,chỉ mới 1 năm không gặp anh cả ở ngoài và cả trên mạng,anh thay đổi nhiều thế sao.4 năm,lúc nào cũng bảo chỉ yêu mỗi mình,không quên được,dù thế nào cũng không quên được em,nào là cho anh cơ hội...Nhưng mới chỉ 1 năm không gặp mà nhiều chuyện xảy ra thế nhỉ.6 tháng trước anh còn gọi điện cho mình kia mà,cũng chẳng bảo gì cả.Thế mà dám cưới anh em lại không biết.Em thật có lỗi vì đã không thể chúc mừng cho ngày vui của anh,người đã dành tình cảm cho em 4 năm trời.Em thật có lỗi vì đã chỉ coi anh là bạn trong 4 năm đó.
    Thế là mội người dần dần đã yên ổn,những người xung quanh cũng rời bỏ mình để tìm cuộc sống riêng.Chỉ còn lại 1 mình với cái mớ cảm xúc và tình cảm hỗn độn,không biết đâu là yêu,đâu là ghét.

Chia sẻ trang này