1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh lang tang....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Sweet_fa, 28/08/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cancer

    cancer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.277
    Đã được thích:
    1
    Vậy là cái điều kinh khủng nhất cũng đã xảy ra.
    9h30, thằng bạn nhắn tin, "chien tranh roi may ah".
    Chiến sự lần trước, mình còn quá nhỏ để hiểu được tại sao đang yên đang lành người ta lại đánh nhau như thế. Chỉ nhớ hồi đó háo hức xem tin chiến sự là để ngắm nhìn xe tăng, tên lửa, tàu chiến của liên quân mà thôi.
    Và lần này, dẫu không hiểu được hết những lý do sâu xa mà người ta phát động chiến tranh, nhưng mình cũng hiểu ra được một điều gì đó. Hòa bình ư, người ta dùng chiến tranh để cứu lấy hoà bình, nghe nực cười thật.
    Nhưng điều đáng buồn hơn là người ta áp dụng những thành tựu cao nhất mà nhân loại có được vào việc tàn sát đồng loại, thay vì dùng nó để làm cuộc sống tốt đẹp hơn. Rồi thì chiến tranh cũng sẽ qua, còn lại cái gì đây. Ai thắng, ai thua trong cuộc chiến này, khi mà câu trả lời rõ ràng là tất cả chúng ta đều đã thất bại rồi.
    Cái gọi là hòa bình thật mong manh. Bom đạn lại rơi, máu lại chảy rồi chỉ còn lại những đống gạch nát hoang tàn, những xác người mà người ta phải tốn công tìm tông tích.
    Trên các kênh truyền hình tràn ngập những tin tức về chiến sự. Điên thật, thôi tắt ti vi đi ngủ vậy. Chỉ có trong giấc mơ, hòa bình mới thực sự tồn tại.

    Follow your heart.
    There is nothing more...
    there is nothing less to life.
  2. vari_ty_xyz_new

    vari_ty_xyz_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.519
    Đã được thích:
    0
    Tit. Tit . tit. Tiiiiiitttttõ?Ưõ?Ư ăo eo, eo âo, eo eo eoõ?Ư. ĐÂy là 'ài tiỏng nói Viỏằ?t Nam, phĂt thanh tỏằô Hà nỏằTi, thỏằĐ 'ô nặỏằ>c CỏằTng hòa xÊ hỏằTi ChỏằĐ Nghâa Viỏằ?t Namõ?Ư..
    Tỏằ dặng cỏÊm thỏƠy sung sặỏằ>ng, mỏằTt sỏằ sung sặỏằ>ng không thỏằf kơm hÊm nỏằ.i. Bỏt chặỏằ>c cĂc cỏằƠ, pha mỏằTt ỏƠm trà, mỏằTt bỏằT bàn ghỏ câ kỏằạ, nghe 'ài, ngỏôm nghâ vỏằ cuỏằTc sỏằ'ng xung quanh, suy nghâ vỏằ mỏằTt ai 'ó. Tỏằông ngỏằƠm trà nhỏằ, cĂi vỏằng phong trào, hoỏãc là lang thang cạng bỏĂn bă, hoỏãc là thặĂ thỏân mỏằTt mơnh trên phỏằ' mà quên cỏÊ thỏằi gianõ?Ư và nghâ rỏng 'ỏƠy là phặặĂng phĂp thặ giÊn 'ỏĐu óc tỏằ't nhỏƠt. Tôi 'Ê quên 'i mỏằTt thỏằâ Âm thanh mà ỏằY mỏằTt thỏằi gian nào 'ó, nó 'Ê tỏằông quen thuỏằTc vỏằ>i tỏƠt cỏÊ mỏằi ngặỏằi.
    Tiỏng phĂt thanh viên vỏôn vfng vỏng. Quanh tôi, khung cỏÊnh dặỏằng nhặ trỏằY lỏĂi vỏằ>i hặĂn 10 nfm vỏằ trặỏằ>c. MỏằTt cfn hỏằT nhỏằ, tânh lỏãng, không nhiỏằu tiỏằ?n nghi, không tiỏng nhỏĂc, không tiỏng ti vi. Chỏằ? mỏằTt chiỏc 'ài nhỏằ, ngỏằ"i mỏằTt mơnh, nhÂm nhi. CuỏằTc sỏằ'ng trỏằY nên quĂ thanh bơnh. Có lỏẵ, giỏằ 'Ây, ỏằY mỏằTt làng quê nào 'ó nặĂi tôi 'Ê dỏằông chÂn, vỏôn cỏằƠ già ỏƠy, mỏằTt chiỏc bàn gỏằ- bỏằ'n chÂn nho nhỏằ không theo mỏằTt mỏằ't hiỏằ?n 'ỏĂi nào, 'ang ngỏằ"i trỏ** tặ bên ỏƠm trà, vfng vỏng tiỏng phĂt thanh viên, và 'ang suy nghâ chiêm nghiỏằ?m vỏằ cuỏằTc sỏằ'ng.
    ĐỏƠt nặỏằ>c gian lao, chặa bao giỏằ bơnh yên, cặĂn bÊo chặa ngặng, trong tÂm hỏằ"n biỏt bao ngặỏằiõ?Ư. . Chỏằ? mỏằTt lúc nỏằa thôi, tôi sỏẵ lỏĂi lao theo cỏằ- mĂy cuỏằTc sỏằ'ng, lỏĂi bỏằi 'ặỏằÊc tỏưn hặỏằYng cĂi cỏÊm giĂc sung sặỏằ>ng ỏƠy.
    ----------

    Nỏằưa cỏằ'c nặỏằ>c câng làm vặĂi cặĂn khĂt
    Nỏằưa vỏĐng trfng câng 'ỏằĐ cho kỏằ mỏằTng mặĂ
    Nỏằưa sỏằ thỏưt không còn là sỏằ thỏưt
    Tơnh yêu không mỏằTt nỏằưa bao giỏằ, hê hê
  3. vari_ty_xyz_new

    vari_ty_xyz_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.519
    Đã được thích:
    0
    Tit. Tit . tit. Tiiiiiitttttõ?Ưõ?Ư ăo eo, eo âo, eo eo eoõ?Ư. ĐÂy là 'ài tiỏng nói Viỏằ?t Nam, phĂt thanh tỏằô Hà nỏằTi, thỏằĐ 'ô nặỏằ>c CỏằTng hòa xÊ hỏằTi ChỏằĐ Nghâa Viỏằ?t Namõ?Ư..
    Tỏằ dặng cỏÊm thỏƠy sung sặỏằ>ng, mỏằTt sỏằ sung sặỏằ>ng không thỏằf kơm hÊm nỏằ.i. Bỏt chặỏằ>c cĂc cỏằƠ, pha mỏằTt ỏƠm trà, mỏằTt bỏằT bàn ghỏ câ kỏằạ, nghe 'ài, ngỏôm nghâ vỏằ cuỏằTc sỏằ'ng xung quanh, suy nghâ vỏằ mỏằTt ai 'ó. Tỏằông ngỏằƠm trà nhỏằ, cĂi vỏằng phong trào, hoỏãc là lang thang cạng bỏĂn bă, hoỏãc là thặĂ thỏân mỏằTt mơnh trên phỏằ' mà quên cỏÊ thỏằi gianõ?Ư và nghâ rỏng 'ỏƠy là phặặĂng phĂp thặ giÊn 'ỏĐu óc tỏằ't nhỏƠt. Tôi 'Ê quên 'i mỏằTt thỏằâ Âm thanh mà ỏằY mỏằTt thỏằi gian nào 'ó, nó 'Ê tỏằông quen thuỏằTc vỏằ>i tỏƠt cỏÊ mỏằi ngặỏằi.
    Tiỏng phĂt thanh viên vỏôn vfng vỏng. Quanh tôi, khung cỏÊnh dặỏằng nhặ trỏằY lỏĂi vỏằ>i hặĂn 10 nfm vỏằ trặỏằ>c. MỏằTt cfn hỏằT nhỏằ, tânh lỏãng, không nhiỏằu tiỏằ?n nghi, không tiỏng nhỏĂc, không tiỏng ti vi. Chỏằ? mỏằTt chiỏc 'ài nhỏằ, ngỏằ"i mỏằTt mơnh, nhÂm nhi. CuỏằTc sỏằ'ng trỏằY nên quĂ thanh bơnh. Có lỏẵ, giỏằ 'Ây, ỏằY mỏằTt làng quê nào 'ó nặĂi tôi 'Ê dỏằông chÂn, vỏôn cỏằƠ già ỏƠy, mỏằTt chiỏc bàn gỏằ- bỏằ'n chÂn nho nhỏằ không theo mỏằTt mỏằ't hiỏằ?n 'ỏĂi nào, 'ang ngỏằ"i trỏ** tặ bên ỏƠm trà, vfng vỏng tiỏng phĂt thanh viên, và 'ang suy nghâ chiêm nghiỏằ?m vỏằ cuỏằTc sỏằ'ng.
    ĐỏƠt nặỏằ>c gian lao, chặa bao giỏằ bơnh yên, cặĂn bÊo chặa ngặng, trong tÂm hỏằ"n biỏt bao ngặỏằiõ?Ư. . Chỏằ? mỏằTt lúc nỏằa thôi, tôi sỏẵ lỏĂi lao theo cỏằ- mĂy cuỏằTc sỏằ'ng, lỏĂi bỏằi 'ặỏằÊc tỏưn hặỏằYng cĂi cỏÊm giĂc sung sặỏằ>ng ỏƠy.
    ----------

    Nỏằưa cỏằ'c nặỏằ>c câng làm vặĂi cặĂn khĂt
    Nỏằưa vỏĐng trfng câng 'ỏằĐ cho kỏằ mỏằTng mặĂ
    Nỏằưa sỏằ thỏưt không còn là sỏằ thỏưt
    Tơnh yêu không mỏằTt nỏằưa bao giỏằ, hê hê
  4. hantungphongthao

    hantungphongthao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    Une immense tritesse m'a envahi dès que je me sois levé.........Ou` es-tu, mon amour? Ou` es-tu, mon âme? Ou` es-tu, mon rêve???
    La saison de la fleur que j'aime le plus arrive.........dans toutes les rues.........
    Ou` es-tu? Pour partager avec moi mes sensations, sensation du froid, sensation de l'odeur des foins, sensation des gens autour de moi..............mes sensations de ce que je me tire de la vie..........
    Je suis très triste, mais je n'ose pas à y croire..........La tritesse, pourquoi elle est toujours dans mon coeur? Pourquoi???
    Avant-hier, j'ai vu un film ......." Save the last dance" ou` il y a une phrase " It's you who make your dreams come true".........Oui, c'est moi qui me fais mes rêves devenir la realité...........C'est moi............c'est moi.............sans toi...................sans toi............c'est moi............
    ==========
    Je n'arrive pas à y croire
  5. hantungphongthao

    hantungphongthao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    Une immense tritesse m'a envahi dès que je me sois levé.........Ou` es-tu, mon amour? Ou` es-tu, mon âme? Ou` es-tu, mon rêve???
    La saison de la fleur que j'aime le plus arrive.........dans toutes les rues.........
    Ou` es-tu? Pour partager avec moi mes sensations, sensation du froid, sensation de l'odeur des foins, sensation des gens autour de moi..............mes sensations de ce que je me tire de la vie..........
    Je suis très triste, mais je n'ose pas à y croire..........La tritesse, pourquoi elle est toujours dans mon coeur? Pourquoi???
    Avant-hier, j'ai vu un film ......." Save the last dance" ou` il y a une phrase " It's you who make your dreams come true".........Oui, c'est moi qui me fais mes rêves devenir la realité...........C'est moi............c'est moi.............sans toi...................sans toi............c'est moi............
    ==========
    Je n'arrive pas à y croire
  6. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Chưa bao giờ có cảm giác thiếu thông tin như 2 ngày vừa qua. Thật nực cười khi nói lên điều đó giữa cái thời đại được gọi là "thời đại của thông tin" như hiện nay. Nhưng luồng thông tin mình nhận được lại chỉ là những thông tin một chiều, những gì có lợi cho một cá nhân hay một tư tưởng nào đó. Thỉnh thoảng lắm, len lỏi giữa những dòng tin như thế, mới nhìn thấy vài khung cảnh "thật" của chiến tranh - Hình ảnh những đứa trẻ bị cướp đi cuộc sống, bị cướp đi nụ cười. Hình ảnh những người cha, người mẹ, ôm xác con trong lòng mà khóc không thành tiếng. Xót xa thay!
    Người ta mổ xẻ, nói về mặt này mặt nọ của cuộc chiến. Nhưng mấy ai nhìn thấy những dòng nước mắt của người mẹ mấy chục năm sau còn chảy ngược trong lòng? 250 tấn hàng cứu trợ là sự đền đáp cho hậu quả của cuộc chiến ư? Một thành phố khoảng 2 triệu người, thì mỗi người sẽ nhận được bao nhiêu? - hơn 100 gram một chút. 100 gram lương thực sẽ đủ cho một người dân ăn được mấy bữa đây? Ấy thế mà, nhiều kẻ lại mang cái "chiêu bài" cứu trợ ra để che lấp tội ác của mình. Ôi! Cái thế giới mà chúng ta đang sống đây thật hỗn độn biết nhường nào. Đau đớn thay!
    "Nguyện mỗi người có một niềm vui"
    Cuộc thi viết về lứa tuổi học trò www.suutap.com/nusinh/
  7. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Chưa bao giờ có cảm giác thiếu thông tin như 2 ngày vừa qua. Thật nực cười khi nói lên điều đó giữa cái thời đại được gọi là "thời đại của thông tin" như hiện nay. Nhưng luồng thông tin mình nhận được lại chỉ là những thông tin một chiều, những gì có lợi cho một cá nhân hay một tư tưởng nào đó. Thỉnh thoảng lắm, len lỏi giữa những dòng tin như thế, mới nhìn thấy vài khung cảnh "thật" của chiến tranh - Hình ảnh những đứa trẻ bị cướp đi cuộc sống, bị cướp đi nụ cười. Hình ảnh những người cha, người mẹ, ôm xác con trong lòng mà khóc không thành tiếng. Xót xa thay!
    Người ta mổ xẻ, nói về mặt này mặt nọ của cuộc chiến. Nhưng mấy ai nhìn thấy những dòng nước mắt của người mẹ mấy chục năm sau còn chảy ngược trong lòng? 250 tấn hàng cứu trợ là sự đền đáp cho hậu quả của cuộc chiến ư? Một thành phố khoảng 2 triệu người, thì mỗi người sẽ nhận được bao nhiêu? - hơn 100 gram một chút. 100 gram lương thực sẽ đủ cho một người dân ăn được mấy bữa đây? Ấy thế mà, nhiều kẻ lại mang cái "chiêu bài" cứu trợ ra để che lấp tội ác của mình. Ôi! Cái thế giới mà chúng ta đang sống đây thật hỗn độn biết nhường nào. Đau đớn thay!
    "Nguyện mỗi người có một niềm vui"
    Cuộc thi viết về lứa tuổi học trò www.suutap.com/nusinh/
  8. cancer

    cancer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.277
    Đã được thích:
    1
    Quán vẫn vậy, từ lúc làm thân cho đến giờ, nó chẳng hề thay đổi. Mà dường như ông chủ cũng không muốn thêm bớt vào "sự bòn rút cả tâm hồn". Những bản nhạc quen thuộc vẫn đều đặn vang lên, không quá to để át tiếng thì thầm của những đôi trai gái, cũng không quá nhỏ để ai đó một mình phải căng tai lên mới nghe được. Vẫn luôn chỉ là nhạc không lời, hết guitar lại là violon hay piano. Đã có lần mình chứng kiến ông chủ giận dữ như thế nào khi nhận được một "lời đề nghị khiếm nhã" của một tốp học sinh "thế hệ mới" muốn được nghe thứ nhạc thời trang. Mắt ông chủ như hai ngọn lửa, đỏ ngầu đầy sự điên cuồng. "Cút, đi ngay ra khỏi quán của tao", rồi sau đó chính ông quay lại lắp bắp xin lỗi vì đã làm phiền những người còn lại. May cho ông, quán hôm đó chỉ có 3 người.

    Follow your heart.
    There is nothing more...
    there is nothing less to life.
  9. cancer

    cancer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.277
    Đã được thích:
    1
    Quán vẫn vậy, từ lúc làm thân cho đến giờ, nó chẳng hề thay đổi. Mà dường như ông chủ cũng không muốn thêm bớt vào "sự bòn rút cả tâm hồn". Những bản nhạc quen thuộc vẫn đều đặn vang lên, không quá to để át tiếng thì thầm của những đôi trai gái, cũng không quá nhỏ để ai đó một mình phải căng tai lên mới nghe được. Vẫn luôn chỉ là nhạc không lời, hết guitar lại là violon hay piano. Đã có lần mình chứng kiến ông chủ giận dữ như thế nào khi nhận được một "lời đề nghị khiếm nhã" của một tốp học sinh "thế hệ mới" muốn được nghe thứ nhạc thời trang. Mắt ông chủ như hai ngọn lửa, đỏ ngầu đầy sự điên cuồng. "Cút, đi ngay ra khỏi quán của tao", rồi sau đó chính ông quay lại lắp bắp xin lỗi vì đã làm phiền những người còn lại. May cho ông, quán hôm đó chỉ có 3 người.

    Follow your heart.
    There is nothing more...
    there is nothing less to life.
  10. hantungphongthao

    hantungphongthao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    5h sáng. Có tiếng chuông điện thoại. Một giọng nói khàn khàn như bịt mũi của ai đó " dậy chưa, đi lang thang".........chưa kịp định hình thức hay mơ thì đã cúp máy. Ngồi 15 phút để nghĩ, đoán là con bạn thân, vì hôm nay sinh nhật nó, nhưng giọng giả đến mấy cũng vẫn là giọng nam..........Ra ban công nhìn trời sáng dần. Trời hôm nay có vẻ ảm đạm. Quyết định không đợi trời đủ sáng mới ra khỏi nhà.
    Đi lang thang một lúc........Hoa loa kèn ngập xe các chị bán hoa. Bằng giờ này năm ngoái, gọi điện ra chúc mừng sinh nhật con bạn, đến 8h sáng, nó nhận được quà. Năm nay sẽ mang hoa đến tận nhà cho nó.....Đã định mua loa kèn, nhưng nó thích hồng vàng. 25 bông hồng vàng. Để hoa trước cửa nhà nó nhưng không an lòng nên bấm chuông. Nó vui lắm. Không biết có vui thật không vì 6 năm nay, ngày này là ngày ông Dũng nghĩ đến nhiều hơn nó. Bây giờ ông ấy đang xây dựng cái mà người ta gọi là sự nghiệp. Chắc nó cũng không vui trọn vẹn được.
    Bốn đứa chơi với nhau, chỉ có một con sinh vào mùa thu. Người ta bảo tuổi này sinh vào mùa thu mới tốt. Hình như thế?! Ba đứa còn lại, chẳng đứa nào yên ổn cả, thậm chí còn cực kỳ bất thường so với bè bạn cùng lứa. Ba đứa còn lại vào mùa loa kèn. Mùa hoa chỉ kịp mua được hai đến ba lần là hết mùa. Chợt nhớ hai câu thơ:
    Quỳnh khát trăng nên vội vàng hé nụ
    Trăng lỗi mùa
    Quỳnh lỗi hẹn cố nhân.
    Có lẽ ba đứa còn lại đã " lỗi mùa sinh"?!
    Giờ này năm ngoái, bắt đầu với những khái niệm container, bắt đầu bước chân lên cái tầu biển lớn nhất Việt Nam, có cái tên rất Trung Quốc, tàu Phong Châu, nhìn thấy những người thuỷ thủ, sống buồn như biển, đi xuống tầng máy, có cảm giác đi xuống dưới lòng của đất, đi trên sông Sài Gòn mà cảm giác đi ở đâu đó không phải Việt Nam........
    Bây giờ quen và yêu thích công việc. Có lẽ thế. Chiều qua qua trường xin cái dấu, gặp lại mấy đứa bạn ở lại trường. Nhìn bọn nó sao mà buồn... Chưa bao giờ yêu thích cái nghề dạy học cả. Thế mà nó nuôi mình, và bây giờ vẫn sống cùng nó.
    Một cuối tuần lại đến!
    ==========
    Je n'arrive pas à y croire

Chia sẻ trang này