1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh lang tang....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Sweet_fa, 28/08/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    - Cháu chỉ thấy Tết ,khổ vì ăn thôi ông ạ !
    + Thì đúng thế nếu cháu chỉ cảm nhận bữa cơm Tết = luỡi và cái dạ dày , coi việc ăn như nghĩa vụ .Thời buổi thịt cá ê hề !giò chả ,bánh chưng ..ngày nào thích chả có .Nhưng bữa ăn ngày Tết vẫn ngon ,và đặc biệt hơn vì nó có ,vị ĐÔNG,vị VUI,vị của XUM VẦY . Bữa ăn chỉ như "miếng trầu mở đầu câu chuyện "là cái cớ để mọi người sau những ngày dài ngồi lại bên nhau ,lắng nghe nhau và cười nói cho nhau nghe những câu chuyện rôm rả ... Cháu hiểu chứ ?
    -Ra thế(vậy mà toàn tớn đi chơi để...trốn ăn)..theo kế huạch là mai đại gia đình sẽ ăn cơm ở nhà cháu .Cháu sẽ ở nhà !Chắc lũ lố nhố sẽ reo hò ầm ĩ vì "trọng tài điện tử công minh" ko bỏ bom bọn chúng như mọi năm nữa ...
    ...Tự dưng thấy vui vui ..cầu trời từ nay đến mai không vì bất cứ một cám dỗ hay đe doạ nào mà thay đổi ý định
    -----><-----
  2. vari_ty_xyz_new

    vari_ty_xyz_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.519
    Đã được thích:
    0
    Linh tinh ... Đêm
    Mặc dù đã cảm thấy mệt mỏi sau một ngày đi chơi hết công suất, thậm chí có những lúc chỉ mong có cái giường để ngả lưng, nhưng không hiểu sao về đến nhà thì mắt lại sáng quắc như hai cái đèn pha. Cũng có thể, chỉ cần lên giường nằm một tí là sẽ lại thiếp đi. Rồi không hiểu sao, lại bật máy tính, lại click vào cái phần connecting không dưới chục lần, cứ bật rồi lại tắt, rồi lại bật, rồi lại tắt.
    Phố xá về đêm trong mấy ngày tết vắng vẻ quá, không một tiếng ô tô, không có một tiếng xe máy, không có tiếng đài vẳng vẳng bật lên từ một căn nhà nào đấy như những ngày bình thường khác.
    Đôi khi vẫn thế, vẫn nghĩ miên man như thế này. Sắp đến ngày đi làm, liệu những dự định của mình có thực hiện được không. Mọi người thường hay bảo rằng: Có công ăn việc làm như mày, có một vị trí như mày hiện nay, là quá tốt rồi còn gì. Ừ họ đâu có hiểu. Chợt thoáng nhớ đến một câu: Ở trong chăn mới biết chăn có rận. Và cũng định nghĩ về nó, nhưng còn một ngày nữa, một ngày nữa để vui chơi và để đối mặt với các quyết định. Có thể mai đây, mình sẽ đi theo quyết định đã chọn, và cũng có thể, sẽ không. Từ trước tới giờ, mình vẫn thường có những quyết định độc lập, mặc những sức ép từ gia đình. Cảm thấy quá đơn độc.
    Lại click vào connecting, và đọc bài. Có những bài đã đọc đi đọc lại nhiều lần, và vẫn tìm để đọc. Văng vẳng đâu đây tiếng chó sủa, đúng rồi, chỉ có tiếng chó cắn ma và tiếng bàn phím lách cách làm bạn vào lúc 2h30 này. Vậy là lại ngồi gõ.
    Vô tình với tay châm điếu thuốc, từ ngày em đi, hút thuốc nhiều quá. Có lẽ nỗi buồn không quá sâu như tôi tưởng. Ngồi giữa đám bạn, tôi vẫn có thể cười, vẫn có thể đùa, thậm chí là nhiều hơn những gì mình vốn có cơ mà. Rồi chợt thấy chạnh buồn, và nỗi buồn ấy cũng qua đi nhanh như những cái gì vui vẻ và ồn ã đang diễn ra. Có lẽ, trong tôi, không còn nhiều chỗ cho những nỗi buồn nữa, và những chỗ đấy, đã được chuyển sang cho những suy nghĩ linh tinh.
    Đêm, con chó ngoài kia cũng đã thôi không còn sủa nữa. Không có bất cứ một tiếng động nào. 3h đồng hồ nữa, ngoài kia sẽ nhộn nhịp, có lẽ lúc đấy mình đang trong giấc ngủ, một giấc ngủ vùi cuối cùng cho năm mới để chuẩn bị cho những gì sắp diễn ra.
    Sau giấc ngủ, mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn!


    Em xa anh
    Trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
    hê hê
  3. vari_ty_xyz_new

    vari_ty_xyz_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.519
    Đã được thích:
    0
    Linh tinh ... Đêm
    Mặc dù đã cảm thấy mệt mỏi sau một ngày đi chơi hết công suất, thậm chí có những lúc chỉ mong có cái giường để ngả lưng, nhưng không hiểu sao về đến nhà thì mắt lại sáng quắc như hai cái đèn pha. Cũng có thể, chỉ cần lên giường nằm một tí là sẽ lại thiếp đi. Rồi không hiểu sao, lại bật máy tính, lại click vào cái phần connecting không dưới chục lần, cứ bật rồi lại tắt, rồi lại bật, rồi lại tắt.
    Phố xá về đêm trong mấy ngày tết vắng vẻ quá, không một tiếng ô tô, không có một tiếng xe máy, không có tiếng đài vẳng vẳng bật lên từ một căn nhà nào đấy như những ngày bình thường khác.
    Đôi khi vẫn thế, vẫn nghĩ miên man như thế này. Sắp đến ngày đi làm, liệu những dự định của mình có thực hiện được không. Mọi người thường hay bảo rằng: Có công ăn việc làm như mày, có một vị trí như mày hiện nay, là quá tốt rồi còn gì. Ừ họ đâu có hiểu. Chợt thoáng nhớ đến một câu: Ở trong chăn mới biết chăn có rận. Và cũng định nghĩ về nó, nhưng còn một ngày nữa, một ngày nữa để vui chơi và để đối mặt với các quyết định. Có thể mai đây, mình sẽ đi theo quyết định đã chọn, và cũng có thể, sẽ không. Từ trước tới giờ, mình vẫn thường có những quyết định độc lập, mặc những sức ép từ gia đình. Cảm thấy quá đơn độc.
    Lại click vào connecting, và đọc bài. Có những bài đã đọc đi đọc lại nhiều lần, và vẫn tìm để đọc. Văng vẳng đâu đây tiếng chó sủa, đúng rồi, chỉ có tiếng chó cắn ma và tiếng bàn phím lách cách làm bạn vào lúc 2h30 này. Vậy là lại ngồi gõ.
    Vô tình với tay châm điếu thuốc, từ ngày em đi, hút thuốc nhiều quá. Có lẽ nỗi buồn không quá sâu như tôi tưởng. Ngồi giữa đám bạn, tôi vẫn có thể cười, vẫn có thể đùa, thậm chí là nhiều hơn những gì mình vốn có cơ mà. Rồi chợt thấy chạnh buồn, và nỗi buồn ấy cũng qua đi nhanh như những cái gì vui vẻ và ồn ã đang diễn ra. Có lẽ, trong tôi, không còn nhiều chỗ cho những nỗi buồn nữa, và những chỗ đấy, đã được chuyển sang cho những suy nghĩ linh tinh.
    Đêm, con chó ngoài kia cũng đã thôi không còn sủa nữa. Không có bất cứ một tiếng động nào. 3h đồng hồ nữa, ngoài kia sẽ nhộn nhịp, có lẽ lúc đấy mình đang trong giấc ngủ, một giấc ngủ vùi cuối cùng cho năm mới để chuẩn bị cho những gì sắp diễn ra.
    Sau giấc ngủ, mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn!


    Em xa anh
    Trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
    hê hê
  4. tu_dinh_huong

    tu_dinh_huong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.752
    Đã được thích:
    0
    Hì hì. Đời nhiều lúc thú vị. Có mấy ai biết được đôi khi trong nụ cười và niềm vui, là những nỗi buồn xa lắc. Mọi thứ đều rỗng, đều trống... Nhưng cũng có lúc, trong khoảng trống ấy là cả một vùng trời xanh với mây với gió, với trăng với sao... lòng người vô lo vô nghĩ, tìm những mảng trời đem lại niềm vui... Nỗi buồn tan...
    Những ngày thất nghiệp nằm dài ở nhà, mình trở thành kẻ hư hỏng hạng nhất. Đêm thức ngày ngủ, lọ mọ như con cú già. Năm mới đến rùi. Cũng phải hơn một tuần mới online. Chỉ đọc bài viết rôm rả của mọi người thôi cũng đủ thấy Tết đã qua với các thành viên 7X với thật nhiều, thật nhiều màu sắc. Kẻ đi người ở, kẻ về quê, kẻ xa nhà, kẻ được sum hop, kẻ mừng trong niềm vui năm mới, kẻ tiếc nuối những cuộc chơi... rồi cũng qua, lại gặp nhau, tay bắt mặt mừng, cười nói...
    Cuộc sống trôi người ta ko tính bằng giây bằng phút, người ta tính bằng năm, bằng đời người. Khi còn trẻ, mỗi lần thêm một tuổi, mừng vì đã trưởng thành, đã cứng cáp lên. Giờ mỗi năm chỉ muốn mỗi năm dài hơn... dài bằng năm bằng mười năm ngoái... để mẹ vẫn trẻ như xưa. Cứ mỗi năm, mẹ yếu dần con sợ lắm... con đã trải qua nhiều mất mát... nên mỗi khi nhìn mẹ run run cầm cốc nước và viên thuốc con lại thấy lòng mình như khô kiệt... Thời gian xoá đi những nỗi đau đã qua, Nhưng thời gian lại khoan vào lòng người những lo lắng khi đối diện với gian nan.
    Được dạy rằng phải sống lạc quan.... uh thì vẫn lạc quan đấy chứ.. nhưng trong giấc ngủ... những mộng mị xen lẫn.. vừa xa vừa gần, hư ảo... Trong cơn mơ say có khi giật mình tỉnh dậy, thấy mắt đầy nước, và biết rằng trong giấc mơ mình đã khóc. Khóc cho một giấc mơ không thể nhớ nổi. Khóc mà khi tỉnh dậy chẳng biết tại sao.
    Được biết rằng con người sống phải có tình thương, có tấm lòng. Vẫn biết thế. Nhưng đôi khi phải cắm mặt quay đi chỗ khác khi đứa trẻ lang thang chìa nón đằng trước, bởi trong túi chỉ còn đủ tiền đi chợ cho bữa hôm nay. Bởi hiện tại ngay bản thân cũng chưa tự lo được.
    Bao ước mơ từ thơ ấu, bao hoài bão... giờ là lúc bắt đầu phải thực hiện... thôi thì dần dần từ thấp lên cao. Bước từng bước. Có bước lùi, có bước tiến... nhưng sao cho đến hết một năm ngoảnh đầu nhìn lại, vạch xuất phát dần xa.
    Lời hứa cho năm mới. Chẳng thể hứa nhiều. Nhưng cũng muốn có một chút gì đó... để phấn đấu.
    Mong manh yếu đuối, tên của mi là phụ nữ.
    Close your eyes, open your heart, and give me your hand...
  5. tu_dinh_huong

    tu_dinh_huong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.752
    Đã được thích:
    0
    Hì hì. Đời nhiều lúc thú vị. Có mấy ai biết được đôi khi trong nụ cười và niềm vui, là những nỗi buồn xa lắc. Mọi thứ đều rỗng, đều trống... Nhưng cũng có lúc, trong khoảng trống ấy là cả một vùng trời xanh với mây với gió, với trăng với sao... lòng người vô lo vô nghĩ, tìm những mảng trời đem lại niềm vui... Nỗi buồn tan...
    Những ngày thất nghiệp nằm dài ở nhà, mình trở thành kẻ hư hỏng hạng nhất. Đêm thức ngày ngủ, lọ mọ như con cú già. Năm mới đến rùi. Cũng phải hơn một tuần mới online. Chỉ đọc bài viết rôm rả của mọi người thôi cũng đủ thấy Tết đã qua với các thành viên 7X với thật nhiều, thật nhiều màu sắc. Kẻ đi người ở, kẻ về quê, kẻ xa nhà, kẻ được sum hop, kẻ mừng trong niềm vui năm mới, kẻ tiếc nuối những cuộc chơi... rồi cũng qua, lại gặp nhau, tay bắt mặt mừng, cười nói...
    Cuộc sống trôi người ta ko tính bằng giây bằng phút, người ta tính bằng năm, bằng đời người. Khi còn trẻ, mỗi lần thêm một tuổi, mừng vì đã trưởng thành, đã cứng cáp lên. Giờ mỗi năm chỉ muốn mỗi năm dài hơn... dài bằng năm bằng mười năm ngoái... để mẹ vẫn trẻ như xưa. Cứ mỗi năm, mẹ yếu dần con sợ lắm... con đã trải qua nhiều mất mát... nên mỗi khi nhìn mẹ run run cầm cốc nước và viên thuốc con lại thấy lòng mình như khô kiệt... Thời gian xoá đi những nỗi đau đã qua, Nhưng thời gian lại khoan vào lòng người những lo lắng khi đối diện với gian nan.
    Được dạy rằng phải sống lạc quan.... uh thì vẫn lạc quan đấy chứ.. nhưng trong giấc ngủ... những mộng mị xen lẫn.. vừa xa vừa gần, hư ảo... Trong cơn mơ say có khi giật mình tỉnh dậy, thấy mắt đầy nước, và biết rằng trong giấc mơ mình đã khóc. Khóc cho một giấc mơ không thể nhớ nổi. Khóc mà khi tỉnh dậy chẳng biết tại sao.
    Được biết rằng con người sống phải có tình thương, có tấm lòng. Vẫn biết thế. Nhưng đôi khi phải cắm mặt quay đi chỗ khác khi đứa trẻ lang thang chìa nón đằng trước, bởi trong túi chỉ còn đủ tiền đi chợ cho bữa hôm nay. Bởi hiện tại ngay bản thân cũng chưa tự lo được.
    Bao ước mơ từ thơ ấu, bao hoài bão... giờ là lúc bắt đầu phải thực hiện... thôi thì dần dần từ thấp lên cao. Bước từng bước. Có bước lùi, có bước tiến... nhưng sao cho đến hết một năm ngoảnh đầu nhìn lại, vạch xuất phát dần xa.
    Lời hứa cho năm mới. Chẳng thể hứa nhiều. Nhưng cũng muốn có một chút gì đó... để phấn đấu.
    Mong manh yếu đuối, tên của mi là phụ nữ.
    Close your eyes, open your heart, and give me your hand...
  6. nsn

    nsn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/05/2001
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    0
    Tết.
    Tết là gì em nhỉ? Đã từ lâu rồi, chưa năm nào anh lại thấy Tết như vậy. Rất Tết phải không em.
    Tết là ngày 30. Anh đóng khung công việc, hoà cùng với mọi người trong nhà để chuẩn bị. Nhà cửa bỗng như rũ mình khỏi lớp bụi năm cũ. Màu sơn vàng cũng vàng hơn, đua chen khoe sắc giữa rực rỡ muôn hoa, mướt màu muôn lá. Mẹ thì cặm cụi chuẩn bị các món ăn. Cô em nhí nhảnh chạy qua chạy lại với những bình hoa. Bố tất bật với những chậu đào, chậu quất.
    Tết là đêm giao thừa. Anh hoà cùng với người người ngắm nhìn khoảnh khắc giao thoa giữa trời và đất. Đất lặng im và Trời nở hoa.
    Tết là sáng mùng một. Căn nhà như nổ tung trong tiếng đùa vui, chúc tụng. Lũ em chạy qua chạy lại khoe nhau tập tiền mừng tuổi. Tết là bà, là bác, là cô, là chú quây quần bên bữa cơm đầu năm. Là sự ấm áp như lan ra trên từng khuôn mặt, ánh mắt, tiếng cười.
    Tết là chiều mùng hai. Anh cùng thằng bạn ngồi trong quán cà phê khu phố cổ, cùng ngắm nhìn mùa xuân trong trẻo, thanh bình. Là bên đường, chiếc lá còn sót lại đang vui đùa với gió. Là mái phố bất chợt thâm nâu.
    Và, Tết còn là em. Anh lặng im ngắm nhìn em lang thang với mùa Xuân. Em như đứa trẻ nhỏ, hồn nhiên nhưng cũng đầy sặc sỡ. Anh mỉm cười và tự hỏi không biết em hay hoa đang khoe sắc, em hay gió đang đùa vui, em hay mùa xuân đem đắm say về trong mắt. Hãy cứ lang thang em nhé, và khi nào mệt mỏi, em hãy nhớ rằng vẫn có một bàn tay.
    Vẫn có một bàn tay, dù chỉ là tạm thời em cần đến nó. Vì nó là một bàn tay?
    __________________
    ..hand in hand, close own eyes
    open own mind, dance with the sunlight..
    Được nsn sửa chữa / chuyển vào 11:19 ngày 07/02/2003
  7. nsn

    nsn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/05/2001
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    0
    Tết.
    Tết là gì em nhỉ? Đã từ lâu rồi, chưa năm nào anh lại thấy Tết như vậy. Rất Tết phải không em.
    Tết là ngày 30. Anh đóng khung công việc, hoà cùng với mọi người trong nhà để chuẩn bị. Nhà cửa bỗng như rũ mình khỏi lớp bụi năm cũ. Màu sơn vàng cũng vàng hơn, đua chen khoe sắc giữa rực rỡ muôn hoa, mướt màu muôn lá. Mẹ thì cặm cụi chuẩn bị các món ăn. Cô em nhí nhảnh chạy qua chạy lại với những bình hoa. Bố tất bật với những chậu đào, chậu quất.
    Tết là đêm giao thừa. Anh hoà cùng với người người ngắm nhìn khoảnh khắc giao thoa giữa trời và đất. Đất lặng im và Trời nở hoa.
    Tết là sáng mùng một. Căn nhà như nổ tung trong tiếng đùa vui, chúc tụng. Lũ em chạy qua chạy lại khoe nhau tập tiền mừng tuổi. Tết là bà, là bác, là cô, là chú quây quần bên bữa cơm đầu năm. Là sự ấm áp như lan ra trên từng khuôn mặt, ánh mắt, tiếng cười.
    Tết là chiều mùng hai. Anh cùng thằng bạn ngồi trong quán cà phê khu phố cổ, cùng ngắm nhìn mùa xuân trong trẻo, thanh bình. Là bên đường, chiếc lá còn sót lại đang vui đùa với gió. Là mái phố bất chợt thâm nâu.
    Và, Tết còn là em. Anh lặng im ngắm nhìn em lang thang với mùa Xuân. Em như đứa trẻ nhỏ, hồn nhiên nhưng cũng đầy sặc sỡ. Anh mỉm cười và tự hỏi không biết em hay hoa đang khoe sắc, em hay gió đang đùa vui, em hay mùa xuân đem đắm say về trong mắt. Hãy cứ lang thang em nhé, và khi nào mệt mỏi, em hãy nhớ rằng vẫn có một bàn tay.
    Vẫn có một bàn tay, dù chỉ là tạm thời em cần đến nó. Vì nó là một bàn tay?
    __________________
    ..hand in hand, close own eyes
    open own mind, dance with the sunlight..
    Được nsn sửa chữa / chuyển vào 11:19 ngày 07/02/2003
  8. vari_ty_xyz_new

    vari_ty_xyz_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.519
    Đã được thích:
    0
    Phút bình yên
    Cho tôi một phút bình yên trong im lặng. Để cảm nhận được những âm thanh lúc lên trầm lúc xuống bổng mà không biết tự bao giờ, tôi đã vô tình mất thói quen đó.
    Cho tôi một phút bình yên, để lướt qua đất nước Tây Ban Nha có chàng Macador với mảnh vải đỏ trên tay, để cảm nhận được hình ảnh hùng dũng trước chú bò tót hung hãn, và để tưởng tượng ra nhát kiếm cuối cùng kết thúc của trận đấu.
    Cho tôi một phút bình yên để lướt qua những bản tình ca mùa xuân, nơi những cây khô trụi lá đâm chồi nảy lộc, những bông hoa hé nở với sắc đỏ vàng rực rỡ, những nắng thiếu nữ xinh đẹp trong cánh rừng,(cám ơn anh vì Tình ca nàng Solvey). Và để được trở về với mái nhà và những kỷ niệm thuở còn ấu thơ, để được thấy hình ảnh cô bé nghèo khổ không có tiền mua vé xem hát.
    Cho tôi một phút bình yên, để được dạo vòng quanh Hà nội với những con phố cổ rêu phong, để được lướt qua nước Nga đứng bên dòng sông Đa nuyp, để được bay sang nước Pháp thăm những cô búp bê bằng nhựa.
    Cho tôi một phút bình yên, để được tận hưởng niềm hạnh phúc đôi lứa, và để nhấm nháp cảm giác cô đơn trống trải.
    Hãy cho tôi một phút bình yên trong im lặng, vì chỉ ngày mai thôi, bạn và tôi đều bắt đầu lao vào một cuộc chiến đấu mới với mục đích riêng của mỗi người.

    Em xa anh
    Trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
    hê hê

    Được vari ty_xyz sửa chữa / chuyển vào 01:16 ngày 06/02/2003
  9. vari_ty_xyz_new

    vari_ty_xyz_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.519
    Đã được thích:
    0
    Phút bình yên
    Cho tôi một phút bình yên trong im lặng. Để cảm nhận được những âm thanh lúc lên trầm lúc xuống bổng mà không biết tự bao giờ, tôi đã vô tình mất thói quen đó.
    Cho tôi một phút bình yên, để lướt qua đất nước Tây Ban Nha có chàng Macador với mảnh vải đỏ trên tay, để cảm nhận được hình ảnh hùng dũng trước chú bò tót hung hãn, và để tưởng tượng ra nhát kiếm cuối cùng kết thúc của trận đấu.
    Cho tôi một phút bình yên để lướt qua những bản tình ca mùa xuân, nơi những cây khô trụi lá đâm chồi nảy lộc, những bông hoa hé nở với sắc đỏ vàng rực rỡ, những nắng thiếu nữ xinh đẹp trong cánh rừng,(cám ơn anh vì Tình ca nàng Solvey). Và để được trở về với mái nhà và những kỷ niệm thuở còn ấu thơ, để được thấy hình ảnh cô bé nghèo khổ không có tiền mua vé xem hát.
    Cho tôi một phút bình yên, để được dạo vòng quanh Hà nội với những con phố cổ rêu phong, để được lướt qua nước Nga đứng bên dòng sông Đa nuyp, để được bay sang nước Pháp thăm những cô búp bê bằng nhựa.
    Cho tôi một phút bình yên, để được tận hưởng niềm hạnh phúc đôi lứa, và để nhấm nháp cảm giác cô đơn trống trải.
    Hãy cho tôi một phút bình yên trong im lặng, vì chỉ ngày mai thôi, bạn và tôi đều bắt đầu lao vào một cuộc chiến đấu mới với mục đích riêng của mỗi người.

    Em xa anh
    Trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
    hê hê

    Được vari ty_xyz sửa chữa / chuyển vào 01:16 ngày 06/02/2003
  10. Tuiscois

    Tuiscois Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Về nhà sau một ngày, vừa lộn xộn vừa trống rỗng, như thể là rất lạ, lại vừa như thể rất quen. Nhiều cảm giác đến dồn dập nhưng tủn mủn và ngắt quãng. Không thù hình và không căn cứ, vậy mà nấn nã mãi chưa xong xuôi.
    "Cầm vàng mà lội qua sông, vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng".
    Tiếc công cầm đã đành, lại còn thêm nghi ngại cái đánh rơi có phải là vàng ????
    hoà tan trong nước lanh, ice tea

Chia sẻ trang này