1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Linh tinh lang tang....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Sweet_fa, 28/08/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. circle

    circle Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    1 topic quá hay của 7X
    trong cuộc sống có biết bao nhiêu điều nhỏ bé xung quanh chúng ta mà hàng ngày ta khong để ý tới
    Thỉnh thoảng 1 vài giây phút linh tinh lang tang để biêt thêm nhiều góc đẹp của cuộc sống.
    chiều thấy cơn mưa đầu hạ, lại linh tinh lang tang
    đi phô tô mà vẫn nhớ là thèm ăn bánh chuối từ mấy hôm rồi, mắt cứ đảo như rang lạc mà chẳng tìm thấy hàng bánh chuối nào.
    Nghĩ đến lão sếp của mình mà tức anh ách, chỉ được cái dẻo mồm và sai vặt là giỏi. Thôi thi lão sắp lâys vợ rồi, thật đáng kiếp ha..ha...ha...
    Nhưng sao minh cứ hay nghĩ đến lão ta mới lạ chứ

  2. mit_uot

    mit_uot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Đời tử tế , khốn nạn chả biết đâu mà lần. Chỉ bè phái đông là đúng thôi. Lại nghe thấy ai bảo, khước từ cơ hội tham gia 7x. Nghĩ mà buồn cười đau ruột. Cứ tưởng là mất cơ hội vào Hội đồng nhân dân hày vào Đoàn, Đảng ý
    Hôm nay buồn quá, mấy thằng đều đi công tác cả. Toàn bọn nó cung phụng mình như chó mẹ đang ở cữ. Lục danh bạ xem còn chú nào đưa đi ăn kem, trời oi quá
  3. mit_uot

    mit_uot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Đời tử tế , khốn nạn chả biết đâu mà lần. Chỉ bè phái đông là đúng thôi. Lại nghe thấy ai bảo, khước từ cơ hội tham gia 7x. Nghĩ mà buồn cười đau ruột. Cứ tưởng là mất cơ hội vào Hội đồng nhân dân hày vào Đoàn, Đảng ý
    Hôm nay buồn quá, mấy thằng đều đi công tác cả. Toàn bọn nó cung phụng mình như chó mẹ đang ở cữ. Lục danh bạ xem còn chú nào đưa đi ăn kem, trời oi quá
  4. aleXmaX

    aleXmaX Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/01/2003
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Hừ ! Ăn nói nghe dễ sợ thí mồ.
    Lòng người nham hiểm, thói đời điêu toa. Ai cũng chỉ tìm cách nắm đuôi người kia để lúc nào đó giật.
    Những người hèn thường sợ người khác cũng chơi bài hèn với mình. Lo lắng lắm chứ, đi ăn cơm thôi.
    Vẫn như ngày hôm qua, lại ăn một mình, trời lâu tối quá cơ..
  5. aleXmaX

    aleXmaX Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/01/2003
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Hừ ! Ăn nói nghe dễ sợ thí mồ.
    Lòng người nham hiểm, thói đời điêu toa. Ai cũng chỉ tìm cách nắm đuôi người kia để lúc nào đó giật.
    Những người hèn thường sợ người khác cũng chơi bài hèn với mình. Lo lắng lắm chứ, đi ăn cơm thôi.
    Vẫn như ngày hôm qua, lại ăn một mình, trời lâu tối quá cơ..
  6. Vu_Tieu_Oa

    Vu_Tieu_Oa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2003
    Bài viết:
    974
    Đã được thích:
    0
    Buồn nhỉ , Kem Tràng Tiền vẫn ngọt ngào , mát lạnh và mềm mại . Tiếc rằng anh đang ở SG , chứ không thì em đã mời anh một chầu đến chán thì thôi
    Trời âm u , lúc nào cũng như sắp có cơn dông giáng xuống , ngồi ở hàng Net , nhìn ra ngoài thấy ai cũng hối hả , như là đang quay lưnglại với mình ý , cô độc quá , sơ hãi quá , khủng khiếp quá , kinh dị quá , dã man quá , tàn tệ quá , eo ơi
    Sắp đến ngày bầu cử , từ 6h sáng m cái loa phường đã réo :'''' Tát cả nhân dân háo hức đi bầu , bầu , bầu .. ử ử '''''' ... Thế là không ngủ được nữa , chả lẽ lại lôi bịc thuốc ngủ ra , tống 20 viên vào mồm để mất đi cái cảm giác bị cả xã hội phỉ nhổ
  7. Vu_Tieu_Oa

    Vu_Tieu_Oa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2003
    Bài viết:
    974
    Đã được thích:
    0
    Buồn nhỉ , Kem Tràng Tiền vẫn ngọt ngào , mát lạnh và mềm mại . Tiếc rằng anh đang ở SG , chứ không thì em đã mời anh một chầu đến chán thì thôi
    Trời âm u , lúc nào cũng như sắp có cơn dông giáng xuống , ngồi ở hàng Net , nhìn ra ngoài thấy ai cũng hối hả , như là đang quay lưnglại với mình ý , cô độc quá , sơ hãi quá , khủng khiếp quá , kinh dị quá , dã man quá , tàn tệ quá , eo ơi
    Sắp đến ngày bầu cử , từ 6h sáng m cái loa phường đã réo :'''' Tát cả nhân dân háo hức đi bầu , bầu , bầu .. ử ử '''''' ... Thế là không ngủ được nữa , chả lẽ lại lôi bịc thuốc ngủ ra , tống 20 viên vào mồm để mất đi cái cảm giác bị cả xã hội phỉ nhổ
  8. Million_Roses

    Million_Roses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/01/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay dậy sớm mua chục bông loa kèn về thay lọ hoa mới. Vào VNN đọc tin, thấy một vài viết về hoa loa kèn giống suy nghĩ của mình quá, copy về cho mọi người cùng đọc.
    Hoa loa kèn và tháng Tư Hà Nội
    Sau một ngày nắng chói chang oi ả, tiếng mưa đêm rả rích như an ủi vỗ về, lại như kéo nỗi buồn không tên vào lòng người. Để rồi sáng tỉnh giấc, bước ra đường chợt ngơ ngẩn, dưới mặt đường lấp loáng, bầu trời vẫn trong xanh lạ! Và hoa loa kèn bỗng đâu ùa về khắp mọi ngả đường, duyên dáng khép mình sau những giỏ hoa rung rinh theo nhịp xe chầm chậm trên phố, khiến ai cũng phải ngẩn ngơ vì cái màu trắng tinh khôi và hương thơm thoang thoảng thanh khiết!
    Phải mua vội vì sợ hoa hết mùa. Cái loài hoa đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng... nói thế nào nhỉ! Hoa loa kèn là loài "nữ tính" và dễ làm mềm lòng người nhất. Lâu rồi, người ta không còn gọi nó là hoa huệ tây như những ngày mới du nhập vào Hà Nội hồi đầu thế kỷ 20. Giữa muôn sắc rực rỡ của bao loài hoa khác, loa kèn vẫn là loài nổi bật. Có mặt trong hầu như mọi ngôi nhà, loa kèn ban phát cho không gian vẻ sang trọng, lãng mạn và thật thanh tao. Không biết có phải "tại" bức tranh "Thiếu nữ bên hoa huệ" của Tô Ngọc Vân hay không mà mỗi cành hoa loa kèn đều khiến ta liên tưởng tới bóng hình của một người con gái kiêu sa, hiền thục đang cúi đầu e ấp. Cầm trên tay là những búp hoa xanh dịu, lá xanh mảnh khảnh, từng nụ hoa khum khum, he hé một mầu trắng dịu dàng như còn ngần ngại! Có ai đó đã nói rằng: "Năm tháng qua đi, bao hình sắc nhạt nhòa, nhưng những nụ hoa loa kèn thì cứ trắng tin khôi, vẻ tinh khôi không thể che giấu hay bôi xóa...". Đẹp nhưng đến và đi nhanh như một cuộc tình lãng mạn, dịu êm nhưng vô cùng chóng vánh...
    Chợt nhớ những câu thơ của Ngô Quân Miện:
    Bàn tay trắng muốt em cầm
    Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè
    Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
    Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
    Em đi, áo mỏng phô bày
    Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
    Mùa hoa đi vụt qua nhanh
    Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.
    Hoa giao mùa, sao người ta không gọi như thế nhỉ?
    Trong các loại hoa di thực được du nhập vào Việt Nam, có lẽ loa kèn là loài được yêu thích nhất. Vài chục năm trước, hoa chỉ được cắm trong những bình gốm đẹp bày biện trong những gia đình khá giả, giàu sang. Người ta cho rằng, nó được đến Việt Nam vào khoảng đầu những năm 30 cùng với hoa cẩm chướng (tên gốc là oeillet de France (cẩm chướng của Pháp, sau này quen gọi tắt là hoa phăng). Hoa phải trồng bằng hạt, đem từ Pháp và trước đây chỉ ưa Ðà Lạt - mảnh đất mang khí hậu ôn đới. Khi đó, nó được gọi là hoa huệ tây, chắc cũng vì nó là loài mang màu trắng và có hương thơm nồng nàn quyến rũ. Người Pháp cho rằng hoa huệ tây là biểu hiện của sự trinh tiết. Người đàn bà đẹp là người có nước da trắng màu hoa huệ...
    Hoa loa kèn nay đã trở thành một loài hoa không thể thiếu mỗi khi nhắc về Hà Nội, nó được khoác lên mình vẻ tao nhã, thanh lịch, kín đáo như những gì người ta vẫn ngợi ca về con người Tràng An.
    Đừng xao nhãng! Hãy dành cho lòng mình chút thời gian thư thả với những bông hoa trắng muốt. Đừng chỉ nhìn theo dọc đường mà hãy mang về nhà chút hương thơm hiếm hoi, kẻo, khi chợt nhớ ra, mùa hoa đã chia tay tự bao giờ. Phút giao mùa ngắn ngủi, ngoài kia, nắng mỗi lúc một chói chang, những tiếng ve đầu tiên lại đang chuẩn bị réo rắt!
    tác giả Nhật Mai
  9. Million_Roses

    Million_Roses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/01/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay dậy sớm mua chục bông loa kèn về thay lọ hoa mới. Vào VNN đọc tin, thấy một vài viết về hoa loa kèn giống suy nghĩ của mình quá, copy về cho mọi người cùng đọc.
    Hoa loa kèn và tháng Tư Hà Nội
    Sau một ngày nắng chói chang oi ả, tiếng mưa đêm rả rích như an ủi vỗ về, lại như kéo nỗi buồn không tên vào lòng người. Để rồi sáng tỉnh giấc, bước ra đường chợt ngơ ngẩn, dưới mặt đường lấp loáng, bầu trời vẫn trong xanh lạ! Và hoa loa kèn bỗng đâu ùa về khắp mọi ngả đường, duyên dáng khép mình sau những giỏ hoa rung rinh theo nhịp xe chầm chậm trên phố, khiến ai cũng phải ngẩn ngơ vì cái màu trắng tinh khôi và hương thơm thoang thoảng thanh khiết!
    Phải mua vội vì sợ hoa hết mùa. Cái loài hoa đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng... nói thế nào nhỉ! Hoa loa kèn là loài "nữ tính" và dễ làm mềm lòng người nhất. Lâu rồi, người ta không còn gọi nó là hoa huệ tây như những ngày mới du nhập vào Hà Nội hồi đầu thế kỷ 20. Giữa muôn sắc rực rỡ của bao loài hoa khác, loa kèn vẫn là loài nổi bật. Có mặt trong hầu như mọi ngôi nhà, loa kèn ban phát cho không gian vẻ sang trọng, lãng mạn và thật thanh tao. Không biết có phải "tại" bức tranh "Thiếu nữ bên hoa huệ" của Tô Ngọc Vân hay không mà mỗi cành hoa loa kèn đều khiến ta liên tưởng tới bóng hình của một người con gái kiêu sa, hiền thục đang cúi đầu e ấp. Cầm trên tay là những búp hoa xanh dịu, lá xanh mảnh khảnh, từng nụ hoa khum khum, he hé một mầu trắng dịu dàng như còn ngần ngại! Có ai đó đã nói rằng: "Năm tháng qua đi, bao hình sắc nhạt nhòa, nhưng những nụ hoa loa kèn thì cứ trắng tin khôi, vẻ tinh khôi không thể che giấu hay bôi xóa...". Đẹp nhưng đến và đi nhanh như một cuộc tình lãng mạn, dịu êm nhưng vô cùng chóng vánh...
    Chợt nhớ những câu thơ của Ngô Quân Miện:
    Bàn tay trắng muốt em cầm
    Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè
    Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
    Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
    Em đi, áo mỏng phô bày
    Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
    Mùa hoa đi vụt qua nhanh
    Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.
    Hoa giao mùa, sao người ta không gọi như thế nhỉ?
    Trong các loại hoa di thực được du nhập vào Việt Nam, có lẽ loa kèn là loài được yêu thích nhất. Vài chục năm trước, hoa chỉ được cắm trong những bình gốm đẹp bày biện trong những gia đình khá giả, giàu sang. Người ta cho rằng, nó được đến Việt Nam vào khoảng đầu những năm 30 cùng với hoa cẩm chướng (tên gốc là oeillet de France (cẩm chướng của Pháp, sau này quen gọi tắt là hoa phăng). Hoa phải trồng bằng hạt, đem từ Pháp và trước đây chỉ ưa Ðà Lạt - mảnh đất mang khí hậu ôn đới. Khi đó, nó được gọi là hoa huệ tây, chắc cũng vì nó là loài mang màu trắng và có hương thơm nồng nàn quyến rũ. Người Pháp cho rằng hoa huệ tây là biểu hiện của sự trinh tiết. Người đàn bà đẹp là người có nước da trắng màu hoa huệ...
    Hoa loa kèn nay đã trở thành một loài hoa không thể thiếu mỗi khi nhắc về Hà Nội, nó được khoác lên mình vẻ tao nhã, thanh lịch, kín đáo như những gì người ta vẫn ngợi ca về con người Tràng An.
    Đừng xao nhãng! Hãy dành cho lòng mình chút thời gian thư thả với những bông hoa trắng muốt. Đừng chỉ nhìn theo dọc đường mà hãy mang về nhà chút hương thơm hiếm hoi, kẻo, khi chợt nhớ ra, mùa hoa đã chia tay tự bao giờ. Phút giao mùa ngắn ngủi, ngoài kia, nắng mỗi lúc một chói chang, những tiếng ve đầu tiên lại đang chuẩn bị réo rắt!
    tác giả Nhật Mai
  10. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Trời lành lạnh. Chưa hẳn hết xuân cũng chưa hẳn đến hè.Mùa này, đi đến đâu cũng ngập hoa loa kèn.Tự dưng thấy thương những bông loa kèn. Thương đến là thương. Những mùa khác, tìm hoài mớI có một hàng bán hoa loa kèn. Những bông hoa dài ngoằng và thân to đùng được bó diêm dúa trong giấy bóng kính đủ mầu.Mà đôi khi những ngày không đúng mùa hoa ấy mua được một bó, dù hơi mầu mè và chẳng vừa ý cũng thấy thật quý làm sao.Mùa này hoa ngập đường, ngày nào cũng gặp những chị bán hang rong kẽo kẹt trên những chiếc xe cũ kỹ. Hoa được xếp thành bó giản dị đến khiêm nhường trong những chiếc rổ tròn và to đằng sau xe. Nhìn giản dị lắm mà thương lắm, nên chỉ đi theo, ngắm và cảm nhận thôi. Dường như đường phố Hà NộI mà không có những ngườI bán hàng rong thế này chắc là mất đi một nét hồn quyến rũ.
    Không biết ở những thành phố khác trên thế giờI có giống Hà NộI không?Có gánh hàng rong.?Có những tiếng rao lạc vào từng ngõ nhỏ? Và mỗI mùa, mỗI tháng lạI có riêng một loài hoa để những ngườI đang sống tạI Hà Nội hay những ngườI đi xa Hà NộI, có chút gì để nhớ, để thương, để lãng mạn, đê nâng niu chút cảm xúc còn vương giữa những bề bộn lo toan của cuộc sống.
    Mưa kéo màn buông qua ban công. Hai chiếc xích lô đi qua.Tấm vài mưa mầu trắng trùm kín mít vẫn có thể nhìn thấy bên trong là ngườI nước ngoài. Còn hai ngườI đạp xích lô không hề khoác áo mưa, cứ thế đạp xe trong mưa. Cửa hàng phía trước cũng có hai ngườI nước ngoài loay hoay dướI mái hiên.Một ngườI khoác cái ba lô to đùng, một ngườI đẩy cái xe nôi. Con phố ngắn mà ngày nào cũng đông ngườI nước ngoài qua lại.
    Góc ngay dướI ban công hai ngườI bán bánh mì co ro trong chiếc áo mưa mầu xanh và cái thúng cũng được bọc kín bằng vảI mưa. Ngay bên cạnh là ngườI bán giò chả cũng có một chỗ khiêm tốn vớI cái thúng nhỏ xíu, con dao nhỏ xíu, cái thớt nhỏ xíu.Ngay bên cạnh nữa nép dướI mái hiên trật hẹp ấy là bà bán nước chè, thuốc lá.Ba con ngườI ấy, ngày nào cũng vậy, phục vụ lien hoàn cho bữa trưa của một số ngườI quanh đó. Xung quanh, toàn các bar sang trọng, quầy cà phê, văn phòng du lịch, cửa hàng bán đồ truyền thống mà ngay cả những ngườI Việt Nam cũng không dám mua vì giá cả dường như chỉ dành cho ngườI nước ngoài. Hà NộI cứ kỳ lạ như thế, giầu sang và nghèo hèn cứ đan xen nhau trong từng ngõ ngách.
    Hà NộI qua sách vở và báo chí được viết bởi những ngườI không đến từ Việt Nam cũng thật đẹp. Họ chụp những bức ảnh đen trắng về phố cổ Hà Nội. Họ yêu từ những điều thật giản dị.Từ bác đánh giẩy, cô bán bánh mì, ngườI đạp xe thôi?Những con ngườI như thế ngày ngày nhọc nhằn biết bao mà lên ảnh trong các tạp chí của nước ngoài vẫn tươi cườI vớI nét mặt rạng rỡ?Những điều thật đờI thường của cuộc sống lao động của những con ngườI ấy đôi khi ta gặp thường ngày, cũng không có nhiều cảm giác gì mấy, nhưng khi đọc các bài báo viết về họ bằng một ngôn ngữ khác, lạI thấy nó thật hay và thật đẹp. Đó là điều khiến HANCHAN cảm thấy thật say mê vớI những quyển tạp chí như thế. Cô vẫn lặng thầm trong ánh sáng ấm áp êm dịu và tiếng nhạc đều đều. Đôi khi một mình mỉm cườI vì tục ăn trầu của Việt Nam được dịch sang thứ tiếng khác là BETONAMU CHYUING GUMU. Phiên âm sang tiếng Anh nghĩa là Vietnam Chewing gum.
    Nắng vén màn qua ban công.DướI phố lạI nghe tiếng leng keng. Chẳng phảI là tiếng leng keng của tầu điện, chắc là tiếng xe xích lô thay vì có còi xe như còi xe máy.Một góc phố rất nhỏ và những dòng xe không ngừng chuyển động. Như cuộc sống không ngừng chuyển động và những con ngườI đã sinh ra trong đờI không được phép chốn chạy và ngừng ước mơ.
    HANCHAN vẫn mong tớI một ngày bằng mọI sự cố gắng, giấc mơ sẽ thành hiện thực. Không phảI là giấc mơ về tình yêu đã cũ, không thể mãi mãi sống vì những cái không chân trọng mình, và không thể đặt mình vào vị trí không dành cho mình. Mà là giấc mơ về một điều rất thực. Thực như cuộc sống nó vốn có.
    ****************************************
    Tặng cho tháng tư
    Tháng tư loa kèn trắng
    Ngập tràn nắng
    Mùa yêu thương
    Tháng tư lòng vấn vương
    Mầu hoa cũ
    Nỗi buồn cũ
    Bài hát xưa vẫn còn nhắn nhủ
    tình yêu trắng ngần
    như hoa riêng của tháng tư
    Gói ghém ưu tư
    Em ngồi đợi nắng
    Dẫu đường xa lắm
    Nắng vẫn còn lung linh
    Yêu tháng tư cho riêng cuộc tình mình
    lung linh
    lung linh.....
    *******************************************
    Xuống phố tháng tư
    Những cô gánh hàng hoa thong dong từng ngõ nhỏ
    hoa loa kèn từng bó
    ngập tràn phố đông
    Tháng tư hết bão giông
    Tháng tư loa kèn ngập phố
    Tháng tư em không muốn nhớ
    Chuyện buồn đã qua
    Cũng không dám mua hoa
    Chỉ lang thang và ngắm
    Tháng tư trời xanh lắm
    Phố cổ vẫn đông
    Lá bàng đỏ ối trong lòng
    Rơi nghiêng trong từng giấc ngủ
    Tháng tư nhắn nhủ
    mùa qua
    chiều qua
    người qua
    rằng hoa còn nở
    gió qua phố miên man mùi hương nhưng nhớ
    một tháng tư chưa bao giờ đến của riêng mình
    Tháng tư
    ngồi đợi bình minh

Chia sẻ trang này