1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh lang tang....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Sweet_fa, 28/08/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vcvtv

    vcvtv Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    238
    Đã được thích:
    0
    Hà hà, biết ngay mà. Đến em thờ phờ còn thế này thì đúng là "y học bó tay"
    Cám ơn thuphuong nhé, mới giở vờ nhắm con mắt màu hồng nhìn con mắt màu đen mà thấy khối người đen hơn mình. Ta vẫn phải "sống", "chiến" và "đấu" thôi tại bởi mỗi lý do không muốn khi nằm trong quan tài phải nghe câu đại loại như "Ngu thì chết chứ có tội tình gì đâu",
    Chị dongsuoi đâu, hành động gấp gấp. Hãm sự sung sướng của em hơi bị (đầu) lâu đấy.
    He he, đời là bể khổ, có thể diệt được khổ bằng cách "nhạc khổ" ( tức khạc nhổ í mà )
    Giọng nói em hãy ngọt hơn cô ca. Nụ cười em hãy mát hơn bia lạnh. Tình yêu em hãy nồng hơn rượu. Để trọn đời anh chỉ khát khao em.
  2. onlyme

    onlyme Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Có một khoảng trống trong con người anh mà tôi không thể nào chạm tới hay đúng hơn là tôi không được phép chạm tới. Anh bảo mỗi con người thường tự khoác cho mình vài lớp áo, có người chỉ nhìn thấy được một lớp, có người nhìn được hai lớp.... và bản thân mỗi người cũng chưa chắc đã biết được mình đang khoác mấy lớp áo.
    Tôi với anh, hai con người của hai thế giới thực tại đầy những khó khăn của riêng mình, tại sao lại có thể chạm đến nhau??! Tôi nhìn thấy ở anh con người vật lộn với cuộc sống, với lo toan, với những cơm áo gạo tiền, cái phần mà anh để cho tôi chạm đến. Tôi nhìn thấy con người anh ở hồn văn, hồn thơ, nhưng con người đó lại mơ hồ, lại như ảo như thực, cái phần tôi không thể chạm tới. Tôi không thể san xẻ với anh cái phần con người đó, như người ta. Đi qua những năm tháng của cuộc đời anh với những xót xa, tôi góp nhặt từng nỗi nhớ thương mong có ngày hoàn trả. Còn tôi, tự tôi, chơi vơi với nhớ, với thương, tôi nhặt nhạnh cho mình niềm tin, sức mạnh để đi cùng anh trên một con đường. Con đường sao chỉ đầy những lo toan, là tình, là nghĩa, là những khát khao tôi sẽ mãi mãi mòn mỏi mong đợi.
    Có lẽ cuộc sống là vậy, có mấy khi con người ta được toại nguyện, có mấy khi con người ta có thể dành trọn vẹn mình cho nhau. Tôi hiểu, hiểu cả những nỗi niềm của anh, những đau đáu của tôi, nhưng thẳm sâu vẫn là những phút chạnh lòng.
    Mong cho anh chân cứng đá mềm, mong cho anh vẹn tròn nhớ thương, anh ơi!
    Được onlyme sửa chữa / chuyển vào 17:56 ngày 12/09/2003
  3. onlyme

    onlyme Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Có một khoảng trống trong con người anh mà tôi không thể nào chạm tới hay đúng hơn là tôi không được phép chạm tới. Anh bảo mỗi con người thường tự khoác cho mình vài lớp áo, có người chỉ nhìn thấy được một lớp, có người nhìn được hai lớp.... và bản thân mỗi người cũng chưa chắc đã biết được mình đang khoác mấy lớp áo.
    Tôi với anh, hai con người của hai thế giới thực tại đầy những khó khăn của riêng mình, tại sao lại có thể chạm đến nhau??! Tôi nhìn thấy ở anh con người vật lộn với cuộc sống, với lo toan, với những cơm áo gạo tiền, cái phần mà anh để cho tôi chạm đến. Tôi nhìn thấy con người anh ở hồn văn, hồn thơ, nhưng con người đó lại mơ hồ, lại như ảo như thực, cái phần tôi không thể chạm tới. Tôi không thể san xẻ với anh cái phần con người đó, như người ta. Đi qua những năm tháng của cuộc đời anh với những xót xa, tôi góp nhặt từng nỗi nhớ thương mong có ngày hoàn trả. Còn tôi, tự tôi, chơi vơi với nhớ, với thương, tôi nhặt nhạnh cho mình niềm tin, sức mạnh để đi cùng anh trên một con đường. Con đường sao chỉ đầy những lo toan, là tình, là nghĩa, là những khát khao tôi sẽ mãi mãi mòn mỏi mong đợi.
    Có lẽ cuộc sống là vậy, có mấy khi con người ta được toại nguyện, có mấy khi con người ta có thể dành trọn vẹn mình cho nhau. Tôi hiểu, hiểu cả những nỗi niềm của anh, những đau đáu của tôi, nhưng thẳm sâu vẫn là những phút chạnh lòng.
    Mong cho anh chân cứng đá mềm, mong cho anh vẹn tròn nhớ thương, anh ơi!
    Được onlyme sửa chữa / chuyển vào 17:56 ngày 12/09/2003
  4. lebinhminh

    lebinhminh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/07/2002
    Bài viết:
    467
    Đã được thích:
    0
    Anh ạ, dạo này em thấy mình lẫn thẩn mất rồi. Có nhiều vịêc để nghe -ngẫm-nghĩ quá. Ví dụ như chuyện một đoạn quảng cáo trên tivi mấy hôm nay vậy: Một cô gái làm rơi mũ. Một anh chàng giúp đá tung chiếc mũ về phía cô. Chiếc mũ bay vào một quán ăn và dính đầy... tương ớt của một thực khách. Ông đứng lên và ném trả cho cô gái đứng bên kia đường... Sau cuộc hành trình chiếc mũ trắng dính một loạt vết bẩn: vết bẩn trên đường, giày, tương ớt, vết bẩn xe hơi, kem, dầu xe máy.v.v... nhưng sau khi sử dụng một loại xà phòng, chiếc mũ lại trắng tinh như mới (!) Và cô gái xinh xắn lại tung tăng với chiếc mũ. Em chỉ cảm thấy khó chịu (hiệu ứng tuổi già đây). Mũ để đội trên đầu. Có người chỉ rơi một lần là không nhặt lại nữa. Em thì không đến nỗi cực tả như vậy, nhưng thú thật, một chiếc mũ chu du như thế thì có lẽ... em sẽ cho nó vào viện bảo tàng. Em không thể tự tin trước một loạt những vết bẩn không thể kiểm soát được như thế...
    Việc thứ hai là việc anh chàng tốt bụng đá giúp chiếc mũ. À, một việc nghĩa hiệp mà, nhưng em vẫn thấy ngán ngại. Trên đường tấp nập, đá tung một chiếc mũ có thể gây một loạt tai nạn: Xe đằng trước, xe đằng sau, tay, chân... Việc đưa cử chỉ này lên tivi có nghĩa là người ta xem việc này là... hợp lý. Ngán thật đấy nếu một hôm nào đấy có một người đá chiếc mũ của em bay vèo vèo như một trái bóng, em biết cảm ơn ra sao?
    Thế thôi, toàn những chuyện vụn vặt anh ạ...
    À vẫn còn một câu hỏi: Anh thường làm gì vào cuối tuần hả anh?
    Hay thật, lại thứ bảy, vui vẻ nhé, ơi những người quen!
    Trời buồn gói gió vào mây
    Mẹ tôi buồn gói cả ngày vào đêm
  5. lebinhminh

    lebinhminh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/07/2002
    Bài viết:
    467
    Đã được thích:
    0
    Anh ạ, dạo này em thấy mình lẫn thẩn mất rồi. Có nhiều vịêc để nghe -ngẫm-nghĩ quá. Ví dụ như chuyện một đoạn quảng cáo trên tivi mấy hôm nay vậy: Một cô gái làm rơi mũ. Một anh chàng giúp đá tung chiếc mũ về phía cô. Chiếc mũ bay vào một quán ăn và dính đầy... tương ớt của một thực khách. Ông đứng lên và ném trả cho cô gái đứng bên kia đường... Sau cuộc hành trình chiếc mũ trắng dính một loạt vết bẩn: vết bẩn trên đường, giày, tương ớt, vết bẩn xe hơi, kem, dầu xe máy.v.v... nhưng sau khi sử dụng một loại xà phòng, chiếc mũ lại trắng tinh như mới (!) Và cô gái xinh xắn lại tung tăng với chiếc mũ. Em chỉ cảm thấy khó chịu (hiệu ứng tuổi già đây). Mũ để đội trên đầu. Có người chỉ rơi một lần là không nhặt lại nữa. Em thì không đến nỗi cực tả như vậy, nhưng thú thật, một chiếc mũ chu du như thế thì có lẽ... em sẽ cho nó vào viện bảo tàng. Em không thể tự tin trước một loạt những vết bẩn không thể kiểm soát được như thế...
    Việc thứ hai là việc anh chàng tốt bụng đá giúp chiếc mũ. À, một việc nghĩa hiệp mà, nhưng em vẫn thấy ngán ngại. Trên đường tấp nập, đá tung một chiếc mũ có thể gây một loạt tai nạn: Xe đằng trước, xe đằng sau, tay, chân... Việc đưa cử chỉ này lên tivi có nghĩa là người ta xem việc này là... hợp lý. Ngán thật đấy nếu một hôm nào đấy có một người đá chiếc mũ của em bay vèo vèo như một trái bóng, em biết cảm ơn ra sao?
    Thế thôi, toàn những chuyện vụn vặt anh ạ...
    À vẫn còn một câu hỏi: Anh thường làm gì vào cuối tuần hả anh?
    Hay thật, lại thứ bảy, vui vẻ nhé, ơi những người quen!
    Trời buồn gói gió vào mây
    Mẹ tôi buồn gói cả ngày vào đêm
  6. hantungphongthao

    hantungphongthao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    Hihi.....cô bạn của tôi. Lâu lắm rồi mới đọc được chút gì đó vui vui từ bạn. Thế có phải hay không?!
    ==========
    Je n'arrive pas à y croire
  7. hantungphongthao

    hantungphongthao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    Hihi.....cô bạn của tôi. Lâu lắm rồi mới đọc được chút gì đó vui vui từ bạn. Thế có phải hay không?!
    ==========
    Je n'arrive pas à y croire
  8. arien

    arien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    0
    Dạ vâng, nghe bài hát "hoa sữa" thich thật, lại đi trên đường Nguyễn Du nữa, để sau mỗi cơn mưa , vào buổi đêm được ngửi mùi hương thoang thoảng (thoang thoảng thôi) thì thật tuyệt vời-có lẽ những cây hoa sữa ở đường Nguyễ Du quá cao, nên hương hoa sữa không quá nồng, nhất là khi được đi cùng với một nửa của mình . Vì thế nên thành thi vị, để có người mơ mộng đến nỗi trước khi đi học nưóc ngoài, 10 giờ đêm mùa đông vẫn nằng nặc kéo cô bạn của mình đi tìm cho được quán Hoa sữa (nghe loáng thoáng trên ti vi có quán Hoa sữa) để uống nước . Đâu biết rằng quán đó chỉ bán bánh ngọt thì phải . Nhưng để được thưởng thức mùi "hoa sữa thơm nồng"-khi có cây hoa sữa ngay trưóc cửa phòng ngủ- thì sẽ biết thế nào là "lãng mạn". ! Ban đêm mùi hoa sữa sẽ là nỗi kinh hoàng của những người khó ngủ -nhất là với ai bị viêm mũi dị ứng thì chắc sẽ biết điều này. thế mới biết không có cái gì nên quá cả .
    HOA SỮA
    Hoa sữa không biết được du nhập vào Hà Nội từ bao giờ, cây cao, dáng đẹp, thân mốc thếch, cao tới gần 20m, cành đan xen khúc khuỷu. Khác với nhiều loại cây, lá cây hoa sữa phát triển từng đốt, mỗi đốt thường xoè ra từ 6-7 lá, giống như lá cây ngũ gia bì nhưng to hơn. Từ những đốt cành nảy ra những nhánh nhỏ vươn về mọi phía, làm cho tán cây luôn xanh mướt, bấm vào cành non thấy chảy ra chất nhựa có màu trắng như sữa, phải chăng vì thế mà dân gian gọi là cây sữa. Cùng với hoa dạ lan, nhài, trà mi, nguyệt quế... hương hoa sữa chỉ thơm về đêm.
    Cây hoa sữa không có mùa trút lá, chỉ lác đác rụng lá vàng, nên suốt năm cây luôn xanh tốt. Hoa sữa nở vào độ cuối thu đầu đông, những cụm hoa nhỏ xíu chen chúc từng đám mầu trắng phớt. Ðộ hoa nở, những ngày lặng gió, không gian xung quanh như được ướp bằng mùi hương hắc thơm ngào ngạt, một mùi hương như mơ như thực, bởi hoa nở trên cao không nhìn thấy, còn cái mùi hương nồng nàn quyến rũ ấy cứ lan xa, dưới gốc cây rơi rắc những chấm hoa nho nhỏ, như tấm voan mỏng mịn màng còn phảng phất mùi hương.
    Nhưng không hiểu sao, hễ nói về hoa sữa, người ta vẫn nhớ về con đường Nguyễn Du, nơi ấy có không gian tĩnh lặng, có hồ nước lung linh khiêm nhường mà thơ mộng. Những đêm đầu đông, trong sương giăng lành lạnh, ngồi bên bồ Thiền Quang dù ở bờ bên kia, vẫn ngửi thấy mùi hoa sữa. Nhiều lứa đôi thường đến đây dạo bước dưới hàng cây sữa, phải chăng bởi hoa sữa thơ mộng dễ khắc vào nỗi nhớ kỷ niệm tình yêu?
    Ngược đường Thuỵ Khê theo tàu điện về chợ Bưởi ngày xưa cũng có nhiều cây hoa sữa. Mới cách đây gần 30 năm, ngồi trên toa xe điện vào những đêm đông, suốt đoạn đường vẫn ngửi thấy hương sữa, giờ đây đoạn đường này chỉ còn lại 5 cây, dọc đường hầu hết được trồng dâu da xoan. Kể ra, cây dâu da xoan cũng đẹp, rất dễ trồng, lá xanh mướt, mùa xuân, mùa hè hoa nở trắng có mùi thơm dịu nhẹ, dưới nắng vàng những chùm quả cũng lung linh đỏ rực. Nhưng cây rất thấp, không thể nào sánh được với hoa sữa. Vì sao cây hoa sữa ở đoạn này lại ít đi? Tìm hiểu thì được biết một số người thiếu ý thức thấy cây sữa mọc trước nhà, hoa toả hương họ chê là hắc, nên tìm cách hạ đi.
    Mấy năm gần đây, chừng như người ta cũng bắt đầu thấy được giá trị của hình tượng hương hoa sữa với phố phường Hà Nội, nên một số phố được trồng thêm rất nhiều cây sữa.
    Hoa sữa trên đường phố Hà Nội từ lâu đã đi vào kỷ niệm của người Thủ đô và những khách xa về thăm Hà Nội. Hoa sữa cũng đi vào nhạc, vào thơ, đã làm xốn xang bao tâm hồn trẻ, ai không khỏi bâng khuâng khi nghe câu hát "Em ơi Hà Nội phó, ta còn em mùi hoàng lan, ta còn em mùi hoa sữa"... Hương hoa sữa ở đây như gắn với tình yêu và phố phường Hà Nội. Rồi "hoa sữa thôi rơi, em bên tôi những chiều tan lớp" như nỗi niềm luyến tiếc mùa hoa sữa đã qua gợi bao kỷ niệm. Và nhiều lắm, có biết bao bài văn, bài thơ viết về hoa sữa, cây hoa sữa đã tôn thêm biết bao thơ mộng cho Hà Nội những mùa đông.
    Tôi yêu Hà Nội, tôi yêu những đêm đầu đông không gian lành lạnh sực nức mùi hoa sữa, tôi ước mong có nhiều đường phố Hà Nội được trồng thêm nhiều cây sữa, một loại hoa không đẹp nhưng ngát hương, và chẳng thể nào quên với những người đi xa. Hoa sữa quả là một món quà quý giá mà thiên nhiên ban tặng cho Hà Nội, Thủ đô yêu dấu của chúng ta
    Nguyễn Văn Lục (Hà Nội Mới)
    Ở đảo xa xôi...tôi ước sao
    Có một ngày người....thương tôi....sẽ đến.
  9. arien

    arien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    0
    Dạ vâng, nghe bài hát "hoa sữa" thich thật, lại đi trên đường Nguyễn Du nữa, để sau mỗi cơn mưa , vào buổi đêm được ngửi mùi hương thoang thoảng (thoang thoảng thôi) thì thật tuyệt vời-có lẽ những cây hoa sữa ở đường Nguyễ Du quá cao, nên hương hoa sữa không quá nồng, nhất là khi được đi cùng với một nửa của mình . Vì thế nên thành thi vị, để có người mơ mộng đến nỗi trước khi đi học nưóc ngoài, 10 giờ đêm mùa đông vẫn nằng nặc kéo cô bạn của mình đi tìm cho được quán Hoa sữa (nghe loáng thoáng trên ti vi có quán Hoa sữa) để uống nước . Đâu biết rằng quán đó chỉ bán bánh ngọt thì phải . Nhưng để được thưởng thức mùi "hoa sữa thơm nồng"-khi có cây hoa sữa ngay trưóc cửa phòng ngủ- thì sẽ biết thế nào là "lãng mạn". ! Ban đêm mùi hoa sữa sẽ là nỗi kinh hoàng của những người khó ngủ -nhất là với ai bị viêm mũi dị ứng thì chắc sẽ biết điều này. thế mới biết không có cái gì nên quá cả .
    HOA SỮA
    Hoa sữa không biết được du nhập vào Hà Nội từ bao giờ, cây cao, dáng đẹp, thân mốc thếch, cao tới gần 20m, cành đan xen khúc khuỷu. Khác với nhiều loại cây, lá cây hoa sữa phát triển từng đốt, mỗi đốt thường xoè ra từ 6-7 lá, giống như lá cây ngũ gia bì nhưng to hơn. Từ những đốt cành nảy ra những nhánh nhỏ vươn về mọi phía, làm cho tán cây luôn xanh mướt, bấm vào cành non thấy chảy ra chất nhựa có màu trắng như sữa, phải chăng vì thế mà dân gian gọi là cây sữa. Cùng với hoa dạ lan, nhài, trà mi, nguyệt quế... hương hoa sữa chỉ thơm về đêm.
    Cây hoa sữa không có mùa trút lá, chỉ lác đác rụng lá vàng, nên suốt năm cây luôn xanh tốt. Hoa sữa nở vào độ cuối thu đầu đông, những cụm hoa nhỏ xíu chen chúc từng đám mầu trắng phớt. Ðộ hoa nở, những ngày lặng gió, không gian xung quanh như được ướp bằng mùi hương hắc thơm ngào ngạt, một mùi hương như mơ như thực, bởi hoa nở trên cao không nhìn thấy, còn cái mùi hương nồng nàn quyến rũ ấy cứ lan xa, dưới gốc cây rơi rắc những chấm hoa nho nhỏ, như tấm voan mỏng mịn màng còn phảng phất mùi hương.
    Nhưng không hiểu sao, hễ nói về hoa sữa, người ta vẫn nhớ về con đường Nguyễn Du, nơi ấy có không gian tĩnh lặng, có hồ nước lung linh khiêm nhường mà thơ mộng. Những đêm đầu đông, trong sương giăng lành lạnh, ngồi bên bồ Thiền Quang dù ở bờ bên kia, vẫn ngửi thấy mùi hoa sữa. Nhiều lứa đôi thường đến đây dạo bước dưới hàng cây sữa, phải chăng bởi hoa sữa thơ mộng dễ khắc vào nỗi nhớ kỷ niệm tình yêu?
    Ngược đường Thuỵ Khê theo tàu điện về chợ Bưởi ngày xưa cũng có nhiều cây hoa sữa. Mới cách đây gần 30 năm, ngồi trên toa xe điện vào những đêm đông, suốt đoạn đường vẫn ngửi thấy hương sữa, giờ đây đoạn đường này chỉ còn lại 5 cây, dọc đường hầu hết được trồng dâu da xoan. Kể ra, cây dâu da xoan cũng đẹp, rất dễ trồng, lá xanh mướt, mùa xuân, mùa hè hoa nở trắng có mùi thơm dịu nhẹ, dưới nắng vàng những chùm quả cũng lung linh đỏ rực. Nhưng cây rất thấp, không thể nào sánh được với hoa sữa. Vì sao cây hoa sữa ở đoạn này lại ít đi? Tìm hiểu thì được biết một số người thiếu ý thức thấy cây sữa mọc trước nhà, hoa toả hương họ chê là hắc, nên tìm cách hạ đi.
    Mấy năm gần đây, chừng như người ta cũng bắt đầu thấy được giá trị của hình tượng hương hoa sữa với phố phường Hà Nội, nên một số phố được trồng thêm rất nhiều cây sữa.
    Hoa sữa trên đường phố Hà Nội từ lâu đã đi vào kỷ niệm của người Thủ đô và những khách xa về thăm Hà Nội. Hoa sữa cũng đi vào nhạc, vào thơ, đã làm xốn xang bao tâm hồn trẻ, ai không khỏi bâng khuâng khi nghe câu hát "Em ơi Hà Nội phó, ta còn em mùi hoàng lan, ta còn em mùi hoa sữa"... Hương hoa sữa ở đây như gắn với tình yêu và phố phường Hà Nội. Rồi "hoa sữa thôi rơi, em bên tôi những chiều tan lớp" như nỗi niềm luyến tiếc mùa hoa sữa đã qua gợi bao kỷ niệm. Và nhiều lắm, có biết bao bài văn, bài thơ viết về hoa sữa, cây hoa sữa đã tôn thêm biết bao thơ mộng cho Hà Nội những mùa đông.
    Tôi yêu Hà Nội, tôi yêu những đêm đầu đông không gian lành lạnh sực nức mùi hoa sữa, tôi ước mong có nhiều đường phố Hà Nội được trồng thêm nhiều cây sữa, một loại hoa không đẹp nhưng ngát hương, và chẳng thể nào quên với những người đi xa. Hoa sữa quả là một món quà quý giá mà thiên nhiên ban tặng cho Hà Nội, Thủ đô yêu dấu của chúng ta
    Nguyễn Văn Lục (Hà Nội Mới)
    Ở đảo xa xôi...tôi ước sao
    Có một ngày người....thương tôi....sẽ đến.
  10. arien

    arien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    0
    Những cơn mưa tháng Bảy sầm sập nghiêng cả bầu trời đổ xuống từng khối nước, hình như giúp cho hàng cây xanh mướt dọc các con phố yên ả, hiền lành bật ra các chùm nụ màu cẩm thạch nhạt, trang nhã, lăn tăn, li ti, và khi đêm phủ bức màn voan đen trong suốt thì xoè nở những cánh mỏng bé xíu trắng dịu toả hương ướp cả không gian, quyện chặt mọi vật trong mùi thơm nồng nàn... Hoa sữa... Loài hoa riêng của nỗi nhớ em và Hà Nội trong tôi.
    Tôi đã có thật nhiều kỷ niệm đêm Hà Nội, Em và Hoa sữa. Con đường Nguyễn Du, đường hoa sữa Hà Nội, sau mưa, trong đêm phố trong trẻo lạ lùng. Em như nàng tiên đêm thoắt ẩn, thoắt hiện, nửa gần nửa xa lẩn vào hương hoa sữa đậm đặc, làm cho tôi ngập ngừng vừa muốn chạm vào em cho ngọt bờ môi, lại vừa sợ nếu đụng nhẹ, em sẽ tan trong mùi hoa và biến mất vào đêm. Hương hoa sữa như một tấm lưới ôm lấy tôi và em, cho cảm giác say đắm dịu ngọt lâng lâng, mỗi bước chân, hương hoa cứ quấn em và tôi, buộc vào nhau trong vô hình như không cho xa.
    Đêm càng sâu, những chùm hoa sữa như sáng lung linh trong đêm phả mùi hương nồng hơn, đọng cả vào từng giọt sương, đọng cả vào ánh mắt đen thăm thẳm của em nhìn tôi với muôn vàn câu hỏi, mà tôi biết suốt đời tôi cũng không thể trả lời được câu nào cho em. Đêm như trôi trong vô tận của bát ngát mùi hương hoa sữa ngập đầy con phố. Những chấm sao nhấp nháy trên bầu trời càng làm cho đêm ảo mơ, liêu trai hơn trong mùi hoa. Một cơn gió mơ hồ thoảng qua, rắc lên em và tôi trận mưa hoa như những chấm sao rớt xuống, phủ lên mùi hương nồng say cuốn cả hai trong vòng tay, trong mắt trong môi nhau... Khoảnh khắc, tôi muốn hoà tan trong em để giữ em mãi mãi... Nhưng rồi chỉ dám ước hứng trọn hương hoa sữa ẩn sâu vào tim mình để nhớ đến em những ngày xa...
    Tháng Bảy, sau những cơn mưa dữ dội như trút hết nước của các đại dương lên mặt đất, hoa sữa hình như càng nồng đượm hơn, hương vắng toả mùi nhớ cho tất cả những ai có một chút gì kỷ niệm về Hà Nội... Và càng nhớ hơn khi kỷ niệm đó là một Tình Yêu...
    Hoài Hương
    Ở đảo xa xôi...tôi ước sao
    Có một ngày người....thương tôi....sẽ đến.

Chia sẻ trang này