1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh lang tang....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Sweet_fa, 28/08/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. phuongmap

    phuongmap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/11/2001
    Bài viết:
    3.140
    Đã được thích:
    0
    Đó người ta gọi là sự mê tín...Ừ cứ cho là mê tín đi.Nhưng có kiêng có lành và nhất là sự mê tín đó đem lại chiến thắng thì bằng giá nào cũng phải làm...
    Cứ nghiệm ra rằng...Phải ngồi một mình xem đá bóng...Chọn vị trí ở cái ghế bành đó....Trong suốt trận đấu mà đội mình chưa gi được bàn thắng thì cấm có được vào cái nhà lịch sự - còn nếu mà đang bị dẫn một bàn thì phải vào khẩn trương....Giờ nghỉ giữa hiệp ( nếu đá đêm ở Việt nam ) thì về phòng mình không được bật đèn...Nếu là Italia đá thì bật bài hát quen thuộc của Tifosi Italiano ; nếu là Milan là bài ca truyền thống của đội...
    Nghiệm ra rằng nếu đúng như thế thì đội mình luôn luôn thắng....Kiêng kỵ....Đúng tất cả vì Milan....Forza Italiano....Forza Milan...
    Chúc các em khối 12 - KLC mã đáo thành công...​
    Natural born best lover...
  2. Toyota

    Toyota Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2003
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Không còn gì, không còn ai để...
    Ôi !!!
    Mười năm yêu ai...em thấu tình cuồng si
    Mười năm yêu ai...em hoá thành chiếc lá
    Mười năm yêu ai...ngăn cách một đại dương
    Mười năm yêu ai...em thấy mình sắp đuối
    Dường như hôm nay...em thấy điều tuyệt vọng
    Dường như trong em...ai thấy còn hoài nghi
    Sắp mười năm rồi nhỉ
    AI BẢO TÔI ĐỪNG SAY MÊ EM !
  3. Toyota

    Toyota Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2003
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Không còn gì, không còn ai để...
    Ôi !!!
    Mười năm yêu ai...em thấu tình cuồng si
    Mười năm yêu ai...em hoá thành chiếc lá
    Mười năm yêu ai...ngăn cách một đại dương
    Mười năm yêu ai...em thấy mình sắp đuối
    Dường như hôm nay...em thấy điều tuyệt vọng
    Dường như trong em...ai thấy còn hoài nghi
    Sắp mười năm rồi nhỉ
    AI BẢO TÔI ĐỪNG SAY MÊ EM !
  4. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Ừ .. 10 năm rồi nhỉ .. 10 năm trôi qua như một giấc mơ. Thước phim quay chậm đôi lúc lại ùa về trong những đêm không ngủ.
    10 năm trước, lời tỏ tình đầu tiên không diễn tả bằng ngôn ngữ. Dòng nước mắt chảy dài trên má em ngày anh ra đi. 10 năm qua em đã được và mất những gì em? Anh được nhiều lắm, và cũng mất nhiều lắm. Anh mất em ....
    "Em nghĩ gì về trái tim em
    Sao không ước nó bằng vàng
    để anh tìm dễ thấy
    Hay mong nó giống mặt trời
    anh gặp mỗi bình minh
    Sao em lại trở về máu thịt
    đúng nghĩa của trái tim
    Đã chia xa, nghẹn ngào
    không còn đập nữa ..."
    "Nguyện mỗi người có một niềm vui"
    To vote for me, click here!
  5. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Ừ .. 10 năm rồi nhỉ .. 10 năm trôi qua như một giấc mơ. Thước phim quay chậm đôi lúc lại ùa về trong những đêm không ngủ.
    10 năm trước, lời tỏ tình đầu tiên không diễn tả bằng ngôn ngữ. Dòng nước mắt chảy dài trên má em ngày anh ra đi. 10 năm qua em đã được và mất những gì em? Anh được nhiều lắm, và cũng mất nhiều lắm. Anh mất em ....
    "Em nghĩ gì về trái tim em
    Sao không ước nó bằng vàng
    để anh tìm dễ thấy
    Hay mong nó giống mặt trời
    anh gặp mỗi bình minh
    Sao em lại trở về máu thịt
    đúng nghĩa của trái tim
    Đã chia xa, nghẹn ngào
    không còn đập nữa ..."
    "Nguyện mỗi người có một niềm vui"
    To vote for me, click here!
  6. Toyota

    Toyota Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2003
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Em đâu buồn mà chỉ tiếc
    Anh không đi hết những ngày đắm say...
    AI BẢO TÔI ĐỪNG SAY MÊ EM !
  7. Toyota

    Toyota Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2003
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Em đâu buồn mà chỉ tiếc
    Anh không đi hết những ngày đắm say...
    AI BẢO TÔI ĐỪNG SAY MÊ EM !
  8. Lazier

    Lazier Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Có câu chuyện của những trái tim khó bảo. Nó chẳng bao giờ nghe theo lời chủ cả, ngay cả khi ta đã vỗ về, dụ dỗ hay trách móc nó. Nó làm những điều nó muốn, chung thuỷ là nó mà phản bội cũng là nó.
    Có những trái tim hiền hậu và an lành, có những trái tim đam mê, có cả những trái tim chai sạn, thậm chí có cả những trái tim độc ác, nhưng tựu chung lại tất cả đều dũng cảm khi dám chọn cho mình một con đường để đi, để rồi tự chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm, dù là khổ đau hay hạnh phúc.
    Chỉ có lý trí là trách móc nó, không hiểu được nó, hai thực thể trong một con người, chỉ hoà hợp khi người ta hạnh phúc, còn khi xung đột, trái tim luôn phải gánh chịu hậu quả.
    "Vẫn biết mây trời bay là bay đi mãi
    Vẫn biết anh chẳng như lời anh vẫn nói
    Vẫn yêu thật nhiều, vẫn thương thật nhiều
    Vẫn luôn chờ mong.... vì chiều nay phố biển đẹp như mơ... "
    Chẳng nên giữ cái gì không phải là của mình, chẳng nên trách móc, dù là trách mình hay trách ai. Có chăng nên vui vì ta đã sống thế, đã đam mê, đã cháy hết mình, đã dũng cảm chọn cho mình một con đường. Giờ đây, con đường ấy chỉ rẽ sang một lối khác, bắt đầu một đoạn mới, khó khăn có thể nhiều hơn, nhưng là một con đường mới mà ta cần phải đi, phải dũng cảm để khám phá, cho dù trên con đường ấy có lúc ta phải đi một mình.
    Ta đi và học cách lớn lên qua những con đường như thế, chẳng nuối tiếc, chẳng giận hờn và vẫn luôn mỉm cười.
    "Mong manh yếu đuối, tên của mi là phụ nữ"
    Hãy để mình được yếu đuối, được mong manh, đừng bắt mình khoác một cái áo sức mạnh nào đó, nó nặng lắm, nặng đến mức nó sẽ trói chặt mình trong đó bé ạ.

    Có người từ lâu thương nhớ biển
    Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng
  9. Lazier

    Lazier Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Có câu chuyện của những trái tim khó bảo. Nó chẳng bao giờ nghe theo lời chủ cả, ngay cả khi ta đã vỗ về, dụ dỗ hay trách móc nó. Nó làm những điều nó muốn, chung thuỷ là nó mà phản bội cũng là nó.
    Có những trái tim hiền hậu và an lành, có những trái tim đam mê, có cả những trái tim chai sạn, thậm chí có cả những trái tim độc ác, nhưng tựu chung lại tất cả đều dũng cảm khi dám chọn cho mình một con đường để đi, để rồi tự chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm, dù là khổ đau hay hạnh phúc.
    Chỉ có lý trí là trách móc nó, không hiểu được nó, hai thực thể trong một con người, chỉ hoà hợp khi người ta hạnh phúc, còn khi xung đột, trái tim luôn phải gánh chịu hậu quả.
    "Vẫn biết mây trời bay là bay đi mãi
    Vẫn biết anh chẳng như lời anh vẫn nói
    Vẫn yêu thật nhiều, vẫn thương thật nhiều
    Vẫn luôn chờ mong.... vì chiều nay phố biển đẹp như mơ... "
    Chẳng nên giữ cái gì không phải là của mình, chẳng nên trách móc, dù là trách mình hay trách ai. Có chăng nên vui vì ta đã sống thế, đã đam mê, đã cháy hết mình, đã dũng cảm chọn cho mình một con đường. Giờ đây, con đường ấy chỉ rẽ sang một lối khác, bắt đầu một đoạn mới, khó khăn có thể nhiều hơn, nhưng là một con đường mới mà ta cần phải đi, phải dũng cảm để khám phá, cho dù trên con đường ấy có lúc ta phải đi một mình.
    Ta đi và học cách lớn lên qua những con đường như thế, chẳng nuối tiếc, chẳng giận hờn và vẫn luôn mỉm cười.
    "Mong manh yếu đuối, tên của mi là phụ nữ"
    Hãy để mình được yếu đuối, được mong manh, đừng bắt mình khoác một cái áo sức mạnh nào đó, nó nặng lắm, nặng đến mức nó sẽ trói chặt mình trong đó bé ạ.

    Có người từ lâu thương nhớ biển
    Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng
  10. Nguoithusau

    Nguoithusau Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    Chiều trên sân ga Hà nội. Hai người bạn đi vào miền Trung. Cuộc đưa tiễn không có cảnh bịn rịn chia ly, một cuộc tiễn đưa với những đôi mắt ráo hoảnh. Hai gã đàn ông khoanh tay châm thuốc bàng quan nhìn những gương mặt nhiều mầu sắc trong nhà chờ tàu S3.
    Những người đi đã khuất sau cánh cửa. Hoàng hôn tắt lịm ,trời đã tối, những hàng đèn cao áp hai bên đường Lê Duẩn nhắc nhở thiên hạ một ngày đã hết. Một ngày đã hết ,một tháng,một năm đã hết, một đời người đã hết. Có bao nhiêu thứ đã hết trong cuộc sống. Sự chấm dứt là người bạn song hành của mỗi người trong cuộc sống. Hết một điếu thuốc, hết một trận bóng đá, hết một mối tình.............Có cái hết là mất mát, có cái hết là giải toả
    Bãi gửi xe chật ních người khó lấy nổi xe ra. Hai gã đàn ông chọn giải pháp tạm thời đi bộ tìm cái ăn. Qua một nhà hàng có khung kính rộng, những cô gái ăn diện thời trang tay cầm dao,cầm nĩa khăn ăn trắng muốn đeo trên ngực đang xắn những miếng thịt bò Bít Tết. Mấy người đàn ông trung niên ngồi cùng họ đang nâng chiếc ly rượu màu mận chín óng ánh lên môi. Hai gã ngần ngừ một lát rồi bỏ đi tìm quán khác. Bởi vì ánh mắt người gác cửa đầy hoài nghi khi hai gã định dợm chân bước vào. Gã ít tuổi lầu bầu.

    -** chẳng lẽ lại xoè tiền ra trước nó mới mở cửa hay sao ?
    Gã lớn tuổi hơn kéo tay bạn.
    - Thôi đi quá một đoạn nữa tìm quán khác
    Hai gã dừng chân lại trên một quán bán đủ thứ gà tần,cơm rang ,phở bò gà. Gọi hai suất cơm rang. Ở bàn bên kia , có hai vợ chồng già ,họ đều ở cái độ tuổi xưa nay hiếm . Họ đang ngồi ăn phở, ông cụ trong lúc ăn thỉnh thoảng dừng lại làm ngụm bia, chắc là bia hơi vì không có cái vỏ chai nào trên bàn hay dưới đất. Bà cụ ăn xong trước , bà xỉa răng và ngắm chồng mình đang đều đặn lặp động tác cứ mỗi một miếng là một hớp bia. Trong đôi mắt của bà có sự âu yếm của người mẹ, sự dịu dàng của người chị, sự quan tâm của người vợ.
    Gã lớn tuổi bảo bạn.
    -Mày nhìn xem, đó là một cảnh đẹp, giá như có cái máy ảnh ở đây để chụp hai ông bà.
    Gã ít tuổi nhìn họ một lúc rồi bần thần thốt nên như nói với chính bản thân.
    - Mình mai sau chỉ cần đến lúc cuối đời vẫn còn được như họ là mừng lắm. Tiền bạc,địa vị ,danh giá làm quái gì. Mấy đứa bạn gái quen đứa nào cũng đòi hỏi tiêu chuẩn thế này , thế nọ.
    Gã lớn tuổi hơn đang đắm chìm vào ảo tưởng. Gã hình dung bố ,mẹ mình đang ngồi kia. Đúng cái chỗ mà ông cụ ,bà cụ đó đang ngồi. Bố gã làm ngụm bia rồi đưa cốc cho mẹ gã bảo
    -Bà uống một ít đi.
    Gã ngửa mặt lên trời hít sâu, cuộc sống có những điều không bao giờ biết đến dấu chấm, như tình cảm đôi vợ chồng kia vậy

Chia sẻ trang này