1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh lang tang....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Sweet_fa, 28/08/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Topic của em Sweetfa lập ra để tâm sự cái đường phèn ngọt khé cổ, ngọt ngào quá ngọt ngào không chịu nổi của em ấy mà các bác cứ post tiểu thuyết với lại ảnh đây thì em ấy cũng đến chạy mất dép rồi, làm sao còn dám vào viết tiếp nữa.
    Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
    Còn cuộc đời ta cứ vui
    Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai
  2. Sweet_fa

    Sweet_fa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2001
    Bài viết:
    1.201
    Đã được thích:
    1
    Ý kiến cá nhân của em là : ÉO CĂM BÁC LATRUNG! , và tất nhiên cả các bác khác nữa. Em nghĩ một ít tiểu thuyết, một ít ảnh, hay một ít các cái quái gì đi nữa, thì tóm lại vẫn là linh tinh lang tang.
    Tình chỉ đẹp khi tình dang dở
    Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
    Em chỉ ngọt ngào khi không bận đam mê
    Và hớn hở bắt tay cái ông Hồ Dzếnh!
  3. Sweet_fa

    Sweet_fa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2001
    Bài viết:
    1.201
    Đã được thích:
    1
    Ý kiến cá nhân của em là : ÉO CĂM BÁC LATRUNG! , và tất nhiên cả các bác khác nữa. Em nghĩ một ít tiểu thuyết, một ít ảnh, hay một ít các cái quái gì đi nữa, thì tóm lại vẫn là linh tinh lang tang.
    Tình chỉ đẹp khi tình dang dở
    Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
    Em chỉ ngọt ngào khi không bận đam mê
    Và hớn hở bắt tay cái ông Hồ Dzếnh!
  4. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    õ?Ư hoĂ ra trên 'ỏằi câng có vỏằ có nhiỏằu nguỏằi thưch ngỏm cÂy phỏt nhỏằ? ?!
    ..vỏằTi vàng ,vôỏằc mỏt lên ngỏm cÂy cho 'uỏằÊc 'ỏằfõ?Ưnguỏằ>c xuỏằ'ng mà thỏằY phào vơ thỏƠy mơnhõ?Ưvỏôn sỏằ'ng
    mạa nàyõ?Ư có lĂ rặĂi 'ỏƠy ! thưch !
    õ?Ưmạa này.. có cÂy hoa trỏng chỏng biỏt tên nỏằY rỏằÊp trỏằi 'ỏƠy ! cỏằc thưch !nhơn mà ngặĂ ngỏân cỏÊ nguỏằi (hay còn dc diỏằ.n tỏÊ =tỏằô õ?~phê õ?~-mỏằ>i hỏằc 'c )
    õ?ƯlĂ rỏằƠng ,hoa rặĂi õ?ƯcỏÊnh sỏc nghe chỏằông câng có vỏằ buỏằ"n bÊ nhặngõ?Ưtrỏằi 'ỏạp quĂ ! chỏÊ thỏƠy buỏằ"n , lỏĂi khoĂi trư khi có cĂi lĂ nào rỏằ>t trúng nguỏằi_hiỏm lỏm !dạ có rặĂi nhiỏằu nhặng cỏằâ bay 'i 'Âu ỏƠy ?
    Vỏằ>i lĂ ..cỏằâ hỏằi bay 'i 'Âu ? rỏằ"i liên tặỏằYng 'ỏn bà già và quỏÊ thỏằi hoa ...cỏằâ hỏằi tên gơ nhỏằ? ? hoa thơ chỏc là biỏt tên cỏằĐa nó 'ỏƠy nhặng lỏĂi ko biỏt nói ,còn nhỏằng ngặỏằi nói 'ặỏằÊc thơ lỏĂi không biỏt tên hoa .ChĂn chỏÊ buỏằ"n biỏt ! Kỏằ? !chỏằ? biỏt thưch là thưch và thỏ câng là 'ỏằĐ...chỏằÊt cặỏằi _ nhỏằĂ chỏng may tên cỏằĐa nó là õ?ohoa không biỏtõ? hay là õ?o hoa dơ (or gơ)õ? thơ hay ho biỏt mỏƠy - nhặ kiỏằfu õ?ochỏÊ may chó ngĂp phỏÊi ruỏằ"i õ?o
    Vỏằ>i mơnhõ?Ưcỏằâ hỏằi thỏ nào 'ỏƠy ?rỏằ't cỏằƠc là ngặỏằi mặĂ mỏằTng hay thỏằc tỏ ? cỏằâ nhặ thỏ ! tÂm hỏằ"n vỏằôa treo ngặỏằÊc lên cÂy mỏằTt tư tỏạo tăo teo thơ lỏưp tỏằâc bỏằ Que sera sera ?
    -----><-----
  5. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    õ?Ư hoĂ ra trên 'ỏằi câng có vỏằ có nhiỏằu nguỏằi thưch ngỏm cÂy phỏt nhỏằ? ?!
    ..vỏằTi vàng ,vôỏằc mỏt lên ngỏm cÂy cho 'uỏằÊc 'ỏằfõ?Ưnguỏằ>c xuỏằ'ng mà thỏằY phào vơ thỏƠy mơnhõ?Ưvỏôn sỏằ'ng
    mạa nàyõ?Ư có lĂ rặĂi 'ỏƠy ! thưch !
    õ?Ưmạa này.. có cÂy hoa trỏng chỏng biỏt tên nỏằY rỏằÊp trỏằi 'ỏƠy ! cỏằc thưch !nhơn mà ngặĂ ngỏân cỏÊ nguỏằi (hay còn dc diỏằ.n tỏÊ =tỏằô õ?~phê õ?~-mỏằ>i hỏằc 'c )
    õ?ƯlĂ rỏằƠng ,hoa rặĂi õ?ƯcỏÊnh sỏc nghe chỏằông câng có vỏằ buỏằ"n bÊ nhặngõ?Ưtrỏằi 'ỏạp quĂ ! chỏÊ thỏƠy buỏằ"n , lỏĂi khoĂi trư khi có cĂi lĂ nào rỏằ>t trúng nguỏằi_hiỏm lỏm !dạ có rặĂi nhiỏằu nhặng cỏằâ bay 'i 'Âu ỏƠy ?
    Vỏằ>i lĂ ..cỏằâ hỏằi bay 'i 'Âu ? rỏằ"i liên tặỏằYng 'ỏn bà già và quỏÊ thỏằi hoa ...cỏằâ hỏằi tên gơ nhỏằ? ? hoa thơ chỏc là biỏt tên cỏằĐa nó 'ỏƠy nhặng lỏĂi ko biỏt nói ,còn nhỏằng ngặỏằi nói 'ặỏằÊc thơ lỏĂi không biỏt tên hoa .ChĂn chỏÊ buỏằ"n biỏt ! Kỏằ? !chỏằ? biỏt thưch là thưch và thỏ câng là 'ỏằĐ...chỏằÊt cặỏằi _ nhỏằĂ chỏng may tên cỏằĐa nó là õ?ohoa không biỏtõ? hay là õ?o hoa dơ (or gơ)õ? thơ hay ho biỏt mỏƠy - nhặ kiỏằfu õ?ochỏÊ may chó ngĂp phỏÊi ruỏằ"i õ?o
    Vỏằ>i mơnhõ?Ưcỏằâ hỏằi thỏ nào 'ỏƠy ?rỏằ't cỏằƠc là ngặỏằi mặĂ mỏằTng hay thỏằc tỏ ? cỏằâ nhặ thỏ ! tÂm hỏằ"n vỏằôa treo ngặỏằÊc lên cÂy mỏằTt tư tỏạo tăo teo thơ lỏưp tỏằâc bỏằ Que sera sera ?
    -----><-----
  6. cancer

    cancer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.277
    Đã được thích:
    1
    Qua một đêm mà tiết trời đã thay đổi hẳn. Chiều qua, nắng rát mặt như giữa một ngày hè oi ả. Sáng nay, "gió mùa đông bắc se lạnh - chiếc lá thu vàng đã rụng - giờ đây cũng bỏ ta đi".
    Một đêm trực kết thúc, 2 bệnh nhân tử vong ngoại viện, buồn thật. Kết thúc một đêm đầy bi kịch.
    Người con gái đó nằm đó, mắt nhắm hờ nhưng toàn thân lạnh buốt. Cô còn mang trong mình một hài nhi mới có 2 tháng, nhưng tất cả mọi người đều không bao giờ có thể biết được đứa trẻ đó như thế nào. Một tai nạn đã cướp đi cái quyền cơ bản nhất của đứa bé, đó chỉ là một giây phút duy nhất thấy được ánh sáng mặt trời, cái thứ ánh sáng kỳ diệu nhất trên thế gian này. Mẹ đứa bé cũng còn khá trẻ, mới khoảng 27 hay 28 gì đó. Người chồng đứng lặng yên bên cái thân xác lạnh băng của cô, một giọt nước mắt khẽ rơi nhẹ lên bàn tay của cô. Giờ đã quá muộn, không còn cách nào có thể trả lại cuộc sống cho hai mẹ con cô. Trong nỗi đau của một người con về quê chịu tang cha, giờ đây người chồng lại phải chịu đựng thêm một nỗi đau mất đi người vợ và đứa con chưa thành hình người của mình.
    Ôi, sao cuộc đời lại đầy rẫy khổ đau như vậy!!!
    "Thôi, anh ra ngoài nghỉ một lát, rồi còn làm thủ tục cho chị" - "xin bác sỹ cho tôi đứng đây chỉ một lát nữa thôi, xin bác sỹ". Giọng anh đầy khẩn khoản khiến cho người bác sỹ vốn nổi tiếng là nghiêm khắc của khoa cũng đành lặng lẽ đi ra.
    Ngoài trời, gió mỗi lúc một mạnh. Cả khoa như bỗng thu mình lại trước sự thay đổi trơ tráo của đất trời.
    Người chồng lặng lẽ cởi chiếc áo khoác, phủ lên thi hài của người vợ rồi đi ra. Anh ta có vẻ mệt quá rồi, sức chịu đựng của anh đã đi đến giới hạn cuối cùng. Ngồi xuống chiếc ghế ngoài cửa, anh run rẩy rút bao thuốc, cố gắng mà không sao châm được. Một người đàn ông bên cạnh châm hộ anh điếu thuốc. Bỗng người chồng đó ôm chầm lấy ông ta khóc nức nở, khóc như xé ruột gan.
    Gió vẫn gào thét như muốn cuốn đi tất cả.
    Cuộc sống thật mong manh.

    Follow your heart.
    There is nothing more...
    there is nothing less to life.
  7. cancer

    cancer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.277
    Đã được thích:
    1
    Qua một đêm mà tiết trời đã thay đổi hẳn. Chiều qua, nắng rát mặt như giữa một ngày hè oi ả. Sáng nay, "gió mùa đông bắc se lạnh - chiếc lá thu vàng đã rụng - giờ đây cũng bỏ ta đi".
    Một đêm trực kết thúc, 2 bệnh nhân tử vong ngoại viện, buồn thật. Kết thúc một đêm đầy bi kịch.
    Người con gái đó nằm đó, mắt nhắm hờ nhưng toàn thân lạnh buốt. Cô còn mang trong mình một hài nhi mới có 2 tháng, nhưng tất cả mọi người đều không bao giờ có thể biết được đứa trẻ đó như thế nào. Một tai nạn đã cướp đi cái quyền cơ bản nhất của đứa bé, đó chỉ là một giây phút duy nhất thấy được ánh sáng mặt trời, cái thứ ánh sáng kỳ diệu nhất trên thế gian này. Mẹ đứa bé cũng còn khá trẻ, mới khoảng 27 hay 28 gì đó. Người chồng đứng lặng yên bên cái thân xác lạnh băng của cô, một giọt nước mắt khẽ rơi nhẹ lên bàn tay của cô. Giờ đã quá muộn, không còn cách nào có thể trả lại cuộc sống cho hai mẹ con cô. Trong nỗi đau của một người con về quê chịu tang cha, giờ đây người chồng lại phải chịu đựng thêm một nỗi đau mất đi người vợ và đứa con chưa thành hình người của mình.
    Ôi, sao cuộc đời lại đầy rẫy khổ đau như vậy!!!
    "Thôi, anh ra ngoài nghỉ một lát, rồi còn làm thủ tục cho chị" - "xin bác sỹ cho tôi đứng đây chỉ một lát nữa thôi, xin bác sỹ". Giọng anh đầy khẩn khoản khiến cho người bác sỹ vốn nổi tiếng là nghiêm khắc của khoa cũng đành lặng lẽ đi ra.
    Ngoài trời, gió mỗi lúc một mạnh. Cả khoa như bỗng thu mình lại trước sự thay đổi trơ tráo của đất trời.
    Người chồng lặng lẽ cởi chiếc áo khoác, phủ lên thi hài của người vợ rồi đi ra. Anh ta có vẻ mệt quá rồi, sức chịu đựng của anh đã đi đến giới hạn cuối cùng. Ngồi xuống chiếc ghế ngoài cửa, anh run rẩy rút bao thuốc, cố gắng mà không sao châm được. Một người đàn ông bên cạnh châm hộ anh điếu thuốc. Bỗng người chồng đó ôm chầm lấy ông ta khóc nức nở, khóc như xé ruột gan.
    Gió vẫn gào thét như muốn cuốn đi tất cả.
    Cuộc sống thật mong manh.

    Follow your heart.
    There is nothing more...
    there is nothing less to life.
  8. Wandering

    Wandering Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2003
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống sao nhiều khi bất công thế nhỉ? Đọc bài viết của bạn lại nhớ đến tuần trước đọc chủ đề của thienthannho. Cô bé chỉ muốn được ở bên cạnh người yêu cũ trước khi ra đi. Cô bị bệnh máu trắng mà. Thế mà nguyện ước đó cũng không thành hiện thực. Sao có người vô tình và tàn nhẫn thế không biết. Biết được những chuyện thế này sao tôi buồn thế không biết. Tôi còn buồn hơn nữa vì tâm sự của cô bé đã trôi qua 1 năm rồi. Ngồi đọc những dòng viết của cô bé, cứ cảm giác là cô bé vẫn ở đâu đây, tỉnh lại thì hoá ra không phải, lại càng thấy thương cho người con gái ấy. Có người nói tôi đa cảm, con trai có thể đa cảm được không? Con trai cũng là người mà.
    Tôi được giáo dục từ nhỏ để không tin vào những gì phi tự nhiên, về chúa, về ma quỉ. Nhưng càng lớn lên tôi càng hiểu tôn giáo thực ra mang lại cho con người ta nhiều lắm. Nhiều hơn cả là nó cho họ niềm tin khi họ tuyệt vọng nhất, cho họ một chỗ dựa để họ có thể sống tiếp sau những bất hạnh phải chịu đựng.
    Descartes có viết một câu nổi tiếng thế này: "If god doesn't exist One loose nothing in believing him. If god does exist, One will loose everything by not believing him".
    Có điều tôi không thể theo một tôn giáo nào nữa rồi, bởi vì trong tôi không có niềm tin gì cả. Tôi không tin là chúa tạo ra thế giới trong vòng 6 ngày, cũng không tin rằng linh hồn tồn tại. Nhưng tôi rất muốn tin là có thiên đường và địa ngục, để những người gặp nhiều bất hạnh ở cõi đời này được đền bù xứng đáng và những người xấu bị trừng trị.
    Nhưng mà đáng buồn thay cả điều đó tôi cũng không tin nữa, và vì vậy tôi lo sợ. Tôi sẽ biết bám vào đâu khi tôi ở trạng thái tuyệt vọng nhất?.............
    Một vài dòng linh tinh lang tang và chia sẻ cảm xúc với bạn cancer. Sao bạn lại không chọn một cái nick khác?
  9. Wandering

    Wandering Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2003
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống sao nhiều khi bất công thế nhỉ? Đọc bài viết của bạn lại nhớ đến tuần trước đọc chủ đề của thienthannho. Cô bé chỉ muốn được ở bên cạnh người yêu cũ trước khi ra đi. Cô bị bệnh máu trắng mà. Thế mà nguyện ước đó cũng không thành hiện thực. Sao có người vô tình và tàn nhẫn thế không biết. Biết được những chuyện thế này sao tôi buồn thế không biết. Tôi còn buồn hơn nữa vì tâm sự của cô bé đã trôi qua 1 năm rồi. Ngồi đọc những dòng viết của cô bé, cứ cảm giác là cô bé vẫn ở đâu đây, tỉnh lại thì hoá ra không phải, lại càng thấy thương cho người con gái ấy. Có người nói tôi đa cảm, con trai có thể đa cảm được không? Con trai cũng là người mà.
    Tôi được giáo dục từ nhỏ để không tin vào những gì phi tự nhiên, về chúa, về ma quỉ. Nhưng càng lớn lên tôi càng hiểu tôn giáo thực ra mang lại cho con người ta nhiều lắm. Nhiều hơn cả là nó cho họ niềm tin khi họ tuyệt vọng nhất, cho họ một chỗ dựa để họ có thể sống tiếp sau những bất hạnh phải chịu đựng.
    Descartes có viết một câu nổi tiếng thế này: "If god doesn't exist One loose nothing in believing him. If god does exist, One will loose everything by not believing him".
    Có điều tôi không thể theo một tôn giáo nào nữa rồi, bởi vì trong tôi không có niềm tin gì cả. Tôi không tin là chúa tạo ra thế giới trong vòng 6 ngày, cũng không tin rằng linh hồn tồn tại. Nhưng tôi rất muốn tin là có thiên đường và địa ngục, để những người gặp nhiều bất hạnh ở cõi đời này được đền bù xứng đáng và những người xấu bị trừng trị.
    Nhưng mà đáng buồn thay cả điều đó tôi cũng không tin nữa, và vì vậy tôi lo sợ. Tôi sẽ biết bám vào đâu khi tôi ở trạng thái tuyệt vọng nhất?.............
    Một vài dòng linh tinh lang tang và chia sẻ cảm xúc với bạn cancer. Sao bạn lại không chọn một cái nick khác?
  10. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Em .. Em đã từng muốn anh quên đi mọi chuyện, quên đi tất cả những gì thuộc về Em, phải không Em? Hình như anh cũng đã từng hứa với Em như thế. Anh không còn nhớ, anh chẳng nhớ mình đã nói những gì với Em trong thời gian đó. Anh cũng không nhớ mình đã vượt qua những ngày tháng đó như thế nào nữa. Nhưng anh đã không giữ được lới hứa của mình .. có lẽ đây là lời hứa đầu tiên và cũng lời hứa cuối cùng đối với Em mà anh không thực hiện nổi. Chỉ cần nhắm mắt lại thôi, anh lại nhìn thấy cái màu trắng khủng khiếp ấy. Màu trắng của tuyết, màu trắng của tấm ga trải giường Em nằm, màu trắng của bộ quần áo em mặc, của những người bác sĩ, và màu trắng trên khuôn mặt của Em.
    "The essential thing in life is not conquering but fighting well"

Chia sẻ trang này